Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 821: Khắp nơi ở đại lục Thần Hành đều có cường giả

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trước mắt có thể kéo dài một lát thì một lát đi.Yêu sư ném ý nghĩ này xuống, bóng dáng cử động, bay theo Kế Mông.…Tốc độ của hai người rất nhanh.Một lát sau đã đi tới trước thông đạo không gian.Bọn họ đứng trước thông đạo không gian, giống như đang đợi gì đó.Một lát sau, đột nhiên trong lúc này, trong thông đạo không gian có tia lưuquang bắn nhanh mà đến.Yêu sư vươn tay nắm lấy, dễ dàng nắm tới tay.Lão ta nhìn thứ trên tay, là một ngọc giản.Điều này khiến lão ta cảm thấy rất kỳ lạ.“Có thể là bên đại yêu truyền tin tức về, cầm lấy nhìn xem.”Kế Mông đứng bên cạnh, mở miệng nói.“Được.”Yêu sư đáp một câu, tâm niệm vừa động, dùng thần thức dũng mãnh nhập vàotrong ngọc giản, thăm dò tin tức bên trong.Khi lão ta biết được tin tức bên trong, lão ta ngây ngẩn cả người.Đó là tin tức gì…Đám đại yêu được phái đi, bị diệt cả rồi ư?Bị tiểu tông môn của đại lục Thần Hành diệt rồi sao?Đại yêu cuối cùng cố gắng truyền tin tức về, cũng phá hủy thông đạo khônggian?Đây đều là tin gì thế này?Đám đại yêu mới qua đó bao lâu, sao bị diệt cả đám?Yêu sư rơi vào kinh hãi, hoàn toàn thẫn thờ.Thời đại mới mạnh như vậy sao? Mạnh tới mức một tiểu tông môn ở đại lụcThần Hành, có thể dễ dàng diệt được đại yêu bọn họ phái đi?Yêu sư thực sự nghĩ mãi không rõ, vì sao đại lục Thần Hành lại mạnh như thế.Cho dù là thời đại mới thêm nhiều khí vận vào, cũng không có khả năng mạnhtới mức này được.“Rốt cuộc bên trong là tin tức gì thế?”Kế Mông nhìn yêu sư mãi mà không nói lời nào, không khỏi sốt ruột, mở miệnghỏi một câu.Yêu sư vẫn không nói chuyện, chỉ đưa ngọc giản cho Kế Mông.Kế Mông nhận lấy, thần thức thăm dò vào.Rất nhanh, lão ta cũng giống như yêu sư, rơi vào kinh hãi, không nói gì.Yêu sư và Kế Mông đều duy trì im lặng.Bầu không khí ngưng kết dị thường.Một lát sau, yêu sư chậm rãi mở miệng, phá vỡ bầu không khí.“Kế Mông, tạm thời bỏ chuyện hủy diệt đại lục Thần Hành, việc này, sau nàyhãy nói.”Giọng nói của yêu sư hơi khàn khàn.“Ừm.”Kế Mông không nói gì, chỉ ừm một tiếng rất đơn giản.Lão ta cũng không muốn là địch với đại lục Thần Hành trong thời gian này.Quá khoa trương, đại lục Thần Hành này.Một tiểu tông môn có được thực lực như thế ư?Hơn nữa rõ ràng Kim Vũ nói, nơi này là nơi an toàn.Một tiểu tông môn ở vùng an toàn, đã có lực lượng diệt người thời đại cũ bọnhọ.Vậy nếu đám tu sĩ ở nơi nguy hiểm của đại lục Thần Hành ra tay, chẳng phảibọn họ cũng sẽ bị giết sao?Hiện giờ người đại diện của Thiên Đạo mới có thể lấy lực lượng một ngườingăn cản bọn họ.Càng khỏi phải nói “sư tôn” mà người đại diện của Thiên Đạo mới nói.Chiến lực của đại lục Thần Hành…Quá khoa trương.Khoa trương tới mức Kế Mông cảm thấy, với năng lực của lão ta, căn bảnkhông thể trấn áp đại lục này.Có lẽ “bệ hạ” trở về, có thể trấn áp đại lục này.Nhưng lão ta thực sự không được.Kế Mông hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía sâu hải dương, trong mắt trànngập chờ mong.Vị trí đó, là nơi bệ hạ sống lại.“Đi thôi, chuyện bê hạ sống lại, chúng ta lại bàn bạc một chút.”Yêu sư điều chỉnh tâm trạng, mở miệng nói.“Chuyện này còn có gì phải bàn bạc?”Đôi mắt Kế Mông sáng rực nhìn về phía yêu sư.“Lúc trước không cần bàn bạc, nhưng mà trước mắt cần, đại lục Thần Hành quácường đại… Nếu chúng ta khiến bệ hạ sống lại gây ra động tĩnh lớn, bị bọn họnhìn chằm chằm, vậy làm sao bây giờ? Đến lúc đó người ta phái một đốngchiến lực thủ ở đó, chúng ta hoàn toàn không thể làm gì.”Cuối cùng yêu sư cũng tìm được cớ.Lấy đại lục Thần Hành làm cớ, ngăn chặn Kế Mông.Kế Mông thực sự không có biện pháp đối với chuyện này, lão ta cũng cảm thấyrất có lý.Đại lục Thần Hành cho bọn họ cảm giác quá mạnh.Mạnh tới mức cường giả có ở khắp nơi…Nếu đại lục Thần Hành chú ý tới bệ hạ, phái người đi tọa trấn, với thế lực củabọn họ hiện giờ, thực sự khó làm.Dưới tình huống như vậy, phải làm thế nào mới khiến bệ hạ sống lại?Kế Mông rơi vào trầm tư……Người thời đại cũ ở đại lục Thiên Kiện không dám đối phó người của đại lụcThần Hành nữa.Bên đại lục Thần Hành cũng không biết vị trí cụ thể của đại lục Thiên Kiện.Chiến đấu giữa hai đại lục xem như dừng lại tạm nghỉ.Nhưng mà dừng lại nghỉ, chỉ có đại lục Thần Hành mà thôi.Đại lục Thiên Kiện xâm lấn đại lục khác, cho tới bây giờ chưa từng dừng lại.Đại lục Thiên Kiện vẫn luôn phái đại yêu hoặc là Thiên Kiêu, đi diệt sát ThiênKiêu của đại lục khác.Mới đầu còn đỡ, diệt sát vô cùng thành công, gần như không có đại lục có thểđỡ nổi xâm lấn của đại lục Thiên Kiện.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trước mắt có thể kéo dài một lát thì một lát đi.Yêu sư ném ý nghĩ này xuống, bóng dáng cử động, bay theo Kế Mông.…Tốc độ của hai người rất nhanh.Một lát sau đã đi tới trước thông đạo không gian.Bọn họ đứng trước thông đạo không gian, giống như đang đợi gì đó.Một lát sau, đột nhiên trong lúc này, trong thông đạo không gian có tia lưuquang bắn nhanh mà đến.Yêu sư vươn tay nắm lấy, dễ dàng nắm tới tay.Lão ta nhìn thứ trên tay, là một ngọc giản.Điều này khiến lão ta cảm thấy rất kỳ lạ.“Có thể là bên đại yêu truyền tin tức về, cầm lấy nhìn xem.”Kế Mông đứng bên cạnh, mở miệng nói.“Được.”Yêu sư đáp một câu, tâm niệm vừa động, dùng thần thức dũng mãnh nhập vàotrong ngọc giản, thăm dò tin tức bên trong.Khi lão ta biết được tin tức bên trong, lão ta ngây ngẩn cả người.Đó là tin tức gì…Đám đại yêu được phái đi, bị diệt cả rồi ư?Bị tiểu tông môn của đại lục Thần Hành diệt rồi sao?Đại yêu cuối cùng cố gắng truyền tin tức về, cũng phá hủy thông đạo khônggian?Đây đều là tin gì thế này?Đám đại yêu mới qua đó bao lâu, sao bị diệt cả đám?Yêu sư rơi vào kinh hãi, hoàn toàn thẫn thờ.Thời đại mới mạnh như vậy sao? Mạnh tới mức một tiểu tông môn ở đại lụcThần Hành, có thể dễ dàng diệt được đại yêu bọn họ phái đi?Yêu sư thực sự nghĩ mãi không rõ, vì sao đại lục Thần Hành lại mạnh như thế.Cho dù là thời đại mới thêm nhiều khí vận vào, cũng không có khả năng mạnhtới mức này được.“Rốt cuộc bên trong là tin tức gì thế?”Kế Mông nhìn yêu sư mãi mà không nói lời nào, không khỏi sốt ruột, mở miệnghỏi một câu.Yêu sư vẫn không nói chuyện, chỉ đưa ngọc giản cho Kế Mông.Kế Mông nhận lấy, thần thức thăm dò vào.Rất nhanh, lão ta cũng giống như yêu sư, rơi vào kinh hãi, không nói gì.Yêu sư và Kế Mông đều duy trì im lặng.Bầu không khí ngưng kết dị thường.Một lát sau, yêu sư chậm rãi mở miệng, phá vỡ bầu không khí.“Kế Mông, tạm thời bỏ chuyện hủy diệt đại lục Thần Hành, việc này, sau nàyhãy nói.”Giọng nói của yêu sư hơi khàn khàn.“Ừm.”Kế Mông không nói gì, chỉ ừm một tiếng rất đơn giản.Lão ta cũng không muốn là địch với đại lục Thần Hành trong thời gian này.Quá khoa trương, đại lục Thần Hành này.Một tiểu tông môn có được thực lực như thế ư?Hơn nữa rõ ràng Kim Vũ nói, nơi này là nơi an toàn.Một tiểu tông môn ở vùng an toàn, đã có lực lượng diệt người thời đại cũ bọnhọ.Vậy nếu đám tu sĩ ở nơi nguy hiểm của đại lục Thần Hành ra tay, chẳng phảibọn họ cũng sẽ bị giết sao?Hiện giờ người đại diện của Thiên Đạo mới có thể lấy lực lượng một ngườingăn cản bọn họ.Càng khỏi phải nói “sư tôn” mà người đại diện của Thiên Đạo mới nói.Chiến lực của đại lục Thần Hành…Quá khoa trương.Khoa trương tới mức Kế Mông cảm thấy, với năng lực của lão ta, căn bảnkhông thể trấn áp đại lục này.Có lẽ “bệ hạ” trở về, có thể trấn áp đại lục này.Nhưng lão ta thực sự không được.Kế Mông hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía sâu hải dương, trong mắt trànngập chờ mong.Vị trí đó, là nơi bệ hạ sống lại.“Đi thôi, chuyện bê hạ sống lại, chúng ta lại bàn bạc một chút.”Yêu sư điều chỉnh tâm trạng, mở miệng nói.“Chuyện này còn có gì phải bàn bạc?”Đôi mắt Kế Mông sáng rực nhìn về phía yêu sư.“Lúc trước không cần bàn bạc, nhưng mà trước mắt cần, đại lục Thần Hành quácường đại… Nếu chúng ta khiến bệ hạ sống lại gây ra động tĩnh lớn, bị bọn họnhìn chằm chằm, vậy làm sao bây giờ? Đến lúc đó người ta phái một đốngchiến lực thủ ở đó, chúng ta hoàn toàn không thể làm gì.”Cuối cùng yêu sư cũng tìm được cớ.Lấy đại lục Thần Hành làm cớ, ngăn chặn Kế Mông.Kế Mông thực sự không có biện pháp đối với chuyện này, lão ta cũng cảm thấyrất có lý.Đại lục Thần Hành cho bọn họ cảm giác quá mạnh.Mạnh tới mức cường giả có ở khắp nơi…Nếu đại lục Thần Hành chú ý tới bệ hạ, phái người đi tọa trấn, với thế lực củabọn họ hiện giờ, thực sự khó làm.Dưới tình huống như vậy, phải làm thế nào mới khiến bệ hạ sống lại?Kế Mông rơi vào trầm tư……Người thời đại cũ ở đại lục Thiên Kiện không dám đối phó người của đại lụcThần Hành nữa.Bên đại lục Thần Hành cũng không biết vị trí cụ thể của đại lục Thiên Kiện.Chiến đấu giữa hai đại lục xem như dừng lại tạm nghỉ.Nhưng mà dừng lại nghỉ, chỉ có đại lục Thần Hành mà thôi.Đại lục Thiên Kiện xâm lấn đại lục khác, cho tới bây giờ chưa từng dừng lại.Đại lục Thiên Kiện vẫn luôn phái đại yêu hoặc là Thiên Kiêu, đi diệt sát ThiênKiêu của đại lục khác.Mới đầu còn đỡ, diệt sát vô cùng thành công, gần như không có đại lục có thểđỡ nổi xâm lấn của đại lục Thiên Kiện.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trước mắt có thể kéo dài một lát thì một lát đi.Yêu sư ném ý nghĩ này xuống, bóng dáng cử động, bay theo Kế Mông.…Tốc độ của hai người rất nhanh.Một lát sau đã đi tới trước thông đạo không gian.Bọn họ đứng trước thông đạo không gian, giống như đang đợi gì đó.Một lát sau, đột nhiên trong lúc này, trong thông đạo không gian có tia lưuquang bắn nhanh mà đến.Yêu sư vươn tay nắm lấy, dễ dàng nắm tới tay.Lão ta nhìn thứ trên tay, là một ngọc giản.Điều này khiến lão ta cảm thấy rất kỳ lạ.“Có thể là bên đại yêu truyền tin tức về, cầm lấy nhìn xem.”Kế Mông đứng bên cạnh, mở miệng nói.“Được.”Yêu sư đáp một câu, tâm niệm vừa động, dùng thần thức dũng mãnh nhập vàotrong ngọc giản, thăm dò tin tức bên trong.Khi lão ta biết được tin tức bên trong, lão ta ngây ngẩn cả người.Đó là tin tức gì…Đám đại yêu được phái đi, bị diệt cả rồi ư?Bị tiểu tông môn của đại lục Thần Hành diệt rồi sao?Đại yêu cuối cùng cố gắng truyền tin tức về, cũng phá hủy thông đạo khônggian?Đây đều là tin gì thế này?Đám đại yêu mới qua đó bao lâu, sao bị diệt cả đám?Yêu sư rơi vào kinh hãi, hoàn toàn thẫn thờ.Thời đại mới mạnh như vậy sao? Mạnh tới mức một tiểu tông môn ở đại lụcThần Hành, có thể dễ dàng diệt được đại yêu bọn họ phái đi?Yêu sư thực sự nghĩ mãi không rõ, vì sao đại lục Thần Hành lại mạnh như thế.Cho dù là thời đại mới thêm nhiều khí vận vào, cũng không có khả năng mạnhtới mức này được.“Rốt cuộc bên trong là tin tức gì thế?”Kế Mông nhìn yêu sư mãi mà không nói lời nào, không khỏi sốt ruột, mở miệnghỏi một câu.Yêu sư vẫn không nói chuyện, chỉ đưa ngọc giản cho Kế Mông.Kế Mông nhận lấy, thần thức thăm dò vào.Rất nhanh, lão ta cũng giống như yêu sư, rơi vào kinh hãi, không nói gì.Yêu sư và Kế Mông đều duy trì im lặng.Bầu không khí ngưng kết dị thường.Một lát sau, yêu sư chậm rãi mở miệng, phá vỡ bầu không khí.“Kế Mông, tạm thời bỏ chuyện hủy diệt đại lục Thần Hành, việc này, sau nàyhãy nói.”Giọng nói của yêu sư hơi khàn khàn.“Ừm.”Kế Mông không nói gì, chỉ ừm một tiếng rất đơn giản.Lão ta cũng không muốn là địch với đại lục Thần Hành trong thời gian này.Quá khoa trương, đại lục Thần Hành này.Một tiểu tông môn có được thực lực như thế ư?Hơn nữa rõ ràng Kim Vũ nói, nơi này là nơi an toàn.Một tiểu tông môn ở vùng an toàn, đã có lực lượng diệt người thời đại cũ bọnhọ.Vậy nếu đám tu sĩ ở nơi nguy hiểm của đại lục Thần Hành ra tay, chẳng phảibọn họ cũng sẽ bị giết sao?Hiện giờ người đại diện của Thiên Đạo mới có thể lấy lực lượng một ngườingăn cản bọn họ.Càng khỏi phải nói “sư tôn” mà người đại diện của Thiên Đạo mới nói.Chiến lực của đại lục Thần Hành…Quá khoa trương.Khoa trương tới mức Kế Mông cảm thấy, với năng lực của lão ta, căn bảnkhông thể trấn áp đại lục này.Có lẽ “bệ hạ” trở về, có thể trấn áp đại lục này.Nhưng lão ta thực sự không được.Kế Mông hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía sâu hải dương, trong mắt trànngập chờ mong.Vị trí đó, là nơi bệ hạ sống lại.“Đi thôi, chuyện bê hạ sống lại, chúng ta lại bàn bạc một chút.”Yêu sư điều chỉnh tâm trạng, mở miệng nói.“Chuyện này còn có gì phải bàn bạc?”Đôi mắt Kế Mông sáng rực nhìn về phía yêu sư.“Lúc trước không cần bàn bạc, nhưng mà trước mắt cần, đại lục Thần Hành quácường đại… Nếu chúng ta khiến bệ hạ sống lại gây ra động tĩnh lớn, bị bọn họnhìn chằm chằm, vậy làm sao bây giờ? Đến lúc đó người ta phái một đốngchiến lực thủ ở đó, chúng ta hoàn toàn không thể làm gì.”Cuối cùng yêu sư cũng tìm được cớ.Lấy đại lục Thần Hành làm cớ, ngăn chặn Kế Mông.Kế Mông thực sự không có biện pháp đối với chuyện này, lão ta cũng cảm thấyrất có lý.Đại lục Thần Hành cho bọn họ cảm giác quá mạnh.Mạnh tới mức cường giả có ở khắp nơi…Nếu đại lục Thần Hành chú ý tới bệ hạ, phái người đi tọa trấn, với thế lực củabọn họ hiện giờ, thực sự khó làm.Dưới tình huống như vậy, phải làm thế nào mới khiến bệ hạ sống lại?Kế Mông rơi vào trầm tư……Người thời đại cũ ở đại lục Thiên Kiện không dám đối phó người của đại lụcThần Hành nữa.Bên đại lục Thần Hành cũng không biết vị trí cụ thể của đại lục Thiên Kiện.Chiến đấu giữa hai đại lục xem như dừng lại tạm nghỉ.Nhưng mà dừng lại nghỉ, chỉ có đại lục Thần Hành mà thôi.Đại lục Thiên Kiện xâm lấn đại lục khác, cho tới bây giờ chưa từng dừng lại.Đại lục Thiên Kiện vẫn luôn phái đại yêu hoặc là Thiên Kiêu, đi diệt sát ThiênKiêu của đại lục khác.Mới đầu còn đỡ, diệt sát vô cùng thành công, gần như không có đại lục có thểđỡ nổi xâm lấn của đại lục Thiên Kiện.

Chương 821: Khắp nơi ở đại lục Thần Hành đều có cường giả