Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 959: Tiến vào dòng thời gian 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Lúc trước Bạch Trạch kể rõ chuyện thượng giới, những lời nói ra đã khiếnngười ta vô cùng kinh ngạc.Trực tiếp vượt qua dòng thời gian, tuy nói khoa trương một chút, nhưng đámDiệp Lạc thực sự động lòng.Nói không chừng sẽ có khả năng này, có thể khiến bọn họ đột phá Tiên Cảnh?“Bạch tiền bối, ngươi cảm thấy chuyện này có khả năng không?”Diệp Lạc nhìn về phía Bạch Trạch, hỏi một câu xin ý kiến.Ở trong đám bọn họ, Bạch Trạch có bối phận lớn nhất, kinh nghiệm phong phúnhất cũng là Bạch Trạch.Nghe ý kiến của Bạch Trạch, chắc chắn có lợi.Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là Bạch Trạch rất đáng tin.“Nghịch dòng thời gian mà lên, chắc chắn có thể, nhưng sao có thể làm đượcchuyện này, chẳng lẽ bên trong dòng thời gian, đại đạo không hiện, Thiên Đạomặc kệ sao? Hơn nữa không có ai trấn thủ ở đó à?”Bạch Trạch trợn to mắt, lão ta cứ nhìn Lý Thành như vậy.Lão ta nhớ rõ lúc trước cho dù muốn đi vào dòng thời gian, cũng vô cùng khókhăn.Đầu tiên phải đột phá một điểm, chính là quy tắc của đại đạo.Quy tắc sẽ bài xích vô hạn, khiến người tiến vào rời đi, cố gắng xâm nhập sẽ bịcưỡng ép trấn áp.Cho dù tránh thoát điểm này, vậy cũng sẽ bị Thiên Đạo tự mình ra tay quản chế.Cho dù là con cưng của Thiên Địa, quy tắc của đại đạo cũng mặc kệ, Thiên Đạokhông quản, nhưng đại năng trấn thủ dòng thời gian sẽ mặc kệ sao?Chẳng lẽ còn còn có thể là con cưng của Thiên Địa cộng thêm con riêng của đạinăng?“Dòng thời gian không phải chỉ có một người trấn thủ ư? Người kia rất thân vớita! Ta có nắm chắc!”Lúc này Lý Thành mở miệng.Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta đến dòng thời gian, đương nhiên có nắmchắc.“Ngươi có nắm chắc sao? Vậy thì được.”Đế Tuấn do dự một lát, gật đầu, cảm thấy chuyện này rất khả thi.“Vậy lập tức khởi hành thôi.”Lúc này đôi mắt Diệp Lạc sáng lên.“Vậy đại sư huynh, có cần ta gọi các sư huynh sư tỷ khác tới không?”Lý Thành mở miệng hỏi ý kiến.“Không cần, bọn họ mới rời đi, nếu thực sự khả thi, đến lúc đó chúng ta lại gọibọn họ cũng không muộn.”Diệp Lạc suy nghĩ một lát, mở miệng nói như vậy.“Vâng.”Lý Thành cũng nghiêm túc.Lúc này nói ra phương phương pháp tiến vào dòng thời gian như thế nào.Mọi người ở đây, Diệp Lạc, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, Từ Ngự, BạchTrạch, tứ hung, không có người nào không phải thiên phú hoặc cân cước cườngđại.Đương nhiên dễ dàng học xong phương pháp tiến vào dòng thời gian.Sau khi tất cả mọi người học xong, thì bắt đầu chuẩn bị tiến vào dòng thời gian.Nhưng vì phòng ngừa ngộ nhỡ, tứ hung và Từ Ngự ở lại, hộ pháp cho mọingười.Sau đó, Diệp Lạc và đám Bạch Trạch bắt đầu tiến vào dòng thời gian.…Đám Diệp Lạc đều thuộc Thiên Kiêu, thần hồn nhanh chóng xuất khiếu.Bọn họ dễ dàng đi tới dòng thời gian thuộc Thiên Địa mới.Nhìn xung quanh không ngừng trôi qua quang mang, chỉ trong thời gian ngắn,tất cả mọi người hơi kinh ngạc.Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy cảnh tượng này, có thể không kinh ngạc mới lạ.“Nơi này là dòng thời gian sao? Đúng là kỳ diệu, nhưng mà đại sư huynh đâu?”Tư Nhạc cảm thán một câu.Bỗng nhiên nàng phát hiện, hình như trong bọn họ ít đi một người.Điều này khiến nàng không khỏi bắt đầu tìm kiếm.Đương nhiên là những người khác cũng phát hiện ra điểm này, nhao nhao bắtđầu tìm kiếm.“Ta ở chỗ này.”Một giọng nói từ đằng xa truyền tới, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.Tầm mắt mọi người nhao nhao nhìn qua……Trong dòng thời gian, tầm mắt mọi người dời qua, nhìn về phía khác của dòngthời gian.Chỉ thấy bóng người kim quang đi từ đằng xa tới, toàn thân bóng người kia lóelên kim quang, khiến người ta căn bản không thấy rõ. Hơn nữa bên trong kimquang tràn ngập kiếm khí sắc bén, kiếm khí này khiến người ta kinh hồn tángđảm.Nhưng khí tức của bóng người này lại khiến người ta cảm thấy quen thuộc.Đúng là Diệp Lạc.“Sư đệ sư muội, Bạch tiền bối.”Bóng người kim quang “Diệp Lạc” nhẹ giọng mở miệng.“Huynh là… Đại sư huynh?”Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Bọn họ đều có chút mơ hồ, không rõ vì sao bọn họ không thấy rõ bóng dángDiệp Lạc.Ở trong tầm mắt bọn họ, bóng dáng Diệp Lạc bị một tầng kim quang bao vâylấy, hoàn toàn không thể thấy rõ.“Đúng vậy, chính là ta.”Bóng người kim quang Diệp Lạc gật đầu.“Đại sư huynh, vì sao bọn ta đều không thấy rõ bóng người huynh?”Xi Già cất bước đi ra, vô cùng nghi ngờ hỏi.“Các ngươi không thấy rõ ư?”Diệp Lạc cũng cảm thấy mê mang.Mọi người nói chuyện với nhau một lúc, mới khiến Diệp Lạc hiểu ra.Hóa ra bọn họ căn bản không thể thấy được Diệp Lạc.Ở trong mắt người khác, trên người Diệp Lạc được một tầng hào quang baophủ, căn bản không thấy rõ.“Đây là vì sao?”Diệp Lạc đều không rõ lắm.“Đại sư huynh, lúc trước ta từng gặp một vị trấn thủ giả ở dòng thời gian, cũnggiống y như huynh, không thấy rõ bóng người.”Lý Thành lập tức liên tưởng tới bóng người hắc y lúc trước.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Lúc trước Bạch Trạch kể rõ chuyện thượng giới, những lời nói ra đã khiếnngười ta vô cùng kinh ngạc.Trực tiếp vượt qua dòng thời gian, tuy nói khoa trương một chút, nhưng đámDiệp Lạc thực sự động lòng.Nói không chừng sẽ có khả năng này, có thể khiến bọn họ đột phá Tiên Cảnh?“Bạch tiền bối, ngươi cảm thấy chuyện này có khả năng không?”Diệp Lạc nhìn về phía Bạch Trạch, hỏi một câu xin ý kiến.Ở trong đám bọn họ, Bạch Trạch có bối phận lớn nhất, kinh nghiệm phong phúnhất cũng là Bạch Trạch.Nghe ý kiến của Bạch Trạch, chắc chắn có lợi.Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là Bạch Trạch rất đáng tin.“Nghịch dòng thời gian mà lên, chắc chắn có thể, nhưng sao có thể làm đượcchuyện này, chẳng lẽ bên trong dòng thời gian, đại đạo không hiện, Thiên Đạomặc kệ sao? Hơn nữa không có ai trấn thủ ở đó à?”Bạch Trạch trợn to mắt, lão ta cứ nhìn Lý Thành như vậy.Lão ta nhớ rõ lúc trước cho dù muốn đi vào dòng thời gian, cũng vô cùng khókhăn.Đầu tiên phải đột phá một điểm, chính là quy tắc của đại đạo.Quy tắc sẽ bài xích vô hạn, khiến người tiến vào rời đi, cố gắng xâm nhập sẽ bịcưỡng ép trấn áp.Cho dù tránh thoát điểm này, vậy cũng sẽ bị Thiên Đạo tự mình ra tay quản chế.Cho dù là con cưng của Thiên Địa, quy tắc của đại đạo cũng mặc kệ, Thiên Đạokhông quản, nhưng đại năng trấn thủ dòng thời gian sẽ mặc kệ sao?Chẳng lẽ còn còn có thể là con cưng của Thiên Địa cộng thêm con riêng của đạinăng?“Dòng thời gian không phải chỉ có một người trấn thủ ư? Người kia rất thân vớita! Ta có nắm chắc!”Lúc này Lý Thành mở miệng.Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta đến dòng thời gian, đương nhiên có nắmchắc.“Ngươi có nắm chắc sao? Vậy thì được.”Đế Tuấn do dự một lát, gật đầu, cảm thấy chuyện này rất khả thi.“Vậy lập tức khởi hành thôi.”Lúc này đôi mắt Diệp Lạc sáng lên.“Vậy đại sư huynh, có cần ta gọi các sư huynh sư tỷ khác tới không?”Lý Thành mở miệng hỏi ý kiến.“Không cần, bọn họ mới rời đi, nếu thực sự khả thi, đến lúc đó chúng ta lại gọibọn họ cũng không muộn.”Diệp Lạc suy nghĩ một lát, mở miệng nói như vậy.“Vâng.”Lý Thành cũng nghiêm túc.Lúc này nói ra phương phương pháp tiến vào dòng thời gian như thế nào.Mọi người ở đây, Diệp Lạc, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, Từ Ngự, BạchTrạch, tứ hung, không có người nào không phải thiên phú hoặc cân cước cườngđại.Đương nhiên dễ dàng học xong phương pháp tiến vào dòng thời gian.Sau khi tất cả mọi người học xong, thì bắt đầu chuẩn bị tiến vào dòng thời gian.Nhưng vì phòng ngừa ngộ nhỡ, tứ hung và Từ Ngự ở lại, hộ pháp cho mọingười.Sau đó, Diệp Lạc và đám Bạch Trạch bắt đầu tiến vào dòng thời gian.…Đám Diệp Lạc đều thuộc Thiên Kiêu, thần hồn nhanh chóng xuất khiếu.Bọn họ dễ dàng đi tới dòng thời gian thuộc Thiên Địa mới.Nhìn xung quanh không ngừng trôi qua quang mang, chỉ trong thời gian ngắn,tất cả mọi người hơi kinh ngạc.Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy cảnh tượng này, có thể không kinh ngạc mới lạ.“Nơi này là dòng thời gian sao? Đúng là kỳ diệu, nhưng mà đại sư huynh đâu?”Tư Nhạc cảm thán một câu.Bỗng nhiên nàng phát hiện, hình như trong bọn họ ít đi một người.Điều này khiến nàng không khỏi bắt đầu tìm kiếm.Đương nhiên là những người khác cũng phát hiện ra điểm này, nhao nhao bắtđầu tìm kiếm.“Ta ở chỗ này.”Một giọng nói từ đằng xa truyền tới, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.Tầm mắt mọi người nhao nhao nhìn qua……Trong dòng thời gian, tầm mắt mọi người dời qua, nhìn về phía khác của dòngthời gian.Chỉ thấy bóng người kim quang đi từ đằng xa tới, toàn thân bóng người kia lóelên kim quang, khiến người ta căn bản không thấy rõ. Hơn nữa bên trong kimquang tràn ngập kiếm khí sắc bén, kiếm khí này khiến người ta kinh hồn tángđảm.Nhưng khí tức của bóng người này lại khiến người ta cảm thấy quen thuộc.Đúng là Diệp Lạc.“Sư đệ sư muội, Bạch tiền bối.”Bóng người kim quang “Diệp Lạc” nhẹ giọng mở miệng.“Huynh là… Đại sư huynh?”Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Bọn họ đều có chút mơ hồ, không rõ vì sao bọn họ không thấy rõ bóng dángDiệp Lạc.Ở trong tầm mắt bọn họ, bóng dáng Diệp Lạc bị một tầng kim quang bao vâylấy, hoàn toàn không thể thấy rõ.“Đúng vậy, chính là ta.”Bóng người kim quang Diệp Lạc gật đầu.“Đại sư huynh, vì sao bọn ta đều không thấy rõ bóng người huynh?”Xi Già cất bước đi ra, vô cùng nghi ngờ hỏi.“Các ngươi không thấy rõ ư?”Diệp Lạc cũng cảm thấy mê mang.Mọi người nói chuyện với nhau một lúc, mới khiến Diệp Lạc hiểu ra.Hóa ra bọn họ căn bản không thể thấy được Diệp Lạc.Ở trong mắt người khác, trên người Diệp Lạc được một tầng hào quang baophủ, căn bản không thấy rõ.“Đây là vì sao?”Diệp Lạc đều không rõ lắm.“Đại sư huynh, lúc trước ta từng gặp một vị trấn thủ giả ở dòng thời gian, cũnggiống y như huynh, không thấy rõ bóng người.”Lý Thành lập tức liên tưởng tới bóng người hắc y lúc trước.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Lúc trước Bạch Trạch kể rõ chuyện thượng giới, những lời nói ra đã khiếnngười ta vô cùng kinh ngạc.Trực tiếp vượt qua dòng thời gian, tuy nói khoa trương một chút, nhưng đámDiệp Lạc thực sự động lòng.Nói không chừng sẽ có khả năng này, có thể khiến bọn họ đột phá Tiên Cảnh?“Bạch tiền bối, ngươi cảm thấy chuyện này có khả năng không?”Diệp Lạc nhìn về phía Bạch Trạch, hỏi một câu xin ý kiến.Ở trong đám bọn họ, Bạch Trạch có bối phận lớn nhất, kinh nghiệm phong phúnhất cũng là Bạch Trạch.Nghe ý kiến của Bạch Trạch, chắc chắn có lợi.Đương nhiên quan trọng nhất, vẫn là Bạch Trạch rất đáng tin.“Nghịch dòng thời gian mà lên, chắc chắn có thể, nhưng sao có thể làm đượcchuyện này, chẳng lẽ bên trong dòng thời gian, đại đạo không hiện, Thiên Đạomặc kệ sao? Hơn nữa không có ai trấn thủ ở đó à?”Bạch Trạch trợn to mắt, lão ta cứ nhìn Lý Thành như vậy.Lão ta nhớ rõ lúc trước cho dù muốn đi vào dòng thời gian, cũng vô cùng khókhăn.Đầu tiên phải đột phá một điểm, chính là quy tắc của đại đạo.Quy tắc sẽ bài xích vô hạn, khiến người tiến vào rời đi, cố gắng xâm nhập sẽ bịcưỡng ép trấn áp.Cho dù tránh thoát điểm này, vậy cũng sẽ bị Thiên Đạo tự mình ra tay quản chế.Cho dù là con cưng của Thiên Địa, quy tắc của đại đạo cũng mặc kệ, Thiên Đạokhông quản, nhưng đại năng trấn thủ dòng thời gian sẽ mặc kệ sao?Chẳng lẽ còn còn có thể là con cưng của Thiên Địa cộng thêm con riêng của đạinăng?“Dòng thời gian không phải chỉ có một người trấn thủ ư? Người kia rất thân vớita! Ta có nắm chắc!”Lúc này Lý Thành mở miệng.Đây không phải là lần đầu tiên hắn ta đến dòng thời gian, đương nhiên có nắmchắc.“Ngươi có nắm chắc sao? Vậy thì được.”Đế Tuấn do dự một lát, gật đầu, cảm thấy chuyện này rất khả thi.“Vậy lập tức khởi hành thôi.”Lúc này đôi mắt Diệp Lạc sáng lên.“Vậy đại sư huynh, có cần ta gọi các sư huynh sư tỷ khác tới không?”Lý Thành mở miệng hỏi ý kiến.“Không cần, bọn họ mới rời đi, nếu thực sự khả thi, đến lúc đó chúng ta lại gọibọn họ cũng không muộn.”Diệp Lạc suy nghĩ một lát, mở miệng nói như vậy.“Vâng.”Lý Thành cũng nghiêm túc.Lúc này nói ra phương phương pháp tiến vào dòng thời gian như thế nào.Mọi người ở đây, Diệp Lạc, Tư Nhạc, Tử Tô, Ngải Tình, Xi Già, Từ Ngự, BạchTrạch, tứ hung, không có người nào không phải thiên phú hoặc cân cước cườngđại.Đương nhiên dễ dàng học xong phương pháp tiến vào dòng thời gian.Sau khi tất cả mọi người học xong, thì bắt đầu chuẩn bị tiến vào dòng thời gian.Nhưng vì phòng ngừa ngộ nhỡ, tứ hung và Từ Ngự ở lại, hộ pháp cho mọingười.Sau đó, Diệp Lạc và đám Bạch Trạch bắt đầu tiến vào dòng thời gian.…Đám Diệp Lạc đều thuộc Thiên Kiêu, thần hồn nhanh chóng xuất khiếu.Bọn họ dễ dàng đi tới dòng thời gian thuộc Thiên Địa mới.Nhìn xung quanh không ngừng trôi qua quang mang, chỉ trong thời gian ngắn,tất cả mọi người hơi kinh ngạc.Đây là lần đầu tiên bọn họ thấy cảnh tượng này, có thể không kinh ngạc mới lạ.“Nơi này là dòng thời gian sao? Đúng là kỳ diệu, nhưng mà đại sư huynh đâu?”Tư Nhạc cảm thán một câu.Bỗng nhiên nàng phát hiện, hình như trong bọn họ ít đi một người.Điều này khiến nàng không khỏi bắt đầu tìm kiếm.Đương nhiên là những người khác cũng phát hiện ra điểm này, nhao nhao bắtđầu tìm kiếm.“Ta ở chỗ này.”Một giọng nói từ đằng xa truyền tới, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.Tầm mắt mọi người nhao nhao nhìn qua……Trong dòng thời gian, tầm mắt mọi người dời qua, nhìn về phía khác của dòngthời gian.Chỉ thấy bóng người kim quang đi từ đằng xa tới, toàn thân bóng người kia lóelên kim quang, khiến người ta căn bản không thấy rõ. Hơn nữa bên trong kimquang tràn ngập kiếm khí sắc bén, kiếm khí này khiến người ta kinh hồn tángđảm.Nhưng khí tức của bóng người này lại khiến người ta cảm thấy quen thuộc.Đúng là Diệp Lạc.“Sư đệ sư muội, Bạch tiền bối.”Bóng người kim quang “Diệp Lạc” nhẹ giọng mở miệng.“Huynh là… Đại sư huynh?”Tất cả mọi người sửng sốt một lát.Bọn họ đều có chút mơ hồ, không rõ vì sao bọn họ không thấy rõ bóng dángDiệp Lạc.Ở trong tầm mắt bọn họ, bóng dáng Diệp Lạc bị một tầng kim quang bao vâylấy, hoàn toàn không thể thấy rõ.“Đúng vậy, chính là ta.”Bóng người kim quang Diệp Lạc gật đầu.“Đại sư huynh, vì sao bọn ta đều không thấy rõ bóng người huynh?”Xi Già cất bước đi ra, vô cùng nghi ngờ hỏi.“Các ngươi không thấy rõ ư?”Diệp Lạc cũng cảm thấy mê mang.Mọi người nói chuyện với nhau một lúc, mới khiến Diệp Lạc hiểu ra.Hóa ra bọn họ căn bản không thể thấy được Diệp Lạc.Ở trong mắt người khác, trên người Diệp Lạc được một tầng hào quang baophủ, căn bản không thấy rõ.“Đây là vì sao?”Diệp Lạc đều không rõ lắm.“Đại sư huynh, lúc trước ta từng gặp một vị trấn thủ giả ở dòng thời gian, cũnggiống y như huynh, không thấy rõ bóng người.”Lý Thành lập tức liên tưởng tới bóng người hắc y lúc trước.