Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1436: Đoạt lấy cơ duyên? 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thiên Nhi, ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?”Trương Hàn dò hỏi.“Trương Hàn, ngươi dùng chút biện pháp, viết lên trên sách trong thư phòngngười này, viết phương pháp mở ra Tụ Linh Trận đi.”Trương Thiên Nhi cũng im lặng một lát, mới bắt đầu trả lời.“Ừm.”Trương Hàn gật đầu, đang chuẩn bị thi pháp.Nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn ta cúi đầu, thấy trước sân Lâm Thương cómột bóng người đi tới.Người này đúng là Vương Vũ, trọng sinh giả.Một trọng sinh giả có được hack đoạt lấy cơ duyên.“Trương Hàn, trên người người này có chút kỳ lạ.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi vang vọng trong đầu Trương Hàn.“Ta cũng cảm nhận được, nhưng cụ thể lại không biết là gì, sinh linh đều cómệnh số này, có kỳ lạ gì, cũng không đáng ngại.”Trương Hàn lờ mờ có suy đoán, trên người người này hơn phân nửa là có cơduyên gì đó trong người.Nhưng hắn ta vẫn luôn không thèm để ý.Đến cảnh giới này của hắn ta, cơ duyên bình thường không thể lọt nổi vào mắt.Càng đừng nói, loại tồn tại như hắn ta.Tốt xấu gì Trương mỗ này cũng là đệ tử của Vô Đạo Tông, còn là đệ tử mạnhnhất dưới tay sư tôn.Người khác có thể so sánh được sao?“Im lặng xem xét trước đã.”Trương Thiên Nhi đưa ra đề nghị.Trương Hàn cũng trực tiếp đồng ý, đứng ở trên bầu trời, ẩn giấu cơ thể mình,nhìn trộm phía dưới.…Ở phía dưới.Vương Vũ gõ cửa phòng Lâm Thương, ân cần thăm hỏi tùy ý một lát.Nhưng lặng lẽ mở đoạt lấy cơ duyên.[Đoạt lấy cơ duyên.][Nhân vật đoạt lấy: Lâm Thương.][Biến chuyển gần đây: 15 phút trước đạt được một hòn đá do đại năng tuyệt thếđể lại, phía trên khắc Tụ Linh Trận, có thể khiến tốc độ tu luyện tăng gấp 100lần (kim).][Chú ý: Trước mắt nhân vật đoạt lấy cơ duyên vẫn chưa phát hiện tác dụng kỳdiệu của cơ duyên.]Mẹ kiếp!Cơ duyên kim sắc!Tụ Linh Trận của đại năng tuyệt thế!Hơn nữa hiện giờ Lâm Thương còn chưa phát hiện ra Tụ Linh Trận này!Đây không phải là cơ duyên ông trời ban thưởng cho hắn ta sao?Vương Vũ vô cùng hưng phấn, còn có chút kinh hãi.Không hổ là võ tổ tương lai.Cơ duyên này.Mấy ngày trước mới bị hắn ta đoạt lấy cơ duyên tử sắc, ngày hôm nay lại có cơduyên kim sắc.Con mẹ nó chuyện này quá đỉnh.Quả thực giống như thiên mệnh chi tử.Cơ duyên không cần tiền sao?Nhưng mà của ngươi chính là của ta, của ta thì vẫn là của ta.Đôi mắt của Vương Vũ nóng bỏng, cơ duyên này hắn ta tất phải đoạt tới tay.Kết quả là ánh mắt hắn ta nhìn trong sân Lâm Thương một vòng, đang tìm kiếmcơ duyên kia.…Trước cửa.Lâm Thương vẫn luôn không có tâm tư gì nói chuyện cùng Vương Vũ, cũngkhông có tâm tư gì tạo dựng quan hệ tốt với đối phương.Hiện giờ hắn ta chỉ muốn chăm chỉ tu luyện.Hắn ta bắt đầu nói, chuẩn bị rời đi, đi tu luyện.Nhưng Vương Vũ không có tâm tư thả Lâm Thương rời đi.“Lâm sư huynh, là thế này, lúc trước ta đang tu luyện, nhưng bỗng nhiên tronglúc này một kiện dị bảo của ta bất ngờ chạy trốn, bay về phía bên này, khôngbiết ngươi có nhìn thấy hay không?”Vương Vũ mở miệng nói.Tâm tư của hắn ta đều đặt lên cơ duyên kia.“Dị bảo? Dị bảo gì cơ?”Lâm Thương lờ mờ một lát.“Ừm…”“Ngoại hình như là một hòn đá bình thường không có gì lạ.”Vương Vũ nghĩ một lát, nói.“Hòn đá?”Lâm Thương lập tức nghĩ tới.Hắn ta trực tiếp đi trở về, lấy hòn đá lúc trước tới đưa cho Vương Vũ.“Là hòn đá này sao?”Lâm Thương hỏi.“Đúng là nó đúng là nó, chính là hòn đá này, Lâm sư huynh, xin lỗi, ta khôngbiết sao kiện dị bảo này lại như thế, bỗng nhiên bay tới nơi này.”Vương Vũ vội vàng nói.Hắn ta nói tới nói lui, động tác trên tay cũng không chậm, lập tức cầm lấy hònđá này.Trong lòng là một trận lửa nóng.Đây chính là cơ duyên cao nhất đó.Bị hắn ta giành tới tay.“Không sao, được rồi, hẳn là không còn chuyện gì khác đúng không? Vậy ta cóthể… Đợi đã… Vương sư đệ, nhìn tu vi của ngươi không kém lắm, có muốn sotài một trận hay không?”Lâm Thương vốn muốn đi trở về tu luyện.Nhưng cẩn thận nhìn Vương Vũ, trong lòng không khỏi dâng lên ý nghĩ muốnso tài.Hắn ta cảm nhận được một chút cảm giác uy hiếp từ trên người Vương Vũ.Một chút uy hiếp này khiến hắn ta cảm thấy có hứng thú, muốn chiến đấu mộttrận.“So tài ư? Đương nhiên là cầu mà không được.”Vương Vũ cho hòn đá vào trong nhẫn không gian, trên mặt là nụ cười gật đầuđồng ý.Hắn ta muốn cho võ tổ tương lai nhìn xem, thực lực của Vương Vũ này.“Được, vậy Vương sư đệ, ngươi đi theo ta.”Lâm Thương gật đầu.Hai người ăn nhịp với nhau đi vào trong sân, chuẩn bị so tài.…Trên bầu trời.Trương Hàn nhìn mọi chuyện, lông mày của hắn ta cau lại.“Thiên Nhi, ngươi thấy thế nào?”“Có khả năng trên người người này cất giấu thứ gì đó có thể thấy được bảo vật,còn phát hiện diệu dụng của hòn đá mà ngươi cho.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi nhanh chóng vang lên trong đầu.“Thú vị.”Khóe miệng của Trương Hàn nhếch lên.Trong lòng có một ý nghĩ lớn mật.Hắn ta cúi đầu nhìn hai người đang so tài ở phía dưới

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thiên Nhi, ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?”Trương Hàn dò hỏi.“Trương Hàn, ngươi dùng chút biện pháp, viết lên trên sách trong thư phòngngười này, viết phương pháp mở ra Tụ Linh Trận đi.”Trương Thiên Nhi cũng im lặng một lát, mới bắt đầu trả lời.“Ừm.”Trương Hàn gật đầu, đang chuẩn bị thi pháp.Nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn ta cúi đầu, thấy trước sân Lâm Thương cómột bóng người đi tới.Người này đúng là Vương Vũ, trọng sinh giả.Một trọng sinh giả có được hack đoạt lấy cơ duyên.“Trương Hàn, trên người người này có chút kỳ lạ.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi vang vọng trong đầu Trương Hàn.“Ta cũng cảm nhận được, nhưng cụ thể lại không biết là gì, sinh linh đều cómệnh số này, có kỳ lạ gì, cũng không đáng ngại.”Trương Hàn lờ mờ có suy đoán, trên người người này hơn phân nửa là có cơduyên gì đó trong người.Nhưng hắn ta vẫn luôn không thèm để ý.Đến cảnh giới này của hắn ta, cơ duyên bình thường không thể lọt nổi vào mắt.Càng đừng nói, loại tồn tại như hắn ta.Tốt xấu gì Trương mỗ này cũng là đệ tử của Vô Đạo Tông, còn là đệ tử mạnhnhất dưới tay sư tôn.Người khác có thể so sánh được sao?“Im lặng xem xét trước đã.”Trương Thiên Nhi đưa ra đề nghị.Trương Hàn cũng trực tiếp đồng ý, đứng ở trên bầu trời, ẩn giấu cơ thể mình,nhìn trộm phía dưới.…Ở phía dưới.Vương Vũ gõ cửa phòng Lâm Thương, ân cần thăm hỏi tùy ý một lát.Nhưng lặng lẽ mở đoạt lấy cơ duyên.[Đoạt lấy cơ duyên.][Nhân vật đoạt lấy: Lâm Thương.][Biến chuyển gần đây: 15 phút trước đạt được một hòn đá do đại năng tuyệt thếđể lại, phía trên khắc Tụ Linh Trận, có thể khiến tốc độ tu luyện tăng gấp 100lần (kim).][Chú ý: Trước mắt nhân vật đoạt lấy cơ duyên vẫn chưa phát hiện tác dụng kỳdiệu của cơ duyên.]Mẹ kiếp!Cơ duyên kim sắc!Tụ Linh Trận của đại năng tuyệt thế!Hơn nữa hiện giờ Lâm Thương còn chưa phát hiện ra Tụ Linh Trận này!Đây không phải là cơ duyên ông trời ban thưởng cho hắn ta sao?Vương Vũ vô cùng hưng phấn, còn có chút kinh hãi.Không hổ là võ tổ tương lai.Cơ duyên này.Mấy ngày trước mới bị hắn ta đoạt lấy cơ duyên tử sắc, ngày hôm nay lại có cơduyên kim sắc.Con mẹ nó chuyện này quá đỉnh.Quả thực giống như thiên mệnh chi tử.Cơ duyên không cần tiền sao?Nhưng mà của ngươi chính là của ta, của ta thì vẫn là của ta.Đôi mắt của Vương Vũ nóng bỏng, cơ duyên này hắn ta tất phải đoạt tới tay.Kết quả là ánh mắt hắn ta nhìn trong sân Lâm Thương một vòng, đang tìm kiếmcơ duyên kia.…Trước cửa.Lâm Thương vẫn luôn không có tâm tư gì nói chuyện cùng Vương Vũ, cũngkhông có tâm tư gì tạo dựng quan hệ tốt với đối phương.Hiện giờ hắn ta chỉ muốn chăm chỉ tu luyện.Hắn ta bắt đầu nói, chuẩn bị rời đi, đi tu luyện.Nhưng Vương Vũ không có tâm tư thả Lâm Thương rời đi.“Lâm sư huynh, là thế này, lúc trước ta đang tu luyện, nhưng bỗng nhiên tronglúc này một kiện dị bảo của ta bất ngờ chạy trốn, bay về phía bên này, khôngbiết ngươi có nhìn thấy hay không?”Vương Vũ mở miệng nói.Tâm tư của hắn ta đều đặt lên cơ duyên kia.“Dị bảo? Dị bảo gì cơ?”Lâm Thương lờ mờ một lát.“Ừm…”“Ngoại hình như là một hòn đá bình thường không có gì lạ.”Vương Vũ nghĩ một lát, nói.“Hòn đá?”Lâm Thương lập tức nghĩ tới.Hắn ta trực tiếp đi trở về, lấy hòn đá lúc trước tới đưa cho Vương Vũ.“Là hòn đá này sao?”Lâm Thương hỏi.“Đúng là nó đúng là nó, chính là hòn đá này, Lâm sư huynh, xin lỗi, ta khôngbiết sao kiện dị bảo này lại như thế, bỗng nhiên bay tới nơi này.”Vương Vũ vội vàng nói.Hắn ta nói tới nói lui, động tác trên tay cũng không chậm, lập tức cầm lấy hònđá này.Trong lòng là một trận lửa nóng.Đây chính là cơ duyên cao nhất đó.Bị hắn ta giành tới tay.“Không sao, được rồi, hẳn là không còn chuyện gì khác đúng không? Vậy ta cóthể… Đợi đã… Vương sư đệ, nhìn tu vi của ngươi không kém lắm, có muốn sotài một trận hay không?”Lâm Thương vốn muốn đi trở về tu luyện.Nhưng cẩn thận nhìn Vương Vũ, trong lòng không khỏi dâng lên ý nghĩ muốnso tài.Hắn ta cảm nhận được một chút cảm giác uy hiếp từ trên người Vương Vũ.Một chút uy hiếp này khiến hắn ta cảm thấy có hứng thú, muốn chiến đấu mộttrận.“So tài ư? Đương nhiên là cầu mà không được.”Vương Vũ cho hòn đá vào trong nhẫn không gian, trên mặt là nụ cười gật đầuđồng ý.Hắn ta muốn cho võ tổ tương lai nhìn xem, thực lực của Vương Vũ này.“Được, vậy Vương sư đệ, ngươi đi theo ta.”Lâm Thương gật đầu.Hai người ăn nhịp với nhau đi vào trong sân, chuẩn bị so tài.…Trên bầu trời.Trương Hàn nhìn mọi chuyện, lông mày của hắn ta cau lại.“Thiên Nhi, ngươi thấy thế nào?”“Có khả năng trên người người này cất giấu thứ gì đó có thể thấy được bảo vật,còn phát hiện diệu dụng của hòn đá mà ngươi cho.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi nhanh chóng vang lên trong đầu.“Thú vị.”Khóe miệng của Trương Hàn nhếch lên.Trong lòng có một ý nghĩ lớn mật.Hắn ta cúi đầu nhìn hai người đang so tài ở phía dưới

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… “Thiên Nhi, ngươi nói xem nên làm gì bây giờ?”Trương Hàn dò hỏi.“Trương Hàn, ngươi dùng chút biện pháp, viết lên trên sách trong thư phòngngười này, viết phương pháp mở ra Tụ Linh Trận đi.”Trương Thiên Nhi cũng im lặng một lát, mới bắt đầu trả lời.“Ừm.”Trương Hàn gật đầu, đang chuẩn bị thi pháp.Nhưng đột nhiên trong lúc này, hắn ta cúi đầu, thấy trước sân Lâm Thương cómột bóng người đi tới.Người này đúng là Vương Vũ, trọng sinh giả.Một trọng sinh giả có được hack đoạt lấy cơ duyên.“Trương Hàn, trên người người này có chút kỳ lạ.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi vang vọng trong đầu Trương Hàn.“Ta cũng cảm nhận được, nhưng cụ thể lại không biết là gì, sinh linh đều cómệnh số này, có kỳ lạ gì, cũng không đáng ngại.”Trương Hàn lờ mờ có suy đoán, trên người người này hơn phân nửa là có cơduyên gì đó trong người.Nhưng hắn ta vẫn luôn không thèm để ý.Đến cảnh giới này của hắn ta, cơ duyên bình thường không thể lọt nổi vào mắt.Càng đừng nói, loại tồn tại như hắn ta.Tốt xấu gì Trương mỗ này cũng là đệ tử của Vô Đạo Tông, còn là đệ tử mạnhnhất dưới tay sư tôn.Người khác có thể so sánh được sao?“Im lặng xem xét trước đã.”Trương Thiên Nhi đưa ra đề nghị.Trương Hàn cũng trực tiếp đồng ý, đứng ở trên bầu trời, ẩn giấu cơ thể mình,nhìn trộm phía dưới.…Ở phía dưới.Vương Vũ gõ cửa phòng Lâm Thương, ân cần thăm hỏi tùy ý một lát.Nhưng lặng lẽ mở đoạt lấy cơ duyên.[Đoạt lấy cơ duyên.][Nhân vật đoạt lấy: Lâm Thương.][Biến chuyển gần đây: 15 phút trước đạt được một hòn đá do đại năng tuyệt thếđể lại, phía trên khắc Tụ Linh Trận, có thể khiến tốc độ tu luyện tăng gấp 100lần (kim).][Chú ý: Trước mắt nhân vật đoạt lấy cơ duyên vẫn chưa phát hiện tác dụng kỳdiệu của cơ duyên.]Mẹ kiếp!Cơ duyên kim sắc!Tụ Linh Trận của đại năng tuyệt thế!Hơn nữa hiện giờ Lâm Thương còn chưa phát hiện ra Tụ Linh Trận này!Đây không phải là cơ duyên ông trời ban thưởng cho hắn ta sao?Vương Vũ vô cùng hưng phấn, còn có chút kinh hãi.Không hổ là võ tổ tương lai.Cơ duyên này.Mấy ngày trước mới bị hắn ta đoạt lấy cơ duyên tử sắc, ngày hôm nay lại có cơduyên kim sắc.Con mẹ nó chuyện này quá đỉnh.Quả thực giống như thiên mệnh chi tử.Cơ duyên không cần tiền sao?Nhưng mà của ngươi chính là của ta, của ta thì vẫn là của ta.Đôi mắt của Vương Vũ nóng bỏng, cơ duyên này hắn ta tất phải đoạt tới tay.Kết quả là ánh mắt hắn ta nhìn trong sân Lâm Thương một vòng, đang tìm kiếmcơ duyên kia.…Trước cửa.Lâm Thương vẫn luôn không có tâm tư gì nói chuyện cùng Vương Vũ, cũngkhông có tâm tư gì tạo dựng quan hệ tốt với đối phương.Hiện giờ hắn ta chỉ muốn chăm chỉ tu luyện.Hắn ta bắt đầu nói, chuẩn bị rời đi, đi tu luyện.Nhưng Vương Vũ không có tâm tư thả Lâm Thương rời đi.“Lâm sư huynh, là thế này, lúc trước ta đang tu luyện, nhưng bỗng nhiên tronglúc này một kiện dị bảo của ta bất ngờ chạy trốn, bay về phía bên này, khôngbiết ngươi có nhìn thấy hay không?”Vương Vũ mở miệng nói.Tâm tư của hắn ta đều đặt lên cơ duyên kia.“Dị bảo? Dị bảo gì cơ?”Lâm Thương lờ mờ một lát.“Ừm…”“Ngoại hình như là một hòn đá bình thường không có gì lạ.”Vương Vũ nghĩ một lát, nói.“Hòn đá?”Lâm Thương lập tức nghĩ tới.Hắn ta trực tiếp đi trở về, lấy hòn đá lúc trước tới đưa cho Vương Vũ.“Là hòn đá này sao?”Lâm Thương hỏi.“Đúng là nó đúng là nó, chính là hòn đá này, Lâm sư huynh, xin lỗi, ta khôngbiết sao kiện dị bảo này lại như thế, bỗng nhiên bay tới nơi này.”Vương Vũ vội vàng nói.Hắn ta nói tới nói lui, động tác trên tay cũng không chậm, lập tức cầm lấy hònđá này.Trong lòng là một trận lửa nóng.Đây chính là cơ duyên cao nhất đó.Bị hắn ta giành tới tay.“Không sao, được rồi, hẳn là không còn chuyện gì khác đúng không? Vậy ta cóthể… Đợi đã… Vương sư đệ, nhìn tu vi của ngươi không kém lắm, có muốn sotài một trận hay không?”Lâm Thương vốn muốn đi trở về tu luyện.Nhưng cẩn thận nhìn Vương Vũ, trong lòng không khỏi dâng lên ý nghĩ muốnso tài.Hắn ta cảm nhận được một chút cảm giác uy hiếp từ trên người Vương Vũ.Một chút uy hiếp này khiến hắn ta cảm thấy có hứng thú, muốn chiến đấu mộttrận.“So tài ư? Đương nhiên là cầu mà không được.”Vương Vũ cho hòn đá vào trong nhẫn không gian, trên mặt là nụ cười gật đầuđồng ý.Hắn ta muốn cho võ tổ tương lai nhìn xem, thực lực của Vương Vũ này.“Được, vậy Vương sư đệ, ngươi đi theo ta.”Lâm Thương gật đầu.Hai người ăn nhịp với nhau đi vào trong sân, chuẩn bị so tài.…Trên bầu trời.Trương Hàn nhìn mọi chuyện, lông mày của hắn ta cau lại.“Thiên Nhi, ngươi thấy thế nào?”“Có khả năng trên người người này cất giấu thứ gì đó có thể thấy được bảo vật,còn phát hiện diệu dụng của hòn đá mà ngươi cho.”Giọng nói của Trương Thiên Nhi nhanh chóng vang lên trong đầu.“Thú vị.”Khóe miệng của Trương Hàn nhếch lên.Trong lòng có một ý nghĩ lớn mật.Hắn ta cúi đầu nhìn hai người đang so tài ở phía dưới

Chương 1436: Đoạt lấy cơ duyên? 2