Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1414: Ta là con trai của tồn tại vô thượng? 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiêu gia này biến mất, đương nhiên là hắn ta làm.Hắn ta bắt hết tất cả người của Tiêu gia, lấy con rối thay thế thi thể, thực hiệnmàn lừa gạt.Người đàn ông mặc đồ đen này muốn xem diễn, xem Tiêu Dật có thể bùng nổtiềm năng hay không.Ở trong tầm mắt của hắn ta.Tiêu Dật kia mặc đồ tang, quỳ gối trước một bia mộ.Bia mộ này là phụ thân.“Im hơi lặng tiếng diệt toàn tộc ta, thực lực này…”“Haizz, không biết Tiêu gia ta đắc tội cường giả như vậy từ đâu ra, thù này, hàinhi nhớ kỹ.”“Nhưng hài nhi biết rõ, với thiên tư của hài nhi, đời này không có cách nào báothù cho phụ thân.”“Cho nên…”Tiêu Dật im lặng một lát, cầm lấy một thanh đao nhỏ, múa may thật mạnh, cắtđứt một góc áo bào của mình.“Cho nên, hôm nay ta đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân, thù này, kiếp sau tabáo!”Sau khi Tiêu Dật nói xong, nhặt lấy nhẫn không gian ký gửi tất cả bảo vật củagia tộc, không quay đầu lại rời đi.…Nhìn thấy cảnh tượng này.Người đàn ông mặc đồ đen kia im lặng.Vì sao…Trên thế giới này, còn có người như thế?Bởi vì cảm thấy không có sức lực báo thù, cho nên không báo nữa? Còn nhântiện đoạn tuyệt quan hệ cha con?Đạo tâm của người đàn ông mặc đồ đen có chút không kiên định.Chuyện này…Chuyện này…Vẻ mặt người đàn ông mặc đồ đen mờ mịt, hắn ta chuẩn bị trở về củng cố đạotâm một chút, nếu không thì hắn ta sợ hắn ta sẽ bị tức chết.Sao có thể có người như thế.Bóng dáng người đàn ông mặc đồ đen di chuyển, nhanh chóng biến mất.…Cùng lúc đó.Trong một hẻm nhỏ không người ở Võ Thản Thành.Tiêu Dật lộ ra bóng dáng, hắn ta ngẩng đầu nhìn nhẫn trên tay mình.“Sư tôn, cường giả kia rời đi rồi sao?”Tiêu Dật nghiêm túc hỏi.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Từng dòng hào quang bay từ trong nhẫn của hắn ta ra, ngưng tụ thành một bóngdáng hư ảo.Gương mặt của bóng dáng hư ảo này già nua, nhưng mà khí thể không kém, khicòn sống ít nhất là một cường giả cảnh giới Hóa Thần.“Đi rồi.”“Không biết rốt cuộc tiểu tử ngươi gặp xui gì, sao có thể một cảnh giới LuyệnKhí trêu chọc một cảnh giới Kim Đan.”Bóng dáng hư ảo này không nhịn được châm chọc.“Sư tôn, chuyện này đệ tử không biết.”Tiêu Dật cũng không có sức châm chọc.Đối với hắn ta mà nói, chuyện này thực sự không khác gì tai bay vạ gió.Nhưng may mắn, trong nguy hiểm lần này, hắn ta gặp được sư tôn của hắn ta.Hóa ra trong chiếc nhẫn của hắn ta, vẫn luôn có một tàn hồn của cường giả sốngnhờ!Ở dưới tình huống này, cường giả kia sống lại.Hơn nữa cường giả này nguyện ý thu nhận hắn ta làm đệ tử, nghe nói khi cườnggiả này còn sống, chính là cảnh giới Hóa Thần.Cường giả này tự xưng là “Đồ lão”.“Sư tôn, ngươi chắc chắn phụ thân của ta và các tộc nhân khác thật sự khôngsao chứ?”Tiêu Dật ngẩng đầu nhìn về phía sư tôn nhà mình.Dựa theo lời sư tôn nhà hắn ta nói, đám tộc nhân của hắn ta căn bản không cóchuyện gì, chỉ bị bắt đi mà thôi.Những thi thể này đều do con rối biến thành.Cho nên Tiêu Dật sẽ nói như vậy ở trước mộ.“Khi vi sư còn sống dù gì cũng là cường giả cảnh giới Hóa Thần, chút thủ đoạnđó vẫn có, hơn nữa vi sư có thể khiến ngươi thấy, đám phụ thân của ngươi hiệngiờ thế nào.”Bóng dáng hư ảo “Đồ lão” này, sờ chòm râu của mình, cười hì hì nói.“Còn có thể để ta thấy được tình hình của phụ thân sao? Sư tôn, mong ngườicho ta nhìn thấy.”Tiêu Dật mừng rỡ không thôi.Sư tôn nhà mình, có bản lĩnh như thế ư?“Được, thủ pháp này của vi sư tên là ‘Động Thiên Thuật’, chỉ cần biết tên tuổicủa đối phương, trong lòng tưởng tượng dáng vẻ của đối phương, thì có thểquan sát đối phương.”“Hiện giờ vi sư triển lãm cho ngươi xem.”Đồ lão thản nhiên nói.Dường như có ý triển lãm thực lực trước mặt đệ tử nhà mình.Chỉ thấy lão ta vung tay lên.Lúc này một màn ảnh ngưng tụ mà thành trước mặt.Bên trong màn ảnh, đang chiếu cảnh tượng, một người đàn ông trung niên cườihì hì ngồi trước bàn.Ở trên bàn đặt rất nhiều linh quả.Người đàn ông trung niên này chính là phụ thân của Tiêu Dật.“Phụ thân!”Tiêu Dật nhìn thấy phụ thân nhà mình, không nhịn được kinh ngạc kêu lên.Chỉ thấy trên mặt hắn ta là hoang mang.Không phải phụ thân nhà mình bị bắt đi sao…Vì sao nhìn không giống bị bắt, trái lại giống như thành khách quý của ngườikhác?Lúc này mới bao lâu, phụ thân nhà mình đã béo thêm một vòng.“Phụ thân ngươi, thật sự bị bắt đi sao?”Đồ lão cũng rơi vào trầm tư.Từ đầu đã không giống bị bắt đi.Lão ta nhận ra được, những linh quả bày ở trên bàn.Mỗi một thứ đều là cảnh giới Nguyên Anh mới có thể được ăn.Những linh quả này, dùng để chiêu đãi một cảnh giới Trúc Cơ?Chuyện này có phải hơi quá hay không?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiêu gia này biến mất, đương nhiên là hắn ta làm.Hắn ta bắt hết tất cả người của Tiêu gia, lấy con rối thay thế thi thể, thực hiệnmàn lừa gạt.Người đàn ông mặc đồ đen này muốn xem diễn, xem Tiêu Dật có thể bùng nổtiềm năng hay không.Ở trong tầm mắt của hắn ta.Tiêu Dật kia mặc đồ tang, quỳ gối trước một bia mộ.Bia mộ này là phụ thân.“Im hơi lặng tiếng diệt toàn tộc ta, thực lực này…”“Haizz, không biết Tiêu gia ta đắc tội cường giả như vậy từ đâu ra, thù này, hàinhi nhớ kỹ.”“Nhưng hài nhi biết rõ, với thiên tư của hài nhi, đời này không có cách nào báothù cho phụ thân.”“Cho nên…”Tiêu Dật im lặng một lát, cầm lấy một thanh đao nhỏ, múa may thật mạnh, cắtđứt một góc áo bào của mình.“Cho nên, hôm nay ta đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân, thù này, kiếp sau tabáo!”Sau khi Tiêu Dật nói xong, nhặt lấy nhẫn không gian ký gửi tất cả bảo vật củagia tộc, không quay đầu lại rời đi.…Nhìn thấy cảnh tượng này.Người đàn ông mặc đồ đen kia im lặng.Vì sao…Trên thế giới này, còn có người như thế?Bởi vì cảm thấy không có sức lực báo thù, cho nên không báo nữa? Còn nhântiện đoạn tuyệt quan hệ cha con?Đạo tâm của người đàn ông mặc đồ đen có chút không kiên định.Chuyện này…Chuyện này…Vẻ mặt người đàn ông mặc đồ đen mờ mịt, hắn ta chuẩn bị trở về củng cố đạotâm một chút, nếu không thì hắn ta sợ hắn ta sẽ bị tức chết.Sao có thể có người như thế.Bóng dáng người đàn ông mặc đồ đen di chuyển, nhanh chóng biến mất.…Cùng lúc đó.Trong một hẻm nhỏ không người ở Võ Thản Thành.Tiêu Dật lộ ra bóng dáng, hắn ta ngẩng đầu nhìn nhẫn trên tay mình.“Sư tôn, cường giả kia rời đi rồi sao?”Tiêu Dật nghiêm túc hỏi.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Từng dòng hào quang bay từ trong nhẫn của hắn ta ra, ngưng tụ thành một bóngdáng hư ảo.Gương mặt của bóng dáng hư ảo này già nua, nhưng mà khí thể không kém, khicòn sống ít nhất là một cường giả cảnh giới Hóa Thần.“Đi rồi.”“Không biết rốt cuộc tiểu tử ngươi gặp xui gì, sao có thể một cảnh giới LuyệnKhí trêu chọc một cảnh giới Kim Đan.”Bóng dáng hư ảo này không nhịn được châm chọc.“Sư tôn, chuyện này đệ tử không biết.”Tiêu Dật cũng không có sức châm chọc.Đối với hắn ta mà nói, chuyện này thực sự không khác gì tai bay vạ gió.Nhưng may mắn, trong nguy hiểm lần này, hắn ta gặp được sư tôn của hắn ta.Hóa ra trong chiếc nhẫn của hắn ta, vẫn luôn có một tàn hồn của cường giả sốngnhờ!Ở dưới tình huống này, cường giả kia sống lại.Hơn nữa cường giả này nguyện ý thu nhận hắn ta làm đệ tử, nghe nói khi cườnggiả này còn sống, chính là cảnh giới Hóa Thần.Cường giả này tự xưng là “Đồ lão”.“Sư tôn, ngươi chắc chắn phụ thân của ta và các tộc nhân khác thật sự khôngsao chứ?”Tiêu Dật ngẩng đầu nhìn về phía sư tôn nhà mình.Dựa theo lời sư tôn nhà hắn ta nói, đám tộc nhân của hắn ta căn bản không cóchuyện gì, chỉ bị bắt đi mà thôi.Những thi thể này đều do con rối biến thành.Cho nên Tiêu Dật sẽ nói như vậy ở trước mộ.“Khi vi sư còn sống dù gì cũng là cường giả cảnh giới Hóa Thần, chút thủ đoạnđó vẫn có, hơn nữa vi sư có thể khiến ngươi thấy, đám phụ thân của ngươi hiệngiờ thế nào.”Bóng dáng hư ảo “Đồ lão” này, sờ chòm râu của mình, cười hì hì nói.“Còn có thể để ta thấy được tình hình của phụ thân sao? Sư tôn, mong ngườicho ta nhìn thấy.”Tiêu Dật mừng rỡ không thôi.Sư tôn nhà mình, có bản lĩnh như thế ư?“Được, thủ pháp này của vi sư tên là ‘Động Thiên Thuật’, chỉ cần biết tên tuổicủa đối phương, trong lòng tưởng tượng dáng vẻ của đối phương, thì có thểquan sát đối phương.”“Hiện giờ vi sư triển lãm cho ngươi xem.”Đồ lão thản nhiên nói.Dường như có ý triển lãm thực lực trước mặt đệ tử nhà mình.Chỉ thấy lão ta vung tay lên.Lúc này một màn ảnh ngưng tụ mà thành trước mặt.Bên trong màn ảnh, đang chiếu cảnh tượng, một người đàn ông trung niên cườihì hì ngồi trước bàn.Ở trên bàn đặt rất nhiều linh quả.Người đàn ông trung niên này chính là phụ thân của Tiêu Dật.“Phụ thân!”Tiêu Dật nhìn thấy phụ thân nhà mình, không nhịn được kinh ngạc kêu lên.Chỉ thấy trên mặt hắn ta là hoang mang.Không phải phụ thân nhà mình bị bắt đi sao…Vì sao nhìn không giống bị bắt, trái lại giống như thành khách quý của ngườikhác?Lúc này mới bao lâu, phụ thân nhà mình đã béo thêm một vòng.“Phụ thân ngươi, thật sự bị bắt đi sao?”Đồ lão cũng rơi vào trầm tư.Từ đầu đã không giống bị bắt đi.Lão ta nhận ra được, những linh quả bày ở trên bàn.Mỗi một thứ đều là cảnh giới Nguyên Anh mới có thể được ăn.Những linh quả này, dùng để chiêu đãi một cảnh giới Trúc Cơ?Chuyện này có phải hơi quá hay không?
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Tiêu gia này biến mất, đương nhiên là hắn ta làm.Hắn ta bắt hết tất cả người của Tiêu gia, lấy con rối thay thế thi thể, thực hiệnmàn lừa gạt.Người đàn ông mặc đồ đen này muốn xem diễn, xem Tiêu Dật có thể bùng nổtiềm năng hay không.Ở trong tầm mắt của hắn ta.Tiêu Dật kia mặc đồ tang, quỳ gối trước một bia mộ.Bia mộ này là phụ thân.“Im hơi lặng tiếng diệt toàn tộc ta, thực lực này…”“Haizz, không biết Tiêu gia ta đắc tội cường giả như vậy từ đâu ra, thù này, hàinhi nhớ kỹ.”“Nhưng hài nhi biết rõ, với thiên tư của hài nhi, đời này không có cách nào báothù cho phụ thân.”“Cho nên…”Tiêu Dật im lặng một lát, cầm lấy một thanh đao nhỏ, múa may thật mạnh, cắtđứt một góc áo bào của mình.“Cho nên, hôm nay ta đoạn tuyệt quan hệ với phụ thân, thù này, kiếp sau tabáo!”Sau khi Tiêu Dật nói xong, nhặt lấy nhẫn không gian ký gửi tất cả bảo vật củagia tộc, không quay đầu lại rời đi.…Nhìn thấy cảnh tượng này.Người đàn ông mặc đồ đen kia im lặng.Vì sao…Trên thế giới này, còn có người như thế?Bởi vì cảm thấy không có sức lực báo thù, cho nên không báo nữa? Còn nhântiện đoạn tuyệt quan hệ cha con?Đạo tâm của người đàn ông mặc đồ đen có chút không kiên định.Chuyện này…Chuyện này…Vẻ mặt người đàn ông mặc đồ đen mờ mịt, hắn ta chuẩn bị trở về củng cố đạotâm một chút, nếu không thì hắn ta sợ hắn ta sẽ bị tức chết.Sao có thể có người như thế.Bóng dáng người đàn ông mặc đồ đen di chuyển, nhanh chóng biến mất.…Cùng lúc đó.Trong một hẻm nhỏ không người ở Võ Thản Thành.Tiêu Dật lộ ra bóng dáng, hắn ta ngẩng đầu nhìn nhẫn trên tay mình.“Sư tôn, cường giả kia rời đi rồi sao?”Tiêu Dật nghiêm túc hỏi.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Từng dòng hào quang bay từ trong nhẫn của hắn ta ra, ngưng tụ thành một bóngdáng hư ảo.Gương mặt của bóng dáng hư ảo này già nua, nhưng mà khí thể không kém, khicòn sống ít nhất là một cường giả cảnh giới Hóa Thần.“Đi rồi.”“Không biết rốt cuộc tiểu tử ngươi gặp xui gì, sao có thể một cảnh giới LuyệnKhí trêu chọc một cảnh giới Kim Đan.”Bóng dáng hư ảo này không nhịn được châm chọc.“Sư tôn, chuyện này đệ tử không biết.”Tiêu Dật cũng không có sức châm chọc.Đối với hắn ta mà nói, chuyện này thực sự không khác gì tai bay vạ gió.Nhưng may mắn, trong nguy hiểm lần này, hắn ta gặp được sư tôn của hắn ta.Hóa ra trong chiếc nhẫn của hắn ta, vẫn luôn có một tàn hồn của cường giả sốngnhờ!Ở dưới tình huống này, cường giả kia sống lại.Hơn nữa cường giả này nguyện ý thu nhận hắn ta làm đệ tử, nghe nói khi cườnggiả này còn sống, chính là cảnh giới Hóa Thần.Cường giả này tự xưng là “Đồ lão”.“Sư tôn, ngươi chắc chắn phụ thân của ta và các tộc nhân khác thật sự khôngsao chứ?”Tiêu Dật ngẩng đầu nhìn về phía sư tôn nhà mình.Dựa theo lời sư tôn nhà hắn ta nói, đám tộc nhân của hắn ta căn bản không cóchuyện gì, chỉ bị bắt đi mà thôi.Những thi thể này đều do con rối biến thành.Cho nên Tiêu Dật sẽ nói như vậy ở trước mộ.“Khi vi sư còn sống dù gì cũng là cường giả cảnh giới Hóa Thần, chút thủ đoạnđó vẫn có, hơn nữa vi sư có thể khiến ngươi thấy, đám phụ thân của ngươi hiệngiờ thế nào.”Bóng dáng hư ảo “Đồ lão” này, sờ chòm râu của mình, cười hì hì nói.“Còn có thể để ta thấy được tình hình của phụ thân sao? Sư tôn, mong ngườicho ta nhìn thấy.”Tiêu Dật mừng rỡ không thôi.Sư tôn nhà mình, có bản lĩnh như thế ư?“Được, thủ pháp này của vi sư tên là ‘Động Thiên Thuật’, chỉ cần biết tên tuổicủa đối phương, trong lòng tưởng tượng dáng vẻ của đối phương, thì có thểquan sát đối phương.”“Hiện giờ vi sư triển lãm cho ngươi xem.”Đồ lão thản nhiên nói.Dường như có ý triển lãm thực lực trước mặt đệ tử nhà mình.Chỉ thấy lão ta vung tay lên.Lúc này một màn ảnh ngưng tụ mà thành trước mặt.Bên trong màn ảnh, đang chiếu cảnh tượng, một người đàn ông trung niên cườihì hì ngồi trước bàn.Ở trên bàn đặt rất nhiều linh quả.Người đàn ông trung niên này chính là phụ thân của Tiêu Dật.“Phụ thân!”Tiêu Dật nhìn thấy phụ thân nhà mình, không nhịn được kinh ngạc kêu lên.Chỉ thấy trên mặt hắn ta là hoang mang.Không phải phụ thân nhà mình bị bắt đi sao…Vì sao nhìn không giống bị bắt, trái lại giống như thành khách quý của ngườikhác?Lúc này mới bao lâu, phụ thân nhà mình đã béo thêm một vòng.“Phụ thân ngươi, thật sự bị bắt đi sao?”Đồ lão cũng rơi vào trầm tư.Từ đầu đã không giống bị bắt đi.Lão ta nhận ra được, những linh quả bày ở trên bàn.Mỗi một thứ đều là cảnh giới Nguyên Anh mới có thể được ăn.Những linh quả này, dùng để chiêu đãi một cảnh giới Trúc Cơ?Chuyện này có phải hơi quá hay không?