Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 910: Thái Nhất nghênh chiến 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thần Hành, Đông Châu, Thái Nhất Kiếm Tông.Lúc này Thái Nhất Kiếm Tông đã khác với ngày xưa.Thái Nhất Kiếm Tông ngày xưa chỉ là thanh danh lan truyền rộng, lưu truyềntrong đại lục Thần Hành.Nhưng Thái Nhất Kiếm Tông hôm nay đã khác.Mấy đại lục sáp nhập với đại lục Thần Hành, đều lưu truyền về Thái Nhất KiếmTông.Hơn nữa Thái Nhất Kiếm Tông trở thành tổng bộ của liên minh đại lục.Địa vị, cũng tuyệt đối khác với ngày xưa.Một ngày này, trên Thái Nhất Kiếm Tông, mấy người mạnh nhất trong các đạilục gặp ở đây, bàn bạc với nhau cách ứng phó thời đại cũ.“Ta cảm thấy chúng ta nên chủ động ra tay, không thể bị động như vậy, kẻ địchở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, đây vốn không phải là chuyện tốt…”“Chuyện này thì ta đồng ý, dựa vào cái gì chỉ có bọn họ mới có thể khôngngừng tấn công chúng ta? Chúng ta tìm cơ hội, cũng có thể trực tiếp phát độngcông kích!”“Chủ yếu là, chúng ta không biết bọn họ đang ở đâu.”“Đúng vậy, không biết ở đâu, chúng ta đánh kiểu gì?”Người mạnh nhất đến từ mỗi đại lục đều đang dùng thần thức, hoặc là thủ đoạnđặc biệt tiến hành trao đổi.Trong đó, Diệp Lạc và Tôn Ngộ Không im lặng nhất.Hai người không nói một câu.Sau khi mọi người nói chuyện một lát, cuối cùng dời mắt nhìn về phía DiệpLạc.Muốn minh chủ Diệp Lạc mở miệng, nói chút gì đó.Diệp Lạc bị nói như vậy, đương nhiên cũng cần phải mở miệng nói gì đó.Hắn ta nghĩ một lát, vốn định ba phải một trận, tùy tiện nói đôi lời, khích lệ đámngười này.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng, bỗng nhiên ấn ký Thiên Đạo chỗ mi tâmhắn ta nóng lên.Thần thức của Diệp Lạc bắt đầu khởi động, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ mọichuyện.“Cường giả thời đại cũ muốn cứu sống mấy chí cao giả thời đại cũ! Trước mắt ởngay trong hải vực!”Diệp Lạc mở miệng nói.Cường giả đại lục khác đều nhíu mày cảm thấy khó hiểu, không hiểu rõ ý củaDiệp Lạc.Diệp Lạc căn bản không kịp nói thêm gì.Hắn ta vươn tay, truyền tin tức cho Tôn Ngộ Không, bảo Tôn Ngộ Không giảithích với người ở đây.Sau đó hắn ta lập tức phân ra một chút thần thức chạy tới hải vực, chính hắn tacũng khởi hành, chuẩn bị vượt qua không gian hàng lâm bên kia.Diệp Lạc nhanh chóng rời khỏi điện phủ, hắn ta vừa định chém vỡ không gianbước vào, một giọng nói lại truyền tới.“Diệp tiểu hữu, đợi đã!”Diệp Lạc quay đầu lại nhìn.Bóng dáng Bạch Trạch như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn ta.“Bạch tiền bối?”Diệp Lạc sửng sốt một lát, lập tức mở miệng ân cần thăm hỏi một câu, còn cúingười thi lễ.“Diệp tiểu hữu, khí tức hải ngoại là khí tức của yêu hoàng thời đại cũ! Yêuhoàng thời đại cũ có được chiến lực tối cao, tuyệt đối không tầm thường, Diệptiểu hữu đừng đến hải ngoại thì hơn!”Đôi mắt Bạch Trạch mang theo lo lắng, cùng với một chút bất đắc dĩ, mở miệnggiải thích với Diệp Lạc.“Yêu hoàng thời đại cũ, là gì?”Diệp Lạc điều động thần thức của mình đến hải ngoại trước, trái lại bản thểkhông vội, đứng ở giữa không trung hỏi.Về thời đại cũ, thực ra hắn ta biết không nhiều.Chân chính biết, chỉ có Bạch tiền bối, sư tôn.“Yêu hoàng thời đại cũ, Đông Hoàng Thái Nhất! Đã từng hoành áp một thờiđại, Thần Đế trời sinh, một vị được xưng tụng tuyệt thế…”Bạch Trạch giải thích rõ ràng với Diệp Lạc.Lão ta đã sớm phát hiện, Thiên Đạo mới đã không còn quản thúc lão ta, hiểu rõlão ta đã gia nhập vào trận doanh Thiên Đạo mới.Gia nhập, vậy thì không thể hối hận.Hiện giờ rất có khả năng đám Diệp Lạc đối mặt với Đông Hoàng Thái Nhất,đương nhiên là lão ta phải nói rõ với đám Diệp Lạc.Thực ra, lão ta vẫn luôn hi vọng đám Diệp Lạc đừng chống lại với Đông HoàngThái Nhất.Không ai hiểu rõ hơn lão ta, bốn chữ Đông Hoàng Thái Nhất này đại biểu chocái gì.Đó là chiến lực tuyệt đối.Nếu không phải ngày xưa Đông Hoàng Thái Nhất không thể thánh vị, với tàitình của Đông Hoàng Thái Nhất, chưa chắc không thể nhìn trộm vị trí tối caokia.Hiện giờ Đông Hoàng Thái Nhất sống lại, chiến lực chưa khôi phục hoàn toàn,nhưng e rằng cũng không tầm thường.“Diệp tiểu hữu, nghe ta khuyên một câu, nếu có thể đừng nên chống lại yêuhoàng, hiện giờ thời đại mới ngoại trừ sư tôn ngươi ra, e rằng không có ai có thểáp chế yêu hoàng.”Bạch Trạch lắc đầu, nói.Diệp Lạc đứng đối diện, lẳng lặng nghe xong hơi nhíu mày.“Bạch tiền bối, yêu hoàng mà ngươi nói, hình như hiện giờ muốn làm sống lạimột vị tối cao thời đại cũ, ta là người đại diện của Thiên Đạo mới, nhận đượctin tức của Thiên Đạo mới nhất định phải ngăn cản.”Diệp Lạc hơi bất đắc dĩ nói.Nghe Bạch Trạch miêu tả như vậy, hắn ta cũng biết, hình như Đông Hoàng TháiNhất này rất mạnh.Còn là loại tuyệt đối mạnh.“Vậy Diệp tiểu hữu, ngươi có biện pháp liên lạc với sư tôn ngươi không? Lầnnày thực sự cần sư tôn ngươi ra tay mới được, với lực lượng của chúng ta e rằngkhó đối phó.”Bạch Trạch nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thần Hành, Đông Châu, Thái Nhất Kiếm Tông.Lúc này Thái Nhất Kiếm Tông đã khác với ngày xưa.Thái Nhất Kiếm Tông ngày xưa chỉ là thanh danh lan truyền rộng, lưu truyềntrong đại lục Thần Hành.Nhưng Thái Nhất Kiếm Tông hôm nay đã khác.Mấy đại lục sáp nhập với đại lục Thần Hành, đều lưu truyền về Thái Nhất KiếmTông.Hơn nữa Thái Nhất Kiếm Tông trở thành tổng bộ của liên minh đại lục.Địa vị, cũng tuyệt đối khác với ngày xưa.Một ngày này, trên Thái Nhất Kiếm Tông, mấy người mạnh nhất trong các đạilục gặp ở đây, bàn bạc với nhau cách ứng phó thời đại cũ.“Ta cảm thấy chúng ta nên chủ động ra tay, không thể bị động như vậy, kẻ địchở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, đây vốn không phải là chuyện tốt…”“Chuyện này thì ta đồng ý, dựa vào cái gì chỉ có bọn họ mới có thể khôngngừng tấn công chúng ta? Chúng ta tìm cơ hội, cũng có thể trực tiếp phát độngcông kích!”“Chủ yếu là, chúng ta không biết bọn họ đang ở đâu.”“Đúng vậy, không biết ở đâu, chúng ta đánh kiểu gì?”Người mạnh nhất đến từ mỗi đại lục đều đang dùng thần thức, hoặc là thủ đoạnđặc biệt tiến hành trao đổi.Trong đó, Diệp Lạc và Tôn Ngộ Không im lặng nhất.Hai người không nói một câu.Sau khi mọi người nói chuyện một lát, cuối cùng dời mắt nhìn về phía DiệpLạc.Muốn minh chủ Diệp Lạc mở miệng, nói chút gì đó.Diệp Lạc bị nói như vậy, đương nhiên cũng cần phải mở miệng nói gì đó.Hắn ta nghĩ một lát, vốn định ba phải một trận, tùy tiện nói đôi lời, khích lệ đámngười này.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng, bỗng nhiên ấn ký Thiên Đạo chỗ mi tâmhắn ta nóng lên.Thần thức của Diệp Lạc bắt đầu khởi động, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ mọichuyện.“Cường giả thời đại cũ muốn cứu sống mấy chí cao giả thời đại cũ! Trước mắt ởngay trong hải vực!”Diệp Lạc mở miệng nói.Cường giả đại lục khác đều nhíu mày cảm thấy khó hiểu, không hiểu rõ ý củaDiệp Lạc.Diệp Lạc căn bản không kịp nói thêm gì.Hắn ta vươn tay, truyền tin tức cho Tôn Ngộ Không, bảo Tôn Ngộ Không giảithích với người ở đây.Sau đó hắn ta lập tức phân ra một chút thần thức chạy tới hải vực, chính hắn tacũng khởi hành, chuẩn bị vượt qua không gian hàng lâm bên kia.Diệp Lạc nhanh chóng rời khỏi điện phủ, hắn ta vừa định chém vỡ không gianbước vào, một giọng nói lại truyền tới.“Diệp tiểu hữu, đợi đã!”Diệp Lạc quay đầu lại nhìn.Bóng dáng Bạch Trạch như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn ta.“Bạch tiền bối?”Diệp Lạc sửng sốt một lát, lập tức mở miệng ân cần thăm hỏi một câu, còn cúingười thi lễ.“Diệp tiểu hữu, khí tức hải ngoại là khí tức của yêu hoàng thời đại cũ! Yêuhoàng thời đại cũ có được chiến lực tối cao, tuyệt đối không tầm thường, Diệptiểu hữu đừng đến hải ngoại thì hơn!”Đôi mắt Bạch Trạch mang theo lo lắng, cùng với một chút bất đắc dĩ, mở miệnggiải thích với Diệp Lạc.“Yêu hoàng thời đại cũ, là gì?”Diệp Lạc điều động thần thức của mình đến hải ngoại trước, trái lại bản thểkhông vội, đứng ở giữa không trung hỏi.Về thời đại cũ, thực ra hắn ta biết không nhiều.Chân chính biết, chỉ có Bạch tiền bối, sư tôn.“Yêu hoàng thời đại cũ, Đông Hoàng Thái Nhất! Đã từng hoành áp một thờiđại, Thần Đế trời sinh, một vị được xưng tụng tuyệt thế…”Bạch Trạch giải thích rõ ràng với Diệp Lạc.Lão ta đã sớm phát hiện, Thiên Đạo mới đã không còn quản thúc lão ta, hiểu rõlão ta đã gia nhập vào trận doanh Thiên Đạo mới.Gia nhập, vậy thì không thể hối hận.Hiện giờ rất có khả năng đám Diệp Lạc đối mặt với Đông Hoàng Thái Nhất,đương nhiên là lão ta phải nói rõ với đám Diệp Lạc.Thực ra, lão ta vẫn luôn hi vọng đám Diệp Lạc đừng chống lại với Đông HoàngThái Nhất.Không ai hiểu rõ hơn lão ta, bốn chữ Đông Hoàng Thái Nhất này đại biểu chocái gì.Đó là chiến lực tuyệt đối.Nếu không phải ngày xưa Đông Hoàng Thái Nhất không thể thánh vị, với tàitình của Đông Hoàng Thái Nhất, chưa chắc không thể nhìn trộm vị trí tối caokia.Hiện giờ Đông Hoàng Thái Nhất sống lại, chiến lực chưa khôi phục hoàn toàn,nhưng e rằng cũng không tầm thường.“Diệp tiểu hữu, nghe ta khuyên một câu, nếu có thể đừng nên chống lại yêuhoàng, hiện giờ thời đại mới ngoại trừ sư tôn ngươi ra, e rằng không có ai có thểáp chế yêu hoàng.”Bạch Trạch lắc đầu, nói.Diệp Lạc đứng đối diện, lẳng lặng nghe xong hơi nhíu mày.“Bạch tiền bối, yêu hoàng mà ngươi nói, hình như hiện giờ muốn làm sống lạimột vị tối cao thời đại cũ, ta là người đại diện của Thiên Đạo mới, nhận đượctin tức của Thiên Đạo mới nhất định phải ngăn cản.”Diệp Lạc hơi bất đắc dĩ nói.Nghe Bạch Trạch miêu tả như vậy, hắn ta cũng biết, hình như Đông Hoàng TháiNhất này rất mạnh.Còn là loại tuyệt đối mạnh.“Vậy Diệp tiểu hữu, ngươi có biện pháp liên lạc với sư tôn ngươi không? Lầnnày thực sự cần sư tôn ngươi ra tay mới được, với lực lượng của chúng ta e rằngkhó đối phó.”Bạch Trạch nói.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Đại lục Thần Hành, Đông Châu, Thái Nhất Kiếm Tông.Lúc này Thái Nhất Kiếm Tông đã khác với ngày xưa.Thái Nhất Kiếm Tông ngày xưa chỉ là thanh danh lan truyền rộng, lưu truyềntrong đại lục Thần Hành.Nhưng Thái Nhất Kiếm Tông hôm nay đã khác.Mấy đại lục sáp nhập với đại lục Thần Hành, đều lưu truyền về Thái Nhất KiếmTông.Hơn nữa Thái Nhất Kiếm Tông trở thành tổng bộ của liên minh đại lục.Địa vị, cũng tuyệt đối khác với ngày xưa.Một ngày này, trên Thái Nhất Kiếm Tông, mấy người mạnh nhất trong các đạilục gặp ở đây, bàn bạc với nhau cách ứng phó thời đại cũ.“Ta cảm thấy chúng ta nên chủ động ra tay, không thể bị động như vậy, kẻ địchở trong tối, chúng ta ở ngoài sáng, đây vốn không phải là chuyện tốt…”“Chuyện này thì ta đồng ý, dựa vào cái gì chỉ có bọn họ mới có thể khôngngừng tấn công chúng ta? Chúng ta tìm cơ hội, cũng có thể trực tiếp phát độngcông kích!”“Chủ yếu là, chúng ta không biết bọn họ đang ở đâu.”“Đúng vậy, không biết ở đâu, chúng ta đánh kiểu gì?”Người mạnh nhất đến từ mỗi đại lục đều đang dùng thần thức, hoặc là thủ đoạnđặc biệt tiến hành trao đổi.Trong đó, Diệp Lạc và Tôn Ngộ Không im lặng nhất.Hai người không nói một câu.Sau khi mọi người nói chuyện một lát, cuối cùng dời mắt nhìn về phía DiệpLạc.Muốn minh chủ Diệp Lạc mở miệng, nói chút gì đó.Diệp Lạc bị nói như vậy, đương nhiên cũng cần phải mở miệng nói gì đó.Hắn ta nghĩ một lát, vốn định ba phải một trận, tùy tiện nói đôi lời, khích lệ đámngười này.Nhưng không đợi Diệp Lạc mở miệng, bỗng nhiên ấn ký Thiên Đạo chỗ mi tâmhắn ta nóng lên.Thần thức của Diệp Lạc bắt đầu khởi động, chỉ trong nháy mắt đã biết rõ mọichuyện.“Cường giả thời đại cũ muốn cứu sống mấy chí cao giả thời đại cũ! Trước mắt ởngay trong hải vực!”Diệp Lạc mở miệng nói.Cường giả đại lục khác đều nhíu mày cảm thấy khó hiểu, không hiểu rõ ý củaDiệp Lạc.Diệp Lạc căn bản không kịp nói thêm gì.Hắn ta vươn tay, truyền tin tức cho Tôn Ngộ Không, bảo Tôn Ngộ Không giảithích với người ở đây.Sau đó hắn ta lập tức phân ra một chút thần thức chạy tới hải vực, chính hắn tacũng khởi hành, chuẩn bị vượt qua không gian hàng lâm bên kia.Diệp Lạc nhanh chóng rời khỏi điện phủ, hắn ta vừa định chém vỡ không gianbước vào, một giọng nói lại truyền tới.“Diệp tiểu hữu, đợi đã!”Diệp Lạc quay đầu lại nhìn.Bóng dáng Bạch Trạch như thuấn di, chỉ trong nháy mắt đã tới trước mặt hắn ta.“Bạch tiền bối?”Diệp Lạc sửng sốt một lát, lập tức mở miệng ân cần thăm hỏi một câu, còn cúingười thi lễ.“Diệp tiểu hữu, khí tức hải ngoại là khí tức của yêu hoàng thời đại cũ! Yêuhoàng thời đại cũ có được chiến lực tối cao, tuyệt đối không tầm thường, Diệptiểu hữu đừng đến hải ngoại thì hơn!”Đôi mắt Bạch Trạch mang theo lo lắng, cùng với một chút bất đắc dĩ, mở miệnggiải thích với Diệp Lạc.“Yêu hoàng thời đại cũ, là gì?”Diệp Lạc điều động thần thức của mình đến hải ngoại trước, trái lại bản thểkhông vội, đứng ở giữa không trung hỏi.Về thời đại cũ, thực ra hắn ta biết không nhiều.Chân chính biết, chỉ có Bạch tiền bối, sư tôn.“Yêu hoàng thời đại cũ, Đông Hoàng Thái Nhất! Đã từng hoành áp một thờiđại, Thần Đế trời sinh, một vị được xưng tụng tuyệt thế…”Bạch Trạch giải thích rõ ràng với Diệp Lạc.Lão ta đã sớm phát hiện, Thiên Đạo mới đã không còn quản thúc lão ta, hiểu rõlão ta đã gia nhập vào trận doanh Thiên Đạo mới.Gia nhập, vậy thì không thể hối hận.Hiện giờ rất có khả năng đám Diệp Lạc đối mặt với Đông Hoàng Thái Nhất,đương nhiên là lão ta phải nói rõ với đám Diệp Lạc.Thực ra, lão ta vẫn luôn hi vọng đám Diệp Lạc đừng chống lại với Đông HoàngThái Nhất.Không ai hiểu rõ hơn lão ta, bốn chữ Đông Hoàng Thái Nhất này đại biểu chocái gì.Đó là chiến lực tuyệt đối.Nếu không phải ngày xưa Đông Hoàng Thái Nhất không thể thánh vị, với tàitình của Đông Hoàng Thái Nhất, chưa chắc không thể nhìn trộm vị trí tối caokia.Hiện giờ Đông Hoàng Thái Nhất sống lại, chiến lực chưa khôi phục hoàn toàn,nhưng e rằng cũng không tầm thường.“Diệp tiểu hữu, nghe ta khuyên một câu, nếu có thể đừng nên chống lại yêuhoàng, hiện giờ thời đại mới ngoại trừ sư tôn ngươi ra, e rằng không có ai có thểáp chế yêu hoàng.”Bạch Trạch lắc đầu, nói.Diệp Lạc đứng đối diện, lẳng lặng nghe xong hơi nhíu mày.“Bạch tiền bối, yêu hoàng mà ngươi nói, hình như hiện giờ muốn làm sống lạimột vị tối cao thời đại cũ, ta là người đại diện của Thiên Đạo mới, nhận đượctin tức của Thiên Đạo mới nhất định phải ngăn cản.”Diệp Lạc hơi bất đắc dĩ nói.Nghe Bạch Trạch miêu tả như vậy, hắn ta cũng biết, hình như Đông Hoàng TháiNhất này rất mạnh.Còn là loại tuyệt đối mạnh.“Vậy Diệp tiểu hữu, ngươi có biện pháp liên lạc với sư tôn ngươi không? Lầnnày thực sự cần sư tôn ngươi ra tay mới được, với lực lượng của chúng ta e rằngkhó đối phó.”Bạch Trạch nói.