Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1361: Thiên Đạo Tiên Giới thề

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vậy mà sau khi mất đi quyền hành, vẫn có thể duy trì chiến lực của bản thân ởhỗn độn thánh nhân.Quả nhiên là khủng bố.Sáu thánh không chút nghi ngờ, nếu Thiên Đạo Tiên Giới không đầu hàng, bọnhọ tử chiến sẽ vô cùng gian nan.Thậm chí có khả năng đều bị thương.Dù sao Thiên Đạo Tiên Giới cũng là Thiên Đạo Tiên Giới.Có thể giằng co với bọn họ nhiều năm như vậy, là có nguyên nhân.“Ta cần chắc chắn, ngươi sẽ không thương tổn tới Hàn Nhi.”Sở Duyên không mở miệng đồng ý trước tiên, mà im lặng một lát, sau đó mớichậm rãi mở miệng.Hắn không thể chắc chắn, Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự toàn tâm hay không.Nhỡ đâu sau khi đầu hàng, trở lại Tiên Giới, đợi ở bên cạnh Trương Hàn làmchuyện gì xấu xa với Trương Hàn, như vậy mất nhiều hơn được.Sở Duyên tuyệt đối không để đệ tử của hắn gặp loại nguy hiểm này.“Ở trong Tiên Giới, từ hôm nay trở đi do ngươi nắm quyền hết, có thể thấy rõmọi chuyện trong Tiên Giới, nếu như ta có động tác gì ngươi phát hiện đượcngay.”Thiên Đạo Tiên Giới bình tĩnh nhìn Sở Duyên trước mặt, trả lời đối phương.“Như vậy chưa đủ.”Sở Duyên lắc đầu.Hắn sẽ không để Trương Hàn có bất cứ nguy hiểm gì.Nhất là loại nguy hiểm đủ trí mạng này.“Ta thề với đại đạo thần minh, được chưa?”Thiên Đạo Tiên Giới không có bất cứ tức giận gì, vẫn bình tĩnh như cũ.“Có thể, bây giờ ngươi thề đi.”“Không thể đợi trở về Tiên Giới xong, lại thề được sao?”“Không được!”Thái độ của Sở Duyên vô cùng kiên định.Muốn Thiên Đạo Tiên Giới thề ở đây, không cho thời gian kéo dài.Thiên Đạo Tiên Giới cũng không có bất cứ do dự gì, lúc này mở miệng thề.Nội dung hắn ta thề là vì có thể sống sót, phụng Trương Hàn làm chủ, nếuTrương Hàn tiêu vong, hắn ta cũng tan thành mây khói.Đợi Thiên Đạo Tiên Giới thề xong, trong mơ hồ nhân quả khiên dẫn hoàn tất.Sở Duyên mới an tâm.Sau đó hắn bảo Trương Hàn và Thiên Đạo Tiên Giới mất đi quyền hành trở vềTiên Giới.Mà hắn thì ở lại hư vô hỗn độn, nói chuyện với đám sáu thánh.Lần này Sở Duyên điều động nhiều nhân thủ như thế, ân tình này rất lớn.Hơn nữa hắn không đơn giản là nợ ân tình của sáu thánh, còn nợ ân tình củađường đế trong Tiên Giới.Tuy đường đế trong Tiên Giới không ra tay, nhưng cũng đồng ý với hắn sẽ đốiphó Thiên Đạo Tiên Giới.Theo hắn biết, đường đế đã đuổi tới bên này, hiện giờ mọi chuyện kết thúc,nhưng ân tình là thật sự đã nợ.“Lần này đa tạ các vị ra tay, phần ân tình này ta nhớ kỹ, sau này có việc gì cần,có thể nói rõ với ta, ta nhất định sẽ giúp các vị một tay.”Sở Duyên khẽ gật đầu với sáu thánh, nói như vậy.“Sở đạo hữu nói đùa, lần này bọn ta tới không xuất lực gì, chỉ đứng một lát màthôi.”“Đúng vậy, bọn ta không làm gì, đâu tính là nợ ân tình.”“Đúng vậy, tạm thời không nói đến như vậy có tính là nợ ân tình hay không,cho dù tính thì sao? Có thể giúp đỡ Sở đạo hữu, là vinh hạnh của bọn ta, tính ântình nhân quả làm gì, quá khách sáo.”“Mẹ nó, Chuẩn Đề ngươi liếm xong chưa, nói như vậy ta biết mở miệng thếnào?”Sáu thánh nhao nhao mở miệng, những lời nói với Sở Duyên đều có ý khôngkhác nhau mấy.Bảo Sở Duyên không cần để ý ân tình gì đó.Sở Duyên chỉ cười, không nhiều lời, trong lòng im lặng ghi nhớ.Sáu thánh nói không cần để ý mà thôi, nhưng hắn sẽ không coi là thật.Sáu thánh giúp hắn, đây là sự thật.Ở trong bố cục này hắn chiếm được tất cả quyền hành của Tiên Giới, nhưng sáuthánh không đạt được gì.Nếu hắn ngay cả ân tình cũng không cho, vậy thì thật sự hết nói nổi.Sáu thánh cũng hiểu rõ ý của Sở Duyên, đôi mắt cả đám không khỏi sáng lên.Sở Duyên nguyện ý nợ ân tình của bọn họ, vậy thì không thể tốt hơn.Ân tình của Sở Duyên, bọn họ đều rất cần.Nếu sau này có đại kiếp nạn gì, một ân tình này có khả năng cứu được mộtmạng của bọn họ.Đối với chuyện này, bọn họ biết rất rõ ràng.Sau khi hiểu rõ xong, bọn họ đều rất hiểu chuyện, không tiếp tục quấn lấy SởDuyên nữa.Biết rõ kế tiếp Sở Duyên phải đi thống nhất quyền hành Tiên Giới, không cóthời gian tiếp tục nói lời vô ích với bọn họ.Cho nên sáu thánh nhanh chóng tạm biệt.Đương nhiên là Sở Duyên không giữ lại, gật đầu, nhìn sáu thánh rời đi.Đợi sáu thánh hoàn toàn rời đi xong, hắn mới thu hồi ánh mắt.“Quyền hành của Tiên Giới thống nhất, kế tiếp có thể trắng trợn cải cách TiênGiới rồi.”Sở Duyên hơi híp mắt, trong lòng suy nghĩ.Sau khi suy nghĩ một lát, hắn bay trở về Tiên Giới…Trong trường hà kiếm đạo.So với lúc trước, trường hà kiếm đạo hiện giờ rực rỡ không thôi.Khi mới mở trường hà kiếm đạo, tối đen cả vùng, giơ tay không thấy năm ngón,hiện giờ theo kiếm đạo chi chủ Diệp Lạc lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều, quangđiểm trong trường hà kiếm đạo cũng càng ngày càng nhiều.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vậy mà sau khi mất đi quyền hành, vẫn có thể duy trì chiến lực của bản thân ởhỗn độn thánh nhân.Quả nhiên là khủng bố.Sáu thánh không chút nghi ngờ, nếu Thiên Đạo Tiên Giới không đầu hàng, bọnhọ tử chiến sẽ vô cùng gian nan.Thậm chí có khả năng đều bị thương.Dù sao Thiên Đạo Tiên Giới cũng là Thiên Đạo Tiên Giới.Có thể giằng co với bọn họ nhiều năm như vậy, là có nguyên nhân.“Ta cần chắc chắn, ngươi sẽ không thương tổn tới Hàn Nhi.”Sở Duyên không mở miệng đồng ý trước tiên, mà im lặng một lát, sau đó mớichậm rãi mở miệng.Hắn không thể chắc chắn, Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự toàn tâm hay không.Nhỡ đâu sau khi đầu hàng, trở lại Tiên Giới, đợi ở bên cạnh Trương Hàn làmchuyện gì xấu xa với Trương Hàn, như vậy mất nhiều hơn được.Sở Duyên tuyệt đối không để đệ tử của hắn gặp loại nguy hiểm này.“Ở trong Tiên Giới, từ hôm nay trở đi do ngươi nắm quyền hết, có thể thấy rõmọi chuyện trong Tiên Giới, nếu như ta có động tác gì ngươi phát hiện đượcngay.”Thiên Đạo Tiên Giới bình tĩnh nhìn Sở Duyên trước mặt, trả lời đối phương.“Như vậy chưa đủ.”Sở Duyên lắc đầu.Hắn sẽ không để Trương Hàn có bất cứ nguy hiểm gì.Nhất là loại nguy hiểm đủ trí mạng này.“Ta thề với đại đạo thần minh, được chưa?”Thiên Đạo Tiên Giới không có bất cứ tức giận gì, vẫn bình tĩnh như cũ.“Có thể, bây giờ ngươi thề đi.”“Không thể đợi trở về Tiên Giới xong, lại thề được sao?”“Không được!”Thái độ của Sở Duyên vô cùng kiên định.Muốn Thiên Đạo Tiên Giới thề ở đây, không cho thời gian kéo dài.Thiên Đạo Tiên Giới cũng không có bất cứ do dự gì, lúc này mở miệng thề.Nội dung hắn ta thề là vì có thể sống sót, phụng Trương Hàn làm chủ, nếuTrương Hàn tiêu vong, hắn ta cũng tan thành mây khói.Đợi Thiên Đạo Tiên Giới thề xong, trong mơ hồ nhân quả khiên dẫn hoàn tất.Sở Duyên mới an tâm.Sau đó hắn bảo Trương Hàn và Thiên Đạo Tiên Giới mất đi quyền hành trở vềTiên Giới.Mà hắn thì ở lại hư vô hỗn độn, nói chuyện với đám sáu thánh.Lần này Sở Duyên điều động nhiều nhân thủ như thế, ân tình này rất lớn.Hơn nữa hắn không đơn giản là nợ ân tình của sáu thánh, còn nợ ân tình củađường đế trong Tiên Giới.Tuy đường đế trong Tiên Giới không ra tay, nhưng cũng đồng ý với hắn sẽ đốiphó Thiên Đạo Tiên Giới.Theo hắn biết, đường đế đã đuổi tới bên này, hiện giờ mọi chuyện kết thúc,nhưng ân tình là thật sự đã nợ.“Lần này đa tạ các vị ra tay, phần ân tình này ta nhớ kỹ, sau này có việc gì cần,có thể nói rõ với ta, ta nhất định sẽ giúp các vị một tay.”Sở Duyên khẽ gật đầu với sáu thánh, nói như vậy.“Sở đạo hữu nói đùa, lần này bọn ta tới không xuất lực gì, chỉ đứng một lát màthôi.”“Đúng vậy, bọn ta không làm gì, đâu tính là nợ ân tình.”“Đúng vậy, tạm thời không nói đến như vậy có tính là nợ ân tình hay không,cho dù tính thì sao? Có thể giúp đỡ Sở đạo hữu, là vinh hạnh của bọn ta, tính ântình nhân quả làm gì, quá khách sáo.”“Mẹ nó, Chuẩn Đề ngươi liếm xong chưa, nói như vậy ta biết mở miệng thếnào?”Sáu thánh nhao nhao mở miệng, những lời nói với Sở Duyên đều có ý khôngkhác nhau mấy.Bảo Sở Duyên không cần để ý ân tình gì đó.Sở Duyên chỉ cười, không nhiều lời, trong lòng im lặng ghi nhớ.Sáu thánh nói không cần để ý mà thôi, nhưng hắn sẽ không coi là thật.Sáu thánh giúp hắn, đây là sự thật.Ở trong bố cục này hắn chiếm được tất cả quyền hành của Tiên Giới, nhưng sáuthánh không đạt được gì.Nếu hắn ngay cả ân tình cũng không cho, vậy thì thật sự hết nói nổi.Sáu thánh cũng hiểu rõ ý của Sở Duyên, đôi mắt cả đám không khỏi sáng lên.Sở Duyên nguyện ý nợ ân tình của bọn họ, vậy thì không thể tốt hơn.Ân tình của Sở Duyên, bọn họ đều rất cần.Nếu sau này có đại kiếp nạn gì, một ân tình này có khả năng cứu được mộtmạng của bọn họ.Đối với chuyện này, bọn họ biết rất rõ ràng.Sau khi hiểu rõ xong, bọn họ đều rất hiểu chuyện, không tiếp tục quấn lấy SởDuyên nữa.Biết rõ kế tiếp Sở Duyên phải đi thống nhất quyền hành Tiên Giới, không cóthời gian tiếp tục nói lời vô ích với bọn họ.Cho nên sáu thánh nhanh chóng tạm biệt.Đương nhiên là Sở Duyên không giữ lại, gật đầu, nhìn sáu thánh rời đi.Đợi sáu thánh hoàn toàn rời đi xong, hắn mới thu hồi ánh mắt.“Quyền hành của Tiên Giới thống nhất, kế tiếp có thể trắng trợn cải cách TiênGiới rồi.”Sở Duyên hơi híp mắt, trong lòng suy nghĩ.Sau khi suy nghĩ một lát, hắn bay trở về Tiên Giới…Trong trường hà kiếm đạo.So với lúc trước, trường hà kiếm đạo hiện giờ rực rỡ không thôi.Khi mới mở trường hà kiếm đạo, tối đen cả vùng, giơ tay không thấy năm ngón,hiện giờ theo kiếm đạo chi chủ Diệp Lạc lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều, quangđiểm trong trường hà kiếm đạo cũng càng ngày càng nhiều.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vậy mà sau khi mất đi quyền hành, vẫn có thể duy trì chiến lực của bản thân ởhỗn độn thánh nhân.Quả nhiên là khủng bố.Sáu thánh không chút nghi ngờ, nếu Thiên Đạo Tiên Giới không đầu hàng, bọnhọ tử chiến sẽ vô cùng gian nan.Thậm chí có khả năng đều bị thương.Dù sao Thiên Đạo Tiên Giới cũng là Thiên Đạo Tiên Giới.Có thể giằng co với bọn họ nhiều năm như vậy, là có nguyên nhân.“Ta cần chắc chắn, ngươi sẽ không thương tổn tới Hàn Nhi.”Sở Duyên không mở miệng đồng ý trước tiên, mà im lặng một lát, sau đó mớichậm rãi mở miệng.Hắn không thể chắc chắn, Thiên Đạo Tiên Giới có thật sự toàn tâm hay không.Nhỡ đâu sau khi đầu hàng, trở lại Tiên Giới, đợi ở bên cạnh Trương Hàn làmchuyện gì xấu xa với Trương Hàn, như vậy mất nhiều hơn được.Sở Duyên tuyệt đối không để đệ tử của hắn gặp loại nguy hiểm này.“Ở trong Tiên Giới, từ hôm nay trở đi do ngươi nắm quyền hết, có thể thấy rõmọi chuyện trong Tiên Giới, nếu như ta có động tác gì ngươi phát hiện đượcngay.”Thiên Đạo Tiên Giới bình tĩnh nhìn Sở Duyên trước mặt, trả lời đối phương.“Như vậy chưa đủ.”Sở Duyên lắc đầu.Hắn sẽ không để Trương Hàn có bất cứ nguy hiểm gì.Nhất là loại nguy hiểm đủ trí mạng này.“Ta thề với đại đạo thần minh, được chưa?”Thiên Đạo Tiên Giới không có bất cứ tức giận gì, vẫn bình tĩnh như cũ.“Có thể, bây giờ ngươi thề đi.”“Không thể đợi trở về Tiên Giới xong, lại thề được sao?”“Không được!”Thái độ của Sở Duyên vô cùng kiên định.Muốn Thiên Đạo Tiên Giới thề ở đây, không cho thời gian kéo dài.Thiên Đạo Tiên Giới cũng không có bất cứ do dự gì, lúc này mở miệng thề.Nội dung hắn ta thề là vì có thể sống sót, phụng Trương Hàn làm chủ, nếuTrương Hàn tiêu vong, hắn ta cũng tan thành mây khói.Đợi Thiên Đạo Tiên Giới thề xong, trong mơ hồ nhân quả khiên dẫn hoàn tất.Sở Duyên mới an tâm.Sau đó hắn bảo Trương Hàn và Thiên Đạo Tiên Giới mất đi quyền hành trở vềTiên Giới.Mà hắn thì ở lại hư vô hỗn độn, nói chuyện với đám sáu thánh.Lần này Sở Duyên điều động nhiều nhân thủ như thế, ân tình này rất lớn.Hơn nữa hắn không đơn giản là nợ ân tình của sáu thánh, còn nợ ân tình củađường đế trong Tiên Giới.Tuy đường đế trong Tiên Giới không ra tay, nhưng cũng đồng ý với hắn sẽ đốiphó Thiên Đạo Tiên Giới.Theo hắn biết, đường đế đã đuổi tới bên này, hiện giờ mọi chuyện kết thúc,nhưng ân tình là thật sự đã nợ.“Lần này đa tạ các vị ra tay, phần ân tình này ta nhớ kỹ, sau này có việc gì cần,có thể nói rõ với ta, ta nhất định sẽ giúp các vị một tay.”Sở Duyên khẽ gật đầu với sáu thánh, nói như vậy.“Sở đạo hữu nói đùa, lần này bọn ta tới không xuất lực gì, chỉ đứng một lát màthôi.”“Đúng vậy, bọn ta không làm gì, đâu tính là nợ ân tình.”“Đúng vậy, tạm thời không nói đến như vậy có tính là nợ ân tình hay không,cho dù tính thì sao? Có thể giúp đỡ Sở đạo hữu, là vinh hạnh của bọn ta, tính ântình nhân quả làm gì, quá khách sáo.”“Mẹ nó, Chuẩn Đề ngươi liếm xong chưa, nói như vậy ta biết mở miệng thếnào?”Sáu thánh nhao nhao mở miệng, những lời nói với Sở Duyên đều có ý khôngkhác nhau mấy.Bảo Sở Duyên không cần để ý ân tình gì đó.Sở Duyên chỉ cười, không nhiều lời, trong lòng im lặng ghi nhớ.Sáu thánh nói không cần để ý mà thôi, nhưng hắn sẽ không coi là thật.Sáu thánh giúp hắn, đây là sự thật.Ở trong bố cục này hắn chiếm được tất cả quyền hành của Tiên Giới, nhưng sáuthánh không đạt được gì.Nếu hắn ngay cả ân tình cũng không cho, vậy thì thật sự hết nói nổi.Sáu thánh cũng hiểu rõ ý của Sở Duyên, đôi mắt cả đám không khỏi sáng lên.Sở Duyên nguyện ý nợ ân tình của bọn họ, vậy thì không thể tốt hơn.Ân tình của Sở Duyên, bọn họ đều rất cần.Nếu sau này có đại kiếp nạn gì, một ân tình này có khả năng cứu được mộtmạng của bọn họ.Đối với chuyện này, bọn họ biết rất rõ ràng.Sau khi hiểu rõ xong, bọn họ đều rất hiểu chuyện, không tiếp tục quấn lấy SởDuyên nữa.Biết rõ kế tiếp Sở Duyên phải đi thống nhất quyền hành Tiên Giới, không cóthời gian tiếp tục nói lời vô ích với bọn họ.Cho nên sáu thánh nhanh chóng tạm biệt.Đương nhiên là Sở Duyên không giữ lại, gật đầu, nhìn sáu thánh rời đi.Đợi sáu thánh hoàn toàn rời đi xong, hắn mới thu hồi ánh mắt.“Quyền hành của Tiên Giới thống nhất, kế tiếp có thể trắng trợn cải cách TiênGiới rồi.”Sở Duyên hơi híp mắt, trong lòng suy nghĩ.Sau khi suy nghĩ một lát, hắn bay trở về Tiên Giới…Trong trường hà kiếm đạo.So với lúc trước, trường hà kiếm đạo hiện giờ rực rỡ không thôi.Khi mới mở trường hà kiếm đạo, tối đen cả vùng, giơ tay không thấy năm ngón,hiện giờ theo kiếm đạo chi chủ Diệp Lạc lĩnh ngộ càng ngày càng nhiều, quangđiểm trong trường hà kiếm đạo cũng càng ngày càng nhiều.

Chương 1361: Thiên Đạo Tiên Giới thề