Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1388: Đệ tử của Vô Đạo Tông tương lai

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông hắn có nhiều hỗn độn thánh nhân như vậy sao?“Các ngươi là?”Sở Duyên nhìn những người này tới gần hắn, thất thần hỏi.“Tổ sư!”Mấy trăm người này tiến lên, lần lượt hành đại lễ với Sở Duyên.Khi tất cả đám người nhìn về phía Sở Duyên, vẻ mặt đều vô cùng kích động.Loại vẻ mặt này…Giống như gặp được thần thoại trong truyền thuyết, cả đám suýt nữa quỳ xuốngđất dập đầu với Sở Duyên.“Tổ sư? Các ngươi… Tới từ tương lai sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày hỏi.Hắn suy nghĩ một lát, cũng không khó trinh thám ra.Những người này đều tới từ sau lưng hắn.Trước mặt hắn là quá khứ, giữa là hiện tại, sau lưng là tương lai.Những người này tới từ sau lưng hắn, đương nhiên là tới từ tương lai.Mà những người này mặc trang phục của Vô Đạo Tông.Chỉ có thể nói lên, những người này là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai.Nhưng mà hắn rất kinh ngạc, tương lai Vô Đạo Tông đỉnh như thế ư?Mấy trăm hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trong đó thậm chí có nửa bước đại đạo thánh nhân, thậm chí còn có một ngườilà đại đạo thánh nhân.“Bẩm, bẩm tổ sư, bọn ta đều là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai, cảmnhận được dòng thời gian có vấn đề, đặc biệt tới đây xem xét, nhìn thấy tổ sưnên đặc biệt tới trợ trận!”Một đệ tử run rẩy nói.Hắn ta kích động.Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy vị tổ sư trong truyền thuyết này.Nếu không phải lần này dòng thời gian xảy ra vấn đề, có lẽ bọn họ đều căn bảnkhông có khả năng gặp được vị tổ sư này.“Các ngươi đều là đồ tử đồ tôn của ta sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, trái lại trong lòng tiếp nhận.“Bẩm tổ sư, tại hạ là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Trương Trận Thánh Sư Tổ,Lý Mặc.”Một đệ tử cơ thể run rẩy đi tới nói.Nghe thấy những lời này.Sở Duyên đánh giá đệ tử này từ trên xuống dưới một lát.Trương trận thánh?Đó không phải là Trương lão nhị sao?Đệ tử này không tệ không tệ.Vì sao hắn cảm thấy đệ tử này mạnh hơn Trương lão nhị.“Tổ sư! Ta là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Tô vương sư tổ, Trần Trầm.”Một đệ tử cơ thể vạm vỡ đi ra.Đệ tử của lão tam?Sở Duyên đánh giá đối phương từ trên xuống dưới một lần, cũng ngầm gật đầu,cảm thấy đối phương rất mạnh.Ừm, ưu tú hơn lão tam.“Tổ sư, gặp được người bọn ta vô cùng vui vẻ, nhưng kế tiếp mong tổ sư giaochiến trường cho bọn ta, tổ sư có thể đi làm việc mà người muốn làm, chiếntrường có bọn ta ngăn cản thay người.”Trong đám đệ tử, đệ tử đại đạo thánh nhân duy nhất kia đứng ra, vô cùng trầmổn nói.“Ngươi là đệ tử của ai?”Sở Duyên nhìn về phía đệ tử này, hắn thật sự kinh ngạc rồi.Không ngờ tới trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông tương lai, vậy mà xuất hiệnmột đại đạo thánh nhân.Phải biết rằng, hiện giờ hiệu mạnh nhất của hắn chỉ là nửa bước đại đạo thánhnhân.Nhưng mà đệ tử này đã là đại đạo thánh nhân.“Bẩm tổ sư, đệ tử là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Diệp Kiếm Thánh, Diệp VũCực.”Đệ tử đại đạo thánh nhân kia chắp tay hành lễ.Tuy trầm ổn, nhưng vẫn nhìn ra được vô cùng tôn kính đối với Sở Duyên.“Diệp Vũ Cực khá lắm, các ngươi cũng biết các ngươi ngăn cản đám người đócho ta, đợi dòng thời gian bị lấy ra, có khả năng các ngươi không tồn tại nữa,tương lai sẽ bị lộn xộn, còn có các ngươi hay không thì khó mà nói.”Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.Ánh mắt hắn đảo qua mỗi một đệ tử, nhớ kỹ diện mạo những đệ tử này.“Nguyện chịu chết vì tổ sư!”Mấy trăm đệ tử không nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy.“Các ngươi, được rồi, như vậy làm phiền các ngươi, tương lai các ngươi nhấtđịnh sẽ xuất hiện.”Sở Duyên hít sâu một hơi nói.Tương lai nhất định sẽ khiến những người này xuất hiện.Đây là hứa hẹn của hắn.“Đa tạ tổ sư!”Mấy trăm đệ tử cùng hành lễ.Ngay sau đó cả đám khởi hành, đi về phía dòng thời gian, ngăn cản đám ngườimuốn tới kia.Sở Duyên cũng hủy Tru Tiên Kiếm Trận.Để bốn cán chuôi Tiểu Kiếm vờn quanh bên cạnh hắn lần nữa.Hắn nhìn thoáng qua đám đệ tử của Vô Đạo Tông rời đi.Cuối cùng xoay người rời đi.Hắn không lo lắng cho an nguy của đám đệ tử này.Những đệ tử này đều không yếu, trong đó còn có đại đạo thánh nhân.Chết trên cơ bản là chuyện không có khả năng.Hơn nữa, dòng thời gian kế tiếp điên đảo.Những đệ tử này, cùng với những tồn tại trong quá khứ còn hay không thì khómà nói.…Chỗ giao giới cực hoang và dòng thời gian.Diệp Lạc cầm thần kiếm kim sắc trong tay, trên người tràn ngập kiếm khí cuồncuộn, ở trong tay hắn ta, mảng lớn lưu quang màu đen bị hắn ta nắm lấy, đangkéo ra khỏi cực hoang.Chẳng qua là những lưu quang màu đen này chống cự rất mãnh liệt.Vẫn luôn thử chui trở về, không muốn bị Diệp Lạc lôi ra.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông hắn có nhiều hỗn độn thánh nhân như vậy sao?“Các ngươi là?”Sở Duyên nhìn những người này tới gần hắn, thất thần hỏi.“Tổ sư!”Mấy trăm người này tiến lên, lần lượt hành đại lễ với Sở Duyên.Khi tất cả đám người nhìn về phía Sở Duyên, vẻ mặt đều vô cùng kích động.Loại vẻ mặt này…Giống như gặp được thần thoại trong truyền thuyết, cả đám suýt nữa quỳ xuốngđất dập đầu với Sở Duyên.“Tổ sư? Các ngươi… Tới từ tương lai sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày hỏi.Hắn suy nghĩ một lát, cũng không khó trinh thám ra.Những người này đều tới từ sau lưng hắn.Trước mặt hắn là quá khứ, giữa là hiện tại, sau lưng là tương lai.Những người này tới từ sau lưng hắn, đương nhiên là tới từ tương lai.Mà những người này mặc trang phục của Vô Đạo Tông.Chỉ có thể nói lên, những người này là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai.Nhưng mà hắn rất kinh ngạc, tương lai Vô Đạo Tông đỉnh như thế ư?Mấy trăm hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trong đó thậm chí có nửa bước đại đạo thánh nhân, thậm chí còn có một ngườilà đại đạo thánh nhân.“Bẩm, bẩm tổ sư, bọn ta đều là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai, cảmnhận được dòng thời gian có vấn đề, đặc biệt tới đây xem xét, nhìn thấy tổ sưnên đặc biệt tới trợ trận!”Một đệ tử run rẩy nói.Hắn ta kích động.Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy vị tổ sư trong truyền thuyết này.Nếu không phải lần này dòng thời gian xảy ra vấn đề, có lẽ bọn họ đều căn bảnkhông có khả năng gặp được vị tổ sư này.“Các ngươi đều là đồ tử đồ tôn của ta sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, trái lại trong lòng tiếp nhận.“Bẩm tổ sư, tại hạ là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Trương Trận Thánh Sư Tổ,Lý Mặc.”Một đệ tử cơ thể run rẩy đi tới nói.Nghe thấy những lời này.Sở Duyên đánh giá đệ tử này từ trên xuống dưới một lát.Trương trận thánh?Đó không phải là Trương lão nhị sao?Đệ tử này không tệ không tệ.Vì sao hắn cảm thấy đệ tử này mạnh hơn Trương lão nhị.“Tổ sư! Ta là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Tô vương sư tổ, Trần Trầm.”Một đệ tử cơ thể vạm vỡ đi ra.Đệ tử của lão tam?Sở Duyên đánh giá đối phương từ trên xuống dưới một lần, cũng ngầm gật đầu,cảm thấy đối phương rất mạnh.Ừm, ưu tú hơn lão tam.“Tổ sư, gặp được người bọn ta vô cùng vui vẻ, nhưng kế tiếp mong tổ sư giaochiến trường cho bọn ta, tổ sư có thể đi làm việc mà người muốn làm, chiếntrường có bọn ta ngăn cản thay người.”Trong đám đệ tử, đệ tử đại đạo thánh nhân duy nhất kia đứng ra, vô cùng trầmổn nói.“Ngươi là đệ tử của ai?”Sở Duyên nhìn về phía đệ tử này, hắn thật sự kinh ngạc rồi.Không ngờ tới trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông tương lai, vậy mà xuất hiệnmột đại đạo thánh nhân.Phải biết rằng, hiện giờ hiệu mạnh nhất của hắn chỉ là nửa bước đại đạo thánhnhân.Nhưng mà đệ tử này đã là đại đạo thánh nhân.“Bẩm tổ sư, đệ tử là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Diệp Kiếm Thánh, Diệp VũCực.”Đệ tử đại đạo thánh nhân kia chắp tay hành lễ.Tuy trầm ổn, nhưng vẫn nhìn ra được vô cùng tôn kính đối với Sở Duyên.“Diệp Vũ Cực khá lắm, các ngươi cũng biết các ngươi ngăn cản đám người đócho ta, đợi dòng thời gian bị lấy ra, có khả năng các ngươi không tồn tại nữa,tương lai sẽ bị lộn xộn, còn có các ngươi hay không thì khó mà nói.”Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.Ánh mắt hắn đảo qua mỗi một đệ tử, nhớ kỹ diện mạo những đệ tử này.“Nguyện chịu chết vì tổ sư!”Mấy trăm đệ tử không nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy.“Các ngươi, được rồi, như vậy làm phiền các ngươi, tương lai các ngươi nhấtđịnh sẽ xuất hiện.”Sở Duyên hít sâu một hơi nói.Tương lai nhất định sẽ khiến những người này xuất hiện.Đây là hứa hẹn của hắn.“Đa tạ tổ sư!”Mấy trăm đệ tử cùng hành lễ.Ngay sau đó cả đám khởi hành, đi về phía dòng thời gian, ngăn cản đám ngườimuốn tới kia.Sở Duyên cũng hủy Tru Tiên Kiếm Trận.Để bốn cán chuôi Tiểu Kiếm vờn quanh bên cạnh hắn lần nữa.Hắn nhìn thoáng qua đám đệ tử của Vô Đạo Tông rời đi.Cuối cùng xoay người rời đi.Hắn không lo lắng cho an nguy của đám đệ tử này.Những đệ tử này đều không yếu, trong đó còn có đại đạo thánh nhân.Chết trên cơ bản là chuyện không có khả năng.Hơn nữa, dòng thời gian kế tiếp điên đảo.Những đệ tử này, cùng với những tồn tại trong quá khứ còn hay không thì khómà nói.…Chỗ giao giới cực hoang và dòng thời gian.Diệp Lạc cầm thần kiếm kim sắc trong tay, trên người tràn ngập kiếm khí cuồncuộn, ở trong tay hắn ta, mảng lớn lưu quang màu đen bị hắn ta nắm lấy, đangkéo ra khỏi cực hoang.Chẳng qua là những lưu quang màu đen này chống cự rất mãnh liệt.Vẫn luôn thử chui trở về, không muốn bị Diệp Lạc lôi ra.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Vô Đạo Tông hắn có nhiều hỗn độn thánh nhân như vậy sao?“Các ngươi là?”Sở Duyên nhìn những người này tới gần hắn, thất thần hỏi.“Tổ sư!”Mấy trăm người này tiến lên, lần lượt hành đại lễ với Sở Duyên.Khi tất cả đám người nhìn về phía Sở Duyên, vẻ mặt đều vô cùng kích động.Loại vẻ mặt này…Giống như gặp được thần thoại trong truyền thuyết, cả đám suýt nữa quỳ xuốngđất dập đầu với Sở Duyên.“Tổ sư? Các ngươi… Tới từ tương lai sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày hỏi.Hắn suy nghĩ một lát, cũng không khó trinh thám ra.Những người này đều tới từ sau lưng hắn.Trước mặt hắn là quá khứ, giữa là hiện tại, sau lưng là tương lai.Những người này tới từ sau lưng hắn, đương nhiên là tới từ tương lai.Mà những người này mặc trang phục của Vô Đạo Tông.Chỉ có thể nói lên, những người này là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai.Nhưng mà hắn rất kinh ngạc, tương lai Vô Đạo Tông đỉnh như thế ư?Mấy trăm hỗn độn thánh nhân đỉnh phong.Trong đó thậm chí có nửa bước đại đạo thánh nhân, thậm chí còn có một ngườilà đại đạo thánh nhân.“Bẩm, bẩm tổ sư, bọn ta đều là đệ tử của Vô Đạo Tông trong tương lai, cảmnhận được dòng thời gian có vấn đề, đặc biệt tới đây xem xét, nhìn thấy tổ sưnên đặc biệt tới trợ trận!”Một đệ tử run rẩy nói.Hắn ta kích động.Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy vị tổ sư trong truyền thuyết này.Nếu không phải lần này dòng thời gian xảy ra vấn đề, có lẽ bọn họ đều căn bảnkhông có khả năng gặp được vị tổ sư này.“Các ngươi đều là đồ tử đồ tôn của ta sao?”Sở Duyên hơi nhíu mày, trái lại trong lòng tiếp nhận.“Bẩm tổ sư, tại hạ là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Trương Trận Thánh Sư Tổ,Lý Mặc.”Một đệ tử cơ thể run rẩy đi tới nói.Nghe thấy những lời này.Sở Duyên đánh giá đệ tử này từ trên xuống dưới một lát.Trương trận thánh?Đó không phải là Trương lão nhị sao?Đệ tử này không tệ không tệ.Vì sao hắn cảm thấy đệ tử này mạnh hơn Trương lão nhị.“Tổ sư! Ta là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Tô vương sư tổ, Trần Trầm.”Một đệ tử cơ thể vạm vỡ đi ra.Đệ tử của lão tam?Sở Duyên đánh giá đối phương từ trên xuống dưới một lần, cũng ngầm gật đầu,cảm thấy đối phương rất mạnh.Ừm, ưu tú hơn lão tam.“Tổ sư, gặp được người bọn ta vô cùng vui vẻ, nhưng kế tiếp mong tổ sư giaochiến trường cho bọn ta, tổ sư có thể đi làm việc mà người muốn làm, chiếntrường có bọn ta ngăn cản thay người.”Trong đám đệ tử, đệ tử đại đạo thánh nhân duy nhất kia đứng ra, vô cùng trầmổn nói.“Ngươi là đệ tử của ai?”Sở Duyên nhìn về phía đệ tử này, hắn thật sự kinh ngạc rồi.Không ngờ tới trong đám đệ tử của Vô Đạo Tông tương lai, vậy mà xuất hiệnmột đại đạo thánh nhân.Phải biết rằng, hiện giờ hiệu mạnh nhất của hắn chỉ là nửa bước đại đạo thánhnhân.Nhưng mà đệ tử này đã là đại đạo thánh nhân.“Bẩm tổ sư, đệ tử là đại đệ tử thứ 72 dưới trướng Diệp Kiếm Thánh, Diệp VũCực.”Đệ tử đại đạo thánh nhân kia chắp tay hành lễ.Tuy trầm ổn, nhưng vẫn nhìn ra được vô cùng tôn kính đối với Sở Duyên.“Diệp Vũ Cực khá lắm, các ngươi cũng biết các ngươi ngăn cản đám người đócho ta, đợi dòng thời gian bị lấy ra, có khả năng các ngươi không tồn tại nữa,tương lai sẽ bị lộn xộn, còn có các ngươi hay không thì khó mà nói.”Sở Duyên chậm rãi mở miệng nói.Ánh mắt hắn đảo qua mỗi một đệ tử, nhớ kỹ diện mạo những đệ tử này.“Nguyện chịu chết vì tổ sư!”Mấy trăm đệ tử không nhiều lời, chỉ nói một câu như vậy.“Các ngươi, được rồi, như vậy làm phiền các ngươi, tương lai các ngươi nhấtđịnh sẽ xuất hiện.”Sở Duyên hít sâu một hơi nói.Tương lai nhất định sẽ khiến những người này xuất hiện.Đây là hứa hẹn của hắn.“Đa tạ tổ sư!”Mấy trăm đệ tử cùng hành lễ.Ngay sau đó cả đám khởi hành, đi về phía dòng thời gian, ngăn cản đám ngườimuốn tới kia.Sở Duyên cũng hủy Tru Tiên Kiếm Trận.Để bốn cán chuôi Tiểu Kiếm vờn quanh bên cạnh hắn lần nữa.Hắn nhìn thoáng qua đám đệ tử của Vô Đạo Tông rời đi.Cuối cùng xoay người rời đi.Hắn không lo lắng cho an nguy của đám đệ tử này.Những đệ tử này đều không yếu, trong đó còn có đại đạo thánh nhân.Chết trên cơ bản là chuyện không có khả năng.Hơn nữa, dòng thời gian kế tiếp điên đảo.Những đệ tử này, cùng với những tồn tại trong quá khứ còn hay không thì khómà nói.…Chỗ giao giới cực hoang và dòng thời gian.Diệp Lạc cầm thần kiếm kim sắc trong tay, trên người tràn ngập kiếm khí cuồncuộn, ở trong tay hắn ta, mảng lớn lưu quang màu đen bị hắn ta nắm lấy, đangkéo ra khỏi cực hoang.Chẳng qua là những lưu quang màu đen này chống cự rất mãnh liệt.Vẫn luôn thử chui trở về, không muốn bị Diệp Lạc lôi ra.

Chương 1388: Đệ tử của Vô Đạo Tông tương lai