Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 962: Xâm nhập tuyến thời gian 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Xong rồi xong rồi, ôn thần này ở trong đây, ta thực sự không ngờ tới.”“Hơn nữa, sao đám người này lại như vậy? Trực tiếp xông vào bên trong, nếunhư bọn họ thay đổi tuyến thời gian, vậy quá khứ, tương lai, hiện giờ, có khôngbiết bao nhiêu người sẽ vì vậy mà chịu ảnh hưởng…”“Nhân quả này lại tính trên đầu ta, ta…”Bóng người hắc y rất muốn chửi má nó.Hắn ta trấn thủ dòng thời gian, là vì thu hoạch công đức, lấy cầu tiến thêm mộtbước.Cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là công đức, hắn ta hoàn toàn buôn bán lỗ vốn…Lỗ tới tận nhà bà ngoại.Bóng người hắc y do dự rất lâu, cuối cùng đi vào trong tuyến thời gian này theo.Hắn ta muốn cố gắng trợ giúp Thiên Đạo vùng tiểu Thiên Địa này, khôi phụctuyến thời gian.Cho dù thế nào, đều phải cố gắng mới được.Bóng người hắc y tiến vào tiểu Thiên Địa.Hắn ta mới hàng lâm, dự tính câu thông với Thiên Đạo giới này, giải thích tìnhhình với đối phương, sau đó liên thủ với Thiên Đạo, chữa trị tuyến thời gian.Chỉ thấy trên tay bóng người hắc y xuất hiện một phù văn kim sắc.Hắn ta ném phù văn kim sắc lên trên bầu trời, những phù văn kim sắc này chínhlà dùng để câu thông với Thiên Đạo.Thông thường, hắn ta ném phù văn này qua, Thiên Đạo giới này sẽ chủ động tớicâu thông với hắn ta, cho nên hắn ta chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.Bóng người hắc y đợi một lát, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn ta,một lúc lâu sau, trên bầu trời từng kim quang xuất hiện.Kim quang đảo qua bầu trời, sau đó nhanh chóng tập trung vào bóng người hắcy, ngay sau đó chiếu lên người bóng người hắc y.Bóng người hắc y vốn đã chuẩn bị câu thông với Thiên Đạo vùng này.Mà khi kim quang chiếu lên người hắn ta, bóng người hắc y đều cứng ngắc lại.Thiên Đạo vùng này không phải câu thông với hắn ta, mà cho hắn ta một tintức.Tin tức này đại khái có ý là…Vùng Thiên Địa này của lão tử không có bất cứ dị thường nào, ngươi cút rangoài cho ta!Đạt được tin tức này, cả người bóng người hắc y ngây ngốc.Thiên Đạo bị ngốc sao?Người ta trắng trợn xâm nhập tuyến thời gian như vậy, nhưng Thiên Đạo lại nói,không có gì khác thường?Bị mù sao?Hiện giờ tiểu Thiên Địa chọn Thiên Đạo, đều lấy tiêu chuẩn bị mù lựa chọn ư?Bóng người hắc y kinh ngạc rất lâu, dịu đi một lúc, hắn ta mới hiểu ra.Hắn ta cảm nhận được, chuyện này luôn không phải Thiên Đạo bị mù.Rõ ràng là Thiên Đạo vùng này đang che chở cho đám người xâm nhập tuyếnthời gian.Bóng người hắc y lập tức nghiến răng nghiến lợi.Tuy hắn ta không biết vì sao Thiên Đạo che chở cho những người đó, nhưnghắn ta biết rõ, hắn ta tuyệt đối không thể từ bỏ từ đây, nếu không thì thiệt thòituyệt đối là hắn ta.Hắn ta tuyệt đối thuộc loại thiệt tới chết.“Không được, Thiên Đạo không đáng tin cậy, ta tự mình tới đi.”Bóng người hắc y nghiến răng nghiến lợi nói.Sau khi hắn ta nói xong, từ bỏ ý nghĩ tiếp tục câu thông với Thiên Đạo, hắn tahiểu rõ, Thiên Đạo sẽ không giúp hắn ta.Hắn ta xoay người bay về phía ngược lại, dự định tự mình đi giải quyết chuyệnnày……Trong tuyến thời gian thời Thượng Cổ.Diệp Lạc dẫn theo mấy người không ngừng tiến về trước.Sau khi tiến về trước một thời gian, bọn họ hiểu rõ rất nhiều thứ.Vùng Thiên Địa này, đúng là thời kỳ Thượng Cổ, trong đó có rất nhiều tu sĩcường đại.Hơn xa thời đại hiện giờ.Vào thời kỳ này, trong tu sĩ đều có cảnh giới Tán Tiên.Trong đó tu sĩ cảnh giới Đại Thừa gì đó, lại càng vô số kể.Chẳng qua, cho dù thời này có tu sĩ cảnh giới Tán Tiên, nhưng đám Diệp Lạcvẫn luôn không sợ.Có Diệp Lạc tu sĩ cảnh giới Đại Thừa trên người mang “đạo quả Kim Tiên”,bọn họ dễ dàng quét ra toàn bộ trở ngại.Sau khi tìm hiểu một lát, Diệp Lạc không bảo mọi người bắt đầu hấp thu linhkhí thời Thượng Cổ tiến hành đột phá.Dưới đề nghị của Bạch Trạch, hắn ta dự định đi tìm sư tôn nhà mình trước.Ở trong miệng Bạch Trạch, đương nhiên sư tôn Sở Duyên là nhân vật tồn tại từsớm, thời Thượng Cổ hiện giờ, đương nhiên đã tồn tại.Nếu có thể tìm được sư tôn Sở Duyên trong thời gian này, nói không chừng cóthể mượn lực lượng của Sở Duyên, đến lúc đó bọn họ muốn làm việc cần làm,sẽ càng thuận tiện hơn.Đương nhiên là Diệp Lạc cũng động tâm đối với đề nghị này.Hắn ta dẫn theo mọi người tới khu vực núi Thiên Vụ, muốn tìm xem, nhìn xemsư tôn có ở trên núi Thiên Vụ hay không.Diệp Lạc và đám người đi tới núi Thiên Vụ.Sau khi đi tới, bọn họ trợn to mắt líu lưỡi.Bởi vì trên núi Thiên Vụ không có gì cả, là một ngọn núi nhỏ hoang vu.Trái lại bên cạnh núi Thiên Vụ, có hai ngọn núi rất to.Ở giữa hai ngọn núi này chính là núi Thiên Vụ.So với hai ngọn núi cao kia, núi Thiên Vụ giống như một bao đất nhỏ, hoàntoàn không để mắt tới.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Xong rồi xong rồi, ôn thần này ở trong đây, ta thực sự không ngờ tới.”“Hơn nữa, sao đám người này lại như vậy? Trực tiếp xông vào bên trong, nếunhư bọn họ thay đổi tuyến thời gian, vậy quá khứ, tương lai, hiện giờ, có khôngbiết bao nhiêu người sẽ vì vậy mà chịu ảnh hưởng…”“Nhân quả này lại tính trên đầu ta, ta…”Bóng người hắc y rất muốn chửi má nó.Hắn ta trấn thủ dòng thời gian, là vì thu hoạch công đức, lấy cầu tiến thêm mộtbước.Cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là công đức, hắn ta hoàn toàn buôn bán lỗ vốn…Lỗ tới tận nhà bà ngoại.Bóng người hắc y do dự rất lâu, cuối cùng đi vào trong tuyến thời gian này theo.Hắn ta muốn cố gắng trợ giúp Thiên Đạo vùng tiểu Thiên Địa này, khôi phụctuyến thời gian.Cho dù thế nào, đều phải cố gắng mới được.Bóng người hắc y tiến vào tiểu Thiên Địa.Hắn ta mới hàng lâm, dự tính câu thông với Thiên Đạo giới này, giải thích tìnhhình với đối phương, sau đó liên thủ với Thiên Đạo, chữa trị tuyến thời gian.Chỉ thấy trên tay bóng người hắc y xuất hiện một phù văn kim sắc.Hắn ta ném phù văn kim sắc lên trên bầu trời, những phù văn kim sắc này chínhlà dùng để câu thông với Thiên Đạo.Thông thường, hắn ta ném phù văn này qua, Thiên Đạo giới này sẽ chủ động tớicâu thông với hắn ta, cho nên hắn ta chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.Bóng người hắc y đợi một lát, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn ta,một lúc lâu sau, trên bầu trời từng kim quang xuất hiện.Kim quang đảo qua bầu trời, sau đó nhanh chóng tập trung vào bóng người hắcy, ngay sau đó chiếu lên người bóng người hắc y.Bóng người hắc y vốn đã chuẩn bị câu thông với Thiên Đạo vùng này.Mà khi kim quang chiếu lên người hắn ta, bóng người hắc y đều cứng ngắc lại.Thiên Đạo vùng này không phải câu thông với hắn ta, mà cho hắn ta một tintức.Tin tức này đại khái có ý là…Vùng Thiên Địa này của lão tử không có bất cứ dị thường nào, ngươi cút rangoài cho ta!Đạt được tin tức này, cả người bóng người hắc y ngây ngốc.Thiên Đạo bị ngốc sao?Người ta trắng trợn xâm nhập tuyến thời gian như vậy, nhưng Thiên Đạo lại nói,không có gì khác thường?Bị mù sao?Hiện giờ tiểu Thiên Địa chọn Thiên Đạo, đều lấy tiêu chuẩn bị mù lựa chọn ư?Bóng người hắc y kinh ngạc rất lâu, dịu đi một lúc, hắn ta mới hiểu ra.Hắn ta cảm nhận được, chuyện này luôn không phải Thiên Đạo bị mù.Rõ ràng là Thiên Đạo vùng này đang che chở cho đám người xâm nhập tuyếnthời gian.Bóng người hắc y lập tức nghiến răng nghiến lợi.Tuy hắn ta không biết vì sao Thiên Đạo che chở cho những người đó, nhưnghắn ta biết rõ, hắn ta tuyệt đối không thể từ bỏ từ đây, nếu không thì thiệt thòituyệt đối là hắn ta.Hắn ta tuyệt đối thuộc loại thiệt tới chết.“Không được, Thiên Đạo không đáng tin cậy, ta tự mình tới đi.”Bóng người hắc y nghiến răng nghiến lợi nói.Sau khi hắn ta nói xong, từ bỏ ý nghĩ tiếp tục câu thông với Thiên Đạo, hắn tahiểu rõ, Thiên Đạo sẽ không giúp hắn ta.Hắn ta xoay người bay về phía ngược lại, dự định tự mình đi giải quyết chuyệnnày……Trong tuyến thời gian thời Thượng Cổ.Diệp Lạc dẫn theo mấy người không ngừng tiến về trước.Sau khi tiến về trước một thời gian, bọn họ hiểu rõ rất nhiều thứ.Vùng Thiên Địa này, đúng là thời kỳ Thượng Cổ, trong đó có rất nhiều tu sĩcường đại.Hơn xa thời đại hiện giờ.Vào thời kỳ này, trong tu sĩ đều có cảnh giới Tán Tiên.Trong đó tu sĩ cảnh giới Đại Thừa gì đó, lại càng vô số kể.Chẳng qua, cho dù thời này có tu sĩ cảnh giới Tán Tiên, nhưng đám Diệp Lạcvẫn luôn không sợ.Có Diệp Lạc tu sĩ cảnh giới Đại Thừa trên người mang “đạo quả Kim Tiên”,bọn họ dễ dàng quét ra toàn bộ trở ngại.Sau khi tìm hiểu một lát, Diệp Lạc không bảo mọi người bắt đầu hấp thu linhkhí thời Thượng Cổ tiến hành đột phá.Dưới đề nghị của Bạch Trạch, hắn ta dự định đi tìm sư tôn nhà mình trước.Ở trong miệng Bạch Trạch, đương nhiên sư tôn Sở Duyên là nhân vật tồn tại từsớm, thời Thượng Cổ hiện giờ, đương nhiên đã tồn tại.Nếu có thể tìm được sư tôn Sở Duyên trong thời gian này, nói không chừng cóthể mượn lực lượng của Sở Duyên, đến lúc đó bọn họ muốn làm việc cần làm,sẽ càng thuận tiện hơn.Đương nhiên là Diệp Lạc cũng động tâm đối với đề nghị này.Hắn ta dẫn theo mọi người tới khu vực núi Thiên Vụ, muốn tìm xem, nhìn xemsư tôn có ở trên núi Thiên Vụ hay không.Diệp Lạc và đám người đi tới núi Thiên Vụ.Sau khi đi tới, bọn họ trợn to mắt líu lưỡi.Bởi vì trên núi Thiên Vụ không có gì cả, là một ngọn núi nhỏ hoang vu.Trái lại bên cạnh núi Thiên Vụ, có hai ngọn núi rất to.Ở giữa hai ngọn núi này chính là núi Thiên Vụ.So với hai ngọn núi cao kia, núi Thiên Vụ giống như một bao đất nhỏ, hoàntoàn không để mắt tới.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Xong rồi xong rồi, ôn thần này ở trong đây, ta thực sự không ngờ tới.”“Hơn nữa, sao đám người này lại như vậy? Trực tiếp xông vào bên trong, nếunhư bọn họ thay đổi tuyến thời gian, vậy quá khứ, tương lai, hiện giờ, có khôngbiết bao nhiêu người sẽ vì vậy mà chịu ảnh hưởng…”“Nhân quả này lại tính trên đầu ta, ta…”Bóng người hắc y rất muốn chửi má nó.Hắn ta trấn thủ dòng thời gian, là vì thu hoạch công đức, lấy cầu tiến thêm mộtbước.Cứ tiếp tục như vậy, đừng nói là công đức, hắn ta hoàn toàn buôn bán lỗ vốn…Lỗ tới tận nhà bà ngoại.Bóng người hắc y do dự rất lâu, cuối cùng đi vào trong tuyến thời gian này theo.Hắn ta muốn cố gắng trợ giúp Thiên Đạo vùng tiểu Thiên Địa này, khôi phụctuyến thời gian.Cho dù thế nào, đều phải cố gắng mới được.Bóng người hắc y tiến vào tiểu Thiên Địa.Hắn ta mới hàng lâm, dự tính câu thông với Thiên Đạo giới này, giải thích tìnhhình với đối phương, sau đó liên thủ với Thiên Đạo, chữa trị tuyến thời gian.Chỉ thấy trên tay bóng người hắc y xuất hiện một phù văn kim sắc.Hắn ta ném phù văn kim sắc lên trên bầu trời, những phù văn kim sắc này chínhlà dùng để câu thông với Thiên Đạo.Thông thường, hắn ta ném phù văn này qua, Thiên Đạo giới này sẽ chủ động tớicâu thông với hắn ta, cho nên hắn ta chỉ cần lẳng lặng chờ đợi là được.Bóng người hắc y đợi một lát, quả nhiên không nằm ngoài dự liệu của hắn ta,một lúc lâu sau, trên bầu trời từng kim quang xuất hiện.Kim quang đảo qua bầu trời, sau đó nhanh chóng tập trung vào bóng người hắcy, ngay sau đó chiếu lên người bóng người hắc y.Bóng người hắc y vốn đã chuẩn bị câu thông với Thiên Đạo vùng này.Mà khi kim quang chiếu lên người hắn ta, bóng người hắc y đều cứng ngắc lại.Thiên Đạo vùng này không phải câu thông với hắn ta, mà cho hắn ta một tintức.Tin tức này đại khái có ý là…Vùng Thiên Địa này của lão tử không có bất cứ dị thường nào, ngươi cút rangoài cho ta!Đạt được tin tức này, cả người bóng người hắc y ngây ngốc.Thiên Đạo bị ngốc sao?Người ta trắng trợn xâm nhập tuyến thời gian như vậy, nhưng Thiên Đạo lại nói,không có gì khác thường?Bị mù sao?Hiện giờ tiểu Thiên Địa chọn Thiên Đạo, đều lấy tiêu chuẩn bị mù lựa chọn ư?Bóng người hắc y kinh ngạc rất lâu, dịu đi một lúc, hắn ta mới hiểu ra.Hắn ta cảm nhận được, chuyện này luôn không phải Thiên Đạo bị mù.Rõ ràng là Thiên Đạo vùng này đang che chở cho đám người xâm nhập tuyếnthời gian.Bóng người hắc y lập tức nghiến răng nghiến lợi.Tuy hắn ta không biết vì sao Thiên Đạo che chở cho những người đó, nhưnghắn ta biết rõ, hắn ta tuyệt đối không thể từ bỏ từ đây, nếu không thì thiệt thòituyệt đối là hắn ta.Hắn ta tuyệt đối thuộc loại thiệt tới chết.“Không được, Thiên Đạo không đáng tin cậy, ta tự mình tới đi.”Bóng người hắc y nghiến răng nghiến lợi nói.Sau khi hắn ta nói xong, từ bỏ ý nghĩ tiếp tục câu thông với Thiên Đạo, hắn tahiểu rõ, Thiên Đạo sẽ không giúp hắn ta.Hắn ta xoay người bay về phía ngược lại, dự định tự mình đi giải quyết chuyệnnày……Trong tuyến thời gian thời Thượng Cổ.Diệp Lạc dẫn theo mấy người không ngừng tiến về trước.Sau khi tiến về trước một thời gian, bọn họ hiểu rõ rất nhiều thứ.Vùng Thiên Địa này, đúng là thời kỳ Thượng Cổ, trong đó có rất nhiều tu sĩcường đại.Hơn xa thời đại hiện giờ.Vào thời kỳ này, trong tu sĩ đều có cảnh giới Tán Tiên.Trong đó tu sĩ cảnh giới Đại Thừa gì đó, lại càng vô số kể.Chẳng qua, cho dù thời này có tu sĩ cảnh giới Tán Tiên, nhưng đám Diệp Lạcvẫn luôn không sợ.Có Diệp Lạc tu sĩ cảnh giới Đại Thừa trên người mang “đạo quả Kim Tiên”,bọn họ dễ dàng quét ra toàn bộ trở ngại.Sau khi tìm hiểu một lát, Diệp Lạc không bảo mọi người bắt đầu hấp thu linhkhí thời Thượng Cổ tiến hành đột phá.Dưới đề nghị của Bạch Trạch, hắn ta dự định đi tìm sư tôn nhà mình trước.Ở trong miệng Bạch Trạch, đương nhiên sư tôn Sở Duyên là nhân vật tồn tại từsớm, thời Thượng Cổ hiện giờ, đương nhiên đã tồn tại.Nếu có thể tìm được sư tôn Sở Duyên trong thời gian này, nói không chừng cóthể mượn lực lượng của Sở Duyên, đến lúc đó bọn họ muốn làm việc cần làm,sẽ càng thuận tiện hơn.Đương nhiên là Diệp Lạc cũng động tâm đối với đề nghị này.Hắn ta dẫn theo mọi người tới khu vực núi Thiên Vụ, muốn tìm xem, nhìn xemsư tôn có ở trên núi Thiên Vụ hay không.Diệp Lạc và đám người đi tới núi Thiên Vụ.Sau khi đi tới, bọn họ trợn to mắt líu lưỡi.Bởi vì trên núi Thiên Vụ không có gì cả, là một ngọn núi nhỏ hoang vu.Trái lại bên cạnh núi Thiên Vụ, có hai ngọn núi rất to.Ở giữa hai ngọn núi này chính là núi Thiên Vụ.So với hai ngọn núi cao kia, núi Thiên Vụ giống như một bao đất nhỏ, hoàntoàn không để mắt tới.

Chương 962: Xâm nhập tuyến thời gian 2