Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1210: Lập tức tru sát!
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thánh chiến lần này là một vị không biết, chiến đấu với Thượng Thanh thánhnhân.Thánh chiến lại bùng nổ, khiến Nam Thiên Châu càng thêm hỗn loạn.Rất nhiều tiên môn Nam Thiên Châu cầu xin Vô Đạo Tông có thể hàng lâmNam Thiên Châu, kết thúc chiến loạn.Đối với chuyện này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn quản, nàng sắp tan làm.Nhưng đám Đại La không cho nàng đi, ngăn cản nàng lại.“Không được! Chuyện này không được! Đại tông chủ! Ngươi phải lấy đại cụclàm trọng!”“Đại tông chủ, sau lưng chuyện này có cất giấu cơ hội! Nói không chừng VôĐạo Tông chúng ta có thể nhân cơ hội này hoàn thành bố cục ở Nam ThiênChâu!”“Đại tông chủ, ngươi đừng đi, thêm thời gian, thêm thời gian, mọi người thươnglượng đã!”“Đại tông chủ, chỉ cần ngươi đồng ý tăng ca, điều kiện gì đều có thể nói, bọn tađều đồng ý.”Đám Đại La thao nát tâm.Bọn họ tán thành năng lực của Đạm Đài Lạc Tuyết.Biết năng lực của đại tông chủ Đạm Đài Lạc Tuyết này, có thể dễ dàng quản lýcả tông môn.Nhưng đại tông chủ này, không khỏi quá đúng giờ.Mỗi lần đều đúng giờ tan làm, chạy trốn rất nhanh, căn bản không thèm nhìn bấtcứ chuyện gì.Lần này cũng không có ngoại lệ.Đạm Đài Lạc Tuyết trực tiếp muốn phủi mông chạy lấy người.“Ừm, chuyện này đúng là rất sốt ruột, cho nên ngày mai ta sẽ tới xử lý, hiện giờlà thời gian tan làm của ta, mời các ngươi đừng chặn đường ta, hiện giờ takhông phải là đại tông chủ, ta chỉ là tứ đệ tử của sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết gằn từng chữ, đọc nhấn từng chữ rõ ràng.Hiện giờ nàng muốn rời đi, người nào cũng không ngăn cản được.Chỉ là chuyện bên ngoài, không thể ngăn cản nàng trở về nghỉ ngơi.Trừ phi sư tôn tự mình mở miệng, nếu không thì đại sư huynh tới đây cũngkhông có tác dụng.“Không được, đại tông chủ, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, vẫn nên xửlý bây giờ thì hơn.”Đám Đại La không chịu buông tha.Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết cũng nổi giận.Muốn dùng biện pháp mạnh rời đi.Nàng không giống với Trương Hàn.Trương Hàn là một Kim Tiên, mà nàng là Đại La Kim Tiên.Đám Đại La này không thể ngăn được nàng.Nàng ném bàn cờ qua, có lẽ đám Đại La này đều phải lạy.Ngay khi Đạm Đài Lạc Tuyết muốn mạnh mẽ ra tay, xong ra ngoài, thì tình cờnhìn thoáng qua những tình báo về hỗn loạn ở Nam Thiên Châu.Vừa nhìn qua một cái, nàng lập tức sửng sốt.Phía trên viết, là về chuyện thánh chiến.Lần này Nam Thiên Châu xảy ra thánh chiến, là một người chưa biết sự tồn tạitên “Từ Ngự”, đang xảy ra chiến đấu với Thượng Thanh thánh nhân.Từ Ngự…Cái tên này, vì sao lại quen thuộc như vậy?Hình như từng nghe nói ở đâu đó.Đạm Đài Lạc Tuyết hơi nhíu mày.Nàng cố gắng hồi tưởng một lát, cuối cùng cũng nghĩ tới.Từ Ngự này không phải là trước đó, nhóc Từ ở núi Thiên Vụ sao?Nhóc Từ kia!Nhóc Từ kia đấu với Thượng Thanh thánh nhân rồi hả?Không có khả năng, hẳn là trùng tên thôi.Nhóc Từ kia đúng là thiên tư cao, nhưng không nên nhanh chóng đạt tới cấp bậcthánh nhân như vậy, cho dù là thánh nhân Tiên giới, cũng không có khả năng.Nhưng nhỡ đâu thực sự là nhóc Từ thì sao?Đạm Đài Lạc Tuyết ý thức được tầm quan trọng của chuyện này, nàng không cótâm tư nói rời đi.Mà ngồi xuống một lần nữa, cầm lấy phần tình báo kia, cẩn thận nhìn xem.Đám Đại La nhìn thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ngồi xuống lần nữa, cả đám đều thởphào nhẹ nhõm một hơi.Đạm Đài Lạc Tuyết nguyện ý tăng ca là được.Bọn họ thực sự sợ Đạm Đài Lạc Tuyết dầu muối không vào, thực sự trốn thoát.Khi bọn họ muốn phụ Đạm Đài Lạc Tuyết tiếp tục làm việc, một câu của ĐạmĐài Lạc Tuyết khiến bọn họ ngây ngẩn cả người.“Chuyện này các ngươi không cần xen vào nữa, ta sẽ tự mình tới chỗ sư tôn, đểlão nhân gia xem qua.”“Các ngươi đi làm chuyện của mình đi.”Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nói xong, nàng đứng dậy đi ra ngoài.Rời khỏi đại điện, nàng hóa thành lưu quang, bay nhanh về phía đại điện tôngchủ.Đám Đại La đứng tại chỗ nhao nhao thất thần, bọn họ liếc nhìn nhau, đều cảmthấy hơi khó hiểu.Mọi chuyện đến nước này sao?Cần để vị tông chủ trong truyền thuyết tự mình xem qua ư?Chẳng lẽ chuyện này, còn có chuyện gì bọn họ không biết sao?“Chuyện này hình như chúng ta không tham dự vào được, coi như hết.”“Tông chủ đều xem qua, chuyện này chúng ta không cần quản nhiều, với thựclực của tông chủ, dễ dàng xử lý được.”“Nói ra, lần này chúng ta vẫn thành công khiến đại tông chủ tăng ca, loạichuyện này chắc chắn không có lần nào và vô số lần. Đã có lần này mở đầu, vậysau này sẽ thuận tiện hơn.”Đám Đại La nói chuyện với nhau.…Cùng lúc đó, Nam Thiên Châu, trên bầu trời.Thượng Thanh thánh nhân giao đấu với Từ Ngự.Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Từ Ngự đạt được vô số cơ duyên, gần như đạt tớitình hình từng bước một cơ duyên, thực lực của hắn ta cũng đột nhiên tăngmạnh, một đường hát vang. Cộng thêm được bí thuật thêm vào, đạt tới mức độso sánh được với thánh nhân Tiên giới.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thánh chiến lần này là một vị không biết, chiến đấu với Thượng Thanh thánhnhân.Thánh chiến lại bùng nổ, khiến Nam Thiên Châu càng thêm hỗn loạn.Rất nhiều tiên môn Nam Thiên Châu cầu xin Vô Đạo Tông có thể hàng lâmNam Thiên Châu, kết thúc chiến loạn.Đối với chuyện này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn quản, nàng sắp tan làm.Nhưng đám Đại La không cho nàng đi, ngăn cản nàng lại.“Không được! Chuyện này không được! Đại tông chủ! Ngươi phải lấy đại cụclàm trọng!”“Đại tông chủ, sau lưng chuyện này có cất giấu cơ hội! Nói không chừng VôĐạo Tông chúng ta có thể nhân cơ hội này hoàn thành bố cục ở Nam ThiênChâu!”“Đại tông chủ, ngươi đừng đi, thêm thời gian, thêm thời gian, mọi người thươnglượng đã!”“Đại tông chủ, chỉ cần ngươi đồng ý tăng ca, điều kiện gì đều có thể nói, bọn tađều đồng ý.”Đám Đại La thao nát tâm.Bọn họ tán thành năng lực của Đạm Đài Lạc Tuyết.Biết năng lực của đại tông chủ Đạm Đài Lạc Tuyết này, có thể dễ dàng quản lýcả tông môn.Nhưng đại tông chủ này, không khỏi quá đúng giờ.Mỗi lần đều đúng giờ tan làm, chạy trốn rất nhanh, căn bản không thèm nhìn bấtcứ chuyện gì.Lần này cũng không có ngoại lệ.Đạm Đài Lạc Tuyết trực tiếp muốn phủi mông chạy lấy người.“Ừm, chuyện này đúng là rất sốt ruột, cho nên ngày mai ta sẽ tới xử lý, hiện giờlà thời gian tan làm của ta, mời các ngươi đừng chặn đường ta, hiện giờ takhông phải là đại tông chủ, ta chỉ là tứ đệ tử của sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết gằn từng chữ, đọc nhấn từng chữ rõ ràng.Hiện giờ nàng muốn rời đi, người nào cũng không ngăn cản được.Chỉ là chuyện bên ngoài, không thể ngăn cản nàng trở về nghỉ ngơi.Trừ phi sư tôn tự mình mở miệng, nếu không thì đại sư huynh tới đây cũngkhông có tác dụng.“Không được, đại tông chủ, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, vẫn nên xửlý bây giờ thì hơn.”Đám Đại La không chịu buông tha.Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết cũng nổi giận.Muốn dùng biện pháp mạnh rời đi.Nàng không giống với Trương Hàn.Trương Hàn là một Kim Tiên, mà nàng là Đại La Kim Tiên.Đám Đại La này không thể ngăn được nàng.Nàng ném bàn cờ qua, có lẽ đám Đại La này đều phải lạy.Ngay khi Đạm Đài Lạc Tuyết muốn mạnh mẽ ra tay, xong ra ngoài, thì tình cờnhìn thoáng qua những tình báo về hỗn loạn ở Nam Thiên Châu.Vừa nhìn qua một cái, nàng lập tức sửng sốt.Phía trên viết, là về chuyện thánh chiến.Lần này Nam Thiên Châu xảy ra thánh chiến, là một người chưa biết sự tồn tạitên “Từ Ngự”, đang xảy ra chiến đấu với Thượng Thanh thánh nhân.Từ Ngự…Cái tên này, vì sao lại quen thuộc như vậy?Hình như từng nghe nói ở đâu đó.Đạm Đài Lạc Tuyết hơi nhíu mày.Nàng cố gắng hồi tưởng một lát, cuối cùng cũng nghĩ tới.Từ Ngự này không phải là trước đó, nhóc Từ ở núi Thiên Vụ sao?Nhóc Từ kia!Nhóc Từ kia đấu với Thượng Thanh thánh nhân rồi hả?Không có khả năng, hẳn là trùng tên thôi.Nhóc Từ kia đúng là thiên tư cao, nhưng không nên nhanh chóng đạt tới cấp bậcthánh nhân như vậy, cho dù là thánh nhân Tiên giới, cũng không có khả năng.Nhưng nhỡ đâu thực sự là nhóc Từ thì sao?Đạm Đài Lạc Tuyết ý thức được tầm quan trọng của chuyện này, nàng không cótâm tư nói rời đi.Mà ngồi xuống một lần nữa, cầm lấy phần tình báo kia, cẩn thận nhìn xem.Đám Đại La nhìn thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ngồi xuống lần nữa, cả đám đều thởphào nhẹ nhõm một hơi.Đạm Đài Lạc Tuyết nguyện ý tăng ca là được.Bọn họ thực sự sợ Đạm Đài Lạc Tuyết dầu muối không vào, thực sự trốn thoát.Khi bọn họ muốn phụ Đạm Đài Lạc Tuyết tiếp tục làm việc, một câu của ĐạmĐài Lạc Tuyết khiến bọn họ ngây ngẩn cả người.“Chuyện này các ngươi không cần xen vào nữa, ta sẽ tự mình tới chỗ sư tôn, đểlão nhân gia xem qua.”“Các ngươi đi làm chuyện của mình đi.”Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nói xong, nàng đứng dậy đi ra ngoài.Rời khỏi đại điện, nàng hóa thành lưu quang, bay nhanh về phía đại điện tôngchủ.Đám Đại La đứng tại chỗ nhao nhao thất thần, bọn họ liếc nhìn nhau, đều cảmthấy hơi khó hiểu.Mọi chuyện đến nước này sao?Cần để vị tông chủ trong truyền thuyết tự mình xem qua ư?Chẳng lẽ chuyện này, còn có chuyện gì bọn họ không biết sao?“Chuyện này hình như chúng ta không tham dự vào được, coi như hết.”“Tông chủ đều xem qua, chuyện này chúng ta không cần quản nhiều, với thựclực của tông chủ, dễ dàng xử lý được.”“Nói ra, lần này chúng ta vẫn thành công khiến đại tông chủ tăng ca, loạichuyện này chắc chắn không có lần nào và vô số lần. Đã có lần này mở đầu, vậysau này sẽ thuận tiện hơn.”Đám Đại La nói chuyện với nhau.…Cùng lúc đó, Nam Thiên Châu, trên bầu trời.Thượng Thanh thánh nhân giao đấu với Từ Ngự.Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Từ Ngự đạt được vô số cơ duyên, gần như đạt tớitình hình từng bước một cơ duyên, thực lực của hắn ta cũng đột nhiên tăngmạnh, một đường hát vang. Cộng thêm được bí thuật thêm vào, đạt tới mức độso sánh được với thánh nhân Tiên giới.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thánh chiến lần này là một vị không biết, chiến đấu với Thượng Thanh thánhnhân.Thánh chiến lại bùng nổ, khiến Nam Thiên Châu càng thêm hỗn loạn.Rất nhiều tiên môn Nam Thiên Châu cầu xin Vô Đạo Tông có thể hàng lâmNam Thiên Châu, kết thúc chiến loạn.Đối với chuyện này Đạm Đài Lạc Tuyết không muốn quản, nàng sắp tan làm.Nhưng đám Đại La không cho nàng đi, ngăn cản nàng lại.“Không được! Chuyện này không được! Đại tông chủ! Ngươi phải lấy đại cụclàm trọng!”“Đại tông chủ, sau lưng chuyện này có cất giấu cơ hội! Nói không chừng VôĐạo Tông chúng ta có thể nhân cơ hội này hoàn thành bố cục ở Nam ThiênChâu!”“Đại tông chủ, ngươi đừng đi, thêm thời gian, thêm thời gian, mọi người thươnglượng đã!”“Đại tông chủ, chỉ cần ngươi đồng ý tăng ca, điều kiện gì đều có thể nói, bọn tađều đồng ý.”Đám Đại La thao nát tâm.Bọn họ tán thành năng lực của Đạm Đài Lạc Tuyết.Biết năng lực của đại tông chủ Đạm Đài Lạc Tuyết này, có thể dễ dàng quản lýcả tông môn.Nhưng đại tông chủ này, không khỏi quá đúng giờ.Mỗi lần đều đúng giờ tan làm, chạy trốn rất nhanh, căn bản không thèm nhìn bấtcứ chuyện gì.Lần này cũng không có ngoại lệ.Đạm Đài Lạc Tuyết trực tiếp muốn phủi mông chạy lấy người.“Ừm, chuyện này đúng là rất sốt ruột, cho nên ngày mai ta sẽ tới xử lý, hiện giờlà thời gian tan làm của ta, mời các ngươi đừng chặn đường ta, hiện giờ takhông phải là đại tông chủ, ta chỉ là tứ đệ tử của sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết gằn từng chữ, đọc nhấn từng chữ rõ ràng.Hiện giờ nàng muốn rời đi, người nào cũng không ngăn cản được.Chỉ là chuyện bên ngoài, không thể ngăn cản nàng trở về nghỉ ngơi.Trừ phi sư tôn tự mình mở miệng, nếu không thì đại sư huynh tới đây cũngkhông có tác dụng.“Không được, đại tông chủ, chuyện này không phải là chuyện nhỏ, vẫn nên xửlý bây giờ thì hơn.”Đám Đại La không chịu buông tha.Lần này Đạm Đài Lạc Tuyết cũng nổi giận.Muốn dùng biện pháp mạnh rời đi.Nàng không giống với Trương Hàn.Trương Hàn là một Kim Tiên, mà nàng là Đại La Kim Tiên.Đám Đại La này không thể ngăn được nàng.Nàng ném bàn cờ qua, có lẽ đám Đại La này đều phải lạy.Ngay khi Đạm Đài Lạc Tuyết muốn mạnh mẽ ra tay, xong ra ngoài, thì tình cờnhìn thoáng qua những tình báo về hỗn loạn ở Nam Thiên Châu.Vừa nhìn qua một cái, nàng lập tức sửng sốt.Phía trên viết, là về chuyện thánh chiến.Lần này Nam Thiên Châu xảy ra thánh chiến, là một người chưa biết sự tồn tạitên “Từ Ngự”, đang xảy ra chiến đấu với Thượng Thanh thánh nhân.Từ Ngự…Cái tên này, vì sao lại quen thuộc như vậy?Hình như từng nghe nói ở đâu đó.Đạm Đài Lạc Tuyết hơi nhíu mày.Nàng cố gắng hồi tưởng một lát, cuối cùng cũng nghĩ tới.Từ Ngự này không phải là trước đó, nhóc Từ ở núi Thiên Vụ sao?Nhóc Từ kia!Nhóc Từ kia đấu với Thượng Thanh thánh nhân rồi hả?Không có khả năng, hẳn là trùng tên thôi.Nhóc Từ kia đúng là thiên tư cao, nhưng không nên nhanh chóng đạt tới cấp bậcthánh nhân như vậy, cho dù là thánh nhân Tiên giới, cũng không có khả năng.Nhưng nhỡ đâu thực sự là nhóc Từ thì sao?Đạm Đài Lạc Tuyết ý thức được tầm quan trọng của chuyện này, nàng không cótâm tư nói rời đi.Mà ngồi xuống một lần nữa, cầm lấy phần tình báo kia, cẩn thận nhìn xem.Đám Đại La nhìn thấy Đạm Đài Lạc Tuyết ngồi xuống lần nữa, cả đám đều thởphào nhẹ nhõm một hơi.Đạm Đài Lạc Tuyết nguyện ý tăng ca là được.Bọn họ thực sự sợ Đạm Đài Lạc Tuyết dầu muối không vào, thực sự trốn thoát.Khi bọn họ muốn phụ Đạm Đài Lạc Tuyết tiếp tục làm việc, một câu của ĐạmĐài Lạc Tuyết khiến bọn họ ngây ngẩn cả người.“Chuyện này các ngươi không cần xen vào nữa, ta sẽ tự mình tới chỗ sư tôn, đểlão nhân gia xem qua.”“Các ngươi đi làm chuyện của mình đi.”Sau khi Đạm Đài Lạc Tuyết nói xong, nàng đứng dậy đi ra ngoài.Rời khỏi đại điện, nàng hóa thành lưu quang, bay nhanh về phía đại điện tôngchủ.Đám Đại La đứng tại chỗ nhao nhao thất thần, bọn họ liếc nhìn nhau, đều cảmthấy hơi khó hiểu.Mọi chuyện đến nước này sao?Cần để vị tông chủ trong truyền thuyết tự mình xem qua ư?Chẳng lẽ chuyện này, còn có chuyện gì bọn họ không biết sao?“Chuyện này hình như chúng ta không tham dự vào được, coi như hết.”“Tông chủ đều xem qua, chuyện này chúng ta không cần quản nhiều, với thựclực của tông chủ, dễ dàng xử lý được.”“Nói ra, lần này chúng ta vẫn thành công khiến đại tông chủ tăng ca, loạichuyện này chắc chắn không có lần nào và vô số lần. Đã có lần này mở đầu, vậysau này sẽ thuận tiện hơn.”Đám Đại La nói chuyện với nhau.…Cùng lúc đó, Nam Thiên Châu, trên bầu trời.Thượng Thanh thánh nhân giao đấu với Từ Ngự.Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, Từ Ngự đạt được vô số cơ duyên, gần như đạt tớitình hình từng bước một cơ duyên, thực lực của hắn ta cũng đột nhiên tăngmạnh, một đường hát vang. Cộng thêm được bí thuật thêm vào, đạt tới mức độso sánh được với thánh nhân Tiên giới.