Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1135: Nâng đỡ Diệp Lạc thành thánh? 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Những tin tức này…Sở Duyên nhìn thoáng qua một lát.Có thể khiến hắn vừa mắt, chỉ có 2 đệ tử.Một là Diệp Lạc, người còn lại là Thao Thế.Vậy mà Diệp Lạc quản lý tông môn đều có thể hiểu được tâm đắc, sau đó tâmcảnh đạt được đề thăng?Tư chất này có phải quá biến thái hay không.Còn có Thao Thế nữa.Sở Duyên nhớ rất rõ ràng, đệ tử thứ 15 này, là năm đó khi đi làm nằm vùng thunhận, sau đó vì đủ loại chuyện, rất ít quản đệ tử này.Hơn nữa sau này hắn gọi các đệ tử trở về, đệ tử này giống như vì chuyện gì đó,không trở về.Không ngờ tới bây giờ thảm như vậy?Nhìn tin tức, bị tập kích không dưới sáu vạn lần.Đây là làm kiểu gì thế?Còn bị tàn hồn của tiên nhân Thượng Cổ tập kích.Chuyện này có phải có chút khoa trương quá rồi không?“Phái một Đại La qua đó, nhìn xem có thể đón đệ tử này trở về hay không.”Sở Duyên trầm ngâm một lát, làm ra quyết định.Bất chợt hắn gọi một Đại La đến, giao nhiệm vụ cho đối phương.Còn hỏi một chút, có khó khăn gì không, nếu có mà nói, hắn có thể phái DiệpLạc đi cùng.Nhưng không ngờ tới Đại La kia trực tiếp từ chối, còn vỗ ngực đảm bảo.“Mong thánh nhân yên tâm! Ta có thể một mình hoàn thành chuyện này, khôngcần đại tông chủ ra tay. Với thân phận hiện giờ của Ẩn Thiên Đảo chúng ta, chodù tu vi của ta thấp, cũng không có ai dám đụng tới ta, huống chi ta là Đại La!”Đây là những lời Đại La kia nói.Những lời này khiến Sở Duyên hơi tò mò.Ẩn Thiên Đảo bọn họ có thanh danh rất lớn ở bên ngoài sao?Là vì hắn tru sát Huyền Pháp thánh nhân à?Thôi, thanh danh lớn thì lớn, dù sao đây là chuyện tốt, không sao cả.“Về chuyện bồi dưỡng đệ tử thành thánh, trái lại phải đăng lên nhật báo.”Sở Duyên xoa cằm, suy tư một lát.Hiện giờ trong đám đệ tử của hắn, nói một cách nghiêm khắc, có ba người cóthể thành thánh trong thời gian ngắn nhất.Một người là Diệp Lạc, bản thân đã là Đại La Kim Tiên, lại là đệ tử cách thánhgần nhất trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Diệp Lạc có thiên tư cường đại, hơn nữa Diệp Lạc là kiếm tiên, nếu thànhthánh, vậy sẽ thành thánh nhân công phạt vô song.Còn có một người là Tử Tô, chiếm được kỳ ngộ cường đại nào đó, tu vi vẫnluôn tăng lên, hiện giờ đã là Thái Ất Kim Tiên, cách Đại La Kim Tiên không xa.Nếu bồi dưỡng, có kỳ ngộ cộng thêm hắn trợ giúp, thành thánh sẽ rất nhanh.Nếu Tử Tô thành thánh, với thủ đoạn này, e rằng trở thành một vị thánh quỷ dị,trở thành loại thánh nhân người khác không nhận ra không hiểu, quỷ dị khólường.Người cuối cùng là Đạm Đài Lạc Tuyết.Nhưng mà Đạm Đài Lạc Tuyết trên cơ bản không có khả năng được hắn lựachọn.Đạm Đài Lạc Tuyết cách Đại La Kim Tiên còn một khoảng rất dài, phải trợ giúpnàng thành thánh, cần thời gian quá dài.Hơn nữa nếu Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh, cho dù là so với Diệp Lạc hay làvới Tử Tô, đều kém một chút.Cho nên chọn người chỉ có thể chọn giữa Diệp Lạc và Tử Tô.Sở Duyên lộ vẻ do dự.Hắn đang tự hỏi, hai đệ tử này rốt cuộc đệ tử nào có vẻ thích hợp nâng đỡ hơn.Vô Đạo Tông cần một thánh nhân mới, cho nên hắn chỉ có thể tạm lựa chọn mộtngười, dốc toàn lực nâng đỡ lên.Sau khi do dự một lát, cuối cùng Sở Duyên lựa chọn Diệp Lạc.Không vì nguyên nhân khác, Diệp Lạc là đệ tử đầu tiên của hắn, cũng là đệ tửhắn yêu quý nhất, các phương diện đều vô cùng xuất sắc, hơn nữa tu vi cáchthánh nhân gần nhất.Không chọn lựa Diệp Lạc, thực sự hết nói nổi.Nghĩ tới đây, Sở Duyên gọi Diệp Lạc vào đại điện tông chủ…Trong đại điện tông chủ, Diệp Lạc đạt được phân phó của sư tôn nhà mình,không dám có bất cứ kéo dài gì, nhanh chóng chạy tới.Khi hắn ta vào điện gặp sư tôn nhà mình, cũng không hỏi là chuyện gì, chuyệnđầu tiên làm là hành đại lễ.“Đệ tử Diệp Lạc tham kiến sư tôn.”Diệp Lạc cung kính nói.Ở trong này, hắn ta hoàn toàn không có một chút uy nghiêm của đại tông chủ.Có chỉ là loại tôn kính khi đối mặt với sư tôn nhà mình.“Miễn lễ đi, Lạc Nhi, ngươi ngồi đi.”Sở Duyên nhẹ nhàng nói một câu.Bàn tay hắn chậm rãi vươn lên, một tia thần quang trôi nổi ra, sau đó rơi xuốngcách hắn không xa, hình thành một cái đệm hương bồ.“Sư tôn, đệ tử đứng là được, sao dám ngồi xuống.”Diệp Lạc do dự một lát, vẫn từ chối.“Vi sư bảo ngươi ngồi ngươi cứ ngồi, cằn nhằn cái gì.”Sở Duyên trừng mắt với Diệp Lạc một cái.Hắn trực tiếp vung tay, thần quang chi lực di chuyển Diệp Lạc đến chỗ đệmhương bồ.Đối với Diệp Lạc mà nói, chỉ lóe lên một cái, ngay sau đó đã ngồi trên đệmhương bồ.Chênh lệch giữa hai người rất lớn.Diệp Lạc ở trước mặt Sở Duyên, hoàn toàn giống như đứa bé non nớt.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Những tin tức này…Sở Duyên nhìn thoáng qua một lát.Có thể khiến hắn vừa mắt, chỉ có 2 đệ tử.Một là Diệp Lạc, người còn lại là Thao Thế.Vậy mà Diệp Lạc quản lý tông môn đều có thể hiểu được tâm đắc, sau đó tâmcảnh đạt được đề thăng?Tư chất này có phải quá biến thái hay không.Còn có Thao Thế nữa.Sở Duyên nhớ rất rõ ràng, đệ tử thứ 15 này, là năm đó khi đi làm nằm vùng thunhận, sau đó vì đủ loại chuyện, rất ít quản đệ tử này.Hơn nữa sau này hắn gọi các đệ tử trở về, đệ tử này giống như vì chuyện gì đó,không trở về.Không ngờ tới bây giờ thảm như vậy?Nhìn tin tức, bị tập kích không dưới sáu vạn lần.Đây là làm kiểu gì thế?Còn bị tàn hồn của tiên nhân Thượng Cổ tập kích.Chuyện này có phải có chút khoa trương quá rồi không?“Phái một Đại La qua đó, nhìn xem có thể đón đệ tử này trở về hay không.”Sở Duyên trầm ngâm một lát, làm ra quyết định.Bất chợt hắn gọi một Đại La đến, giao nhiệm vụ cho đối phương.Còn hỏi một chút, có khó khăn gì không, nếu có mà nói, hắn có thể phái DiệpLạc đi cùng.Nhưng không ngờ tới Đại La kia trực tiếp từ chối, còn vỗ ngực đảm bảo.“Mong thánh nhân yên tâm! Ta có thể một mình hoàn thành chuyện này, khôngcần đại tông chủ ra tay. Với thân phận hiện giờ của Ẩn Thiên Đảo chúng ta, chodù tu vi của ta thấp, cũng không có ai dám đụng tới ta, huống chi ta là Đại La!”Đây là những lời Đại La kia nói.Những lời này khiến Sở Duyên hơi tò mò.Ẩn Thiên Đảo bọn họ có thanh danh rất lớn ở bên ngoài sao?Là vì hắn tru sát Huyền Pháp thánh nhân à?Thôi, thanh danh lớn thì lớn, dù sao đây là chuyện tốt, không sao cả.“Về chuyện bồi dưỡng đệ tử thành thánh, trái lại phải đăng lên nhật báo.”Sở Duyên xoa cằm, suy tư một lát.Hiện giờ trong đám đệ tử của hắn, nói một cách nghiêm khắc, có ba người cóthể thành thánh trong thời gian ngắn nhất.Một người là Diệp Lạc, bản thân đã là Đại La Kim Tiên, lại là đệ tử cách thánhgần nhất trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Diệp Lạc có thiên tư cường đại, hơn nữa Diệp Lạc là kiếm tiên, nếu thànhthánh, vậy sẽ thành thánh nhân công phạt vô song.Còn có một người là Tử Tô, chiếm được kỳ ngộ cường đại nào đó, tu vi vẫnluôn tăng lên, hiện giờ đã là Thái Ất Kim Tiên, cách Đại La Kim Tiên không xa.Nếu bồi dưỡng, có kỳ ngộ cộng thêm hắn trợ giúp, thành thánh sẽ rất nhanh.Nếu Tử Tô thành thánh, với thủ đoạn này, e rằng trở thành một vị thánh quỷ dị,trở thành loại thánh nhân người khác không nhận ra không hiểu, quỷ dị khólường.Người cuối cùng là Đạm Đài Lạc Tuyết.Nhưng mà Đạm Đài Lạc Tuyết trên cơ bản không có khả năng được hắn lựachọn.Đạm Đài Lạc Tuyết cách Đại La Kim Tiên còn một khoảng rất dài, phải trợ giúpnàng thành thánh, cần thời gian quá dài.Hơn nữa nếu Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh, cho dù là so với Diệp Lạc hay làvới Tử Tô, đều kém một chút.Cho nên chọn người chỉ có thể chọn giữa Diệp Lạc và Tử Tô.Sở Duyên lộ vẻ do dự.Hắn đang tự hỏi, hai đệ tử này rốt cuộc đệ tử nào có vẻ thích hợp nâng đỡ hơn.Vô Đạo Tông cần một thánh nhân mới, cho nên hắn chỉ có thể tạm lựa chọn mộtngười, dốc toàn lực nâng đỡ lên.Sau khi do dự một lát, cuối cùng Sở Duyên lựa chọn Diệp Lạc.Không vì nguyên nhân khác, Diệp Lạc là đệ tử đầu tiên của hắn, cũng là đệ tửhắn yêu quý nhất, các phương diện đều vô cùng xuất sắc, hơn nữa tu vi cáchthánh nhân gần nhất.Không chọn lựa Diệp Lạc, thực sự hết nói nổi.Nghĩ tới đây, Sở Duyên gọi Diệp Lạc vào đại điện tông chủ…Trong đại điện tông chủ, Diệp Lạc đạt được phân phó của sư tôn nhà mình,không dám có bất cứ kéo dài gì, nhanh chóng chạy tới.Khi hắn ta vào điện gặp sư tôn nhà mình, cũng không hỏi là chuyện gì, chuyệnđầu tiên làm là hành đại lễ.“Đệ tử Diệp Lạc tham kiến sư tôn.”Diệp Lạc cung kính nói.Ở trong này, hắn ta hoàn toàn không có một chút uy nghiêm của đại tông chủ.Có chỉ là loại tôn kính khi đối mặt với sư tôn nhà mình.“Miễn lễ đi, Lạc Nhi, ngươi ngồi đi.”Sở Duyên nhẹ nhàng nói một câu.Bàn tay hắn chậm rãi vươn lên, một tia thần quang trôi nổi ra, sau đó rơi xuốngcách hắn không xa, hình thành một cái đệm hương bồ.“Sư tôn, đệ tử đứng là được, sao dám ngồi xuống.”Diệp Lạc do dự một lát, vẫn từ chối.“Vi sư bảo ngươi ngồi ngươi cứ ngồi, cằn nhằn cái gì.”Sở Duyên trừng mắt với Diệp Lạc một cái.Hắn trực tiếp vung tay, thần quang chi lực di chuyển Diệp Lạc đến chỗ đệmhương bồ.Đối với Diệp Lạc mà nói, chỉ lóe lên một cái, ngay sau đó đã ngồi trên đệmhương bồ.Chênh lệch giữa hai người rất lớn.Diệp Lạc ở trước mặt Sở Duyên, hoàn toàn giống như đứa bé non nớt.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Những tin tức này…Sở Duyên nhìn thoáng qua một lát.Có thể khiến hắn vừa mắt, chỉ có 2 đệ tử.Một là Diệp Lạc, người còn lại là Thao Thế.Vậy mà Diệp Lạc quản lý tông môn đều có thể hiểu được tâm đắc, sau đó tâmcảnh đạt được đề thăng?Tư chất này có phải quá biến thái hay không.Còn có Thao Thế nữa.Sở Duyên nhớ rất rõ ràng, đệ tử thứ 15 này, là năm đó khi đi làm nằm vùng thunhận, sau đó vì đủ loại chuyện, rất ít quản đệ tử này.Hơn nữa sau này hắn gọi các đệ tử trở về, đệ tử này giống như vì chuyện gì đó,không trở về.Không ngờ tới bây giờ thảm như vậy?Nhìn tin tức, bị tập kích không dưới sáu vạn lần.Đây là làm kiểu gì thế?Còn bị tàn hồn của tiên nhân Thượng Cổ tập kích.Chuyện này có phải có chút khoa trương quá rồi không?“Phái một Đại La qua đó, nhìn xem có thể đón đệ tử này trở về hay không.”Sở Duyên trầm ngâm một lát, làm ra quyết định.Bất chợt hắn gọi một Đại La đến, giao nhiệm vụ cho đối phương.Còn hỏi một chút, có khó khăn gì không, nếu có mà nói, hắn có thể phái DiệpLạc đi cùng.Nhưng không ngờ tới Đại La kia trực tiếp từ chối, còn vỗ ngực đảm bảo.“Mong thánh nhân yên tâm! Ta có thể một mình hoàn thành chuyện này, khôngcần đại tông chủ ra tay. Với thân phận hiện giờ của Ẩn Thiên Đảo chúng ta, chodù tu vi của ta thấp, cũng không có ai dám đụng tới ta, huống chi ta là Đại La!”Đây là những lời Đại La kia nói.Những lời này khiến Sở Duyên hơi tò mò.Ẩn Thiên Đảo bọn họ có thanh danh rất lớn ở bên ngoài sao?Là vì hắn tru sát Huyền Pháp thánh nhân à?Thôi, thanh danh lớn thì lớn, dù sao đây là chuyện tốt, không sao cả.“Về chuyện bồi dưỡng đệ tử thành thánh, trái lại phải đăng lên nhật báo.”Sở Duyên xoa cằm, suy tư một lát.Hiện giờ trong đám đệ tử của hắn, nói một cách nghiêm khắc, có ba người cóthể thành thánh trong thời gian ngắn nhất.Một người là Diệp Lạc, bản thân đã là Đại La Kim Tiên, lại là đệ tử cách thánhgần nhất trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Diệp Lạc có thiên tư cường đại, hơn nữa Diệp Lạc là kiếm tiên, nếu thànhthánh, vậy sẽ thành thánh nhân công phạt vô song.Còn có một người là Tử Tô, chiếm được kỳ ngộ cường đại nào đó, tu vi vẫnluôn tăng lên, hiện giờ đã là Thái Ất Kim Tiên, cách Đại La Kim Tiên không xa.Nếu bồi dưỡng, có kỳ ngộ cộng thêm hắn trợ giúp, thành thánh sẽ rất nhanh.Nếu Tử Tô thành thánh, với thủ đoạn này, e rằng trở thành một vị thánh quỷ dị,trở thành loại thánh nhân người khác không nhận ra không hiểu, quỷ dị khólường.Người cuối cùng là Đạm Đài Lạc Tuyết.Nhưng mà Đạm Đài Lạc Tuyết trên cơ bản không có khả năng được hắn lựachọn.Đạm Đài Lạc Tuyết cách Đại La Kim Tiên còn một khoảng rất dài, phải trợ giúpnàng thành thánh, cần thời gian quá dài.Hơn nữa nếu Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh, cho dù là so với Diệp Lạc hay làvới Tử Tô, đều kém một chút.Cho nên chọn người chỉ có thể chọn giữa Diệp Lạc và Tử Tô.Sở Duyên lộ vẻ do dự.Hắn đang tự hỏi, hai đệ tử này rốt cuộc đệ tử nào có vẻ thích hợp nâng đỡ hơn.Vô Đạo Tông cần một thánh nhân mới, cho nên hắn chỉ có thể tạm lựa chọn mộtngười, dốc toàn lực nâng đỡ lên.Sau khi do dự một lát, cuối cùng Sở Duyên lựa chọn Diệp Lạc.Không vì nguyên nhân khác, Diệp Lạc là đệ tử đầu tiên của hắn, cũng là đệ tửhắn yêu quý nhất, các phương diện đều vô cùng xuất sắc, hơn nữa tu vi cáchthánh nhân gần nhất.Không chọn lựa Diệp Lạc, thực sự hết nói nổi.Nghĩ tới đây, Sở Duyên gọi Diệp Lạc vào đại điện tông chủ…Trong đại điện tông chủ, Diệp Lạc đạt được phân phó của sư tôn nhà mình,không dám có bất cứ kéo dài gì, nhanh chóng chạy tới.Khi hắn ta vào điện gặp sư tôn nhà mình, cũng không hỏi là chuyện gì, chuyệnđầu tiên làm là hành đại lễ.“Đệ tử Diệp Lạc tham kiến sư tôn.”Diệp Lạc cung kính nói.Ở trong này, hắn ta hoàn toàn không có một chút uy nghiêm của đại tông chủ.Có chỉ là loại tôn kính khi đối mặt với sư tôn nhà mình.“Miễn lễ đi, Lạc Nhi, ngươi ngồi đi.”Sở Duyên nhẹ nhàng nói một câu.Bàn tay hắn chậm rãi vươn lên, một tia thần quang trôi nổi ra, sau đó rơi xuốngcách hắn không xa, hình thành một cái đệm hương bồ.“Sư tôn, đệ tử đứng là được, sao dám ngồi xuống.”Diệp Lạc do dự một lát, vẫn từ chối.“Vi sư bảo ngươi ngồi ngươi cứ ngồi, cằn nhằn cái gì.”Sở Duyên trừng mắt với Diệp Lạc một cái.Hắn trực tiếp vung tay, thần quang chi lực di chuyển Diệp Lạc đến chỗ đệmhương bồ.Đối với Diệp Lạc mà nói, chỉ lóe lên một cái, ngay sau đó đã ngồi trên đệmhương bồ.Chênh lệch giữa hai người rất lớn.Diệp Lạc ở trước mặt Sở Duyên, hoàn toàn giống như đứa bé non nớt.

Chương 1135: Nâng đỡ Diệp Lạc thành thánh? 2