Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 885: Đại lục Thần Hành rất yếu
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão nhân, trước khi người khác giới thiệu, thì nên giới thiệu mình trước, khôngbiết sao?”Hầu tử mặc áo giáp đang cầm quả đào gặm đột nhiên nhìn lão giả, không kháchsáo nói một câu.“Vâng, vâng, trái lại là ta sơ sót, ta tên là Kabbalah, đến từ đại lục Táng Tiên.”Lão giả kia cười nói.Nhìn bộ dạng trái lại cả người lẫn vật vô hại, hòa ái dễ gần.“Lão nhân, ta không thích người khác dùng phân thân tới nói chuyện với ta, lầnsau chú ý một chút.”Đôi mắt hầu tử mặc áo giáp lóe lên kim quang, nhìn lướt qua lão giả, ôn hòanói.“Chuyện này… Vâng, không phải ta cố ý, thực sự không dám giấu diếm, bảnthể của ta có sinh mệnh chi thụ khác, bản thể của ta liên quan tới an nguy của cảđại lục, không thể khinh động, cho nên chỉ có thể phái phân thân tới, các vịthông cảm.”Lão giả kia cười khổ một tiếng, nói như vậy.Lão ta liếc mắt nhìn hầu tử mặc áo giáp kia, tràn ngập kiêng kị.Lão ta liếc mắt một cái bị người ta nhìn thấu nền tảng…“Được rồi, nếu lão nhân này đã giới thiệu xong, vậy mỗi chúng ta giới thiệu đi,ta tên là Tôn Ngộ Không.”Hầu tử mặc áo giáp nói một câu như vậy, tiếp tục gặm quả đào, mặc kệ mọingười.Hầu tử này vừa nói như vậy, những người khác nhao nhao đứng dậy, tự giớithiệu.“Miranda, đại lục Thiên Doanh.”“Thương Huyền, đại lục Thiên Nguyên.”“Augustine, đại…”Một đám người nhao nhao giới thiệu thân phận của mình.“Đại lục Thần Hành, Tô Hề.”Tô Hề thấy thế, cũng đứng dậy nói một câu.Tất cả mọi người đều giới thiệu một câu, chỉ riêng võ giả phàm nhân đến từ đạilục Vô Cực không nói gì.Không phải là võ giả phàm nhân kia không muốn nói gì, mà hắn ta không biếtđám người này đứng dậy nói gì.Đám người này không cùng ngôn ngữ, nhưng có thể dựa vào bản lĩnh lý giải ýcủa đối phương.Võ giả phàm nhân này thì không được.Ở trong mắt võ giả phàm nhân, người này mở miệng chính là Aba Aba, ngườikia mở miệng chính là mễ tây mễ tây.Khiến hắn ta cảm thấy mờ mịt.Nhưng những người này nhìn kỹ sẽ thấy, võ giả phàm nhân cảm thấy toàn thânứa ra mồ hôi lạnh, không biết nên nói thế nào.Hắn ta run rẩy đứng dậy, dưới khó hiểu của những người này, chậm rãi mởmiệng.“Huyên thuyên?”Võ giả phàm nhân kia há miệng, thật cẩn thận nói một câu như thế.Tôn Ngộ Không: “?”Kabbalah: “?”Tô Hề: “?”Những người khác: “?”Bầu không khí đột nhiên ngưng kết lại.Khoảng một lúc lâu sau, Kabbalah hoàn hồn, kinh ngạc nhìn những người khác.“Các ngươi… Các ngươi có thể nghe hiểu vị bằng hữu này nói gì sao?”Kabbalah do dự một lát, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này… Không nghe rõ.”Những người khác, bao gồm Tô Hề đều lắc đầu.“Đây không phải là bọn ta nghe không hiểu, mà người này đang nói lung tung.”Hầu tử “Tôn Ngộ Không” mặc áo giáp lắc đầu.“Người này là từ đâu tới thế?”Có người không nhịn được hỏi một câu.“Đại lục bọn họ rất kỳ lạ, giống như chỉ có một cường giả, sau đó tất cả mọingười cùng tu luyện… Bọn họ xưng là võ đạo gì đó? Chỉ có một người tu luyệntiên đạo tương tự Tô Hề tiểu hữu.”“Đại lục bọn họ cần một người đại biểu tới, cho nên tu tiên kia bảo người nàytới.”Tôn Ngộ Không thản nhiên giải thích một câu.Những người khác nghe xong, cũng không nhịn được sửng sốt một lát, ngay cảTô Hề cũng như vậy.Các ngươi luyện võ ta tu tiên sao?Đại lục này đúng là kỳ lạ.“Được rồi, đừng để ý tới người này nữa, lát nữa ta sẽ tự mình đến đại lục bọnhọ.”Tôn Ngộ Không xua tay, bảo mọi người không cần để ý người huyên thuyênkia.Nghe thấy những lời này, đương nhiên những người khác không tiếp tục chú ýtới võ giả phàm nhân nữa.Bọn họ nhao nhao dời mắt đi.Khi đang định mở miệng nói chuyện, lại nghe Tôn Ngộ Không ngắt lời mọingười.“Trước khi nói chuyện, ta có một vấn đề muốn hỏi Tô Hề đạo hữu.”Tôn Ngộ Không dời mắt nhìn về phía Tô Hề.Đôi mắt hắn ta không sắc bén như vậy, mà dùng phương thức mềm nhẹ nhìn.Ánh mắt giống như đang nhìn một tiểu bối.“Tiền bối cứ hỏi.”Tô Hề hiểu rõ, hầu tử mặc áo giáp trước mặt này có lẽ là nhân vật cường đạihơn đại sư huynh nhà mình, nên đáp một câu.Đồng thời nàng cũng rất tò mò, con khỉ này sẽ hỏi nàng chuyện gì.“Ngươi xuất thân từ đại lục Thần Hành, là nơi có vô số cường giả sao? Phía trênngươi, có bao nhiêu cường giả?”Vẻ mặt Tôn Ngộ Không trở nên nghiêm trọng hỏi.Hắn ta từng đánh với không ít đại cường giả thời đại cũ, từ trong trí nhớ của đạicường giả thời đại cũ tìm thấy được, Thiên Địa mới này, đại lục Thần Hành mớilà nhân vật chính, đại lục khác chỉ làm nền.Nghe nói trong đại lục Thần Hành, có vô số cường giả.Điều này khiến Tôn Ngộ Không luôn nhớ kỹ.Hiện giờ đối mặt với người của đại lục Thần Hành, đương nhiên là Tôn NgộKhông cũng muốn hỏi.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão nhân, trước khi người khác giới thiệu, thì nên giới thiệu mình trước, khôngbiết sao?”Hầu tử mặc áo giáp đang cầm quả đào gặm đột nhiên nhìn lão giả, không kháchsáo nói một câu.“Vâng, vâng, trái lại là ta sơ sót, ta tên là Kabbalah, đến từ đại lục Táng Tiên.”Lão giả kia cười nói.Nhìn bộ dạng trái lại cả người lẫn vật vô hại, hòa ái dễ gần.“Lão nhân, ta không thích người khác dùng phân thân tới nói chuyện với ta, lầnsau chú ý một chút.”Đôi mắt hầu tử mặc áo giáp lóe lên kim quang, nhìn lướt qua lão giả, ôn hòanói.“Chuyện này… Vâng, không phải ta cố ý, thực sự không dám giấu diếm, bảnthể của ta có sinh mệnh chi thụ khác, bản thể của ta liên quan tới an nguy của cảđại lục, không thể khinh động, cho nên chỉ có thể phái phân thân tới, các vịthông cảm.”Lão giả kia cười khổ một tiếng, nói như vậy.Lão ta liếc mắt nhìn hầu tử mặc áo giáp kia, tràn ngập kiêng kị.Lão ta liếc mắt một cái bị người ta nhìn thấu nền tảng…“Được rồi, nếu lão nhân này đã giới thiệu xong, vậy mỗi chúng ta giới thiệu đi,ta tên là Tôn Ngộ Không.”Hầu tử mặc áo giáp nói một câu như vậy, tiếp tục gặm quả đào, mặc kệ mọingười.Hầu tử này vừa nói như vậy, những người khác nhao nhao đứng dậy, tự giớithiệu.“Miranda, đại lục Thiên Doanh.”“Thương Huyền, đại lục Thiên Nguyên.”“Augustine, đại…”Một đám người nhao nhao giới thiệu thân phận của mình.“Đại lục Thần Hành, Tô Hề.”Tô Hề thấy thế, cũng đứng dậy nói một câu.Tất cả mọi người đều giới thiệu một câu, chỉ riêng võ giả phàm nhân đến từ đạilục Vô Cực không nói gì.Không phải là võ giả phàm nhân kia không muốn nói gì, mà hắn ta không biếtđám người này đứng dậy nói gì.Đám người này không cùng ngôn ngữ, nhưng có thể dựa vào bản lĩnh lý giải ýcủa đối phương.Võ giả phàm nhân này thì không được.Ở trong mắt võ giả phàm nhân, người này mở miệng chính là Aba Aba, ngườikia mở miệng chính là mễ tây mễ tây.Khiến hắn ta cảm thấy mờ mịt.Nhưng những người này nhìn kỹ sẽ thấy, võ giả phàm nhân cảm thấy toàn thânứa ra mồ hôi lạnh, không biết nên nói thế nào.Hắn ta run rẩy đứng dậy, dưới khó hiểu của những người này, chậm rãi mởmiệng.“Huyên thuyên?”Võ giả phàm nhân kia há miệng, thật cẩn thận nói một câu như thế.Tôn Ngộ Không: “?”Kabbalah: “?”Tô Hề: “?”Những người khác: “?”Bầu không khí đột nhiên ngưng kết lại.Khoảng một lúc lâu sau, Kabbalah hoàn hồn, kinh ngạc nhìn những người khác.“Các ngươi… Các ngươi có thể nghe hiểu vị bằng hữu này nói gì sao?”Kabbalah do dự một lát, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này… Không nghe rõ.”Những người khác, bao gồm Tô Hề đều lắc đầu.“Đây không phải là bọn ta nghe không hiểu, mà người này đang nói lung tung.”Hầu tử “Tôn Ngộ Không” mặc áo giáp lắc đầu.“Người này là từ đâu tới thế?”Có người không nhịn được hỏi một câu.“Đại lục bọn họ rất kỳ lạ, giống như chỉ có một cường giả, sau đó tất cả mọingười cùng tu luyện… Bọn họ xưng là võ đạo gì đó? Chỉ có một người tu luyệntiên đạo tương tự Tô Hề tiểu hữu.”“Đại lục bọn họ cần một người đại biểu tới, cho nên tu tiên kia bảo người nàytới.”Tôn Ngộ Không thản nhiên giải thích một câu.Những người khác nghe xong, cũng không nhịn được sửng sốt một lát, ngay cảTô Hề cũng như vậy.Các ngươi luyện võ ta tu tiên sao?Đại lục này đúng là kỳ lạ.“Được rồi, đừng để ý tới người này nữa, lát nữa ta sẽ tự mình đến đại lục bọnhọ.”Tôn Ngộ Không xua tay, bảo mọi người không cần để ý người huyên thuyênkia.Nghe thấy những lời này, đương nhiên những người khác không tiếp tục chú ýtới võ giả phàm nhân nữa.Bọn họ nhao nhao dời mắt đi.Khi đang định mở miệng nói chuyện, lại nghe Tôn Ngộ Không ngắt lời mọingười.“Trước khi nói chuyện, ta có một vấn đề muốn hỏi Tô Hề đạo hữu.”Tôn Ngộ Không dời mắt nhìn về phía Tô Hề.Đôi mắt hắn ta không sắc bén như vậy, mà dùng phương thức mềm nhẹ nhìn.Ánh mắt giống như đang nhìn một tiểu bối.“Tiền bối cứ hỏi.”Tô Hề hiểu rõ, hầu tử mặc áo giáp trước mặt này có lẽ là nhân vật cường đạihơn đại sư huynh nhà mình, nên đáp một câu.Đồng thời nàng cũng rất tò mò, con khỉ này sẽ hỏi nàng chuyện gì.“Ngươi xuất thân từ đại lục Thần Hành, là nơi có vô số cường giả sao? Phía trênngươi, có bao nhiêu cường giả?”Vẻ mặt Tôn Ngộ Không trở nên nghiêm trọng hỏi.Hắn ta từng đánh với không ít đại cường giả thời đại cũ, từ trong trí nhớ của đạicường giả thời đại cũ tìm thấy được, Thiên Địa mới này, đại lục Thần Hành mớilà nhân vật chính, đại lục khác chỉ làm nền.Nghe nói trong đại lục Thần Hành, có vô số cường giả.Điều này khiến Tôn Ngộ Không luôn nhớ kỹ.Hiện giờ đối mặt với người của đại lục Thần Hành, đương nhiên là Tôn NgộKhông cũng muốn hỏi.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Lão nhân, trước khi người khác giới thiệu, thì nên giới thiệu mình trước, khôngbiết sao?”Hầu tử mặc áo giáp đang cầm quả đào gặm đột nhiên nhìn lão giả, không kháchsáo nói một câu.“Vâng, vâng, trái lại là ta sơ sót, ta tên là Kabbalah, đến từ đại lục Táng Tiên.”Lão giả kia cười nói.Nhìn bộ dạng trái lại cả người lẫn vật vô hại, hòa ái dễ gần.“Lão nhân, ta không thích người khác dùng phân thân tới nói chuyện với ta, lầnsau chú ý một chút.”Đôi mắt hầu tử mặc áo giáp lóe lên kim quang, nhìn lướt qua lão giả, ôn hòanói.“Chuyện này… Vâng, không phải ta cố ý, thực sự không dám giấu diếm, bảnthể của ta có sinh mệnh chi thụ khác, bản thể của ta liên quan tới an nguy của cảđại lục, không thể khinh động, cho nên chỉ có thể phái phân thân tới, các vịthông cảm.”Lão giả kia cười khổ một tiếng, nói như vậy.Lão ta liếc mắt nhìn hầu tử mặc áo giáp kia, tràn ngập kiêng kị.Lão ta liếc mắt một cái bị người ta nhìn thấu nền tảng…“Được rồi, nếu lão nhân này đã giới thiệu xong, vậy mỗi chúng ta giới thiệu đi,ta tên là Tôn Ngộ Không.”Hầu tử mặc áo giáp nói một câu như vậy, tiếp tục gặm quả đào, mặc kệ mọingười.Hầu tử này vừa nói như vậy, những người khác nhao nhao đứng dậy, tự giớithiệu.“Miranda, đại lục Thiên Doanh.”“Thương Huyền, đại lục Thiên Nguyên.”“Augustine, đại…”Một đám người nhao nhao giới thiệu thân phận của mình.“Đại lục Thần Hành, Tô Hề.”Tô Hề thấy thế, cũng đứng dậy nói một câu.Tất cả mọi người đều giới thiệu một câu, chỉ riêng võ giả phàm nhân đến từ đạilục Vô Cực không nói gì.Không phải là võ giả phàm nhân kia không muốn nói gì, mà hắn ta không biếtđám người này đứng dậy nói gì.Đám người này không cùng ngôn ngữ, nhưng có thể dựa vào bản lĩnh lý giải ýcủa đối phương.Võ giả phàm nhân này thì không được.Ở trong mắt võ giả phàm nhân, người này mở miệng chính là Aba Aba, ngườikia mở miệng chính là mễ tây mễ tây.Khiến hắn ta cảm thấy mờ mịt.Nhưng những người này nhìn kỹ sẽ thấy, võ giả phàm nhân cảm thấy toàn thânứa ra mồ hôi lạnh, không biết nên nói thế nào.Hắn ta run rẩy đứng dậy, dưới khó hiểu của những người này, chậm rãi mởmiệng.“Huyên thuyên?”Võ giả phàm nhân kia há miệng, thật cẩn thận nói một câu như thế.Tôn Ngộ Không: “?”Kabbalah: “?”Tô Hề: “?”Những người khác: “?”Bầu không khí đột nhiên ngưng kết lại.Khoảng một lúc lâu sau, Kabbalah hoàn hồn, kinh ngạc nhìn những người khác.“Các ngươi… Các ngươi có thể nghe hiểu vị bằng hữu này nói gì sao?”Kabbalah do dự một lát, mở miệng dò hỏi.“Chuyện này… Không nghe rõ.”Những người khác, bao gồm Tô Hề đều lắc đầu.“Đây không phải là bọn ta nghe không hiểu, mà người này đang nói lung tung.”Hầu tử “Tôn Ngộ Không” mặc áo giáp lắc đầu.“Người này là từ đâu tới thế?”Có người không nhịn được hỏi một câu.“Đại lục bọn họ rất kỳ lạ, giống như chỉ có một cường giả, sau đó tất cả mọingười cùng tu luyện… Bọn họ xưng là võ đạo gì đó? Chỉ có một người tu luyệntiên đạo tương tự Tô Hề tiểu hữu.”“Đại lục bọn họ cần một người đại biểu tới, cho nên tu tiên kia bảo người nàytới.”Tôn Ngộ Không thản nhiên giải thích một câu.Những người khác nghe xong, cũng không nhịn được sửng sốt một lát, ngay cảTô Hề cũng như vậy.Các ngươi luyện võ ta tu tiên sao?Đại lục này đúng là kỳ lạ.“Được rồi, đừng để ý tới người này nữa, lát nữa ta sẽ tự mình đến đại lục bọnhọ.”Tôn Ngộ Không xua tay, bảo mọi người không cần để ý người huyên thuyênkia.Nghe thấy những lời này, đương nhiên những người khác không tiếp tục chú ýtới võ giả phàm nhân nữa.Bọn họ nhao nhao dời mắt đi.Khi đang định mở miệng nói chuyện, lại nghe Tôn Ngộ Không ngắt lời mọingười.“Trước khi nói chuyện, ta có một vấn đề muốn hỏi Tô Hề đạo hữu.”Tôn Ngộ Không dời mắt nhìn về phía Tô Hề.Đôi mắt hắn ta không sắc bén như vậy, mà dùng phương thức mềm nhẹ nhìn.Ánh mắt giống như đang nhìn một tiểu bối.“Tiền bối cứ hỏi.”Tô Hề hiểu rõ, hầu tử mặc áo giáp trước mặt này có lẽ là nhân vật cường đạihơn đại sư huynh nhà mình, nên đáp một câu.Đồng thời nàng cũng rất tò mò, con khỉ này sẽ hỏi nàng chuyện gì.“Ngươi xuất thân từ đại lục Thần Hành, là nơi có vô số cường giả sao? Phía trênngươi, có bao nhiêu cường giả?”Vẻ mặt Tôn Ngộ Không trở nên nghiêm trọng hỏi.Hắn ta từng đánh với không ít đại cường giả thời đại cũ, từ trong trí nhớ của đạicường giả thời đại cũ tìm thấy được, Thiên Địa mới này, đại lục Thần Hành mớilà nhân vật chính, đại lục khác chỉ làm nền.Nghe nói trong đại lục Thần Hành, có vô số cường giả.Điều này khiến Tôn Ngộ Không luôn nhớ kỹ.Hiện giờ đối mặt với người của đại lục Thần Hành, đương nhiên là Tôn NgộKhông cũng muốn hỏi.