Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1357: Đơn giản như vậy? 2
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Hậu bối, vì sao lại cuồng vọng như vậy, có biết cuồng vọng sẽ phải trả cái giáthật đắt hay không?”Đột nhiên trong lúc này, lại có một giọng nói chậm rãi vang lên.Sắc mặt Trương Hàn thay đổi, hắn ta quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy phía sau hắn ta, lại có hai bóng người xuất hiện.Đúng là Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn.Tam Thanh hiện thân, chặn đường đi của Trương Hàn.“Thông Thiên giáo chủ, ngươi căn bản không phải đi một mình!”Trương Hàn lộ ra vẻ hoảng sợ, như phát hiện ra gì đó.“Ngươi phát hiện ra rồi hả? Bọn ta vốn định lừa gạt Thiên Đạo Tiên Giới ra đây,không ngờ tới không lửa được Thiên Đạo Tiên Giới, trái lại lừa tên chó săn củaThiên Đạo Tiên Giới như ngươi ra đây.”“Nhưng mà cũng được, nếu có thể xử lý chó săn của Thiên Đạo Tiên Giới, cũngkhông tệ lắm.”Thông Thiên giáo chủ mở miệng nói một câu.“Đúng vậy.”Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều gật đầu, cho thấy ý củabọn họ, bọn họ đều tán thành lời nói của Thông Thiên giáo chủ.“Các ngươi…”Trương Hàn điều động pháp lực, khiến gương mặt mình trở nên xanh mét, đồngthời trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, suy nghĩ một lát kế tiếp nên trả lời thếnào, mới càng chân thật hơn một chút.Sư tôn cho hắn ta kịch bản đại khái.Trong đó không bao gồm lời kịch, cho nên lời kịch đều phải suy nghĩ cẩn thận.Nhưng mà tình hình của hắn ta hiện giờ, nói nhiều cũng vô dụng, chẳng bằngtrực tiếp ra tay, tốt nhất có thể khiến hắn ta bị thương.Nói không chừng như vậy Thiên Đạo Tiên Giới sẽ lao ra.Đương nhiên nhằm thỏa đáng, hắn ta cũng dựa gần Tiên Giới một chút, xâydựng cho Thiên Đạo Tiên Giới cảm giác hắn ta có thể cứu, tránh cho Thiên ĐạoTiên Giới trực tiếp từ bỏ hắn ta.Trương Hàn nghĩ như thế, đang chuẩn bị ra tay.Trong lòng cầu nguyện, đợi hắn ta lộ ra dáng vẻ “gần chết”, Thiên Đạo TiênGiới có thể ra tay cứu hắn ta.Ngay khi Trương Hàn nghĩ tới đây, đang chuẩn bị ra tay, tiếp tục diễn tiếp vớiđám Tam Thanh.Một giọng nói tức giận bất ngờ vang lên.“Bố cục của các người không phải là nhằm vào ta sao? Vì sao lại đối phóTrương Hàn, nhằm vào ta là được!”Thiên Đạo Tiên Giới hiện thân rồi!Trương Hàn: “?”Tam Thanh: “?”Đơn giản như vậy ư?Trong hư vô hỗn độn, lúc này, bầu không khí ngưng kết khác thường.Tam Thanh và Trương Hàn đều đờ đẫn nhìn về một phía.Phương hướng đó là Tiên Giới.Lúc này bên ngoài Tiên Giới, một bóng người đứng thẳng.Bóng người kia toàn thân tản ra ánh sáng ngọc màu vàng, đúng là Thiên ĐạoTiên Giới.Thiên Đạo Tiên Giới hùng hổ hàng lâm, một tay bảo vệ Trương Hàn ở saungười, khí thế toàn thân bùng nổ chấn nhiếp Tam Thanh.Nhưng mà sau khi rời khỏi Tiên Giới, sức mạnh của hắn ta không còn nhưtrước.Cho dù chỉ rời đi một đoạn, hắn ta cũng giảm khá nhiều.Lập tức từ cảnh giới nửa bước đại đạo thánh nhân, rơi đến hỗn độn thánh nhân.Nhưng cho dù như vậy, Thiên Đạo Tiên Giới vẫn đứng ra.“Các ngươi là tới tìm ta, bố cục cũng là nhằm vào ta, thì đừng ra tay với thuộchạ của ta như vậy, có việc gì cứ nhằm vào ta đây này!”Trong giọng nói của Thiên Đạo Tiên Giới kèm theo thiên uy huy hoàng.Sau khi hắn ta nói xong câu này, lại quay đầu nhìn thoáng qua Trương Hàn phíasau, ánh mắt trở nên hòa ái hơn.Ánh mắt này, dường như đang hỏi Trương Hàn có bị thương hay không.Trương Hàn khẽ lắc đầu, không nói câu nào, ý là hắn ta không sao.Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Đạo Tiên Giới yên tâm.Hắn ta nhích lại gần Trương Hàn, đồng thời cảnh giác nhìn về phía đám TamThanh.“Thiên Đạo Tiên Giới, không ngờ tới ngươi thật sự dám ra đây, vì một con chósăn, vậy mà thật sự dám hiện thân.”“Đáng sao? Vì một con chó săn như vậy.”“Hôm nay ngươi ra đây, có khả năng không về được.”Tam Thanh nhao nhao mở miệng.Bọn họ nói tới nói lui, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Đạo Tiên Giới, bên trongtràn ngập hoang mang.Bọn họ không hiểu, vì sao Thiên Đạo Tiên Giới lại vì Trương Hàn mà ra đây.Hay là nói, vì sao sẽ đơn giản như thế, nhảy ra ngoài.Ở trong ý nghĩ của bọn họ, ít nhất phải đợi Thiên Đạo Tiên Giới một lúc, thậmchí đến khi Trương Hàn “gần chết”, mới có khả năng xuất hiện.Hơn nữa, đây chỉ là khả năng mà thôi.Rốt cuộc Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự xuất hiện hay không, bọn họ ngườinào cũng không nắm chắc.Nhưng mà hiện giờ…Đánh đều chưa đánh, diễn đều chưa bắt đầu diễn.Thiên Đạo Tiên Giới đã lao ra?“Chó săn? Trương Hàn là cánh tay đắc lực của ta, nếu như tổn hại Trương Hàn,Tiên Giới ta sẽ gặp nguy. Ba người đúng là đê tiện, dùng loại phương pháp nàydụ ta tới, các ngươi không thấy xấu hổ sao?”Thiên Đạo Tiên Giới lạnh giọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, cũng quay đầu nhìn về phía Trương Hàn, lập tức khẽđiều tinh thần, truyền âm nói một câu.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Hậu bối, vì sao lại cuồng vọng như vậy, có biết cuồng vọng sẽ phải trả cái giáthật đắt hay không?”Đột nhiên trong lúc này, lại có một giọng nói chậm rãi vang lên.Sắc mặt Trương Hàn thay đổi, hắn ta quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy phía sau hắn ta, lại có hai bóng người xuất hiện.Đúng là Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn.Tam Thanh hiện thân, chặn đường đi của Trương Hàn.“Thông Thiên giáo chủ, ngươi căn bản không phải đi một mình!”Trương Hàn lộ ra vẻ hoảng sợ, như phát hiện ra gì đó.“Ngươi phát hiện ra rồi hả? Bọn ta vốn định lừa gạt Thiên Đạo Tiên Giới ra đây,không ngờ tới không lửa được Thiên Đạo Tiên Giới, trái lại lừa tên chó săn củaThiên Đạo Tiên Giới như ngươi ra đây.”“Nhưng mà cũng được, nếu có thể xử lý chó săn của Thiên Đạo Tiên Giới, cũngkhông tệ lắm.”Thông Thiên giáo chủ mở miệng nói một câu.“Đúng vậy.”Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều gật đầu, cho thấy ý củabọn họ, bọn họ đều tán thành lời nói của Thông Thiên giáo chủ.“Các ngươi…”Trương Hàn điều động pháp lực, khiến gương mặt mình trở nên xanh mét, đồngthời trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, suy nghĩ một lát kế tiếp nên trả lời thếnào, mới càng chân thật hơn một chút.Sư tôn cho hắn ta kịch bản đại khái.Trong đó không bao gồm lời kịch, cho nên lời kịch đều phải suy nghĩ cẩn thận.Nhưng mà tình hình của hắn ta hiện giờ, nói nhiều cũng vô dụng, chẳng bằngtrực tiếp ra tay, tốt nhất có thể khiến hắn ta bị thương.Nói không chừng như vậy Thiên Đạo Tiên Giới sẽ lao ra.Đương nhiên nhằm thỏa đáng, hắn ta cũng dựa gần Tiên Giới một chút, xâydựng cho Thiên Đạo Tiên Giới cảm giác hắn ta có thể cứu, tránh cho Thiên ĐạoTiên Giới trực tiếp từ bỏ hắn ta.Trương Hàn nghĩ như thế, đang chuẩn bị ra tay.Trong lòng cầu nguyện, đợi hắn ta lộ ra dáng vẻ “gần chết”, Thiên Đạo TiênGiới có thể ra tay cứu hắn ta.Ngay khi Trương Hàn nghĩ tới đây, đang chuẩn bị ra tay, tiếp tục diễn tiếp vớiđám Tam Thanh.Một giọng nói tức giận bất ngờ vang lên.“Bố cục của các người không phải là nhằm vào ta sao? Vì sao lại đối phóTrương Hàn, nhằm vào ta là được!”Thiên Đạo Tiên Giới hiện thân rồi!Trương Hàn: “?”Tam Thanh: “?”Đơn giản như vậy ư?Trong hư vô hỗn độn, lúc này, bầu không khí ngưng kết khác thường.Tam Thanh và Trương Hàn đều đờ đẫn nhìn về một phía.Phương hướng đó là Tiên Giới.Lúc này bên ngoài Tiên Giới, một bóng người đứng thẳng.Bóng người kia toàn thân tản ra ánh sáng ngọc màu vàng, đúng là Thiên ĐạoTiên Giới.Thiên Đạo Tiên Giới hùng hổ hàng lâm, một tay bảo vệ Trương Hàn ở saungười, khí thế toàn thân bùng nổ chấn nhiếp Tam Thanh.Nhưng mà sau khi rời khỏi Tiên Giới, sức mạnh của hắn ta không còn nhưtrước.Cho dù chỉ rời đi một đoạn, hắn ta cũng giảm khá nhiều.Lập tức từ cảnh giới nửa bước đại đạo thánh nhân, rơi đến hỗn độn thánh nhân.Nhưng cho dù như vậy, Thiên Đạo Tiên Giới vẫn đứng ra.“Các ngươi là tới tìm ta, bố cục cũng là nhằm vào ta, thì đừng ra tay với thuộchạ của ta như vậy, có việc gì cứ nhằm vào ta đây này!”Trong giọng nói của Thiên Đạo Tiên Giới kèm theo thiên uy huy hoàng.Sau khi hắn ta nói xong câu này, lại quay đầu nhìn thoáng qua Trương Hàn phíasau, ánh mắt trở nên hòa ái hơn.Ánh mắt này, dường như đang hỏi Trương Hàn có bị thương hay không.Trương Hàn khẽ lắc đầu, không nói câu nào, ý là hắn ta không sao.Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Đạo Tiên Giới yên tâm.Hắn ta nhích lại gần Trương Hàn, đồng thời cảnh giác nhìn về phía đám TamThanh.“Thiên Đạo Tiên Giới, không ngờ tới ngươi thật sự dám ra đây, vì một con chósăn, vậy mà thật sự dám hiện thân.”“Đáng sao? Vì một con chó săn như vậy.”“Hôm nay ngươi ra đây, có khả năng không về được.”Tam Thanh nhao nhao mở miệng.Bọn họ nói tới nói lui, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Đạo Tiên Giới, bên trongtràn ngập hoang mang.Bọn họ không hiểu, vì sao Thiên Đạo Tiên Giới lại vì Trương Hàn mà ra đây.Hay là nói, vì sao sẽ đơn giản như thế, nhảy ra ngoài.Ở trong ý nghĩ của bọn họ, ít nhất phải đợi Thiên Đạo Tiên Giới một lúc, thậmchí đến khi Trương Hàn “gần chết”, mới có khả năng xuất hiện.Hơn nữa, đây chỉ là khả năng mà thôi.Rốt cuộc Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự xuất hiện hay không, bọn họ ngườinào cũng không nắm chắc.Nhưng mà hiện giờ…Đánh đều chưa đánh, diễn đều chưa bắt đầu diễn.Thiên Đạo Tiên Giới đã lao ra?“Chó săn? Trương Hàn là cánh tay đắc lực của ta, nếu như tổn hại Trương Hàn,Tiên Giới ta sẽ gặp nguy. Ba người đúng là đê tiện, dùng loại phương pháp nàydụ ta tới, các ngươi không thấy xấu hổ sao?”Thiên Đạo Tiên Giới lạnh giọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, cũng quay đầu nhìn về phía Trương Hàn, lập tức khẽđiều tinh thần, truyền âm nói một câu.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Hậu bối, vì sao lại cuồng vọng như vậy, có biết cuồng vọng sẽ phải trả cái giáthật đắt hay không?”Đột nhiên trong lúc này, lại có một giọng nói chậm rãi vang lên.Sắc mặt Trương Hàn thay đổi, hắn ta quay đầu lại nhìn.Chỉ thấy phía sau hắn ta, lại có hai bóng người xuất hiện.Đúng là Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn.Tam Thanh hiện thân, chặn đường đi của Trương Hàn.“Thông Thiên giáo chủ, ngươi căn bản không phải đi một mình!”Trương Hàn lộ ra vẻ hoảng sợ, như phát hiện ra gì đó.“Ngươi phát hiện ra rồi hả? Bọn ta vốn định lừa gạt Thiên Đạo Tiên Giới ra đây,không ngờ tới không lửa được Thiên Đạo Tiên Giới, trái lại lừa tên chó săn củaThiên Đạo Tiên Giới như ngươi ra đây.”“Nhưng mà cũng được, nếu có thể xử lý chó săn của Thiên Đạo Tiên Giới, cũngkhông tệ lắm.”Thông Thiên giáo chủ mở miệng nói một câu.“Đúng vậy.”Thái Thượng Lão Quân và Nguyên Thủy Thiên Tôn đều gật đầu, cho thấy ý củabọn họ, bọn họ đều tán thành lời nói của Thông Thiên giáo chủ.“Các ngươi…”Trương Hàn điều động pháp lực, khiến gương mặt mình trở nên xanh mét, đồngthời trong đầu nhanh chóng suy nghĩ, suy nghĩ một lát kế tiếp nên trả lời thếnào, mới càng chân thật hơn một chút.Sư tôn cho hắn ta kịch bản đại khái.Trong đó không bao gồm lời kịch, cho nên lời kịch đều phải suy nghĩ cẩn thận.Nhưng mà tình hình của hắn ta hiện giờ, nói nhiều cũng vô dụng, chẳng bằngtrực tiếp ra tay, tốt nhất có thể khiến hắn ta bị thương.Nói không chừng như vậy Thiên Đạo Tiên Giới sẽ lao ra.Đương nhiên nhằm thỏa đáng, hắn ta cũng dựa gần Tiên Giới một chút, xâydựng cho Thiên Đạo Tiên Giới cảm giác hắn ta có thể cứu, tránh cho Thiên ĐạoTiên Giới trực tiếp từ bỏ hắn ta.Trương Hàn nghĩ như thế, đang chuẩn bị ra tay.Trong lòng cầu nguyện, đợi hắn ta lộ ra dáng vẻ “gần chết”, Thiên Đạo TiênGiới có thể ra tay cứu hắn ta.Ngay khi Trương Hàn nghĩ tới đây, đang chuẩn bị ra tay, tiếp tục diễn tiếp vớiđám Tam Thanh.Một giọng nói tức giận bất ngờ vang lên.“Bố cục của các người không phải là nhằm vào ta sao? Vì sao lại đối phóTrương Hàn, nhằm vào ta là được!”Thiên Đạo Tiên Giới hiện thân rồi!Trương Hàn: “?”Tam Thanh: “?”Đơn giản như vậy ư?Trong hư vô hỗn độn, lúc này, bầu không khí ngưng kết khác thường.Tam Thanh và Trương Hàn đều đờ đẫn nhìn về một phía.Phương hướng đó là Tiên Giới.Lúc này bên ngoài Tiên Giới, một bóng người đứng thẳng.Bóng người kia toàn thân tản ra ánh sáng ngọc màu vàng, đúng là Thiên ĐạoTiên Giới.Thiên Đạo Tiên Giới hùng hổ hàng lâm, một tay bảo vệ Trương Hàn ở saungười, khí thế toàn thân bùng nổ chấn nhiếp Tam Thanh.Nhưng mà sau khi rời khỏi Tiên Giới, sức mạnh của hắn ta không còn nhưtrước.Cho dù chỉ rời đi một đoạn, hắn ta cũng giảm khá nhiều.Lập tức từ cảnh giới nửa bước đại đạo thánh nhân, rơi đến hỗn độn thánh nhân.Nhưng cho dù như vậy, Thiên Đạo Tiên Giới vẫn đứng ra.“Các ngươi là tới tìm ta, bố cục cũng là nhằm vào ta, thì đừng ra tay với thuộchạ của ta như vậy, có việc gì cứ nhằm vào ta đây này!”Trong giọng nói của Thiên Đạo Tiên Giới kèm theo thiên uy huy hoàng.Sau khi hắn ta nói xong câu này, lại quay đầu nhìn thoáng qua Trương Hàn phíasau, ánh mắt trở nên hòa ái hơn.Ánh mắt này, dường như đang hỏi Trương Hàn có bị thương hay không.Trương Hàn khẽ lắc đầu, không nói câu nào, ý là hắn ta không sao.Nhìn thấy cảnh tượng này, Thiên Đạo Tiên Giới yên tâm.Hắn ta nhích lại gần Trương Hàn, đồng thời cảnh giác nhìn về phía đám TamThanh.“Thiên Đạo Tiên Giới, không ngờ tới ngươi thật sự dám ra đây, vì một con chósăn, vậy mà thật sự dám hiện thân.”“Đáng sao? Vì một con chó săn như vậy.”“Hôm nay ngươi ra đây, có khả năng không về được.”Tam Thanh nhao nhao mở miệng.Bọn họ nói tới nói lui, ánh mắt nhìn chằm chằm Thiên Đạo Tiên Giới, bên trongtràn ngập hoang mang.Bọn họ không hiểu, vì sao Thiên Đạo Tiên Giới lại vì Trương Hàn mà ra đây.Hay là nói, vì sao sẽ đơn giản như thế, nhảy ra ngoài.Ở trong ý nghĩ của bọn họ, ít nhất phải đợi Thiên Đạo Tiên Giới một lúc, thậmchí đến khi Trương Hàn “gần chết”, mới có khả năng xuất hiện.Hơn nữa, đây chỉ là khả năng mà thôi.Rốt cuộc Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự xuất hiện hay không, bọn họ ngườinào cũng không nắm chắc.Nhưng mà hiện giờ…Đánh đều chưa đánh, diễn đều chưa bắt đầu diễn.Thiên Đạo Tiên Giới đã lao ra?“Chó săn? Trương Hàn là cánh tay đắc lực của ta, nếu như tổn hại Trương Hàn,Tiên Giới ta sẽ gặp nguy. Ba người đúng là đê tiện, dùng loại phương pháp nàydụ ta tới, các ngươi không thấy xấu hổ sao?”Thiên Đạo Tiên Giới lạnh giọng nói.Sau khi hắn ta nói xong, cũng quay đầu nhìn về phía Trương Hàn, lập tức khẽđiều tinh thần, truyền âm nói một câu.