Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao…
Chương 9
Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của TaTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTrọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao… Nhìn việc đã thành, ta hài lòng gật đầu, định rời đi thì hoàng hậu lên tiếng."Phiền công chúa đến đây một chuyến, bổn cung đã sai nhà bếp làm ít điểm tâm, ở lại bầu bạn nói chuyện với bổn cung được không?"Ta có chút ngạc nhiên, hoàng hậu và ta quan hệ không tốt, hai người bọn ta thì có gì để nói chứ, nghĩ là vậy nhưng ta vẫn ở lại.Sau khi phụ hoàng rời đi, sắc mặt hoàng hậu ngay lập tức lạnh lại, bà cho lui tất cả cung nhân, trong điện chỉ còn hai chúng ta. Ta đột nhiên có cảm giác như bà sắp gi-ếc người diệt khẩu."Ngươi biết, đúng không?"Trong khoảnh khắc ta hiểu hoàng hậu đang hỏi gì, sắc mặt ta phức tạp gật đầu."Vậy ra người cũng biết?"Hoàng hậu đưa tay trái lên trán, vẻ mặt đau đầu không thể tả:"Hắn nghĩ hắn che giấu rất giỏi, nhưng hắn là con trai ta, sao ta có thể không biết tâm tư của hắn.Bổn cung không thích ngươi, không chỉ vì ngươi là con gái của tiên hoàng hậu, mà còn vì chuyện này. Linh Thần thông minh, văn võ song toàn, là một đứa trẻ tuyệt vời, với thân phận của hắn thì có thể tìm bất kỳ nữ nhân nào, nhưng hắn lại thích ngươi, lại là ngươi!"Ta im lặng một lúc, rồi lên tiếng."Nhưng nương nương, chuyện này không phải lỗi của ta."“Bổn cung biết.”Hoàng hậu thở dài.“Hắn thích ngươi, nhưng ngươi chỉ xem hắn là huynh trưởng, đó là vấn đề của hắn, bổn cung hiểu rằng dù sao cũng không thể trách ngươi. Nhưng là một người mẹ, bổn cung không thể không oán trách ngươi.”Ta không biết nói gì. Chẳng lẽ ta phải trách mình quá xuất sắc sao?Không thể nào, tuyệt đối không thể.“Con trai của bổn cung, bổn cung hiểu rõ, dù có chọn phi cho hắn, hắn cũng chưa chắc buông bỏ ngươi. Hiện tại phụ hoàng ngươi còn có thể che chở cho ngươi, nhưng nếu một ngày nào đó phụ hoàng ngươi không còn, ngươi có nghĩ đến việc hắn sẽ đối xử với ngươi như thế nào chưa?”“Nhốt ta lại, giam cầm trong bóng tối, không thấy ánh mặt trời.”Hoàng hậu cười khẽ.“Ngươi quả thật hiểu hắn. Tính cách hắn cố chấp, thực sự có thể làm ra chuyện như vậy.”Ta thầm nghĩ.Đây đâu phải ta hiểu hắn, mà là hắn tự nói với ta đấy chứ!“Đã như vậy, bổn cung cũng không nói nhiều nữa. Nhưng bổn cung muốn rõ ràng nói cho ngươi biết, với tính cách của hắn, hắn sẽ không buông bỏ ngươi, dù hắn có chọn phi hay ngươi có gả đi, hắn cũng không buông bỏ, trừ khi ngươi ch-ếc. Nếu bổn cung có thể ra tay, ngươi đã không còn m-ạ-ng rồi, nhưng ngươi thật sự vô tội!”Tim ta đập thình thịch.Trước đây ta chưa từng nghĩ rằng hoàng hậu lại có ý định gi-ếc ta, và còn kéo dài suốt bao năm!
Nhìn việc đã thành, ta hài lòng gật đầu, định rời đi thì hoàng hậu lên tiếng.
"Phiền công chúa đến đây một chuyến, bổn cung đã sai nhà bếp làm ít điểm tâm, ở lại bầu bạn nói chuyện với bổn cung được không?"
Ta có chút ngạc nhiên, hoàng hậu và ta quan hệ không tốt, hai người bọn ta thì có gì để nói chứ, nghĩ là vậy nhưng ta vẫn ở lại.
Sau khi phụ hoàng rời đi, sắc mặt hoàng hậu ngay lập tức lạnh lại, bà cho lui tất cả cung nhân, trong điện chỉ còn hai chúng ta. Ta đột nhiên có cảm giác như bà sắp gi-ếc người diệt khẩu.
"Ngươi biết, đúng không?"
Trong khoảnh khắc ta hiểu hoàng hậu đang hỏi gì, sắc mặt ta phức tạp gật đầu.
"Vậy ra người cũng biết?"
Hoàng hậu đưa tay trái lên trán, vẻ mặt đau đầu không thể tả:
"Hắn nghĩ hắn che giấu rất giỏi, nhưng hắn là con trai ta, sao ta có thể không biết tâm tư của hắn.
Bổn cung không thích ngươi, không chỉ vì ngươi là con gái của tiên hoàng hậu, mà còn vì chuyện này. Linh Thần thông minh, văn võ song toàn, là một đứa trẻ tuyệt vời, với thân phận của hắn thì có thể tìm bất kỳ nữ nhân nào, nhưng hắn lại thích ngươi, lại là ngươi!"
Ta im lặng một lúc, rồi lên tiếng.
"Nhưng nương nương, chuyện này không phải lỗi của ta."
“Bổn cung biết.”
Hoàng hậu thở dài.
“Hắn thích ngươi, nhưng ngươi chỉ xem hắn là huynh trưởng, đó là vấn đề của hắn, bổn cung hiểu rằng dù sao cũng không thể trách ngươi. Nhưng là một người mẹ, bổn cung không thể không oán trách ngươi.”
Ta không biết nói gì. Chẳng lẽ ta phải trách mình quá xuất sắc sao?
Không thể nào, tuyệt đối không thể.
“Con trai của bổn cung, bổn cung hiểu rõ, dù có chọn phi cho hắn, hắn cũng chưa chắc buông bỏ ngươi. Hiện tại phụ hoàng ngươi còn có thể che chở cho ngươi, nhưng nếu một ngày nào đó phụ hoàng ngươi không còn, ngươi có nghĩ đến việc hắn sẽ đối xử với ngươi như thế nào chưa?”
“Nhốt ta lại, giam cầm trong bóng tối, không thấy ánh mặt trời.”
Hoàng hậu cười khẽ.
“Ngươi quả thật hiểu hắn. Tính cách hắn cố chấp, thực sự có thể làm ra chuyện như vậy.”
Ta thầm nghĩ.
Đây đâu phải ta hiểu hắn, mà là hắn tự nói với ta đấy chứ!
“Đã như vậy, bổn cung cũng không nói nhiều nữa. Nhưng bổn cung muốn rõ ràng nói cho ngươi biết, với tính cách của hắn, hắn sẽ không buông bỏ ngươi, dù hắn có chọn phi hay ngươi có gả đi, hắn cũng không buông bỏ, trừ khi ngươi ch-ếc. Nếu bổn cung có thể ra tay, ngươi đã không còn m-ạ-ng rồi, nhưng ngươi thật sự vô tội!”
Tim ta đập thình thịch.
Trước đây ta chưa từng nghĩ rằng hoàng hậu lại có ý định gi-ếc ta, và còn kéo dài suốt bao năm!
Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của TaTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTrọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao… Nhìn việc đã thành, ta hài lòng gật đầu, định rời đi thì hoàng hậu lên tiếng."Phiền công chúa đến đây một chuyến, bổn cung đã sai nhà bếp làm ít điểm tâm, ở lại bầu bạn nói chuyện với bổn cung được không?"Ta có chút ngạc nhiên, hoàng hậu và ta quan hệ không tốt, hai người bọn ta thì có gì để nói chứ, nghĩ là vậy nhưng ta vẫn ở lại.Sau khi phụ hoàng rời đi, sắc mặt hoàng hậu ngay lập tức lạnh lại, bà cho lui tất cả cung nhân, trong điện chỉ còn hai chúng ta. Ta đột nhiên có cảm giác như bà sắp gi-ếc người diệt khẩu."Ngươi biết, đúng không?"Trong khoảnh khắc ta hiểu hoàng hậu đang hỏi gì, sắc mặt ta phức tạp gật đầu."Vậy ra người cũng biết?"Hoàng hậu đưa tay trái lên trán, vẻ mặt đau đầu không thể tả:"Hắn nghĩ hắn che giấu rất giỏi, nhưng hắn là con trai ta, sao ta có thể không biết tâm tư của hắn.Bổn cung không thích ngươi, không chỉ vì ngươi là con gái của tiên hoàng hậu, mà còn vì chuyện này. Linh Thần thông minh, văn võ song toàn, là một đứa trẻ tuyệt vời, với thân phận của hắn thì có thể tìm bất kỳ nữ nhân nào, nhưng hắn lại thích ngươi, lại là ngươi!"Ta im lặng một lúc, rồi lên tiếng."Nhưng nương nương, chuyện này không phải lỗi của ta."“Bổn cung biết.”Hoàng hậu thở dài.“Hắn thích ngươi, nhưng ngươi chỉ xem hắn là huynh trưởng, đó là vấn đề của hắn, bổn cung hiểu rằng dù sao cũng không thể trách ngươi. Nhưng là một người mẹ, bổn cung không thể không oán trách ngươi.”Ta không biết nói gì. Chẳng lẽ ta phải trách mình quá xuất sắc sao?Không thể nào, tuyệt đối không thể.“Con trai của bổn cung, bổn cung hiểu rõ, dù có chọn phi cho hắn, hắn cũng chưa chắc buông bỏ ngươi. Hiện tại phụ hoàng ngươi còn có thể che chở cho ngươi, nhưng nếu một ngày nào đó phụ hoàng ngươi không còn, ngươi có nghĩ đến việc hắn sẽ đối xử với ngươi như thế nào chưa?”“Nhốt ta lại, giam cầm trong bóng tối, không thấy ánh mặt trời.”Hoàng hậu cười khẽ.“Ngươi quả thật hiểu hắn. Tính cách hắn cố chấp, thực sự có thể làm ra chuyện như vậy.”Ta thầm nghĩ.Đây đâu phải ta hiểu hắn, mà là hắn tự nói với ta đấy chứ!“Đã như vậy, bổn cung cũng không nói nhiều nữa. Nhưng bổn cung muốn rõ ràng nói cho ngươi biết, với tính cách của hắn, hắn sẽ không buông bỏ ngươi, dù hắn có chọn phi hay ngươi có gả đi, hắn cũng không buông bỏ, trừ khi ngươi ch-ếc. Nếu bổn cung có thể ra tay, ngươi đã không còn m-ạ-ng rồi, nhưng ngươi thật sự vô tội!”Tim ta đập thình thịch.Trước đây ta chưa từng nghĩ rằng hoàng hậu lại có ý định gi-ếc ta, và còn kéo dài suốt bao năm!