Tác giả:

Trọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao…

Chương 19

Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của TaTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTrọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao… Chỉ là ta không ngờ Sở Linh Thần cũng đến, hắn thở hổn hển, rõ ràng là vội vàng chạy tới, không để ý mấy vị đại nhân đang quỳ, nói với ta."Giao Giao yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để muội đi hòa thân!"Đại nhân Thừa tướng đứng đầu mặt mày khó coi, giọng nghiêm nghị."Thái tử điện hạ, xin vì đại cục mà suy xét!"Sắc mặt Sở Linh Thần khó coi vô cùng."Cái gì là đại cục? Là đem muội muội ruột của mình đẩy ra ngoài hòa thân? Lấy quốc gia đại nghĩa để ép một nữ tử, Thừa tướng cũng nói ra được!""Ngươi!"Ta vội vàng ngăn hai người đang chuẩn bị cãi nhau, tiếp tục thế này, chắc Thừa tướng sẽ không muốn gả con gái mình cho Thái tử nữa."Vương đại giám, phiền người mang thức ăn vào cho phụ hoàng."Giao xong việc, ta cũng quỳ xuống trước cửa ngự thư phòng."Xin phụ hoàng cho phép nữ nhi hòa thân với Bắc Mạc!"Mọi người ngoài cửa đều sững sờ, một lúc lâu sau mới nghe thấy giọng của Sở Linh Thần."Giao Giao, muội có biết mình đang nói gì không?"Dù đang quỳ, ta vẫn giữ thẳng lưng:."Phụ hoàng, nữ nhi từ khi sinh ra đã nhận được ân sủng vô thượng, hưởng thụ vinh hoa phú quý, gấm vóc lụa là mà người thường không có được. Vì thiên hạ vạn dân nuôi dưỡng ta, nên ta cũng nên làm gì đó cho họ. Phụ hoàng, đây là trách nhiệm mà nữ nhi nên gánh vác, xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"Những vị đại nhân đang quỳ ngoài cửa rõ ràng cũng bị chấn động, cúi đầu hành lễ chân thành với ta."Công chúa đại nghĩa, thần kính phục."Chỉ có Sở Linh Thần đứng lặng người."Giao Giao, muội đang ép ta sao?"Ta không trả lời, chỉ cúi đầu lạy từng cái thật mạnh:"Xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"Phụ hoàng vẫn thương ta, chỉ sau ba cái lạy liền mở cửa.

Chỉ là ta không ngờ Sở Linh Thần cũng đến, hắn thở hổn hển, rõ ràng là vội vàng chạy tới, không để ý mấy vị đại nhân đang quỳ, nói với ta.

"Giao Giao yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để muội đi hòa thân!"

Đại nhân Thừa tướng đứng đầu mặt mày khó coi, giọng nghiêm nghị.

"Thái tử điện hạ, xin vì đại cục mà suy xét!"

Sắc mặt Sở Linh Thần khó coi vô cùng.

"Cái gì là đại cục? Là đem muội muội ruột của mình đẩy ra ngoài hòa thân? Lấy quốc gia đại nghĩa để ép một nữ tử, Thừa tướng cũng nói ra được!"

"Ngươi!"

Ta vội vàng ngăn hai người đang chuẩn bị cãi nhau, tiếp tục thế này, chắc Thừa tướng sẽ không muốn gả con gái mình cho Thái tử nữa.

"Vương đại giám, phiền người mang thức ăn vào cho phụ hoàng."

Giao xong việc, ta cũng quỳ xuống trước cửa ngự thư phòng.

"Xin phụ hoàng cho phép nữ nhi hòa thân với Bắc Mạc!"

Mọi người ngoài cửa đều sững sờ, một lúc lâu sau mới nghe thấy giọng của Sở Linh Thần.

"Giao Giao, muội có biết mình đang nói gì không?"

Dù đang quỳ, ta vẫn giữ thẳng lưng:.

"Phụ hoàng, nữ nhi từ khi sinh ra đã nhận được ân sủng vô thượng, hưởng thụ vinh hoa phú quý, gấm vóc lụa là mà người thường không có được. Vì thiên hạ vạn dân nuôi dưỡng ta, nên ta cũng nên làm gì đó cho họ. Phụ hoàng, đây là trách nhiệm mà nữ nhi nên gánh vác, xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"

Những vị đại nhân đang quỳ ngoài cửa rõ ràng cũng bị chấn động, cúi đầu hành lễ chân thành với ta.

"Công chúa đại nghĩa, thần kính phục."

Chỉ có Sở Linh Thần đứng lặng người.

"Giao Giao, muội đang ép ta sao?"

Ta không trả lời, chỉ cúi đầu lạy từng cái thật mạnh:

"Xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"

Phụ hoàng vẫn thương ta, chỉ sau ba cái lạy liền mở cửa.

Vị Hôn Phu Muốn Cưới Tì Nữ Của TaTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Nữ Cường, Truyện Trọng SinhTrọng sinh đến ngày Lương Văn Chi từ chối hôn ước trước Kim Điện, nhìn thấy hắn chặt chẽ nắm lấy tay tỳ nữ của ta, thái độ kiên quyết. "Hoàng thượng, Tiểu Thiến là người trong lòng của thần, ngoài nàng ra, thần tuyệt đối không lấy bất kỳ nữ nhân nào khác." Là công chúa bị từ chối hôn ước, ta tự mình cầu xin cho hắn ân điển. "Phụ hoàng, nếu Thế tử đã có ân tình sâu nặng như thế, vậy thì không cần miễn cưỡng nữa. Tiểu Thiến tuy là tỳ nữ, nhưng nàng ấy cũng là người hầu thân cận của con, chi bằng phụ hoàng viết một đạo thánh chỉ ban hôn, cũng xem như thành toàn cho mối lương duyên này." Lương Văn Chi đột ngột ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn ta, ta mỉm cười nhè nhẹ. Ta thật sự cũng rất tò mò, kiếp này không có sự trợ giúp của ta, không biết Lương Văn Chi có thể leo lên vị trí nào. Phụ hoàng từ trước đến nay thương yêu ta, nghe ta nói vậy tuy không hài lòng nhưng cũng không từ chối. Để thể hiện hoàng ân rộng lớn, ta ban tặng một bộ trang sức hồng ngọc cho Tiểu Thiến để trang điểm thêm. "Dù sao… Chỉ là ta không ngờ Sở Linh Thần cũng đến, hắn thở hổn hển, rõ ràng là vội vàng chạy tới, không để ý mấy vị đại nhân đang quỳ, nói với ta."Giao Giao yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không để muội đi hòa thân!"Đại nhân Thừa tướng đứng đầu mặt mày khó coi, giọng nghiêm nghị."Thái tử điện hạ, xin vì đại cục mà suy xét!"Sắc mặt Sở Linh Thần khó coi vô cùng."Cái gì là đại cục? Là đem muội muội ruột của mình đẩy ra ngoài hòa thân? Lấy quốc gia đại nghĩa để ép một nữ tử, Thừa tướng cũng nói ra được!""Ngươi!"Ta vội vàng ngăn hai người đang chuẩn bị cãi nhau, tiếp tục thế này, chắc Thừa tướng sẽ không muốn gả con gái mình cho Thái tử nữa."Vương đại giám, phiền người mang thức ăn vào cho phụ hoàng."Giao xong việc, ta cũng quỳ xuống trước cửa ngự thư phòng."Xin phụ hoàng cho phép nữ nhi hòa thân với Bắc Mạc!"Mọi người ngoài cửa đều sững sờ, một lúc lâu sau mới nghe thấy giọng của Sở Linh Thần."Giao Giao, muội có biết mình đang nói gì không?"Dù đang quỳ, ta vẫn giữ thẳng lưng:."Phụ hoàng, nữ nhi từ khi sinh ra đã nhận được ân sủng vô thượng, hưởng thụ vinh hoa phú quý, gấm vóc lụa là mà người thường không có được. Vì thiên hạ vạn dân nuôi dưỡng ta, nên ta cũng nên làm gì đó cho họ. Phụ hoàng, đây là trách nhiệm mà nữ nhi nên gánh vác, xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"Những vị đại nhân đang quỳ ngoài cửa rõ ràng cũng bị chấn động, cúi đầu hành lễ chân thành với ta."Công chúa đại nghĩa, thần kính phục."Chỉ có Sở Linh Thần đứng lặng người."Giao Giao, muội đang ép ta sao?"Ta không trả lời, chỉ cúi đầu lạy từng cái thật mạnh:"Xin phụ hoàng thành toàn cho nữ nhi!"Phụ hoàng vẫn thương ta, chỉ sau ba cái lạy liền mở cửa.

Chương 19