Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 941: Sư tôn đang đùa các ngươi 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi nói xong chuyện này, Lâm Mạc kéo Táng Thiên Quan, hỏi chuyện hắnta muốn hỏi nhất.“Tô sư huynh! Xin hỏi ở trong đồng môn, địa vị của huynh đứng hạng mấy?Chiến lực đứng thứ mấy?”Sau khi Lâm Mạc hỏi ra những lời này, gương mặt Tô Càn Nguyên vốn đangtươi cười lập tức cứng đờ.Nhưng chỉ cứng đờ một lát, rất nhanh, hắn ta khôi phục như ban đầu.“Chuyện này…”“Ở trong đồng môn ta đứng thứ ba, am hiểu luyện thể, nổi tiếng về sức mạnh.Còn chiến lực, chuyện này khó mà nói, ta đề nghị Lâm sư đệ nếu sau này trở vềđại lục Thần Hành, vào tông môn, tốt nhất đừng nên đề cập tới.”“Sư huynh đệ đồng môn chúng ta, mỗi người đều có bản lĩnh riêng, như đại sưhuynh am hiểu kiếm pháp, một kiếm phá vạn pháp, vô cùng uy phong. Lại ví dụnhư cờ của tứ sư muội, bàn cờ hạ xuống, vật đổi sao dời, con rối của ngũ sưmuội, quỷ thần khó lường…”“Tóm lại, đồng môn chúng ta mỗi người đều có bản lĩnh, Lâm sư đệ trăm ngànlần đừng nói với người khác, ai lợi hại hơn ai. Bình thường đồng môn sẽ khôngso đo, nhưng có một số đồng môn yếu kém, có khả năng sẽ vì chuyện này màsinh hận, cho nên Lâm sư đệ, đệ phải nhớ kỹ chuyện này.”Tô Càn Nguyên nói với hàm ý sâu xa.Trong lời nói của hắn ta, giống như đang kể rõ người nào đấy.“Vâng… Vâng, được, Tô sư huynh, ta sẽ nhớ kỹ.”Lâm Mạc mê mang gật đầu, trong lòng im lặng ghi nhớ.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên hài lòng gật đầu.Sau đó hắn ta quay đầu nhìn về phía Lý Thành.“Vậy Lý sư đệ, nếu sư tôn ở đây nhận các ngươi làm đồ đệ, vậy sư tôn nhất địnhở trong đại lục này đúng không? Không biết hiện giờ sư tôn đang ở đâu, tamong muốn đi bái kiến sư tôn.”Tô Càn Nguyên mở miệng hỏi.“Sư tôn…”Nhắc tới từ này, ánh mắt Lâm Mạc và Lý Thành đều ảm đạm.Cuối cùng vẫn là Lý Thành cưỡng ép lấy lại tinh thần, nói rõ mọi chuyện choTô Càn Nguyên nghe, trong đó còn nói ra suy đoán của bọn họ.Mà Tô Càn Nguyên nghe xong những chuyện này, chẳng những không có bấtcứ vẻ mặt ảm đạm gì, cũng không có cảm giác bi thương, trực tiếp cười thànhtiếng.Ở trong nghi ngờ của Lý Thành và Lâm Mạc, Tô Càn Nguyên mở miệng giảithích.“Hai vị sư đệ đừng lo lắng, sư tôn là nhân vật cỡ nào? Như vậy nói với cácngươi trước, đám đại sư huynh từng chiến đấu với yêu đế yêu hoàng ở hải vực,trận chiến ấy đám đại sư huynh bị thua, cuối cùng sư tôn không cần ra mặt, mộtchiêu làm yêu đế bị thương nặng, hiện giờ không rõ sống chết.”“Cường giả cỡ này, sao có thể bị tính kế gì đó chết đi? Chuyện này vừa nghe làbiết sư tôn đùa các ngươi, có lẽ bản tôn của sư tôn đã chạy tới nơi nào đó…”Tô Càn Nguyên thề son sắt nói.Những lời này truyền vào trong tai Lý Thành và Lâm Mạc, khiến bọn họ hơingạc nhiên.Sư tôn…Sư tôn đang lừa bọn họ sao?Lý Thành và Lâm Mạc tuyệt đối không ngờ tới điểm này.Nhưng nhìn sư huynh nhà bọn họ, vẫn luôn không giống như đang nói đùa.Chẳng lẽ chuyện này là thật?Sư tôn thực sự đang đùa bọn họ chơi vậy?…Chỗ núi sâu.Biết được sư tôn không xảy ra chuyện gì, chỉ đang đùa bọn họ thôi, Lý Thànhvà Lâm Mạc im lặng rất lâu.Cuối cùng vẫn là dưới sự khuyên bảo của Tô Càn Nguyên, hai người mới kịpphản ứng, thả lỏng người.Sư tôn thích chơi như vậy, bọn họ có thể có biện pháp nào?Không thể trách sư tôn được đúng không?Chỉ có thể tùy sư tôn như vậy.Nhưng mà, Lý Thành và Lâm Mạc cũng không có nhiều phẫn nộ, trái lại có cảmgiác như trút được gánh nặng.Sư tôn đùa như vậy, tốt hơn là sư tôn thực sự chết đi.Nếu sư tôn thực sự chết đi, vậy bọn họ luôn không thể tiếp nhận.Tình hình hiện giờ cũng được.Tô Càn Nguyên thấy vẻ mặt này của hai vị đồng môn, không khỏi lắc đầu, cảmkhái một câu sư tôn thực biết chơi.Vậy mà đến đây chơi giả chết, hù dọa hai vị đồng môn này.Đối với sư tôn thực sự có chết hay không, Tô Càn Nguyên đánh chết cũngkhông tin.Sư tôn là nhân vật cỡ nào?Gần như là vô địch.Sao có thể chết đi.Tô Càn Nguyên lắc đầu, nhìn thấy hai vị đồng môn cũng tỉnh táo lại, khôngkhỏi mở miệng nói.“Hai vị sư đệ, chuyện này hiểu rõ thì tốt, sư tôn chúng ta hơn xa các ngươitưởng tượng nhiều.”“Còn nữa hai vị sư đệ, ta phải hỏi thăm các ngươi một chuyện mới được.”Tô Càn Nguyên nói như vậy.“Tô sư huynh, huynh có chuyện gì muốn hỏi?”Lý Thành và Lâm Mạc liếc nhau một cái, mở miệng hỏi.“Ta muốn hỏi các ngươi về chuyện yêu tộc thời đại cũ…”Tô Càn Nguyên nói chuyện về thời đại cũ và thời đại mới, còn nói rõ hai đồngmôn là người thời đại mới.Đồng thời, cũng hỏi thăm về chuyện thời đại cũ.Khi Lý Thành và Lâm Mạc biết được đủ loại chuyện xong, vẻ mặt đều chậm rãinghiêm trọng.Trước đây bọn họ vẫn luôn không biết chuyện này, bây giờ mới biết được.Thời đại cũ đánh với thời đại mới…
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi nói xong chuyện này, Lâm Mạc kéo Táng Thiên Quan, hỏi chuyện hắnta muốn hỏi nhất.“Tô sư huynh! Xin hỏi ở trong đồng môn, địa vị của huynh đứng hạng mấy?Chiến lực đứng thứ mấy?”Sau khi Lâm Mạc hỏi ra những lời này, gương mặt Tô Càn Nguyên vốn đangtươi cười lập tức cứng đờ.Nhưng chỉ cứng đờ một lát, rất nhanh, hắn ta khôi phục như ban đầu.“Chuyện này…”“Ở trong đồng môn ta đứng thứ ba, am hiểu luyện thể, nổi tiếng về sức mạnh.Còn chiến lực, chuyện này khó mà nói, ta đề nghị Lâm sư đệ nếu sau này trở vềđại lục Thần Hành, vào tông môn, tốt nhất đừng nên đề cập tới.”“Sư huynh đệ đồng môn chúng ta, mỗi người đều có bản lĩnh riêng, như đại sưhuynh am hiểu kiếm pháp, một kiếm phá vạn pháp, vô cùng uy phong. Lại ví dụnhư cờ của tứ sư muội, bàn cờ hạ xuống, vật đổi sao dời, con rối của ngũ sưmuội, quỷ thần khó lường…”“Tóm lại, đồng môn chúng ta mỗi người đều có bản lĩnh, Lâm sư đệ trăm ngànlần đừng nói với người khác, ai lợi hại hơn ai. Bình thường đồng môn sẽ khôngso đo, nhưng có một số đồng môn yếu kém, có khả năng sẽ vì chuyện này màsinh hận, cho nên Lâm sư đệ, đệ phải nhớ kỹ chuyện này.”Tô Càn Nguyên nói với hàm ý sâu xa.Trong lời nói của hắn ta, giống như đang kể rõ người nào đấy.“Vâng… Vâng, được, Tô sư huynh, ta sẽ nhớ kỹ.”Lâm Mạc mê mang gật đầu, trong lòng im lặng ghi nhớ.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên hài lòng gật đầu.Sau đó hắn ta quay đầu nhìn về phía Lý Thành.“Vậy Lý sư đệ, nếu sư tôn ở đây nhận các ngươi làm đồ đệ, vậy sư tôn nhất địnhở trong đại lục này đúng không? Không biết hiện giờ sư tôn đang ở đâu, tamong muốn đi bái kiến sư tôn.”Tô Càn Nguyên mở miệng hỏi.“Sư tôn…”Nhắc tới từ này, ánh mắt Lâm Mạc và Lý Thành đều ảm đạm.Cuối cùng vẫn là Lý Thành cưỡng ép lấy lại tinh thần, nói rõ mọi chuyện choTô Càn Nguyên nghe, trong đó còn nói ra suy đoán của bọn họ.Mà Tô Càn Nguyên nghe xong những chuyện này, chẳng những không có bấtcứ vẻ mặt ảm đạm gì, cũng không có cảm giác bi thương, trực tiếp cười thànhtiếng.Ở trong nghi ngờ của Lý Thành và Lâm Mạc, Tô Càn Nguyên mở miệng giảithích.“Hai vị sư đệ đừng lo lắng, sư tôn là nhân vật cỡ nào? Như vậy nói với cácngươi trước, đám đại sư huynh từng chiến đấu với yêu đế yêu hoàng ở hải vực,trận chiến ấy đám đại sư huynh bị thua, cuối cùng sư tôn không cần ra mặt, mộtchiêu làm yêu đế bị thương nặng, hiện giờ không rõ sống chết.”“Cường giả cỡ này, sao có thể bị tính kế gì đó chết đi? Chuyện này vừa nghe làbiết sư tôn đùa các ngươi, có lẽ bản tôn của sư tôn đã chạy tới nơi nào đó…”Tô Càn Nguyên thề son sắt nói.Những lời này truyền vào trong tai Lý Thành và Lâm Mạc, khiến bọn họ hơingạc nhiên.Sư tôn…Sư tôn đang lừa bọn họ sao?Lý Thành và Lâm Mạc tuyệt đối không ngờ tới điểm này.Nhưng nhìn sư huynh nhà bọn họ, vẫn luôn không giống như đang nói đùa.Chẳng lẽ chuyện này là thật?Sư tôn thực sự đang đùa bọn họ chơi vậy?…Chỗ núi sâu.Biết được sư tôn không xảy ra chuyện gì, chỉ đang đùa bọn họ thôi, Lý Thànhvà Lâm Mạc im lặng rất lâu.Cuối cùng vẫn là dưới sự khuyên bảo của Tô Càn Nguyên, hai người mới kịpphản ứng, thả lỏng người.Sư tôn thích chơi như vậy, bọn họ có thể có biện pháp nào?Không thể trách sư tôn được đúng không?Chỉ có thể tùy sư tôn như vậy.Nhưng mà, Lý Thành và Lâm Mạc cũng không có nhiều phẫn nộ, trái lại có cảmgiác như trút được gánh nặng.Sư tôn đùa như vậy, tốt hơn là sư tôn thực sự chết đi.Nếu sư tôn thực sự chết đi, vậy bọn họ luôn không thể tiếp nhận.Tình hình hiện giờ cũng được.Tô Càn Nguyên thấy vẻ mặt này của hai vị đồng môn, không khỏi lắc đầu, cảmkhái một câu sư tôn thực biết chơi.Vậy mà đến đây chơi giả chết, hù dọa hai vị đồng môn này.Đối với sư tôn thực sự có chết hay không, Tô Càn Nguyên đánh chết cũngkhông tin.Sư tôn là nhân vật cỡ nào?Gần như là vô địch.Sao có thể chết đi.Tô Càn Nguyên lắc đầu, nhìn thấy hai vị đồng môn cũng tỉnh táo lại, khôngkhỏi mở miệng nói.“Hai vị sư đệ, chuyện này hiểu rõ thì tốt, sư tôn chúng ta hơn xa các ngươitưởng tượng nhiều.”“Còn nữa hai vị sư đệ, ta phải hỏi thăm các ngươi một chuyện mới được.”Tô Càn Nguyên nói như vậy.“Tô sư huynh, huynh có chuyện gì muốn hỏi?”Lý Thành và Lâm Mạc liếc nhau một cái, mở miệng hỏi.“Ta muốn hỏi các ngươi về chuyện yêu tộc thời đại cũ…”Tô Càn Nguyên nói chuyện về thời đại cũ và thời đại mới, còn nói rõ hai đồngmôn là người thời đại mới.Đồng thời, cũng hỏi thăm về chuyện thời đại cũ.Khi Lý Thành và Lâm Mạc biết được đủ loại chuyện xong, vẻ mặt đều chậm rãinghiêm trọng.Trước đây bọn họ vẫn luôn không biết chuyện này, bây giờ mới biết được.Thời đại cũ đánh với thời đại mới…
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Sau khi nói xong chuyện này, Lâm Mạc kéo Táng Thiên Quan, hỏi chuyện hắnta muốn hỏi nhất.“Tô sư huynh! Xin hỏi ở trong đồng môn, địa vị của huynh đứng hạng mấy?Chiến lực đứng thứ mấy?”Sau khi Lâm Mạc hỏi ra những lời này, gương mặt Tô Càn Nguyên vốn đangtươi cười lập tức cứng đờ.Nhưng chỉ cứng đờ một lát, rất nhanh, hắn ta khôi phục như ban đầu.“Chuyện này…”“Ở trong đồng môn ta đứng thứ ba, am hiểu luyện thể, nổi tiếng về sức mạnh.Còn chiến lực, chuyện này khó mà nói, ta đề nghị Lâm sư đệ nếu sau này trở vềđại lục Thần Hành, vào tông môn, tốt nhất đừng nên đề cập tới.”“Sư huynh đệ đồng môn chúng ta, mỗi người đều có bản lĩnh riêng, như đại sưhuynh am hiểu kiếm pháp, một kiếm phá vạn pháp, vô cùng uy phong. Lại ví dụnhư cờ của tứ sư muội, bàn cờ hạ xuống, vật đổi sao dời, con rối của ngũ sưmuội, quỷ thần khó lường…”“Tóm lại, đồng môn chúng ta mỗi người đều có bản lĩnh, Lâm sư đệ trăm ngànlần đừng nói với người khác, ai lợi hại hơn ai. Bình thường đồng môn sẽ khôngso đo, nhưng có một số đồng môn yếu kém, có khả năng sẽ vì chuyện này màsinh hận, cho nên Lâm sư đệ, đệ phải nhớ kỹ chuyện này.”Tô Càn Nguyên nói với hàm ý sâu xa.Trong lời nói của hắn ta, giống như đang kể rõ người nào đấy.“Vâng… Vâng, được, Tô sư huynh, ta sẽ nhớ kỹ.”Lâm Mạc mê mang gật đầu, trong lòng im lặng ghi nhớ.Nghe thấy những lời này, Tô Càn Nguyên hài lòng gật đầu.Sau đó hắn ta quay đầu nhìn về phía Lý Thành.“Vậy Lý sư đệ, nếu sư tôn ở đây nhận các ngươi làm đồ đệ, vậy sư tôn nhất địnhở trong đại lục này đúng không? Không biết hiện giờ sư tôn đang ở đâu, tamong muốn đi bái kiến sư tôn.”Tô Càn Nguyên mở miệng hỏi.“Sư tôn…”Nhắc tới từ này, ánh mắt Lâm Mạc và Lý Thành đều ảm đạm.Cuối cùng vẫn là Lý Thành cưỡng ép lấy lại tinh thần, nói rõ mọi chuyện choTô Càn Nguyên nghe, trong đó còn nói ra suy đoán của bọn họ.Mà Tô Càn Nguyên nghe xong những chuyện này, chẳng những không có bấtcứ vẻ mặt ảm đạm gì, cũng không có cảm giác bi thương, trực tiếp cười thànhtiếng.Ở trong nghi ngờ của Lý Thành và Lâm Mạc, Tô Càn Nguyên mở miệng giảithích.“Hai vị sư đệ đừng lo lắng, sư tôn là nhân vật cỡ nào? Như vậy nói với cácngươi trước, đám đại sư huynh từng chiến đấu với yêu đế yêu hoàng ở hải vực,trận chiến ấy đám đại sư huynh bị thua, cuối cùng sư tôn không cần ra mặt, mộtchiêu làm yêu đế bị thương nặng, hiện giờ không rõ sống chết.”“Cường giả cỡ này, sao có thể bị tính kế gì đó chết đi? Chuyện này vừa nghe làbiết sư tôn đùa các ngươi, có lẽ bản tôn của sư tôn đã chạy tới nơi nào đó…”Tô Càn Nguyên thề son sắt nói.Những lời này truyền vào trong tai Lý Thành và Lâm Mạc, khiến bọn họ hơingạc nhiên.Sư tôn…Sư tôn đang lừa bọn họ sao?Lý Thành và Lâm Mạc tuyệt đối không ngờ tới điểm này.Nhưng nhìn sư huynh nhà bọn họ, vẫn luôn không giống như đang nói đùa.Chẳng lẽ chuyện này là thật?Sư tôn thực sự đang đùa bọn họ chơi vậy?…Chỗ núi sâu.Biết được sư tôn không xảy ra chuyện gì, chỉ đang đùa bọn họ thôi, Lý Thànhvà Lâm Mạc im lặng rất lâu.Cuối cùng vẫn là dưới sự khuyên bảo của Tô Càn Nguyên, hai người mới kịpphản ứng, thả lỏng người.Sư tôn thích chơi như vậy, bọn họ có thể có biện pháp nào?Không thể trách sư tôn được đúng không?Chỉ có thể tùy sư tôn như vậy.Nhưng mà, Lý Thành và Lâm Mạc cũng không có nhiều phẫn nộ, trái lại có cảmgiác như trút được gánh nặng.Sư tôn đùa như vậy, tốt hơn là sư tôn thực sự chết đi.Nếu sư tôn thực sự chết đi, vậy bọn họ luôn không thể tiếp nhận.Tình hình hiện giờ cũng được.Tô Càn Nguyên thấy vẻ mặt này của hai vị đồng môn, không khỏi lắc đầu, cảmkhái một câu sư tôn thực biết chơi.Vậy mà đến đây chơi giả chết, hù dọa hai vị đồng môn này.Đối với sư tôn thực sự có chết hay không, Tô Càn Nguyên đánh chết cũngkhông tin.Sư tôn là nhân vật cỡ nào?Gần như là vô địch.Sao có thể chết đi.Tô Càn Nguyên lắc đầu, nhìn thấy hai vị đồng môn cũng tỉnh táo lại, khôngkhỏi mở miệng nói.“Hai vị sư đệ, chuyện này hiểu rõ thì tốt, sư tôn chúng ta hơn xa các ngươitưởng tượng nhiều.”“Còn nữa hai vị sư đệ, ta phải hỏi thăm các ngươi một chuyện mới được.”Tô Càn Nguyên nói như vậy.“Tô sư huynh, huynh có chuyện gì muốn hỏi?”Lý Thành và Lâm Mạc liếc nhau một cái, mở miệng hỏi.“Ta muốn hỏi các ngươi về chuyện yêu tộc thời đại cũ…”Tô Càn Nguyên nói chuyện về thời đại cũ và thời đại mới, còn nói rõ hai đồngmôn là người thời đại mới.Đồng thời, cũng hỏi thăm về chuyện thời đại cũ.Khi Lý Thành và Lâm Mạc biết được đủ loại chuyện xong, vẻ mặt đều chậm rãinghiêm trọng.Trước đây bọn họ vẫn luôn không biết chuyện này, bây giờ mới biết được.Thời đại cũ đánh với thời đại mới…