Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1123: Trương Hàn bành trướng 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tại chỗ chỉ còn lại Trương Hàn vẫn đang tiếp tục trầm luân trong thế giới trongmơ, cười khóc còn chưa tính, hắn ta còn thường nhảy lên xoay hai vòng.Người ở bên ngoài nhìn, giống như là kẻ ngu.…Hai ngày sau, Trương Hàn từ trong thế giới trong mơ đi ra, tự thấy mất mặt, imlặng trở về cung điện của mình, bế quan, không dám nói gì nữa.Bành trướng gì đấy, lại càng biến mất không còn một mảnh.Biến thành khổ tu, im lặng tu hành.…Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh, lại mấy chục ngày trôi qua.Trong khoảng thời gian này không có chuyện lớn gì xảy ra, trong Ẩn Thiên Đảocũng không có tình huống xảy ra, dưới quản lý của Diệp Lạc, nhanh chóng pháttriển.Hơn một ngàn đệ tử đều đã tiến vào Tiên Cảnh.Nhưng mà tất cả đều là cảnh giới Tán Tiên thấp nhất.Chỉ có điều cho dù như vậy, cũng đã tăng thêm nội tình của Vô Đạo Tông.Rõ ràng là Vô Đạo Tông cách thế lực cấp bá chủ càng gần một bước.Ngày này, trong hư vô chi hải, lại có một vị khách không mời mà đến.Vị khách không mời mà đến là một lão giả bán thánh.Lão giả này mặc đạo bào tử sắc cổ xưa, mái tóc bạc dùng trâm cài tóc cài lại,cầm phất trần trong tay, dáng vẻ như cao nhân đắc đạo.Vị lão giả bán thánh này giá lâm hư vô chi hải, trực tiếp nhìn thẳng về bên ẨnThiên Đảo.“Ẩn Thiên Đảo ở ngay phía trước rồi.”Lão giả bán thánh này nâng mắt nhìn thoáng qua phía trước.Bóng dáng vừa động, khoảng cách giữa một bước là khoảng cách vô hạn.Ngay sau đó, dĩ nhiên là lão ta xuất hiện trước Ẩn Thiên Đảo.Nhìn Ẩn Thiên Đảo ở phía trước được trận pháp bao bọc, lão giả bán thánhkhông do dự, mở miệng nói một câu.“Phó tông chủ Vu Khâu của Cổ Thần Tông, đặc biệt tới Ẩn Thiên Đảo báiphỏng, mong gặp mặt!”Lời nói của lão giả bán thánh hóa thành tiếng gầm cuồn cuộn, truyền vào trongẨn Thiên Đảo.Ong!Giọng nói của lão giả bán thánh mới truyền vào, chỉ trong nháy mắt, hình chiếukiếm đạo vô cùng khủng bố rầm rầm tới, rơi xuống phía trước lão giả bán thánh.Trong hình chiếu kiếm đạo, khí tức có thể so được với bán thánh truyền ra.Thậm chí còn cùng một loại với bán thánh.Khí tức này luận về công kích, còn áp bán thánh một bậc.Sau khi hình chiếu kiếm đạo xuất hiện, một bóng người cũng chậm rãi đi từtrong ra.Người nọ đi ra mặc thanh sam, lưng khoác thần kiếm kim sắc, toàn thân vờnquanh kiếm ý.Quả thực là sắc bén như vậy.Người đúng là Diệp Lạc.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông ở đây.”Diệp Lạc nói một câu, hình chiếu kiếm đạo sau lưng lóe lên, hóa thành từngkiếm khí, trôi nổi bốn phía hắn ta…Hư vô chi hải.Hai bóng người đứng sóng đôi.Hai khí tức tuyệt nhiên khác biệt va chạm, dẫn tới mặt biển hư vô chi hải nhấclên từng đợt gợn sóng.Người ở bên trái, là lão giả bán thánh “Vu Khâu”.Người bên phải, còn đeo chí bảo thần kiếm kim sắc là Diệp Lạc.Hai người bọn họ, một người là bán thánh, một người là Đại La Kim Tiên, khíthế đối kháng, người nào cũng không thua người nào, lực lượng ngang nhau.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông, Thái Nhất Kiếm Tôn, quả thực không hổ làThiên Kiêu của Đông Thần Châu, ta thấy cảnh giới của ngươi chỉ đang ở Đại Lađúng không? Lấy Đại La có thể đối kháng với bán thánh, đúng là khó tin.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thu hồi khí thế của bản thân, cười hì hì mở miệng.“Các hạ là phó tông chủ của Cổ Thần Tông sao?”Diệp Lạc bình tĩnh đứng ở đó, cũng thu hồi khí thế toàn thân, mở miệng hỏi.“Đúng vậy, ta đúng là phó tông chủ của Cổ Thần Tông.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thừa nhận.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi sửng sốt một lát.Năm đại thế lực mạnh nhất Tiên giới liên minh, tổng cộng chia ra làm VạnĐăng Tiên Môn, Cổ Thần Tông, Chí Đức Phật Môn, Đấu Chiến Pháp Điện,Thiên Pháp Tiên Các.Trong đó thế lực bá chủ ở Đông Thần Châu là Cổ Thần Tông.Tuy Cổ Thần Tông là thế lực bá chủ, nhưng cho tới nay đều lấy khiêm tốn làmchủ, dốc lòng tu hành, từ thánh nhân cho đến đệ tử, đều lấy khổ tu làm vui.Cho nên trong Đông Thần Châu có thế lực bá chủ, nhưng lực ảnh hưởng của thếlực bá chủ không lớn như vậy.Trong ngày thường căn bản không thấy người của Cổ Thần Tông.Cho nên Diệp Lạc hơi ngạc nhiên, vì sao người của Cổ Thần Tông đột nhiênxuất hiện, xem ra hình như còn tới bái phỏng Vô Đạo Tông bọn họ.“Phó tông chủ Vu, xin hỏi ngươi hàng lâm hư vô chi hải, có gì muốn làm?”Diệp Lạc thản nhiên hỏi một câu.Cho dù biết đối phương là phó tông chủ của thế lực bá chủ, hắn ta vẫn không esợ.Vô Đạo Tông bọn họ không sợ bất cứ thế lực gì, đây là nhận thức chung của cácđệ tử.“Ta phụng lệnh của thánh nhân Cổ Thần thuộc Cổ Thần Tông ta, tiến đến báiphỏng Ẩn Thiên Đảo, cầu kiến thánh nhân của quý tông, mong Thái Nhất KiếmTôn thay dẫn kiến một lát.”Lão giả bán thánh Vu Khâu hơi chắp tay, nói
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tại chỗ chỉ còn lại Trương Hàn vẫn đang tiếp tục trầm luân trong thế giới trongmơ, cười khóc còn chưa tính, hắn ta còn thường nhảy lên xoay hai vòng.Người ở bên ngoài nhìn, giống như là kẻ ngu.…Hai ngày sau, Trương Hàn từ trong thế giới trong mơ đi ra, tự thấy mất mặt, imlặng trở về cung điện của mình, bế quan, không dám nói gì nữa.Bành trướng gì đấy, lại càng biến mất không còn một mảnh.Biến thành khổ tu, im lặng tu hành.…Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh, lại mấy chục ngày trôi qua.Trong khoảng thời gian này không có chuyện lớn gì xảy ra, trong Ẩn Thiên Đảocũng không có tình huống xảy ra, dưới quản lý của Diệp Lạc, nhanh chóng pháttriển.Hơn một ngàn đệ tử đều đã tiến vào Tiên Cảnh.Nhưng mà tất cả đều là cảnh giới Tán Tiên thấp nhất.Chỉ có điều cho dù như vậy, cũng đã tăng thêm nội tình của Vô Đạo Tông.Rõ ràng là Vô Đạo Tông cách thế lực cấp bá chủ càng gần một bước.Ngày này, trong hư vô chi hải, lại có một vị khách không mời mà đến.Vị khách không mời mà đến là một lão giả bán thánh.Lão giả này mặc đạo bào tử sắc cổ xưa, mái tóc bạc dùng trâm cài tóc cài lại,cầm phất trần trong tay, dáng vẻ như cao nhân đắc đạo.Vị lão giả bán thánh này giá lâm hư vô chi hải, trực tiếp nhìn thẳng về bên ẨnThiên Đảo.“Ẩn Thiên Đảo ở ngay phía trước rồi.”Lão giả bán thánh này nâng mắt nhìn thoáng qua phía trước.Bóng dáng vừa động, khoảng cách giữa một bước là khoảng cách vô hạn.Ngay sau đó, dĩ nhiên là lão ta xuất hiện trước Ẩn Thiên Đảo.Nhìn Ẩn Thiên Đảo ở phía trước được trận pháp bao bọc, lão giả bán thánhkhông do dự, mở miệng nói một câu.“Phó tông chủ Vu Khâu của Cổ Thần Tông, đặc biệt tới Ẩn Thiên Đảo báiphỏng, mong gặp mặt!”Lời nói của lão giả bán thánh hóa thành tiếng gầm cuồn cuộn, truyền vào trongẨn Thiên Đảo.Ong!Giọng nói của lão giả bán thánh mới truyền vào, chỉ trong nháy mắt, hình chiếukiếm đạo vô cùng khủng bố rầm rầm tới, rơi xuống phía trước lão giả bán thánh.Trong hình chiếu kiếm đạo, khí tức có thể so được với bán thánh truyền ra.Thậm chí còn cùng một loại với bán thánh.Khí tức này luận về công kích, còn áp bán thánh một bậc.Sau khi hình chiếu kiếm đạo xuất hiện, một bóng người cũng chậm rãi đi từtrong ra.Người nọ đi ra mặc thanh sam, lưng khoác thần kiếm kim sắc, toàn thân vờnquanh kiếm ý.Quả thực là sắc bén như vậy.Người đúng là Diệp Lạc.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông ở đây.”Diệp Lạc nói một câu, hình chiếu kiếm đạo sau lưng lóe lên, hóa thành từngkiếm khí, trôi nổi bốn phía hắn ta…Hư vô chi hải.Hai bóng người đứng sóng đôi.Hai khí tức tuyệt nhiên khác biệt va chạm, dẫn tới mặt biển hư vô chi hải nhấclên từng đợt gợn sóng.Người ở bên trái, là lão giả bán thánh “Vu Khâu”.Người bên phải, còn đeo chí bảo thần kiếm kim sắc là Diệp Lạc.Hai người bọn họ, một người là bán thánh, một người là Đại La Kim Tiên, khíthế đối kháng, người nào cũng không thua người nào, lực lượng ngang nhau.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông, Thái Nhất Kiếm Tôn, quả thực không hổ làThiên Kiêu của Đông Thần Châu, ta thấy cảnh giới của ngươi chỉ đang ở Đại Lađúng không? Lấy Đại La có thể đối kháng với bán thánh, đúng là khó tin.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thu hồi khí thế của bản thân, cười hì hì mở miệng.“Các hạ là phó tông chủ của Cổ Thần Tông sao?”Diệp Lạc bình tĩnh đứng ở đó, cũng thu hồi khí thế toàn thân, mở miệng hỏi.“Đúng vậy, ta đúng là phó tông chủ của Cổ Thần Tông.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thừa nhận.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi sửng sốt một lát.Năm đại thế lực mạnh nhất Tiên giới liên minh, tổng cộng chia ra làm VạnĐăng Tiên Môn, Cổ Thần Tông, Chí Đức Phật Môn, Đấu Chiến Pháp Điện,Thiên Pháp Tiên Các.Trong đó thế lực bá chủ ở Đông Thần Châu là Cổ Thần Tông.Tuy Cổ Thần Tông là thế lực bá chủ, nhưng cho tới nay đều lấy khiêm tốn làmchủ, dốc lòng tu hành, từ thánh nhân cho đến đệ tử, đều lấy khổ tu làm vui.Cho nên trong Đông Thần Châu có thế lực bá chủ, nhưng lực ảnh hưởng của thếlực bá chủ không lớn như vậy.Trong ngày thường căn bản không thấy người của Cổ Thần Tông.Cho nên Diệp Lạc hơi ngạc nhiên, vì sao người của Cổ Thần Tông đột nhiênxuất hiện, xem ra hình như còn tới bái phỏng Vô Đạo Tông bọn họ.“Phó tông chủ Vu, xin hỏi ngươi hàng lâm hư vô chi hải, có gì muốn làm?”Diệp Lạc thản nhiên hỏi một câu.Cho dù biết đối phương là phó tông chủ của thế lực bá chủ, hắn ta vẫn không esợ.Vô Đạo Tông bọn họ không sợ bất cứ thế lực gì, đây là nhận thức chung của cácđệ tử.“Ta phụng lệnh của thánh nhân Cổ Thần thuộc Cổ Thần Tông ta, tiến đến báiphỏng Ẩn Thiên Đảo, cầu kiến thánh nhân của quý tông, mong Thái Nhất KiếmTôn thay dẫn kiến một lát.”Lão giả bán thánh Vu Khâu hơi chắp tay, nói
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tại chỗ chỉ còn lại Trương Hàn vẫn đang tiếp tục trầm luân trong thế giới trongmơ, cười khóc còn chưa tính, hắn ta còn thường nhảy lên xoay hai vòng.Người ở bên ngoài nhìn, giống như là kẻ ngu.…Hai ngày sau, Trương Hàn từ trong thế giới trong mơ đi ra, tự thấy mất mặt, imlặng trở về cung điện của mình, bế quan, không dám nói gì nữa.Bành trướng gì đấy, lại càng biến mất không còn một mảnh.Biến thành khổ tu, im lặng tu hành.…Thời gian chậm rãi trôi qua, rất nhanh, lại mấy chục ngày trôi qua.Trong khoảng thời gian này không có chuyện lớn gì xảy ra, trong Ẩn Thiên Đảocũng không có tình huống xảy ra, dưới quản lý của Diệp Lạc, nhanh chóng pháttriển.Hơn một ngàn đệ tử đều đã tiến vào Tiên Cảnh.Nhưng mà tất cả đều là cảnh giới Tán Tiên thấp nhất.Chỉ có điều cho dù như vậy, cũng đã tăng thêm nội tình của Vô Đạo Tông.Rõ ràng là Vô Đạo Tông cách thế lực cấp bá chủ càng gần một bước.Ngày này, trong hư vô chi hải, lại có một vị khách không mời mà đến.Vị khách không mời mà đến là một lão giả bán thánh.Lão giả này mặc đạo bào tử sắc cổ xưa, mái tóc bạc dùng trâm cài tóc cài lại,cầm phất trần trong tay, dáng vẻ như cao nhân đắc đạo.Vị lão giả bán thánh này giá lâm hư vô chi hải, trực tiếp nhìn thẳng về bên ẨnThiên Đảo.“Ẩn Thiên Đảo ở ngay phía trước rồi.”Lão giả bán thánh này nâng mắt nhìn thoáng qua phía trước.Bóng dáng vừa động, khoảng cách giữa một bước là khoảng cách vô hạn.Ngay sau đó, dĩ nhiên là lão ta xuất hiện trước Ẩn Thiên Đảo.Nhìn Ẩn Thiên Đảo ở phía trước được trận pháp bao bọc, lão giả bán thánhkhông do dự, mở miệng nói một câu.“Phó tông chủ Vu Khâu của Cổ Thần Tông, đặc biệt tới Ẩn Thiên Đảo báiphỏng, mong gặp mặt!”Lời nói của lão giả bán thánh hóa thành tiếng gầm cuồn cuộn, truyền vào trongẨn Thiên Đảo.Ong!Giọng nói của lão giả bán thánh mới truyền vào, chỉ trong nháy mắt, hình chiếukiếm đạo vô cùng khủng bố rầm rầm tới, rơi xuống phía trước lão giả bán thánh.Trong hình chiếu kiếm đạo, khí tức có thể so được với bán thánh truyền ra.Thậm chí còn cùng một loại với bán thánh.Khí tức này luận về công kích, còn áp bán thánh một bậc.Sau khi hình chiếu kiếm đạo xuất hiện, một bóng người cũng chậm rãi đi từtrong ra.Người nọ đi ra mặc thanh sam, lưng khoác thần kiếm kim sắc, toàn thân vờnquanh kiếm ý.Quả thực là sắc bén như vậy.Người đúng là Diệp Lạc.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông ở đây.”Diệp Lạc nói một câu, hình chiếu kiếm đạo sau lưng lóe lên, hóa thành từngkiếm khí, trôi nổi bốn phía hắn ta…Hư vô chi hải.Hai bóng người đứng sóng đôi.Hai khí tức tuyệt nhiên khác biệt va chạm, dẫn tới mặt biển hư vô chi hải nhấclên từng đợt gợn sóng.Người ở bên trái, là lão giả bán thánh “Vu Khâu”.Người bên phải, còn đeo chí bảo thần kiếm kim sắc là Diệp Lạc.Hai người bọn họ, một người là bán thánh, một người là Đại La Kim Tiên, khíthế đối kháng, người nào cũng không thua người nào, lực lượng ngang nhau.“Đại tông chủ của Vô Đạo Tông, Thái Nhất Kiếm Tôn, quả thực không hổ làThiên Kiêu của Đông Thần Châu, ta thấy cảnh giới của ngươi chỉ đang ở Đại Lađúng không? Lấy Đại La có thể đối kháng với bán thánh, đúng là khó tin.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thu hồi khí thế của bản thân, cười hì hì mở miệng.“Các hạ là phó tông chủ của Cổ Thần Tông sao?”Diệp Lạc bình tĩnh đứng ở đó, cũng thu hồi khí thế toàn thân, mở miệng hỏi.“Đúng vậy, ta đúng là phó tông chủ của Cổ Thần Tông.”Lão giả bán thánh Vu Khâu thừa nhận.Nghe thấy những lời này, Diệp Lạc hơi sửng sốt một lát.Năm đại thế lực mạnh nhất Tiên giới liên minh, tổng cộng chia ra làm VạnĐăng Tiên Môn, Cổ Thần Tông, Chí Đức Phật Môn, Đấu Chiến Pháp Điện,Thiên Pháp Tiên Các.Trong đó thế lực bá chủ ở Đông Thần Châu là Cổ Thần Tông.Tuy Cổ Thần Tông là thế lực bá chủ, nhưng cho tới nay đều lấy khiêm tốn làmchủ, dốc lòng tu hành, từ thánh nhân cho đến đệ tử, đều lấy khổ tu làm vui.Cho nên trong Đông Thần Châu có thế lực bá chủ, nhưng lực ảnh hưởng của thếlực bá chủ không lớn như vậy.Trong ngày thường căn bản không thấy người của Cổ Thần Tông.Cho nên Diệp Lạc hơi ngạc nhiên, vì sao người của Cổ Thần Tông đột nhiênxuất hiện, xem ra hình như còn tới bái phỏng Vô Đạo Tông bọn họ.“Phó tông chủ Vu, xin hỏi ngươi hàng lâm hư vô chi hải, có gì muốn làm?”Diệp Lạc thản nhiên hỏi một câu.Cho dù biết đối phương là phó tông chủ của thế lực bá chủ, hắn ta vẫn không esợ.Vô Đạo Tông bọn họ không sợ bất cứ thế lực gì, đây là nhận thức chung của cácđệ tử.“Ta phụng lệnh của thánh nhân Cổ Thần thuộc Cổ Thần Tông ta, tiến đến báiphỏng Ẩn Thiên Đảo, cầu kiến thánh nhân của quý tông, mong Thái Nhất KiếmTôn thay dẫn kiến một lát.”Lão giả bán thánh Vu Khâu hơi chắp tay, nói