Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…
Chương 1420: Ví dụ ngươi mấy chục tuổi giống như ta 1
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong tửu lâu.Đối mặt với Tiêu Dật.Đồ lão thật sự bất đắc dĩ.Cuối cùng chỉ có thể mặc kệ hắn ta.Tiêu Dật vốn cho rằng giải quyết Đồ lão, thì có thể an ổn tiếp tục thối nát.Nhưng ngay sau đó, chuyện nằm ngoài dự đoán của Tiêu Dật đã xảy ra.Khi Tiêu Dật không biết phải làm sao, hắn ta bị một lực lượng vô hình bao phủthật kín, toàn bộ cơ thể bay lên, bay ra ngoài tửu lâu.“Là cường giả Hóa Thần! Đừng vùng vẫy! Ngươi không có chút biện pháp nàođối với cường giả cỡ này!”Giọng nói của Đồ lão vang lên bên tai Tiêu Dật.Tiêu Dật nghe thấy thế thì sợ hãi.Cường giả Hóa Thần?Cường giả chỉ có trong truyền thuyết?Không đúng, ta không có bất cứ giao tế gì với cường giả cỡ này mới đúng.Khả năng duy nhất, đây là người do phụ thân vô thượng kia phái tới.Nghĩ như thế, bỗng nhiên Tiêu Dật không còn sợ hãi nữa.Hắn ta mặc cho kéo đi, bay lên bầu trời.Rất nhanh, hắn ta đi tới vòm trời, cũng gặp được cường giả Hóa Thần.Đây không phải là lão giả bọn họ “rình coi” lúc trước sao?Vậy mà tìm tới cửa?Trong lòng Tiêu Dật chấn động, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì.“Xin hỏi tiền bối là người phương nào? Tới có chuyện gì?”Tiêu Dật chắp tay cúi đầu, dáng vẻ vô cùng lễ phép.“Tiêu công tử, cần gì phải biết rõ còn hỏi? Còn xưng hô, ngươi gọi ta là Trầnlão được rồi.”Trần lão cười hì hì.Trong mắt lão ta lóe lên ánh sáng.Lão ta không tin Tiêu Dật không biết thân phận của mình.Nếu biết thân phận của mình, vậy chắc chắn cũng biết bọn họ là ai.“Trần lão, ngươi là người của phụ thân ta sao?”Tiêu Dật lập tức an tâm.Quả nhiên đối phương là người do phụ thân chí cao vô thượng của hắn ta pháitới.“Không dám nhận không dám nhận, phụ thân của ngươi và ta chính là cách biệtmột trời một vực, sao ta xứng là thuộc hạ của vị kia?”Trần lão vội vàng lắc đầu.Đùa gì thế.Lão ta ngay cả tiên đều chưa từng đạt tới, sao xứng là thuộc hạ của vị đại đạothánh nhân kia.Cấp bậc giữa hai bên chênh lệch quá lớn.Hơn nữa cho dù là tiên, cũng không đủ tư cách là thuộc hạ của một vị đại đạothánh nhân.Đại đạo thánh nhân, đúng là chiến lực cao nhất Vô Danh Giới.Dù sao theo lão ta biết, thánh nhân là sở cầu đám tu sĩ bọn họ suốt đời theođuổi, hay là nói, đây chính là mộng tưởng của bọn họ.Dù sao đối với tu sĩ trên thế gian mà nói, bọn họ ngay cả tiên đều không phải.Muốn thành tiên là một bước vô cùng khó khăn.Càng khỏi phải nói là thánh sau tiên.“Trần lão…”Tiêu Dật bất chợt phát hiện.Dường như mình xem nhẹ “phụ nhân” kia của mình.Ngay cả cường giả Hóa Thần trong truyền thuyết, vậy mà đều nói mình khôngxứng làm thuộc hạ của vị “phụ thân” kia?“Vậy không biết Trần lão tới tìm ta, là có chuyện gì?”Tiêu Dật tính toán không nghĩ nhiều nữa.Trái lại nghĩ nhiều sẽ không tốt.Chẳng bằng đừng nghĩ gì cả.Nhìn xem vị cường giả Hóa Thần Trần lão này tới làm gì đã.“Không có chuyện gì, chủ yếu là tới đây tâm sự với ngươi, Tiêu công tử, ta thấygần đây ngươi hơi suy sút, không biết vì sao ngươi suy sút?”Trần lão biết rõ còn cố hỏi, vẫn là biểu cảm cười hì hì như thế.“Vì sao ta phải suy sút? Ta đâu có suy sút?”Tiêu Dật cảm thấy khó hiểu.“Lúc trước Tiêu công tử tu luyện đều cố gắng gấp đôi, vì sao bây giờ suy sútnhư thế?”“Có thể là vì biết bối cảnh của mình, cho nên không muốn cố gắng nữa haykhông?”Trần lão vẫn không trực tiếp soi mói ra.Mà vô cùng uyển chuyển.“Đúng vậy.”Đối với những lời sau đó, Tiêu Dật không chút do dự thừa nhận.“Chuyện này…”Trần lão cũng không ngờ tới.Vậy mà Tiêu Dật này thừa nhận nhanh như thế.Trong khoảng thời gian ngắn, trái lại khiến lão ta không biết phải nói gì.“Nhưng Tiêu công tử, ngươi cũng biết tu tiên khó, khó ở chỗ cho dù ngươi cóbối cảnh, cũng cần phải cố gắng hơn mới được.”Trần lão vẫn rất gắng gượng, chuẩn bị khuyên bảo lần nữa.“Nhưng mà Trần lão, tu tiên khó khăn, khó nhất là không có tài nguyên, nhưngmà ta có phụ thân kia, có lẽ có không ít tài nguyên đúng không? Hơn nữa tồn tạivô thượng kia muốn giúp ta trở nên mạnh hơn, hẳn là rất dễ dàng?”Tiêu Dật lại cảm thấy, hắn ta làm như vậy cũng không có gì.“Chuyện này…”Trong đầu Trần lão ong ong.Chuyện này, chuyện này…Chuyện này lão ta còn có thể nói gì?Người ta có phụ thân, lão ta không có.Hơn nữa dựa theo lời đối phương nói, đúng là có đạo lý.Người ta có phụ thân, chuyện gì cũng có thể giải quyết, tu tiên có gì khó khăn?Dường như người ta làm như thế, mới là chính xác.“Đúng vậy, Trần lão, ta có đường tắt không đi, còn cố gắng như thế, không phảilà kẻ ngốc sao?”“Đổi thành ngươi mười mấy tuổi, có phụ thân lợi hại như thế, ngươi còn cần tựmình cố gắng sao?”Tiêu Dật nắm lấy bả vai của Tần lão, tùy ý nói.“Đổi thành ta mười mấy tuổi có phụ thân lợi hại như thế ư?”Trần lão nghĩ giả thiết này một lát.Đột nhiên trong lúc này, lão ta lập tức hưng phấn.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong tửu lâu.Đối mặt với Tiêu Dật.Đồ lão thật sự bất đắc dĩ.Cuối cùng chỉ có thể mặc kệ hắn ta.Tiêu Dật vốn cho rằng giải quyết Đồ lão, thì có thể an ổn tiếp tục thối nát.Nhưng ngay sau đó, chuyện nằm ngoài dự đoán của Tiêu Dật đã xảy ra.Khi Tiêu Dật không biết phải làm sao, hắn ta bị một lực lượng vô hình bao phủthật kín, toàn bộ cơ thể bay lên, bay ra ngoài tửu lâu.“Là cường giả Hóa Thần! Đừng vùng vẫy! Ngươi không có chút biện pháp nàođối với cường giả cỡ này!”Giọng nói của Đồ lão vang lên bên tai Tiêu Dật.Tiêu Dật nghe thấy thế thì sợ hãi.Cường giả Hóa Thần?Cường giả chỉ có trong truyền thuyết?Không đúng, ta không có bất cứ giao tế gì với cường giả cỡ này mới đúng.Khả năng duy nhất, đây là người do phụ thân vô thượng kia phái tới.Nghĩ như thế, bỗng nhiên Tiêu Dật không còn sợ hãi nữa.Hắn ta mặc cho kéo đi, bay lên bầu trời.Rất nhanh, hắn ta đi tới vòm trời, cũng gặp được cường giả Hóa Thần.Đây không phải là lão giả bọn họ “rình coi” lúc trước sao?Vậy mà tìm tới cửa?Trong lòng Tiêu Dật chấn động, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì.“Xin hỏi tiền bối là người phương nào? Tới có chuyện gì?”Tiêu Dật chắp tay cúi đầu, dáng vẻ vô cùng lễ phép.“Tiêu công tử, cần gì phải biết rõ còn hỏi? Còn xưng hô, ngươi gọi ta là Trầnlão được rồi.”Trần lão cười hì hì.Trong mắt lão ta lóe lên ánh sáng.Lão ta không tin Tiêu Dật không biết thân phận của mình.Nếu biết thân phận của mình, vậy chắc chắn cũng biết bọn họ là ai.“Trần lão, ngươi là người của phụ thân ta sao?”Tiêu Dật lập tức an tâm.Quả nhiên đối phương là người do phụ thân chí cao vô thượng của hắn ta pháitới.“Không dám nhận không dám nhận, phụ thân của ngươi và ta chính là cách biệtmột trời một vực, sao ta xứng là thuộc hạ của vị kia?”Trần lão vội vàng lắc đầu.Đùa gì thế.Lão ta ngay cả tiên đều chưa từng đạt tới, sao xứng là thuộc hạ của vị đại đạothánh nhân kia.Cấp bậc giữa hai bên chênh lệch quá lớn.Hơn nữa cho dù là tiên, cũng không đủ tư cách là thuộc hạ của một vị đại đạothánh nhân.Đại đạo thánh nhân, đúng là chiến lực cao nhất Vô Danh Giới.Dù sao theo lão ta biết, thánh nhân là sở cầu đám tu sĩ bọn họ suốt đời theođuổi, hay là nói, đây chính là mộng tưởng của bọn họ.Dù sao đối với tu sĩ trên thế gian mà nói, bọn họ ngay cả tiên đều không phải.Muốn thành tiên là một bước vô cùng khó khăn.Càng khỏi phải nói là thánh sau tiên.“Trần lão…”Tiêu Dật bất chợt phát hiện.Dường như mình xem nhẹ “phụ nhân” kia của mình.Ngay cả cường giả Hóa Thần trong truyền thuyết, vậy mà đều nói mình khôngxứng làm thuộc hạ của vị “phụ thân” kia?“Vậy không biết Trần lão tới tìm ta, là có chuyện gì?”Tiêu Dật tính toán không nghĩ nhiều nữa.Trái lại nghĩ nhiều sẽ không tốt.Chẳng bằng đừng nghĩ gì cả.Nhìn xem vị cường giả Hóa Thần Trần lão này tới làm gì đã.“Không có chuyện gì, chủ yếu là tới đây tâm sự với ngươi, Tiêu công tử, ta thấygần đây ngươi hơi suy sút, không biết vì sao ngươi suy sút?”Trần lão biết rõ còn cố hỏi, vẫn là biểu cảm cười hì hì như thế.“Vì sao ta phải suy sút? Ta đâu có suy sút?”Tiêu Dật cảm thấy khó hiểu.“Lúc trước Tiêu công tử tu luyện đều cố gắng gấp đôi, vì sao bây giờ suy sútnhư thế?”“Có thể là vì biết bối cảnh của mình, cho nên không muốn cố gắng nữa haykhông?”Trần lão vẫn không trực tiếp soi mói ra.Mà vô cùng uyển chuyển.“Đúng vậy.”Đối với những lời sau đó, Tiêu Dật không chút do dự thừa nhận.“Chuyện này…”Trần lão cũng không ngờ tới.Vậy mà Tiêu Dật này thừa nhận nhanh như thế.Trong khoảng thời gian ngắn, trái lại khiến lão ta không biết phải nói gì.“Nhưng Tiêu công tử, ngươi cũng biết tu tiên khó, khó ở chỗ cho dù ngươi cóbối cảnh, cũng cần phải cố gắng hơn mới được.”Trần lão vẫn rất gắng gượng, chuẩn bị khuyên bảo lần nữa.“Nhưng mà Trần lão, tu tiên khó khăn, khó nhất là không có tài nguyên, nhưngmà ta có phụ thân kia, có lẽ có không ít tài nguyên đúng không? Hơn nữa tồn tạivô thượng kia muốn giúp ta trở nên mạnh hơn, hẳn là rất dễ dàng?”Tiêu Dật lại cảm thấy, hắn ta làm như vậy cũng không có gì.“Chuyện này…”Trong đầu Trần lão ong ong.Chuyện này, chuyện này…Chuyện này lão ta còn có thể nói gì?Người ta có phụ thân, lão ta không có.Hơn nữa dựa theo lời đối phương nói, đúng là có đạo lý.Người ta có phụ thân, chuyện gì cũng có thể giải quyết, tu tiên có gì khó khăn?Dường như người ta làm như thế, mới là chính xác.“Đúng vậy, Trần lão, ta có đường tắt không đi, còn cố gắng như thế, không phảilà kẻ ngốc sao?”“Đổi thành ngươi mười mấy tuổi, có phụ thân lợi hại như thế, ngươi còn cần tựmình cố gắng sao?”Tiêu Dật nắm lấy bả vai của Tần lão, tùy ý nói.“Đổi thành ta mười mấy tuổi có phụ thân lợi hại như thế ư?”Trần lão nghĩ giả thiết này một lát.Đột nhiên trong lúc này, lão ta lập tức hưng phấn.
Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trong tửu lâu.Đối mặt với Tiêu Dật.Đồ lão thật sự bất đắc dĩ.Cuối cùng chỉ có thể mặc kệ hắn ta.Tiêu Dật vốn cho rằng giải quyết Đồ lão, thì có thể an ổn tiếp tục thối nát.Nhưng ngay sau đó, chuyện nằm ngoài dự đoán của Tiêu Dật đã xảy ra.Khi Tiêu Dật không biết phải làm sao, hắn ta bị một lực lượng vô hình bao phủthật kín, toàn bộ cơ thể bay lên, bay ra ngoài tửu lâu.“Là cường giả Hóa Thần! Đừng vùng vẫy! Ngươi không có chút biện pháp nàođối với cường giả cỡ này!”Giọng nói của Đồ lão vang lên bên tai Tiêu Dật.Tiêu Dật nghe thấy thế thì sợ hãi.Cường giả Hóa Thần?Cường giả chỉ có trong truyền thuyết?Không đúng, ta không có bất cứ giao tế gì với cường giả cỡ này mới đúng.Khả năng duy nhất, đây là người do phụ thân vô thượng kia phái tới.Nghĩ như thế, bỗng nhiên Tiêu Dật không còn sợ hãi nữa.Hắn ta mặc cho kéo đi, bay lên bầu trời.Rất nhanh, hắn ta đi tới vòm trời, cũng gặp được cường giả Hóa Thần.Đây không phải là lão giả bọn họ “rình coi” lúc trước sao?Vậy mà tìm tới cửa?Trong lòng Tiêu Dật chấn động, trên mặt không có bất cứ biểu cảm gì.“Xin hỏi tiền bối là người phương nào? Tới có chuyện gì?”Tiêu Dật chắp tay cúi đầu, dáng vẻ vô cùng lễ phép.“Tiêu công tử, cần gì phải biết rõ còn hỏi? Còn xưng hô, ngươi gọi ta là Trầnlão được rồi.”Trần lão cười hì hì.Trong mắt lão ta lóe lên ánh sáng.Lão ta không tin Tiêu Dật không biết thân phận của mình.Nếu biết thân phận của mình, vậy chắc chắn cũng biết bọn họ là ai.“Trần lão, ngươi là người của phụ thân ta sao?”Tiêu Dật lập tức an tâm.Quả nhiên đối phương là người do phụ thân chí cao vô thượng của hắn ta pháitới.“Không dám nhận không dám nhận, phụ thân của ngươi và ta chính là cách biệtmột trời một vực, sao ta xứng là thuộc hạ của vị kia?”Trần lão vội vàng lắc đầu.Đùa gì thế.Lão ta ngay cả tiên đều chưa từng đạt tới, sao xứng là thuộc hạ của vị đại đạothánh nhân kia.Cấp bậc giữa hai bên chênh lệch quá lớn.Hơn nữa cho dù là tiên, cũng không đủ tư cách là thuộc hạ của một vị đại đạothánh nhân.Đại đạo thánh nhân, đúng là chiến lực cao nhất Vô Danh Giới.Dù sao theo lão ta biết, thánh nhân là sở cầu đám tu sĩ bọn họ suốt đời theođuổi, hay là nói, đây chính là mộng tưởng của bọn họ.Dù sao đối với tu sĩ trên thế gian mà nói, bọn họ ngay cả tiên đều không phải.Muốn thành tiên là một bước vô cùng khó khăn.Càng khỏi phải nói là thánh sau tiên.“Trần lão…”Tiêu Dật bất chợt phát hiện.Dường như mình xem nhẹ “phụ nhân” kia của mình.Ngay cả cường giả Hóa Thần trong truyền thuyết, vậy mà đều nói mình khôngxứng làm thuộc hạ của vị “phụ thân” kia?“Vậy không biết Trần lão tới tìm ta, là có chuyện gì?”Tiêu Dật tính toán không nghĩ nhiều nữa.Trái lại nghĩ nhiều sẽ không tốt.Chẳng bằng đừng nghĩ gì cả.Nhìn xem vị cường giả Hóa Thần Trần lão này tới làm gì đã.“Không có chuyện gì, chủ yếu là tới đây tâm sự với ngươi, Tiêu công tử, ta thấygần đây ngươi hơi suy sút, không biết vì sao ngươi suy sút?”Trần lão biết rõ còn cố hỏi, vẫn là biểu cảm cười hì hì như thế.“Vì sao ta phải suy sút? Ta đâu có suy sút?”Tiêu Dật cảm thấy khó hiểu.“Lúc trước Tiêu công tử tu luyện đều cố gắng gấp đôi, vì sao bây giờ suy sútnhư thế?”“Có thể là vì biết bối cảnh của mình, cho nên không muốn cố gắng nữa haykhông?”Trần lão vẫn không trực tiếp soi mói ra.Mà vô cùng uyển chuyển.“Đúng vậy.”Đối với những lời sau đó, Tiêu Dật không chút do dự thừa nhận.“Chuyện này…”Trần lão cũng không ngờ tới.Vậy mà Tiêu Dật này thừa nhận nhanh như thế.Trong khoảng thời gian ngắn, trái lại khiến lão ta không biết phải nói gì.“Nhưng Tiêu công tử, ngươi cũng biết tu tiên khó, khó ở chỗ cho dù ngươi cóbối cảnh, cũng cần phải cố gắng hơn mới được.”Trần lão vẫn rất gắng gượng, chuẩn bị khuyên bảo lần nữa.“Nhưng mà Trần lão, tu tiên khó khăn, khó nhất là không có tài nguyên, nhưngmà ta có phụ thân kia, có lẽ có không ít tài nguyên đúng không? Hơn nữa tồn tạivô thượng kia muốn giúp ta trở nên mạnh hơn, hẳn là rất dễ dàng?”Tiêu Dật lại cảm thấy, hắn ta làm như vậy cũng không có gì.“Chuyện này…”Trong đầu Trần lão ong ong.Chuyện này, chuyện này…Chuyện này lão ta còn có thể nói gì?Người ta có phụ thân, lão ta không có.Hơn nữa dựa theo lời đối phương nói, đúng là có đạo lý.Người ta có phụ thân, chuyện gì cũng có thể giải quyết, tu tiên có gì khó khăn?Dường như người ta làm như thế, mới là chính xác.“Đúng vậy, Trần lão, ta có đường tắt không đi, còn cố gắng như thế, không phảilà kẻ ngốc sao?”“Đổi thành ngươi mười mấy tuổi, có phụ thân lợi hại như thế, ngươi còn cần tựmình cố gắng sao?”Tiêu Dật nắm lấy bả vai của Tần lão, tùy ý nói.“Đổi thành ta mười mấy tuổi có phụ thân lợi hại như thế ư?”Trần lão nghĩ giả thiết này một lát.Đột nhiên trong lúc này, lão ta lập tức hưng phấn.