Cô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi…

Chương 603: Hang ổ của mafia

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Khi Kỳ Ân và Elsa còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên đứng phắt dậy, cô quay đèn pin về phía bên phải, đi thẳng đến chỗ bức tường.Cả hai cô liền chạy theo sau, hỏi:- Nhị tiểu thư, có chuyện gì vậy? Cô biết gì sao?Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt nhìn những thứ trước mặt mình, không nhìn Kỳ Ân và Elsa, trả lời:- Chỉ mới là suy đoán thôi, tôi sẽ nói cho các cô biết khi tôi chắc chắn.Kỳ Ân và Elsa nghe xong, nhìn nhau rồi không hỏi nữa. Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô di chuyển tay, đưa đèn pin rọi khắp bức tường đá, không những vậy, còn đưa tay lên sờ thử.Cho đến khi thấy được những nét vẽ trên đó, và cảm nhận được chất liệu của chúng, cô mới hoảng hồn lui lại, nói:- Chắc chắn là nó rồi, đây là.... Thư viện Piccolómini Frescoes.Elsa nghe thấy, nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Dạ? Thư viện gì cơ? Ý Nhị tiểu thư nói chúng ta đang ở trong một cái thư viện sao?Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, lắc đầu đáp:- Không phải, chúng ta đang ở trong nhà thờ. Nhà thờ Siena!Lúc trước, cô từng nhìn thấy nhà thờ Siena khi trên đường về nhà cùng Âu Dương Vô Thần. Khi ấy, anh ta đã nói kiến trúc tuyệt đẹp đó là nhà thờ Siena. Vì tò mò, nên trong lúc Âu Dương Vô Thần đi làm nhiệm vụ, cô đã lên mạng tìm hiểu về nó, và.... nhà thờ đó có những đặc điểm vô cùng trùng khớp với nơi này.Đầu tiên là sàn làm bằng đá cẩm thạch, với những họa tiết sọc kẻ. Tiếp theo đó là trần nhà cũng được làm bằng chất liệu tương tự, rồi đến bức tường này, trên đấy gắn những bức bích họa, hình vẽ đều là những thứ mà cô đã thấy trên mạng.Đây đúng là thư viện Piccolómini Frescoes - một trong những khu nổi tiếng của nhà thờ Siena.Kỳ Ân nghi hoặc nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:- Nhị tiểu thư, cô có thể nói rõ hơn được không?Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, cô thở hắt ra một hơi, chậm rãi trả lời:- Trước đây tôi từng tìm hiểu về nhà thờ Siena, một trong những nhà thờ nổi tiếng nhất nước Ý, nằm ở thành phố cùng tên. Trong nhà thờ đó, có rất nhiều khu vực, và một trong số ấy, chính là thư viện Piccolómini Frescoes này.Dừng một chút, Âu Dương Thiên Thiên chiếu đèn pin xuống sàn nhà, nói tiếp:- Sàn nhà ở bên trong nhà thờ tất cả đều được lát bằng đá cẩm thạch, trên trần nhà cũng xây dựng tương tự như vậy. Riêng trần nhà của thư viện Piccolómini Frescoes thì được bao phủ bởi các bức bích họa của Pinturicchio - vòng tay Piccolómini bao quanh bởi các nhân vật thần thoại, cách nhau bởi các dải thiết kế trang trí.- Các bức bích họa của Pinturicchio đa số đều được treo quanh thư viện, vậy nên không chỉ trên trần nhà, mà còn có các bức tường nữa. Hai cô xem đi, ở dưới các bức bích họa gắn trên bức tường này, đều có chữ kí của Pinturicchio.Kỳ Ân và Elsa nhướn người nhìn tới, thấy đúng là như vậy. Elsa ngạc nhiên, nhìn Âu Dương Thiên Thiên hỏi:- Vậy... nơi này là nhà thờ Siena ư?Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, khẳng định:- Đúng vậy, đây chính xác là nhà thờ Siena, còn chúng ta... thì đang ở bên trong thư viện Piccolómini Frescoes.Kỳ Ân chớp mắt, nghe đến cái tên Siena, trong đầu cô đột nhiên vụt qua một đoạn kí ức. Đó là lúc trên máy bay, khi di chuyển từ thành phố Roma đến thành phố Siena, lúc đó cô đã giúp Âu Dương Thiên Thiên đắp chăn khi cô ấy ngủ, thì vô tình nghe thấy nhóm người Mã Nhược Anh bàn chiến lược.Họ nhắc đến một nhà thờ tên Siena, chính là nơi giao dịch của bọn Mafia, cũng tức là nơi nhóm người Mã Nhược Anh làm nhiệm vụ.Kỳ Ân mở to mắt, không nói nổi thành lời. Không lẽ... nơi bọn họ đang đứng.... là hang ổ của bọn Mafia ư?

Khi Kỳ Ân và Elsa còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên đứng phắt dậy, cô quay đèn pin về phía bên phải, đi thẳng đến chỗ bức tường.

Cả hai cô liền chạy theo sau, hỏi:

- Nhị tiểu thư, có chuyện gì vậy? Cô biết gì sao?

Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt nhìn những thứ trước mặt mình, không nhìn Kỳ Ân và Elsa, trả lời:

- Chỉ mới là suy đoán thôi, tôi sẽ nói cho các cô biết khi tôi chắc chắn.

Kỳ Ân và Elsa nghe xong, nhìn nhau rồi không hỏi nữa. Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô di chuyển tay, đưa đèn pin rọi khắp bức tường đá, không những vậy, còn đưa tay lên sờ thử.

Cho đến khi thấy được những nét vẽ trên đó, và cảm nhận được chất liệu của chúng, cô mới hoảng hồn lui lại, nói:

- Chắc chắn là nó rồi, đây là.... Thư viện Piccolómini Frescoes.

Elsa nghe thấy, nhíu mày khó hiểu, hỏi:

- Dạ? Thư viện gì cơ? Ý Nhị tiểu thư nói chúng ta đang ở trong một cái thư viện sao?

Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, lắc đầu đáp:

- Không phải, chúng ta đang ở trong nhà thờ. Nhà thờ Siena!

Lúc trước, cô từng nhìn thấy nhà thờ Siena khi trên đường về nhà cùng Âu Dương Vô Thần. Khi ấy, anh ta đã nói kiến trúc tuyệt đẹp đó là nhà thờ Siena. Vì tò mò, nên trong lúc Âu Dương Vô Thần đi làm nhiệm vụ, cô đã lên mạng tìm hiểu về nó, và.... nhà thờ đó có những đặc điểm vô cùng trùng khớp với nơi này.

Đầu tiên là sàn làm bằng đá cẩm thạch, với những họa tiết sọc kẻ. Tiếp theo đó là trần nhà cũng được làm bằng chất liệu tương tự, rồi đến bức tường này, trên đấy gắn những bức bích họa, hình vẽ đều là những thứ mà cô đã thấy trên mạng.

Đây đúng là thư viện Piccolómini Frescoes - một trong những khu nổi tiếng của nhà thờ Siena.

Kỳ Ân nghi hoặc nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:

- Nhị tiểu thư, cô có thể nói rõ hơn được không?

Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, cô thở hắt ra một hơi, chậm rãi trả lời:

- Trước đây tôi từng tìm hiểu về nhà thờ Siena, một trong những nhà thờ nổi tiếng nhất nước Ý, nằm ở thành phố cùng tên. Trong nhà thờ đó, có rất nhiều khu vực, và một trong số ấy, chính là thư viện Piccolómini Frescoes này.

Dừng một chút, Âu Dương Thiên Thiên chiếu đèn pin xuống sàn nhà, nói tiếp:

- Sàn nhà ở bên trong nhà thờ tất cả đều được lát bằng đá cẩm thạch, trên trần nhà cũng xây dựng tương tự như vậy. Riêng trần nhà của thư viện Piccolómini Frescoes thì được bao phủ bởi các bức bích họa của Pinturicchio - vòng tay Piccolómini bao quanh bởi các nhân vật thần thoại, cách nhau bởi các dải thiết kế trang trí.

- Các bức bích họa của Pinturicchio đa số đều được treo quanh thư viện, vậy nên không chỉ trên trần nhà, mà còn có các bức tường nữa. Hai cô xem đi, ở dưới các bức bích họa gắn trên bức tường này, đều có chữ kí của Pinturicchio.

Kỳ Ân và Elsa nhướn người nhìn tới, thấy đúng là như vậy. Elsa ngạc nhiên, nhìn Âu Dương Thiên Thiên hỏi:

- Vậy... nơi này là nhà thờ Siena ư?

Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, khẳng định:

- Đúng vậy, đây chính xác là nhà thờ Siena, còn chúng ta... thì đang ở bên trong thư viện Piccolómini Frescoes.

Kỳ Ân chớp mắt, nghe đến cái tên Siena, trong đầu cô đột nhiên vụt qua một đoạn kí ức. Đó là lúc trên máy bay, khi di chuyển từ thành phố Roma đến thành phố Siena, lúc đó cô đã giúp Âu Dương Thiên Thiên đắp chăn khi cô ấy ngủ, thì vô tình nghe thấy nhóm người Mã Nhược Anh bàn chiến lược.

Họ nhắc đến một nhà thờ tên Siena, chính là nơi giao dịch của bọn Mafia, cũng tức là nơi nhóm người Mã Nhược Anh làm nhiệm vụ.

Kỳ Ân mở to mắt, không nói nổi thành lời. Không lẽ... nơi bọn họ đang đứng.... là hang ổ của bọn Mafia ư?

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy!Truyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngCô gái từ từ ngước khuôn mặt xinh đẹp của mình lên, trước nhan sắc tuyệt trần đó, Đàm Gia Hi nhìn đến suýt bật thốt lên.Đẹp quá! Trên đời này lại có 1 người con gái xinh đẹp như thế này sao? Xinh đẹp như vậy, tại sao lại khóc chứ?Cô gái ngước đôi mắt đãm nước của mình nhìn Đàm Gia Hi, nói: - Giúp tôi! Tôi sẽ cho cô mọi thứ cô muốn, hãy giúp tôi lấy lại thứ thuộc về tôi!Đàm Gia Hi nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Đừng khóc! Là ai đã lấy thứ của em? Nó là cái gì, tôi sẽ giúp em lấy lại!Dứt lời, cô gái đột nhiên cười, nhìn Đàm Gia Hi đáp:- Vậy là cô đã đồng ý giúp tôi rồi, đừng nuốt lời, tôi sẽ cảm ơn cô bằng thứ cô mong ước! Hãy đi đi, trở về lại đi!Nói rồi, thân thể cô gái trong suốt dần, sau vài giây khi Đàm Gia Hi vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, thì đã hoàn toàn biến mất. Đàm Gia Hi giật mình, cô quay sang xung quanh tìm kiếm, rồi hét lên:- Cô bé, em đi… Khi Kỳ Ân và Elsa còn đang không hiểu chuyện gì xảy ra, thì Âu Dương Thiên Thiên đột nhiên đứng phắt dậy, cô quay đèn pin về phía bên phải, đi thẳng đến chỗ bức tường.Cả hai cô liền chạy theo sau, hỏi:- Nhị tiểu thư, có chuyện gì vậy? Cô biết gì sao?Âu Dương Thiên Thiên đảo mắt nhìn những thứ trước mặt mình, không nhìn Kỳ Ân và Elsa, trả lời:- Chỉ mới là suy đoán thôi, tôi sẽ nói cho các cô biết khi tôi chắc chắn.Kỳ Ân và Elsa nghe xong, nhìn nhau rồi không hỏi nữa. Âu Dương Thiên Thiên liếm môi, cô di chuyển tay, đưa đèn pin rọi khắp bức tường đá, không những vậy, còn đưa tay lên sờ thử.Cho đến khi thấy được những nét vẽ trên đó, và cảm nhận được chất liệu của chúng, cô mới hoảng hồn lui lại, nói:- Chắc chắn là nó rồi, đây là.... Thư viện Piccolómini Frescoes.Elsa nghe thấy, nhíu mày khó hiểu, hỏi:- Dạ? Thư viện gì cơ? Ý Nhị tiểu thư nói chúng ta đang ở trong một cái thư viện sao?Âu Dương Thiên Thiên chớp mắt, lắc đầu đáp:- Không phải, chúng ta đang ở trong nhà thờ. Nhà thờ Siena!Lúc trước, cô từng nhìn thấy nhà thờ Siena khi trên đường về nhà cùng Âu Dương Vô Thần. Khi ấy, anh ta đã nói kiến trúc tuyệt đẹp đó là nhà thờ Siena. Vì tò mò, nên trong lúc Âu Dương Vô Thần đi làm nhiệm vụ, cô đã lên mạng tìm hiểu về nó, và.... nhà thờ đó có những đặc điểm vô cùng trùng khớp với nơi này.Đầu tiên là sàn làm bằng đá cẩm thạch, với những họa tiết sọc kẻ. Tiếp theo đó là trần nhà cũng được làm bằng chất liệu tương tự, rồi đến bức tường này, trên đấy gắn những bức bích họa, hình vẽ đều là những thứ mà cô đã thấy trên mạng.Đây đúng là thư viện Piccolómini Frescoes - một trong những khu nổi tiếng của nhà thờ Siena.Kỳ Ân nghi hoặc nhìn Âu Dương Thiên Thiên, lên tiếng:- Nhị tiểu thư, cô có thể nói rõ hơn được không?Âu Dương Thiên Thiên nghe thấy, cô thở hắt ra một hơi, chậm rãi trả lời:- Trước đây tôi từng tìm hiểu về nhà thờ Siena, một trong những nhà thờ nổi tiếng nhất nước Ý, nằm ở thành phố cùng tên. Trong nhà thờ đó, có rất nhiều khu vực, và một trong số ấy, chính là thư viện Piccolómini Frescoes này.Dừng một chút, Âu Dương Thiên Thiên chiếu đèn pin xuống sàn nhà, nói tiếp:- Sàn nhà ở bên trong nhà thờ tất cả đều được lát bằng đá cẩm thạch, trên trần nhà cũng xây dựng tương tự như vậy. Riêng trần nhà của thư viện Piccolómini Frescoes thì được bao phủ bởi các bức bích họa của Pinturicchio - vòng tay Piccolómini bao quanh bởi các nhân vật thần thoại, cách nhau bởi các dải thiết kế trang trí.- Các bức bích họa của Pinturicchio đa số đều được treo quanh thư viện, vậy nên không chỉ trên trần nhà, mà còn có các bức tường nữa. Hai cô xem đi, ở dưới các bức bích họa gắn trên bức tường này, đều có chữ kí của Pinturicchio.Kỳ Ân và Elsa nhướn người nhìn tới, thấy đúng là như vậy. Elsa ngạc nhiên, nhìn Âu Dương Thiên Thiên hỏi:- Vậy... nơi này là nhà thờ Siena ư?Âu Dương Thiên Thiên gật đầu, khẳng định:- Đúng vậy, đây chính xác là nhà thờ Siena, còn chúng ta... thì đang ở bên trong thư viện Piccolómini Frescoes.Kỳ Ân chớp mắt, nghe đến cái tên Siena, trong đầu cô đột nhiên vụt qua một đoạn kí ức. Đó là lúc trên máy bay, khi di chuyển từ thành phố Roma đến thành phố Siena, lúc đó cô đã giúp Âu Dương Thiên Thiên đắp chăn khi cô ấy ngủ, thì vô tình nghe thấy nhóm người Mã Nhược Anh bàn chiến lược.Họ nhắc đến một nhà thờ tên Siena, chính là nơi giao dịch của bọn Mafia, cũng tức là nơi nhóm người Mã Nhược Anh làm nhiệm vụ.Kỳ Ân mở to mắt, không nói nổi thành lời. Không lẽ... nơi bọn họ đang đứng.... là hang ổ của bọn Mafia ư?

Chương 603: Hang ổ của mafia