Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1330: Diệp Lạc chặn đường cướp của 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong cực hoang.Một bóng người từ cực hoang phía xa vượt qua mà đến, muốn tiến vào trong hưvô hỗn độn.Tốc độ của hắn ta rất nhanh, giống y như quỷ mị, thánh nhân tầm thường e rằngkhông địch lại được tốc độ này.Nếu có hỗn độn thánh nhân nhìn kỹ, có thể nhìn thấy được.Trên thực tế bóng người này gần như cùng loại với hồ ly, ngay cả trạng tháihình người còn chưa hóa thành.Nhưng chỉ là cùng loại với hồ ly như thế, tốc độ lại nhanh quỷ dị.Ở sau lưng con hồ ly này, nâng một thứ giống như cái gậy.Cho dù hồ ly nâng gậy, tốc độ vẫn rất nhanh, mục đích của hắn ta chỉ có một, hưvô hỗn độn!Hắn ta chỉ cần đưa cái gậy sau lưng tới hư vô hỗn độn, nhiệm vụ của hắn ta tínhlà hoàn thành.“Thiên Đạo Tiên Giới đồng ý với ta, chỉ cần đưa thứ này đến hư vô hỗn độn, sẽcho ta đan dược giải trừ nguyền rủa trên người ta, khiến ta có thể hóa hình!”“Đừng để ta biết hắn gạt ta, nếu không cho dù liều mạng đạo hạnh toàn thân tiêután, ta cũng phải khiến hắn đẹp mặt.”Hồ ly vừa chạy đi, vừa nhe răng trợn mắt.Hắn ta vừa đi đường, còn vừa ngẩng đầu nhìn phía trước.Nhanh.Hắn ta đã gần tới hư vô hỗn độn rồi.Tốc độ của hồ ly thật sự quá nhanh.Chỉ một lát sau.Con hồ ly này đi tới vùng đất bên cạnh hư vô hỗn độn.Ngay khi hắn ta sắp tiến vào hư vô hỗn độn.Một bóng người chặn lại ở bên cạnh hư vô hỗn độn.Hồ ly lập tức xù lông, còn tưởng có người muốn tới quấy rầy hắn ta, uy thế sánhngang với thánh nhân tràn ngập từ trong người hắn ta truyền ra.“Tôn giá, ta chính là người dưới trướng của Thiên Đạo Tiên Giới, tên là ĐổngKhưu, phụng mệnh tiến đến tiếp ứng, xin hỏi tôn giá là tới đưa chí bảo sao?”Người nói chuyện đúng là Đổng Khưu.Đổng Khưu đứng bên cạnh hư vô hỗn độn, hắn ta ngưng thần nhìn hồ ly điđường xa mà đến, vô cùng khẩn trương.Hắn ta biết rất rõ ràng, nhiệm vụ lần này của hắn ta quan trọng cỡ nào.Nếu xảy ra chuyện gì, hắn ta không gánh vác nổi.“Ngươi chính là người do Thiên Đạo Tiên Giới phái tới sao? Chẳng lẽ Tiên Giớicác ngươi không còn người à? Nếu không thì sao lại phái mặt hàng như vậytới.”Hồ ly nhìn thoáng qua Đổng Khưu với vẻ khinh thường.Đối với hắn ta mà nói, Đổng Khưu thật sự quá yếu.Bán thánh Tiên Giới, ngay cả Đại La Kim Tiên đều không đánh lại.Càng đừng nói đối mặt với thánh nhân.Ở trước mặt thánh nhân, loại bán thánh này chính là một ánh mắt diệt một đống.“Mong tôn giá mở miệng nói sạch sẽ một chút, ta là đại diện của Thiên ĐạoTiên Giới.”Sắc mặt Đổng Khưu xanh mét, chỉ có thể nói ra Thiên Đạo Tiên Giới.Hắn ta không muốn bị người ta sỉ nhục.“Hừ, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, cầm thứ này đưa cho Thiên ĐạoTiên Giới, đến đây nhiệm vụ của ta tính là hoàn thành, nếu thứ này xảy rachuyện ngoài ý muốn ở trong hư vô hỗn độn, vậy thì không liên quan tới ta.”Hồ ly hừ lạnh một tiếng, chẳng muốn nói thêm gì nữa.Hắn ta vừa điều động pháp lực, bao trùm lên thứ như cái gậy gì đó kia đẩy vềtrước, chuẩn bị đưa tới tay Đổng Khưu.Đổng Khưu thấy thế vội vàng tiến lên trước, chuẩn bị nhận lấy cây gậy kia.Nhưng đúng lúc này, kiếm khí khổng lồ từ hư không diễn sinh ra, chém về phíahồ ly kia.Ong ong ong!Dưới kiếm khí này, hơn phân nửa bên cạnh hư vô hỗn độn đều tan vỡ.Cả thế gian đều giống như không thể ngăn cản kiếm khí sắc bén này.Dưới kiếm khí này, hồ ly kia quá sợ hãi, hắn ta xoay người muốn chạy trốn.Nhưng mà kiếm khí này đã có lực lượng vượt qua hỗn độn thánh nhân, trực tiếpphong tỏa tất cả đường lui của hồ ly.“Không!”Hồ ly gầm thét như bị bệnh tâm thần.Khí thế toàn thân hắn ta điên cuồng phóng thích ra, vốn chỉ có một cái đuôi,trong lúc hoảng hốt biến thành chín cái, hung uy của cửu vĩ xuất hiện lộ ra.Rầm rầm!Kiếm khí chém xuống.Hồ ly phun ra máu tươi, cơ thể bay ngược mà ra, chín cái đuôi kia cường bạo bịchém tám cái.Sau khi bay ra xa mấy vạn dặm, hắn ta mới dừng lại được, gian nan đứng dậy,đạp hư không, sợ hãi nhìn phương hướng kiếm khí kia mới chém tới.“Cửu vĩ, một đuôi một mạng, tám đuôi mới đỡ được công kích này, thậm chímột đuôi kia cũng suýt nữa không còn, người này, là hỗn độn thánh nhân!”Hồ ly miệng ngậm máu tươi, run rẩy nói.Bộ lông vốn rất đẹp của hắn ta đã bị máu tươi nhuộm đỏ, có vẻ chật vật khôngchịu nổi, hơn nữa khí tức càng ngày càng suy yếu.“Giao đồ ra đây, tha chết cho ngươi.”Trong hư không, một bóng người đạp trường hà kiếm đạo mà ra, từ trên caonhìn xuống, quan sát toàn bộ.“Kiếm đạo chi chủ, kiếm đạo thánh!”Hồ ly kêu lên thân phận của người tới.Người tới chính là Diệp Lạc.“Ngươi có thể đỡ được một kiếm của ta, tuy dùng thủ đoạn bất chính, nhưng coinhư đỡ được một kiếm của ta, giao chí bảo ra, tha chết cho ngươi.”Diệp Lạc thản nhiên nói những lời này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong cực hoang.Một bóng người từ cực hoang phía xa vượt qua mà đến, muốn tiến vào trong hưvô hỗn độn.Tốc độ của hắn ta rất nhanh, giống y như quỷ mị, thánh nhân tầm thường e rằngkhông địch lại được tốc độ này.Nếu có hỗn độn thánh nhân nhìn kỹ, có thể nhìn thấy được.Trên thực tế bóng người này gần như cùng loại với hồ ly, ngay cả trạng tháihình người còn chưa hóa thành.Nhưng chỉ là cùng loại với hồ ly như thế, tốc độ lại nhanh quỷ dị.Ở sau lưng con hồ ly này, nâng một thứ giống như cái gậy.Cho dù hồ ly nâng gậy, tốc độ vẫn rất nhanh, mục đích của hắn ta chỉ có một, hưvô hỗn độn!Hắn ta chỉ cần đưa cái gậy sau lưng tới hư vô hỗn độn, nhiệm vụ của hắn ta tínhlà hoàn thành.“Thiên Đạo Tiên Giới đồng ý với ta, chỉ cần đưa thứ này đến hư vô hỗn độn, sẽcho ta đan dược giải trừ nguyền rủa trên người ta, khiến ta có thể hóa hình!”“Đừng để ta biết hắn gạt ta, nếu không cho dù liều mạng đạo hạnh toàn thân tiêután, ta cũng phải khiến hắn đẹp mặt.”Hồ ly vừa chạy đi, vừa nhe răng trợn mắt.Hắn ta vừa đi đường, còn vừa ngẩng đầu nhìn phía trước.Nhanh.Hắn ta đã gần tới hư vô hỗn độn rồi.Tốc độ của hồ ly thật sự quá nhanh.Chỉ một lát sau.Con hồ ly này đi tới vùng đất bên cạnh hư vô hỗn độn.Ngay khi hắn ta sắp tiến vào hư vô hỗn độn.Một bóng người chặn lại ở bên cạnh hư vô hỗn độn.Hồ ly lập tức xù lông, còn tưởng có người muốn tới quấy rầy hắn ta, uy thế sánhngang với thánh nhân tràn ngập từ trong người hắn ta truyền ra.“Tôn giá, ta chính là người dưới trướng của Thiên Đạo Tiên Giới, tên là ĐổngKhưu, phụng mệnh tiến đến tiếp ứng, xin hỏi tôn giá là tới đưa chí bảo sao?”Người nói chuyện đúng là Đổng Khưu.Đổng Khưu đứng bên cạnh hư vô hỗn độn, hắn ta ngưng thần nhìn hồ ly điđường xa mà đến, vô cùng khẩn trương.Hắn ta biết rất rõ ràng, nhiệm vụ lần này của hắn ta quan trọng cỡ nào.Nếu xảy ra chuyện gì, hắn ta không gánh vác nổi.“Ngươi chính là người do Thiên Đạo Tiên Giới phái tới sao? Chẳng lẽ Tiên Giớicác ngươi không còn người à? Nếu không thì sao lại phái mặt hàng như vậytới.”Hồ ly nhìn thoáng qua Đổng Khưu với vẻ khinh thường.Đối với hắn ta mà nói, Đổng Khưu thật sự quá yếu.Bán thánh Tiên Giới, ngay cả Đại La Kim Tiên đều không đánh lại.Càng đừng nói đối mặt với thánh nhân.Ở trước mặt thánh nhân, loại bán thánh này chính là một ánh mắt diệt một đống.“Mong tôn giá mở miệng nói sạch sẽ một chút, ta là đại diện của Thiên ĐạoTiên Giới.”Sắc mặt Đổng Khưu xanh mét, chỉ có thể nói ra Thiên Đạo Tiên Giới.Hắn ta không muốn bị người ta sỉ nhục.“Hừ, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, cầm thứ này đưa cho Thiên ĐạoTiên Giới, đến đây nhiệm vụ của ta tính là hoàn thành, nếu thứ này xảy rachuyện ngoài ý muốn ở trong hư vô hỗn độn, vậy thì không liên quan tới ta.”Hồ ly hừ lạnh một tiếng, chẳng muốn nói thêm gì nữa.Hắn ta vừa điều động pháp lực, bao trùm lên thứ như cái gậy gì đó kia đẩy vềtrước, chuẩn bị đưa tới tay Đổng Khưu.Đổng Khưu thấy thế vội vàng tiến lên trước, chuẩn bị nhận lấy cây gậy kia.Nhưng đúng lúc này, kiếm khí khổng lồ từ hư không diễn sinh ra, chém về phíahồ ly kia.Ong ong ong!Dưới kiếm khí này, hơn phân nửa bên cạnh hư vô hỗn độn đều tan vỡ.Cả thế gian đều giống như không thể ngăn cản kiếm khí sắc bén này.Dưới kiếm khí này, hồ ly kia quá sợ hãi, hắn ta xoay người muốn chạy trốn.Nhưng mà kiếm khí này đã có lực lượng vượt qua hỗn độn thánh nhân, trực tiếpphong tỏa tất cả đường lui của hồ ly.“Không!”Hồ ly gầm thét như bị bệnh tâm thần.Khí thế toàn thân hắn ta điên cuồng phóng thích ra, vốn chỉ có một cái đuôi,trong lúc hoảng hốt biến thành chín cái, hung uy của cửu vĩ xuất hiện lộ ra.Rầm rầm!Kiếm khí chém xuống.Hồ ly phun ra máu tươi, cơ thể bay ngược mà ra, chín cái đuôi kia cường bạo bịchém tám cái.Sau khi bay ra xa mấy vạn dặm, hắn ta mới dừng lại được, gian nan đứng dậy,đạp hư không, sợ hãi nhìn phương hướng kiếm khí kia mới chém tới.“Cửu vĩ, một đuôi một mạng, tám đuôi mới đỡ được công kích này, thậm chímột đuôi kia cũng suýt nữa không còn, người này, là hỗn độn thánh nhân!”Hồ ly miệng ngậm máu tươi, run rẩy nói.Bộ lông vốn rất đẹp của hắn ta đã bị máu tươi nhuộm đỏ, có vẻ chật vật khôngchịu nổi, hơn nữa khí tức càng ngày càng suy yếu.“Giao đồ ra đây, tha chết cho ngươi.”Trong hư không, một bóng người đạp trường hà kiếm đạo mà ra, từ trên caonhìn xuống, quan sát toàn bộ.“Kiếm đạo chi chủ, kiếm đạo thánh!”Hồ ly kêu lên thân phận của người tới.Người tới chính là Diệp Lạc.“Ngươi có thể đỡ được một kiếm của ta, tuy dùng thủ đoạn bất chính, nhưng coinhư đỡ được một kiếm của ta, giao chí bảo ra, tha chết cho ngươi.”Diệp Lạc thản nhiên nói những lời này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong cực hoang.Một bóng người từ cực hoang phía xa vượt qua mà đến, muốn tiến vào trong hưvô hỗn độn.Tốc độ của hắn ta rất nhanh, giống y như quỷ mị, thánh nhân tầm thường e rằngkhông địch lại được tốc độ này.Nếu có hỗn độn thánh nhân nhìn kỹ, có thể nhìn thấy được.Trên thực tế bóng người này gần như cùng loại với hồ ly, ngay cả trạng tháihình người còn chưa hóa thành.Nhưng chỉ là cùng loại với hồ ly như thế, tốc độ lại nhanh quỷ dị.Ở sau lưng con hồ ly này, nâng một thứ giống như cái gậy.Cho dù hồ ly nâng gậy, tốc độ vẫn rất nhanh, mục đích của hắn ta chỉ có một, hưvô hỗn độn!Hắn ta chỉ cần đưa cái gậy sau lưng tới hư vô hỗn độn, nhiệm vụ của hắn ta tínhlà hoàn thành.“Thiên Đạo Tiên Giới đồng ý với ta, chỉ cần đưa thứ này đến hư vô hỗn độn, sẽcho ta đan dược giải trừ nguyền rủa trên người ta, khiến ta có thể hóa hình!”“Đừng để ta biết hắn gạt ta, nếu không cho dù liều mạng đạo hạnh toàn thân tiêután, ta cũng phải khiến hắn đẹp mặt.”Hồ ly vừa chạy đi, vừa nhe răng trợn mắt.Hắn ta vừa đi đường, còn vừa ngẩng đầu nhìn phía trước.Nhanh.Hắn ta đã gần tới hư vô hỗn độn rồi.Tốc độ của hồ ly thật sự quá nhanh.Chỉ một lát sau.Con hồ ly này đi tới vùng đất bên cạnh hư vô hỗn độn.Ngay khi hắn ta sắp tiến vào hư vô hỗn độn.Một bóng người chặn lại ở bên cạnh hư vô hỗn độn.Hồ ly lập tức xù lông, còn tưởng có người muốn tới quấy rầy hắn ta, uy thế sánhngang với thánh nhân tràn ngập từ trong người hắn ta truyền ra.“Tôn giá, ta chính là người dưới trướng của Thiên Đạo Tiên Giới, tên là ĐổngKhưu, phụng mệnh tiến đến tiếp ứng, xin hỏi tôn giá là tới đưa chí bảo sao?”Người nói chuyện đúng là Đổng Khưu.Đổng Khưu đứng bên cạnh hư vô hỗn độn, hắn ta ngưng thần nhìn hồ ly điđường xa mà đến, vô cùng khẩn trương.Hắn ta biết rất rõ ràng, nhiệm vụ lần này của hắn ta quan trọng cỡ nào.Nếu xảy ra chuyện gì, hắn ta không gánh vác nổi.“Ngươi chính là người do Thiên Đạo Tiên Giới phái tới sao? Chẳng lẽ Tiên Giớicác ngươi không còn người à? Nếu không thì sao lại phái mặt hàng như vậytới.”Hồ ly nhìn thoáng qua Đổng Khưu với vẻ khinh thường.Đối với hắn ta mà nói, Đổng Khưu thật sự quá yếu.Bán thánh Tiên Giới, ngay cả Đại La Kim Tiên đều không đánh lại.Càng đừng nói đối mặt với thánh nhân.Ở trước mặt thánh nhân, loại bán thánh này chính là một ánh mắt diệt một đống.“Mong tôn giá mở miệng nói sạch sẽ một chút, ta là đại diện của Thiên ĐạoTiên Giới.”Sắc mặt Đổng Khưu xanh mét, chỉ có thể nói ra Thiên Đạo Tiên Giới.Hắn ta không muốn bị người ta sỉ nhục.“Hừ, nói nhiều lời vô nghĩa như vậy làm gì, cầm thứ này đưa cho Thiên ĐạoTiên Giới, đến đây nhiệm vụ của ta tính là hoàn thành, nếu thứ này xảy rachuyện ngoài ý muốn ở trong hư vô hỗn độn, vậy thì không liên quan tới ta.”Hồ ly hừ lạnh một tiếng, chẳng muốn nói thêm gì nữa.Hắn ta vừa điều động pháp lực, bao trùm lên thứ như cái gậy gì đó kia đẩy vềtrước, chuẩn bị đưa tới tay Đổng Khưu.Đổng Khưu thấy thế vội vàng tiến lên trước, chuẩn bị nhận lấy cây gậy kia.Nhưng đúng lúc này, kiếm khí khổng lồ từ hư không diễn sinh ra, chém về phíahồ ly kia.Ong ong ong!Dưới kiếm khí này, hơn phân nửa bên cạnh hư vô hỗn độn đều tan vỡ.Cả thế gian đều giống như không thể ngăn cản kiếm khí sắc bén này.Dưới kiếm khí này, hồ ly kia quá sợ hãi, hắn ta xoay người muốn chạy trốn.Nhưng mà kiếm khí này đã có lực lượng vượt qua hỗn độn thánh nhân, trực tiếpphong tỏa tất cả đường lui của hồ ly.“Không!”Hồ ly gầm thét như bị bệnh tâm thần.Khí thế toàn thân hắn ta điên cuồng phóng thích ra, vốn chỉ có một cái đuôi,trong lúc hoảng hốt biến thành chín cái, hung uy của cửu vĩ xuất hiện lộ ra.Rầm rầm!Kiếm khí chém xuống.Hồ ly phun ra máu tươi, cơ thể bay ngược mà ra, chín cái đuôi kia cường bạo bịchém tám cái.Sau khi bay ra xa mấy vạn dặm, hắn ta mới dừng lại được, gian nan đứng dậy,đạp hư không, sợ hãi nhìn phương hướng kiếm khí kia mới chém tới.“Cửu vĩ, một đuôi một mạng, tám đuôi mới đỡ được công kích này, thậm chímột đuôi kia cũng suýt nữa không còn, người này, là hỗn độn thánh nhân!”Hồ ly miệng ngậm máu tươi, run rẩy nói.Bộ lông vốn rất đẹp của hắn ta đã bị máu tươi nhuộm đỏ, có vẻ chật vật khôngchịu nổi, hơn nữa khí tức càng ngày càng suy yếu.“Giao đồ ra đây, tha chết cho ngươi.”Trong hư không, một bóng người đạp trường hà kiếm đạo mà ra, từ trên caonhìn xuống, quan sát toàn bộ.“Kiếm đạo chi chủ, kiếm đạo thánh!”Hồ ly kêu lên thân phận của người tới.Người tới chính là Diệp Lạc.“Ngươi có thể đỡ được một kiếm của ta, tuy dùng thủ đoạn bất chính, nhưng coinhư đỡ được một kiếm của ta, giao chí bảo ra, tha chết cho ngươi.”Diệp Lạc thản nhiên nói những lời này

Chương 1330: Diệp Lạc chặn đường cướp của 1