Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 984: Đều vứt bỏ mặt mũi rồi hả 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà ở trên núi Côn Luân, đều là tầng thấp nhất tầng trung.Chiến lực tầng đỉnh đều đang ở trên bầu trời đứng sóng đôi.Lúc này trên bầu trời, hai bên đang đứng sóng đôi.Phía tây lấy Nguyên Sơ cầm đầu, dưới trướng là yêu đế, yêu hoàng, cùng với rấtnhiều yêu thánh.Phía đông lấy Diệp Lạc cầm đầu, dưới trướng các đệ tử của Vô Đạo Tông, TônNgộ Không, Bạch Trạch, yêu sư, cùng với nhân vật cấp bậc lão tổ.Hai bên đông tây đầy cường giả, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khíngưng kết dị thường, nhưng không có mệnh lệnh của thủ lĩnh, người nào cũngkhông ra tay trước.Ngay dưới bầu không khí quỷ dị này, chỉ thấy Nguyên Sơ sải bước ra, ánh mắtnhìn thẳng Diệp Lạc.“Đến đây đi, sử dụng hết chiêu số của bọn ngươi, tận tình tiêu khiển cho bổntọa, nhưng bổn tọa hi vọng các ngươi có thể cường đại hơn một chút, nếu khôngkhông cần bổn tọa ra tay, chỉ sợ các ngươi đã bị đánh bại.”Nguyên Sơ vô cùng cuồng vọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, thì vẫy tay với một yêu thánh tới bên cạnh.Yêu thánh kia gật đầu, cầm lấy một thứ đồ tầm thường như cái chuông, dùngpháp lực gõ mạnh lên.Thùng thùng thùng!Tiếng chuông chấn động lòng người vang tận mây xanh.Nghe thấy tiếng chuông này, vô số yêu tộc thời đại cũ trong tầng trung và tầngthấp nhấp trên núi Côn Luân như nghe được hiệu lệnh, dốc toàn bộ lực lượngxông về phía thời đại mới chém giết.Trong lúc này vạn yêu lao nhanh, yêu khí cuồn cuộn cuốn sạch bát hoang, nhưmuốn bao trùm toàn bộ.“Ra tay.”Bên Diệp Lạc thấy thế, vẻ mặt căng thẳng.Hắn ta vội vàng nói một câu với Trương Hàn ở bên cạnh.“Vâng.”Trương Hàn đáp một câu, tâm niệm vừa động, trận pháp bố trí ở phía đông núiCôn Luân dâng lên.Khi ánh sáng trận pháp lóe lên, vô số tu sĩ ở phía đông núi Côn Luân lập tứchiểu ý, giơ mỗi pháp bảo lên, chạy về phía những đại yêu tầng trung và tầngthấp nhất thời đại cũ.Nhân mã hai bên giống như hai ngôi sao chổi, lấy thế không thể ngăn cản,nhanh chóng va vào nhau.Một cuộc chém giết kịch liệt diễn ra.Chiến lực tầng cao nhất đều không chú ý tới chiến đấu tầng thấp nhất.Ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía người nhau.“Đám con kiến kia bắt đầu chiến đấu, kế tiếp cũng nên đến lượt các ngươi, lênđi.”Nguyên Sơ không thèm liếc mắt nhìn về phía chiến trường một cái, hắn ta nângmắt, nhìn thoáng qua rất nhiều yêu thánh.“Giết!”Rất nhiều yêu thánh hiểu ý, cùng xông lên, hóa thành vô số lưu quang, xông vềphía đám Diệp Lạc chém giết.Nhưng mà tốc độ của bọn họ không nhanh như vậy, không hề muốn trực tiếp đitrùng kích đám Diệp Lạc, mà đang đợi người bên Diệp Lạc đi ra, tiến hànhchiến đấu trên một vùng chiến trường.Bọn họ đều hiểu rõ, chiến đấu chân chính là đám cấp cao Nguyên Sơ và DiệpLạc, bọn họ chỉ cần không rơi vào hạ phong là được.Rất nhiều yêu thánh không cảm thấy bọn họ sẽ rơi vào hạ phong.Nhưng mà khi bọn họ chống lại với người bên đám Diệp Lạc, thì hối hận.Rất nhiều lão tổ cùng xông ra, những lão tổ này còn đỡ, nhân vật lão tổ cấp bậcnhỏ yếu, tối đa chỉ có thể ngăn lại một yêu thánh mà không bị đánh bại, cho dùlão tổ cấp bậc cường đại cũng chỉ có thể ngăn một vài yêu thánh mà thôi.Nhưng khi rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông ra tay, thế cục xoay chuyển.Chỉ trong nháy mắt, Trương Hàn dẫn động Thiên Địa Chi Lực, Nhật NguyệtTinh Thần, muốn trực tiếp trấn giết mười mấy yêu thánh, căn bản không có ýmuốn ngăn cản.Đạm Đài Lạc Tuyết lấy ra bàn cờ, khống chế hư ảnh chúng sinh, lấy kỳ bàn chilực, vây khốn mười mấy yêu thánh.Tô Hề khống chế vô số con rối, đối chiến mười mấy yêu thánh, đám con rối nàyvốn nhỏ yếu, không được đám yêu thánh để vào mắt, nhưng khi Tô Hề trở taytrực tiếp khống chế yêu thánh đánh yêu thánh xong, đám yêu thánh này trợntròn mắt…Đệ tử còn lại của Vô Đạo Tông cũng không kém, lấy một địch mấy chục.Nhất là Ngải Tình có thể nói cấp bậc rất bug, một mình cường bạo kéo trên trămyêu thánh, cho dù yêu thánh dùng thủ đoạn gì, đều có thể nhanh chóng thíchứng, học tập, do đó phản chế.Mỗi đệ tử của Vô Đạo Tông bùng nổ ra thực lực, đều hơn xa mọi người nghĩ.Ngay cả Diệp Lạc đều bị dọa.Trong dự tính ban đầu, một người ngăn mười yêu thánh là được, không ngờđám đồng môn sẽ tăng lực như vậy.Đệ tử của Vô Đạo Tông cường đại, cũng khiến thế cục nghịch chuyển.Rất nhiều yêu thánh rơi vào hạ phong.Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gương mặt Nguyên Sơ âm trầm.Hắn ta cũng không ngờ tới, vậy mà đám đệ tử của Vô Đạo Tông đã mạnh tớimức này.“Yêu chủ, để ta ra tay đi.”Đế Tuấn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng.“Không cần, chỉ là chiến trường cấp yêu thánh thua mà thôi, chiến trường tầngtrung tầng thấp nhất, chúng ta chưa chắc sẽ bại…”Nguyên Sơ còn muốn hòa một ván.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà ở trên núi Côn Luân, đều là tầng thấp nhất tầng trung.Chiến lực tầng đỉnh đều đang ở trên bầu trời đứng sóng đôi.Lúc này trên bầu trời, hai bên đang đứng sóng đôi.Phía tây lấy Nguyên Sơ cầm đầu, dưới trướng là yêu đế, yêu hoàng, cùng với rấtnhiều yêu thánh.Phía đông lấy Diệp Lạc cầm đầu, dưới trướng các đệ tử của Vô Đạo Tông, TônNgộ Không, Bạch Trạch, yêu sư, cùng với nhân vật cấp bậc lão tổ.Hai bên đông tây đầy cường giả, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khíngưng kết dị thường, nhưng không có mệnh lệnh của thủ lĩnh, người nào cũngkhông ra tay trước.Ngay dưới bầu không khí quỷ dị này, chỉ thấy Nguyên Sơ sải bước ra, ánh mắtnhìn thẳng Diệp Lạc.“Đến đây đi, sử dụng hết chiêu số của bọn ngươi, tận tình tiêu khiển cho bổntọa, nhưng bổn tọa hi vọng các ngươi có thể cường đại hơn một chút, nếu khôngkhông cần bổn tọa ra tay, chỉ sợ các ngươi đã bị đánh bại.”Nguyên Sơ vô cùng cuồng vọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, thì vẫy tay với một yêu thánh tới bên cạnh.Yêu thánh kia gật đầu, cầm lấy một thứ đồ tầm thường như cái chuông, dùngpháp lực gõ mạnh lên.Thùng thùng thùng!Tiếng chuông chấn động lòng người vang tận mây xanh.Nghe thấy tiếng chuông này, vô số yêu tộc thời đại cũ trong tầng trung và tầngthấp nhấp trên núi Côn Luân như nghe được hiệu lệnh, dốc toàn bộ lực lượngxông về phía thời đại mới chém giết.Trong lúc này vạn yêu lao nhanh, yêu khí cuồn cuộn cuốn sạch bát hoang, nhưmuốn bao trùm toàn bộ.“Ra tay.”Bên Diệp Lạc thấy thế, vẻ mặt căng thẳng.Hắn ta vội vàng nói một câu với Trương Hàn ở bên cạnh.“Vâng.”Trương Hàn đáp một câu, tâm niệm vừa động, trận pháp bố trí ở phía đông núiCôn Luân dâng lên.Khi ánh sáng trận pháp lóe lên, vô số tu sĩ ở phía đông núi Côn Luân lập tứchiểu ý, giơ mỗi pháp bảo lên, chạy về phía những đại yêu tầng trung và tầngthấp nhất thời đại cũ.Nhân mã hai bên giống như hai ngôi sao chổi, lấy thế không thể ngăn cản,nhanh chóng va vào nhau.Một cuộc chém giết kịch liệt diễn ra.Chiến lực tầng cao nhất đều không chú ý tới chiến đấu tầng thấp nhất.Ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía người nhau.“Đám con kiến kia bắt đầu chiến đấu, kế tiếp cũng nên đến lượt các ngươi, lênđi.”Nguyên Sơ không thèm liếc mắt nhìn về phía chiến trường một cái, hắn ta nângmắt, nhìn thoáng qua rất nhiều yêu thánh.“Giết!”Rất nhiều yêu thánh hiểu ý, cùng xông lên, hóa thành vô số lưu quang, xông vềphía đám Diệp Lạc chém giết.Nhưng mà tốc độ của bọn họ không nhanh như vậy, không hề muốn trực tiếp đitrùng kích đám Diệp Lạc, mà đang đợi người bên Diệp Lạc đi ra, tiến hànhchiến đấu trên một vùng chiến trường.Bọn họ đều hiểu rõ, chiến đấu chân chính là đám cấp cao Nguyên Sơ và DiệpLạc, bọn họ chỉ cần không rơi vào hạ phong là được.Rất nhiều yêu thánh không cảm thấy bọn họ sẽ rơi vào hạ phong.Nhưng mà khi bọn họ chống lại với người bên đám Diệp Lạc, thì hối hận.Rất nhiều lão tổ cùng xông ra, những lão tổ này còn đỡ, nhân vật lão tổ cấp bậcnhỏ yếu, tối đa chỉ có thể ngăn lại một yêu thánh mà không bị đánh bại, cho dùlão tổ cấp bậc cường đại cũng chỉ có thể ngăn một vài yêu thánh mà thôi.Nhưng khi rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông ra tay, thế cục xoay chuyển.Chỉ trong nháy mắt, Trương Hàn dẫn động Thiên Địa Chi Lực, Nhật NguyệtTinh Thần, muốn trực tiếp trấn giết mười mấy yêu thánh, căn bản không có ýmuốn ngăn cản.Đạm Đài Lạc Tuyết lấy ra bàn cờ, khống chế hư ảnh chúng sinh, lấy kỳ bàn chilực, vây khốn mười mấy yêu thánh.Tô Hề khống chế vô số con rối, đối chiến mười mấy yêu thánh, đám con rối nàyvốn nhỏ yếu, không được đám yêu thánh để vào mắt, nhưng khi Tô Hề trở taytrực tiếp khống chế yêu thánh đánh yêu thánh xong, đám yêu thánh này trợntròn mắt…Đệ tử còn lại của Vô Đạo Tông cũng không kém, lấy một địch mấy chục.Nhất là Ngải Tình có thể nói cấp bậc rất bug, một mình cường bạo kéo trên trămyêu thánh, cho dù yêu thánh dùng thủ đoạn gì, đều có thể nhanh chóng thíchứng, học tập, do đó phản chế.Mỗi đệ tử của Vô Đạo Tông bùng nổ ra thực lực, đều hơn xa mọi người nghĩ.Ngay cả Diệp Lạc đều bị dọa.Trong dự tính ban đầu, một người ngăn mười yêu thánh là được, không ngờđám đồng môn sẽ tăng lực như vậy.Đệ tử của Vô Đạo Tông cường đại, cũng khiến thế cục nghịch chuyển.Rất nhiều yêu thánh rơi vào hạ phong.Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gương mặt Nguyên Sơ âm trầm.Hắn ta cũng không ngờ tới, vậy mà đám đệ tử của Vô Đạo Tông đã mạnh tớimức này.“Yêu chủ, để ta ra tay đi.”Đế Tuấn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng.“Không cần, chỉ là chiến trường cấp yêu thánh thua mà thôi, chiến trường tầngtrung tầng thấp nhất, chúng ta chưa chắc sẽ bại…”Nguyên Sơ còn muốn hòa một ván.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nhưng mà ở trên núi Côn Luân, đều là tầng thấp nhất tầng trung.Chiến lực tầng đỉnh đều đang ở trên bầu trời đứng sóng đôi.Lúc này trên bầu trời, hai bên đang đứng sóng đôi.Phía tây lấy Nguyên Sơ cầm đầu, dưới trướng là yêu đế, yêu hoàng, cùng với rấtnhiều yêu thánh.Phía đông lấy Diệp Lạc cầm đầu, dưới trướng các đệ tử của Vô Đạo Tông, TônNgộ Không, Bạch Trạch, yêu sư, cùng với nhân vật cấp bậc lão tổ.Hai bên đông tây đầy cường giả, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bầu không khíngưng kết dị thường, nhưng không có mệnh lệnh của thủ lĩnh, người nào cũngkhông ra tay trước.Ngay dưới bầu không khí quỷ dị này, chỉ thấy Nguyên Sơ sải bước ra, ánh mắtnhìn thẳng Diệp Lạc.“Đến đây đi, sử dụng hết chiêu số của bọn ngươi, tận tình tiêu khiển cho bổntọa, nhưng bổn tọa hi vọng các ngươi có thể cường đại hơn một chút, nếu khôngkhông cần bổn tọa ra tay, chỉ sợ các ngươi đã bị đánh bại.”Nguyên Sơ vô cùng cuồng vọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, thì vẫy tay với một yêu thánh tới bên cạnh.Yêu thánh kia gật đầu, cầm lấy một thứ đồ tầm thường như cái chuông, dùngpháp lực gõ mạnh lên.Thùng thùng thùng!Tiếng chuông chấn động lòng người vang tận mây xanh.Nghe thấy tiếng chuông này, vô số yêu tộc thời đại cũ trong tầng trung và tầngthấp nhấp trên núi Côn Luân như nghe được hiệu lệnh, dốc toàn bộ lực lượngxông về phía thời đại mới chém giết.Trong lúc này vạn yêu lao nhanh, yêu khí cuồn cuộn cuốn sạch bát hoang, nhưmuốn bao trùm toàn bộ.“Ra tay.”Bên Diệp Lạc thấy thế, vẻ mặt căng thẳng.Hắn ta vội vàng nói một câu với Trương Hàn ở bên cạnh.“Vâng.”Trương Hàn đáp một câu, tâm niệm vừa động, trận pháp bố trí ở phía đông núiCôn Luân dâng lên.Khi ánh sáng trận pháp lóe lên, vô số tu sĩ ở phía đông núi Côn Luân lập tứchiểu ý, giơ mỗi pháp bảo lên, chạy về phía những đại yêu tầng trung và tầngthấp nhất thời đại cũ.Nhân mã hai bên giống như hai ngôi sao chổi, lấy thế không thể ngăn cản,nhanh chóng va vào nhau.Một cuộc chém giết kịch liệt diễn ra.Chiến lực tầng cao nhất đều không chú ý tới chiến đấu tầng thấp nhất.Ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía người nhau.“Đám con kiến kia bắt đầu chiến đấu, kế tiếp cũng nên đến lượt các ngươi, lênđi.”Nguyên Sơ không thèm liếc mắt nhìn về phía chiến trường một cái, hắn ta nângmắt, nhìn thoáng qua rất nhiều yêu thánh.“Giết!”Rất nhiều yêu thánh hiểu ý, cùng xông lên, hóa thành vô số lưu quang, xông vềphía đám Diệp Lạc chém giết.Nhưng mà tốc độ của bọn họ không nhanh như vậy, không hề muốn trực tiếp đitrùng kích đám Diệp Lạc, mà đang đợi người bên Diệp Lạc đi ra, tiến hànhchiến đấu trên một vùng chiến trường.Bọn họ đều hiểu rõ, chiến đấu chân chính là đám cấp cao Nguyên Sơ và DiệpLạc, bọn họ chỉ cần không rơi vào hạ phong là được.Rất nhiều yêu thánh không cảm thấy bọn họ sẽ rơi vào hạ phong.Nhưng mà khi bọn họ chống lại với người bên đám Diệp Lạc, thì hối hận.Rất nhiều lão tổ cùng xông ra, những lão tổ này còn đỡ, nhân vật lão tổ cấp bậcnhỏ yếu, tối đa chỉ có thể ngăn lại một yêu thánh mà không bị đánh bại, cho dùlão tổ cấp bậc cường đại cũng chỉ có thể ngăn một vài yêu thánh mà thôi.Nhưng khi rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông ra tay, thế cục xoay chuyển.Chỉ trong nháy mắt, Trương Hàn dẫn động Thiên Địa Chi Lực, Nhật NguyệtTinh Thần, muốn trực tiếp trấn giết mười mấy yêu thánh, căn bản không có ýmuốn ngăn cản.Đạm Đài Lạc Tuyết lấy ra bàn cờ, khống chế hư ảnh chúng sinh, lấy kỳ bàn chilực, vây khốn mười mấy yêu thánh.Tô Hề khống chế vô số con rối, đối chiến mười mấy yêu thánh, đám con rối nàyvốn nhỏ yếu, không được đám yêu thánh để vào mắt, nhưng khi Tô Hề trở taytrực tiếp khống chế yêu thánh đánh yêu thánh xong, đám yêu thánh này trợntròn mắt…Đệ tử còn lại của Vô Đạo Tông cũng không kém, lấy một địch mấy chục.Nhất là Ngải Tình có thể nói cấp bậc rất bug, một mình cường bạo kéo trên trămyêu thánh, cho dù yêu thánh dùng thủ đoạn gì, đều có thể nhanh chóng thíchứng, học tập, do đó phản chế.Mỗi đệ tử của Vô Đạo Tông bùng nổ ra thực lực, đều hơn xa mọi người nghĩ.Ngay cả Diệp Lạc đều bị dọa.Trong dự tính ban đầu, một người ngăn mười yêu thánh là được, không ngờđám đồng môn sẽ tăng lực như vậy.Đệ tử của Vô Đạo Tông cường đại, cũng khiến thế cục nghịch chuyển.Rất nhiều yêu thánh rơi vào hạ phong.Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, gương mặt Nguyên Sơ âm trầm.Hắn ta cũng không ngờ tới, vậy mà đám đệ tử của Vô Đạo Tông đã mạnh tớimức này.“Yêu chủ, để ta ra tay đi.”Đế Tuấn trầm ngâm một lát, chậm rãi mở miệng.“Không cần, chỉ là chiến trường cấp yêu thánh thua mà thôi, chiến trường tầngtrung tầng thấp nhất, chúng ta chưa chắc sẽ bại…”Nguyên Sơ còn muốn hòa một ván.

Chương 984: Đều vứt bỏ mặt mũi rồi hả 1