Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…
Chương 194: Bắt gặp chơi thuốc!
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên cầm theo thẻ của mình, mặt mũi xám xịt đi ra khỏi ngân hàng.Cô đứng trước cổng, ánh mắt tức giận.Cái đám Đường gia đó, rốt cuộc vẫn không chuyển tiền cho cô! Aiiii, tiền nợ càng lúc càng nhiều rồi~Đi, bây giờ cô đi mua xăng tới đốt nhà bọn chúng, cho Đường gia sáng nhất đêm nay luôn!Âu Dương Thiên Thiên hùng hổ bắt xe đi tới nhà của Đường gia, cô vừa mới bước vào cổng, người hầu ngay lập tức chạy tới đón.Âu Dương Thiên Thiên mím môi, lên tiếng:- Đường Gia Ân có ở nhà không?Nữ hầu nghe thấy, liền cúi đầu đáp:- Dạ có, Đại tiểu thư.Nghe được câu trả lời, Âu Dương Thiên Thiên liền đi vào trong, khi bước vào đại sảnh, liền thấy Đường Gia Huỳnh đang nằm trên ghế xem ti vi, bộ dáng rất phóng khoáng.Người hầu nhớ tới lần trước cô đã chỉnh Đường Gia Huỳnh thế nào, liền tiến lên thúc cậu, nói nhỏ:- Cậu chủ, Đại tiểu thư đến!Ngay lập tức, Đường Gia Huỳnh bật dậy từ trên ghế, cậu quay phắt lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lễ phép chào:- Đại... đại tiểu thư!Âu Dương Thiên Thiên không phí thời gian với trẻ nhỏ nữa, cô đi tới trước mặt Đường Gia Huỳnh, hỏi:- Mẹ em đang ở đâu?Nghe câu hỏi, Đường Gia Huỳnh đảo mắt, rồi chỉ lên lầu, đáp:- Mẹ ở trên phòng!Nói rồi, Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn lên trên, sau vài giây cô quay sang nhìn nữ hầu bên cạnh, lên tiếng:- Lại ở trong phòng, đừng nói với tôi là bà ta lại.....Ý tứ phía sau đương nhiên người hầu hiểu rõ, nhưng ngay lập tức lắc đầu, đáp:- Không có, Đại tiểu thư. Từ lần trước đến giờ, Đường phu nhân không hề đem bất cứ người đàn ông nào về nữa.Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, nhíu mày hỏi:- Vậy bà ta làm gì ở trên đó? Mau lên kêu bà ta xuống cho tôi!Nữ hầu dường như có chút hoảng sợ, ngập ngừng trả lời:- Chuyện này... chuyện này....Âu Dương Thiên Thiến thấy viện, liền nói:- Lại có chuyện gì nữa?Người hầu cúi thấp đầu, cắn môi đáp:- Đại tiểu thư, cô.. cứ lên xem sẽ biết!Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, nhìn người hầu đang sợ sệt tầm vài giây, rồi nhấc chân bước lên trên, cô đi qua hai thềm bậc thang, rồi trực tiếp tới trước cửa phòng của Đường Gia Ân.Thế nhưng, khi cô mở cửa ra, điều không ngờ nhất.... chính là thấy một người phụ nữ đang nằm trườn trên bàn, mũi cắm xuống một tờ giấy bạc, hít lấy hít để, ánh mắt lờ mờ như đang phê pha một thứ gì đó.Âu Dương Thiên Thiên: "..."Cái quái gì? Đường Gia Ân đang chơi thuốc sao?
Âu Dương Thiên Thiên cầm theo thẻ của mình, mặt mũi xám xịt đi ra khỏi ngân hàng.
Cô đứng trước cổng, ánh mắt tức giận.
Cái đám Đường gia đó, rốt cuộc vẫn không chuyển tiền cho cô! Aiiii, tiền nợ càng lúc càng nhiều rồi~
Đi, bây giờ cô đi mua xăng tới đốt nhà bọn chúng, cho Đường gia sáng nhất đêm nay luôn!
Âu Dương Thiên Thiên hùng hổ bắt xe đi tới nhà của Đường gia, cô vừa mới bước vào cổng, người hầu ngay lập tức chạy tới đón.
Âu Dương Thiên Thiên mím môi, lên tiếng:
- Đường Gia Ân có ở nhà không?
Nữ hầu nghe thấy, liền cúi đầu đáp:
- Dạ có, Đại tiểu thư.
Nghe được câu trả lời, Âu Dương Thiên Thiên liền đi vào trong, khi bước vào đại sảnh, liền thấy Đường Gia Huỳnh đang nằm trên ghế xem ti vi, bộ dáng rất phóng khoáng.
Người hầu nhớ tới lần trước cô đã chỉnh Đường Gia Huỳnh thế nào, liền tiến lên thúc cậu, nói nhỏ:
- Cậu chủ, Đại tiểu thư đến!
Ngay lập tức, Đường Gia Huỳnh bật dậy từ trên ghế, cậu quay phắt lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lễ phép chào:
- Đại... đại tiểu thư!
Âu Dương Thiên Thiên không phí thời gian với trẻ nhỏ nữa, cô đi tới trước mặt Đường Gia Huỳnh, hỏi:
- Mẹ em đang ở đâu?
Nghe câu hỏi, Đường Gia Huỳnh đảo mắt, rồi chỉ lên lầu, đáp:
- Mẹ ở trên phòng!
Nói rồi, Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn lên trên, sau vài giây cô quay sang nhìn nữ hầu bên cạnh, lên tiếng:
- Lại ở trong phòng, đừng nói với tôi là bà ta lại.....
Ý tứ phía sau đương nhiên người hầu hiểu rõ, nhưng ngay lập tức lắc đầu, đáp:
- Không có, Đại tiểu thư. Từ lần trước đến giờ, Đường phu nhân không hề đem bất cứ người đàn ông nào về nữa.
Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, nhíu mày hỏi:
- Vậy bà ta làm gì ở trên đó? Mau lên kêu bà ta xuống cho tôi!
Nữ hầu dường như có chút hoảng sợ, ngập ngừng trả lời:
- Chuyện này... chuyện này....
Âu Dương Thiên Thiến thấy viện, liền nói:
- Lại có chuyện gì nữa?
Người hầu cúi thấp đầu, cắn môi đáp:
- Đại tiểu thư, cô.. cứ lên xem sẽ biết!
Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, nhìn người hầu đang sợ sệt tầm vài giây, rồi nhấc chân bước lên trên, cô đi qua hai thềm bậc thang, rồi trực tiếp tới trước cửa phòng của Đường Gia Ân.
Thế nhưng, khi cô mở cửa ra, điều không ngờ nhất.... chính là thấy một người phụ nữ đang nằm trườn trên bàn, mũi cắm xuống một tờ giấy bạc, hít lấy hít để, ánh mắt lờ mờ như đang phê pha một thứ gì đó.
Âu Dương Thiên Thiên: "..."
Cái quái gì? Đường Gia Ân đang chơi thuốc sao?
Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Âu Dương Thiên Thiên cầm theo thẻ của mình, mặt mũi xám xịt đi ra khỏi ngân hàng.Cô đứng trước cổng, ánh mắt tức giận.Cái đám Đường gia đó, rốt cuộc vẫn không chuyển tiền cho cô! Aiiii, tiền nợ càng lúc càng nhiều rồi~Đi, bây giờ cô đi mua xăng tới đốt nhà bọn chúng, cho Đường gia sáng nhất đêm nay luôn!Âu Dương Thiên Thiên hùng hổ bắt xe đi tới nhà của Đường gia, cô vừa mới bước vào cổng, người hầu ngay lập tức chạy tới đón.Âu Dương Thiên Thiên mím môi, lên tiếng:- Đường Gia Ân có ở nhà không?Nữ hầu nghe thấy, liền cúi đầu đáp:- Dạ có, Đại tiểu thư.Nghe được câu trả lời, Âu Dương Thiên Thiên liền đi vào trong, khi bước vào đại sảnh, liền thấy Đường Gia Huỳnh đang nằm trên ghế xem ti vi, bộ dáng rất phóng khoáng.Người hầu nhớ tới lần trước cô đã chỉnh Đường Gia Huỳnh thế nào, liền tiến lên thúc cậu, nói nhỏ:- Cậu chủ, Đại tiểu thư đến!Ngay lập tức, Đường Gia Huỳnh bật dậy từ trên ghế, cậu quay phắt lại nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lễ phép chào:- Đại... đại tiểu thư!Âu Dương Thiên Thiên không phí thời gian với trẻ nhỏ nữa, cô đi tới trước mặt Đường Gia Huỳnh, hỏi:- Mẹ em đang ở đâu?Nghe câu hỏi, Đường Gia Huỳnh đảo mắt, rồi chỉ lên lầu, đáp:- Mẹ ở trên phòng!Nói rồi, Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn lên trên, sau vài giây cô quay sang nhìn nữ hầu bên cạnh, lên tiếng:- Lại ở trong phòng, đừng nói với tôi là bà ta lại.....Ý tứ phía sau đương nhiên người hầu hiểu rõ, nhưng ngay lập tức lắc đầu, đáp:- Không có, Đại tiểu thư. Từ lần trước đến giờ, Đường phu nhân không hề đem bất cứ người đàn ông nào về nữa.Âu Dương Thiên Thiên nghe xong, nhíu mày hỏi:- Vậy bà ta làm gì ở trên đó? Mau lên kêu bà ta xuống cho tôi!Nữ hầu dường như có chút hoảng sợ, ngập ngừng trả lời:- Chuyện này... chuyện này....Âu Dương Thiên Thiến thấy viện, liền nói:- Lại có chuyện gì nữa?Người hầu cúi thấp đầu, cắn môi đáp:- Đại tiểu thư, cô.. cứ lên xem sẽ biết!Dứt lời, Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, nhìn người hầu đang sợ sệt tầm vài giây, rồi nhấc chân bước lên trên, cô đi qua hai thềm bậc thang, rồi trực tiếp tới trước cửa phòng của Đường Gia Ân.Thế nhưng, khi cô mở cửa ra, điều không ngờ nhất.... chính là thấy một người phụ nữ đang nằm trườn trên bàn, mũi cắm xuống một tờ giấy bạc, hít lấy hít để, ánh mắt lờ mờ như đang phê pha một thứ gì đó.Âu Dương Thiên Thiên: "..."Cái quái gì? Đường Gia Ân đang chơi thuốc sao?