Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 965: Một mình chặn thông đạo 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta trực tiếp vươn người đi tới trước thông đạo phi thăng, dùng lực hấp thucường đại, muốn hấp thu thượng giới chi khí ở sâu trong thông đạo phi thăng.Thượng giới chi khí liên miên không dứt bị hấp thu.Khí tức của Diệp Lạc cũng trở nên khủng bố với tốc độ mắt thường có thể thấyđược.Nhưng mà Diệp Lạc vẫn không hài lòng với tốc độ này.Hắn ta bắt đầu theo đuổi hấp thu phạm vi càng rộng hơn.Chậm rãi thêm trên phạm vi rộng.Đến cuối cùng, Diệp Lạc gần như hấp thu thượng giới chi khí ở tận cùng thôngđạo phi thăng.Lấy phàm giới, ghét bỏ thượng giới người ta, hấp thu thượng giới chi khí!Diệp Lạc đang đột phá, không chú ý hình tượng của mình.Nhưng ở dưới cái nhìn của người khác, lúc này bóng người Diệp Lạc vô cùngbá đạo, một mình chặn trước thông đạo phi thăng, nuốt trôi thượng giới chi khí,cũng không phi thăng.Biết còn đỡ, là biết Diệp Lạc đang đột phá.Không biết, còn tưởng phàm giới bọn họ là muốn cắn nuốt thượng giới chi khí,vượt qua thượng giới…Tóm lại, hành động này của Diệp Lạc, khiến vô số người nhìn phát ngốc.Những tu sĩ này đều đờ đẫn đứng tại chỗ.“Người này thật đáng sợ, Thiên Đạo không thể làm gì, nuốt trôi thượng giới chikhí, thực sự không sợ đắc tội đại năng thượng giới ư?”“Thiên Đạo không để ý, chẳng lẽ người này mới là trời chân chính? Thiên Đếcùng lắm chỉ như vậy mà thôi!”“Thiên Đế quá tục, vẫn nên gọi là Càn Đế! Càn là trời, đế là đại biểu tôn kínhcủa chúng ta, Càn Đế Càn Đế! Chúng ta dùng xưng hô Càn Đế gọi người nàyđi!”“Khả thi, Càn Đế chi đạo, rốt cuộc sở tu đạo gì? Nếu như ngày nào đó ta có thểcó một nửa phong thái của Càn Đế, ta nhất định sẽ lập tông môn tên là Càn ĐếĐạo Tông!”Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.Nhưng không hề nghi ngờ, bọn họ đều bị phong thái của Diệp Lạc thuyết phục.Ở bên kia đám Tư Nhạc thấy đám tu sĩ này không có tâm tư muốn ra tay, đềunhẹ nhàng thở ra.Không ra tay, đương nhiên là chuyện tốt.Nếu đánh nhau, cho dù bọn họ không sợ, nhưng e rằng sẽ quấy rầy tới DiệpLạc.Tình huống hiện giờ, đương nhiên là tốt nhất.“Đại sư huynh đây là đang đột phá cảnh giới Địa Tiên rồi hả?”Xi Già nhìn bầu trời, Diệp Lạc một mình chặn thông đạo phi thăng, không nhịnđược mở miệng hỏi.“Đúng vậy, có lẽ đại sư huynh sắp lập tức đột phá cảnh giới Địa Tiên, chuyệnnày… Không phải là đại sư huynh còn định tiếp tục đột phá Thiên Tiên đấychứ?”Tử Tô cũng bước tới, ngẩng đầu nói.“Đại sư huynh có đạo quả Kim Tiên, các ngươi nói xem, đại sư huynh có thểmột bước đột phá đến Kim Tiên hay không?”Lý Thành dựa vào một cự thạch, hỏi.“Sẽ không, yên tâm, Diệp tiểu hữu chỉ là hiện giờ tích lũy sâu, cho nên có thểmột lần đột phá nhiều cảnh giới, nhưng một lần đột phá tới Kim Tiên, đó làchuyện không có khả năng, nếu một bước tới Kim Tiên, vậy thì căn cơ đều sẽdao động.”Bạch Trạch lắc đầu, giải thích một câu cho mọi người.Khi mọi người ở đây còn định thảo luận gì đó, đột nhiên trong lúc này, bênthông đạo phi thăng.Một tiếng quát to vang lên.“Tu sĩ phương nào! Dam can đảm cướp đoạt linh khí của thượng giới! Cònkhông mau chết đi!”…Rầm…Trong thông đạo phi thăng, tiếng quát lớn kia vang lên, khiến vô số tu sĩ xungquanh không nhịn được đầu váng mắt hoa, cả đám thiếu chút nữa không nhịnđược ngã xuống.Chỉ là một tiếng quát to đã khiến một đống tu sĩ cảnh giới Tán Tiên và cảnh giớiĐại Thừa như vậy.Đủ để chứng minh, chủ nhân của giọng nói này đáng sợ cỡ nào.Nhưng giọng nói này không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với Diệp Lạc.“Kẻ nào?”Diệp Lạc vừa nuốt trôi thượng giới chi khí, vừa nhìn bên thông đạo phi thăng xaxa, hắn ta hoàn toàn không sợ, dáng vẻ không có chút sợ hãi nào.“Chỉ là một tu sĩ nhân gian, cũng xứng biết tên của bổn tọa? Chết đi!”Giọng nói kia truyền từ trong thông đạo thượng giới ra lần nữa.Giọng nói này mới vang lên, chỉ thấy bên thông đạo phi thăng, một cái búa vĩđại đánh mạnh tới, trong búa mang theo sát ý nồng đậm.Sát ý này tập trung về phía Diệp Lạc.Rất rõ ràng, cái búa này muốn đập chết Diệp Lạc.“Thiên Tiên? Buồn cười.”Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Hắn ta lập tức cảm nhận được, ở bên thông đạo phi thăng, là một Thiên Tiên.Thiên Tiên đã muốn giết hắn ta? Đang nằm mơ sao?Hắn ta sắp đột phá cảnh giới Địa Tiên, trên người còn mang đạo quả, ấn ký củaThiên Đạo, muốn giết hắn ta ư, làm sao có thể.Cho dù là Kim Tiên chân chính tới đây, muốn giết hắn ta cũng không dễ dàngnhư thế.Đối mặt với cái búa này, Diệp Lạc giơ tay đánh ra một kiếm khí, mắt cũngkhông nâng lên một cái.Bùm!Kiếm khí và búa va chạm nhau.Chỉ trong nháy mắt, búa bị kiếm khí phá hủy hầu như không còn
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta trực tiếp vươn người đi tới trước thông đạo phi thăng, dùng lực hấp thucường đại, muốn hấp thu thượng giới chi khí ở sâu trong thông đạo phi thăng.Thượng giới chi khí liên miên không dứt bị hấp thu.Khí tức của Diệp Lạc cũng trở nên khủng bố với tốc độ mắt thường có thể thấyđược.Nhưng mà Diệp Lạc vẫn không hài lòng với tốc độ này.Hắn ta bắt đầu theo đuổi hấp thu phạm vi càng rộng hơn.Chậm rãi thêm trên phạm vi rộng.Đến cuối cùng, Diệp Lạc gần như hấp thu thượng giới chi khí ở tận cùng thôngđạo phi thăng.Lấy phàm giới, ghét bỏ thượng giới người ta, hấp thu thượng giới chi khí!Diệp Lạc đang đột phá, không chú ý hình tượng của mình.Nhưng ở dưới cái nhìn của người khác, lúc này bóng người Diệp Lạc vô cùngbá đạo, một mình chặn trước thông đạo phi thăng, nuốt trôi thượng giới chi khí,cũng không phi thăng.Biết còn đỡ, là biết Diệp Lạc đang đột phá.Không biết, còn tưởng phàm giới bọn họ là muốn cắn nuốt thượng giới chi khí,vượt qua thượng giới…Tóm lại, hành động này của Diệp Lạc, khiến vô số người nhìn phát ngốc.Những tu sĩ này đều đờ đẫn đứng tại chỗ.“Người này thật đáng sợ, Thiên Đạo không thể làm gì, nuốt trôi thượng giới chikhí, thực sự không sợ đắc tội đại năng thượng giới ư?”“Thiên Đạo không để ý, chẳng lẽ người này mới là trời chân chính? Thiên Đếcùng lắm chỉ như vậy mà thôi!”“Thiên Đế quá tục, vẫn nên gọi là Càn Đế! Càn là trời, đế là đại biểu tôn kínhcủa chúng ta, Càn Đế Càn Đế! Chúng ta dùng xưng hô Càn Đế gọi người nàyđi!”“Khả thi, Càn Đế chi đạo, rốt cuộc sở tu đạo gì? Nếu như ngày nào đó ta có thểcó một nửa phong thái của Càn Đế, ta nhất định sẽ lập tông môn tên là Càn ĐếĐạo Tông!”Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.Nhưng không hề nghi ngờ, bọn họ đều bị phong thái của Diệp Lạc thuyết phục.Ở bên kia đám Tư Nhạc thấy đám tu sĩ này không có tâm tư muốn ra tay, đềunhẹ nhàng thở ra.Không ra tay, đương nhiên là chuyện tốt.Nếu đánh nhau, cho dù bọn họ không sợ, nhưng e rằng sẽ quấy rầy tới DiệpLạc.Tình huống hiện giờ, đương nhiên là tốt nhất.“Đại sư huynh đây là đang đột phá cảnh giới Địa Tiên rồi hả?”Xi Già nhìn bầu trời, Diệp Lạc một mình chặn thông đạo phi thăng, không nhịnđược mở miệng hỏi.“Đúng vậy, có lẽ đại sư huynh sắp lập tức đột phá cảnh giới Địa Tiên, chuyệnnày… Không phải là đại sư huynh còn định tiếp tục đột phá Thiên Tiên đấychứ?”Tử Tô cũng bước tới, ngẩng đầu nói.“Đại sư huynh có đạo quả Kim Tiên, các ngươi nói xem, đại sư huynh có thểmột bước đột phá đến Kim Tiên hay không?”Lý Thành dựa vào một cự thạch, hỏi.“Sẽ không, yên tâm, Diệp tiểu hữu chỉ là hiện giờ tích lũy sâu, cho nên có thểmột lần đột phá nhiều cảnh giới, nhưng một lần đột phá tới Kim Tiên, đó làchuyện không có khả năng, nếu một bước tới Kim Tiên, vậy thì căn cơ đều sẽdao động.”Bạch Trạch lắc đầu, giải thích một câu cho mọi người.Khi mọi người ở đây còn định thảo luận gì đó, đột nhiên trong lúc này, bênthông đạo phi thăng.Một tiếng quát to vang lên.“Tu sĩ phương nào! Dam can đảm cướp đoạt linh khí của thượng giới! Cònkhông mau chết đi!”…Rầm…Trong thông đạo phi thăng, tiếng quát lớn kia vang lên, khiến vô số tu sĩ xungquanh không nhịn được đầu váng mắt hoa, cả đám thiếu chút nữa không nhịnđược ngã xuống.Chỉ là một tiếng quát to đã khiến một đống tu sĩ cảnh giới Tán Tiên và cảnh giớiĐại Thừa như vậy.Đủ để chứng minh, chủ nhân của giọng nói này đáng sợ cỡ nào.Nhưng giọng nói này không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với Diệp Lạc.“Kẻ nào?”Diệp Lạc vừa nuốt trôi thượng giới chi khí, vừa nhìn bên thông đạo phi thăng xaxa, hắn ta hoàn toàn không sợ, dáng vẻ không có chút sợ hãi nào.“Chỉ là một tu sĩ nhân gian, cũng xứng biết tên của bổn tọa? Chết đi!”Giọng nói kia truyền từ trong thông đạo thượng giới ra lần nữa.Giọng nói này mới vang lên, chỉ thấy bên thông đạo phi thăng, một cái búa vĩđại đánh mạnh tới, trong búa mang theo sát ý nồng đậm.Sát ý này tập trung về phía Diệp Lạc.Rất rõ ràng, cái búa này muốn đập chết Diệp Lạc.“Thiên Tiên? Buồn cười.”Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Hắn ta lập tức cảm nhận được, ở bên thông đạo phi thăng, là một Thiên Tiên.Thiên Tiên đã muốn giết hắn ta? Đang nằm mơ sao?Hắn ta sắp đột phá cảnh giới Địa Tiên, trên người còn mang đạo quả, ấn ký củaThiên Đạo, muốn giết hắn ta ư, làm sao có thể.Cho dù là Kim Tiên chân chính tới đây, muốn giết hắn ta cũng không dễ dàngnhư thế.Đối mặt với cái búa này, Diệp Lạc giơ tay đánh ra một kiếm khí, mắt cũngkhông nâng lên một cái.Bùm!Kiếm khí và búa va chạm nhau.Chỉ trong nháy mắt, búa bị kiếm khí phá hủy hầu như không còn
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hắn ta trực tiếp vươn người đi tới trước thông đạo phi thăng, dùng lực hấp thucường đại, muốn hấp thu thượng giới chi khí ở sâu trong thông đạo phi thăng.Thượng giới chi khí liên miên không dứt bị hấp thu.Khí tức của Diệp Lạc cũng trở nên khủng bố với tốc độ mắt thường có thể thấyđược.Nhưng mà Diệp Lạc vẫn không hài lòng với tốc độ này.Hắn ta bắt đầu theo đuổi hấp thu phạm vi càng rộng hơn.Chậm rãi thêm trên phạm vi rộng.Đến cuối cùng, Diệp Lạc gần như hấp thu thượng giới chi khí ở tận cùng thôngđạo phi thăng.Lấy phàm giới, ghét bỏ thượng giới người ta, hấp thu thượng giới chi khí!Diệp Lạc đang đột phá, không chú ý hình tượng của mình.Nhưng ở dưới cái nhìn của người khác, lúc này bóng người Diệp Lạc vô cùngbá đạo, một mình chặn trước thông đạo phi thăng, nuốt trôi thượng giới chi khí,cũng không phi thăng.Biết còn đỡ, là biết Diệp Lạc đang đột phá.Không biết, còn tưởng phàm giới bọn họ là muốn cắn nuốt thượng giới chi khí,vượt qua thượng giới…Tóm lại, hành động này của Diệp Lạc, khiến vô số người nhìn phát ngốc.Những tu sĩ này đều đờ đẫn đứng tại chỗ.“Người này thật đáng sợ, Thiên Đạo không thể làm gì, nuốt trôi thượng giới chikhí, thực sự không sợ đắc tội đại năng thượng giới ư?”“Thiên Đạo không để ý, chẳng lẽ người này mới là trời chân chính? Thiên Đếcùng lắm chỉ như vậy mà thôi!”“Thiên Đế quá tục, vẫn nên gọi là Càn Đế! Càn là trời, đế là đại biểu tôn kínhcủa chúng ta, Càn Đế Càn Đế! Chúng ta dùng xưng hô Càn Đế gọi người nàyđi!”“Khả thi, Càn Đế chi đạo, rốt cuộc sở tu đạo gì? Nếu như ngày nào đó ta có thểcó một nửa phong thái của Càn Đế, ta nhất định sẽ lập tông môn tên là Càn ĐếĐạo Tông!”Rất nhiều tu sĩ bàn tán xôn xao.Nhưng không hề nghi ngờ, bọn họ đều bị phong thái của Diệp Lạc thuyết phục.Ở bên kia đám Tư Nhạc thấy đám tu sĩ này không có tâm tư muốn ra tay, đềunhẹ nhàng thở ra.Không ra tay, đương nhiên là chuyện tốt.Nếu đánh nhau, cho dù bọn họ không sợ, nhưng e rằng sẽ quấy rầy tới DiệpLạc.Tình huống hiện giờ, đương nhiên là tốt nhất.“Đại sư huynh đây là đang đột phá cảnh giới Địa Tiên rồi hả?”Xi Già nhìn bầu trời, Diệp Lạc một mình chặn thông đạo phi thăng, không nhịnđược mở miệng hỏi.“Đúng vậy, có lẽ đại sư huynh sắp lập tức đột phá cảnh giới Địa Tiên, chuyệnnày… Không phải là đại sư huynh còn định tiếp tục đột phá Thiên Tiên đấychứ?”Tử Tô cũng bước tới, ngẩng đầu nói.“Đại sư huynh có đạo quả Kim Tiên, các ngươi nói xem, đại sư huynh có thểmột bước đột phá đến Kim Tiên hay không?”Lý Thành dựa vào một cự thạch, hỏi.“Sẽ không, yên tâm, Diệp tiểu hữu chỉ là hiện giờ tích lũy sâu, cho nên có thểmột lần đột phá nhiều cảnh giới, nhưng một lần đột phá tới Kim Tiên, đó làchuyện không có khả năng, nếu một bước tới Kim Tiên, vậy thì căn cơ đều sẽdao động.”Bạch Trạch lắc đầu, giải thích một câu cho mọi người.Khi mọi người ở đây còn định thảo luận gì đó, đột nhiên trong lúc này, bênthông đạo phi thăng.Một tiếng quát to vang lên.“Tu sĩ phương nào! Dam can đảm cướp đoạt linh khí của thượng giới! Cònkhông mau chết đi!”…Rầm…Trong thông đạo phi thăng, tiếng quát lớn kia vang lên, khiến vô số tu sĩ xungquanh không nhịn được đầu váng mắt hoa, cả đám thiếu chút nữa không nhịnđược ngã xuống.Chỉ là một tiếng quát to đã khiến một đống tu sĩ cảnh giới Tán Tiên và cảnh giớiĐại Thừa như vậy.Đủ để chứng minh, chủ nhân của giọng nói này đáng sợ cỡ nào.Nhưng giọng nói này không tạo ra bất cứ ảnh hưởng gì đối với Diệp Lạc.“Kẻ nào?”Diệp Lạc vừa nuốt trôi thượng giới chi khí, vừa nhìn bên thông đạo phi thăng xaxa, hắn ta hoàn toàn không sợ, dáng vẻ không có chút sợ hãi nào.“Chỉ là một tu sĩ nhân gian, cũng xứng biết tên của bổn tọa? Chết đi!”Giọng nói kia truyền từ trong thông đạo thượng giới ra lần nữa.Giọng nói này mới vang lên, chỉ thấy bên thông đạo phi thăng, một cái búa vĩđại đánh mạnh tới, trong búa mang theo sát ý nồng đậm.Sát ý này tập trung về phía Diệp Lạc.Rất rõ ràng, cái búa này muốn đập chết Diệp Lạc.“Thiên Tiên? Buồn cười.”Diệp Lạc cảm thấy buồn cười.Hắn ta lập tức cảm nhận được, ở bên thông đạo phi thăng, là một Thiên Tiên.Thiên Tiên đã muốn giết hắn ta? Đang nằm mơ sao?Hắn ta sắp đột phá cảnh giới Địa Tiên, trên người còn mang đạo quả, ấn ký củaThiên Đạo, muốn giết hắn ta ư, làm sao có thể.Cho dù là Kim Tiên chân chính tới đây, muốn giết hắn ta cũng không dễ dàngnhư thế.Đối mặt với cái búa này, Diệp Lạc giơ tay đánh ra một kiếm khí, mắt cũngkhông nâng lên một cái.Bùm!Kiếm khí và búa va chạm nhau.Chỉ trong nháy mắt, búa bị kiếm khí phá hủy hầu như không còn