Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 880: Vì sao đại lục Thần Hành không bị xâm lấn 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thiên Địa thăng hoa, những cường giả này có thể trở về, đương nhiên lựa chọntrở về thế giới.Sau khi trở về mới biết tình hình hiện giờ, đoán được là người thời đại cũ muốnxâm lấn, cũng rất bình thường.“Đám người kia, trái lại rất thông minh, biết phải liên hợp đấu lại người thời đạicũ.”Diệp Lạc ngồi ở vị trí cao nhất, hơi híp mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm.“Vậy đại sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Lựa chọn liên thủ với bọn họư?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn về phía đại sư huynh nhà mình hỏi.“Liên thủ sao? Liên thủ làm gì? Phản công thời đại cũ ư? Hiện giờ chúng tangay cả thực lực của thời đại cũ mạnh cỡ nào cũng không biết, sao có thể phảncông?”“Ta vốn muốn để người của thời đại cũ tiến vào đại lục Thần Hành, chúng tachậm rãi tiêu diệt, nhưng không biết vì sao, người thời đại cũ giống như xemnhẹ đại lục Thần Hành chúng ta.”Khi Diệp Lạc nói những lời này, đều cảm thấy hơi buồn bực.Dựa theo lời những sinh linh kỳ lạ này, đại lục của bọn họ thường chịu côngkích của người thời đại cũ.Nhưng vì sao từ lần trước đại lục Thần Hành bị xâm lấn qua thông đạo khônggian xong, thì không đụng tới xâm lấn nữa?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện chủ phong.Đám Diệp Lạc bàn bạc một lát xong, vẫn cảm thấy nên liên hợp, dù sao thời đạicũ và thời đại mới không thể cùng tồn tại.Mỗi đại lục của thời đại mới bọn họ, cũng nên liên thủ với nhau.Sau khi cho ra kết luận nên liên thủ, bọn họ lại bắt đầu rơi vào suy nghĩ ngườinào đến đại lục Thiên Tổ.Nếu không suy nghĩ chuyện khác mà nói, đương nhiên Diệp Lạc là lựa chọn tốtnhất.Thực lực mạnh, thân phận cao, còn là người đại diện cho Thiên Đạo mới.Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, Diệp Lạc cần trấn thủ đại lục Thần Hành.Một khi thời đại cũ thực sự ra tay với đại lục Thần Hành, Diệp Lạc mới là địnhhải thần châm của đại lục Thần Hành.Còn sư tôn nhà mình…Nói thật, hiện giờ bọn họ không biết sư tôn nhà mình đang ở đâu.Mà đám Bạch tiền bối lại càng thuộc tầng nội tình, không thể dễ dàng ra tay.Cho nên Diệp Lạc thuộc định hải thần châm, có Diệp Lạc ở đây, vô số thế lựccủa đại lục Thần Hành đương nhiên thần phục, một khi gặp phải quyết chiến,Diệp Lạc cũng có thể chỉ huy, dẫn dắt cả đại lục chiến đấu.Cho nên Diệp Lạc thực sự không thích hợp đi.Mà Diệp Lạc không đi, trong đám đệ tử còn lại không tiện lựa chọn.Đầu tiên, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già là không thể đi.Bốn bọn họ còn chưa xây dựng thế lực của mình, cần cho bọn họ thời gian đisáng tạo thế lực.Trong những người còn lại, chỉ có Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài LạcTuyết đột phá cảnh giới Đại Thừa.Những đệ tử khác chiến lực không yếu, thực sự đánh nhau, cảnh giới Đại ThừaTrương Hàn, Tô Càn Nguyên chưa hẳn là đối thủ của những người khác.Chỉ có Đạm Đài Lạc Tuyết tốt hơn, không bằng phái Đạm Đài Lạc Tuyết đi?Trong lòng Diệp Lạc dâng lên ý niệm này, hắn ta vừa định nói gì đó, không đợihắn ta mở miệng, Tô Càn Nguyên lập tức ngắt lời Diệp Lạc.“Đại sư huynh chuyện này còn cần nghĩ sao? Người nào lợi hại người đó đi,mấy bọn ta đánh một trận, người nào thắng người đó đi là được.”Tô Càn Nguyên tùy ý nói.“Đệ…”Diệp Lạc ngẩn người, nhìn về phía sư đệ sư muội khác.“Các ngươi cảm thấy thế nào?”Diệp Lạc hỏi đám sư đệ sư muội.“Có thể.”Những người khác nhao nhao gật đầu.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.Bọn họ không phải muốn tranh thứ tự người nào đến đại lục khác, bọn họ muốn,là muốn nhìn xem giữa các đồng môn, chiến lực của mình mạnh thế nào.Bọn họ, đã lâu rồi không so tài.“Vậy thì đi thôi, đến bầu trời chiến đấu, không cần lo lắng dư âm, ta sẽ xử lý tốtthay các ngươi, Tư Nhạc, tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, bốn ngươi không cần đi, ởlại đây.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, nói một câu.Nghe thấy những lời này, ngoại trừ đám Tư Nhạc, những người khác đều nhaonhao chắp tay với Diệp Lạc, sau đó cùng bay ra bên ngoài.Diệp Lạc nhìn thoáng qua đám sư đệ sư muội bay đi, lập tức dời mắt nhìn vềphía đám Tư Nhạc.“Ba các ngươi nên bắt đầu sáng tạo Thánh Địa, đệ tử của Vô Đạo Tông chúngta ra ngoài, đa số đều khai sáng Thánh Địa.”“Đương nhiên, nếu các ngươi có ý nghĩ khác, cũng có thể nói ra.”Diệp Lạc coi như không có Tư Nhạc.Nói đùa, Tư Nhạc là một đại chiến lực của Thái Nhất Kiếm Tông hắn ta, ngườita không muốn đi khai sáng Thánh Địa, ở lại Thái Nhất Kiếm Tông, hắn ta sẽkhông đuổi người ta đi.“Khai sáng Thánh Địa? Nhưng mà đại sư huynh, sư tôn… Sư tôn chưa bảo bọnta xuất sư, bọn ta không thể rời đi…”Tử Tô ấp úng nói.“Đúng vậy, đại sư huynh, sư tôn còn chưa bảo bọn ta xuất sư.”Xi Già cũng nói như thế.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thiên Địa thăng hoa, những cường giả này có thể trở về, đương nhiên lựa chọntrở về thế giới.Sau khi trở về mới biết tình hình hiện giờ, đoán được là người thời đại cũ muốnxâm lấn, cũng rất bình thường.“Đám người kia, trái lại rất thông minh, biết phải liên hợp đấu lại người thời đạicũ.”Diệp Lạc ngồi ở vị trí cao nhất, hơi híp mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm.“Vậy đại sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Lựa chọn liên thủ với bọn họư?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn về phía đại sư huynh nhà mình hỏi.“Liên thủ sao? Liên thủ làm gì? Phản công thời đại cũ ư? Hiện giờ chúng tangay cả thực lực của thời đại cũ mạnh cỡ nào cũng không biết, sao có thể phảncông?”“Ta vốn muốn để người của thời đại cũ tiến vào đại lục Thần Hành, chúng tachậm rãi tiêu diệt, nhưng không biết vì sao, người thời đại cũ giống như xemnhẹ đại lục Thần Hành chúng ta.”Khi Diệp Lạc nói những lời này, đều cảm thấy hơi buồn bực.Dựa theo lời những sinh linh kỳ lạ này, đại lục của bọn họ thường chịu côngkích của người thời đại cũ.Nhưng vì sao từ lần trước đại lục Thần Hành bị xâm lấn qua thông đạo khônggian xong, thì không đụng tới xâm lấn nữa?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện chủ phong.Đám Diệp Lạc bàn bạc một lát xong, vẫn cảm thấy nên liên hợp, dù sao thời đạicũ và thời đại mới không thể cùng tồn tại.Mỗi đại lục của thời đại mới bọn họ, cũng nên liên thủ với nhau.Sau khi cho ra kết luận nên liên thủ, bọn họ lại bắt đầu rơi vào suy nghĩ ngườinào đến đại lục Thiên Tổ.Nếu không suy nghĩ chuyện khác mà nói, đương nhiên Diệp Lạc là lựa chọn tốtnhất.Thực lực mạnh, thân phận cao, còn là người đại diện cho Thiên Đạo mới.Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, Diệp Lạc cần trấn thủ đại lục Thần Hành.Một khi thời đại cũ thực sự ra tay với đại lục Thần Hành, Diệp Lạc mới là địnhhải thần châm của đại lục Thần Hành.Còn sư tôn nhà mình…Nói thật, hiện giờ bọn họ không biết sư tôn nhà mình đang ở đâu.Mà đám Bạch tiền bối lại càng thuộc tầng nội tình, không thể dễ dàng ra tay.Cho nên Diệp Lạc thuộc định hải thần châm, có Diệp Lạc ở đây, vô số thế lựccủa đại lục Thần Hành đương nhiên thần phục, một khi gặp phải quyết chiến,Diệp Lạc cũng có thể chỉ huy, dẫn dắt cả đại lục chiến đấu.Cho nên Diệp Lạc thực sự không thích hợp đi.Mà Diệp Lạc không đi, trong đám đệ tử còn lại không tiện lựa chọn.Đầu tiên, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già là không thể đi.Bốn bọn họ còn chưa xây dựng thế lực của mình, cần cho bọn họ thời gian đisáng tạo thế lực.Trong những người còn lại, chỉ có Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài LạcTuyết đột phá cảnh giới Đại Thừa.Những đệ tử khác chiến lực không yếu, thực sự đánh nhau, cảnh giới Đại ThừaTrương Hàn, Tô Càn Nguyên chưa hẳn là đối thủ của những người khác.Chỉ có Đạm Đài Lạc Tuyết tốt hơn, không bằng phái Đạm Đài Lạc Tuyết đi?Trong lòng Diệp Lạc dâng lên ý niệm này, hắn ta vừa định nói gì đó, không đợihắn ta mở miệng, Tô Càn Nguyên lập tức ngắt lời Diệp Lạc.“Đại sư huynh chuyện này còn cần nghĩ sao? Người nào lợi hại người đó đi,mấy bọn ta đánh một trận, người nào thắng người đó đi là được.”Tô Càn Nguyên tùy ý nói.“Đệ…”Diệp Lạc ngẩn người, nhìn về phía sư đệ sư muội khác.“Các ngươi cảm thấy thế nào?”Diệp Lạc hỏi đám sư đệ sư muội.“Có thể.”Những người khác nhao nhao gật đầu.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.Bọn họ không phải muốn tranh thứ tự người nào đến đại lục khác, bọn họ muốn,là muốn nhìn xem giữa các đồng môn, chiến lực của mình mạnh thế nào.Bọn họ, đã lâu rồi không so tài.“Vậy thì đi thôi, đến bầu trời chiến đấu, không cần lo lắng dư âm, ta sẽ xử lý tốtthay các ngươi, Tư Nhạc, tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, bốn ngươi không cần đi, ởlại đây.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, nói một câu.Nghe thấy những lời này, ngoại trừ đám Tư Nhạc, những người khác đều nhaonhao chắp tay với Diệp Lạc, sau đó cùng bay ra bên ngoài.Diệp Lạc nhìn thoáng qua đám sư đệ sư muội bay đi, lập tức dời mắt nhìn vềphía đám Tư Nhạc.“Ba các ngươi nên bắt đầu sáng tạo Thánh Địa, đệ tử của Vô Đạo Tông chúngta ra ngoài, đa số đều khai sáng Thánh Địa.”“Đương nhiên, nếu các ngươi có ý nghĩ khác, cũng có thể nói ra.”Diệp Lạc coi như không có Tư Nhạc.Nói đùa, Tư Nhạc là một đại chiến lực của Thái Nhất Kiếm Tông hắn ta, ngườita không muốn đi khai sáng Thánh Địa, ở lại Thái Nhất Kiếm Tông, hắn ta sẽkhông đuổi người ta đi.“Khai sáng Thánh Địa? Nhưng mà đại sư huynh, sư tôn… Sư tôn chưa bảo bọnta xuất sư, bọn ta không thể rời đi…”Tử Tô ấp úng nói.“Đúng vậy, đại sư huynh, sư tôn còn chưa bảo bọn ta xuất sư.”Xi Già cũng nói như thế.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thiên Địa thăng hoa, những cường giả này có thể trở về, đương nhiên lựa chọntrở về thế giới.Sau khi trở về mới biết tình hình hiện giờ, đoán được là người thời đại cũ muốnxâm lấn, cũng rất bình thường.“Đám người kia, trái lại rất thông minh, biết phải liên hợp đấu lại người thời đạicũ.”Diệp Lạc ngồi ở vị trí cao nhất, hơi híp mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm.“Vậy đại sư huynh, chúng ta nên làm gì bây giờ? Lựa chọn liên thủ với bọn họư?”Đạm Đài Lạc Tuyết nhìn về phía đại sư huynh nhà mình hỏi.“Liên thủ sao? Liên thủ làm gì? Phản công thời đại cũ ư? Hiện giờ chúng tangay cả thực lực của thời đại cũ mạnh cỡ nào cũng không biết, sao có thể phảncông?”“Ta vốn muốn để người của thời đại cũ tiến vào đại lục Thần Hành, chúng tachậm rãi tiêu diệt, nhưng không biết vì sao, người thời đại cũ giống như xemnhẹ đại lục Thần Hành chúng ta.”Khi Diệp Lạc nói những lời này, đều cảm thấy hơi buồn bực.Dựa theo lời những sinh linh kỳ lạ này, đại lục của bọn họ thường chịu côngkích của người thời đại cũ.Nhưng vì sao từ lần trước đại lục Thần Hành bị xâm lấn qua thông đạo khônggian xong, thì không đụng tới xâm lấn nữa?…Thái Nhất Kiếm Tông, đại điện chủ phong.Đám Diệp Lạc bàn bạc một lát xong, vẫn cảm thấy nên liên hợp, dù sao thời đạicũ và thời đại mới không thể cùng tồn tại.Mỗi đại lục của thời đại mới bọn họ, cũng nên liên thủ với nhau.Sau khi cho ra kết luận nên liên thủ, bọn họ lại bắt đầu rơi vào suy nghĩ ngườinào đến đại lục Thiên Tổ.Nếu không suy nghĩ chuyện khác mà nói, đương nhiên Diệp Lạc là lựa chọn tốtnhất.Thực lực mạnh, thân phận cao, còn là người đại diện cho Thiên Đạo mới.Nhưng tình hình hiện giờ đã khác, Diệp Lạc cần trấn thủ đại lục Thần Hành.Một khi thời đại cũ thực sự ra tay với đại lục Thần Hành, Diệp Lạc mới là địnhhải thần châm của đại lục Thần Hành.Còn sư tôn nhà mình…Nói thật, hiện giờ bọn họ không biết sư tôn nhà mình đang ở đâu.Mà đám Bạch tiền bối lại càng thuộc tầng nội tình, không thể dễ dàng ra tay.Cho nên Diệp Lạc thuộc định hải thần châm, có Diệp Lạc ở đây, vô số thế lựccủa đại lục Thần Hành đương nhiên thần phục, một khi gặp phải quyết chiến,Diệp Lạc cũng có thể chỉ huy, dẫn dắt cả đại lục chiến đấu.Cho nên Diệp Lạc thực sự không thích hợp đi.Mà Diệp Lạc không đi, trong đám đệ tử còn lại không tiện lựa chọn.Đầu tiên, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già là không thể đi.Bốn bọn họ còn chưa xây dựng thế lực của mình, cần cho bọn họ thời gian đisáng tạo thế lực.Trong những người còn lại, chỉ có Trương Hàn, Tô Càn Nguyên, Đạm Đài LạcTuyết đột phá cảnh giới Đại Thừa.Những đệ tử khác chiến lực không yếu, thực sự đánh nhau, cảnh giới Đại ThừaTrương Hàn, Tô Càn Nguyên chưa hẳn là đối thủ của những người khác.Chỉ có Đạm Đài Lạc Tuyết tốt hơn, không bằng phái Đạm Đài Lạc Tuyết đi?Trong lòng Diệp Lạc dâng lên ý niệm này, hắn ta vừa định nói gì đó, không đợihắn ta mở miệng, Tô Càn Nguyên lập tức ngắt lời Diệp Lạc.“Đại sư huynh chuyện này còn cần nghĩ sao? Người nào lợi hại người đó đi,mấy bọn ta đánh một trận, người nào thắng người đó đi là được.”Tô Càn Nguyên tùy ý nói.“Đệ…”Diệp Lạc ngẩn người, nhìn về phía sư đệ sư muội khác.“Các ngươi cảm thấy thế nào?”Diệp Lạc hỏi đám sư đệ sư muội.“Có thể.”Những người khác nhao nhao gật đầu.Bọn họ đều liếc nhau một cái, trong mắt đều là ý chí chiến đấu.Bọn họ không phải muốn tranh thứ tự người nào đến đại lục khác, bọn họ muốn,là muốn nhìn xem giữa các đồng môn, chiến lực của mình mạnh thế nào.Bọn họ, đã lâu rồi không so tài.“Vậy thì đi thôi, đến bầu trời chiến đấu, không cần lo lắng dư âm, ta sẽ xử lý tốtthay các ngươi, Tư Nhạc, tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, bốn ngươi không cần đi, ởlại đây.”Diệp Lạc nhẹ nhàng xua tay, nói một câu.Nghe thấy những lời này, ngoại trừ đám Tư Nhạc, những người khác đều nhaonhao chắp tay với Diệp Lạc, sau đó cùng bay ra bên ngoài.Diệp Lạc nhìn thoáng qua đám sư đệ sư muội bay đi, lập tức dời mắt nhìn vềphía đám Tư Nhạc.“Ba các ngươi nên bắt đầu sáng tạo Thánh Địa, đệ tử của Vô Đạo Tông chúngta ra ngoài, đa số đều khai sáng Thánh Địa.”“Đương nhiên, nếu các ngươi có ý nghĩ khác, cũng có thể nói ra.”Diệp Lạc coi như không có Tư Nhạc.Nói đùa, Tư Nhạc là một đại chiến lực của Thái Nhất Kiếm Tông hắn ta, ngườita không muốn đi khai sáng Thánh Địa, ở lại Thái Nhất Kiếm Tông, hắn ta sẽkhông đuổi người ta đi.“Khai sáng Thánh Địa? Nhưng mà đại sư huynh, sư tôn… Sư tôn chưa bảo bọnta xuất sư, bọn ta không thể rời đi…”Tử Tô ấp úng nói.“Đúng vậy, đại sư huynh, sư tôn còn chưa bảo bọn ta xuất sư.”Xi Già cũng nói như thế.

Chương 880: Vì sao đại lục Thần Hành không bị xâm lấn 2