Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1457: Đại thụ màu vàng

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trên mỗi lá cây giống như có một thế giới, sinh động như thật.Khi đại thụ màu vàng hình thành, cảm giác áp bách đột nhiên sinh ra.Vô số con rối và trùng tử trong bàn cờ đều chui vào trong một đống thế giới.Ngay sau đó từng dòng khí thể từ phía xa bay tới, rơi lên phía trên đại thụ màuvàng, tăng thêm khí thế của đại thụ.Lại sau đó, càng có từng dòng lực lượng kỳ lạ bay tới.Nhưng những lực lượng này đều được thêm lên đại thụ màu vàng và bàn cờ.Sau khi cây đại thụ màu vàng được thêm vào, uy thế bành trướng.Uy thế này dường như đạt tới cấp bậc Chi Phối Giả, cây đại thụ màu vàng nàycho Chi Phối Giả Sát Lục uy lực không gì sánh kịp.Bùm!Bỗng nhiên đại thụ màu vàng trấn áp về phía Chi Phối Giả Sát Lục.Khi cây đại thụ màu vàng nhổ tận gốc bay đến đỉnh đầu của Chi Phối Giả SátLục, Chi Phối Giả Sát Lục lập tức cố gắng ngăn cản nó.“Đại sư huynh, lát nữa ta sẽ chế tạo cơ hội cho ngươi, giết hắn ta!”Giọng nói của Đạm Đài Lạc Tuyết vang vọng trong cả bàn cờ.Diệp Lạc còn đang ngây người quay đầu lại nhìn.Hắn liếc mắt một cái thấy được ngoại trừ lão tam ra các đệ tử khác đều đangphát lực.Đây là…Đang sáng tạo cơ hội cho hắn ta!Diệp Lạc nghĩ tới điểm này.Hắn ta lập tức nắm chặt cơ hội này.“Ta có nhất kiếm, lấy lực không thể nhìn thẳng của sư tô, kiếm này tên là VôKiếm!”Đôi tay của Diệp Lạc nắm lấy thần kiếm màu vàng, hắn ta để thần kiếm màuvàng ngang trước ngực.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Thần kiếm màu vàng trong tay Diệp Lạc nở rộ ra tia sáng vạn trượng, sức mạnhquy tắc như ẩn như hiện hiện lên.Dưới quy tắc này, dường như mọi thứ nhìn thẳng kiếm trong tay Diệp Lạc đềubị chém xuống.“Trảm cho ta!”Ý niệm của Diệp Lạc vừa động, thần kiếm màu vàng bay lên, chém về phía ChiPhối Giả Sát Lục.“Không!”Chi Phối Giả Sát Lục chống đỡ áp lực của đại thụ màu vàng, trong lòng làhoảng loạn đã lâu không xuất hiện.Bị đại thụ màu vàng áp chế, hắn ta căn bản không thể rút ra tinh lực đi ngăn cảnmột kiếm này của Diệp Lạc.Mà một kiếm này của Diệp Lạc, khiến hắn ta cảm nhận được uy hiếp tử vong.Hắn ta biết, hắn ta lại không có động tác, có khả năng hắn ta sẽ ngã xuống, chodù không ngã xuống, hắn ta cũng phải chịu trọng thương vô cùng nghiêm trọng.“Nếu các ngươi lại xem diễn, vậy đợi đến khi Vô Danh Chi Chủ sống lại, lọtvào thanh toán các ngươi một người cũng không trốn thoát.”Chi Phối Giả Sát Lục bắt đầu cầu viện.Giọng nói cầu viện của hắn ta vừa mới vang lên.Từng dòng hơi thở cường đại đấu đá lung tung nhảy vào trong Tinh Hải.Bàn cờ điên cuồng run rẩy, nhưng vẫn có thể vững vàng đứng ở đó.“Chi Phối Giả Sát Lục, chậc chậc, không ngờ tới ngươi phế vật như vậy, ngaycả lá bài cuối của Vô Danh Điện cũng không thể lừa ra được.”“Không thể nói như vậy, nói không chừng đám tiểu bối này chính là lá bài cuốicùng mà Vô Danh Điện chuẩn bị?”“Nếu đám tiểu bối này là quân bài cuối của Vô Danh Điện, vậy hôm nay VôDanh Chi Chủ sẽ không có khả năng sống lại!”“Cùng ra tay đi, cùng nhau giết qua!”Từng giọng nói rất to vang lên.Khi những giọng nói này vang lên, từng bóng dáng xuất hiện ở lối vào TinhHải.Lập tức có hơi thở áp lực hiện lên trong lòng đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Thật, thật nhiều Chi Phối Giả.Một người bọn họ gian nan lắm mới có thể đối phó.Trước mắt nhiều người như vậy…Trong lòng đám đệ tử của vqd bắt đầu bất an hơn……Phía trên Tinh Hải, tràn ngập sức mạnh đan chéo vào nhau, hình thành dao độngsức mạnh vô cùng khủng bố.Lần lượt từng Chi Phối Giả hàng lâm Tinh Hải, cảm giác áp bách cực hạn hànglâm chiến trường.Mỗi một Chi Phối Giả đều là không có quy tắc không có hình dạng.Nhưng không hề nghi ngờ, cho dù bất cứ Chi Phối Giả nào đều là tồn tại đứngđầu thiên địa này.Lúc này tất cả Chi Phối Giả liên thủ xâm nhập Tinh Hải, cho người khác cảmgiác áp bách cũng khủng bố nhất.Nếu không phải người ở đây đều là người của Sở Duyên, hơn nữa Vô Danh ChiChủ cũng có tín ngưỡng rất cao, nếu không mọi người sớm đã hỏng mất chạytrốn.Khi đối mặt với Chi Phối Giả, cảm giác uy hiếp tới tính mạng sẽ khiến người tacó cảm giác tuyệt vọng, giống như con kiến nhìn lên không trung, vô lực cònbất lực.Ở trên chiến trường Tinh Hải.Khi lần lượt có Chi Phối Giả hàng lâm chiến trường, bàn cờ do Đạm Đài LạcTuyết hội tụ sức mạnh của các đệ tử ngoại trừ Tô Càn Nguyên hình thành lậptức bị lay động.Đây là hơi thở của Chi Phối Giả!Không thể nghi ngờ, chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.“Không chống đỡ được!”Đạm Đài Lạc Tuyết nghiến răng.Nàng biết rõ trước tiên.Nàng không chống đỡ được công kích của đám Chi Phối Giả này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trên mỗi lá cây giống như có một thế giới, sinh động như thật.Khi đại thụ màu vàng hình thành, cảm giác áp bách đột nhiên sinh ra.Vô số con rối và trùng tử trong bàn cờ đều chui vào trong một đống thế giới.Ngay sau đó từng dòng khí thể từ phía xa bay tới, rơi lên phía trên đại thụ màuvàng, tăng thêm khí thế của đại thụ.Lại sau đó, càng có từng dòng lực lượng kỳ lạ bay tới.Nhưng những lực lượng này đều được thêm lên đại thụ màu vàng và bàn cờ.Sau khi cây đại thụ màu vàng được thêm vào, uy thế bành trướng.Uy thế này dường như đạt tới cấp bậc Chi Phối Giả, cây đại thụ màu vàng nàycho Chi Phối Giả Sát Lục uy lực không gì sánh kịp.Bùm!Bỗng nhiên đại thụ màu vàng trấn áp về phía Chi Phối Giả Sát Lục.Khi cây đại thụ màu vàng nhổ tận gốc bay đến đỉnh đầu của Chi Phối Giả SátLục, Chi Phối Giả Sát Lục lập tức cố gắng ngăn cản nó.“Đại sư huynh, lát nữa ta sẽ chế tạo cơ hội cho ngươi, giết hắn ta!”Giọng nói của Đạm Đài Lạc Tuyết vang vọng trong cả bàn cờ.Diệp Lạc còn đang ngây người quay đầu lại nhìn.Hắn liếc mắt một cái thấy được ngoại trừ lão tam ra các đệ tử khác đều đangphát lực.Đây là…Đang sáng tạo cơ hội cho hắn ta!Diệp Lạc nghĩ tới điểm này.Hắn ta lập tức nắm chặt cơ hội này.“Ta có nhất kiếm, lấy lực không thể nhìn thẳng của sư tô, kiếm này tên là VôKiếm!”Đôi tay của Diệp Lạc nắm lấy thần kiếm màu vàng, hắn ta để thần kiếm màuvàng ngang trước ngực.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Thần kiếm màu vàng trong tay Diệp Lạc nở rộ ra tia sáng vạn trượng, sức mạnhquy tắc như ẩn như hiện hiện lên.Dưới quy tắc này, dường như mọi thứ nhìn thẳng kiếm trong tay Diệp Lạc đềubị chém xuống.“Trảm cho ta!”Ý niệm của Diệp Lạc vừa động, thần kiếm màu vàng bay lên, chém về phía ChiPhối Giả Sát Lục.“Không!”Chi Phối Giả Sát Lục chống đỡ áp lực của đại thụ màu vàng, trong lòng làhoảng loạn đã lâu không xuất hiện.Bị đại thụ màu vàng áp chế, hắn ta căn bản không thể rút ra tinh lực đi ngăn cảnmột kiếm này của Diệp Lạc.Mà một kiếm này của Diệp Lạc, khiến hắn ta cảm nhận được uy hiếp tử vong.Hắn ta biết, hắn ta lại không có động tác, có khả năng hắn ta sẽ ngã xuống, chodù không ngã xuống, hắn ta cũng phải chịu trọng thương vô cùng nghiêm trọng.“Nếu các ngươi lại xem diễn, vậy đợi đến khi Vô Danh Chi Chủ sống lại, lọtvào thanh toán các ngươi một người cũng không trốn thoát.”Chi Phối Giả Sát Lục bắt đầu cầu viện.Giọng nói cầu viện của hắn ta vừa mới vang lên.Từng dòng hơi thở cường đại đấu đá lung tung nhảy vào trong Tinh Hải.Bàn cờ điên cuồng run rẩy, nhưng vẫn có thể vững vàng đứng ở đó.“Chi Phối Giả Sát Lục, chậc chậc, không ngờ tới ngươi phế vật như vậy, ngaycả lá bài cuối của Vô Danh Điện cũng không thể lừa ra được.”“Không thể nói như vậy, nói không chừng đám tiểu bối này chính là lá bài cuốicùng mà Vô Danh Điện chuẩn bị?”“Nếu đám tiểu bối này là quân bài cuối của Vô Danh Điện, vậy hôm nay VôDanh Chi Chủ sẽ không có khả năng sống lại!”“Cùng ra tay đi, cùng nhau giết qua!”Từng giọng nói rất to vang lên.Khi những giọng nói này vang lên, từng bóng dáng xuất hiện ở lối vào TinhHải.Lập tức có hơi thở áp lực hiện lên trong lòng đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Thật, thật nhiều Chi Phối Giả.Một người bọn họ gian nan lắm mới có thể đối phó.Trước mắt nhiều người như vậy…Trong lòng đám đệ tử của vqd bắt đầu bất an hơn……Phía trên Tinh Hải, tràn ngập sức mạnh đan chéo vào nhau, hình thành dao độngsức mạnh vô cùng khủng bố.Lần lượt từng Chi Phối Giả hàng lâm Tinh Hải, cảm giác áp bách cực hạn hànglâm chiến trường.Mỗi một Chi Phối Giả đều là không có quy tắc không có hình dạng.Nhưng không hề nghi ngờ, cho dù bất cứ Chi Phối Giả nào đều là tồn tại đứngđầu thiên địa này.Lúc này tất cả Chi Phối Giả liên thủ xâm nhập Tinh Hải, cho người khác cảmgiác áp bách cũng khủng bố nhất.Nếu không phải người ở đây đều là người của Sở Duyên, hơn nữa Vô Danh ChiChủ cũng có tín ngưỡng rất cao, nếu không mọi người sớm đã hỏng mất chạytrốn.Khi đối mặt với Chi Phối Giả, cảm giác uy hiếp tới tính mạng sẽ khiến người tacó cảm giác tuyệt vọng, giống như con kiến nhìn lên không trung, vô lực cònbất lực.Ở trên chiến trường Tinh Hải.Khi lần lượt có Chi Phối Giả hàng lâm chiến trường, bàn cờ do Đạm Đài LạcTuyết hội tụ sức mạnh của các đệ tử ngoại trừ Tô Càn Nguyên hình thành lậptức bị lay động.Đây là hơi thở của Chi Phối Giả!Không thể nghi ngờ, chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.“Không chống đỡ được!”Đạm Đài Lạc Tuyết nghiến răng.Nàng biết rõ trước tiên.Nàng không chống đỡ được công kích của đám Chi Phối Giả này

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Trên mỗi lá cây giống như có một thế giới, sinh động như thật.Khi đại thụ màu vàng hình thành, cảm giác áp bách đột nhiên sinh ra.Vô số con rối và trùng tử trong bàn cờ đều chui vào trong một đống thế giới.Ngay sau đó từng dòng khí thể từ phía xa bay tới, rơi lên phía trên đại thụ màuvàng, tăng thêm khí thế của đại thụ.Lại sau đó, càng có từng dòng lực lượng kỳ lạ bay tới.Nhưng những lực lượng này đều được thêm lên đại thụ màu vàng và bàn cờ.Sau khi cây đại thụ màu vàng được thêm vào, uy thế bành trướng.Uy thế này dường như đạt tới cấp bậc Chi Phối Giả, cây đại thụ màu vàng nàycho Chi Phối Giả Sát Lục uy lực không gì sánh kịp.Bùm!Bỗng nhiên đại thụ màu vàng trấn áp về phía Chi Phối Giả Sát Lục.Khi cây đại thụ màu vàng nhổ tận gốc bay đến đỉnh đầu của Chi Phối Giả SátLục, Chi Phối Giả Sát Lục lập tức cố gắng ngăn cản nó.“Đại sư huynh, lát nữa ta sẽ chế tạo cơ hội cho ngươi, giết hắn ta!”Giọng nói của Đạm Đài Lạc Tuyết vang vọng trong cả bàn cờ.Diệp Lạc còn đang ngây người quay đầu lại nhìn.Hắn liếc mắt một cái thấy được ngoại trừ lão tam ra các đệ tử khác đều đangphát lực.Đây là…Đang sáng tạo cơ hội cho hắn ta!Diệp Lạc nghĩ tới điểm này.Hắn ta lập tức nắm chặt cơ hội này.“Ta có nhất kiếm, lấy lực không thể nhìn thẳng của sư tô, kiếm này tên là VôKiếm!”Đôi tay của Diệp Lạc nắm lấy thần kiếm màu vàng, hắn ta để thần kiếm màuvàng ngang trước ngực.Theo giọng nói của hắn ta vang lên.Thần kiếm màu vàng trong tay Diệp Lạc nở rộ ra tia sáng vạn trượng, sức mạnhquy tắc như ẩn như hiện hiện lên.Dưới quy tắc này, dường như mọi thứ nhìn thẳng kiếm trong tay Diệp Lạc đềubị chém xuống.“Trảm cho ta!”Ý niệm của Diệp Lạc vừa động, thần kiếm màu vàng bay lên, chém về phía ChiPhối Giả Sát Lục.“Không!”Chi Phối Giả Sát Lục chống đỡ áp lực của đại thụ màu vàng, trong lòng làhoảng loạn đã lâu không xuất hiện.Bị đại thụ màu vàng áp chế, hắn ta căn bản không thể rút ra tinh lực đi ngăn cảnmột kiếm này của Diệp Lạc.Mà một kiếm này của Diệp Lạc, khiến hắn ta cảm nhận được uy hiếp tử vong.Hắn ta biết, hắn ta lại không có động tác, có khả năng hắn ta sẽ ngã xuống, chodù không ngã xuống, hắn ta cũng phải chịu trọng thương vô cùng nghiêm trọng.“Nếu các ngươi lại xem diễn, vậy đợi đến khi Vô Danh Chi Chủ sống lại, lọtvào thanh toán các ngươi một người cũng không trốn thoát.”Chi Phối Giả Sát Lục bắt đầu cầu viện.Giọng nói cầu viện của hắn ta vừa mới vang lên.Từng dòng hơi thở cường đại đấu đá lung tung nhảy vào trong Tinh Hải.Bàn cờ điên cuồng run rẩy, nhưng vẫn có thể vững vàng đứng ở đó.“Chi Phối Giả Sát Lục, chậc chậc, không ngờ tới ngươi phế vật như vậy, ngaycả lá bài cuối của Vô Danh Điện cũng không thể lừa ra được.”“Không thể nói như vậy, nói không chừng đám tiểu bối này chính là lá bài cuốicùng mà Vô Danh Điện chuẩn bị?”“Nếu đám tiểu bối này là quân bài cuối của Vô Danh Điện, vậy hôm nay VôDanh Chi Chủ sẽ không có khả năng sống lại!”“Cùng ra tay đi, cùng nhau giết qua!”Từng giọng nói rất to vang lên.Khi những giọng nói này vang lên, từng bóng dáng xuất hiện ở lối vào TinhHải.Lập tức có hơi thở áp lực hiện lên trong lòng đám đệ tử của Vô Đạo Tông.Thật, thật nhiều Chi Phối Giả.Một người bọn họ gian nan lắm mới có thể đối phó.Trước mắt nhiều người như vậy…Trong lòng đám đệ tử của vqd bắt đầu bất an hơn……Phía trên Tinh Hải, tràn ngập sức mạnh đan chéo vào nhau, hình thành dao độngsức mạnh vô cùng khủng bố.Lần lượt từng Chi Phối Giả hàng lâm Tinh Hải, cảm giác áp bách cực hạn hànglâm chiến trường.Mỗi một Chi Phối Giả đều là không có quy tắc không có hình dạng.Nhưng không hề nghi ngờ, cho dù bất cứ Chi Phối Giả nào đều là tồn tại đứngđầu thiên địa này.Lúc này tất cả Chi Phối Giả liên thủ xâm nhập Tinh Hải, cho người khác cảmgiác áp bách cũng khủng bố nhất.Nếu không phải người ở đây đều là người của Sở Duyên, hơn nữa Vô Danh ChiChủ cũng có tín ngưỡng rất cao, nếu không mọi người sớm đã hỏng mất chạytrốn.Khi đối mặt với Chi Phối Giả, cảm giác uy hiếp tới tính mạng sẽ khiến người tacó cảm giác tuyệt vọng, giống như con kiến nhìn lên không trung, vô lực cònbất lực.Ở trên chiến trường Tinh Hải.Khi lần lượt có Chi Phối Giả hàng lâm chiến trường, bàn cờ do Đạm Đài LạcTuyết hội tụ sức mạnh của các đệ tử ngoại trừ Tô Càn Nguyên hình thành lậptức bị lay động.Đây là hơi thở của Chi Phối Giả!Không thể nghi ngờ, chênh lệch giữa hai bên thật sự quá lớn.“Không chống đỡ được!”Đạm Đài Lạc Tuyết nghiến răng.Nàng biết rõ trước tiên.Nàng không chống đỡ được công kích của đám Chi Phối Giả này

Chương 1457: Đại thụ màu vàng