Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 792: Kim Vũ quật khởi 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ta đã hiểu!”“Chẳng trách Kim Vũ này sẽ không sợ hãi tiến vào vùng chiến trường này nhưvậy, e rằng thực lực của Kim Vũ này đã sớm lột xác, tràn ngập tin tưởng đối vớithực lực của bản thân, lúc này mới trực tiếp tiến vào chiến trường.”“Vậy mà chúng ta đều bị hắn lừa vào, lần này khó khăn đây…”Thiên Kiêu của yêu tộc nghiến răng nghiến lợi nói.Vừa nói như vậy, đám Thiên Kiêu của yêu tộc lập tức hiểu ra.Ánh mắt cả đám sợ hãi nhìn Kim Vũ, không dám tiến lên trước.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ ở phía trước kéo da hổ, làm bộ làm tịchcũng nhẹ nhàng thở ra.Hắn ta hiểu rõ những người này bắt đầu kiêng kị hắn ta, cũng không khách sáo.Chỉ thấy lúc này Kim Vũ bước ra một bước, nhìn rất nhiều Thiên Kiêu của yêutộc ở phía trước.“Ta từ tổ địa của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc mà đến, kéo dài qua vô số đại châu,hàng lâm vùng chiến trường này, một đường chém hết Thiên Kiêu, diệt tận địchthủ, mạnh như Thiên Kiêu của chân long nhất tộc, Thiên Kiêu của kim ô nhấttộc, cũng không thể địch nổi ta!”“Nếu như còn có hạng người ôm may mắn, muốn nhục nhã ta, nhục nhã tộc ta,thì có thể thử xem, cho dù ta gánh đại nhân quả, cần một tay trấn áp vong linhmất đi, Kim Vũ ta vẫn vô địch thế gian!”Một tay của Kim Vũ để sau lưng, quay mặt về phía rất nhiều Thiên Kiêu củayêu tộc, kiêu ngạo nói.Hắn ta mới nói xong.Vù vù…Từng đợt gió mạnh thổi tới, khiến áo bào của hắn ta bay phấp phới, thế vô địchthản nhiên dâng lên.Rầm…Rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc ở phía xa không dám tới gần cùng lùi mộtbước, trong mắt cả đám tràn ngập kiêng kị.Giống như bị khí thế của Kim Vũ chấn nhiếp.“Hừ, một đám con kiến.”Kim Vũ nhìn thấy mấy Thiên Kiêu này lùi về sau, lại càng được một tấc muốntiến một thước, trực tiếp mắng.“Kim Vũ! Ngươi đừng có mà quá đáng!”Một Thiên Kiêu của yêu tộc không nhịn được, tiến lên trước một bước.“Ngươi là người phương nào?”Kim Vũ khinh miệt nhìn thoáng qua Thiên Kiêu của yêu tộc, mở miệng hỏi.“Thiên Kiêu của Thanh Loan nhất tộc Thanh Trầm!”Thiên Kiêu của yêu tộc tên “Thanh Trầm” kiêu ngạo ngẩng đầu, nói.“Chưa từng nghe nói tới, ngươi sánh bằng Đế Ngục không?”Kim Vũ thản nhiên hỏi một câu.“Đế Ngục… Đế Ngục mạnh hơn ta…”Thanh Trầm xanh mặt, nói.Tuy hắn ta rất không muốn thừa nhận, nhưng đúng là như vậy, Đế Ngục mạnhhơn hắn ta, còn mạnh hơn không chỉ một chút.Mười hắn ta cũng chưa chắc đánh thắng được một tay của Đế Ngục.Hai bên không cùng một cấp bậc.“Đế Ngục còn bị ta giết, sao ngươi dám đứng ra sủa như chó như thế?”Kim Vũ cười nhạo một tiếng.Trong giọng nói của hắn ta, hoàn toàn là đang cười nhạo Thanh Trầm.“Kim Vũ! Ngươi hơi quá đáng!”Thanh Trầm hít sâu một hơi, giọng nói áp lực nói.“Quá đáng sao? Sỡ dĩ bây giờ ngươi còn sống, không phải là ta không thể trấnáp ngươi, mà vì thân phận ngươi thấp kém, giết ngươi chỉ làm ô uế tay ta!”Kim Vũ bình tĩnh lắc đầu.“Ta không chịu nổi, gia hỏa kia! Chư vị, chúng ta cùng tiến lên, cho dù tên kiacường thịnh tới mấy, chúng ta vẫn có thể giết chết hắn ta!”Trong rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc, một người đi ra, điên cuồng gầm thét.Hắn ta không chịu nổi.Tên kia quá ngạo mạn!Thiên Kiêu của yêu tộc khác thấy có người dẫn đầu, chỉ trong nháy mắt thay đổidáng vẻ, cùng xông về phía Kim Vũ.Bọn họ cũng chịu đủ Kim Vũ tới cực hạn.Tên kia quá ngạo mạn!Đổi thành người nào, người đó cũng khó nhịn được.“Mọi người cùng lên đi!”“Hôm nay, chúng ta cùng giết Kim Vũ!”“Cuồng đồ Kim Vũ, nên vào luân hồi!”Thiên Kiêu của yêu tộc cùng lên, cả đám thi triển thần thông pháp thuật, lạicàng trực tiếp ném ra các loại pháp bảo, dốc hết toàn lực tấn công Kim Vũ,giống như muốn phát tiết tất cả lửa giận trong lòng ra.Thanh Trầm dẫn đầu lại càng tiến tới trước mặt Kim Vũ trước tiên, một chiêuđánh về phía Kim Vũ.Kim Vũ nhìn đám người này cùng xông tới, vốn là bị dọa không nhẹ, quay đầunhìn một chiêu của Thanh Trầm đánh tới.Trong lúc hắn ta cuống lên, chỉ có thể trở tay đánh một chưởng, chống lạiThanh Trầm.Bùm!Hai bên đấu lại.Kim Vũ trực tiếp bị đánh bay ngược mấy ngàn mét.Thanh Trầm ra tay sửng sốt một lát.Hắn ta mạnh như vậy từ khi nào?Chẳng lẽ trong lúc phẫn nộ, đột phá cảnh giới?Không!Không đúng!Thanh Trầm lấy lại tinh thần.Tên kia chỉ đang giả bộ mà thôi!Căn bản chính là đồ cùi bắp!Tuy không biết đối phương giết Đế Ngục kiểu gì, nhưng thông qua một chiêuvừa rồi, đối phương chính là tên cùi bắp!“Kim Vũ! Ngươi đáng chết!”Thanh Trầm phẫn nộ gầm thét một tiếng, hóa bản thể Thanh Loan mà ra, xôngvề phía Kim Vũ.Kim Vũ bị đánh bay rất không dễ dàng gì mới phanh lại được.Hắn ta ngẩng đầu thấy công kích đầy trời, thiếu chút nữa bị dọa tiểu ra quần.“Tiền bối cứu ta!”Kim Vũ kêu lên những lời này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ta đã hiểu!”“Chẳng trách Kim Vũ này sẽ không sợ hãi tiến vào vùng chiến trường này nhưvậy, e rằng thực lực của Kim Vũ này đã sớm lột xác, tràn ngập tin tưởng đối vớithực lực của bản thân, lúc này mới trực tiếp tiến vào chiến trường.”“Vậy mà chúng ta đều bị hắn lừa vào, lần này khó khăn đây…”Thiên Kiêu của yêu tộc nghiến răng nghiến lợi nói.Vừa nói như vậy, đám Thiên Kiêu của yêu tộc lập tức hiểu ra.Ánh mắt cả đám sợ hãi nhìn Kim Vũ, không dám tiến lên trước.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ ở phía trước kéo da hổ, làm bộ làm tịchcũng nhẹ nhàng thở ra.Hắn ta hiểu rõ những người này bắt đầu kiêng kị hắn ta, cũng không khách sáo.Chỉ thấy lúc này Kim Vũ bước ra một bước, nhìn rất nhiều Thiên Kiêu của yêutộc ở phía trước.“Ta từ tổ địa của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc mà đến, kéo dài qua vô số đại châu,hàng lâm vùng chiến trường này, một đường chém hết Thiên Kiêu, diệt tận địchthủ, mạnh như Thiên Kiêu của chân long nhất tộc, Thiên Kiêu của kim ô nhấttộc, cũng không thể địch nổi ta!”“Nếu như còn có hạng người ôm may mắn, muốn nhục nhã ta, nhục nhã tộc ta,thì có thể thử xem, cho dù ta gánh đại nhân quả, cần một tay trấn áp vong linhmất đi, Kim Vũ ta vẫn vô địch thế gian!”Một tay của Kim Vũ để sau lưng, quay mặt về phía rất nhiều Thiên Kiêu củayêu tộc, kiêu ngạo nói.Hắn ta mới nói xong.Vù vù…Từng đợt gió mạnh thổi tới, khiến áo bào của hắn ta bay phấp phới, thế vô địchthản nhiên dâng lên.Rầm…Rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc ở phía xa không dám tới gần cùng lùi mộtbước, trong mắt cả đám tràn ngập kiêng kị.Giống như bị khí thế của Kim Vũ chấn nhiếp.“Hừ, một đám con kiến.”Kim Vũ nhìn thấy mấy Thiên Kiêu này lùi về sau, lại càng được một tấc muốntiến một thước, trực tiếp mắng.“Kim Vũ! Ngươi đừng có mà quá đáng!”Một Thiên Kiêu của yêu tộc không nhịn được, tiến lên trước một bước.“Ngươi là người phương nào?”Kim Vũ khinh miệt nhìn thoáng qua Thiên Kiêu của yêu tộc, mở miệng hỏi.“Thiên Kiêu của Thanh Loan nhất tộc Thanh Trầm!”Thiên Kiêu của yêu tộc tên “Thanh Trầm” kiêu ngạo ngẩng đầu, nói.“Chưa từng nghe nói tới, ngươi sánh bằng Đế Ngục không?”Kim Vũ thản nhiên hỏi một câu.“Đế Ngục… Đế Ngục mạnh hơn ta…”Thanh Trầm xanh mặt, nói.Tuy hắn ta rất không muốn thừa nhận, nhưng đúng là như vậy, Đế Ngục mạnhhơn hắn ta, còn mạnh hơn không chỉ một chút.Mười hắn ta cũng chưa chắc đánh thắng được một tay của Đế Ngục.Hai bên không cùng một cấp bậc.“Đế Ngục còn bị ta giết, sao ngươi dám đứng ra sủa như chó như thế?”Kim Vũ cười nhạo một tiếng.Trong giọng nói của hắn ta, hoàn toàn là đang cười nhạo Thanh Trầm.“Kim Vũ! Ngươi hơi quá đáng!”Thanh Trầm hít sâu một hơi, giọng nói áp lực nói.“Quá đáng sao? Sỡ dĩ bây giờ ngươi còn sống, không phải là ta không thể trấnáp ngươi, mà vì thân phận ngươi thấp kém, giết ngươi chỉ làm ô uế tay ta!”Kim Vũ bình tĩnh lắc đầu.“Ta không chịu nổi, gia hỏa kia! Chư vị, chúng ta cùng tiến lên, cho dù tên kiacường thịnh tới mấy, chúng ta vẫn có thể giết chết hắn ta!”Trong rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc, một người đi ra, điên cuồng gầm thét.Hắn ta không chịu nổi.Tên kia quá ngạo mạn!Thiên Kiêu của yêu tộc khác thấy có người dẫn đầu, chỉ trong nháy mắt thay đổidáng vẻ, cùng xông về phía Kim Vũ.Bọn họ cũng chịu đủ Kim Vũ tới cực hạn.Tên kia quá ngạo mạn!Đổi thành người nào, người đó cũng khó nhịn được.“Mọi người cùng lên đi!”“Hôm nay, chúng ta cùng giết Kim Vũ!”“Cuồng đồ Kim Vũ, nên vào luân hồi!”Thiên Kiêu của yêu tộc cùng lên, cả đám thi triển thần thông pháp thuật, lạicàng trực tiếp ném ra các loại pháp bảo, dốc hết toàn lực tấn công Kim Vũ,giống như muốn phát tiết tất cả lửa giận trong lòng ra.Thanh Trầm dẫn đầu lại càng tiến tới trước mặt Kim Vũ trước tiên, một chiêuđánh về phía Kim Vũ.Kim Vũ nhìn đám người này cùng xông tới, vốn là bị dọa không nhẹ, quay đầunhìn một chiêu của Thanh Trầm đánh tới.Trong lúc hắn ta cuống lên, chỉ có thể trở tay đánh một chưởng, chống lạiThanh Trầm.Bùm!Hai bên đấu lại.Kim Vũ trực tiếp bị đánh bay ngược mấy ngàn mét.Thanh Trầm ra tay sửng sốt một lát.Hắn ta mạnh như vậy từ khi nào?Chẳng lẽ trong lúc phẫn nộ, đột phá cảnh giới?Không!Không đúng!Thanh Trầm lấy lại tinh thần.Tên kia chỉ đang giả bộ mà thôi!Căn bản chính là đồ cùi bắp!Tuy không biết đối phương giết Đế Ngục kiểu gì, nhưng thông qua một chiêuvừa rồi, đối phương chính là tên cùi bắp!“Kim Vũ! Ngươi đáng chết!”Thanh Trầm phẫn nộ gầm thét một tiếng, hóa bản thể Thanh Loan mà ra, xôngvề phía Kim Vũ.Kim Vũ bị đánh bay rất không dễ dàng gì mới phanh lại được.Hắn ta ngẩng đầu thấy công kích đầy trời, thiếu chút nữa bị dọa tiểu ra quần.“Tiền bối cứu ta!”Kim Vũ kêu lên những lời này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Ta đã hiểu!”“Chẳng trách Kim Vũ này sẽ không sợ hãi tiến vào vùng chiến trường này nhưvậy, e rằng thực lực của Kim Vũ này đã sớm lột xác, tràn ngập tin tưởng đối vớithực lực của bản thân, lúc này mới trực tiếp tiến vào chiến trường.”“Vậy mà chúng ta đều bị hắn lừa vào, lần này khó khăn đây…”Thiên Kiêu của yêu tộc nghiến răng nghiến lợi nói.Vừa nói như vậy, đám Thiên Kiêu của yêu tộc lập tức hiểu ra.Ánh mắt cả đám sợ hãi nhìn Kim Vũ, không dám tiến lên trước.Nhìn thấy cảnh tượng này, Kim Vũ ở phía trước kéo da hổ, làm bộ làm tịchcũng nhẹ nhàng thở ra.Hắn ta hiểu rõ những người này bắt đầu kiêng kị hắn ta, cũng không khách sáo.Chỉ thấy lúc này Kim Vũ bước ra một bước, nhìn rất nhiều Thiên Kiêu của yêutộc ở phía trước.“Ta từ tổ địa của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc mà đến, kéo dài qua vô số đại châu,hàng lâm vùng chiến trường này, một đường chém hết Thiên Kiêu, diệt tận địchthủ, mạnh như Thiên Kiêu của chân long nhất tộc, Thiên Kiêu của kim ô nhấttộc, cũng không thể địch nổi ta!”“Nếu như còn có hạng người ôm may mắn, muốn nhục nhã ta, nhục nhã tộc ta,thì có thể thử xem, cho dù ta gánh đại nhân quả, cần một tay trấn áp vong linhmất đi, Kim Vũ ta vẫn vô địch thế gian!”Một tay của Kim Vũ để sau lưng, quay mặt về phía rất nhiều Thiên Kiêu củayêu tộc, kiêu ngạo nói.Hắn ta mới nói xong.Vù vù…Từng đợt gió mạnh thổi tới, khiến áo bào của hắn ta bay phấp phới, thế vô địchthản nhiên dâng lên.Rầm…Rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc ở phía xa không dám tới gần cùng lùi mộtbước, trong mắt cả đám tràn ngập kiêng kị.Giống như bị khí thế của Kim Vũ chấn nhiếp.“Hừ, một đám con kiến.”Kim Vũ nhìn thấy mấy Thiên Kiêu này lùi về sau, lại càng được một tấc muốntiến một thước, trực tiếp mắng.“Kim Vũ! Ngươi đừng có mà quá đáng!”Một Thiên Kiêu của yêu tộc không nhịn được, tiến lên trước một bước.“Ngươi là người phương nào?”Kim Vũ khinh miệt nhìn thoáng qua Thiên Kiêu của yêu tộc, mở miệng hỏi.“Thiên Kiêu của Thanh Loan nhất tộc Thanh Trầm!”Thiên Kiêu của yêu tộc tên “Thanh Trầm” kiêu ngạo ngẩng đầu, nói.“Chưa từng nghe nói tới, ngươi sánh bằng Đế Ngục không?”Kim Vũ thản nhiên hỏi một câu.“Đế Ngục… Đế Ngục mạnh hơn ta…”Thanh Trầm xanh mặt, nói.Tuy hắn ta rất không muốn thừa nhận, nhưng đúng là như vậy, Đế Ngục mạnhhơn hắn ta, còn mạnh hơn không chỉ một chút.Mười hắn ta cũng chưa chắc đánh thắng được một tay của Đế Ngục.Hai bên không cùng một cấp bậc.“Đế Ngục còn bị ta giết, sao ngươi dám đứng ra sủa như chó như thế?”Kim Vũ cười nhạo một tiếng.Trong giọng nói của hắn ta, hoàn toàn là đang cười nhạo Thanh Trầm.“Kim Vũ! Ngươi hơi quá đáng!”Thanh Trầm hít sâu một hơi, giọng nói áp lực nói.“Quá đáng sao? Sỡ dĩ bây giờ ngươi còn sống, không phải là ta không thể trấnáp ngươi, mà vì thân phận ngươi thấp kém, giết ngươi chỉ làm ô uế tay ta!”Kim Vũ bình tĩnh lắc đầu.“Ta không chịu nổi, gia hỏa kia! Chư vị, chúng ta cùng tiến lên, cho dù tên kiacường thịnh tới mấy, chúng ta vẫn có thể giết chết hắn ta!”Trong rất nhiều Thiên Kiêu của yêu tộc, một người đi ra, điên cuồng gầm thét.Hắn ta không chịu nổi.Tên kia quá ngạo mạn!Thiên Kiêu của yêu tộc khác thấy có người dẫn đầu, chỉ trong nháy mắt thay đổidáng vẻ, cùng xông về phía Kim Vũ.Bọn họ cũng chịu đủ Kim Vũ tới cực hạn.Tên kia quá ngạo mạn!Đổi thành người nào, người đó cũng khó nhịn được.“Mọi người cùng lên đi!”“Hôm nay, chúng ta cùng giết Kim Vũ!”“Cuồng đồ Kim Vũ, nên vào luân hồi!”Thiên Kiêu của yêu tộc cùng lên, cả đám thi triển thần thông pháp thuật, lạicàng trực tiếp ném ra các loại pháp bảo, dốc hết toàn lực tấn công Kim Vũ,giống như muốn phát tiết tất cả lửa giận trong lòng ra.Thanh Trầm dẫn đầu lại càng tiến tới trước mặt Kim Vũ trước tiên, một chiêuđánh về phía Kim Vũ.Kim Vũ nhìn đám người này cùng xông tới, vốn là bị dọa không nhẹ, quay đầunhìn một chiêu của Thanh Trầm đánh tới.Trong lúc hắn ta cuống lên, chỉ có thể trở tay đánh một chưởng, chống lạiThanh Trầm.Bùm!Hai bên đấu lại.Kim Vũ trực tiếp bị đánh bay ngược mấy ngàn mét.Thanh Trầm ra tay sửng sốt một lát.Hắn ta mạnh như vậy từ khi nào?Chẳng lẽ trong lúc phẫn nộ, đột phá cảnh giới?Không!Không đúng!Thanh Trầm lấy lại tinh thần.Tên kia chỉ đang giả bộ mà thôi!Căn bản chính là đồ cùi bắp!Tuy không biết đối phương giết Đế Ngục kiểu gì, nhưng thông qua một chiêuvừa rồi, đối phương chính là tên cùi bắp!“Kim Vũ! Ngươi đáng chết!”Thanh Trầm phẫn nộ gầm thét một tiếng, hóa bản thể Thanh Loan mà ra, xôngvề phía Kim Vũ.Kim Vũ bị đánh bay rất không dễ dàng gì mới phanh lại được.Hắn ta ngẩng đầu thấy công kích đầy trời, thiếu chút nữa bị dọa tiểu ra quần.“Tiền bối cứu ta!”Kim Vũ kêu lên những lời này

Chương 792: Kim Vũ quật khởi 1