Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1170: Sở Duyên bao che khuyết điểm
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Vậy ngươi muốn quản thế nào?”Giọng nói của Sở Duyên lạnh lùng.Trên người bùng lên thần quang.Bùng lên thần quang, đại biểu ngay sau đó hắn sẽ dốc toàn lực ra tay.“Ngươi ra một chiêu, đương nhiên bần đạo sẽ biết kế tiếp nên quản lý thế nào.”Sát ý trên người Thanh Thiên thánh nhân cũng chậm rãi nồng đậm hơn.Gã ta mới nói xong, Sở Duyên bất chợt ra tay, toàn bộ cơ thể hóa thành thầnquang, xông về phía Thanh Thiên thánh nhân.Bùm bùm!Thần quang trùng kích mà qua, hư không sụp đổ, giống như bất cứ thứ gì đềukhông thể ngăn cản thần quang chi lực.Thanh Thiên thánh nhân nhìn thấy Sở Duyên xông tới, vẻ mặt cũng thay đổi, gãta vung tay lên, ngưng tụ từng vòng bảo hộ trước người mình, muốn đỡ mộtchiêu của Sở Duyên.Bùm bùm bùm!Đáng tiếc, vòng bảo hộ của Thanh Thiên thánh nhân căn bản không có tác dụngđối với Sở Duyên.Dưới thần quang trùng kích, vòng bảo hộ hóa thành hư vô, biến mất không thấy.Cuối cùng lúc này vẻ mặt Thanh Thiên thánh nhân cũng thay đổi, không duy trìđược thoải mái nữa.“Đợi…”Thanh Thiên thánh nhân còn muốn nói gì đó.Không có cơ hội này nữa.Thần quang trùng kích lên người Thanh Thiên thánh nhân, cuốn Thanh Thiênthánh nhân rơi xuống dưới.Bùm!Hư vô chi hải bùng nổ ra bọt nước vô tận.Thanh Thiên thánh nhân không ngừng trầm xuống.Sau khi Sở Duyên trùng kích một lần xong, thì chạy xa mấy ngàn dặm, ở phíaxa nhìn hư vô chi hải.Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm hư vô chi hải phía dưới.Tuy một kích này của hắn đánh trúng, nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa thể tạothành thương tổn gì đối với Thanh Thiên thánh nhân.Khí thế trên người Thanh Thiên thánh nhân, cho hắn loại cảm giác khi đối mặtvới thánh nhân ở dòng thời gian.Chẳng qua thánh nhân ở đó mạnh hơn Thanh Thiên thánh nhân này rất nhiềumà thôi.Sở Duyên đánh giá, hẳn là chênh lệch giữa tiểu cảnh giới.Ít nhất hắn không thể dễ dàng tru sát được Thanh Thiên thánh nhân này.Bùm…Khi Sở Duyên đang suy nghĩ, hư vô chi hải nổ mạnh mà ra, vô số bọt nước bắnlên trời.Thanh Thiên thánh nhân bay từ đáy biển lên, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nhìnSở Duyên.Trên thực tế, gã ta không phải giống như Sở Duyên nói, chịu được một kích,không tạo thành thương tổn gì.Bị Sở Duyên đánh một cái, thiếu chút nữa gã ta tiến vào trạng thái trọng thương,may mà lực lượng của Thiên Đạo hiển hóa, triệt tiêu một chút thương tổn.“Người này, rất mạnh!”Thanh Thiên thánh nhân nhìn Sở Duyên, trong lòng làm ra đánh giá.Người trong nhà biết chuyện nhà mình.Gã ta ở trong Thiên Đạo chiến lực đạt được thêm vào, cho dù ở dưới tình huốngnày, gã ta vẫn thiếu chút nữa không đỡ được một kích của Sở Duyên.Nếu rời ra bên ngoài Thiên Đạo, e rằng một ánh mắt của người trước mặt có thểdiệt gã ta.Cho dù là đạt được Thiên Đạo thêm vào, cũng không có khả năng địch nổingười trước mặt này!Đây là kết luận cuối cùng Thanh Thiên thánh nhân đạt được.Chênh lệch thực sự quá lớn.“Với tu vi của đạo hữu, không nên cảm thấy có hứng thú với Tiên giới.”Giọng nói của Thanh Thiên thánh nhân trở nên vô cùng khách sáo.Ngay cả xưng hô cũng từ “ngươi” biến thành “đạo hữu”.Thái độ của gã ta thay đổi rất nhanh, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.“Bổn tọa từ hạ giới phi thăng tới, không phi thăng đến Tiên giới, chẳng lẽ còncó thể phi thăng đến những nơi khác? Sao không thể cảm thấy hứng thú vớiTiên giới?”Sở Duyên hừ lạnh một tiếng, hỏi.Hắn vẫn bày ra vẻ mặt lạnh lùng.Vừa rồi người này ngông cuồng cỡ nào, hắn vẫn còn nhớ rất rõ.“Đạo hữu là phi thăng tới sao?”Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, lập tức lắc đầu.Đùa gì thế.Tu vi cỡ này còn từ hạ giới phi thăng đến?Đây không phải là nháo sao.Gã ta chỉ nghĩ Sở Duyên không muốn nói lời thật, đánh chết cũng không muốntin Sở Duyên là phi thăng mà đến.Hạ giới có thể có cường giả phi thăng cỡ này ư?Đừng nói giỡn.Đối với Tiên giới mà nói, tác dụng duy nhất của hạ giới là dùng để tăng khí vậncủa Tiên giới, tăng tính củng cố của Tiên giới.Trừ chuyện đó ra, đối với Tiên giới mà nói, hạ giới không có tác dụng khác.Dù sao ở trong mắt Thanh Thiên thánh nhân, chính là như vậy.Tất cả chúng sinh ở hạ giới, thậm chí đều kém một sinh linh bất kỳ thuộc Tiêngiới.Thanh Thiên thánh nhân thiên vị như vậy.“Đạo hữu, cho dù ngươi vì nguyên nhân gì đi tới Tiên giới, nhưng mong đạohữu đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới, đây là ý của Thiên Đạo, khôngphải ý của bần đạo.”Thanh Thiên thánh nhân chắp tay, nói như vậy.“Đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới sao? Đây là ý gì?”Sở Duyên thấy đối phương không có ý ra tay, không khỏi dừng động tác.“Chuyện ở Tiên giới đều có định số, đạo hữu có thể tự do hoạt động ở Tiên giới,nhưng mong đừng tham dự vào chuyện của Tiên giới.”Thanh Thiên thánh nhân mở miệng lần nữa
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Vậy ngươi muốn quản thế nào?”Giọng nói của Sở Duyên lạnh lùng.Trên người bùng lên thần quang.Bùng lên thần quang, đại biểu ngay sau đó hắn sẽ dốc toàn lực ra tay.“Ngươi ra một chiêu, đương nhiên bần đạo sẽ biết kế tiếp nên quản lý thế nào.”Sát ý trên người Thanh Thiên thánh nhân cũng chậm rãi nồng đậm hơn.Gã ta mới nói xong, Sở Duyên bất chợt ra tay, toàn bộ cơ thể hóa thành thầnquang, xông về phía Thanh Thiên thánh nhân.Bùm bùm!Thần quang trùng kích mà qua, hư không sụp đổ, giống như bất cứ thứ gì đềukhông thể ngăn cản thần quang chi lực.Thanh Thiên thánh nhân nhìn thấy Sở Duyên xông tới, vẻ mặt cũng thay đổi, gãta vung tay lên, ngưng tụ từng vòng bảo hộ trước người mình, muốn đỡ mộtchiêu của Sở Duyên.Bùm bùm bùm!Đáng tiếc, vòng bảo hộ của Thanh Thiên thánh nhân căn bản không có tác dụngđối với Sở Duyên.Dưới thần quang trùng kích, vòng bảo hộ hóa thành hư vô, biến mất không thấy.Cuối cùng lúc này vẻ mặt Thanh Thiên thánh nhân cũng thay đổi, không duy trìđược thoải mái nữa.“Đợi…”Thanh Thiên thánh nhân còn muốn nói gì đó.Không có cơ hội này nữa.Thần quang trùng kích lên người Thanh Thiên thánh nhân, cuốn Thanh Thiênthánh nhân rơi xuống dưới.Bùm!Hư vô chi hải bùng nổ ra bọt nước vô tận.Thanh Thiên thánh nhân không ngừng trầm xuống.Sau khi Sở Duyên trùng kích một lần xong, thì chạy xa mấy ngàn dặm, ở phíaxa nhìn hư vô chi hải.Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm hư vô chi hải phía dưới.Tuy một kích này của hắn đánh trúng, nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa thể tạothành thương tổn gì đối với Thanh Thiên thánh nhân.Khí thế trên người Thanh Thiên thánh nhân, cho hắn loại cảm giác khi đối mặtvới thánh nhân ở dòng thời gian.Chẳng qua thánh nhân ở đó mạnh hơn Thanh Thiên thánh nhân này rất nhiềumà thôi.Sở Duyên đánh giá, hẳn là chênh lệch giữa tiểu cảnh giới.Ít nhất hắn không thể dễ dàng tru sát được Thanh Thiên thánh nhân này.Bùm…Khi Sở Duyên đang suy nghĩ, hư vô chi hải nổ mạnh mà ra, vô số bọt nước bắnlên trời.Thanh Thiên thánh nhân bay từ đáy biển lên, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nhìnSở Duyên.Trên thực tế, gã ta không phải giống như Sở Duyên nói, chịu được một kích,không tạo thành thương tổn gì.Bị Sở Duyên đánh một cái, thiếu chút nữa gã ta tiến vào trạng thái trọng thương,may mà lực lượng của Thiên Đạo hiển hóa, triệt tiêu một chút thương tổn.“Người này, rất mạnh!”Thanh Thiên thánh nhân nhìn Sở Duyên, trong lòng làm ra đánh giá.Người trong nhà biết chuyện nhà mình.Gã ta ở trong Thiên Đạo chiến lực đạt được thêm vào, cho dù ở dưới tình huốngnày, gã ta vẫn thiếu chút nữa không đỡ được một kích của Sở Duyên.Nếu rời ra bên ngoài Thiên Đạo, e rằng một ánh mắt của người trước mặt có thểdiệt gã ta.Cho dù là đạt được Thiên Đạo thêm vào, cũng không có khả năng địch nổingười trước mặt này!Đây là kết luận cuối cùng Thanh Thiên thánh nhân đạt được.Chênh lệch thực sự quá lớn.“Với tu vi của đạo hữu, không nên cảm thấy có hứng thú với Tiên giới.”Giọng nói của Thanh Thiên thánh nhân trở nên vô cùng khách sáo.Ngay cả xưng hô cũng từ “ngươi” biến thành “đạo hữu”.Thái độ của gã ta thay đổi rất nhanh, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.“Bổn tọa từ hạ giới phi thăng tới, không phi thăng đến Tiên giới, chẳng lẽ còncó thể phi thăng đến những nơi khác? Sao không thể cảm thấy hứng thú vớiTiên giới?”Sở Duyên hừ lạnh một tiếng, hỏi.Hắn vẫn bày ra vẻ mặt lạnh lùng.Vừa rồi người này ngông cuồng cỡ nào, hắn vẫn còn nhớ rất rõ.“Đạo hữu là phi thăng tới sao?”Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, lập tức lắc đầu.Đùa gì thế.Tu vi cỡ này còn từ hạ giới phi thăng đến?Đây không phải là nháo sao.Gã ta chỉ nghĩ Sở Duyên không muốn nói lời thật, đánh chết cũng không muốntin Sở Duyên là phi thăng mà đến.Hạ giới có thể có cường giả phi thăng cỡ này ư?Đừng nói giỡn.Đối với Tiên giới mà nói, tác dụng duy nhất của hạ giới là dùng để tăng khí vậncủa Tiên giới, tăng tính củng cố của Tiên giới.Trừ chuyện đó ra, đối với Tiên giới mà nói, hạ giới không có tác dụng khác.Dù sao ở trong mắt Thanh Thiên thánh nhân, chính là như vậy.Tất cả chúng sinh ở hạ giới, thậm chí đều kém một sinh linh bất kỳ thuộc Tiêngiới.Thanh Thiên thánh nhân thiên vị như vậy.“Đạo hữu, cho dù ngươi vì nguyên nhân gì đi tới Tiên giới, nhưng mong đạohữu đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới, đây là ý của Thiên Đạo, khôngphải ý của bần đạo.”Thanh Thiên thánh nhân chắp tay, nói như vậy.“Đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới sao? Đây là ý gì?”Sở Duyên thấy đối phương không có ý ra tay, không khỏi dừng động tác.“Chuyện ở Tiên giới đều có định số, đạo hữu có thể tự do hoạt động ở Tiên giới,nhưng mong đừng tham dự vào chuyện của Tiên giới.”Thanh Thiên thánh nhân mở miệng lần nữa
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Vậy ngươi muốn quản thế nào?”Giọng nói của Sở Duyên lạnh lùng.Trên người bùng lên thần quang.Bùng lên thần quang, đại biểu ngay sau đó hắn sẽ dốc toàn lực ra tay.“Ngươi ra một chiêu, đương nhiên bần đạo sẽ biết kế tiếp nên quản lý thế nào.”Sát ý trên người Thanh Thiên thánh nhân cũng chậm rãi nồng đậm hơn.Gã ta mới nói xong, Sở Duyên bất chợt ra tay, toàn bộ cơ thể hóa thành thầnquang, xông về phía Thanh Thiên thánh nhân.Bùm bùm!Thần quang trùng kích mà qua, hư không sụp đổ, giống như bất cứ thứ gì đềukhông thể ngăn cản thần quang chi lực.Thanh Thiên thánh nhân nhìn thấy Sở Duyên xông tới, vẻ mặt cũng thay đổi, gãta vung tay lên, ngưng tụ từng vòng bảo hộ trước người mình, muốn đỡ mộtchiêu của Sở Duyên.Bùm bùm bùm!Đáng tiếc, vòng bảo hộ của Thanh Thiên thánh nhân căn bản không có tác dụngđối với Sở Duyên.Dưới thần quang trùng kích, vòng bảo hộ hóa thành hư vô, biến mất không thấy.Cuối cùng lúc này vẻ mặt Thanh Thiên thánh nhân cũng thay đổi, không duy trìđược thoải mái nữa.“Đợi…”Thanh Thiên thánh nhân còn muốn nói gì đó.Không có cơ hội này nữa.Thần quang trùng kích lên người Thanh Thiên thánh nhân, cuốn Thanh Thiênthánh nhân rơi xuống dưới.Bùm!Hư vô chi hải bùng nổ ra bọt nước vô tận.Thanh Thiên thánh nhân không ngừng trầm xuống.Sau khi Sở Duyên trùng kích một lần xong, thì chạy xa mấy ngàn dặm, ở phíaxa nhìn hư vô chi hải.Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm hư vô chi hải phía dưới.Tuy một kích này của hắn đánh trúng, nhưng hắn cảm thấy vẫn chưa thể tạothành thương tổn gì đối với Thanh Thiên thánh nhân.Khí thế trên người Thanh Thiên thánh nhân, cho hắn loại cảm giác khi đối mặtvới thánh nhân ở dòng thời gian.Chẳng qua thánh nhân ở đó mạnh hơn Thanh Thiên thánh nhân này rất nhiềumà thôi.Sở Duyên đánh giá, hẳn là chênh lệch giữa tiểu cảnh giới.Ít nhất hắn không thể dễ dàng tru sát được Thanh Thiên thánh nhân này.Bùm…Khi Sở Duyên đang suy nghĩ, hư vô chi hải nổ mạnh mà ra, vô số bọt nước bắnlên trời.Thanh Thiên thánh nhân bay từ đáy biển lên, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng nhìnSở Duyên.Trên thực tế, gã ta không phải giống như Sở Duyên nói, chịu được một kích,không tạo thành thương tổn gì.Bị Sở Duyên đánh một cái, thiếu chút nữa gã ta tiến vào trạng thái trọng thương,may mà lực lượng của Thiên Đạo hiển hóa, triệt tiêu một chút thương tổn.“Người này, rất mạnh!”Thanh Thiên thánh nhân nhìn Sở Duyên, trong lòng làm ra đánh giá.Người trong nhà biết chuyện nhà mình.Gã ta ở trong Thiên Đạo chiến lực đạt được thêm vào, cho dù ở dưới tình huốngnày, gã ta vẫn thiếu chút nữa không đỡ được một kích của Sở Duyên.Nếu rời ra bên ngoài Thiên Đạo, e rằng một ánh mắt của người trước mặt có thểdiệt gã ta.Cho dù là đạt được Thiên Đạo thêm vào, cũng không có khả năng địch nổingười trước mặt này!Đây là kết luận cuối cùng Thanh Thiên thánh nhân đạt được.Chênh lệch thực sự quá lớn.“Với tu vi của đạo hữu, không nên cảm thấy có hứng thú với Tiên giới.”Giọng nói của Thanh Thiên thánh nhân trở nên vô cùng khách sáo.Ngay cả xưng hô cũng từ “ngươi” biến thành “đạo hữu”.Thái độ của gã ta thay đổi rất nhanh, khiến người ta nghẹn họng nhìn trân trối.“Bổn tọa từ hạ giới phi thăng tới, không phi thăng đến Tiên giới, chẳng lẽ còncó thể phi thăng đến những nơi khác? Sao không thể cảm thấy hứng thú vớiTiên giới?”Sở Duyên hừ lạnh một tiếng, hỏi.Hắn vẫn bày ra vẻ mặt lạnh lùng.Vừa rồi người này ngông cuồng cỡ nào, hắn vẫn còn nhớ rất rõ.“Đạo hữu là phi thăng tới sao?”Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, lập tức lắc đầu.Đùa gì thế.Tu vi cỡ này còn từ hạ giới phi thăng đến?Đây không phải là nháo sao.Gã ta chỉ nghĩ Sở Duyên không muốn nói lời thật, đánh chết cũng không muốntin Sở Duyên là phi thăng mà đến.Hạ giới có thể có cường giả phi thăng cỡ này ư?Đừng nói giỡn.Đối với Tiên giới mà nói, tác dụng duy nhất của hạ giới là dùng để tăng khí vậncủa Tiên giới, tăng tính củng cố của Tiên giới.Trừ chuyện đó ra, đối với Tiên giới mà nói, hạ giới không có tác dụng khác.Dù sao ở trong mắt Thanh Thiên thánh nhân, chính là như vậy.Tất cả chúng sinh ở hạ giới, thậm chí đều kém một sinh linh bất kỳ thuộc Tiêngiới.Thanh Thiên thánh nhân thiên vị như vậy.“Đạo hữu, cho dù ngươi vì nguyên nhân gì đi tới Tiên giới, nhưng mong đạohữu đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới, đây là ý của Thiên Đạo, khôngphải ý của bần đạo.”Thanh Thiên thánh nhân chắp tay, nói như vậy.“Đừng nhúng tay vào chuyện của Tiên giới sao? Đây là ý gì?”Sở Duyên thấy đối phương không có ý ra tay, không khỏi dừng động tác.“Chuyện ở Tiên giới đều có định số, đạo hữu có thể tự do hoạt động ở Tiên giới,nhưng mong đừng tham dự vào chuyện của Tiên giới.”Thanh Thiên thánh nhân mở miệng lần nữa