Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1448: Đêm trước đại chiến ở Tinh Hải 2

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Lạc thở dài trong lòng.“Đại sư huynh, ngươi cũng vậy.”Mười mấy đệ tử đều mở miệng.Ở phía xa, Tranh nhìn tư thế của hơn mười đệ tử này, lại tán thưởng lần nữa.Không hổ là đệ tử của Vô Danh Chi Chủ.Cho dù biết kế tiếp sắp phải đối mặt với thứ gì, vẫn có gan đối mặt.So sánh ra, ba vị cấp đạo kia…Nhớ tới ba vị cấp đạo kia, sắc mặt Tranh đều khó coi hơn.Thuộc hạ cũ của Vô Danh Chi Chủ, ba vị cấp đạo.Ba vị cấp đạo này lần lượt là Đại Đạo Thần Minh, Đại Đạo Tiên Hoàng, ChíCao Đại Đạo.Ba vị cấp đạo này có thể nói là thuộc hạ cũ mạnh nhất của Vô Danh Chi Chủ.Nhưng vào lúc nguy cấp liên quan tới tồn vong, bọn họ lại lựa chọn lâm trận bỏchạy, không đến đây.Tuy Tranh cảm thấy phẫn nộ, nhưng cũng không biết phải làm thế nào.Thời gian Vô Danh Chi Chủ rời đi đã quá dài.Dài đến mức ba vị cấp đạo đều không muốn phục vụ quên mình.Nếu Vô Danh Chi Chủ còn ở đây, sao ba vị cấp đạo dám làm như vậy?Không đúng.Nếu Vô Danh Chi Chủ ở đây, đám tồn tại cấp đạo này là cái rắm gì, có thể gianhập Vô Danh Điện hay không đều phải xem quan hệ của đối phương có đủcứng hay không.Quan hệ đủ cứng mà nói, có lẽ có thể tới cửa Vô Danh Điện, làm người trôngcửa.Quan hệ không đủ cứng, thì ngay cả trông cửa đều không xứng.Đây là Vô Danh Điện thời kỳ đỉnh phong.Hơn nữa thế lực như Vô Danh Điện này, hoàn toàn không phải Vô Danh ChiChủ sáng tạo ra, mà tự nhiên diễn sinh ra như vậy.“Cuối cùng vẫn là Vô Danh Chi Chủ không ở đây.”Tranh lắc đầu.Nhưng trong mắt hắn ta nhanh chóng dấy lên tia sáng nóng bỏng.Chỉ cần chống đỡ làn sóng này, Vô Danh Chi Chủ có thể xuất thế lần nữa.Đến lúc đó Vô Danh Điện có thể huy hoàng như xưa.“Nhất định phải chịu đựng.”Tranh im lặng cổ vũ mình.Hắn ta bất chợt nhìn về phía đám đệ tử Diệp Lạc.Lại nhìn mấy trăm Đại Đạo Thánh Nhân.Lại sau đó, Tranh lại nhìn về phía một bên khác của Tinh Hải.Chi Phối Giả ư.Vậy thì đến đây đi.Nhìn xem thủ đoạn hắn ta bày ra lợi hại, hay là đám Chi Phối Giả này càng lợihại hơn.Cho dù dám Chi Phối Giả này mạnh hơn, vậy thì hắn ta cũng có thể ngăn cảnđám Chi Phối Giả này một thời gian.Chỉ hi vọng, Vô Danh Chi Chủ có thể mau chóng trở về.Nếu để Chi Phối Giả Hắc Ám tới, hắn ta không nắm chắc có thể ngăn chặnđược đối phương.Đối với Chi Phối Giả Hắc Ám, hắn ta vẫn luôn cảm thấy bọn họ khó mà địchnổi……Nguyên điểm sinh ra.Nơi này là khởi điểm của tất cả mọi thứ.Lúc này ở trong một góc huyền ảo khó lường.Thái Thượng Lão Quân đang đứng ở chỗ này, dưới chân lão ta dâng lên một đồán huyền diệu, ở trên lòng bàn tay của lão ta tản ra tia sáng ôn hòa còn kèm theohơi thở hủy diệt.Tia sáng này là một dây xích.Ở một đoạn khác của dây xích, Sở Duyên ngồi khoanh chân ở đó, quanh ngườitỏa ra thần quang.Cùng với thời gian chậm rãi trôi qua, từng tia thần quang thuần túy từ các nơitrong hư không bay vào bên trong nguyên điểm sinh ra này.Ngay sau đó lấy tốc độ khó có thể bắt giữ, nhanh chóng đi tới trước mặt SởDuyên, trốn vào trong cơ thể hắn.Từng tia thần quang dung nhập vào trong cơ thể Sở Duyên.Chỉ một lát sau, hơi thở trên người Sở Duyên điên cuồng tăng cao.Loại tăng lên này vô cùng nhanh chóng, gần như chỉ trong nháy mắt hơi thở củahắn đã có hương vị siêu thoát thế gian.Hơn nữa bên trong hơi thở còn kèm theo cảm giác huyền diệu tới cực hạn.Nhưng bỗng nhiên Sở Duyên như nhận ra được gì đó, lập tức mở mắt ra.Ngay khi hắn mở mắt ra, hai tia thần quang nồng đậm bắn từ giữa mà ra.Khi tia sáng bắn ra, nguyên điểm sinh ra này đều chấn động mãnh liệt một chút,cho dù là thứ gì đều nhường đường cho Sở Duyên.Sở Duyên chỉ mở mắt ra như vậy, hắn đã biết Vô Danh Giới đã xảy ra chuyệngì.“Lạc Nhi, Càn Nguyên, Lạc Tuyết, còn có đám đệ tử của ta.”Tinh thần của Sở Duyên xao động.Hắn đã có ý nghĩ trở về.Thái Thượng Lão Quân ở một bên nhìn ra được ý nghĩ của Sở Duyên, chậm rãithu hồi bàn tay, lắc đầu, sau đó mở miệng.“Vô Danh Chi Chủ, không thể phân thần, một khi phân thần kiếm củi ba nămthiêu một giờ. Hiện giờ trong cơ thể ngươi có bao nhiêu đạo thần quang, tạmthời không nói tới thần quang còn chưa trở về, chỉ riêng thần quang ở trong cơthể ngươi hiện giờ còn chưa hoàn thành dung hợp.”“Nếu hiện giờ phân thần, đống thần quang kia bỏ chạy, ở trong nguyên điểmsinh ra này, cho dù ngươi ta ở thời kỳ đỉnh phong liên thủ, cũng chưa chắc cóthể tìm trở về.”Ý của Thái Thượng Lão Quân vô cùng rõ ràng.Lúc này không thể xảy ra chuyện xấu.Một khi xảy ra chuyện xấu, sau này sẽ khó xử lý

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Lạc thở dài trong lòng.“Đại sư huynh, ngươi cũng vậy.”Mười mấy đệ tử đều mở miệng.Ở phía xa, Tranh nhìn tư thế của hơn mười đệ tử này, lại tán thưởng lần nữa.Không hổ là đệ tử của Vô Danh Chi Chủ.Cho dù biết kế tiếp sắp phải đối mặt với thứ gì, vẫn có gan đối mặt.So sánh ra, ba vị cấp đạo kia…Nhớ tới ba vị cấp đạo kia, sắc mặt Tranh đều khó coi hơn.Thuộc hạ cũ của Vô Danh Chi Chủ, ba vị cấp đạo.Ba vị cấp đạo này lần lượt là Đại Đạo Thần Minh, Đại Đạo Tiên Hoàng, ChíCao Đại Đạo.Ba vị cấp đạo này có thể nói là thuộc hạ cũ mạnh nhất của Vô Danh Chi Chủ.Nhưng vào lúc nguy cấp liên quan tới tồn vong, bọn họ lại lựa chọn lâm trận bỏchạy, không đến đây.Tuy Tranh cảm thấy phẫn nộ, nhưng cũng không biết phải làm thế nào.Thời gian Vô Danh Chi Chủ rời đi đã quá dài.Dài đến mức ba vị cấp đạo đều không muốn phục vụ quên mình.Nếu Vô Danh Chi Chủ còn ở đây, sao ba vị cấp đạo dám làm như vậy?Không đúng.Nếu Vô Danh Chi Chủ ở đây, đám tồn tại cấp đạo này là cái rắm gì, có thể gianhập Vô Danh Điện hay không đều phải xem quan hệ của đối phương có đủcứng hay không.Quan hệ đủ cứng mà nói, có lẽ có thể tới cửa Vô Danh Điện, làm người trôngcửa.Quan hệ không đủ cứng, thì ngay cả trông cửa đều không xứng.Đây là Vô Danh Điện thời kỳ đỉnh phong.Hơn nữa thế lực như Vô Danh Điện này, hoàn toàn không phải Vô Danh ChiChủ sáng tạo ra, mà tự nhiên diễn sinh ra như vậy.“Cuối cùng vẫn là Vô Danh Chi Chủ không ở đây.”Tranh lắc đầu.Nhưng trong mắt hắn ta nhanh chóng dấy lên tia sáng nóng bỏng.Chỉ cần chống đỡ làn sóng này, Vô Danh Chi Chủ có thể xuất thế lần nữa.Đến lúc đó Vô Danh Điện có thể huy hoàng như xưa.“Nhất định phải chịu đựng.”Tranh im lặng cổ vũ mình.Hắn ta bất chợt nhìn về phía đám đệ tử Diệp Lạc.Lại nhìn mấy trăm Đại Đạo Thánh Nhân.Lại sau đó, Tranh lại nhìn về phía một bên khác của Tinh Hải.Chi Phối Giả ư.Vậy thì đến đây đi.Nhìn xem thủ đoạn hắn ta bày ra lợi hại, hay là đám Chi Phối Giả này càng lợihại hơn.Cho dù dám Chi Phối Giả này mạnh hơn, vậy thì hắn ta cũng có thể ngăn cảnđám Chi Phối Giả này một thời gian.Chỉ hi vọng, Vô Danh Chi Chủ có thể mau chóng trở về.Nếu để Chi Phối Giả Hắc Ám tới, hắn ta không nắm chắc có thể ngăn chặnđược đối phương.Đối với Chi Phối Giả Hắc Ám, hắn ta vẫn luôn cảm thấy bọn họ khó mà địchnổi……Nguyên điểm sinh ra.Nơi này là khởi điểm của tất cả mọi thứ.Lúc này ở trong một góc huyền ảo khó lường.Thái Thượng Lão Quân đang đứng ở chỗ này, dưới chân lão ta dâng lên một đồán huyền diệu, ở trên lòng bàn tay của lão ta tản ra tia sáng ôn hòa còn kèm theohơi thở hủy diệt.Tia sáng này là một dây xích.Ở một đoạn khác của dây xích, Sở Duyên ngồi khoanh chân ở đó, quanh ngườitỏa ra thần quang.Cùng với thời gian chậm rãi trôi qua, từng tia thần quang thuần túy từ các nơitrong hư không bay vào bên trong nguyên điểm sinh ra này.Ngay sau đó lấy tốc độ khó có thể bắt giữ, nhanh chóng đi tới trước mặt SởDuyên, trốn vào trong cơ thể hắn.Từng tia thần quang dung nhập vào trong cơ thể Sở Duyên.Chỉ một lát sau, hơi thở trên người Sở Duyên điên cuồng tăng cao.Loại tăng lên này vô cùng nhanh chóng, gần như chỉ trong nháy mắt hơi thở củahắn đã có hương vị siêu thoát thế gian.Hơn nữa bên trong hơi thở còn kèm theo cảm giác huyền diệu tới cực hạn.Nhưng bỗng nhiên Sở Duyên như nhận ra được gì đó, lập tức mở mắt ra.Ngay khi hắn mở mắt ra, hai tia thần quang nồng đậm bắn từ giữa mà ra.Khi tia sáng bắn ra, nguyên điểm sinh ra này đều chấn động mãnh liệt một chút,cho dù là thứ gì đều nhường đường cho Sở Duyên.Sở Duyên chỉ mở mắt ra như vậy, hắn đã biết Vô Danh Giới đã xảy ra chuyệngì.“Lạc Nhi, Càn Nguyên, Lạc Tuyết, còn có đám đệ tử của ta.”Tinh thần của Sở Duyên xao động.Hắn đã có ý nghĩ trở về.Thái Thượng Lão Quân ở một bên nhìn ra được ý nghĩ của Sở Duyên, chậm rãithu hồi bàn tay, lắc đầu, sau đó mở miệng.“Vô Danh Chi Chủ, không thể phân thần, một khi phân thần kiếm củi ba nămthiêu một giờ. Hiện giờ trong cơ thể ngươi có bao nhiêu đạo thần quang, tạmthời không nói tới thần quang còn chưa trở về, chỉ riêng thần quang ở trong cơthể ngươi hiện giờ còn chưa hoàn thành dung hợp.”“Nếu hiện giờ phân thần, đống thần quang kia bỏ chạy, ở trong nguyên điểmsinh ra này, cho dù ngươi ta ở thời kỳ đỉnh phong liên thủ, cũng chưa chắc cóthể tìm trở về.”Ý của Thái Thượng Lão Quân vô cùng rõ ràng.Lúc này không thể xảy ra chuyện xấu.Một khi xảy ra chuyện xấu, sau này sẽ khó xử lý

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Diệp Lạc thở dài trong lòng.“Đại sư huynh, ngươi cũng vậy.”Mười mấy đệ tử đều mở miệng.Ở phía xa, Tranh nhìn tư thế của hơn mười đệ tử này, lại tán thưởng lần nữa.Không hổ là đệ tử của Vô Danh Chi Chủ.Cho dù biết kế tiếp sắp phải đối mặt với thứ gì, vẫn có gan đối mặt.So sánh ra, ba vị cấp đạo kia…Nhớ tới ba vị cấp đạo kia, sắc mặt Tranh đều khó coi hơn.Thuộc hạ cũ của Vô Danh Chi Chủ, ba vị cấp đạo.Ba vị cấp đạo này lần lượt là Đại Đạo Thần Minh, Đại Đạo Tiên Hoàng, ChíCao Đại Đạo.Ba vị cấp đạo này có thể nói là thuộc hạ cũ mạnh nhất của Vô Danh Chi Chủ.Nhưng vào lúc nguy cấp liên quan tới tồn vong, bọn họ lại lựa chọn lâm trận bỏchạy, không đến đây.Tuy Tranh cảm thấy phẫn nộ, nhưng cũng không biết phải làm thế nào.Thời gian Vô Danh Chi Chủ rời đi đã quá dài.Dài đến mức ba vị cấp đạo đều không muốn phục vụ quên mình.Nếu Vô Danh Chi Chủ còn ở đây, sao ba vị cấp đạo dám làm như vậy?Không đúng.Nếu Vô Danh Chi Chủ ở đây, đám tồn tại cấp đạo này là cái rắm gì, có thể gianhập Vô Danh Điện hay không đều phải xem quan hệ của đối phương có đủcứng hay không.Quan hệ đủ cứng mà nói, có lẽ có thể tới cửa Vô Danh Điện, làm người trôngcửa.Quan hệ không đủ cứng, thì ngay cả trông cửa đều không xứng.Đây là Vô Danh Điện thời kỳ đỉnh phong.Hơn nữa thế lực như Vô Danh Điện này, hoàn toàn không phải Vô Danh ChiChủ sáng tạo ra, mà tự nhiên diễn sinh ra như vậy.“Cuối cùng vẫn là Vô Danh Chi Chủ không ở đây.”Tranh lắc đầu.Nhưng trong mắt hắn ta nhanh chóng dấy lên tia sáng nóng bỏng.Chỉ cần chống đỡ làn sóng này, Vô Danh Chi Chủ có thể xuất thế lần nữa.Đến lúc đó Vô Danh Điện có thể huy hoàng như xưa.“Nhất định phải chịu đựng.”Tranh im lặng cổ vũ mình.Hắn ta bất chợt nhìn về phía đám đệ tử Diệp Lạc.Lại nhìn mấy trăm Đại Đạo Thánh Nhân.Lại sau đó, Tranh lại nhìn về phía một bên khác của Tinh Hải.Chi Phối Giả ư.Vậy thì đến đây đi.Nhìn xem thủ đoạn hắn ta bày ra lợi hại, hay là đám Chi Phối Giả này càng lợihại hơn.Cho dù dám Chi Phối Giả này mạnh hơn, vậy thì hắn ta cũng có thể ngăn cảnđám Chi Phối Giả này một thời gian.Chỉ hi vọng, Vô Danh Chi Chủ có thể mau chóng trở về.Nếu để Chi Phối Giả Hắc Ám tới, hắn ta không nắm chắc có thể ngăn chặnđược đối phương.Đối với Chi Phối Giả Hắc Ám, hắn ta vẫn luôn cảm thấy bọn họ khó mà địchnổi……Nguyên điểm sinh ra.Nơi này là khởi điểm của tất cả mọi thứ.Lúc này ở trong một góc huyền ảo khó lường.Thái Thượng Lão Quân đang đứng ở chỗ này, dưới chân lão ta dâng lên một đồán huyền diệu, ở trên lòng bàn tay của lão ta tản ra tia sáng ôn hòa còn kèm theohơi thở hủy diệt.Tia sáng này là một dây xích.Ở một đoạn khác của dây xích, Sở Duyên ngồi khoanh chân ở đó, quanh ngườitỏa ra thần quang.Cùng với thời gian chậm rãi trôi qua, từng tia thần quang thuần túy từ các nơitrong hư không bay vào bên trong nguyên điểm sinh ra này.Ngay sau đó lấy tốc độ khó có thể bắt giữ, nhanh chóng đi tới trước mặt SởDuyên, trốn vào trong cơ thể hắn.Từng tia thần quang dung nhập vào trong cơ thể Sở Duyên.Chỉ một lát sau, hơi thở trên người Sở Duyên điên cuồng tăng cao.Loại tăng lên này vô cùng nhanh chóng, gần như chỉ trong nháy mắt hơi thở củahắn đã có hương vị siêu thoát thế gian.Hơn nữa bên trong hơi thở còn kèm theo cảm giác huyền diệu tới cực hạn.Nhưng bỗng nhiên Sở Duyên như nhận ra được gì đó, lập tức mở mắt ra.Ngay khi hắn mở mắt ra, hai tia thần quang nồng đậm bắn từ giữa mà ra.Khi tia sáng bắn ra, nguyên điểm sinh ra này đều chấn động mãnh liệt một chút,cho dù là thứ gì đều nhường đường cho Sở Duyên.Sở Duyên chỉ mở mắt ra như vậy, hắn đã biết Vô Danh Giới đã xảy ra chuyệngì.“Lạc Nhi, Càn Nguyên, Lạc Tuyết, còn có đám đệ tử của ta.”Tinh thần của Sở Duyên xao động.Hắn đã có ý nghĩ trở về.Thái Thượng Lão Quân ở một bên nhìn ra được ý nghĩ của Sở Duyên, chậm rãithu hồi bàn tay, lắc đầu, sau đó mở miệng.“Vô Danh Chi Chủ, không thể phân thần, một khi phân thần kiếm củi ba nămthiêu một giờ. Hiện giờ trong cơ thể ngươi có bao nhiêu đạo thần quang, tạmthời không nói tới thần quang còn chưa trở về, chỉ riêng thần quang ở trong cơthể ngươi hiện giờ còn chưa hoàn thành dung hợp.”“Nếu hiện giờ phân thần, đống thần quang kia bỏ chạy, ở trong nguyên điểmsinh ra này, cho dù ngươi ta ở thời kỳ đỉnh phong liên thủ, cũng chưa chắc cóthể tìm trở về.”Ý của Thái Thượng Lão Quân vô cùng rõ ràng.Lúc này không thể xảy ra chuyện xấu.Một khi xảy ra chuyện xấu, sau này sẽ khó xử lý

Chương 1448: Đêm trước đại chiến ở Tinh Hải 2