Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1286: Sở mỗ bất đắc dĩ 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói đi.”Sở Duyên cũng nhìn ra được tình hình của Diệp Lạc, thản nhiên mở miệng, bảolớn mật nói ra.“Sư tôn, tình huống của thập thất sư đệ, hơi… Hơi kỳ lạ.”Diệp Lạc trầm mặc một lát, nói.“Kỳ lạ? Kỳ lạ như thế nào?”Sở Duyên ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ, nhẹ giọng hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử từng dẫn theo rất nhiều đồng môn, cùng bàn bạc chuyệnlàm thế nào giúp thập thất sư đệ mạnh hơn. Nhưng cho dù bọn ta dùng biệnpháp gì, đều không thể khiến thập thất sư đệ mạnh hơn, nhưng rõ ràng thiên phúcủa thập thất sư đệ rất cao, chỉ có điều không biết vì sao không thể trở nên mạnhhơn.”“Thậm chí đệ tử trực tiếp lấy kiếm chi đại đạo tiến hành truyền thụ, nhưngkhông thể mạnh lên một chút nào.”“Hơn nữa trong quá trình này, thập thất sư đệ chẳng những không trở nên mạnhhơn, trái lại còn sinh ra tâm ma.”Diệp Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, nói như vậy.“Chuyện này…”Sở Duyên hít sâu một hơi.Hắn biết, tiểu thập thất này rất kỳ lạ.Nhưng không ngờ tới sẽ kỳ lạ tới mức độ này.Mười mấy đệ tử trong tông của hắn cùng ra tay, đều không thể giúp một ngườisao?Hắn trực tiếp khen cừ thật.Hơn nữa trong quá trình này, tiểu thập thất không mạnh hơn còn chưa tính, tráilại sinh ra tâm ma?Chuyện này tìm ai nói rõ lý lẽ đây.Hắn muốn dạy một đệ tử thành tài, khó như vậy ư???Ta, Sở mỗ lại thực sự không dạy được một đệ tử……Trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đau đầu chuyện của tiểu thập thất, sau đó bảo Diệp Lạc rời đi, đi gọiĐạm Đài Lạc Tuyết tới đây.Hắn vẫn nên bỏ chuyện của tiểu thập thất sang một bên.Bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh trước.Hiện giờ tu vi của Đạm Đài Lạc Tuyết cách thánh nhân rất gần.Hiện giờ đã là chuẩn thánh đỉnh phong.Chỉ cần lại bồi dưỡng một thời gian, sẽ thành thánh.Cho nên Sở Duyên dự định ưu tiên bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết.Còn tiểu thập thất.Sở Duyên đã hết nói nổi.Hắn cũng đang lo lắng, có nên dạy phế tiểu thập thất hay không.Dùng để hoàn thành nhiệm vụ của tiểu hiệu thần quang.Nhưng mà nghĩ lại, Sở Duyên rất không muốn.Cho dù thế nào, tiểu thập thất cũng là đệ tử thân truyền của hắn.Đệ tử thân truyền là đệ tử được hắn tán thành.Là đệ tử trong vòng bảo hộ của hắn.Hắn tuyệt đối không muốn dạy phế đệ tử thứ 17 này.Sở Duyên bày tỏ, cho dù hắn có nhiệm vụ dạy phế đệ tử, nhưng hắn cũng cóđiểm mấu chốt.Đệ tử thân truyền của hắn, hắn tuyệt đối không dạy phế.“Haizz, đệ tử thứ 17 này, chỉ có thể đi một bước xem một bước.”Sở Duyên thở dài một hơi.Cuối cùng nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi.Hắn cần đợi Đạm Đài Lạc Tuyết đến.Khoảng một lúc lâu sau, một bóng người im lặng đi vào trong điện.“Đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết, tham kiến sư tôn.”Người tới chính là Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết vừa vào trong điện, đã cúi người thi lễ.Lúc này, Đạm Đài Lạc Tuyết mặc áo bào màu xanh, tóc dùng ti đái buộc lại,buộc phía sau đầu, khí chất này vô cùng điềm đạm, nhưng trong đôi mắt trànngập tinh quang.Loại tinh quang này, khiến người khác đối diện đều có một loại cảm giác.Nàng có thể khống chế mọi thứ.Khống chế tất cả!Mọi thứ trên thế gian đều giống như ván cờ.Mà nàng là người khống chế ván cờ.Nhưng loại cảm giác này, không bao gồm Sở Duyên bên trong.Dưới thần quang của Sở Duyên, bất cứ thứ gì đều vô căn cứ.“Miễn lễ.”Sở Duyên nhẹ nhàng vung tay.Một dòng lực lượng vô hình lập tức nâng Đạm Đài Lạc Tuyết dậy.“Đa tạ sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói lời cảm ơn.“Ừm, Lạc Tuyết, hiện giờ ngươi hẳn là chuẩn thánh đỉnh phong? Cách cảnh giớithánh nhân, còn xa lắm không?”Sở Duyên thản nhiên hỏi một câu như vậy.“Mọi chuyện đều không thể lừa được pháp nhãn của sư tôn, đệ tử đã sớm làchuẩn thánh đỉnh phong, có khả năng bước vào cảnh giới thánh nhân bất cứ lúcnào. Chẳng qua sư tôn từng nói, khi đột phá thánh nhân, không nên gấp gáp,phải tích lũy trước, cho nên đệ tử vẫn luôn chưa đột phá, ý chí đang tích lũy.”Đạm Đài Lạc Tuyết rất nhu thuận trả lời câu hỏi của sư tôn nhà mình.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên kinh hãi.Hắn không ngờ tới, vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết đã sớm đạt tới chuẩn thánhđỉnh phong.Còn đang tích lũy.Đệ tử này thực sự là…Thực sự là biết nghe lời.“Vậy Lạc Tuyết, bây giờ ngươi đã tích lũy được bao lâu?”Sở Duyên dò hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử đã tích lũy được hơn một năm.”Đạm Đài Lạc Tuyết trả lời.“Hơn một năm…”Trong lòng Sở Duyên lại hoảng sợ.Hắn không ngờ tới vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết có thể đột phá thánh nhân vàomột năm trước, không lựa chọn đột phá, mà lựa chọn tích lũy.Hơn nữa tích lũy này, đã là một năm.Đệ tử này, quả nhiên tâm tính cường đại.“Một khi đã như vậy, vậy hôm nay bắt đầu độ kiếp đi, vi sư ở đây, có thể hộ đạocho ngươi.”Lúc này Sở Duyên mở miệng.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói đi.”Sở Duyên cũng nhìn ra được tình hình của Diệp Lạc, thản nhiên mở miệng, bảolớn mật nói ra.“Sư tôn, tình huống của thập thất sư đệ, hơi… Hơi kỳ lạ.”Diệp Lạc trầm mặc một lát, nói.“Kỳ lạ? Kỳ lạ như thế nào?”Sở Duyên ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ, nhẹ giọng hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử từng dẫn theo rất nhiều đồng môn, cùng bàn bạc chuyệnlàm thế nào giúp thập thất sư đệ mạnh hơn. Nhưng cho dù bọn ta dùng biệnpháp gì, đều không thể khiến thập thất sư đệ mạnh hơn, nhưng rõ ràng thiên phúcủa thập thất sư đệ rất cao, chỉ có điều không biết vì sao không thể trở nên mạnhhơn.”“Thậm chí đệ tử trực tiếp lấy kiếm chi đại đạo tiến hành truyền thụ, nhưngkhông thể mạnh lên một chút nào.”“Hơn nữa trong quá trình này, thập thất sư đệ chẳng những không trở nên mạnhhơn, trái lại còn sinh ra tâm ma.”Diệp Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, nói như vậy.“Chuyện này…”Sở Duyên hít sâu một hơi.Hắn biết, tiểu thập thất này rất kỳ lạ.Nhưng không ngờ tới sẽ kỳ lạ tới mức độ này.Mười mấy đệ tử trong tông của hắn cùng ra tay, đều không thể giúp một ngườisao?Hắn trực tiếp khen cừ thật.Hơn nữa trong quá trình này, tiểu thập thất không mạnh hơn còn chưa tính, tráilại sinh ra tâm ma?Chuyện này tìm ai nói rõ lý lẽ đây.Hắn muốn dạy một đệ tử thành tài, khó như vậy ư???Ta, Sở mỗ lại thực sự không dạy được một đệ tử……Trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đau đầu chuyện của tiểu thập thất, sau đó bảo Diệp Lạc rời đi, đi gọiĐạm Đài Lạc Tuyết tới đây.Hắn vẫn nên bỏ chuyện của tiểu thập thất sang một bên.Bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh trước.Hiện giờ tu vi của Đạm Đài Lạc Tuyết cách thánh nhân rất gần.Hiện giờ đã là chuẩn thánh đỉnh phong.Chỉ cần lại bồi dưỡng một thời gian, sẽ thành thánh.Cho nên Sở Duyên dự định ưu tiên bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết.Còn tiểu thập thất.Sở Duyên đã hết nói nổi.Hắn cũng đang lo lắng, có nên dạy phế tiểu thập thất hay không.Dùng để hoàn thành nhiệm vụ của tiểu hiệu thần quang.Nhưng mà nghĩ lại, Sở Duyên rất không muốn.Cho dù thế nào, tiểu thập thất cũng là đệ tử thân truyền của hắn.Đệ tử thân truyền là đệ tử được hắn tán thành.Là đệ tử trong vòng bảo hộ của hắn.Hắn tuyệt đối không muốn dạy phế đệ tử thứ 17 này.Sở Duyên bày tỏ, cho dù hắn có nhiệm vụ dạy phế đệ tử, nhưng hắn cũng cóđiểm mấu chốt.Đệ tử thân truyền của hắn, hắn tuyệt đối không dạy phế.“Haizz, đệ tử thứ 17 này, chỉ có thể đi một bước xem một bước.”Sở Duyên thở dài một hơi.Cuối cùng nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi.Hắn cần đợi Đạm Đài Lạc Tuyết đến.Khoảng một lúc lâu sau, một bóng người im lặng đi vào trong điện.“Đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết, tham kiến sư tôn.”Người tới chính là Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết vừa vào trong điện, đã cúi người thi lễ.Lúc này, Đạm Đài Lạc Tuyết mặc áo bào màu xanh, tóc dùng ti đái buộc lại,buộc phía sau đầu, khí chất này vô cùng điềm đạm, nhưng trong đôi mắt trànngập tinh quang.Loại tinh quang này, khiến người khác đối diện đều có một loại cảm giác.Nàng có thể khống chế mọi thứ.Khống chế tất cả!Mọi thứ trên thế gian đều giống như ván cờ.Mà nàng là người khống chế ván cờ.Nhưng loại cảm giác này, không bao gồm Sở Duyên bên trong.Dưới thần quang của Sở Duyên, bất cứ thứ gì đều vô căn cứ.“Miễn lễ.”Sở Duyên nhẹ nhàng vung tay.Một dòng lực lượng vô hình lập tức nâng Đạm Đài Lạc Tuyết dậy.“Đa tạ sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói lời cảm ơn.“Ừm, Lạc Tuyết, hiện giờ ngươi hẳn là chuẩn thánh đỉnh phong? Cách cảnh giớithánh nhân, còn xa lắm không?”Sở Duyên thản nhiên hỏi một câu như vậy.“Mọi chuyện đều không thể lừa được pháp nhãn của sư tôn, đệ tử đã sớm làchuẩn thánh đỉnh phong, có khả năng bước vào cảnh giới thánh nhân bất cứ lúcnào. Chẳng qua sư tôn từng nói, khi đột phá thánh nhân, không nên gấp gáp,phải tích lũy trước, cho nên đệ tử vẫn luôn chưa đột phá, ý chí đang tích lũy.”Đạm Đài Lạc Tuyết rất nhu thuận trả lời câu hỏi của sư tôn nhà mình.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên kinh hãi.Hắn không ngờ tới, vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết đã sớm đạt tới chuẩn thánhđỉnh phong.Còn đang tích lũy.Đệ tử này thực sự là…Thực sự là biết nghe lời.“Vậy Lạc Tuyết, bây giờ ngươi đã tích lũy được bao lâu?”Sở Duyên dò hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử đã tích lũy được hơn một năm.”Đạm Đài Lạc Tuyết trả lời.“Hơn một năm…”Trong lòng Sở Duyên lại hoảng sợ.Hắn không ngờ tới vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết có thể đột phá thánh nhân vàomột năm trước, không lựa chọn đột phá, mà lựa chọn tích lũy.Hơn nữa tích lũy này, đã là một năm.Đệ tử này, quả nhiên tâm tính cường đại.“Một khi đã như vậy, vậy hôm nay bắt đầu độ kiếp đi, vi sư ở đây, có thể hộ đạocho ngươi.”Lúc này Sở Duyên mở miệng.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Nói đi.”Sở Duyên cũng nhìn ra được tình hình của Diệp Lạc, thản nhiên mở miệng, bảolớn mật nói ra.“Sư tôn, tình huống của thập thất sư đệ, hơi… Hơi kỳ lạ.”Diệp Lạc trầm mặc một lát, nói.“Kỳ lạ? Kỳ lạ như thế nào?”Sở Duyên ngồi khoanh chân trên đệm hương bồ, nhẹ giọng hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử từng dẫn theo rất nhiều đồng môn, cùng bàn bạc chuyệnlàm thế nào giúp thập thất sư đệ mạnh hơn. Nhưng cho dù bọn ta dùng biệnpháp gì, đều không thể khiến thập thất sư đệ mạnh hơn, nhưng rõ ràng thiên phúcủa thập thất sư đệ rất cao, chỉ có điều không biết vì sao không thể trở nên mạnhhơn.”“Thậm chí đệ tử trực tiếp lấy kiếm chi đại đạo tiến hành truyền thụ, nhưngkhông thể mạnh lên một chút nào.”“Hơn nữa trong quá trình này, thập thất sư đệ chẳng những không trở nên mạnhhơn, trái lại còn sinh ra tâm ma.”Diệp Lạc bất đắc dĩ lắc đầu, nói như vậy.“Chuyện này…”Sở Duyên hít sâu một hơi.Hắn biết, tiểu thập thất này rất kỳ lạ.Nhưng không ngờ tới sẽ kỳ lạ tới mức độ này.Mười mấy đệ tử trong tông của hắn cùng ra tay, đều không thể giúp một ngườisao?Hắn trực tiếp khen cừ thật.Hơn nữa trong quá trình này, tiểu thập thất không mạnh hơn còn chưa tính, tráilại sinh ra tâm ma?Chuyện này tìm ai nói rõ lý lẽ đây.Hắn muốn dạy một đệ tử thành tài, khó như vậy ư???Ta, Sở mỗ lại thực sự không dạy được một đệ tử……Trong đại điện tông chủ.Sở Duyên đau đầu chuyện của tiểu thập thất, sau đó bảo Diệp Lạc rời đi, đi gọiĐạm Đài Lạc Tuyết tới đây.Hắn vẫn nên bỏ chuyện của tiểu thập thất sang một bên.Bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết thành thánh trước.Hiện giờ tu vi của Đạm Đài Lạc Tuyết cách thánh nhân rất gần.Hiện giờ đã là chuẩn thánh đỉnh phong.Chỉ cần lại bồi dưỡng một thời gian, sẽ thành thánh.Cho nên Sở Duyên dự định ưu tiên bồi dưỡng Đạm Đài Lạc Tuyết.Còn tiểu thập thất.Sở Duyên đã hết nói nổi.Hắn cũng đang lo lắng, có nên dạy phế tiểu thập thất hay không.Dùng để hoàn thành nhiệm vụ của tiểu hiệu thần quang.Nhưng mà nghĩ lại, Sở Duyên rất không muốn.Cho dù thế nào, tiểu thập thất cũng là đệ tử thân truyền của hắn.Đệ tử thân truyền là đệ tử được hắn tán thành.Là đệ tử trong vòng bảo hộ của hắn.Hắn tuyệt đối không muốn dạy phế đệ tử thứ 17 này.Sở Duyên bày tỏ, cho dù hắn có nhiệm vụ dạy phế đệ tử, nhưng hắn cũng cóđiểm mấu chốt.Đệ tử thân truyền của hắn, hắn tuyệt đối không dạy phế.“Haizz, đệ tử thứ 17 này, chỉ có thể đi một bước xem một bước.”Sở Duyên thở dài một hơi.Cuối cùng nhắm mắt lại, lẳng lặng chờ đợi.Hắn cần đợi Đạm Đài Lạc Tuyết đến.Khoảng một lúc lâu sau, một bóng người im lặng đi vào trong điện.“Đệ tử Đạm Đài Lạc Tuyết, tham kiến sư tôn.”Người tới chính là Đạm Đài Lạc Tuyết.Đạm Đài Lạc Tuyết vừa vào trong điện, đã cúi người thi lễ.Lúc này, Đạm Đài Lạc Tuyết mặc áo bào màu xanh, tóc dùng ti đái buộc lại,buộc phía sau đầu, khí chất này vô cùng điềm đạm, nhưng trong đôi mắt trànngập tinh quang.Loại tinh quang này, khiến người khác đối diện đều có một loại cảm giác.Nàng có thể khống chế mọi thứ.Khống chế tất cả!Mọi thứ trên thế gian đều giống như ván cờ.Mà nàng là người khống chế ván cờ.Nhưng loại cảm giác này, không bao gồm Sở Duyên bên trong.Dưới thần quang của Sở Duyên, bất cứ thứ gì đều vô căn cứ.“Miễn lễ.”Sở Duyên nhẹ nhàng vung tay.Một dòng lực lượng vô hình lập tức nâng Đạm Đài Lạc Tuyết dậy.“Đa tạ sư tôn.”Đạm Đài Lạc Tuyết nói lời cảm ơn.“Ừm, Lạc Tuyết, hiện giờ ngươi hẳn là chuẩn thánh đỉnh phong? Cách cảnh giớithánh nhân, còn xa lắm không?”Sở Duyên thản nhiên hỏi một câu như vậy.“Mọi chuyện đều không thể lừa được pháp nhãn của sư tôn, đệ tử đã sớm làchuẩn thánh đỉnh phong, có khả năng bước vào cảnh giới thánh nhân bất cứ lúcnào. Chẳng qua sư tôn từng nói, khi đột phá thánh nhân, không nên gấp gáp,phải tích lũy trước, cho nên đệ tử vẫn luôn chưa đột phá, ý chí đang tích lũy.”Đạm Đài Lạc Tuyết rất nhu thuận trả lời câu hỏi của sư tôn nhà mình.Nghe thấy những lời này, Sở Duyên kinh hãi.Hắn không ngờ tới, vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết đã sớm đạt tới chuẩn thánhđỉnh phong.Còn đang tích lũy.Đệ tử này thực sự là…Thực sự là biết nghe lời.“Vậy Lạc Tuyết, bây giờ ngươi đã tích lũy được bao lâu?”Sở Duyên dò hỏi.“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử đã tích lũy được hơn một năm.”Đạm Đài Lạc Tuyết trả lời.“Hơn một năm…”Trong lòng Sở Duyên lại hoảng sợ.Hắn không ngờ tới vậy mà Đạm Đài Lạc Tuyết có thể đột phá thánh nhân vàomột năm trước, không lựa chọn đột phá, mà lựa chọn tích lũy.Hơn nữa tích lũy này, đã là một năm.Đệ tử này, quả nhiên tâm tính cường đại.“Một khi đã như vậy, vậy hôm nay bắt đầu độ kiếp đi, vi sư ở đây, có thể hộ đạocho ngươi.”Lúc này Sở Duyên mở miệng.

Chương 1286: Sở mỗ bất đắc dĩ 2