Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1147: Đánh thánh nhân?

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nếu bảy vị bán thánh này đột nhiên bùng nổ lên, phá hủy khí tức này, vậy hắn tathực sự là khó cũng không có chỗ để khóc.Nhiệm vụ sư tôn giao, đúng là không thể hoàn thành.Diệp Lạc đang phòng bị.Bảy vị bán thánh kia hoàn toàn không thèm để ý, bọn họ đều vây quanh mộtchỗ, cảm nhận khí tức ở bên trong.“Khí tức này, có chút thần bí, cảm giác cổ xưa, trong Chí Đức Phật Môn chúngta, còn có loại khí tức này ư?”“Ta không nhận ra đây là khí tức của ai, nhưng ta có thể chắc chắn, trong ĐạiLa của Chí Đức Phật Môn chúng ta, không có khí tức phù hợp.”“Trong Tiên Đế, hình như cũng không có khí tức phù hợp…”Bảy vị bán thánh bàn tán, bọn họ nhíu mày thật chặt.Bọn họ đều cảm thấy, khí tức này không giống đám Đại La, Tiên Đế của ChíĐức Phật Môn.“Không đúng, trái lại ta cảm thấy, hình như ta từng cảm nhận được loại khí tứcnày ở đâu đó.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn cau mày, nói.“Hả?”Sáu vị bán thánh khác đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn.Ngay cả Diệp Lạc đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, muốnnghe xem kế tiếp đối phương sẽ nói gì.“Ta đã quên, nhưng ta cảm thấy, hình như từng cảm nhận được khí tức này ởđâu đó, có chút quen thuộc, nhưng nhớ mãi không ra.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn sờ đầu, có chút mê mang. Lão ta đúng là từngcảm nhận được khí tức này, nhưng lão ta không nhớ rõ chủ nhân của khí tức nàylà ai.“Môn chủ, ngươi nói như vậy ta cảm thấy, hình như ta cũng từng cảm nhậnđược khí tức này ở đâu đó…”“Các ngươi đều nói như vậy, ta cũng cảm thấy hình như từng cảm nhận được ởđâu đó.”“Hình như ta cũng từng cảm nhận được ở chỗ nào đấy…”Sáu vị bán thánh khác cũng nhao nhao mở miệng.Cả đám bọn họ cau mày, cố gắng suy tư, muốn nghĩ xem từng cảm nhận khí tứcnày ở đâu.Chuyện này khiến Diệp Lạc sốt ruột, ước gì có thể chém mỗi người một phát,giúp bọn họ hồi tưởng lại.Bảy vị bán thánh suy nghĩ rất lâu.Một lúc lâu sau, đây đó đối diện, đôi mắt đều trợn to.“Thánh nhân Thế Như Lai!”Bọn họ đều mở miệng nói ra một câu như vậy.“Có ý gì?”Diệp Lạc đứng một bên nhíu mày, có chút không rõ.Bảy vị bán thánh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại nhìn Diệp Lạc một lát. Chỉtrong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không biết nên nói thế nào mới tốt.“Các ngươi nói đi.”Diệp Lạc hơi nổi giận.Rõ ràng là bảy người này biết chủ nhân của khí tức là ai, nhưng không muốnnói.Đây là định bao che sao?Một Đại La có gì phải bao che, đúng thật là.“Đạo, đạo hữu, chủ nhân của khí tức này là thánh nhân của bọn ta, Thế NhưLai…”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn gian nan mở miệng nói một câu như vậy.Lúc này lão ta muốn khóc rồi.Lúc trước lão ta còn mở miệng thề với Thiên Đạo, nói tìm được người nọ, sẽtiến hành thanh lý môn hộ.Lần này hay lắm, thanh lý kiểu gì?Dốc toàn bộ lực lượng của tông môn, thanh lý thánh nhân chỗ dựa vững chắccủa nhà mình sao?Trong lòng lão ta phức tạp thì tạm không nói tới.Diệp Lạc đứng đối diện, trong lòng lại càng như sấm sét giữa trời quang.Chuyện này, chuyện này…Mấy người này không nói đùa với hắn ta đấy chứ?Chủ nhân của khí tức kia, là thánh nhân sao?Một thánh nhân?Sư tôn nhà hắn ta bảo hắn ta tới xử lý một thánh nhân?Không lầm đấy chứ.Hiện giờ hắn ta chỉ là Đại La Kim Tiên mà thôi.Diệp Lạc cố gắng suy nghĩ, hắn ta đâu mạo phạm sư tôn? Vì sao sư tôn lại vuiđùa với hắn ta lớn như thế.Hắn ta suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra vì nguyên nhân gì.Bỗng nhiên, một ý niệm xuất hiện trong đầu hắn ta.Có phải hay không…Có phải hắn ta đánh thắng được thánh nhân hay không?Ý niệm này dâng lên, Diệp Lạc đều bị ý nghĩ của mình dọa sợ.Quan niệm của hắn ta đối với thánh nhân, hoàn toàn dựa vào lực lượng huyềndiệu trên người sư tôn nhà mình, cùng với dáng vẻ chí cao vô thượng trongtương lai của hắn ta.Cho nên hắn ta không thấy rằng, mình có thể đánh thắng được thánh nhân.Nhưng mà, nhưng mà thánh nhân Thế Như Lai này, hình như không phải loạithánh nhân ở trong lý giải của hắn ta.Vị thánh nhân này là thánh nhân của Tiên giới hiện giờ, mà không phải thánhnhân cảnh giới cổ.Cảnh giới hiện giờ, hắn ta lấy Đại La Kim Tiên có thể chiến với bán thánh, hiệngiờ hắn ta gần với Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nói không chừng thực sự có thểđối phó thánh nhân?Tim Diệp Lạc đập nhanh hơn.“Môn chủ, ngươi vừa mới nói muốn dốc toàn bộ lực lượng trợ giúp ta đúngkhông? Đây là lời thề với Thiên Đạo, ngươi sẽ không bội ước đúng không?”Diệp Lạc thản nhiên nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, mở miệngnói một câu như vậy.Môn chủ của Chí Đức Phật Môn: “…”Ta, ta, ta có thể nói cái gì?Dốc toàn bộ thực lực, giết chết thánh nhân nhà mình sao?

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nếu bảy vị bán thánh này đột nhiên bùng nổ lên, phá hủy khí tức này, vậy hắn tathực sự là khó cũng không có chỗ để khóc.Nhiệm vụ sư tôn giao, đúng là không thể hoàn thành.Diệp Lạc đang phòng bị.Bảy vị bán thánh kia hoàn toàn không thèm để ý, bọn họ đều vây quanh mộtchỗ, cảm nhận khí tức ở bên trong.“Khí tức này, có chút thần bí, cảm giác cổ xưa, trong Chí Đức Phật Môn chúngta, còn có loại khí tức này ư?”“Ta không nhận ra đây là khí tức của ai, nhưng ta có thể chắc chắn, trong ĐạiLa của Chí Đức Phật Môn chúng ta, không có khí tức phù hợp.”“Trong Tiên Đế, hình như cũng không có khí tức phù hợp…”Bảy vị bán thánh bàn tán, bọn họ nhíu mày thật chặt.Bọn họ đều cảm thấy, khí tức này không giống đám Đại La, Tiên Đế của ChíĐức Phật Môn.“Không đúng, trái lại ta cảm thấy, hình như ta từng cảm nhận được loại khí tứcnày ở đâu đó.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn cau mày, nói.“Hả?”Sáu vị bán thánh khác đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn.Ngay cả Diệp Lạc đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, muốnnghe xem kế tiếp đối phương sẽ nói gì.“Ta đã quên, nhưng ta cảm thấy, hình như từng cảm nhận được khí tức này ởđâu đó, có chút quen thuộc, nhưng nhớ mãi không ra.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn sờ đầu, có chút mê mang. Lão ta đúng là từngcảm nhận được khí tức này, nhưng lão ta không nhớ rõ chủ nhân của khí tức nàylà ai.“Môn chủ, ngươi nói như vậy ta cảm thấy, hình như ta cũng từng cảm nhậnđược khí tức này ở đâu đó…”“Các ngươi đều nói như vậy, ta cũng cảm thấy hình như từng cảm nhận được ởđâu đó.”“Hình như ta cũng từng cảm nhận được ở chỗ nào đấy…”Sáu vị bán thánh khác cũng nhao nhao mở miệng.Cả đám bọn họ cau mày, cố gắng suy tư, muốn nghĩ xem từng cảm nhận khí tứcnày ở đâu.Chuyện này khiến Diệp Lạc sốt ruột, ước gì có thể chém mỗi người một phát,giúp bọn họ hồi tưởng lại.Bảy vị bán thánh suy nghĩ rất lâu.Một lúc lâu sau, đây đó đối diện, đôi mắt đều trợn to.“Thánh nhân Thế Như Lai!”Bọn họ đều mở miệng nói ra một câu như vậy.“Có ý gì?”Diệp Lạc đứng một bên nhíu mày, có chút không rõ.Bảy vị bán thánh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại nhìn Diệp Lạc một lát. Chỉtrong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không biết nên nói thế nào mới tốt.“Các ngươi nói đi.”Diệp Lạc hơi nổi giận.Rõ ràng là bảy người này biết chủ nhân của khí tức là ai, nhưng không muốnnói.Đây là định bao che sao?Một Đại La có gì phải bao che, đúng thật là.“Đạo, đạo hữu, chủ nhân của khí tức này là thánh nhân của bọn ta, Thế NhưLai…”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn gian nan mở miệng nói một câu như vậy.Lúc này lão ta muốn khóc rồi.Lúc trước lão ta còn mở miệng thề với Thiên Đạo, nói tìm được người nọ, sẽtiến hành thanh lý môn hộ.Lần này hay lắm, thanh lý kiểu gì?Dốc toàn bộ lực lượng của tông môn, thanh lý thánh nhân chỗ dựa vững chắccủa nhà mình sao?Trong lòng lão ta phức tạp thì tạm không nói tới.Diệp Lạc đứng đối diện, trong lòng lại càng như sấm sét giữa trời quang.Chuyện này, chuyện này…Mấy người này không nói đùa với hắn ta đấy chứ?Chủ nhân của khí tức kia, là thánh nhân sao?Một thánh nhân?Sư tôn nhà hắn ta bảo hắn ta tới xử lý một thánh nhân?Không lầm đấy chứ.Hiện giờ hắn ta chỉ là Đại La Kim Tiên mà thôi.Diệp Lạc cố gắng suy nghĩ, hắn ta đâu mạo phạm sư tôn? Vì sao sư tôn lại vuiđùa với hắn ta lớn như thế.Hắn ta suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra vì nguyên nhân gì.Bỗng nhiên, một ý niệm xuất hiện trong đầu hắn ta.Có phải hay không…Có phải hắn ta đánh thắng được thánh nhân hay không?Ý niệm này dâng lên, Diệp Lạc đều bị ý nghĩ của mình dọa sợ.Quan niệm của hắn ta đối với thánh nhân, hoàn toàn dựa vào lực lượng huyềndiệu trên người sư tôn nhà mình, cùng với dáng vẻ chí cao vô thượng trongtương lai của hắn ta.Cho nên hắn ta không thấy rằng, mình có thể đánh thắng được thánh nhân.Nhưng mà, nhưng mà thánh nhân Thế Như Lai này, hình như không phải loạithánh nhân ở trong lý giải của hắn ta.Vị thánh nhân này là thánh nhân của Tiên giới hiện giờ, mà không phải thánhnhân cảnh giới cổ.Cảnh giới hiện giờ, hắn ta lấy Đại La Kim Tiên có thể chiến với bán thánh, hiệngiờ hắn ta gần với Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nói không chừng thực sự có thểđối phó thánh nhân?Tim Diệp Lạc đập nhanh hơn.“Môn chủ, ngươi vừa mới nói muốn dốc toàn bộ lực lượng trợ giúp ta đúngkhông? Đây là lời thề với Thiên Đạo, ngươi sẽ không bội ước đúng không?”Diệp Lạc thản nhiên nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, mở miệngnói một câu như vậy.Môn chủ của Chí Đức Phật Môn: “…”Ta, ta, ta có thể nói cái gì?Dốc toàn bộ thực lực, giết chết thánh nhân nhà mình sao?

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Nếu bảy vị bán thánh này đột nhiên bùng nổ lên, phá hủy khí tức này, vậy hắn tathực sự là khó cũng không có chỗ để khóc.Nhiệm vụ sư tôn giao, đúng là không thể hoàn thành.Diệp Lạc đang phòng bị.Bảy vị bán thánh kia hoàn toàn không thèm để ý, bọn họ đều vây quanh mộtchỗ, cảm nhận khí tức ở bên trong.“Khí tức này, có chút thần bí, cảm giác cổ xưa, trong Chí Đức Phật Môn chúngta, còn có loại khí tức này ư?”“Ta không nhận ra đây là khí tức của ai, nhưng ta có thể chắc chắn, trong ĐạiLa của Chí Đức Phật Môn chúng ta, không có khí tức phù hợp.”“Trong Tiên Đế, hình như cũng không có khí tức phù hợp…”Bảy vị bán thánh bàn tán, bọn họ nhíu mày thật chặt.Bọn họ đều cảm thấy, khí tức này không giống đám Đại La, Tiên Đế của ChíĐức Phật Môn.“Không đúng, trái lại ta cảm thấy, hình như ta từng cảm nhận được loại khí tứcnày ở đâu đó.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn cau mày, nói.“Hả?”Sáu vị bán thánh khác đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn.Ngay cả Diệp Lạc đều nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, muốnnghe xem kế tiếp đối phương sẽ nói gì.“Ta đã quên, nhưng ta cảm thấy, hình như từng cảm nhận được khí tức này ởđâu đó, có chút quen thuộc, nhưng nhớ mãi không ra.”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn sờ đầu, có chút mê mang. Lão ta đúng là từngcảm nhận được khí tức này, nhưng lão ta không nhớ rõ chủ nhân của khí tức nàylà ai.“Môn chủ, ngươi nói như vậy ta cảm thấy, hình như ta cũng từng cảm nhậnđược khí tức này ở đâu đó…”“Các ngươi đều nói như vậy, ta cũng cảm thấy hình như từng cảm nhận được ởđâu đó.”“Hình như ta cũng từng cảm nhận được ở chỗ nào đấy…”Sáu vị bán thánh khác cũng nhao nhao mở miệng.Cả đám bọn họ cau mày, cố gắng suy tư, muốn nghĩ xem từng cảm nhận khí tứcnày ở đâu.Chuyện này khiến Diệp Lạc sốt ruột, ước gì có thể chém mỗi người một phát,giúp bọn họ hồi tưởng lại.Bảy vị bán thánh suy nghĩ rất lâu.Một lúc lâu sau, đây đó đối diện, đôi mắt đều trợn to.“Thánh nhân Thế Như Lai!”Bọn họ đều mở miệng nói ra một câu như vậy.“Có ý gì?”Diệp Lạc đứng một bên nhíu mày, có chút không rõ.Bảy vị bán thánh ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, lại nhìn Diệp Lạc một lát. Chỉtrong khoảng thời gian ngắn, bọn họ không biết nên nói thế nào mới tốt.“Các ngươi nói đi.”Diệp Lạc hơi nổi giận.Rõ ràng là bảy người này biết chủ nhân của khí tức là ai, nhưng không muốnnói.Đây là định bao che sao?Một Đại La có gì phải bao che, đúng thật là.“Đạo, đạo hữu, chủ nhân của khí tức này là thánh nhân của bọn ta, Thế NhưLai…”Môn chủ của Chí Đức Phật Môn gian nan mở miệng nói một câu như vậy.Lúc này lão ta muốn khóc rồi.Lúc trước lão ta còn mở miệng thề với Thiên Đạo, nói tìm được người nọ, sẽtiến hành thanh lý môn hộ.Lần này hay lắm, thanh lý kiểu gì?Dốc toàn bộ lực lượng của tông môn, thanh lý thánh nhân chỗ dựa vững chắccủa nhà mình sao?Trong lòng lão ta phức tạp thì tạm không nói tới.Diệp Lạc đứng đối diện, trong lòng lại càng như sấm sét giữa trời quang.Chuyện này, chuyện này…Mấy người này không nói đùa với hắn ta đấy chứ?Chủ nhân của khí tức kia, là thánh nhân sao?Một thánh nhân?Sư tôn nhà hắn ta bảo hắn ta tới xử lý một thánh nhân?Không lầm đấy chứ.Hiện giờ hắn ta chỉ là Đại La Kim Tiên mà thôi.Diệp Lạc cố gắng suy nghĩ, hắn ta đâu mạo phạm sư tôn? Vì sao sư tôn lại vuiđùa với hắn ta lớn như thế.Hắn ta suy nghĩ rất lâu, cũng không nghĩ ra vì nguyên nhân gì.Bỗng nhiên, một ý niệm xuất hiện trong đầu hắn ta.Có phải hay không…Có phải hắn ta đánh thắng được thánh nhân hay không?Ý niệm này dâng lên, Diệp Lạc đều bị ý nghĩ của mình dọa sợ.Quan niệm của hắn ta đối với thánh nhân, hoàn toàn dựa vào lực lượng huyềndiệu trên người sư tôn nhà mình, cùng với dáng vẻ chí cao vô thượng trongtương lai của hắn ta.Cho nên hắn ta không thấy rằng, mình có thể đánh thắng được thánh nhân.Nhưng mà, nhưng mà thánh nhân Thế Như Lai này, hình như không phải loạithánh nhân ở trong lý giải của hắn ta.Vị thánh nhân này là thánh nhân của Tiên giới hiện giờ, mà không phải thánhnhân cảnh giới cổ.Cảnh giới hiện giờ, hắn ta lấy Đại La Kim Tiên có thể chiến với bán thánh, hiệngiờ hắn ta gần với Đại La Kim Tiên đỉnh phong, nói không chừng thực sự có thểđối phó thánh nhân?Tim Diệp Lạc đập nhanh hơn.“Môn chủ, ngươi vừa mới nói muốn dốc toàn bộ lực lượng trợ giúp ta đúngkhông? Đây là lời thề với Thiên Đạo, ngươi sẽ không bội ước đúng không?”Diệp Lạc thản nhiên nhìn về phía môn chủ của Chí Đức Phật Môn, mở miệngnói một câu như vậy.Môn chủ của Chí Đức Phật Môn: “…”Ta, ta, ta có thể nói cái gì?Dốc toàn bộ thực lực, giết chết thánh nhân nhà mình sao?

Chương 1147: Đánh thánh nhân?