Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1282: Sở Duyên quyết đoán

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thanh Thiên thánh nhân vẫn không quan tâm, liều mạng lao về phía Từ Ngự.“Cẩn thận.”Từ Ngự bay rất bình tĩnh, chỉ mở miệng nói hai chữ.Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, gã ta không khỏi dừng bước.Không rõ Từ Ngự có ý gì.Khi gã ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.Bùm bùm…Lúc này Thiên Địa chấn động mạnh.Thanh Thiên thánh nhân ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy từng tia kim quang chiếuvề phía gã ta, cùng với kim quang chiếu xuống, áp lực vô cùng khổng lồ hànglâm.Thiên uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập tới.Muốn trấn áp Thanh Thiên thánh nhân.Dưới thiên uy này, Thanh Thiên thánh nhân kêu lên một tiếng đau đớn, cả cơthể đều ngã sấp xuống, rơi lên trên mặt đất, thiên uy vĩ đại này muốn đè sập cơthể gã ta.Nhưng dù sao Thanh Thiên thánh nhân cũng rất cường đại, thiên uy chỉ áp chếgã ta, cũng không thể trực tiếp trấn áp gã ta.“Chuyện này…”Lúc này, Thanh Thiên thánh nhân mới hoàn toàn tỉnh táo lại.Trong lòng gã ta tràn ngập sợ hãi.Nơi này là Đông Thần Châu!Là địa bàn của Sở Duyên!Gã ta bị Từ Ngự lừa!Viên đan dược kia che đi tâm trí của gã ta!Vào lúc này, Thanh Thiên thánh nhân hoàn toàn ngộ ra.Gã ta bị lừa gạt.Bị Trương Hàn lừa, bị Từ Ngự lừa!Trương Hàn kia có vấn đề!Ý thức được điểm này, Thanh Thiên thánh nhân vừa định dùng hết sức lực củabản thân truyền âm về Thiên Thổ.Nhưng không đợi gã ta truyền âm.Đột nhiên trong lúc này, một bóng người thần quang từ trong hư không giết ra,đúng là quý danh thần quang của Sở Duyên.Sở Duyên vì giết chết Thanh Thiên thánh nhân, đã mở hai hiệu.Lấy quý danh Thiên Đạo điều động thiên uy áp chế Thanh Thiên thánh nhân,phòng ngừa gã ta chạy trốn.Lấy quý danh thần quang mang theo Tru Tiên Tứ Kiếm, tự mình tới tru sátThanh Thiên thánh nhân.Quý danh thần quang của Sở Duyên vừa mở ra, lập tức ném ra Tru Tiên TứKiếm.Tru Tiên Tứ Kiếm dưới thần quang thêm vào, trực tiếp chém qua, ngay cả kiếmtrận đều không thành mấy cái, dùng bản thể chém tới.Bùm bùm…Tứ kiếm lướt qua hư không, chém ra bốn vết kiếm vô cùng khủng bố.Dưới ánh mắt kinh hãi của Thanh Thiên thánh nhân, tứ kiếm xuyên thủng thậtmạnh qua cơ thể gã ta.Một kiếm chém thần hồn.Một kiếm chém căn cốt.Một kiếm chém đạo tâm.Một kiếm chém quá vãng.Sở Duyên phát huy bốn chữ chém tận giết tuyệt tới cực hạn.Ngay cả một chút sinh cơ đều không cho Thanh Thiên thánh nhân.Vừa vặn chỉ đối mặt, Thanh Thiên thánh nhân đã chết!Đến khi chết Thanh Thiên thánh nhân vẫn không rõ, vì sao Sở Duyên vừa ra tayđã lấy tư thế như vậy, trực tiếp loại bỏ gã ta.Bùm bùm!Trên bầu trời vang lên vài tiếng sấm rền.Nhưng không có bất cứ dị tượng gì xuất hiện.Đông Thần Châu, Bắc Tiên Châu là địa bàn của Sở Duyên.Sở Duyên không cho phép dị tượng xuất hiện, hai châu này tuyệt đối khôngxuất hiện bất cứ dị tượng gì.Nhưng mà so với Đông Thần Châu và Bắc Tiên Châu nhạt nhẽo.Tây Hành Châu và Nam Thiên Châu thì điên cuồng, vạn lôi lao nhanh, huyết vũđột nhiên xuất hiện, dị tượng thánh nhân chết bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.Cùng với dị tượng, còn có từng dòng thiên uy vô cùng khủng bố.“Sở Duyên! Vì sao ngươi trảm thánh nhân của ta!”Một giọng nói mang theo lửa giận truyền tới.Đây là Thiên Đạo Tiên giới!“Hắn ta bước vào Đông Thần Châu của ta, ta nhìn hắn ta ngứa mắt, cho nênchém hắn ta, thì sao, ngươi có ý kiến gì?”Sở Duyên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời ngoài Đông Thần Châu, mỉm cười,nói một câu như vậy.Quanh người hắn cuồng phong gào thét, nhưng thần quang không có bất cứ biếnhóa gì, vẫn vờn quanh bốn phía như cũ.Tru Tiên Tứ Kiếm cũng lượn vòng ngoài thần quang, thủ hộ Sở Duyên.Hắn, không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.“Ngươi làm vậy không thấy quá đáng à? Chỉ bước vào Đông Thần Châu, ngươiđã ra tay? Từ Ngự dưới trướng ngươi bước vào Tây Hành Châu, ta đều khôngcó động tác, ngươi làm như vậy là có ý gì?”Thiên Đạo Tiên giới hiển hóa thân hình, đứng trong tầng mây cao cao quan sátSở Duyên.“Từ Ngự đi vào Tây Hành Châu, ngươi không ra tay là chuyện của ngươi, dùsao chính là như vậy, dưới trướng ngươi còn năm thánh nhân đúng không?Trăm ngàn lần đừng để bọn họ bước vào Bắc Tiên Châu hoặc Đông Thần Châu,nếu không thì ta sẽ chém!”Sở Duyên mỉm cười, nói như vậy.“Ngươi!”Quanh người Thiên Đạo Tiên giới chớp lóe kim quang, hắn ta vô cùng phẫn nộ.“Ngươi cái gì mà ngươi, muốn đánh thì đánh với ta một trận?”Sở Duyên ngẩng đầu hỏi một câu như vậy.Hắn không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.Hai quý danh đều ở đây.Hơn nữa hắn nắm giữ một nửa căn nguyên của Tiên giới.Hắn không tin Thiên Đạo Tiên giới muốn đồng quy vu tận với hắn.Đi giày sợ chân trần!Rất rõ ràng, đúng như lời Sở Duyên suy đoán.Thiên Đạo Tiên giới, căn bản không dám liều mạng với Sở Duyên

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thanh Thiên thánh nhân vẫn không quan tâm, liều mạng lao về phía Từ Ngự.“Cẩn thận.”Từ Ngự bay rất bình tĩnh, chỉ mở miệng nói hai chữ.Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, gã ta không khỏi dừng bước.Không rõ Từ Ngự có ý gì.Khi gã ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.Bùm bùm…Lúc này Thiên Địa chấn động mạnh.Thanh Thiên thánh nhân ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy từng tia kim quang chiếuvề phía gã ta, cùng với kim quang chiếu xuống, áp lực vô cùng khổng lồ hànglâm.Thiên uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập tới.Muốn trấn áp Thanh Thiên thánh nhân.Dưới thiên uy này, Thanh Thiên thánh nhân kêu lên một tiếng đau đớn, cả cơthể đều ngã sấp xuống, rơi lên trên mặt đất, thiên uy vĩ đại này muốn đè sập cơthể gã ta.Nhưng dù sao Thanh Thiên thánh nhân cũng rất cường đại, thiên uy chỉ áp chếgã ta, cũng không thể trực tiếp trấn áp gã ta.“Chuyện này…”Lúc này, Thanh Thiên thánh nhân mới hoàn toàn tỉnh táo lại.Trong lòng gã ta tràn ngập sợ hãi.Nơi này là Đông Thần Châu!Là địa bàn của Sở Duyên!Gã ta bị Từ Ngự lừa!Viên đan dược kia che đi tâm trí của gã ta!Vào lúc này, Thanh Thiên thánh nhân hoàn toàn ngộ ra.Gã ta bị lừa gạt.Bị Trương Hàn lừa, bị Từ Ngự lừa!Trương Hàn kia có vấn đề!Ý thức được điểm này, Thanh Thiên thánh nhân vừa định dùng hết sức lực củabản thân truyền âm về Thiên Thổ.Nhưng không đợi gã ta truyền âm.Đột nhiên trong lúc này, một bóng người thần quang từ trong hư không giết ra,đúng là quý danh thần quang của Sở Duyên.Sở Duyên vì giết chết Thanh Thiên thánh nhân, đã mở hai hiệu.Lấy quý danh Thiên Đạo điều động thiên uy áp chế Thanh Thiên thánh nhân,phòng ngừa gã ta chạy trốn.Lấy quý danh thần quang mang theo Tru Tiên Tứ Kiếm, tự mình tới tru sátThanh Thiên thánh nhân.Quý danh thần quang của Sở Duyên vừa mở ra, lập tức ném ra Tru Tiên TứKiếm.Tru Tiên Tứ Kiếm dưới thần quang thêm vào, trực tiếp chém qua, ngay cả kiếmtrận đều không thành mấy cái, dùng bản thể chém tới.Bùm bùm…Tứ kiếm lướt qua hư không, chém ra bốn vết kiếm vô cùng khủng bố.Dưới ánh mắt kinh hãi của Thanh Thiên thánh nhân, tứ kiếm xuyên thủng thậtmạnh qua cơ thể gã ta.Một kiếm chém thần hồn.Một kiếm chém căn cốt.Một kiếm chém đạo tâm.Một kiếm chém quá vãng.Sở Duyên phát huy bốn chữ chém tận giết tuyệt tới cực hạn.Ngay cả một chút sinh cơ đều không cho Thanh Thiên thánh nhân.Vừa vặn chỉ đối mặt, Thanh Thiên thánh nhân đã chết!Đến khi chết Thanh Thiên thánh nhân vẫn không rõ, vì sao Sở Duyên vừa ra tayđã lấy tư thế như vậy, trực tiếp loại bỏ gã ta.Bùm bùm!Trên bầu trời vang lên vài tiếng sấm rền.Nhưng không có bất cứ dị tượng gì xuất hiện.Đông Thần Châu, Bắc Tiên Châu là địa bàn của Sở Duyên.Sở Duyên không cho phép dị tượng xuất hiện, hai châu này tuyệt đối khôngxuất hiện bất cứ dị tượng gì.Nhưng mà so với Đông Thần Châu và Bắc Tiên Châu nhạt nhẽo.Tây Hành Châu và Nam Thiên Châu thì điên cuồng, vạn lôi lao nhanh, huyết vũđột nhiên xuất hiện, dị tượng thánh nhân chết bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.Cùng với dị tượng, còn có từng dòng thiên uy vô cùng khủng bố.“Sở Duyên! Vì sao ngươi trảm thánh nhân của ta!”Một giọng nói mang theo lửa giận truyền tới.Đây là Thiên Đạo Tiên giới!“Hắn ta bước vào Đông Thần Châu của ta, ta nhìn hắn ta ngứa mắt, cho nênchém hắn ta, thì sao, ngươi có ý kiến gì?”Sở Duyên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời ngoài Đông Thần Châu, mỉm cười,nói một câu như vậy.Quanh người hắn cuồng phong gào thét, nhưng thần quang không có bất cứ biếnhóa gì, vẫn vờn quanh bốn phía như cũ.Tru Tiên Tứ Kiếm cũng lượn vòng ngoài thần quang, thủ hộ Sở Duyên.Hắn, không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.“Ngươi làm vậy không thấy quá đáng à? Chỉ bước vào Đông Thần Châu, ngươiđã ra tay? Từ Ngự dưới trướng ngươi bước vào Tây Hành Châu, ta đều khôngcó động tác, ngươi làm như vậy là có ý gì?”Thiên Đạo Tiên giới hiển hóa thân hình, đứng trong tầng mây cao cao quan sátSở Duyên.“Từ Ngự đi vào Tây Hành Châu, ngươi không ra tay là chuyện của ngươi, dùsao chính là như vậy, dưới trướng ngươi còn năm thánh nhân đúng không?Trăm ngàn lần đừng để bọn họ bước vào Bắc Tiên Châu hoặc Đông Thần Châu,nếu không thì ta sẽ chém!”Sở Duyên mỉm cười, nói như vậy.“Ngươi!”Quanh người Thiên Đạo Tiên giới chớp lóe kim quang, hắn ta vô cùng phẫn nộ.“Ngươi cái gì mà ngươi, muốn đánh thì đánh với ta một trận?”Sở Duyên ngẩng đầu hỏi một câu như vậy.Hắn không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.Hai quý danh đều ở đây.Hơn nữa hắn nắm giữ một nửa căn nguyên của Tiên giới.Hắn không tin Thiên Đạo Tiên giới muốn đồng quy vu tận với hắn.Đi giày sợ chân trần!Rất rõ ràng, đúng như lời Sở Duyên suy đoán.Thiên Đạo Tiên giới, căn bản không dám liều mạng với Sở Duyên

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thanh Thiên thánh nhân vẫn không quan tâm, liều mạng lao về phía Từ Ngự.“Cẩn thận.”Từ Ngự bay rất bình tĩnh, chỉ mở miệng nói hai chữ.Thanh Thiên thánh nhân sửng sốt một lát, gã ta không khỏi dừng bước.Không rõ Từ Ngự có ý gì.Khi gã ta cảm thấy vô cùng khó hiểu.Bùm bùm…Lúc này Thiên Địa chấn động mạnh.Thanh Thiên thánh nhân ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy từng tia kim quang chiếuvề phía gã ta, cùng với kim quang chiếu xuống, áp lực vô cùng khổng lồ hànglâm.Thiên uy mênh mông cuồn cuộn tràn ngập tới.Muốn trấn áp Thanh Thiên thánh nhân.Dưới thiên uy này, Thanh Thiên thánh nhân kêu lên một tiếng đau đớn, cả cơthể đều ngã sấp xuống, rơi lên trên mặt đất, thiên uy vĩ đại này muốn đè sập cơthể gã ta.Nhưng dù sao Thanh Thiên thánh nhân cũng rất cường đại, thiên uy chỉ áp chếgã ta, cũng không thể trực tiếp trấn áp gã ta.“Chuyện này…”Lúc này, Thanh Thiên thánh nhân mới hoàn toàn tỉnh táo lại.Trong lòng gã ta tràn ngập sợ hãi.Nơi này là Đông Thần Châu!Là địa bàn của Sở Duyên!Gã ta bị Từ Ngự lừa!Viên đan dược kia che đi tâm trí của gã ta!Vào lúc này, Thanh Thiên thánh nhân hoàn toàn ngộ ra.Gã ta bị lừa gạt.Bị Trương Hàn lừa, bị Từ Ngự lừa!Trương Hàn kia có vấn đề!Ý thức được điểm này, Thanh Thiên thánh nhân vừa định dùng hết sức lực củabản thân truyền âm về Thiên Thổ.Nhưng không đợi gã ta truyền âm.Đột nhiên trong lúc này, một bóng người thần quang từ trong hư không giết ra,đúng là quý danh thần quang của Sở Duyên.Sở Duyên vì giết chết Thanh Thiên thánh nhân, đã mở hai hiệu.Lấy quý danh Thiên Đạo điều động thiên uy áp chế Thanh Thiên thánh nhân,phòng ngừa gã ta chạy trốn.Lấy quý danh thần quang mang theo Tru Tiên Tứ Kiếm, tự mình tới tru sátThanh Thiên thánh nhân.Quý danh thần quang của Sở Duyên vừa mở ra, lập tức ném ra Tru Tiên TứKiếm.Tru Tiên Tứ Kiếm dưới thần quang thêm vào, trực tiếp chém qua, ngay cả kiếmtrận đều không thành mấy cái, dùng bản thể chém tới.Bùm bùm…Tứ kiếm lướt qua hư không, chém ra bốn vết kiếm vô cùng khủng bố.Dưới ánh mắt kinh hãi của Thanh Thiên thánh nhân, tứ kiếm xuyên thủng thậtmạnh qua cơ thể gã ta.Một kiếm chém thần hồn.Một kiếm chém căn cốt.Một kiếm chém đạo tâm.Một kiếm chém quá vãng.Sở Duyên phát huy bốn chữ chém tận giết tuyệt tới cực hạn.Ngay cả một chút sinh cơ đều không cho Thanh Thiên thánh nhân.Vừa vặn chỉ đối mặt, Thanh Thiên thánh nhân đã chết!Đến khi chết Thanh Thiên thánh nhân vẫn không rõ, vì sao Sở Duyên vừa ra tayđã lấy tư thế như vậy, trực tiếp loại bỏ gã ta.Bùm bùm!Trên bầu trời vang lên vài tiếng sấm rền.Nhưng không có bất cứ dị tượng gì xuất hiện.Đông Thần Châu, Bắc Tiên Châu là địa bàn của Sở Duyên.Sở Duyên không cho phép dị tượng xuất hiện, hai châu này tuyệt đối khôngxuất hiện bất cứ dị tượng gì.Nhưng mà so với Đông Thần Châu và Bắc Tiên Châu nhạt nhẽo.Tây Hành Châu và Nam Thiên Châu thì điên cuồng, vạn lôi lao nhanh, huyết vũđột nhiên xuất hiện, dị tượng thánh nhân chết bày ra vô cùng nhuần nhuyễn.Cùng với dị tượng, còn có từng dòng thiên uy vô cùng khủng bố.“Sở Duyên! Vì sao ngươi trảm thánh nhân của ta!”Một giọng nói mang theo lửa giận truyền tới.Đây là Thiên Đạo Tiên giới!“Hắn ta bước vào Đông Thần Châu của ta, ta nhìn hắn ta ngứa mắt, cho nênchém hắn ta, thì sao, ngươi có ý kiến gì?”Sở Duyên ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời ngoài Đông Thần Châu, mỉm cười,nói một câu như vậy.Quanh người hắn cuồng phong gào thét, nhưng thần quang không có bất cứ biếnhóa gì, vẫn vờn quanh bốn phía như cũ.Tru Tiên Tứ Kiếm cũng lượn vòng ngoài thần quang, thủ hộ Sở Duyên.Hắn, không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.“Ngươi làm vậy không thấy quá đáng à? Chỉ bước vào Đông Thần Châu, ngươiđã ra tay? Từ Ngự dưới trướng ngươi bước vào Tây Hành Châu, ta đều khôngcó động tác, ngươi làm như vậy là có ý gì?”Thiên Đạo Tiên giới hiển hóa thân hình, đứng trong tầng mây cao cao quan sátSở Duyên.“Từ Ngự đi vào Tây Hành Châu, ngươi không ra tay là chuyện của ngươi, dùsao chính là như vậy, dưới trướng ngươi còn năm thánh nhân đúng không?Trăm ngàn lần đừng để bọn họ bước vào Bắc Tiên Châu hoặc Đông Thần Châu,nếu không thì ta sẽ chém!”Sở Duyên mỉm cười, nói như vậy.“Ngươi!”Quanh người Thiên Đạo Tiên giới chớp lóe kim quang, hắn ta vô cùng phẫn nộ.“Ngươi cái gì mà ngươi, muốn đánh thì đánh với ta một trận?”Sở Duyên ngẩng đầu hỏi một câu như vậy.Hắn không sợ Thiên Đạo Tiên giới chút nào.Hai quý danh đều ở đây.Hơn nữa hắn nắm giữ một nửa căn nguyên của Tiên giới.Hắn không tin Thiên Đạo Tiên giới muốn đồng quy vu tận với hắn.Đi giày sợ chân trần!Rất rõ ràng, đúng như lời Sở Duyên suy đoán.Thiên Đạo Tiên giới, căn bản không dám liều mạng với Sở Duyên

Chương 1282: Sở Duyên quyết đoán