Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1186: Hỗn Độn Ma Thần 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Kiếm Ma Thần này, nhìn rất mạnh rất mạnh!Trong lòng Diệp Lạc có cảm giác, cho dù là vị thánh nhân Thế Như Lai lúctrước, cũng không có 1% khí thế của đối phương…Sư tôn bảo hắn ta đánh chết người hắn ta gần như không có khả năng thắng,thành thánh sao?Ở nơi này thành thánh, không phải là chịu chết ư?Không có khả năng.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sư tôn không có khả năng hố hắn ta như vậy.“Ngươi giết ta, đương nhiên kiếm đạo thuộc về ngươi, vậy ngươi sẽ thành kiếmđạo chi chủ.”Lời nói của Kiếm Ma Thần không khiến người ta kinh ngạc thì chết cũng khôngngừng.Một câu vang lên, Diệp Lạc sợ tới mức thiếu chút nữa xoay người bỏ chạy.Đùa gì thế?Thực sự muốn hắn ta làm thịt đối phương ư?Đây không phải đùa giỡn sao?Diệp Lạc có một loại cảm giác, chỉ cần một ánh mắt của đối phương, có thể trấngiết hắn ta.Với loại mặt hàng này, hắn ta lấy đầu đi đánh à?“Chuyện đó, chuyện đó ta có thể đi về chuẩn bị một thời gian trước, lần sau trởlại không?”Gương mặt Diệp Lạc cứng ngắc, hắn ta thực sự không đánh lại được người đốidiện.Với khí thế của người đối diện, hắn ta cảm thấy mình đánh nhau, ngay cả bêncạnh đối phương đều không tới gần được.“Đại đạo tranh giành, tu vi không thể sánh bằng chỉ so kiếm đạo, ngươi đã đếnđây, vậy ngươi chỉ có hai lựa chọn, chết hoặc đánh chết ta, trở thành chấpchưởng giả mới của kiếm đạo!”Kiếm Ma Thần nhíu mày nói một câu như vậy.Giọng nói vừa ngừng, quang mang kiếm đạo quanh người lão ta sáng lên, rất códáng vẻ muốn phát động công kích.Nhìn thấy cảnh này, Diệp Lạc bất đắc dĩ không thể trở về, cũng không có biệnpháp nào, chỉ có thể nâng cao tinh thần, chuẩn bị nhất chiến.Cho dù sống hay chết, hắn ta đều khó có khả năng bó tay chịu trói.Cho dù là rơi vào đường cùng, hắn ta cũng dám rút kiếm nhất chiến.Đây là phong phạm của kiếm tu!Hắn ta tin tưởng, hắn ta sẽ không gặp chuyện không may.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sao sư tôn có thể nhìn hắn ta gặp chuyệnkhông may.Cho nên Diệp Lạc lựa chọn nhất chiến!“Đến đây đi, để ta nhìn xem kiếm đạo của sinh linh Tiên giới mạnh cỡ nào!”Kiếm Ma Thần vung tay lên, từng hào quang hội tụ trong lòng bàn tay, hìnhthành một thanh kiếm quang.Lão ta cầm kiếm quang trong tay đi về bên Diệp Lạc.Kiếm quang chỉ lộ ra khí tức của kiếm.Rõ ràng Kiếm Ma Thần thực sự lấy kiếm đạo nhất chiến với Diệp Lạc, khôngcó ý biểu lộ ra tu vi.“Sư tôn chắc chắn đang nhìn ra, không phải sợ lão ta, không thể làm mất mặt sưtôn!”Diệp Lạc nghiến răng, kiếm ý toàn thân bắt đầu khởi động, cũng ngưng tụ ramột thanh kiếm quang, xoay người xông về phía Kiếm Ma Thần.…Cùng lúc đó, bên Sở Duyên.Hắn mới mở quý danh Thiên Đạo, vượt biên vào trong Tiên giới, đang đợi ở nơinào đó trong Đông Thần Châu Tiên giới.Bỗng nhiên trong lúc này, Sở Duyên hắt hơi một cái, hắn sờ mũi, có chút kinhngạc.Sao thế nhỉ, quý danh Thiên Đạo còn có thể hắt xì hơi ư? Đây là hóa thân củaThiên Đạo Thái Huyền Giới mà.Chẳng lẽ là Thái Huyền Giới xảy ra vấn đề gì?Khả năng không cao, hắn vừa mở quý danh Thiên Đạo đảo qua một lần, TháiHuyền Giới đâu có vấn đề gì.Có thể là quý danh Thiên Đạo này của hắn không quen đợi ở Tiên giới……Tiên giới, Đông Thần Châu, gần một thôn xóm.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo đang đi dạo ở đây.Không lâu trước hắn khống chế quý danh Thiên Đạo vào đây.Khác với quý danh thần quang, dù sao quý danh Thiên Đạo cũng thuộc hạ cấpcủa Thiên Đạo Tiên giới.Đúng vậy, nói một cách nghiêm khắc, Thiên Đạo Tiên giới là lãnh đạo trực tiếpcủa quý danh Thiên Đạo.Sở Duyên lo lắng mở quý danh Thiên Đạo vào Tiên giới, sẽ xảy ra chuyện gìngoài ý muốn.Nhưng mà khi hắn mở quý danh Thiên Đạo tới đây xong, thì yên lòng.Không có tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra.Quý danh Thiên Đạo tiến vào Tiên giới xong, không dẫn tới Thiên Đạo Tiêngiới chú ý tới.Trái lại Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo có loại cảm giác, hắn có thể tùy ýtiến hành câu thông với Thiên Đạo Tiên giới.Đây giống như là liên hệ giữa Thiên Đạo.Chẳng qua Thiên Đạo Tiên giới giống như đang ngủ say, cho nên không câuthông với quý danh Thiên Đạo này của hắn.Đương nhiên Sở Duyên cũng không rảnh rỗi nhàm chán, đi liên lạc với lãnh đạotrực tiếp.Lúc này hắn đang đi gần một thôn xóm, ở trên đường nghe một số phàm nhânnói chuyện.Gần nơi này có một ma thần rất thần bí, điều này khiến Sở Duyên cảm thấy cóhứng thú.Hắn ra ngoài du ngoạn, chỉ thích nhìn những thứ lộn xộn gì đó.Càng thần bí, càng kỳ lạ, hắn càng thích.Càng muốn đi tìm tòi.“Ma thần sao? Đó là thứ gì, trong bảng xếp hạng chiến lực của Tiên giới, hìnhnhư không có tên này.”Sở Duyên cảm thấy có hứng thú.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Kiếm Ma Thần này, nhìn rất mạnh rất mạnh!Trong lòng Diệp Lạc có cảm giác, cho dù là vị thánh nhân Thế Như Lai lúctrước, cũng không có 1% khí thế của đối phương…Sư tôn bảo hắn ta đánh chết người hắn ta gần như không có khả năng thắng,thành thánh sao?Ở nơi này thành thánh, không phải là chịu chết ư?Không có khả năng.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sư tôn không có khả năng hố hắn ta như vậy.“Ngươi giết ta, đương nhiên kiếm đạo thuộc về ngươi, vậy ngươi sẽ thành kiếmđạo chi chủ.”Lời nói của Kiếm Ma Thần không khiến người ta kinh ngạc thì chết cũng khôngngừng.Một câu vang lên, Diệp Lạc sợ tới mức thiếu chút nữa xoay người bỏ chạy.Đùa gì thế?Thực sự muốn hắn ta làm thịt đối phương ư?Đây không phải đùa giỡn sao?Diệp Lạc có một loại cảm giác, chỉ cần một ánh mắt của đối phương, có thể trấngiết hắn ta.Với loại mặt hàng này, hắn ta lấy đầu đi đánh à?“Chuyện đó, chuyện đó ta có thể đi về chuẩn bị một thời gian trước, lần sau trởlại không?”Gương mặt Diệp Lạc cứng ngắc, hắn ta thực sự không đánh lại được người đốidiện.Với khí thế của người đối diện, hắn ta cảm thấy mình đánh nhau, ngay cả bêncạnh đối phương đều không tới gần được.“Đại đạo tranh giành, tu vi không thể sánh bằng chỉ so kiếm đạo, ngươi đã đếnđây, vậy ngươi chỉ có hai lựa chọn, chết hoặc đánh chết ta, trở thành chấpchưởng giả mới của kiếm đạo!”Kiếm Ma Thần nhíu mày nói một câu như vậy.Giọng nói vừa ngừng, quang mang kiếm đạo quanh người lão ta sáng lên, rất códáng vẻ muốn phát động công kích.Nhìn thấy cảnh này, Diệp Lạc bất đắc dĩ không thể trở về, cũng không có biệnpháp nào, chỉ có thể nâng cao tinh thần, chuẩn bị nhất chiến.Cho dù sống hay chết, hắn ta đều khó có khả năng bó tay chịu trói.Cho dù là rơi vào đường cùng, hắn ta cũng dám rút kiếm nhất chiến.Đây là phong phạm của kiếm tu!Hắn ta tin tưởng, hắn ta sẽ không gặp chuyện không may.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sao sư tôn có thể nhìn hắn ta gặp chuyệnkhông may.Cho nên Diệp Lạc lựa chọn nhất chiến!“Đến đây đi, để ta nhìn xem kiếm đạo của sinh linh Tiên giới mạnh cỡ nào!”Kiếm Ma Thần vung tay lên, từng hào quang hội tụ trong lòng bàn tay, hìnhthành một thanh kiếm quang.Lão ta cầm kiếm quang trong tay đi về bên Diệp Lạc.Kiếm quang chỉ lộ ra khí tức của kiếm.Rõ ràng Kiếm Ma Thần thực sự lấy kiếm đạo nhất chiến với Diệp Lạc, khôngcó ý biểu lộ ra tu vi.“Sư tôn chắc chắn đang nhìn ra, không phải sợ lão ta, không thể làm mất mặt sưtôn!”Diệp Lạc nghiến răng, kiếm ý toàn thân bắt đầu khởi động, cũng ngưng tụ ramột thanh kiếm quang, xoay người xông về phía Kiếm Ma Thần.…Cùng lúc đó, bên Sở Duyên.Hắn mới mở quý danh Thiên Đạo, vượt biên vào trong Tiên giới, đang đợi ở nơinào đó trong Đông Thần Châu Tiên giới.Bỗng nhiên trong lúc này, Sở Duyên hắt hơi một cái, hắn sờ mũi, có chút kinhngạc.Sao thế nhỉ, quý danh Thiên Đạo còn có thể hắt xì hơi ư? Đây là hóa thân củaThiên Đạo Thái Huyền Giới mà.Chẳng lẽ là Thái Huyền Giới xảy ra vấn đề gì?Khả năng không cao, hắn vừa mở quý danh Thiên Đạo đảo qua một lần, TháiHuyền Giới đâu có vấn đề gì.Có thể là quý danh Thiên Đạo này của hắn không quen đợi ở Tiên giới……Tiên giới, Đông Thần Châu, gần một thôn xóm.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo đang đi dạo ở đây.Không lâu trước hắn khống chế quý danh Thiên Đạo vào đây.Khác với quý danh thần quang, dù sao quý danh Thiên Đạo cũng thuộc hạ cấpcủa Thiên Đạo Tiên giới.Đúng vậy, nói một cách nghiêm khắc, Thiên Đạo Tiên giới là lãnh đạo trực tiếpcủa quý danh Thiên Đạo.Sở Duyên lo lắng mở quý danh Thiên Đạo vào Tiên giới, sẽ xảy ra chuyện gìngoài ý muốn.Nhưng mà khi hắn mở quý danh Thiên Đạo tới đây xong, thì yên lòng.Không có tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra.Quý danh Thiên Đạo tiến vào Tiên giới xong, không dẫn tới Thiên Đạo Tiêngiới chú ý tới.Trái lại Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo có loại cảm giác, hắn có thể tùy ýtiến hành câu thông với Thiên Đạo Tiên giới.Đây giống như là liên hệ giữa Thiên Đạo.Chẳng qua Thiên Đạo Tiên giới giống như đang ngủ say, cho nên không câuthông với quý danh Thiên Đạo này của hắn.Đương nhiên Sở Duyên cũng không rảnh rỗi nhàm chán, đi liên lạc với lãnh đạotrực tiếp.Lúc này hắn đang đi gần một thôn xóm, ở trên đường nghe một số phàm nhânnói chuyện.Gần nơi này có một ma thần rất thần bí, điều này khiến Sở Duyên cảm thấy cóhứng thú.Hắn ra ngoài du ngoạn, chỉ thích nhìn những thứ lộn xộn gì đó.Càng thần bí, càng kỳ lạ, hắn càng thích.Càng muốn đi tìm tòi.“Ma thần sao? Đó là thứ gì, trong bảng xếp hạng chiến lực của Tiên giới, hìnhnhư không có tên này.”Sở Duyên cảm thấy có hứng thú.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Kiếm Ma Thần này, nhìn rất mạnh rất mạnh!Trong lòng Diệp Lạc có cảm giác, cho dù là vị thánh nhân Thế Như Lai lúctrước, cũng không có 1% khí thế của đối phương…Sư tôn bảo hắn ta đánh chết người hắn ta gần như không có khả năng thắng,thành thánh sao?Ở nơi này thành thánh, không phải là chịu chết ư?Không có khả năng.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sư tôn không có khả năng hố hắn ta như vậy.“Ngươi giết ta, đương nhiên kiếm đạo thuộc về ngươi, vậy ngươi sẽ thành kiếmđạo chi chủ.”Lời nói của Kiếm Ma Thần không khiến người ta kinh ngạc thì chết cũng khôngngừng.Một câu vang lên, Diệp Lạc sợ tới mức thiếu chút nữa xoay người bỏ chạy.Đùa gì thế?Thực sự muốn hắn ta làm thịt đối phương ư?Đây không phải đùa giỡn sao?Diệp Lạc có một loại cảm giác, chỉ cần một ánh mắt của đối phương, có thể trấngiết hắn ta.Với loại mặt hàng này, hắn ta lấy đầu đi đánh à?“Chuyện đó, chuyện đó ta có thể đi về chuẩn bị một thời gian trước, lần sau trởlại không?”Gương mặt Diệp Lạc cứng ngắc, hắn ta thực sự không đánh lại được người đốidiện.Với khí thế của người đối diện, hắn ta cảm thấy mình đánh nhau, ngay cả bêncạnh đối phương đều không tới gần được.“Đại đạo tranh giành, tu vi không thể sánh bằng chỉ so kiếm đạo, ngươi đã đếnđây, vậy ngươi chỉ có hai lựa chọn, chết hoặc đánh chết ta, trở thành chấpchưởng giả mới của kiếm đạo!”Kiếm Ma Thần nhíu mày nói một câu như vậy.Giọng nói vừa ngừng, quang mang kiếm đạo quanh người lão ta sáng lên, rất códáng vẻ muốn phát động công kích.Nhìn thấy cảnh này, Diệp Lạc bất đắc dĩ không thể trở về, cũng không có biệnpháp nào, chỉ có thể nâng cao tinh thần, chuẩn bị nhất chiến.Cho dù sống hay chết, hắn ta đều khó có khả năng bó tay chịu trói.Cho dù là rơi vào đường cùng, hắn ta cũng dám rút kiếm nhất chiến.Đây là phong phạm của kiếm tu!Hắn ta tin tưởng, hắn ta sẽ không gặp chuyện không may.Hắn ta và sư tôn tình như phụ tử, sao sư tôn có thể nhìn hắn ta gặp chuyệnkhông may.Cho nên Diệp Lạc lựa chọn nhất chiến!“Đến đây đi, để ta nhìn xem kiếm đạo của sinh linh Tiên giới mạnh cỡ nào!”Kiếm Ma Thần vung tay lên, từng hào quang hội tụ trong lòng bàn tay, hìnhthành một thanh kiếm quang.Lão ta cầm kiếm quang trong tay đi về bên Diệp Lạc.Kiếm quang chỉ lộ ra khí tức của kiếm.Rõ ràng Kiếm Ma Thần thực sự lấy kiếm đạo nhất chiến với Diệp Lạc, khôngcó ý biểu lộ ra tu vi.“Sư tôn chắc chắn đang nhìn ra, không phải sợ lão ta, không thể làm mất mặt sưtôn!”Diệp Lạc nghiến răng, kiếm ý toàn thân bắt đầu khởi động, cũng ngưng tụ ramột thanh kiếm quang, xoay người xông về phía Kiếm Ma Thần.…Cùng lúc đó, bên Sở Duyên.Hắn mới mở quý danh Thiên Đạo, vượt biên vào trong Tiên giới, đang đợi ở nơinào đó trong Đông Thần Châu Tiên giới.Bỗng nhiên trong lúc này, Sở Duyên hắt hơi một cái, hắn sờ mũi, có chút kinhngạc.Sao thế nhỉ, quý danh Thiên Đạo còn có thể hắt xì hơi ư? Đây là hóa thân củaThiên Đạo Thái Huyền Giới mà.Chẳng lẽ là Thái Huyền Giới xảy ra vấn đề gì?Khả năng không cao, hắn vừa mở quý danh Thiên Đạo đảo qua một lần, TháiHuyền Giới đâu có vấn đề gì.Có thể là quý danh Thiên Đạo này của hắn không quen đợi ở Tiên giới……Tiên giới, Đông Thần Châu, gần một thôn xóm.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo đang đi dạo ở đây.Không lâu trước hắn khống chế quý danh Thiên Đạo vào đây.Khác với quý danh thần quang, dù sao quý danh Thiên Đạo cũng thuộc hạ cấpcủa Thiên Đạo Tiên giới.Đúng vậy, nói một cách nghiêm khắc, Thiên Đạo Tiên giới là lãnh đạo trực tiếpcủa quý danh Thiên Đạo.Sở Duyên lo lắng mở quý danh Thiên Đạo vào Tiên giới, sẽ xảy ra chuyện gìngoài ý muốn.Nhưng mà khi hắn mở quý danh Thiên Đạo tới đây xong, thì yên lòng.Không có tình huống ngoài ý muốn nào xảy ra.Quý danh Thiên Đạo tiến vào Tiên giới xong, không dẫn tới Thiên Đạo Tiêngiới chú ý tới.Trái lại Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo có loại cảm giác, hắn có thể tùy ýtiến hành câu thông với Thiên Đạo Tiên giới.Đây giống như là liên hệ giữa Thiên Đạo.Chẳng qua Thiên Đạo Tiên giới giống như đang ngủ say, cho nên không câuthông với quý danh Thiên Đạo này của hắn.Đương nhiên Sở Duyên cũng không rảnh rỗi nhàm chán, đi liên lạc với lãnh đạotrực tiếp.Lúc này hắn đang đi gần một thôn xóm, ở trên đường nghe một số phàm nhânnói chuyện.Gần nơi này có một ma thần rất thần bí, điều này khiến Sở Duyên cảm thấy cóhứng thú.Hắn ra ngoài du ngoạn, chỉ thích nhìn những thứ lộn xộn gì đó.Càng thần bí, càng kỳ lạ, hắn càng thích.Càng muốn đi tìm tòi.“Ma thần sao? Đó là thứ gì, trong bảng xếp hạng chiến lực của Tiên giới, hìnhnhư không có tên này.”Sở Duyên cảm thấy có hứng thú.

Chương 1186: Hỗn Độn Ma Thần 2