Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1056: Diệp Lạc khai thiên

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, luân hồi ở đây, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?”Hoa Thần Y nhìn vòng xoáy luân hồi, mở miệng dò hỏi.“Lão nhị, lục sư đệ, hai người các ngươi cộng thêm ta, sư đệ sư muội khác lùivề sau một chút, kế tiếp để cho ta là được.”Diệp Lạc nói khẽ.Hắn ta nắm tiên kiếm trong tay, một thân thanh sam, mái tóc đen đứng ở đó, đạoý tự nhiên vô hình sinh ra, huyền diệu khó lường.“Vâng, đại sư huynh.”Hoa Thần Y không do dự, vươn tay đánh ra mấy khí thể.Khí thể rơi lên đỉnh đầu Diệp Lạc, hình thành ba vòng sáng, thêm vào Diệp Lạc.Trương Hàn không mở miệng, nhưng động tác cũng không chậm.Một ý niệm, mấy đại trận dâng lên, tất cả đều là trận pháp thêm lực lượng.Đệ tử khác cũng nghiêm túc, nhao nhao lùi về sau một khoảng, dọn không giancho Diệp Lạc.Nhìn thấy cảnh này đôi mắt Diệp Lạc lóe sáng, trên người hắn ta lờ mờ có siêuthoát chi ý, bất hủ chi ý dâng lên.Ngay sau đó, hắn ta nắm chặt tiên kiếm, chém mạnh về phía hư không trướcmặt.Dưới một kiếm của hắn ta, hư không tách ra một tia bạch quang.Bạch quang biến to thu nhỏ, lóe lên vào hư không, chiếu sáng cả hư không, hạgiới gần Thái Huyền Giới đều bị bạch quang bao phủ.Bạch quang này trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi ván cờ, chạy ra khỏi toàn bộ quytắc.Bạch quang lóe lên một lát xong, một vết nứt bắt đầu diễn sinh mà ra.Diệp Lạc thấy thế, một kiếm tiếp theo chém tới.Mỗi một kiếm của hắn ta đều nhắm ngay bạch quang kia.Dưới mấy kiếm của hắn ta, bạch quang lờ mờ có xu thế mở rộng ra.Diệp Lạc đang mở Thiên Địa một phương!Hắn ta đang vì luân hồi ở Thái Huyền Giới, mở Thiên Địa một phương!“Mở cho ta!”Diệp Lạc quát khẽ một câu.Kiếm chiêu trên tay không ngừng.Theo từng kiếm của hắn ta hạ xuống, chỗ bạch quang hình thành vùng ThiênĐịa nhỏ càng lúc càng lớn.Cho đến cuối cùng, vậy mà vùng Thiên Địa nhỏ kia cùng cỡ với Thái HuyềnGiới.Hai thế giới đứng đối nhau, từ góc độ hư không nhìn lại, giống như hai địa cầutỏa ra hào quang cùng tồn tại song song.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông ở bên cạnh nhìn tới ngây người.Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, vậy mà đại sư huynh nhà mình muốn mởThiên Địa một phương gửi luân hồi.Hơn nữa, không ngờ tới vậy mà thực sự thành công.“Đại sư huynh… Đại sư huynh đã mạnh đến mức này sao? Vào hư không mởThiên Địa…”“Chẳng trách đại sư huynh muốn che chắn quy tắc vận mệnh, hóa ra là muốnlàm như vậy…”“Đại sư huynh đây là cảnh giới gì? Cảnh giới Thái Ất Kim Tiên sao?”“Chẳng trách, chẳng trách đại sư huynh có thể ngất trời ở thượng giới, nếu ta cóthực lực như đại sư huynh, đừng nói đắc tội với người ta khắp nơi, ta trực tiếpđánh với mọi người…”“…”Đám đệ tử đều đang thán phục.Bỗng nhiên Trương Hàn như nhìn thấy gì đó, đôi mắt nheo lại.“Không hay rồi, đại sư huynh mở Thiên Địa này vẫn thiếu vật chống đỡ, ThiênĐịa sắp khép lại lần nữa!”Trương Hàn kinh hãi kêu ra tiếng.Những người khác nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn, muốn nhìn xem xảy rachuyện gì.Vừa mới nhìn, bọn họ lập tức bị dọa sợ.Chỉ thấy vùng Thiên Địa mà Diệp Lạc mới mở, vậy mà nhanh chóng khép kín,may mà Diệp Lạc kịp thời phản ứng, không ngừng chém ra mỗi kiếm, mới duytrì Thiên Địa này.Nhưng cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Diệp Lạc cũng mất sức.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông không khỏi lo lắng.Bọn họ có lòng trợ giúp, nhưng không thể xuống tay.“Khởi!”Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình hình của mình.Hắn ta chém ra một kiếm cuối cùng, sau đó trực tiếp ném tiên kiếm ra.Tiên kiếm hóa thành một quang trụ, chống đỡ cả Thiên Địa, khiến vùng ThiênĐịa mới mở này sẽ không khép kín lần nữa.Lần này Diệp Lạc mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.Thiếu chút nữa hắn ta không thể hoàn thành khai thiên.Hơn nữa, thiếu chút nữa biến thành tiến thoái lưỡng nan.“Sư đệ sư muội, di chuyển luân hồi vào, thì đại công cáo thành.”Diệp Lạc quay đầu nhìn về phía đám sư đệ sư muội, vội vàng mở miệng.Chuyện còn lại, không cần hắn ta làm nữa.Kế tiếp, chỉ cần chuyển vòng xoáy luân hồi tới vùng Thiên Địa mới, sẽ biếnvùng Thiên Địa này thành phụ chúc của Thái Huyền Giới, một mặt khác củaThái Huyền Giới, như vậy đại công cáo thành.…Cùng lúc đó, Thái Huyền Giới, trong không gian Thiên Đạo.Sở Duyên lẳng lặng nhìn Diệp Lạc khai thiên, vẻ mặt phức tạp.Sao hắn có cảm giác, lúc này Diệp Lạc nghĩ tới khai thiên, là vì lúc trước khihắn lừa gạt Diệp Lạc, đã dạy chuyện xưa “Bàn Cổ khai thiên” cho Diệp Lạc nhỉ.Cho nên bây giờ Diệp Lạc chỉnh ra khai thiên cho hắn.Khiến tâm trạng Sở Duyên phức tạp nhất chính là, lúc ấy hắn chỉ tùy ý nói mộtchút mà thôi, không ngờ lúc này Diệp Lạc thực sự làm được.Đáng sợ nhất chính là loại chuyện này.Hắn chỉ nói một chút mà thôi, vậy mà người ta thực sự làm được.Ngộ tính này quá khủng bố.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, luân hồi ở đây, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?”Hoa Thần Y nhìn vòng xoáy luân hồi, mở miệng dò hỏi.“Lão nhị, lục sư đệ, hai người các ngươi cộng thêm ta, sư đệ sư muội khác lùivề sau một chút, kế tiếp để cho ta là được.”Diệp Lạc nói khẽ.Hắn ta nắm tiên kiếm trong tay, một thân thanh sam, mái tóc đen đứng ở đó, đạoý tự nhiên vô hình sinh ra, huyền diệu khó lường.“Vâng, đại sư huynh.”Hoa Thần Y không do dự, vươn tay đánh ra mấy khí thể.Khí thể rơi lên đỉnh đầu Diệp Lạc, hình thành ba vòng sáng, thêm vào Diệp Lạc.Trương Hàn không mở miệng, nhưng động tác cũng không chậm.Một ý niệm, mấy đại trận dâng lên, tất cả đều là trận pháp thêm lực lượng.Đệ tử khác cũng nghiêm túc, nhao nhao lùi về sau một khoảng, dọn không giancho Diệp Lạc.Nhìn thấy cảnh này đôi mắt Diệp Lạc lóe sáng, trên người hắn ta lờ mờ có siêuthoát chi ý, bất hủ chi ý dâng lên.Ngay sau đó, hắn ta nắm chặt tiên kiếm, chém mạnh về phía hư không trướcmặt.Dưới một kiếm của hắn ta, hư không tách ra một tia bạch quang.Bạch quang biến to thu nhỏ, lóe lên vào hư không, chiếu sáng cả hư không, hạgiới gần Thái Huyền Giới đều bị bạch quang bao phủ.Bạch quang này trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi ván cờ, chạy ra khỏi toàn bộ quytắc.Bạch quang lóe lên một lát xong, một vết nứt bắt đầu diễn sinh mà ra.Diệp Lạc thấy thế, một kiếm tiếp theo chém tới.Mỗi một kiếm của hắn ta đều nhắm ngay bạch quang kia.Dưới mấy kiếm của hắn ta, bạch quang lờ mờ có xu thế mở rộng ra.Diệp Lạc đang mở Thiên Địa một phương!Hắn ta đang vì luân hồi ở Thái Huyền Giới, mở Thiên Địa một phương!“Mở cho ta!”Diệp Lạc quát khẽ một câu.Kiếm chiêu trên tay không ngừng.Theo từng kiếm của hắn ta hạ xuống, chỗ bạch quang hình thành vùng ThiênĐịa nhỏ càng lúc càng lớn.Cho đến cuối cùng, vậy mà vùng Thiên Địa nhỏ kia cùng cỡ với Thái HuyềnGiới.Hai thế giới đứng đối nhau, từ góc độ hư không nhìn lại, giống như hai địa cầutỏa ra hào quang cùng tồn tại song song.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông ở bên cạnh nhìn tới ngây người.Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, vậy mà đại sư huynh nhà mình muốn mởThiên Địa một phương gửi luân hồi.Hơn nữa, không ngờ tới vậy mà thực sự thành công.“Đại sư huynh… Đại sư huynh đã mạnh đến mức này sao? Vào hư không mởThiên Địa…”“Chẳng trách đại sư huynh muốn che chắn quy tắc vận mệnh, hóa ra là muốnlàm như vậy…”“Đại sư huynh đây là cảnh giới gì? Cảnh giới Thái Ất Kim Tiên sao?”“Chẳng trách, chẳng trách đại sư huynh có thể ngất trời ở thượng giới, nếu ta cóthực lực như đại sư huynh, đừng nói đắc tội với người ta khắp nơi, ta trực tiếpđánh với mọi người…”“…”Đám đệ tử đều đang thán phục.Bỗng nhiên Trương Hàn như nhìn thấy gì đó, đôi mắt nheo lại.“Không hay rồi, đại sư huynh mở Thiên Địa này vẫn thiếu vật chống đỡ, ThiênĐịa sắp khép lại lần nữa!”Trương Hàn kinh hãi kêu ra tiếng.Những người khác nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn, muốn nhìn xem xảy rachuyện gì.Vừa mới nhìn, bọn họ lập tức bị dọa sợ.Chỉ thấy vùng Thiên Địa mà Diệp Lạc mới mở, vậy mà nhanh chóng khép kín,may mà Diệp Lạc kịp thời phản ứng, không ngừng chém ra mỗi kiếm, mới duytrì Thiên Địa này.Nhưng cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Diệp Lạc cũng mất sức.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông không khỏi lo lắng.Bọn họ có lòng trợ giúp, nhưng không thể xuống tay.“Khởi!”Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình hình của mình.Hắn ta chém ra một kiếm cuối cùng, sau đó trực tiếp ném tiên kiếm ra.Tiên kiếm hóa thành một quang trụ, chống đỡ cả Thiên Địa, khiến vùng ThiênĐịa mới mở này sẽ không khép kín lần nữa.Lần này Diệp Lạc mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.Thiếu chút nữa hắn ta không thể hoàn thành khai thiên.Hơn nữa, thiếu chút nữa biến thành tiến thoái lưỡng nan.“Sư đệ sư muội, di chuyển luân hồi vào, thì đại công cáo thành.”Diệp Lạc quay đầu nhìn về phía đám sư đệ sư muội, vội vàng mở miệng.Chuyện còn lại, không cần hắn ta làm nữa.Kế tiếp, chỉ cần chuyển vòng xoáy luân hồi tới vùng Thiên Địa mới, sẽ biếnvùng Thiên Địa này thành phụ chúc của Thái Huyền Giới, một mặt khác củaThái Huyền Giới, như vậy đại công cáo thành.…Cùng lúc đó, Thái Huyền Giới, trong không gian Thiên Đạo.Sở Duyên lẳng lặng nhìn Diệp Lạc khai thiên, vẻ mặt phức tạp.Sao hắn có cảm giác, lúc này Diệp Lạc nghĩ tới khai thiên, là vì lúc trước khihắn lừa gạt Diệp Lạc, đã dạy chuyện xưa “Bàn Cổ khai thiên” cho Diệp Lạc nhỉ.Cho nên bây giờ Diệp Lạc chỉnh ra khai thiên cho hắn.Khiến tâm trạng Sở Duyên phức tạp nhất chính là, lúc ấy hắn chỉ tùy ý nói mộtchút mà thôi, không ngờ lúc này Diệp Lạc thực sự làm được.Đáng sợ nhất chính là loại chuyện này.Hắn chỉ nói một chút mà thôi, vậy mà người ta thực sự làm được.Ngộ tính này quá khủng bố.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đại sư huynh, luân hồi ở đây, kế tiếp chúng ta nên làm thế nào?”Hoa Thần Y nhìn vòng xoáy luân hồi, mở miệng dò hỏi.“Lão nhị, lục sư đệ, hai người các ngươi cộng thêm ta, sư đệ sư muội khác lùivề sau một chút, kế tiếp để cho ta là được.”Diệp Lạc nói khẽ.Hắn ta nắm tiên kiếm trong tay, một thân thanh sam, mái tóc đen đứng ở đó, đạoý tự nhiên vô hình sinh ra, huyền diệu khó lường.“Vâng, đại sư huynh.”Hoa Thần Y không do dự, vươn tay đánh ra mấy khí thể.Khí thể rơi lên đỉnh đầu Diệp Lạc, hình thành ba vòng sáng, thêm vào Diệp Lạc.Trương Hàn không mở miệng, nhưng động tác cũng không chậm.Một ý niệm, mấy đại trận dâng lên, tất cả đều là trận pháp thêm lực lượng.Đệ tử khác cũng nghiêm túc, nhao nhao lùi về sau một khoảng, dọn không giancho Diệp Lạc.Nhìn thấy cảnh này đôi mắt Diệp Lạc lóe sáng, trên người hắn ta lờ mờ có siêuthoát chi ý, bất hủ chi ý dâng lên.Ngay sau đó, hắn ta nắm chặt tiên kiếm, chém mạnh về phía hư không trướcmặt.Dưới một kiếm của hắn ta, hư không tách ra một tia bạch quang.Bạch quang biến to thu nhỏ, lóe lên vào hư không, chiếu sáng cả hư không, hạgiới gần Thái Huyền Giới đều bị bạch quang bao phủ.Bạch quang này trực tiếp chạy ra khỏi phạm vi ván cờ, chạy ra khỏi toàn bộ quytắc.Bạch quang lóe lên một lát xong, một vết nứt bắt đầu diễn sinh mà ra.Diệp Lạc thấy thế, một kiếm tiếp theo chém tới.Mỗi một kiếm của hắn ta đều nhắm ngay bạch quang kia.Dưới mấy kiếm của hắn ta, bạch quang lờ mờ có xu thế mở rộng ra.Diệp Lạc đang mở Thiên Địa một phương!Hắn ta đang vì luân hồi ở Thái Huyền Giới, mở Thiên Địa một phương!“Mở cho ta!”Diệp Lạc quát khẽ một câu.Kiếm chiêu trên tay không ngừng.Theo từng kiếm của hắn ta hạ xuống, chỗ bạch quang hình thành vùng ThiênĐịa nhỏ càng lúc càng lớn.Cho đến cuối cùng, vậy mà vùng Thiên Địa nhỏ kia cùng cỡ với Thái HuyềnGiới.Hai thế giới đứng đối nhau, từ góc độ hư không nhìn lại, giống như hai địa cầutỏa ra hào quang cùng tồn tại song song.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông ở bên cạnh nhìn tới ngây người.Bọn họ hoàn toàn không ngờ tới, vậy mà đại sư huynh nhà mình muốn mởThiên Địa một phương gửi luân hồi.Hơn nữa, không ngờ tới vậy mà thực sự thành công.“Đại sư huynh… Đại sư huynh đã mạnh đến mức này sao? Vào hư không mởThiên Địa…”“Chẳng trách đại sư huynh muốn che chắn quy tắc vận mệnh, hóa ra là muốnlàm như vậy…”“Đại sư huynh đây là cảnh giới gì? Cảnh giới Thái Ất Kim Tiên sao?”“Chẳng trách, chẳng trách đại sư huynh có thể ngất trời ở thượng giới, nếu ta cóthực lực như đại sư huynh, đừng nói đắc tội với người ta khắp nơi, ta trực tiếpđánh với mọi người…”“…”Đám đệ tử đều đang thán phục.Bỗng nhiên Trương Hàn như nhìn thấy gì đó, đôi mắt nheo lại.“Không hay rồi, đại sư huynh mở Thiên Địa này vẫn thiếu vật chống đỡ, ThiênĐịa sắp khép lại lần nữa!”Trương Hàn kinh hãi kêu ra tiếng.Những người khác nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn, muốn nhìn xem xảy rachuyện gì.Vừa mới nhìn, bọn họ lập tức bị dọa sợ.Chỉ thấy vùng Thiên Địa mà Diệp Lạc mới mở, vậy mà nhanh chóng khép kín,may mà Diệp Lạc kịp thời phản ứng, không ngừng chém ra mỗi kiếm, mới duytrì Thiên Địa này.Nhưng cứ tiếp tục như vậy, sớm muộn gì Diệp Lạc cũng mất sức.Đám đệ tử của Vô Đạo Tông không khỏi lo lắng.Bọn họ có lòng trợ giúp, nhưng không thể xuống tay.“Khởi!”Diệp Lạc cũng hiểu rõ tình hình của mình.Hắn ta chém ra một kiếm cuối cùng, sau đó trực tiếp ném tiên kiếm ra.Tiên kiếm hóa thành một quang trụ, chống đỡ cả Thiên Địa, khiến vùng ThiênĐịa mới mở này sẽ không khép kín lần nữa.Lần này Diệp Lạc mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.Thiếu chút nữa hắn ta không thể hoàn thành khai thiên.Hơn nữa, thiếu chút nữa biến thành tiến thoái lưỡng nan.“Sư đệ sư muội, di chuyển luân hồi vào, thì đại công cáo thành.”Diệp Lạc quay đầu nhìn về phía đám sư đệ sư muội, vội vàng mở miệng.Chuyện còn lại, không cần hắn ta làm nữa.Kế tiếp, chỉ cần chuyển vòng xoáy luân hồi tới vùng Thiên Địa mới, sẽ biếnvùng Thiên Địa này thành phụ chúc của Thái Huyền Giới, một mặt khác củaThái Huyền Giới, như vậy đại công cáo thành.…Cùng lúc đó, Thái Huyền Giới, trong không gian Thiên Đạo.Sở Duyên lẳng lặng nhìn Diệp Lạc khai thiên, vẻ mặt phức tạp.Sao hắn có cảm giác, lúc này Diệp Lạc nghĩ tới khai thiên, là vì lúc trước khihắn lừa gạt Diệp Lạc, đã dạy chuyện xưa “Bàn Cổ khai thiên” cho Diệp Lạc nhỉ.Cho nên bây giờ Diệp Lạc chỉnh ra khai thiên cho hắn.Khiến tâm trạng Sở Duyên phức tạp nhất chính là, lúc ấy hắn chỉ tùy ý nói mộtchút mà thôi, không ngờ lúc này Diệp Lạc thực sự làm được.Đáng sợ nhất chính là loại chuyện này.Hắn chỉ nói một chút mà thôi, vậy mà người ta thực sự làm được.Ngộ tính này quá khủng bố.

Chương 1056: Diệp Lạc khai thiên