Mặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng…

Chương 1467: Ta không bằng ngươi 1

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hiện giờ Sở Duyên đang bước vào bước cuối cùng, bước cuối cùng này cũng làbước quan trọng nhất.Chỉ cần hoàn thành bước này, Vô Danh Chi Chủ lại trở về.Nếu một bước này xảy ra sai lầm gì đó, Vô Danh Chi Chủ cũng sẽ sống lại,nhưng cấp bậc của Vô Danh Chi Chủ sẽ giảm xuống, còn có ảnh hưởng khó cóthể bổ chữa khuyết điểm này.Thái Thượng Lão Quân cũng biết vào thời khắc mấu chốt này, không thể lơ làmột chút nào.Cơ thể lão ta hơi đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc hơn.Thời gian trôi qua từng giây từng phút.Cự kén thần quang phía sau Thái Thượng Lão Quân cũng tỏa ra hào quang càngngày càng mãnh liệt.Nhưng mà khi tới thời khắc quan trọng.Sở Duyên ở trong cự kén thần quang như cảm nhận được gì đó, khi ngưng tụthần quang đồng thời chậm rãi mở hai mắt ra.Sở Duyên nhìn thoáng qua bên ngoài cự kén, hiện giờ thực lực của hắn đã khôiphục rất nhiều rất nhiều.Hắn cũng hiểu rõ thật sâu Vô Danh Chi Chủ mạnh tới mức độ nào.Hắn nhìn qua, nhìn chư thiên vũ trụ, nhìn vạn vật thương sinh.Dường như mọi thứ đều không chạy thoát tầm mắt của hắn.Hiện giờ hắn liếc mắt một cái nhìn qua, cuối cùng nhìn về phía Tinh Hải.Hắn thấy được Diệp Lạc đang phối hợp với rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông,chém Chi Phối Giả tinh thần.Cũng thấy được Tranh lấy Vô Danh Giới vây khốn rất nhiều Chi Phối Giả.Càng thấy được Tô Càn Nguyên đang không ngừng hấp thụ sát lục chi khí.Còn thấy được Trương Hàn đang không ngừng lao tới Tinh Hải, muốn kề vaichiến đấu với đám sư huynh sư đệ.Quan trọng nhất là, hắn thấy được một bóng dáng tràn ngập hắc khí đang nhanhchóng tới gần Tinh Hải.Hắn nhận ra được hắc khí này, đúng là Chi Phối Giả Hắc Ám.Hắn cũng lập tức hiểu rõ, Chi Phối Giả Hắc Ám sắp tấn công Tinh Hải.Đám Diệp Lạc tuyệt đối không ngăn cản được Chi Phối Giả Hắc Ám.“Không thể lại tiếp tục ngưng tụ thần quang nữa.”Sở Duyên nghĩ tới chuyện này.Nếu hắn không quan tâm, tiếp tục ngưng tụ thần quang, như vậy đương nhiênTinh Hải sẽ bị Chi Phối Giả Hắc Ám công phá.Hắn khôi phục được thực lực của Vô Danh Chi Chủ, trí nhớ của hắn cũng dầnkhôi phục.Hắn biết rốt cuộc là Chi Phối Giả Hắc Ám có thực lực gì.Ngoại trừ Vô Danh Chi Chủ hắn ra, gần như không có bất cứ kẻ nào là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Cho dù dồn hết tất cả Vô Danh Giới, cũng căn bản không có khả năng là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Chi Phối Giả Hắc Ám quá mức cường đại.Lúc ấy thân là Vô Danh Chi Chủ, Chi Phối Giả Hắc Ám là tác phẩm nghệ thuậthoàn mỹ nhất trong tay hắn.Khi đó hắn cũng coi Chi Phối Giả Hắc Ám thành tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất để chế tác, hơn nữa lúc ấy hắn theo đuổi tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, màhắn cho rằng bất cứ sinh linh nào, một khi có tình cảm thì sẽ có sơ hở.Cho nên hắn tước đoạt tình cảm của Chi Phối Giả Hắc Ám, khiến nó thành “tácphẩm nghệ thuật” không có tình cảm, cũng là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất.Đám Chi Phối Giả còn lại cũng do hắn tạo ra, nhưng mà đám Chi Phối Giả nàyđều có sơ hở, tỳ vết.Nhưng Chi Phối Giả Hắc Ám thì không có.Ngoại trừ hắn có thể chiến thắng Chi Phối Giả Hắc Ám ra, tồn tại còn lại cănbản không thể chiến trắng Chi Phối Giả Hắc Ám.“Nên xuất quan rồi.”Sở Duyên vô cùng kiên định.Lúc này hắn muốn phá quan mà ra.Nhưng Thái Thượng Lão Quân lại ra tay, lấy vô thượng chi lực ngăn cản hắn.Thần quang và pháp lực của Thái Thượng Lão Quân dung hợp vào nhau, cònnhư nước với lửa, hóa thành một đám sương trắng, nhưng không gian xungquanh vặn vẹo, đủ chứng minh dung hợp trong thời gian ngắn đã mang tới sứcmạnh đáng sợ cỡ nào.Phải biết rằng nơi này là nguyên điểm sinh ra.Cho dù là khởi điểm của thế giới lớn nào đó, đều có nguồn gốc từ nơi này.“Thái Thượng Lão Quân, vì sao?”Giọng nói của Sở Duyên tràn ngập trầm ổn, hắn nhìn về phía Thái Thượng LãoQuân, không rõ chân tướng.“Vô Danh Chi Chủ, ngươi nên biết lúc này ngươi từ bò, phá quan mà ra, vị cáchcủa ngươi sẽ giảm xuống không còn như trước đây, hơn nữa loại giảm xuốngnày không có cách nào chữa trị!”“Thậm chí một khi vị cách của ngươi giảm xuống, ngươi sẽ không thể tiến vàonguyên điểm sinh ra!”Trong lòng Thái Thượng Lão Quân tràn ngập lo lắng, trong giọng nói đều đãkèm theo âm rung.Vị cách giảm xuống, đối với tồn tại như bọn họ mà nói, đều là đại kiếp số đạikiếp nạn.“Chuyện này có gì đáng ngại, đừng nên suy nghĩ quá nhiều, giữa ngươi và ta, tabiết rất rõ.” Sở Duyên cười, im lặng một lát mới tiếp tục mở miệng: “Chúng tađều thiếu quá nhiều tình cảm, có lẽ có thể nói là quá vô tình. Cho tới nay đềucho rằng tình cảm sẽ ảnh hưởng tới tu hành, nhưng ta nghĩ rằng tình cảm vốn làvòng tu hành, chúng sinh đều có tình, nguyên điểm sinh ra cũng có tình, nếukhông sẽ không để chúng ta tiến vào bên trong.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hiện giờ Sở Duyên đang bước vào bước cuối cùng, bước cuối cùng này cũng làbước quan trọng nhất.Chỉ cần hoàn thành bước này, Vô Danh Chi Chủ lại trở về.Nếu một bước này xảy ra sai lầm gì đó, Vô Danh Chi Chủ cũng sẽ sống lại,nhưng cấp bậc của Vô Danh Chi Chủ sẽ giảm xuống, còn có ảnh hưởng khó cóthể bổ chữa khuyết điểm này.Thái Thượng Lão Quân cũng biết vào thời khắc mấu chốt này, không thể lơ làmột chút nào.Cơ thể lão ta hơi đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc hơn.Thời gian trôi qua từng giây từng phút.Cự kén thần quang phía sau Thái Thượng Lão Quân cũng tỏa ra hào quang càngngày càng mãnh liệt.Nhưng mà khi tới thời khắc quan trọng.Sở Duyên ở trong cự kén thần quang như cảm nhận được gì đó, khi ngưng tụthần quang đồng thời chậm rãi mở hai mắt ra.Sở Duyên nhìn thoáng qua bên ngoài cự kén, hiện giờ thực lực của hắn đã khôiphục rất nhiều rất nhiều.Hắn cũng hiểu rõ thật sâu Vô Danh Chi Chủ mạnh tới mức độ nào.Hắn nhìn qua, nhìn chư thiên vũ trụ, nhìn vạn vật thương sinh.Dường như mọi thứ đều không chạy thoát tầm mắt của hắn.Hiện giờ hắn liếc mắt một cái nhìn qua, cuối cùng nhìn về phía Tinh Hải.Hắn thấy được Diệp Lạc đang phối hợp với rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông,chém Chi Phối Giả tinh thần.Cũng thấy được Tranh lấy Vô Danh Giới vây khốn rất nhiều Chi Phối Giả.Càng thấy được Tô Càn Nguyên đang không ngừng hấp thụ sát lục chi khí.Còn thấy được Trương Hàn đang không ngừng lao tới Tinh Hải, muốn kề vaichiến đấu với đám sư huynh sư đệ.Quan trọng nhất là, hắn thấy được một bóng dáng tràn ngập hắc khí đang nhanhchóng tới gần Tinh Hải.Hắn nhận ra được hắc khí này, đúng là Chi Phối Giả Hắc Ám.Hắn cũng lập tức hiểu rõ, Chi Phối Giả Hắc Ám sắp tấn công Tinh Hải.Đám Diệp Lạc tuyệt đối không ngăn cản được Chi Phối Giả Hắc Ám.“Không thể lại tiếp tục ngưng tụ thần quang nữa.”Sở Duyên nghĩ tới chuyện này.Nếu hắn không quan tâm, tiếp tục ngưng tụ thần quang, như vậy đương nhiênTinh Hải sẽ bị Chi Phối Giả Hắc Ám công phá.Hắn khôi phục được thực lực của Vô Danh Chi Chủ, trí nhớ của hắn cũng dầnkhôi phục.Hắn biết rốt cuộc là Chi Phối Giả Hắc Ám có thực lực gì.Ngoại trừ Vô Danh Chi Chủ hắn ra, gần như không có bất cứ kẻ nào là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Cho dù dồn hết tất cả Vô Danh Giới, cũng căn bản không có khả năng là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Chi Phối Giả Hắc Ám quá mức cường đại.Lúc ấy thân là Vô Danh Chi Chủ, Chi Phối Giả Hắc Ám là tác phẩm nghệ thuậthoàn mỹ nhất trong tay hắn.Khi đó hắn cũng coi Chi Phối Giả Hắc Ám thành tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất để chế tác, hơn nữa lúc ấy hắn theo đuổi tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, màhắn cho rằng bất cứ sinh linh nào, một khi có tình cảm thì sẽ có sơ hở.Cho nên hắn tước đoạt tình cảm của Chi Phối Giả Hắc Ám, khiến nó thành “tácphẩm nghệ thuật” không có tình cảm, cũng là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất.Đám Chi Phối Giả còn lại cũng do hắn tạo ra, nhưng mà đám Chi Phối Giả nàyđều có sơ hở, tỳ vết.Nhưng Chi Phối Giả Hắc Ám thì không có.Ngoại trừ hắn có thể chiến thắng Chi Phối Giả Hắc Ám ra, tồn tại còn lại cănbản không thể chiến trắng Chi Phối Giả Hắc Ám.“Nên xuất quan rồi.”Sở Duyên vô cùng kiên định.Lúc này hắn muốn phá quan mà ra.Nhưng Thái Thượng Lão Quân lại ra tay, lấy vô thượng chi lực ngăn cản hắn.Thần quang và pháp lực của Thái Thượng Lão Quân dung hợp vào nhau, cònnhư nước với lửa, hóa thành một đám sương trắng, nhưng không gian xungquanh vặn vẹo, đủ chứng minh dung hợp trong thời gian ngắn đã mang tới sứcmạnh đáng sợ cỡ nào.Phải biết rằng nơi này là nguyên điểm sinh ra.Cho dù là khởi điểm của thế giới lớn nào đó, đều có nguồn gốc từ nơi này.“Thái Thượng Lão Quân, vì sao?”Giọng nói của Sở Duyên tràn ngập trầm ổn, hắn nhìn về phía Thái Thượng LãoQuân, không rõ chân tướng.“Vô Danh Chi Chủ, ngươi nên biết lúc này ngươi từ bò, phá quan mà ra, vị cáchcủa ngươi sẽ giảm xuống không còn như trước đây, hơn nữa loại giảm xuốngnày không có cách nào chữa trị!”“Thậm chí một khi vị cách của ngươi giảm xuống, ngươi sẽ không thể tiến vàonguyên điểm sinh ra!”Trong lòng Thái Thượng Lão Quân tràn ngập lo lắng, trong giọng nói đều đãkèm theo âm rung.Vị cách giảm xuống, đối với tồn tại như bọn họ mà nói, đều là đại kiếp số đạikiếp nạn.“Chuyện này có gì đáng ngại, đừng nên suy nghĩ quá nhiều, giữa ngươi và ta, tabiết rất rõ.” Sở Duyên cười, im lặng một lát mới tiếp tục mở miệng: “Chúng tađều thiếu quá nhiều tình cảm, có lẽ có thể nói là quá vô tình. Cho tới nay đềucho rằng tình cảm sẽ ảnh hưởng tới tu hành, nhưng ta nghĩ rằng tình cảm vốn làvòng tu hành, chúng sinh đều có tình, nguyên điểm sinh ra cũng có tình, nếukhông sẽ không để chúng ta tiến vào bên trong.

Chẳng Lẽ Thật Sự Có Người Cảm Thấy Sư Tôn Là Phàm Nhân SaoTác giả: Cật Bạch Thái YêuTruyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên HiệpMặt trời mọc lên từ phía đông. Núi Thiên Vụ. Trên một con đường mòn ở đỉnh núi, có một sơn môn sừng sững tràn ngập khí thế. Chỉ thấy ở trên sơn môn, có khắc ba chữ rất to - - Vô Đạo Tông!Trên núi Thiên Vụ vốn không có bất cứ tông môn gì. Nửa tháng trước, một tiếng sấm sét giữa trời quang, Vô Đạo Tông sinh ra từ đây, không muốn người biết, không làm người hiểu. Thuộc loại không có phẩm cấp, không giấy phép, không có người ở tông môn. Ngày này, dưới sơn môn có hai bóng người đứng. “Lạc Nhi, nơi này là khu vực tông môn, Vô Đạo Tông, đi từ nơi này lên, thì có thể nhanh chóng đến đại điện của tông môn. ”“Ngươi có thể tự đi lên, làm quen các nơi trong tông môn, lại đến cung điện sau núi, chọn một tòa xem như làm tẩm cung. ”Người nói chuyện tuổi nhìn chỉ hơn hai mươi, mặc áo bào trắng như tuyết, tóc dài như mực, dung mạo anh tuấn, khí chất mờ mịt hư ảo, giống như một pho tượng tiên nhân hành tẩu ở trong hồng trần. Hắn tên Sở Duyên. Tông chủ của Vô Đạo Tông. Trong khi hắn nói chuyện. Một bóng… Hiện giờ Sở Duyên đang bước vào bước cuối cùng, bước cuối cùng này cũng làbước quan trọng nhất.Chỉ cần hoàn thành bước này, Vô Danh Chi Chủ lại trở về.Nếu một bước này xảy ra sai lầm gì đó, Vô Danh Chi Chủ cũng sẽ sống lại,nhưng cấp bậc của Vô Danh Chi Chủ sẽ giảm xuống, còn có ảnh hưởng khó cóthể bổ chữa khuyết điểm này.Thái Thượng Lão Quân cũng biết vào thời khắc mấu chốt này, không thể lơ làmột chút nào.Cơ thể lão ta hơi đứng thẳng, vẻ mặt nghiêm túc hơn.Thời gian trôi qua từng giây từng phút.Cự kén thần quang phía sau Thái Thượng Lão Quân cũng tỏa ra hào quang càngngày càng mãnh liệt.Nhưng mà khi tới thời khắc quan trọng.Sở Duyên ở trong cự kén thần quang như cảm nhận được gì đó, khi ngưng tụthần quang đồng thời chậm rãi mở hai mắt ra.Sở Duyên nhìn thoáng qua bên ngoài cự kén, hiện giờ thực lực của hắn đã khôiphục rất nhiều rất nhiều.Hắn cũng hiểu rõ thật sâu Vô Danh Chi Chủ mạnh tới mức độ nào.Hắn nhìn qua, nhìn chư thiên vũ trụ, nhìn vạn vật thương sinh.Dường như mọi thứ đều không chạy thoát tầm mắt của hắn.Hiện giờ hắn liếc mắt một cái nhìn qua, cuối cùng nhìn về phía Tinh Hải.Hắn thấy được Diệp Lạc đang phối hợp với rất nhiều đệ tử của Vô Đạo Tông,chém Chi Phối Giả tinh thần.Cũng thấy được Tranh lấy Vô Danh Giới vây khốn rất nhiều Chi Phối Giả.Càng thấy được Tô Càn Nguyên đang không ngừng hấp thụ sát lục chi khí.Còn thấy được Trương Hàn đang không ngừng lao tới Tinh Hải, muốn kề vaichiến đấu với đám sư huynh sư đệ.Quan trọng nhất là, hắn thấy được một bóng dáng tràn ngập hắc khí đang nhanhchóng tới gần Tinh Hải.Hắn nhận ra được hắc khí này, đúng là Chi Phối Giả Hắc Ám.Hắn cũng lập tức hiểu rõ, Chi Phối Giả Hắc Ám sắp tấn công Tinh Hải.Đám Diệp Lạc tuyệt đối không ngăn cản được Chi Phối Giả Hắc Ám.“Không thể lại tiếp tục ngưng tụ thần quang nữa.”Sở Duyên nghĩ tới chuyện này.Nếu hắn không quan tâm, tiếp tục ngưng tụ thần quang, như vậy đương nhiênTinh Hải sẽ bị Chi Phối Giả Hắc Ám công phá.Hắn khôi phục được thực lực của Vô Danh Chi Chủ, trí nhớ của hắn cũng dầnkhôi phục.Hắn biết rốt cuộc là Chi Phối Giả Hắc Ám có thực lực gì.Ngoại trừ Vô Danh Chi Chủ hắn ra, gần như không có bất cứ kẻ nào là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Cho dù dồn hết tất cả Vô Danh Giới, cũng căn bản không có khả năng là đối thủcủa Chi Phối Giả Hắc Ám.Chi Phối Giả Hắc Ám quá mức cường đại.Lúc ấy thân là Vô Danh Chi Chủ, Chi Phối Giả Hắc Ám là tác phẩm nghệ thuậthoàn mỹ nhất trong tay hắn.Khi đó hắn cũng coi Chi Phối Giả Hắc Ám thành tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất để chế tác, hơn nữa lúc ấy hắn theo đuổi tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, màhắn cho rằng bất cứ sinh linh nào, một khi có tình cảm thì sẽ có sơ hở.Cho nên hắn tước đoạt tình cảm của Chi Phối Giả Hắc Ám, khiến nó thành “tácphẩm nghệ thuật” không có tình cảm, cũng là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹnhất.Đám Chi Phối Giả còn lại cũng do hắn tạo ra, nhưng mà đám Chi Phối Giả nàyđều có sơ hở, tỳ vết.Nhưng Chi Phối Giả Hắc Ám thì không có.Ngoại trừ hắn có thể chiến thắng Chi Phối Giả Hắc Ám ra, tồn tại còn lại cănbản không thể chiến trắng Chi Phối Giả Hắc Ám.“Nên xuất quan rồi.”Sở Duyên vô cùng kiên định.Lúc này hắn muốn phá quan mà ra.Nhưng Thái Thượng Lão Quân lại ra tay, lấy vô thượng chi lực ngăn cản hắn.Thần quang và pháp lực của Thái Thượng Lão Quân dung hợp vào nhau, cònnhư nước với lửa, hóa thành một đám sương trắng, nhưng không gian xungquanh vặn vẹo, đủ chứng minh dung hợp trong thời gian ngắn đã mang tới sứcmạnh đáng sợ cỡ nào.Phải biết rằng nơi này là nguyên điểm sinh ra.Cho dù là khởi điểm của thế giới lớn nào đó, đều có nguồn gốc từ nơi này.“Thái Thượng Lão Quân, vì sao?”Giọng nói của Sở Duyên tràn ngập trầm ổn, hắn nhìn về phía Thái Thượng LãoQuân, không rõ chân tướng.“Vô Danh Chi Chủ, ngươi nên biết lúc này ngươi từ bò, phá quan mà ra, vị cáchcủa ngươi sẽ giảm xuống không còn như trước đây, hơn nữa loại giảm xuốngnày không có cách nào chữa trị!”“Thậm chí một khi vị cách của ngươi giảm xuống, ngươi sẽ không thể tiến vàonguyên điểm sinh ra!”Trong lòng Thái Thượng Lão Quân tràn ngập lo lắng, trong giọng nói đều đãkèm theo âm rung.Vị cách giảm xuống, đối với tồn tại như bọn họ mà nói, đều là đại kiếp số đạikiếp nạn.“Chuyện này có gì đáng ngại, đừng nên suy nghĩ quá nhiều, giữa ngươi và ta, tabiết rất rõ.” Sở Duyên cười, im lặng một lát mới tiếp tục mở miệng: “Chúng tađều thiếu quá nhiều tình cảm, có lẽ có thể nói là quá vô tình. Cho tới nay đềucho rằng tình cảm sẽ ảnh hưởng tới tu hành, nhưng ta nghĩ rằng tình cảm vốn làvòng tu hành, chúng sinh đều có tình, nguyên điểm sinh ra cũng có tình, nếukhông sẽ không để chúng ta tiến vào bên trong.

Chương 1467: Ta không bằng ngươi 1