Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 787: Gian lận 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tiền bối! Ngươi có đệ tử không? Có thể bảo đệ tử của ngươi tới đấu với ta mộttrận, đến lúc đó sẽ nhìn ra được, ta có phải Thiên Kiêu hay không?”Kim Vũ bị kích thích nói ra những lời này.“Đấu với đệ tử của ta một trận sao?”Sở Duyên bị chọc cười.Tuy hắn bị ba đệ tử làm tức giận tới hoảng, nhưng cho đến bây giờ hắn chưatừng cảm thấy nghi ngờ thực lực của đám đệ tử đó.Đám đệ tử kia, tất cả đều có thực lực không tầm thường, lại càng thành lập tiểutông môn ở đại lục Thần Hành.Tông môn nhỏ, nhưng ít ra cũng là tông chủ một tông.Kim Vũ này có thể chiến đấu với đệ tử của hắn được sao?Sở Duyên cảm thấy tò mò.Nhưng mà tạm thời hắn không có ý định trở về đại lục Thần Hành, tò mò cũngvô dụng.“Được, chuyện này bổn tọa đồng ý, nếu có cơ hội, nhất định phải để các ngươiso tài một trận…”…Đại lục Thiên Kiện, khu vực trung tâm.Yêu sư muốn mở thông đạo không gian, nhưng thông đạo không gian là khuếchtrương từ yếu đến mạnh, cần thời gian đi khuếch trương.Nói cách khác, thông đạo không gian mới bắt đầu, chỉ có thể dung nạp một sốcảnh giới thấp qua đó.Yêu sư vốn định để một số đại yêu yếu một chút qua đó.Nhưng nghĩ lại, dù sao những người này đều là Thiên Kiêu thời đại mới, đạiyêu bình thường e rằng không phải đối thủ.Cho nên yêu sư muốn triệu tập đám Thiên Kiêu sống lại từ thời đại cũ ở đại lụcThiên Kiện, để đám Thiên Kiêu này thông qua thông đạo không gian, qua đóliệp sát đám Thiên Kiêu của thời đại mới.Thời đại mới này, dưới cái nhìn của yêu sư, chắc chắn là thời đại cũ mạnh hơn,Thiên Kiêu thời đại cũ có thể dễ dàng liệp sát Thiên Kiêu thời đại mới.Những Thiên Kiêu thời đại cũ, cho dù là cường giả thế hệ trước của thời đạimới cũng chưa chắc đánh thắng được.Yêu sư ôm ý nghĩ này, mới tổ chức Đại Bỉ Thiên Kiêu.Dự định chọn một lượng lớn Thiên Kiêu thời đại cũ qua đó liệp sát Thiên Kiêuthời đại mới.…Lúc này, yêu sư và Kế Mông bay trên không khu vực chính giữa, nhìn ThiênKiêu thời đại cũ không ngừng tiến đến.“Kế Mông, ngươi nhìn Thiên Kiêu dưới trướng ta xem, có thể lọt vào mắt ngươihay không?”Yêu sư cười nhìn Kế Mông, mở miệng hỏi.“Không tệ, đợi bệ hạ trở về, quân vương tọa đại lục này, nhìn thấy cảnh tượngnày đương nhiên sẽ rất vui.”Kế Mông khẽ gật đầu, cầm tam xoa kích trong tay, nói như vậy.“Ngươi…”Yêu sư nghe thấy thế, gương mặt lập tức âm trầm, trong đôi mắt lộ ra chút âmu.“Sao thế, chẳng lẽ ngươi không muốn bệ hạ trở về sao?”Kế Mông lạnh lùng nhìn yêu sư, nói.“Muốn, đương nhiên muốn, bảo vật trên tay ta cũng là của bệ hạ, đương nhiênphải đợi bệ hạ trở về, đến lúc đó ta muốn tự tay trả bảo vật cho bệ hạ!”Yêu sư đổi giọng, nở nụ cười nhìn về phía Kế Mông.“Hi vọng là như vậy.”Kế Mông hừ lạnh một tiếng, không nói thêm câu nào.Yêu sư cười, không nói gì nữa, nhưng trong mắt lóe lên âm u.Hai người nhìn phía dưới, từ bốn phương tám hướng hội tụ Thiên Kiêu thời đạicũ đến.Người nào cũng không đi xuống, lựa chọn Thiên Kiêu tuy là chuyện lớn, nhưngkhông cần bọn họ tự mình ra tay, người phía dưới sẽ chuẩn bị cẩn thận, bọn họnhìn là được.…Khu vực trung tâm, bên cạnh một vùng đại bình nguyên, một đường lóe lênhồng quang được khắc họa sát biên giới.Ngay trên biên giới này, lại càng có vô số Thiên Kiêu của yêu tộc thời đại cũ tụtập.Đám Thiên Kiêu này nhìn đường lóe lên hồng quang, trong mắt có kiêng kị, mãimà không dám tiến vào trong đường này.Ở trong đám Thiên Kiêu này, Kim Vũ cũng đứng trong đám nagy.Phía sau Kim Vũ là Sở Duyên.Đối với hình tượng kỳ lạ của Sở Duyên, đám Thiên Kiêu của yêu tộc xungquanh không để ý tới.Dù sao hình tượng của đám Thiên Kiêu yêu tộc này cũng không khá hơn chútnào.Có người còn đỡ, là dùng hình tượng người, có người không được, đầu hổ thânngười, đầu trâu thân người, mặt người thân ngựa…Đủ loại hình tượng kỳ lạ.“Sao thế, ngươi không đi vào, đứng ở đây làm gì?”Sở Duyên nhìn đám yêu tộc ở xung quanh, không khỏi tò mò hỏi một câu.“Tiền bối, ngươi không phải yêu tộc, cho nên không biết khi tới gần thứ này,bọn ta nhận được một tin tức, một khi bước qua vạch này, nghĩa là tiến vàochiến trường, ở trong chiến trường có thể tùy ý tấn công, 500 người sống sót, cóthể được yêu sư kia tự mình triệu kiến.”Kim Vũ trả lời Sở Duyên.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên trợn to mắt.Hung tàn như vậy ư?Các loại Đại Bỉ của đại lục Thần Hành bọn họ, hắn có biết, chỉ đánh nhau trênlôi đài, lấy phương thức so tài, phân ra thắng bại.Yêu tộc này, trực tiếp ném vào trong một vùng chiến trường, lấy phương thứcchiến đấu tới quyết thứ hạng?Sống sót thì thắng, giống y như dưỡng cổ.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tiền bối! Ngươi có đệ tử không? Có thể bảo đệ tử của ngươi tới đấu với ta mộttrận, đến lúc đó sẽ nhìn ra được, ta có phải Thiên Kiêu hay không?”Kim Vũ bị kích thích nói ra những lời này.“Đấu với đệ tử của ta một trận sao?”Sở Duyên bị chọc cười.Tuy hắn bị ba đệ tử làm tức giận tới hoảng, nhưng cho đến bây giờ hắn chưatừng cảm thấy nghi ngờ thực lực của đám đệ tử đó.Đám đệ tử kia, tất cả đều có thực lực không tầm thường, lại càng thành lập tiểutông môn ở đại lục Thần Hành.Tông môn nhỏ, nhưng ít ra cũng là tông chủ một tông.Kim Vũ này có thể chiến đấu với đệ tử của hắn được sao?Sở Duyên cảm thấy tò mò.Nhưng mà tạm thời hắn không có ý định trở về đại lục Thần Hành, tò mò cũngvô dụng.“Được, chuyện này bổn tọa đồng ý, nếu có cơ hội, nhất định phải để các ngươiso tài một trận…”…Đại lục Thiên Kiện, khu vực trung tâm.Yêu sư muốn mở thông đạo không gian, nhưng thông đạo không gian là khuếchtrương từ yếu đến mạnh, cần thời gian đi khuếch trương.Nói cách khác, thông đạo không gian mới bắt đầu, chỉ có thể dung nạp một sốcảnh giới thấp qua đó.Yêu sư vốn định để một số đại yêu yếu một chút qua đó.Nhưng nghĩ lại, dù sao những người này đều là Thiên Kiêu thời đại mới, đạiyêu bình thường e rằng không phải đối thủ.Cho nên yêu sư muốn triệu tập đám Thiên Kiêu sống lại từ thời đại cũ ở đại lụcThiên Kiện, để đám Thiên Kiêu này thông qua thông đạo không gian, qua đóliệp sát đám Thiên Kiêu của thời đại mới.Thời đại mới này, dưới cái nhìn của yêu sư, chắc chắn là thời đại cũ mạnh hơn,Thiên Kiêu thời đại cũ có thể dễ dàng liệp sát Thiên Kiêu thời đại mới.Những Thiên Kiêu thời đại cũ, cho dù là cường giả thế hệ trước của thời đạimới cũng chưa chắc đánh thắng được.Yêu sư ôm ý nghĩ này, mới tổ chức Đại Bỉ Thiên Kiêu.Dự định chọn một lượng lớn Thiên Kiêu thời đại cũ qua đó liệp sát Thiên Kiêuthời đại mới.…Lúc này, yêu sư và Kế Mông bay trên không khu vực chính giữa, nhìn ThiênKiêu thời đại cũ không ngừng tiến đến.“Kế Mông, ngươi nhìn Thiên Kiêu dưới trướng ta xem, có thể lọt vào mắt ngươihay không?”Yêu sư cười nhìn Kế Mông, mở miệng hỏi.“Không tệ, đợi bệ hạ trở về, quân vương tọa đại lục này, nhìn thấy cảnh tượngnày đương nhiên sẽ rất vui.”Kế Mông khẽ gật đầu, cầm tam xoa kích trong tay, nói như vậy.“Ngươi…”Yêu sư nghe thấy thế, gương mặt lập tức âm trầm, trong đôi mắt lộ ra chút âmu.“Sao thế, chẳng lẽ ngươi không muốn bệ hạ trở về sao?”Kế Mông lạnh lùng nhìn yêu sư, nói.“Muốn, đương nhiên muốn, bảo vật trên tay ta cũng là của bệ hạ, đương nhiênphải đợi bệ hạ trở về, đến lúc đó ta muốn tự tay trả bảo vật cho bệ hạ!”Yêu sư đổi giọng, nở nụ cười nhìn về phía Kế Mông.“Hi vọng là như vậy.”Kế Mông hừ lạnh một tiếng, không nói thêm câu nào.Yêu sư cười, không nói gì nữa, nhưng trong mắt lóe lên âm u.Hai người nhìn phía dưới, từ bốn phương tám hướng hội tụ Thiên Kiêu thời đạicũ đến.Người nào cũng không đi xuống, lựa chọn Thiên Kiêu tuy là chuyện lớn, nhưngkhông cần bọn họ tự mình ra tay, người phía dưới sẽ chuẩn bị cẩn thận, bọn họnhìn là được.…Khu vực trung tâm, bên cạnh một vùng đại bình nguyên, một đường lóe lênhồng quang được khắc họa sát biên giới.Ngay trên biên giới này, lại càng có vô số Thiên Kiêu của yêu tộc thời đại cũ tụtập.Đám Thiên Kiêu này nhìn đường lóe lên hồng quang, trong mắt có kiêng kị, mãimà không dám tiến vào trong đường này.Ở trong đám Thiên Kiêu này, Kim Vũ cũng đứng trong đám nagy.Phía sau Kim Vũ là Sở Duyên.Đối với hình tượng kỳ lạ của Sở Duyên, đám Thiên Kiêu của yêu tộc xungquanh không để ý tới.Dù sao hình tượng của đám Thiên Kiêu yêu tộc này cũng không khá hơn chútnào.Có người còn đỡ, là dùng hình tượng người, có người không được, đầu hổ thânngười, đầu trâu thân người, mặt người thân ngựa…Đủ loại hình tượng kỳ lạ.“Sao thế, ngươi không đi vào, đứng ở đây làm gì?”Sở Duyên nhìn đám yêu tộc ở xung quanh, không khỏi tò mò hỏi một câu.“Tiền bối, ngươi không phải yêu tộc, cho nên không biết khi tới gần thứ này,bọn ta nhận được một tin tức, một khi bước qua vạch này, nghĩa là tiến vàochiến trường, ở trong chiến trường có thể tùy ý tấn công, 500 người sống sót, cóthể được yêu sư kia tự mình triệu kiến.”Kim Vũ trả lời Sở Duyên.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên trợn to mắt.Hung tàn như vậy ư?Các loại Đại Bỉ của đại lục Thần Hành bọn họ, hắn có biết, chỉ đánh nhau trênlôi đài, lấy phương thức so tài, phân ra thắng bại.Yêu tộc này, trực tiếp ném vào trong một vùng chiến trường, lấy phương thứcchiến đấu tới quyết thứ hạng?Sống sót thì thắng, giống y như dưỡng cổ.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Tiền bối! Ngươi có đệ tử không? Có thể bảo đệ tử của ngươi tới đấu với ta mộttrận, đến lúc đó sẽ nhìn ra được, ta có phải Thiên Kiêu hay không?”Kim Vũ bị kích thích nói ra những lời này.“Đấu với đệ tử của ta một trận sao?”Sở Duyên bị chọc cười.Tuy hắn bị ba đệ tử làm tức giận tới hoảng, nhưng cho đến bây giờ hắn chưatừng cảm thấy nghi ngờ thực lực của đám đệ tử đó.Đám đệ tử kia, tất cả đều có thực lực không tầm thường, lại càng thành lập tiểutông môn ở đại lục Thần Hành.Tông môn nhỏ, nhưng ít ra cũng là tông chủ một tông.Kim Vũ này có thể chiến đấu với đệ tử của hắn được sao?Sở Duyên cảm thấy tò mò.Nhưng mà tạm thời hắn không có ý định trở về đại lục Thần Hành, tò mò cũngvô dụng.“Được, chuyện này bổn tọa đồng ý, nếu có cơ hội, nhất định phải để các ngươiso tài một trận…”…Đại lục Thiên Kiện, khu vực trung tâm.Yêu sư muốn mở thông đạo không gian, nhưng thông đạo không gian là khuếchtrương từ yếu đến mạnh, cần thời gian đi khuếch trương.Nói cách khác, thông đạo không gian mới bắt đầu, chỉ có thể dung nạp một sốcảnh giới thấp qua đó.Yêu sư vốn định để một số đại yêu yếu một chút qua đó.Nhưng nghĩ lại, dù sao những người này đều là Thiên Kiêu thời đại mới, đạiyêu bình thường e rằng không phải đối thủ.Cho nên yêu sư muốn triệu tập đám Thiên Kiêu sống lại từ thời đại cũ ở đại lụcThiên Kiện, để đám Thiên Kiêu này thông qua thông đạo không gian, qua đóliệp sát đám Thiên Kiêu của thời đại mới.Thời đại mới này, dưới cái nhìn của yêu sư, chắc chắn là thời đại cũ mạnh hơn,Thiên Kiêu thời đại cũ có thể dễ dàng liệp sát Thiên Kiêu thời đại mới.Những Thiên Kiêu thời đại cũ, cho dù là cường giả thế hệ trước của thời đạimới cũng chưa chắc đánh thắng được.Yêu sư ôm ý nghĩ này, mới tổ chức Đại Bỉ Thiên Kiêu.Dự định chọn một lượng lớn Thiên Kiêu thời đại cũ qua đó liệp sát Thiên Kiêuthời đại mới.…Lúc này, yêu sư và Kế Mông bay trên không khu vực chính giữa, nhìn ThiênKiêu thời đại cũ không ngừng tiến đến.“Kế Mông, ngươi nhìn Thiên Kiêu dưới trướng ta xem, có thể lọt vào mắt ngươihay không?”Yêu sư cười nhìn Kế Mông, mở miệng hỏi.“Không tệ, đợi bệ hạ trở về, quân vương tọa đại lục này, nhìn thấy cảnh tượngnày đương nhiên sẽ rất vui.”Kế Mông khẽ gật đầu, cầm tam xoa kích trong tay, nói như vậy.“Ngươi…”Yêu sư nghe thấy thế, gương mặt lập tức âm trầm, trong đôi mắt lộ ra chút âmu.“Sao thế, chẳng lẽ ngươi không muốn bệ hạ trở về sao?”Kế Mông lạnh lùng nhìn yêu sư, nói.“Muốn, đương nhiên muốn, bảo vật trên tay ta cũng là của bệ hạ, đương nhiênphải đợi bệ hạ trở về, đến lúc đó ta muốn tự tay trả bảo vật cho bệ hạ!”Yêu sư đổi giọng, nở nụ cười nhìn về phía Kế Mông.“Hi vọng là như vậy.”Kế Mông hừ lạnh một tiếng, không nói thêm câu nào.Yêu sư cười, không nói gì nữa, nhưng trong mắt lóe lên âm u.Hai người nhìn phía dưới, từ bốn phương tám hướng hội tụ Thiên Kiêu thời đạicũ đến.Người nào cũng không đi xuống, lựa chọn Thiên Kiêu tuy là chuyện lớn, nhưngkhông cần bọn họ tự mình ra tay, người phía dưới sẽ chuẩn bị cẩn thận, bọn họnhìn là được.…Khu vực trung tâm, bên cạnh một vùng đại bình nguyên, một đường lóe lênhồng quang được khắc họa sát biên giới.Ngay trên biên giới này, lại càng có vô số Thiên Kiêu của yêu tộc thời đại cũ tụtập.Đám Thiên Kiêu này nhìn đường lóe lên hồng quang, trong mắt có kiêng kị, mãimà không dám tiến vào trong đường này.Ở trong đám Thiên Kiêu này, Kim Vũ cũng đứng trong đám nagy.Phía sau Kim Vũ là Sở Duyên.Đối với hình tượng kỳ lạ của Sở Duyên, đám Thiên Kiêu của yêu tộc xungquanh không để ý tới.Dù sao hình tượng của đám Thiên Kiêu yêu tộc này cũng không khá hơn chútnào.Có người còn đỡ, là dùng hình tượng người, có người không được, đầu hổ thânngười, đầu trâu thân người, mặt người thân ngựa…Đủ loại hình tượng kỳ lạ.“Sao thế, ngươi không đi vào, đứng ở đây làm gì?”Sở Duyên nhìn đám yêu tộc ở xung quanh, không khỏi tò mò hỏi một câu.“Tiền bối, ngươi không phải yêu tộc, cho nên không biết khi tới gần thứ này,bọn ta nhận được một tin tức, một khi bước qua vạch này, nghĩa là tiến vàochiến trường, ở trong chiến trường có thể tùy ý tấn công, 500 người sống sót, cóthể được yêu sư kia tự mình triệu kiến.”Kim Vũ trả lời Sở Duyên.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên trợn to mắt.Hung tàn như vậy ư?Các loại Đại Bỉ của đại lục Thần Hành bọn họ, hắn có biết, chỉ đánh nhau trênlôi đài, lấy phương thức so tài, phân ra thắng bại.Yêu tộc này, trực tiếp ném vào trong một vùng chiến trường, lấy phương thứcchiến đấu tới quyết thứ hạng?Sống sót thì thắng, giống y như dưỡng cổ.