Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 789: Kim Vũ trang bức 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ở phía nam chiến trường, Kim Vũ cũng đang đối mặt giao chiến, hắn ta đối mặtvới bao vây tấn công của ba Thiên Kiêu yêu tộc, sừng sững không sợ, cứ bìnhtĩnh đứng ở đó.Mà ba Thiên Kiêu của yêu tộc bao vây tấn công hắn ta đều là người của longtộc.Từ xưa Kim Sí Đại Bằng đã có yêu thích đánh rồng làm đồ ăn, vốn có thù địchvới long tộc.Nếu gặp mặt, đương nhiên không có khả năng thân thiết.Ba tên Thiên Kiêu của long tộc ở đây đánh Kim Vũ, muốn giết chết Kim Vũ.“Kim Vũ, ngươi tự sát đi! Tự sát còn có thể giữ lại chút thể diện!”“Ha ha ha, tự sát đi, từ xưa Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ngươi đã vồ long tộc takhông ít, hôm nay ta cũng nên nếm thử hương vị của Kim Sí Đại Bằng!”“…”Ba Thiên Kiêu của long tộc không ngừng dùng ngôn ngữ chọc giận Kim Vũ,giống như muốn khiến Kim Vũ phẫn nộ, lộ ra sơ hở.Bọn họ cùng làm chuẩn bị chiến đấu.Một khi Kim Vũ bị chọc giận lộ ra sơ hở, bọn họ sẽ lập tức ra trận, chém giếtKim Vũ.Bọn họ không còn là người nhỏ tuổi gì đó.Bọn họ đều là người thời đại cũ sống lại, không biết đã trải qua bao nhiêu trậnđại chiến.Đánh nhau thì đánh nhau, vẫn nên mở miệng trào phúng đối phương trước,nhưng mà loại chuyện như vậy, trước đây bọn họ sẽ không làm.“Bọn ngươi trào phúng ta, châm chọc tộc ta, chuyện này không tính là chuyệnlớn gì, nếu dám tiến lên phía trước một bước, sẽ long trời lở đất!”Kim Vũ lẳng lặng đứng đó, trong giọng nói tràn ngập kiêu ngạo và khinh miệt.Hoàn toàn không còn khúm núm như khi đứng cùng một chỗ với Sở Duyên.Có chỉ là đánh ra trọng quyền.Hay là nói, lúc này, hắn ta mới là hắn ta chân chính.Tràn ngập phong cách trang bức.Rất có dáng vẻ một lời không hợp, sẽ trấn áp tất cả địch thủ.Khí thế này vô cùng mạnh mẽ.Nghe thấy những lời này, ba người của long tộc mơ hồ một lát.Một lúc sau, bọn họ mới lấy lại tinh thần.Trong đó một người của long tộc trực tiếp tiến về trước một bước.“Ta tiến lên trước một bước, trái lại ngươi khiến bọn ta nhìn xem, cái gì gọi làlong trời lở đất.”Thiên Kiêu của long tộc kia cười nhạo một tiếng.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ trợn tròn mắt.“Ta không thể nhục!”Kim Vũ phẫn nộ nói.Đồng thời, trong lòng hắn ta im lặng la lên một câu.“Tiền bối giúp ta!”Hắn ta mới nói trong lòng xong, từng tia kim quang bắn từ trong nhẫn trên tayhắn ta ra.Kim quang bay ra, bay về phía ba Thiên Kiêu của long tộc.Đồng tử của ba Thiên Kiêu long tộc co rụt lại, chỉ trong nháy mắt hiểu rõ, nếubị kim quang này bắn trúng, e rằng sẽ chết, bọn họ vô cùng hoảng sợ, muốn thitriển bản lĩnh chạy trối chết.Nhưng dưới vài tia kim quang này, bọn họ căn bản không thể trốn thoát.Chỉ có thể trơ mắt nhìn kim quang tập kích bọn họ.Bùm!Kim quang đánh trúng ba Thiên Kiêu của long tộc.Gần như chỉ trong nháy mắt, cơ thể của ba Thiên Kiêu long tộc này hóa thànhhư vô, tiêu tán trong Thiên Địa.Đây là một loại tiêu tán tuyệt đối.Cơ thể, linh hồn, ý chí, toàn bộ đều bị xóa sạch.“Kim Vũ…”Thân hình Sở Duyên chậm rãi ngưng tụ bên cạnh Kim Vũ.Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Kim Vũ, không biết nên nói gì mới tốt.Hắn đột nhiên phát hiện…Kim Vũ mà hắn có hảo cảm, vậy mà ngu ngốc như thế, còn rất biết cách trangbức.Rõ ràng là một tên cùi bắp, nhưng đoạn đường này đi qua, lại làm ra vẻ nhưcường giả tuyệt đỉnh.Đủ loại trích lời đều đã ném ra.Làm ra vẻ xong, thì gọi hắn tới chùi đít.Đoạn đường này, đều luôn như vậy.Hắn đã diệt không biết bao nhiêu Thiên Kiêu của yêu tộc.“Tiền bối, ta ở đây!”Kim Vũ quay mặt về phía Sở Duyên, tất cả kiêu ngạo đều mất đi, giống nhưchân chó lấy lòng nói.“Những lời này… Những câu này của ngươi, đều học từ ai thế?”Sở Duyên hít sâu một hơi, dò hỏi.“Hả? Những lời này không phải có não là được sao? Ta vẫn luôn dùng nhữnglời này mà.”Kim Vũ sờ đầu, mở miệng nói.Sở Duyên: “?”Ngươi còn là trời sinh tự mang phong cách trang bức sao? Nói chuyện đềumang theo phong cách trang bức?Sở Duyên không biết nên nói gì cho phải.Hắn im lặng mở tra xét của hệ thống ra nhìn Kim Vũ, muốn nhìn xem rốt cuộctên này có kiểu mẫu gì.Trong lòng hắn vừa có ý nghĩ này, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ mà thành.[Đối tượng tra xét: Kim Vũ.][Chủng tộc: Yêu.][Tu vi: Cảnh giới Đại Thừa.][Thể chất: Không.][Huyết mạch: Kim Sí Đại Bằng.][Đánh giá: Yêu này là người của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, huyết mạch nàycường đại, thiên phú tuyệt luân, còn đã thành tài, ký chủ không thể nhận làm đồđệ.]Cảnh giới Đại Thừa?Cảnh giới này thực sự tồn tại sao?Hắn nhớ rõ, lần trước Diệp Lạc từng hỏi hắn, có cảnh giới mới hay không, sauđó hắn từng lựa gạt soạn ra cảnh giới Đại Thừa này

Ở phía nam chiến trường, Kim Vũ cũng đang đối mặt giao chiến, hắn ta đối mặt

với bao vây tấn công của ba Thiên Kiêu yêu tộc, sừng sững không sợ, cứ bình

tĩnh đứng ở đó.

Mà ba Thiên Kiêu của yêu tộc bao vây tấn công hắn ta đều là người của long

tộc.

Từ xưa Kim Sí Đại Bằng đã có yêu thích đánh rồng làm đồ ăn, vốn có thù địch

với long tộc.

Nếu gặp mặt, đương nhiên không có khả năng thân thiết.

Ba tên Thiên Kiêu của long tộc ở đây đánh Kim Vũ, muốn giết chết Kim Vũ.

“Kim Vũ, ngươi tự sát đi! Tự sát còn có thể giữ lại chút thể diện!”

“Ha ha ha, tự sát đi, từ xưa Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ngươi đã vồ long tộc ta

không ít, hôm nay ta cũng nên nếm thử hương vị của Kim Sí Đại Bằng!”

“…”

Ba Thiên Kiêu của long tộc không ngừng dùng ngôn ngữ chọc giận Kim Vũ,

giống như muốn khiến Kim Vũ phẫn nộ, lộ ra sơ hở.

Bọn họ cùng làm chuẩn bị chiến đấu.

Một khi Kim Vũ bị chọc giận lộ ra sơ hở, bọn họ sẽ lập tức ra trận, chém giết

Kim Vũ.

Bọn họ không còn là người nhỏ tuổi gì đó.

Bọn họ đều là người thời đại cũ sống lại, không biết đã trải qua bao nhiêu trận

đại chiến.

Đánh nhau thì đánh nhau, vẫn nên mở miệng trào phúng đối phương trước,

nhưng mà loại chuyện như vậy, trước đây bọn họ sẽ không làm.

“Bọn ngươi trào phúng ta, châm chọc tộc ta, chuyện này không tính là chuyện

lớn gì, nếu dám tiến lên phía trước một bước, sẽ long trời lở đất!”

Kim Vũ lẳng lặng đứng đó, trong giọng nói tràn ngập kiêu ngạo và khinh miệt.

Hoàn toàn không còn khúm núm như khi đứng cùng một chỗ với Sở Duyên.

Có chỉ là đánh ra trọng quyền.

Hay là nói, lúc này, hắn ta mới là hắn ta chân chính.

Tràn ngập phong cách trang bức.

Rất có dáng vẻ một lời không hợp, sẽ trấn áp tất cả địch thủ.

Khí thế này vô cùng mạnh mẽ.

Nghe thấy những lời này, ba người của long tộc mơ hồ một lát.

Một lúc sau, bọn họ mới lấy lại tinh thần.

Trong đó một người của long tộc trực tiếp tiến về trước một bước.

“Ta tiến lên trước một bước, trái lại ngươi khiến bọn ta nhìn xem, cái gì gọi là

long trời lở đất.”

Thiên Kiêu của long tộc kia cười nhạo một tiếng.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ trợn tròn mắt.

“Ta không thể nhục!”

Kim Vũ phẫn nộ nói.

Đồng thời, trong lòng hắn ta im lặng la lên một câu.

“Tiền bối giúp ta!”

Hắn ta mới nói trong lòng xong, từng tia kim quang bắn từ trong nhẫn trên tay

hắn ta ra.

Kim quang bay ra, bay về phía ba Thiên Kiêu của long tộc.

Đồng tử của ba Thiên Kiêu long tộc co rụt lại, chỉ trong nháy mắt hiểu rõ, nếu

bị kim quang này bắn trúng, e rằng sẽ chết, bọn họ vô cùng hoảng sợ, muốn thi

triển bản lĩnh chạy trối chết.

Nhưng dưới vài tia kim quang này, bọn họ căn bản không thể trốn thoát.

Chỉ có thể trơ mắt nhìn kim quang tập kích bọn họ.

Bùm!

Kim quang đánh trúng ba Thiên Kiêu của long tộc.

Gần như chỉ trong nháy mắt, cơ thể của ba Thiên Kiêu long tộc này hóa thành

hư vô, tiêu tán trong Thiên Địa.

Đây là một loại tiêu tán tuyệt đối.

Cơ thể, linh hồn, ý chí, toàn bộ đều bị xóa sạch.

“Kim Vũ…”

Thân hình Sở Duyên chậm rãi ngưng tụ bên cạnh Kim Vũ.

Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Kim Vũ, không biết nên nói gì mới tốt.

Hắn đột nhiên phát hiện…

Kim Vũ mà hắn có hảo cảm, vậy mà ngu ngốc như thế, còn rất biết cách trang

bức.

Rõ ràng là một tên cùi bắp, nhưng đoạn đường này đi qua, lại làm ra vẻ như

cường giả tuyệt đỉnh.

Đủ loại trích lời đều đã ném ra.

Làm ra vẻ xong, thì gọi hắn tới chùi đít.

Đoạn đường này, đều luôn như vậy.

Hắn đã diệt không biết bao nhiêu Thiên Kiêu của yêu tộc.

“Tiền bối, ta ở đây!”

Kim Vũ quay mặt về phía Sở Duyên, tất cả kiêu ngạo đều mất đi, giống như

chân chó lấy lòng nói.

“Những lời này… Những câu này của ngươi, đều học từ ai thế?”

Sở Duyên hít sâu một hơi, dò hỏi.

“Hả? Những lời này không phải có não là được sao? Ta vẫn luôn dùng những

lời này mà.”

Kim Vũ sờ đầu, mở miệng nói.

Sở Duyên: “?”

Ngươi còn là trời sinh tự mang phong cách trang bức sao? Nói chuyện đều

mang theo phong cách trang bức?

Sở Duyên không biết nên nói gì cho phải.

Hắn im lặng mở tra xét của hệ thống ra nhìn Kim Vũ, muốn nhìn xem rốt cuộc

tên này có kiểu mẫu gì.

Trong lòng hắn vừa có ý nghĩ này, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ mà thành.

[Đối tượng tra xét: Kim Vũ.]

[Chủng tộc: Yêu.]

[Tu vi: Cảnh giới Đại Thừa.]

[Thể chất: Không.]

[Huyết mạch: Kim Sí Đại Bằng.]

[Đánh giá: Yêu này là người của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, huyết mạch này

cường đại, thiên phú tuyệt luân, còn đã thành tài, ký chủ không thể nhận làm đồ

đệ.]

Cảnh giới Đại Thừa?

Cảnh giới này thực sự tồn tại sao?

Hắn nhớ rõ, lần trước Diệp Lạc từng hỏi hắn, có cảnh giới mới hay không, sau

đó hắn từng lựa gạt soạn ra cảnh giới Đại Thừa này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Ở phía nam chiến trường, Kim Vũ cũng đang đối mặt giao chiến, hắn ta đối mặtvới bao vây tấn công của ba Thiên Kiêu yêu tộc, sừng sững không sợ, cứ bìnhtĩnh đứng ở đó.Mà ba Thiên Kiêu của yêu tộc bao vây tấn công hắn ta đều là người của longtộc.Từ xưa Kim Sí Đại Bằng đã có yêu thích đánh rồng làm đồ ăn, vốn có thù địchvới long tộc.Nếu gặp mặt, đương nhiên không có khả năng thân thiết.Ba tên Thiên Kiêu của long tộc ở đây đánh Kim Vũ, muốn giết chết Kim Vũ.“Kim Vũ, ngươi tự sát đi! Tự sát còn có thể giữ lại chút thể diện!”“Ha ha ha, tự sát đi, từ xưa Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ngươi đã vồ long tộc takhông ít, hôm nay ta cũng nên nếm thử hương vị của Kim Sí Đại Bằng!”“…”Ba Thiên Kiêu của long tộc không ngừng dùng ngôn ngữ chọc giận Kim Vũ,giống như muốn khiến Kim Vũ phẫn nộ, lộ ra sơ hở.Bọn họ cùng làm chuẩn bị chiến đấu.Một khi Kim Vũ bị chọc giận lộ ra sơ hở, bọn họ sẽ lập tức ra trận, chém giếtKim Vũ.Bọn họ không còn là người nhỏ tuổi gì đó.Bọn họ đều là người thời đại cũ sống lại, không biết đã trải qua bao nhiêu trậnđại chiến.Đánh nhau thì đánh nhau, vẫn nên mở miệng trào phúng đối phương trước,nhưng mà loại chuyện như vậy, trước đây bọn họ sẽ không làm.“Bọn ngươi trào phúng ta, châm chọc tộc ta, chuyện này không tính là chuyệnlớn gì, nếu dám tiến lên phía trước một bước, sẽ long trời lở đất!”Kim Vũ lẳng lặng đứng đó, trong giọng nói tràn ngập kiêu ngạo và khinh miệt.Hoàn toàn không còn khúm núm như khi đứng cùng một chỗ với Sở Duyên.Có chỉ là đánh ra trọng quyền.Hay là nói, lúc này, hắn ta mới là hắn ta chân chính.Tràn ngập phong cách trang bức.Rất có dáng vẻ một lời không hợp, sẽ trấn áp tất cả địch thủ.Khí thế này vô cùng mạnh mẽ.Nghe thấy những lời này, ba người của long tộc mơ hồ một lát.Một lúc sau, bọn họ mới lấy lại tinh thần.Trong đó một người của long tộc trực tiếp tiến về trước một bước.“Ta tiến lên trước một bước, trái lại ngươi khiến bọn ta nhìn xem, cái gì gọi làlong trời lở đất.”Thiên Kiêu của long tộc kia cười nhạo một tiếng.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ trợn tròn mắt.“Ta không thể nhục!”Kim Vũ phẫn nộ nói.Đồng thời, trong lòng hắn ta im lặng la lên một câu.“Tiền bối giúp ta!”Hắn ta mới nói trong lòng xong, từng tia kim quang bắn từ trong nhẫn trên tayhắn ta ra.Kim quang bay ra, bay về phía ba Thiên Kiêu của long tộc.Đồng tử của ba Thiên Kiêu long tộc co rụt lại, chỉ trong nháy mắt hiểu rõ, nếubị kim quang này bắn trúng, e rằng sẽ chết, bọn họ vô cùng hoảng sợ, muốn thitriển bản lĩnh chạy trối chết.Nhưng dưới vài tia kim quang này, bọn họ căn bản không thể trốn thoát.Chỉ có thể trơ mắt nhìn kim quang tập kích bọn họ.Bùm!Kim quang đánh trúng ba Thiên Kiêu của long tộc.Gần như chỉ trong nháy mắt, cơ thể của ba Thiên Kiêu long tộc này hóa thànhhư vô, tiêu tán trong Thiên Địa.Đây là một loại tiêu tán tuyệt đối.Cơ thể, linh hồn, ý chí, toàn bộ đều bị xóa sạch.“Kim Vũ…”Thân hình Sở Duyên chậm rãi ngưng tụ bên cạnh Kim Vũ.Ánh mắt hắn phức tạp nhìn Kim Vũ, không biết nên nói gì mới tốt.Hắn đột nhiên phát hiện…Kim Vũ mà hắn có hảo cảm, vậy mà ngu ngốc như thế, còn rất biết cách trangbức.Rõ ràng là một tên cùi bắp, nhưng đoạn đường này đi qua, lại làm ra vẻ nhưcường giả tuyệt đỉnh.Đủ loại trích lời đều đã ném ra.Làm ra vẻ xong, thì gọi hắn tới chùi đít.Đoạn đường này, đều luôn như vậy.Hắn đã diệt không biết bao nhiêu Thiên Kiêu của yêu tộc.“Tiền bối, ta ở đây!”Kim Vũ quay mặt về phía Sở Duyên, tất cả kiêu ngạo đều mất đi, giống nhưchân chó lấy lòng nói.“Những lời này… Những câu này của ngươi, đều học từ ai thế?”Sở Duyên hít sâu một hơi, dò hỏi.“Hả? Những lời này không phải có não là được sao? Ta vẫn luôn dùng nhữnglời này mà.”Kim Vũ sờ đầu, mở miệng nói.Sở Duyên: “?”Ngươi còn là trời sinh tự mang phong cách trang bức sao? Nói chuyện đềumang theo phong cách trang bức?Sở Duyên không biết nên nói gì cho phải.Hắn im lặng mở tra xét của hệ thống ra nhìn Kim Vũ, muốn nhìn xem rốt cuộctên này có kiểu mẫu gì.Trong lòng hắn vừa có ý nghĩ này, màn ảnh màu lam lập tức ngưng tụ mà thành.[Đối tượng tra xét: Kim Vũ.][Chủng tộc: Yêu.][Tu vi: Cảnh giới Đại Thừa.][Thể chất: Không.][Huyết mạch: Kim Sí Đại Bằng.][Đánh giá: Yêu này là người của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc, huyết mạch nàycường đại, thiên phú tuyệt luân, còn đã thành tài, ký chủ không thể nhận làm đồđệ.]Cảnh giới Đại Thừa?Cảnh giới này thực sự tồn tại sao?Hắn nhớ rõ, lần trước Diệp Lạc từng hỏi hắn, có cảnh giới mới hay không, sauđó hắn từng lựa gạt soạn ra cảnh giới Đại Thừa này

Chương 789: Kim Vũ trang bức 1