Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1369: Người quen cũ đến 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đợi một lát, lão nhị, không dễ dàng gì mới gặp mặt, không tâm sự một lát, đệvội vàng rời đi như thế làm gì?”Diệp Lạc cười mà như không cười nhìn Trương Hàn, nói.“Không nói chuyện không nói chuyện, đại sư huynh, trong nhà ta còn có việc,phải đi nhanh.”Trương Hàn đâu dám nói thêm câu nào.Mấy ngày nay hắn ta chỉ huy địa phủ, tranh đấu với Thiên Đình khắp nơi, đắctội vị đại sư huynh này tới chết.Cho nên cho tới nay không dám tới gặp đại sư huynh.Trước mắt chỉ còn hai bọn họ.Nếu ở lại thêm một lát, nói không chừng đại sư huynh nhìn hắn ta ngứa mắt,đánh hắn ta một trận.Diệp Lạc đứng ở đó, nhìn Trương Hàn chật vật không thôi trốn đi, không khỏinở nụ cười.“Lão nhị này.”Diệp Lạc khẽ lắc đầu, không biết nên nói gì cho phải.Trên thực tế, hắn ta vẫn luôn không coi đối kháng giữa Thiên Đình và địa phủ làquan trọng.Thế lực đối kháng, dù sao là vì trợ giúp sư tôn, thôi diễn đại kiếp nạn tới đỉnhphong.Loại thế lực xung đột va chạm này, hắn ta đâu so đo.Chỉ có lão nhị này, cho rằng hắn ta sẽ so đo.Đúng thật là, hắn ta là loại người lòng dạ hẹp hòi sao?Hắn ta cùng lắm chỉ so tài với lão nhị mà thôi.Đây tính là lòng dạ hẹp hòi ư?Đây rõ ràng không tính!Diệp Lạc cười, không nghĩ nhiều, bóng dáng hắn di chuyển, bay về phía bênThiên Đình.…Cùng lúc đó, trong hư vô chi hải.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo nhìn Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, cùngvới một đám yêu tộc trước mặt mình, hắn hơi ngây người.Đám người này, hắn còn tưởng đã sớm không còn.Không ngờ tới vậy mà bây giờ lại xuất hiện.Còn ở dưới phương thức phi thăng, đến Tiên Giới.“Các ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên chậm rãi mở miệng.Giọng nói của hắn cuốn theo thiên uy huy hoàng, áp bách mọi người.Đế Tuấn quay đầu nhìn thoáng qua đám Đông Hoàng Thái Nhất, lúc này mớichắp tay.“Bái, bái kiến Thiên Đạo, bọn ta tới là vì gia nhập Tiên Giới, gia nhập vàongười!”Đế Tuấn cúi đầu, mở miệng nói.Gia nhập dưới trướng Sở Duyên, đây là chiến lược lão ta sớm đã định sẵn.Nhưng mà bây giờ xem ra…Có phải bọn họ tới hơi muộn hay không?Dường như đám người của Vô Đạo Tông đều đã cất cánh, có phải bọn họ cóchút cùi bắp rồi hay không?“Gia nhập vào ta?”Sở Duyên thật sự ngây ngẩn cả người.“Đúng vậy, bọn ta muốn gia nhập vào người.”Đế Tuấn chắp tay cúi đầu.“Nhưng mà cảnh giới của các ngươi có chút thấp, gia nhập vào ta có khả năngkhông có tác dụng gì.”Sở Duyên hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.Đế Tuấn: “?”Lão ta và Đông Hoàng Thái Nhất, hiện giờ đều là chuẩn thánh.Sao không có tác dụng?Là thời đại này thay đổi?Vậy mà chuẩn thánh cũng không có tác dụng?Chuẩn thánh là cảnh giới dưới thánh nhân mà.Chuẩn thánh vô dụng, vậy có phải nói, thánh nhân cũng vô dụng hay không?Trong hư vô chi hải.Sở Duyên biết được đại khái ý đồ đến của Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhấtxong, thì mất đi hứng thú.Gia nhập dưới trướng hắn sao?Trước đây có khả năng có tác dụng.Hiện giờ không có tác dụng gì.Quý danh Thiên Đạo của hắn là nửa bước đại đạo thánh nhân.Quý danh thần quang là hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trừ phi là hỗn độn thánh nhân, nếu không gia nhập dưới trướng hắn, đều khôngcó trợ giúp gì đối với hắn.Nhưng mà dù gì cũng là một thế lực, có thể khiến Tiên Giới lớn mạnh, hắnkhông muốn từ bỏ.Cho nên Sở Duyên bảo đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất đến Tiên Giới, gianhập một thế lực nào đó, hay là tự mình xây dựng thế lực cũng được.Nhưng mà Sở Duyên vẫn hi vọng những người này có thể gia nhập một trongnhững thế lực đệ tử của hắn xây dựng.Dù sao hắn không cho phép, có một thế lực không tồn tại trong lòng bàn tayhắn.Như vậy có uy hiếp quá lớn đối với Tiên Giới.Cho nên Sở Duyên hi vọng đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất thức thời mộtchút, gia nhập thế lực của đệ tử hắn.Chỉ cần là thế lực của đệ tử hắn, cho dù là người nào cũng được, hắn đều khôngquản nhiều.Sau khi đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất rời đi.Sở Duyên nhìn xem, rốt cuộc Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất sẽ làm thế nào,không tiếp tục dung hợp căn nguyên của Thiên Đạo trước tiên, mà hơi thả lỏngtinh thần, nhìn chằm chằm hai người này.Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất ở trong Tiên Giới tuyệt đối không ngờ tới,vậy mà Thiên Đạo đang nhìn chằm chằm bọn họ.Nhưng mà cho dù bọn họ biết rõ, cũng không có bất cứ biện pháp gì.Trong Tiên Giới, Thiên Đạo gần như không gì không làm được.Cho dù Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất muốn phản kháng, cũng căn bảnkhông làm được.Sở Duyên cứ nhìn chằm chằm như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.Khoảng nửa tháng sau, Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất đã làm ra lựa chọncủa mình.Bọn họ lựa chọn gia nhập Thiên Đình, gia nhập dưới trướng Diệp Lạc

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đợi một lát, lão nhị, không dễ dàng gì mới gặp mặt, không tâm sự một lát, đệvội vàng rời đi như thế làm gì?”Diệp Lạc cười mà như không cười nhìn Trương Hàn, nói.“Không nói chuyện không nói chuyện, đại sư huynh, trong nhà ta còn có việc,phải đi nhanh.”Trương Hàn đâu dám nói thêm câu nào.Mấy ngày nay hắn ta chỉ huy địa phủ, tranh đấu với Thiên Đình khắp nơi, đắctội vị đại sư huynh này tới chết.Cho nên cho tới nay không dám tới gặp đại sư huynh.Trước mắt chỉ còn hai bọn họ.Nếu ở lại thêm một lát, nói không chừng đại sư huynh nhìn hắn ta ngứa mắt,đánh hắn ta một trận.Diệp Lạc đứng ở đó, nhìn Trương Hàn chật vật không thôi trốn đi, không khỏinở nụ cười.“Lão nhị này.”Diệp Lạc khẽ lắc đầu, không biết nên nói gì cho phải.Trên thực tế, hắn ta vẫn luôn không coi đối kháng giữa Thiên Đình và địa phủ làquan trọng.Thế lực đối kháng, dù sao là vì trợ giúp sư tôn, thôi diễn đại kiếp nạn tới đỉnhphong.Loại thế lực xung đột va chạm này, hắn ta đâu so đo.Chỉ có lão nhị này, cho rằng hắn ta sẽ so đo.Đúng thật là, hắn ta là loại người lòng dạ hẹp hòi sao?Hắn ta cùng lắm chỉ so tài với lão nhị mà thôi.Đây tính là lòng dạ hẹp hòi ư?Đây rõ ràng không tính!Diệp Lạc cười, không nghĩ nhiều, bóng dáng hắn di chuyển, bay về phía bênThiên Đình.…Cùng lúc đó, trong hư vô chi hải.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo nhìn Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, cùngvới một đám yêu tộc trước mặt mình, hắn hơi ngây người.Đám người này, hắn còn tưởng đã sớm không còn.Không ngờ tới vậy mà bây giờ lại xuất hiện.Còn ở dưới phương thức phi thăng, đến Tiên Giới.“Các ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên chậm rãi mở miệng.Giọng nói của hắn cuốn theo thiên uy huy hoàng, áp bách mọi người.Đế Tuấn quay đầu nhìn thoáng qua đám Đông Hoàng Thái Nhất, lúc này mớichắp tay.“Bái, bái kiến Thiên Đạo, bọn ta tới là vì gia nhập Tiên Giới, gia nhập vàongười!”Đế Tuấn cúi đầu, mở miệng nói.Gia nhập dưới trướng Sở Duyên, đây là chiến lược lão ta sớm đã định sẵn.Nhưng mà bây giờ xem ra…Có phải bọn họ tới hơi muộn hay không?Dường như đám người của Vô Đạo Tông đều đã cất cánh, có phải bọn họ cóchút cùi bắp rồi hay không?“Gia nhập vào ta?”Sở Duyên thật sự ngây ngẩn cả người.“Đúng vậy, bọn ta muốn gia nhập vào người.”Đế Tuấn chắp tay cúi đầu.“Nhưng mà cảnh giới của các ngươi có chút thấp, gia nhập vào ta có khả năngkhông có tác dụng gì.”Sở Duyên hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.Đế Tuấn: “?”Lão ta và Đông Hoàng Thái Nhất, hiện giờ đều là chuẩn thánh.Sao không có tác dụng?Là thời đại này thay đổi?Vậy mà chuẩn thánh cũng không có tác dụng?Chuẩn thánh là cảnh giới dưới thánh nhân mà.Chuẩn thánh vô dụng, vậy có phải nói, thánh nhân cũng vô dụng hay không?Trong hư vô chi hải.Sở Duyên biết được đại khái ý đồ đến của Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhấtxong, thì mất đi hứng thú.Gia nhập dưới trướng hắn sao?Trước đây có khả năng có tác dụng.Hiện giờ không có tác dụng gì.Quý danh Thiên Đạo của hắn là nửa bước đại đạo thánh nhân.Quý danh thần quang là hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trừ phi là hỗn độn thánh nhân, nếu không gia nhập dưới trướng hắn, đều khôngcó trợ giúp gì đối với hắn.Nhưng mà dù gì cũng là một thế lực, có thể khiến Tiên Giới lớn mạnh, hắnkhông muốn từ bỏ.Cho nên Sở Duyên bảo đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất đến Tiên Giới, gianhập một thế lực nào đó, hay là tự mình xây dựng thế lực cũng được.Nhưng mà Sở Duyên vẫn hi vọng những người này có thể gia nhập một trongnhững thế lực đệ tử của hắn xây dựng.Dù sao hắn không cho phép, có một thế lực không tồn tại trong lòng bàn tayhắn.Như vậy có uy hiếp quá lớn đối với Tiên Giới.Cho nên Sở Duyên hi vọng đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất thức thời mộtchút, gia nhập thế lực của đệ tử hắn.Chỉ cần là thế lực của đệ tử hắn, cho dù là người nào cũng được, hắn đều khôngquản nhiều.Sau khi đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất rời đi.Sở Duyên nhìn xem, rốt cuộc Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất sẽ làm thế nào,không tiếp tục dung hợp căn nguyên của Thiên Đạo trước tiên, mà hơi thả lỏngtinh thần, nhìn chằm chằm hai người này.Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất ở trong Tiên Giới tuyệt đối không ngờ tới,vậy mà Thiên Đạo đang nhìn chằm chằm bọn họ.Nhưng mà cho dù bọn họ biết rõ, cũng không có bất cứ biện pháp gì.Trong Tiên Giới, Thiên Đạo gần như không gì không làm được.Cho dù Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất muốn phản kháng, cũng căn bảnkhông làm được.Sở Duyên cứ nhìn chằm chằm như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.Khoảng nửa tháng sau, Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất đã làm ra lựa chọncủa mình.Bọn họ lựa chọn gia nhập Thiên Đình, gia nhập dưới trướng Diệp Lạc

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Đợi một lát, lão nhị, không dễ dàng gì mới gặp mặt, không tâm sự một lát, đệvội vàng rời đi như thế làm gì?”Diệp Lạc cười mà như không cười nhìn Trương Hàn, nói.“Không nói chuyện không nói chuyện, đại sư huynh, trong nhà ta còn có việc,phải đi nhanh.”Trương Hàn đâu dám nói thêm câu nào.Mấy ngày nay hắn ta chỉ huy địa phủ, tranh đấu với Thiên Đình khắp nơi, đắctội vị đại sư huynh này tới chết.Cho nên cho tới nay không dám tới gặp đại sư huynh.Trước mắt chỉ còn hai bọn họ.Nếu ở lại thêm một lát, nói không chừng đại sư huynh nhìn hắn ta ngứa mắt,đánh hắn ta một trận.Diệp Lạc đứng ở đó, nhìn Trương Hàn chật vật không thôi trốn đi, không khỏinở nụ cười.“Lão nhị này.”Diệp Lạc khẽ lắc đầu, không biết nên nói gì cho phải.Trên thực tế, hắn ta vẫn luôn không coi đối kháng giữa Thiên Đình và địa phủ làquan trọng.Thế lực đối kháng, dù sao là vì trợ giúp sư tôn, thôi diễn đại kiếp nạn tới đỉnhphong.Loại thế lực xung đột va chạm này, hắn ta đâu so đo.Chỉ có lão nhị này, cho rằng hắn ta sẽ so đo.Đúng thật là, hắn ta là loại người lòng dạ hẹp hòi sao?Hắn ta cùng lắm chỉ so tài với lão nhị mà thôi.Đây tính là lòng dạ hẹp hòi ư?Đây rõ ràng không tính!Diệp Lạc cười, không nghĩ nhiều, bóng dáng hắn di chuyển, bay về phía bênThiên Đình.…Cùng lúc đó, trong hư vô chi hải.Sở Duyên mở quý danh Thiên Đạo nhìn Đế Tuấn, Đông Hoàng Thái Nhất, cùngvới một đám yêu tộc trước mặt mình, hắn hơi ngây người.Đám người này, hắn còn tưởng đã sớm không còn.Không ngờ tới vậy mà bây giờ lại xuất hiện.Còn ở dưới phương thức phi thăng, đến Tiên Giới.“Các ngươi tới là có chuyện gì?”Sở Duyên chậm rãi mở miệng.Giọng nói của hắn cuốn theo thiên uy huy hoàng, áp bách mọi người.Đế Tuấn quay đầu nhìn thoáng qua đám Đông Hoàng Thái Nhất, lúc này mớichắp tay.“Bái, bái kiến Thiên Đạo, bọn ta tới là vì gia nhập Tiên Giới, gia nhập vàongười!”Đế Tuấn cúi đầu, mở miệng nói.Gia nhập dưới trướng Sở Duyên, đây là chiến lược lão ta sớm đã định sẵn.Nhưng mà bây giờ xem ra…Có phải bọn họ tới hơi muộn hay không?Dường như đám người của Vô Đạo Tông đều đã cất cánh, có phải bọn họ cóchút cùi bắp rồi hay không?“Gia nhập vào ta?”Sở Duyên thật sự ngây ngẩn cả người.“Đúng vậy, bọn ta muốn gia nhập vào người.”Đế Tuấn chắp tay cúi đầu.“Nhưng mà cảnh giới của các ngươi có chút thấp, gia nhập vào ta có khả năngkhông có tác dụng gì.”Sở Duyên hít sâu một hơi, chậm rãi mở miệng nói.Đế Tuấn: “?”Lão ta và Đông Hoàng Thái Nhất, hiện giờ đều là chuẩn thánh.Sao không có tác dụng?Là thời đại này thay đổi?Vậy mà chuẩn thánh cũng không có tác dụng?Chuẩn thánh là cảnh giới dưới thánh nhân mà.Chuẩn thánh vô dụng, vậy có phải nói, thánh nhân cũng vô dụng hay không?Trong hư vô chi hải.Sở Duyên biết được đại khái ý đồ đến của Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhấtxong, thì mất đi hứng thú.Gia nhập dưới trướng hắn sao?Trước đây có khả năng có tác dụng.Hiện giờ không có tác dụng gì.Quý danh Thiên Đạo của hắn là nửa bước đại đạo thánh nhân.Quý danh thần quang là hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trừ phi là hỗn độn thánh nhân, nếu không gia nhập dưới trướng hắn, đều khôngcó trợ giúp gì đối với hắn.Nhưng mà dù gì cũng là một thế lực, có thể khiến Tiên Giới lớn mạnh, hắnkhông muốn từ bỏ.Cho nên Sở Duyên bảo đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất đến Tiên Giới, gianhập một thế lực nào đó, hay là tự mình xây dựng thế lực cũng được.Nhưng mà Sở Duyên vẫn hi vọng những người này có thể gia nhập một trongnhững thế lực đệ tử của hắn xây dựng.Dù sao hắn không cho phép, có một thế lực không tồn tại trong lòng bàn tayhắn.Như vậy có uy hiếp quá lớn đối với Tiên Giới.Cho nên Sở Duyên hi vọng đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất thức thời mộtchút, gia nhập thế lực của đệ tử hắn.Chỉ cần là thế lực của đệ tử hắn, cho dù là người nào cũng được, hắn đều khôngquản nhiều.Sau khi đám Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất rời đi.Sở Duyên nhìn xem, rốt cuộc Đế Tuấn Đông Hoàng Thái Nhất sẽ làm thế nào,không tiếp tục dung hợp căn nguyên của Thiên Đạo trước tiên, mà hơi thả lỏngtinh thần, nhìn chằm chằm hai người này.Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất ở trong Tiên Giới tuyệt đối không ngờ tới,vậy mà Thiên Đạo đang nhìn chằm chằm bọn họ.Nhưng mà cho dù bọn họ biết rõ, cũng không có bất cứ biện pháp gì.Trong Tiên Giới, Thiên Đạo gần như không gì không làm được.Cho dù Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất muốn phản kháng, cũng căn bảnkhông làm được.Sở Duyên cứ nhìn chằm chằm như vậy, thời gian chậm rãi trôi qua.Khoảng nửa tháng sau, Đế Tuấn và Đông Hoàng Thái Nhất đã làm ra lựa chọncủa mình.Bọn họ lựa chọn gia nhập Thiên Đình, gia nhập dưới trướng Diệp Lạc

Chương 1369: Người quen cũ đến 2