Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 816: Không nhìn thấu 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi Kim Vũ nghe xong, rơi vào trầm tư.Truyền thừa vô thượng, còn đến từ dị giới?Bởi vì hệ thống khác biệt, không thể tu luyện ở thế giới này?Loại chuyện này cũng có sao?Vì sao tiền bối sẽ truyền cho đệ tử nhà mình truyền thừa từ dị giới?Kim Vũ không hiểu nổi…Hắn ta suy nghĩ rất lâu, không nghĩ ra biện pháp giải quyết chuyện này.Nếu dựa vào hắn ta thời kỳ đỉnh phong, đương nhiên có thể xuyên qua dị giới.Nhưng tu vi của hắn ta hiện giờ…Một lời khó nói hết.Kim Vũ há miệng thở dốc, vừa định nói gì đó.Không đợi hắn ta mở miệng, một giọng nói truyền từ đằng xa tới.“Kim huynh!”Kim Vũ lập tức quay đầu nhìn.Chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt bỉ ổi, cơ thể cao lớn đi từ đằng xa tới.Người đàn ông này đi tới trước mặt Kim Vũ, hoàn toàn coi như không có LýThành ở bên cạnh.“Chúc mừng Kim huynh trở thành người đứng đầu Thiên Kiêu yêu tộc!”“Lúc trước tiểu đệ vẫn luôn bế quan, không tới chúc mừng, vừa mới xuất quanlập tức tới đây, mong Kim huynh chiếu cố nhiều hơn.”Người đàn ông đi tới, cười nói.“Ngươi… Nếu ngươi chỉ tới đây nói những lời này, vậy thì đi đi, ta không rảnhnói chuyện với ngươi.”Kim Vũ đánh giá người đàn ông này từ trên xuống dưới, tức giận nói.Người này đương nhiên hắn ta quen.Một con rết hóa hình mà thành, tên là Ngô Cảnh, xem như quen biết hắn ta,nhưng không thân.Thấy danh vọng của hắn ta không cao, vẫn luôn là sơ giao.Bây giờ thấy thanh danh của Kim Vũ lên cao, lập tức leo lên.“Chuyện này, Kim huynh đang bận chuyện gì sao? Nói không chừng ta có thểgiúp…”Người đàn ông tên “Ngô Cảnh” vừa định nói gì đó, có xu thế không bám vàođược Kim Vũ, thì tuyệt đối không rời đi.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong, đột nhiên ngẩn người.Chỉ thấy ánh mắt Ngô Cảnh nhìn chằm chằm Lý Thành, đôi mắt trợn to, giốngnhư thấy được thứ gì khó mà tin.“Ngươi đang nhìn gì thế?”Kim Vũ tiến lên một bước, chắn Lý Thành ở phía sau.“Kim huynh, người này là ai? Vì sao có số mệnh cuồn cuộn như vậy? Khôngđúng, hình như đây không phải số mệnh, rất giống với hương khói, nhưng lạikhông giống hương khói.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành.“Thứ gì thế?”Kim Vũ hơi mơ hồ.Đừng nói là Kim Vũ, ngay cả Lý Thành đều cảm thấy mơ hồ, không rõ rốt cuộcngười này đang nói gì.“Kim huynh có điều không biết rồi, cho dù cân cước của ta thấp kém, nhưngcũng có chỗ đặc biệt, đôi mắt của ta chính là thiên phú của ta, ta có thể nhìnthấu phần lớn thứ trên thế gian, vị bên cạnh ngươi, trên người bao bọc một tầngrất giống số mệnh hương khói, thực sự là một tầng dày.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành, giống như không nhìn thấuLý Thành, hắn ta sẽ không chịu bỏ qua.Nhưng cho dù hắn ta nhìn kiểu gì, cũng không thể nhìn thấu người này.“Còn có chuyện này ư?”Kim Vũ quay đầu nhìn thoáng qua Lý Thành.Trong mắt có hiểu ra.Hắn ta cũng hiểu đại khái, tiền bối không có khả năng tùy tiện thu nhận đệ tử,càng không có khả năng tùy tiện để lại truyền thừa.Nếu tiền bối cho Lý Thành này truyền thừa dị giới, vậy chắc chắn có đạo lý.Dựa theo lời Ngô Cảnh này nói, có thể kết luận được.Trên người Lý Thành này có những thứ khác, nhưng mà trên người Lý Thànhcó thứ gì, hắn ta không nhìn thấu mà thôi.“Lý đạo hữu, thứ trên người ngươi ta không nhìn ra được, nhưng ta cảm nhậnđược, truyền thừa của tiền bối chắc chắn có đạo lý, ta không nhìn thấu, nhưngcó người khác nhìn thấu, ngươi đi theo ta, chúng ta đi bái phỏng nhân vật tổtông của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ta.”Kim Vũ kéo tay Lý Thành, bay về phía sâu của tổ địa Kim Sí Đại Bằng nhấttộc, có khí thế không giúp Lý Thành giải quyết xong, hắn ta sẽ không bỏ qua.Ngô Cảnh ở tại chỗ trợn to mắt, nhìn Kim Vũ rời đi, không dám ngăn cản, chỉcó thể nâng mắt nhìn.…Cùng lúc đó, đại lục Thiên Kiện, hải ngoại, trước thông đạo không gian thôngtới đại lục Thần Hành.Kế Mông và yêu sư dẫn theo mười mấy đại yêu đi tới nơi này.Mười mấy đại yêu kia đến đây, quanh người tỏa ra yêu khí cuồn cuộn cuốn sạchcả vùng hải vực.Yêu khí của bọn họ khác với yêu tộc thời đại mới.Bọn họ thuộc yêu tộc thời đại cũ, yêu khí đương nhiên khác biệt với yêu khí củayêu tộc thời đại mới, thậm chí có thể nói là hai bên.Yêu khí thời đại cũ, tràn ngập thê lương và man hoang, toàn bộ đều là dấu vếtnăm tháng để lại.Lúc này, Kế Mông cầm tam xoa kích trong tay, đứng trước thông đạo khônggian, ánh mắt nhìn chằm chằm thông đạo không gian kia.Lão ta hơi vươn tay ra, vươn tay đặt vào trong thông đạo không gian.Nhưng bàn tay lão ta mới với vào nửa đoạn, đã bị bài xích.Rất rõ ràng, thông đạo không gian này vẫn không cho phép cấp bậc như KếMông tiến vào.Kế Mông thở dài, thực sự không biết nói gì, lão ta xoay người nhìn thoáng quađám đại yêu.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi Kim Vũ nghe xong, rơi vào trầm tư.Truyền thừa vô thượng, còn đến từ dị giới?Bởi vì hệ thống khác biệt, không thể tu luyện ở thế giới này?Loại chuyện này cũng có sao?Vì sao tiền bối sẽ truyền cho đệ tử nhà mình truyền thừa từ dị giới?Kim Vũ không hiểu nổi…Hắn ta suy nghĩ rất lâu, không nghĩ ra biện pháp giải quyết chuyện này.Nếu dựa vào hắn ta thời kỳ đỉnh phong, đương nhiên có thể xuyên qua dị giới.Nhưng tu vi của hắn ta hiện giờ…Một lời khó nói hết.Kim Vũ há miệng thở dốc, vừa định nói gì đó.Không đợi hắn ta mở miệng, một giọng nói truyền từ đằng xa tới.“Kim huynh!”Kim Vũ lập tức quay đầu nhìn.Chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt bỉ ổi, cơ thể cao lớn đi từ đằng xa tới.Người đàn ông này đi tới trước mặt Kim Vũ, hoàn toàn coi như không có LýThành ở bên cạnh.“Chúc mừng Kim huynh trở thành người đứng đầu Thiên Kiêu yêu tộc!”“Lúc trước tiểu đệ vẫn luôn bế quan, không tới chúc mừng, vừa mới xuất quanlập tức tới đây, mong Kim huynh chiếu cố nhiều hơn.”Người đàn ông đi tới, cười nói.“Ngươi… Nếu ngươi chỉ tới đây nói những lời này, vậy thì đi đi, ta không rảnhnói chuyện với ngươi.”Kim Vũ đánh giá người đàn ông này từ trên xuống dưới, tức giận nói.Người này đương nhiên hắn ta quen.Một con rết hóa hình mà thành, tên là Ngô Cảnh, xem như quen biết hắn ta,nhưng không thân.Thấy danh vọng của hắn ta không cao, vẫn luôn là sơ giao.Bây giờ thấy thanh danh của Kim Vũ lên cao, lập tức leo lên.“Chuyện này, Kim huynh đang bận chuyện gì sao? Nói không chừng ta có thểgiúp…”Người đàn ông tên “Ngô Cảnh” vừa định nói gì đó, có xu thế không bám vàođược Kim Vũ, thì tuyệt đối không rời đi.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong, đột nhiên ngẩn người.Chỉ thấy ánh mắt Ngô Cảnh nhìn chằm chằm Lý Thành, đôi mắt trợn to, giốngnhư thấy được thứ gì khó mà tin.“Ngươi đang nhìn gì thế?”Kim Vũ tiến lên một bước, chắn Lý Thành ở phía sau.“Kim huynh, người này là ai? Vì sao có số mệnh cuồn cuộn như vậy? Khôngđúng, hình như đây không phải số mệnh, rất giống với hương khói, nhưng lạikhông giống hương khói.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành.“Thứ gì thế?”Kim Vũ hơi mơ hồ.Đừng nói là Kim Vũ, ngay cả Lý Thành đều cảm thấy mơ hồ, không rõ rốt cuộcngười này đang nói gì.“Kim huynh có điều không biết rồi, cho dù cân cước của ta thấp kém, nhưngcũng có chỗ đặc biệt, đôi mắt của ta chính là thiên phú của ta, ta có thể nhìnthấu phần lớn thứ trên thế gian, vị bên cạnh ngươi, trên người bao bọc một tầngrất giống số mệnh hương khói, thực sự là một tầng dày.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành, giống như không nhìn thấuLý Thành, hắn ta sẽ không chịu bỏ qua.Nhưng cho dù hắn ta nhìn kiểu gì, cũng không thể nhìn thấu người này.“Còn có chuyện này ư?”Kim Vũ quay đầu nhìn thoáng qua Lý Thành.Trong mắt có hiểu ra.Hắn ta cũng hiểu đại khái, tiền bối không có khả năng tùy tiện thu nhận đệ tử,càng không có khả năng tùy tiện để lại truyền thừa.Nếu tiền bối cho Lý Thành này truyền thừa dị giới, vậy chắc chắn có đạo lý.Dựa theo lời Ngô Cảnh này nói, có thể kết luận được.Trên người Lý Thành này có những thứ khác, nhưng mà trên người Lý Thànhcó thứ gì, hắn ta không nhìn thấu mà thôi.“Lý đạo hữu, thứ trên người ngươi ta không nhìn ra được, nhưng ta cảm nhậnđược, truyền thừa của tiền bối chắc chắn có đạo lý, ta không nhìn thấu, nhưngcó người khác nhìn thấu, ngươi đi theo ta, chúng ta đi bái phỏng nhân vật tổtông của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ta.”Kim Vũ kéo tay Lý Thành, bay về phía sâu của tổ địa Kim Sí Đại Bằng nhấttộc, có khí thế không giúp Lý Thành giải quyết xong, hắn ta sẽ không bỏ qua.Ngô Cảnh ở tại chỗ trợn to mắt, nhìn Kim Vũ rời đi, không dám ngăn cản, chỉcó thể nâng mắt nhìn.…Cùng lúc đó, đại lục Thiên Kiện, hải ngoại, trước thông đạo không gian thôngtới đại lục Thần Hành.Kế Mông và yêu sư dẫn theo mười mấy đại yêu đi tới nơi này.Mười mấy đại yêu kia đến đây, quanh người tỏa ra yêu khí cuồn cuộn cuốn sạchcả vùng hải vực.Yêu khí của bọn họ khác với yêu tộc thời đại mới.Bọn họ thuộc yêu tộc thời đại cũ, yêu khí đương nhiên khác biệt với yêu khí củayêu tộc thời đại mới, thậm chí có thể nói là hai bên.Yêu khí thời đại cũ, tràn ngập thê lương và man hoang, toàn bộ đều là dấu vếtnăm tháng để lại.Lúc này, Kế Mông cầm tam xoa kích trong tay, đứng trước thông đạo khônggian, ánh mắt nhìn chằm chằm thông đạo không gian kia.Lão ta hơi vươn tay ra, vươn tay đặt vào trong thông đạo không gian.Nhưng bàn tay lão ta mới với vào nửa đoạn, đã bị bài xích.Rất rõ ràng, thông đạo không gian này vẫn không cho phép cấp bậc như KếMông tiến vào.Kế Mông thở dài, thực sự không biết nói gì, lão ta xoay người nhìn thoáng quađám đại yêu.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi Kim Vũ nghe xong, rơi vào trầm tư.Truyền thừa vô thượng, còn đến từ dị giới?Bởi vì hệ thống khác biệt, không thể tu luyện ở thế giới này?Loại chuyện này cũng có sao?Vì sao tiền bối sẽ truyền cho đệ tử nhà mình truyền thừa từ dị giới?Kim Vũ không hiểu nổi…Hắn ta suy nghĩ rất lâu, không nghĩ ra biện pháp giải quyết chuyện này.Nếu dựa vào hắn ta thời kỳ đỉnh phong, đương nhiên có thể xuyên qua dị giới.Nhưng tu vi của hắn ta hiện giờ…Một lời khó nói hết.Kim Vũ há miệng thở dốc, vừa định nói gì đó.Không đợi hắn ta mở miệng, một giọng nói truyền từ đằng xa tới.“Kim huynh!”Kim Vũ lập tức quay đầu nhìn.Chỉ thấy một người đàn ông vẻ mặt bỉ ổi, cơ thể cao lớn đi từ đằng xa tới.Người đàn ông này đi tới trước mặt Kim Vũ, hoàn toàn coi như không có LýThành ở bên cạnh.“Chúc mừng Kim huynh trở thành người đứng đầu Thiên Kiêu yêu tộc!”“Lúc trước tiểu đệ vẫn luôn bế quan, không tới chúc mừng, vừa mới xuất quanlập tức tới đây, mong Kim huynh chiếu cố nhiều hơn.”Người đàn ông đi tới, cười nói.“Ngươi… Nếu ngươi chỉ tới đây nói những lời này, vậy thì đi đi, ta không rảnhnói chuyện với ngươi.”Kim Vũ đánh giá người đàn ông này từ trên xuống dưới, tức giận nói.Người này đương nhiên hắn ta quen.Một con rết hóa hình mà thành, tên là Ngô Cảnh, xem như quen biết hắn ta,nhưng không thân.Thấy danh vọng của hắn ta không cao, vẫn luôn là sơ giao.Bây giờ thấy thanh danh của Kim Vũ lên cao, lập tức leo lên.“Chuyện này, Kim huynh đang bận chuyện gì sao? Nói không chừng ta có thểgiúp…”Người đàn ông tên “Ngô Cảnh” vừa định nói gì đó, có xu thế không bám vàođược Kim Vũ, thì tuyệt đối không rời đi.Nhưng hắn ta còn chưa kịp nói xong, đột nhiên ngẩn người.Chỉ thấy ánh mắt Ngô Cảnh nhìn chằm chằm Lý Thành, đôi mắt trợn to, giốngnhư thấy được thứ gì khó mà tin.“Ngươi đang nhìn gì thế?”Kim Vũ tiến lên một bước, chắn Lý Thành ở phía sau.“Kim huynh, người này là ai? Vì sao có số mệnh cuồn cuộn như vậy? Khôngđúng, hình như đây không phải số mệnh, rất giống với hương khói, nhưng lạikhông giống hương khói.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành.“Thứ gì thế?”Kim Vũ hơi mơ hồ.Đừng nói là Kim Vũ, ngay cả Lý Thành đều cảm thấy mơ hồ, không rõ rốt cuộcngười này đang nói gì.“Kim huynh có điều không biết rồi, cho dù cân cước của ta thấp kém, nhưngcũng có chỗ đặc biệt, đôi mắt của ta chính là thiên phú của ta, ta có thể nhìnthấu phần lớn thứ trên thế gian, vị bên cạnh ngươi, trên người bao bọc một tầngrất giống số mệnh hương khói, thực sự là một tầng dày.”Đôi mắt Ngô Cảnh vẫn nhìn chằm chằm Lý Thành, giống như không nhìn thấuLý Thành, hắn ta sẽ không chịu bỏ qua.Nhưng cho dù hắn ta nhìn kiểu gì, cũng không thể nhìn thấu người này.“Còn có chuyện này ư?”Kim Vũ quay đầu nhìn thoáng qua Lý Thành.Trong mắt có hiểu ra.Hắn ta cũng hiểu đại khái, tiền bối không có khả năng tùy tiện thu nhận đệ tử,càng không có khả năng tùy tiện để lại truyền thừa.Nếu tiền bối cho Lý Thành này truyền thừa dị giới, vậy chắc chắn có đạo lý.Dựa theo lời Ngô Cảnh này nói, có thể kết luận được.Trên người Lý Thành này có những thứ khác, nhưng mà trên người Lý Thànhcó thứ gì, hắn ta không nhìn thấu mà thôi.“Lý đạo hữu, thứ trên người ngươi ta không nhìn ra được, nhưng ta cảm nhậnđược, truyền thừa của tiền bối chắc chắn có đạo lý, ta không nhìn thấu, nhưngcó người khác nhìn thấu, ngươi đi theo ta, chúng ta đi bái phỏng nhân vật tổtông của Kim Sí Đại Bằng nhất tộc ta.”Kim Vũ kéo tay Lý Thành, bay về phía sâu của tổ địa Kim Sí Đại Bằng nhấttộc, có khí thế không giúp Lý Thành giải quyết xong, hắn ta sẽ không bỏ qua.Ngô Cảnh ở tại chỗ trợn to mắt, nhìn Kim Vũ rời đi, không dám ngăn cản, chỉcó thể nâng mắt nhìn.…Cùng lúc đó, đại lục Thiên Kiện, hải ngoại, trước thông đạo không gian thôngtới đại lục Thần Hành.Kế Mông và yêu sư dẫn theo mười mấy đại yêu đi tới nơi này.Mười mấy đại yêu kia đến đây, quanh người tỏa ra yêu khí cuồn cuộn cuốn sạchcả vùng hải vực.Yêu khí của bọn họ khác với yêu tộc thời đại mới.Bọn họ thuộc yêu tộc thời đại cũ, yêu khí đương nhiên khác biệt với yêu khí củayêu tộc thời đại mới, thậm chí có thể nói là hai bên.Yêu khí thời đại cũ, tràn ngập thê lương và man hoang, toàn bộ đều là dấu vếtnăm tháng để lại.Lúc này, Kế Mông cầm tam xoa kích trong tay, đứng trước thông đạo khônggian, ánh mắt nhìn chằm chằm thông đạo không gian kia.Lão ta hơi vươn tay ra, vươn tay đặt vào trong thông đạo không gian.Nhưng bàn tay lão ta mới với vào nửa đoạn, đã bị bài xích.Rất rõ ràng, thông đạo không gian này vẫn không cho phép cấp bậc như KếMông tiến vào.Kế Mông thở dài, thực sự không biết nói gì, lão ta xoay người nhìn thoáng quađám đại yêu.

Chương 816: Không nhìn thấu 1