Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1348: Tô Càn Nguyên sảng khoái tinh thần 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thật sự là quá sung sướng.Tô Càn Nguyên sảng khoái tinh thần, không chút lo lắng thương thế của TrươngHàn.Hắn ta ra tay vẫn có chừng mực.Một quyền này cùng lắm là khiến Trương Hàn chịu thương tổn cơ thể, phươngdiện thần hồn cùng lắm là chấn động mà thôi.Tuyệt đối không nguy hiểm tới tính mạng, cũng không ảnh hưởng tới căn cơ.Có Thiên Đạo Tiên Giới chữa trị cho Trương Hàn, không cần lo lắng.“Sao tam sư huynh đánh nhị sư huynh, vui sướng như thế?”Trong không khí vui sướng, một giọng nói vang lên bên tai Tô Càn Nguyên.Giọng nói này dọa Tô Càn Nguyên sợ hãi.Hắn ta ngẩng đầu, thì thấy đám Ngải Tình.Đám người này im hơi lặng tiếng, chẳng biết đi tới bên cạnh hắn ta từ lúc nào.“Các ngươi nói linh tinh gì thế, ta là đang cười bố cục của sư tôn hoàn thành màthôi.”Tô Càn Nguyên phụng phịu nói.“Tam sư huynh huynh đừng giả vờ nữa, vui vẻ thì vui vẻ, ai chẳng biết huynhvà đại sư huynh, nhị sư huynh đều muốn đánh nhau, chẳng qua không có cơ hộimà thôi.”Lý Thành xua tay nói.“Hả? Tên tiểu tử này, đệ nghe ai nói? Loại tin tức này đã bị các ngươi biết sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, không nghĩ tới loại tin tức này đã truyền rangoài.“Đại sư huynh nói, huynh ấy nói, nếu cho huynh ấy cơ hội, muốn treo huynh vànhị sư huynh lên cây đánh.”Lâm Mạc cũng đi tới, thản nhiên nói một câu như thế.Tô Càn Nguyên: “…”Đại sư huynh thật sự nói như vậy ư?Hắn ta không có sĩ diện à?Đáng ghét.Nếu người này không phải đại sư huynh, hắn ta nhất định tìm đối phương đấumột trận.Nhưng mà đối mặt với đại sư huynh, hắn ta thật sự không dám nổi nóng.Với chiến lực khủng bố của đại sư huynh.Đừng nói là hắn ta.Các đệ tử của Vô Đạo Tông cùng ra tay, cũng chưa chắc đỡ được ba kiếm củađại sư huynh.Nhịn…Tô Càn Nguyên im lặng nói trong lòng.Tiên Giới, Thiên Thổ.Thao Thế dẫn theo Trương Hàn trở về nơi này.Hai bọn họ từ Tiên Giới trở về, một đường đi tới đây.Vừa mới tới nơi, một tia sáng xuất hiện.Chỉ thấy Thiên Đạo Tiên Giới nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ.Lúc này trên mặt Thiên Đạo Tiên Giới tràn ngập sốt ruột, khí thế trên ngườicũng không kịp khống chế, phóng thích một cách tự nhiên.Thao Thế bị thiên uy này va chạm tới.Nhưng hắn ta căn bản không thể nói gì, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng, đồngthời một tay đỡ Trương Hàn bị thương.Lúc này ý thức của Trương Hàn đã mơ hồ, sắp tiến vào trạng thái mê mang.“Trương Hàn, ngươi thế nào rồi?”Câu đầu tiên của Thiên Đạo Tiên Giới chính là ân cần thăm hỏi tình hình cơ thểcủa Trương Hàn, trong giọng điệu của hắn ta tràn ngập thân thiết.“Tôn, tôn thượng, thuộc, thuộc hạ không phụ sự kỳ vọng của người, cướp, cướpđược chí bảo trở về rồi.”Trương Hàn hấp hối, muốn đưa cây gậy trên tay cho Thiên Đạo Tiên Giới,nhưng phát hiện cho dù thế nào cũng không nâng tay lên nổi.Không biết là bị thương quá nặng, hay là cây gậy quá nặng.Tóm lại là dáng vẻ y như sắp chết.Thiên Đạo Tiên Giới nhìn thấy thế thì vô cùng sốt ruột.“Chí bảo cái gì mà chí bảo, đâu quan trọng bằng ngươi, ngươi đừng nói chuyện,nhanh thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ tế đàn, tự mình chữa thương cho ngươi.”Thiên Đạo Tiên Giới cảm thấy rất tự trách.Hắn ta không nên để Trương Hàn tự mình dẫn đội tới đó.Phái Thao Thế đi không được sao?Lần này thì hay rồi, biến thành Trương Hàn bị trọng thương.Nếu tổn hại Trương Hàn, vậy thì như tổn hại một tay của hắn ta!Chí bảo gì đó kia, không thể so được với Trương Hàn.“Không, không được, mong tôn thượng nhận lấy chí bảo này trước…”Cho dù Trương Hàn nhìn rất suy yếu, nhưng thái độ vẫn rất cứng rắn.Hắn ta kiên trì muốn đưa chí bảo cho Thiên Đạo Tiên Giới trước.“Được được được.”Thiên Đạo Tiên Giới chỉ có thể nhận lấy cây gậy kia.Khi bàn tay hắn ta chạm vào cây gậy kia, trong gậy có luồng hơi nóng lập tứctruyền tới, nhanh chóng thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo.Kiện chí bảo này, chuyên khắc Thiên Đạo!Đối với Thiên Đạo Tiên Giới mà nói, thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo, khiếnhắn ta cảm thấy vô cùng đau đớn.Nhưng Thiên Đạo Tiên Giới không muốn Trương Hàn lo lắng, biểu hiện ra dángvẻ hời hợt.Hắn ta hít sâu một hơi.Ngay sau đó ném chí bảo cho Thao Thế.“Trương Hàn ta đưa đi, kiện chí bảo này ngươi cầm lấy trước.”Thiên Đạo Tiên Giới nói một câu như vậy.Hắn ta bất chợt ném chí bảo về phía Thao Thế.Tay vung lên, lấy Thiên Đạo Chi Lực cuốn lấy Trương Hàn, hóa thành tia sángnhanh chóng biến mất ở đây.Thao Thế ở tại chỗ im lặng.Vai hề là hắn ta sao?Thiên Đạo Tiên Giới này đối với Trương Hàn tốt như vậy, đối với hắn ta ôn hòa.Rõ ràng luận về tư chất, hắn ta mới là người mạnh nhất.Đáng ghét.Nhưng mà bọn họ đều là nằm vùng.Tranh chuyện này không có ý nghĩa.Không biết sau này Thiên Đạo Tiên Giới biết rõ thân phận của bọn họ, có tứcchết hay không.Trên mặt Thao Thế lộ ra nụ cười quỷ dị.…Cùng lúc đó.Bên kia.Nơi giống như là tế đàn.Thiên Đạo Tiên Giới đang hội tụ Thiên Đạo Chi Lực.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thật sự là quá sung sướng.Tô Càn Nguyên sảng khoái tinh thần, không chút lo lắng thương thế của TrươngHàn.Hắn ta ra tay vẫn có chừng mực.Một quyền này cùng lắm là khiến Trương Hàn chịu thương tổn cơ thể, phươngdiện thần hồn cùng lắm là chấn động mà thôi.Tuyệt đối không nguy hiểm tới tính mạng, cũng không ảnh hưởng tới căn cơ.Có Thiên Đạo Tiên Giới chữa trị cho Trương Hàn, không cần lo lắng.“Sao tam sư huynh đánh nhị sư huynh, vui sướng như thế?”Trong không khí vui sướng, một giọng nói vang lên bên tai Tô Càn Nguyên.Giọng nói này dọa Tô Càn Nguyên sợ hãi.Hắn ta ngẩng đầu, thì thấy đám Ngải Tình.Đám người này im hơi lặng tiếng, chẳng biết đi tới bên cạnh hắn ta từ lúc nào.“Các ngươi nói linh tinh gì thế, ta là đang cười bố cục của sư tôn hoàn thành màthôi.”Tô Càn Nguyên phụng phịu nói.“Tam sư huynh huynh đừng giả vờ nữa, vui vẻ thì vui vẻ, ai chẳng biết huynhvà đại sư huynh, nhị sư huynh đều muốn đánh nhau, chẳng qua không có cơ hộimà thôi.”Lý Thành xua tay nói.“Hả? Tên tiểu tử này, đệ nghe ai nói? Loại tin tức này đã bị các ngươi biết sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, không nghĩ tới loại tin tức này đã truyền rangoài.“Đại sư huynh nói, huynh ấy nói, nếu cho huynh ấy cơ hội, muốn treo huynh vànhị sư huynh lên cây đánh.”Lâm Mạc cũng đi tới, thản nhiên nói một câu như thế.Tô Càn Nguyên: “…”Đại sư huynh thật sự nói như vậy ư?Hắn ta không có sĩ diện à?Đáng ghét.Nếu người này không phải đại sư huynh, hắn ta nhất định tìm đối phương đấumột trận.Nhưng mà đối mặt với đại sư huynh, hắn ta thật sự không dám nổi nóng.Với chiến lực khủng bố của đại sư huynh.Đừng nói là hắn ta.Các đệ tử của Vô Đạo Tông cùng ra tay, cũng chưa chắc đỡ được ba kiếm củađại sư huynh.Nhịn…Tô Càn Nguyên im lặng nói trong lòng.Tiên Giới, Thiên Thổ.Thao Thế dẫn theo Trương Hàn trở về nơi này.Hai bọn họ từ Tiên Giới trở về, một đường đi tới đây.Vừa mới tới nơi, một tia sáng xuất hiện.Chỉ thấy Thiên Đạo Tiên Giới nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ.Lúc này trên mặt Thiên Đạo Tiên Giới tràn ngập sốt ruột, khí thế trên ngườicũng không kịp khống chế, phóng thích một cách tự nhiên.Thao Thế bị thiên uy này va chạm tới.Nhưng hắn ta căn bản không thể nói gì, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng, đồngthời một tay đỡ Trương Hàn bị thương.Lúc này ý thức của Trương Hàn đã mơ hồ, sắp tiến vào trạng thái mê mang.“Trương Hàn, ngươi thế nào rồi?”Câu đầu tiên của Thiên Đạo Tiên Giới chính là ân cần thăm hỏi tình hình cơ thểcủa Trương Hàn, trong giọng điệu của hắn ta tràn ngập thân thiết.“Tôn, tôn thượng, thuộc, thuộc hạ không phụ sự kỳ vọng của người, cướp, cướpđược chí bảo trở về rồi.”Trương Hàn hấp hối, muốn đưa cây gậy trên tay cho Thiên Đạo Tiên Giới,nhưng phát hiện cho dù thế nào cũng không nâng tay lên nổi.Không biết là bị thương quá nặng, hay là cây gậy quá nặng.Tóm lại là dáng vẻ y như sắp chết.Thiên Đạo Tiên Giới nhìn thấy thế thì vô cùng sốt ruột.“Chí bảo cái gì mà chí bảo, đâu quan trọng bằng ngươi, ngươi đừng nói chuyện,nhanh thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ tế đàn, tự mình chữa thương cho ngươi.”Thiên Đạo Tiên Giới cảm thấy rất tự trách.Hắn ta không nên để Trương Hàn tự mình dẫn đội tới đó.Phái Thao Thế đi không được sao?Lần này thì hay rồi, biến thành Trương Hàn bị trọng thương.Nếu tổn hại Trương Hàn, vậy thì như tổn hại một tay của hắn ta!Chí bảo gì đó kia, không thể so được với Trương Hàn.“Không, không được, mong tôn thượng nhận lấy chí bảo này trước…”Cho dù Trương Hàn nhìn rất suy yếu, nhưng thái độ vẫn rất cứng rắn.Hắn ta kiên trì muốn đưa chí bảo cho Thiên Đạo Tiên Giới trước.“Được được được.”Thiên Đạo Tiên Giới chỉ có thể nhận lấy cây gậy kia.Khi bàn tay hắn ta chạm vào cây gậy kia, trong gậy có luồng hơi nóng lập tứctruyền tới, nhanh chóng thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo.Kiện chí bảo này, chuyên khắc Thiên Đạo!Đối với Thiên Đạo Tiên Giới mà nói, thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo, khiếnhắn ta cảm thấy vô cùng đau đớn.Nhưng Thiên Đạo Tiên Giới không muốn Trương Hàn lo lắng, biểu hiện ra dángvẻ hời hợt.Hắn ta hít sâu một hơi.Ngay sau đó ném chí bảo cho Thao Thế.“Trương Hàn ta đưa đi, kiện chí bảo này ngươi cầm lấy trước.”Thiên Đạo Tiên Giới nói một câu như vậy.Hắn ta bất chợt ném chí bảo về phía Thao Thế.Tay vung lên, lấy Thiên Đạo Chi Lực cuốn lấy Trương Hàn, hóa thành tia sángnhanh chóng biến mất ở đây.Thao Thế ở tại chỗ im lặng.Vai hề là hắn ta sao?Thiên Đạo Tiên Giới này đối với Trương Hàn tốt như vậy, đối với hắn ta ôn hòa.Rõ ràng luận về tư chất, hắn ta mới là người mạnh nhất.Đáng ghét.Nhưng mà bọn họ đều là nằm vùng.Tranh chuyện này không có ý nghĩa.Không biết sau này Thiên Đạo Tiên Giới biết rõ thân phận của bọn họ, có tứcchết hay không.Trên mặt Thao Thế lộ ra nụ cười quỷ dị.…Cùng lúc đó.Bên kia.Nơi giống như là tế đàn.Thiên Đạo Tiên Giới đang hội tụ Thiên Đạo Chi Lực.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Thật sự là quá sung sướng.Tô Càn Nguyên sảng khoái tinh thần, không chút lo lắng thương thế của TrươngHàn.Hắn ta ra tay vẫn có chừng mực.Một quyền này cùng lắm là khiến Trương Hàn chịu thương tổn cơ thể, phươngdiện thần hồn cùng lắm là chấn động mà thôi.Tuyệt đối không nguy hiểm tới tính mạng, cũng không ảnh hưởng tới căn cơ.Có Thiên Đạo Tiên Giới chữa trị cho Trương Hàn, không cần lo lắng.“Sao tam sư huynh đánh nhị sư huynh, vui sướng như thế?”Trong không khí vui sướng, một giọng nói vang lên bên tai Tô Càn Nguyên.Giọng nói này dọa Tô Càn Nguyên sợ hãi.Hắn ta ngẩng đầu, thì thấy đám Ngải Tình.Đám người này im hơi lặng tiếng, chẳng biết đi tới bên cạnh hắn ta từ lúc nào.“Các ngươi nói linh tinh gì thế, ta là đang cười bố cục của sư tôn hoàn thành màthôi.”Tô Càn Nguyên phụng phịu nói.“Tam sư huynh huynh đừng giả vờ nữa, vui vẻ thì vui vẻ, ai chẳng biết huynhvà đại sư huynh, nhị sư huynh đều muốn đánh nhau, chẳng qua không có cơ hộimà thôi.”Lý Thành xua tay nói.“Hả? Tên tiểu tử này, đệ nghe ai nói? Loại tin tức này đã bị các ngươi biết sao?”Tô Càn Nguyên sửng sốt một lát, không nghĩ tới loại tin tức này đã truyền rangoài.“Đại sư huynh nói, huynh ấy nói, nếu cho huynh ấy cơ hội, muốn treo huynh vànhị sư huynh lên cây đánh.”Lâm Mạc cũng đi tới, thản nhiên nói một câu như thế.Tô Càn Nguyên: “…”Đại sư huynh thật sự nói như vậy ư?Hắn ta không có sĩ diện à?Đáng ghét.Nếu người này không phải đại sư huynh, hắn ta nhất định tìm đối phương đấumột trận.Nhưng mà đối mặt với đại sư huynh, hắn ta thật sự không dám nổi nóng.Với chiến lực khủng bố của đại sư huynh.Đừng nói là hắn ta.Các đệ tử của Vô Đạo Tông cùng ra tay, cũng chưa chắc đỡ được ba kiếm củađại sư huynh.Nhịn…Tô Càn Nguyên im lặng nói trong lòng.Tiên Giới, Thiên Thổ.Thao Thế dẫn theo Trương Hàn trở về nơi này.Hai bọn họ từ Tiên Giới trở về, một đường đi tới đây.Vừa mới tới nơi, một tia sáng xuất hiện.Chỉ thấy Thiên Đạo Tiên Giới nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn họ.Lúc này trên mặt Thiên Đạo Tiên Giới tràn ngập sốt ruột, khí thế trên ngườicũng không kịp khống chế, phóng thích một cách tự nhiên.Thao Thế bị thiên uy này va chạm tới.Nhưng hắn ta căn bản không thể nói gì, chỉ có thể nghiến răng chịu đựng, đồngthời một tay đỡ Trương Hàn bị thương.Lúc này ý thức của Trương Hàn đã mơ hồ, sắp tiến vào trạng thái mê mang.“Trương Hàn, ngươi thế nào rồi?”Câu đầu tiên của Thiên Đạo Tiên Giới chính là ân cần thăm hỏi tình hình cơ thểcủa Trương Hàn, trong giọng điệu của hắn ta tràn ngập thân thiết.“Tôn, tôn thượng, thuộc, thuộc hạ không phụ sự kỳ vọng của người, cướp, cướpđược chí bảo trở về rồi.”Trương Hàn hấp hối, muốn đưa cây gậy trên tay cho Thiên Đạo Tiên Giới,nhưng phát hiện cho dù thế nào cũng không nâng tay lên nổi.Không biết là bị thương quá nặng, hay là cây gậy quá nặng.Tóm lại là dáng vẻ y như sắp chết.Thiên Đạo Tiên Giới nhìn thấy thế thì vô cùng sốt ruột.“Chí bảo cái gì mà chí bảo, đâu quan trọng bằng ngươi, ngươi đừng nói chuyện,nhanh thôi, ta dẫn ngươi đến chỗ tế đàn, tự mình chữa thương cho ngươi.”Thiên Đạo Tiên Giới cảm thấy rất tự trách.Hắn ta không nên để Trương Hàn tự mình dẫn đội tới đó.Phái Thao Thế đi không được sao?Lần này thì hay rồi, biến thành Trương Hàn bị trọng thương.Nếu tổn hại Trương Hàn, vậy thì như tổn hại một tay của hắn ta!Chí bảo gì đó kia, không thể so được với Trương Hàn.“Không, không được, mong tôn thượng nhận lấy chí bảo này trước…”Cho dù Trương Hàn nhìn rất suy yếu, nhưng thái độ vẫn rất cứng rắn.Hắn ta kiên trì muốn đưa chí bảo cho Thiên Đạo Tiên Giới trước.“Được được được.”Thiên Đạo Tiên Giới chỉ có thể nhận lấy cây gậy kia.Khi bàn tay hắn ta chạm vào cây gậy kia, trong gậy có luồng hơi nóng lập tứctruyền tới, nhanh chóng thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo.Kiện chí bảo này, chuyên khắc Thiên Đạo!Đối với Thiên Đạo Tiên Giới mà nói, thiêu đốt lực lượng của Thiên Đạo, khiếnhắn ta cảm thấy vô cùng đau đớn.Nhưng Thiên Đạo Tiên Giới không muốn Trương Hàn lo lắng, biểu hiện ra dángvẻ hời hợt.Hắn ta hít sâu một hơi.Ngay sau đó ném chí bảo cho Thao Thế.“Trương Hàn ta đưa đi, kiện chí bảo này ngươi cầm lấy trước.”Thiên Đạo Tiên Giới nói một câu như vậy.Hắn ta bất chợt ném chí bảo về phía Thao Thế.Tay vung lên, lấy Thiên Đạo Chi Lực cuốn lấy Trương Hàn, hóa thành tia sángnhanh chóng biến mất ở đây.Thao Thế ở tại chỗ im lặng.Vai hề là hắn ta sao?Thiên Đạo Tiên Giới này đối với Trương Hàn tốt như vậy, đối với hắn ta ôn hòa.Rõ ràng luận về tư chất, hắn ta mới là người mạnh nhất.Đáng ghét.Nhưng mà bọn họ đều là nằm vùng.Tranh chuyện này không có ý nghĩa.Không biết sau này Thiên Đạo Tiên Giới biết rõ thân phận của bọn họ, có tứcchết hay không.Trên mặt Thao Thế lộ ra nụ cười quỷ dị.…Cùng lúc đó.Bên kia.Nơi giống như là tế đàn.Thiên Đạo Tiên Giới đang hội tụ Thiên Đạo Chi Lực.

Chương 1348: Tô Càn Nguyên sảng khoái tinh thần 2