Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông…

Chương 363: Một lần nữa Thần khải (2)

Số 13 Phố MinkTác giả: Thuần Khiết Tích Tiểu LongTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông… Alfred mở miệng nói: "Có thể để một người đáng để tín nhiệm, cách mỗi mộtđoạn thời gian ngắn đến nơi đây tiến hành tăng cường năng lượng thuộc tínhThủy lên khối băng này, tựa như là bổ sung năng lượng cho trận pháp tiêu hao.""Chỉ một người Berger thì có lẽ không đủ đâu." Pall lập tức nói, "Tôi đề nghị lạithêm một người nữa, thật ra Judea cũng bị Nữ hoàng bỏ vào trong rương màmang đến đây cùng, chuẩn bị coi như tế phẩm bổ sung, bây giờ sau khi đượcRecar cứu đã ngủ say, thiên phú của nó cũng rất cao, là con gái do chính Recartự chứng nhận.Nhà Gloria chắc chắn nó cũng không trở về được, tiếp theo cũng sẽ công bố rabên ngoài là đã chết, cho nên, tôi đề nghị có thể giữ nó lại trong trang viênEllen, để cho nó về Berger cùng nhau giữ gìn năng lượng cho bức tượng băngcủa bá tước Recar, năng lượng của nó và Recar rất thân cận, vả lại nó cũng sẽrất trân trọng mà bảo vệ cha của mình, nên làm việc sẽ rất cẩn thận và đúngchỗ."Alfred vốn định tiếp tục nói thêm lời tốt đẹp về Berger, nhưng sau khi nghexong Pall giảng giải, Alfred hiểu rõ ra, thế mà Pall cũng là muốn cài thêm ngườicủa mình vào!Tốt, rất tốt, dù sao những thành viên nòng cốt có thể đứng kề bên người củathiếu gia, có thể chọn ra được một cái thì được một cái, cuộc chiến tranh giànhvị trí trên bức họa trên tường, vĩnh viễn vô tình.Karen ngược lại cũng không chú ý đến mưu đồ nhỏ nhen của Pall và Alfred, bởivì anh cũng không có giác ngộ rằng mình là “Ông chủ”, mặc dù chung quanhmèo mèo chó chó và radio cũng đã xem mình là ông chủ, nhưng trong lòng củachính anh, càng xem mình là "Một nhân viên nghiên cứu khoa học" mà thôi."Tốt, cứ theo mọi người nói mà làm."...Ngài Bede dìu dắt anh trai Mike của mình đứng lên, lại đi tìm cái xe lăn, xe lănmặc dù có chút hư hỏng méo mó, nhưng vẫn tạm dùng được.Mike ngồi lên xe lăn, tâm trạng có chút buồn rầu, nói: "Là do những hậu duệnhư chúng ta quá vô dụng, làm tổ tiên khó chịu đến nỗi, tư cách dập đầu củachúng ta cũng không cho.""Thật ra ngược lại em cảm thấy có thể là do tổ tiên không muốn chúng ta nhìnthấy ông ấy dập đầu..."Ngài Bede dừng lại một chút, tiếp tục nói:"Là thời gian của tổ tiên đã không nhiều, cho nên đã giảm bớt đi những lễ tiếtnày.""Ừm, có lẽ vậy." Mike tiếp nhận lời giải thích này của em trai.Hai người đứng đợi ở đằng xa rất lâu, chỉ dám cần thận từng li từng tí mà nhìnvề hướng nghĩa trang, cũng không dám tới gần thêm một chút nào.Cuối cùng thì họ cũng đợi tới lúc có người đến... Nói xác thực là chờ tới mộtcon mèo, con mèo này ngồi trên lưng của một con chó.Sau khi nhìn thấy con mèo này, cả Bede và Mike đều vô ý thức cúi đầu biểu lộsự cung kính.Lúc trước hai người bọn họ cùng với cha mình là Anderson, trong khoảnh khắcấy tin tưởng rằng có một vị tổ tiên thức tỉnh để cứu gia tộc khỏi nguy cơ hiểmnghèo, nguyên nhân là bởi vì đã có một vị tổ tiên khác đã thức tỉnh ở ngay trướcmặt bọn họ;Khi Pall đội vào cái mũ và đống trang sức của năm đó, bày ra dáng vẻ của nămđó, từ đó thể hiện khí chất của năm đóQuan trọng nhất là sau khi nó mở miệng ra mà nói chuyện,Sự việc lại vô lý đến mức nào đi chăng nữa, ba cha con bọn họ đều sẽ tin tưởngvô điều kiện."Mộ của bá tước Recar cần tìm người sửa sang lại một lần nữa, Mike, ngươi điphụ trách.""Được rồi, tổ tiên." Mike lập tức cung kính đáp ứng.Lập tức,Pall nhìn về phía Bede,Rất nghiêm túc nói:"Nữ hoàng đã chết rồi."Bede sửng sốt một chút, tiêu hóa ý nghĩa của sự kết hợp của động từ và tính từtrong câu nói này của Pall."Cho nên, tiếp theo, ngươi cảm thấy gia tộc phải nên làm như thế nào?""Cháu... cháu không biết." Ngài Bede trả lời theo thói quen."Ý của thiếu gia Karen là cậu ấy đã mệt mỏi, cậu ấy không muốn lại xử lýnhững việc vặt vãnh này, cho nên hi vọng nhà nghệ thuật gia như ngài có thể ratay."Ngài Bede có chút xấu hổ mà cười cười, trả lời:"Nữ vương đã bị phanh thây rồi sao?""Phân chia rất triệt để." Pall hồi đáp."Vậy thì tìm cái rương, bỏ tất cả vào trong, trực tiếp đưa về hoàng cung, hoàngtộc Gloria có lẽ đã chuẩn bị xong bản thảo tin tức về tình cảnh bi thảm của nữhoàng và trang viên của chúng ta cùng gặp phải, lúc này bọn họ có thể vừa lúcdùng tới.""Có thích hợp hay không?" Pall méo đầu một chút, "bá tước Recar không còncách nào thức tỉnh lại nữa.""Chúng ta có thể coi như bá tước Recar vẫn có thể thức tỉnh lại, hoàng thấtGloria chỉ có thể càng cảm thấy chột dạ hơn chúng ta mà thôi, điều kiện đầutiên đó là sức mạnh của gia tộc chúng ta, nhất định phải đủ.""Vậy thì tốt, ai đi đưa đây?""Nếu thiếu gia Karen đã không rảnh, vậy thì để cháu tự mình đi đưa, cháu sẽcảnh cáo cho hoàng thất Gloria về cái giá phải trả khi còn dám vượt qua giớihạn.""Được rồi, những chuyện này đều giao cho ngươi, mặt khác, cha của các ngươicòn đang hôn mê mà nằm dưới gầm bàn ăn, trên mặt bàn còn có ba người đangnằm.""Để cháu đi xử lý." Mike nói, "Bede đi xử lý sự việc liên quan đến nhà Gloria,sự việc trong nhà, để cháu đi phụ trách, mặt khác, xin hãy tin tưởng cháu, hộ vệvà tôi tớ mà đi cùng với nữ hoàng đến đây, sẽ không xảy ra vấn đề gì, cháu sẽtriệu tập trong người trong gia tộc và bảo vệ đến để trông chừng bọn họ, chờ đợihoàng cung ra lệnh triệu tập bọn họ."

Alfred mở miệng nói: "Có thể để một người đáng để tín nhiệm, cách mỗi một

đoạn thời gian ngắn đến nơi đây tiến hành tăng cường năng lượng thuộc tính

Thủy lên khối băng này, tựa như là bổ sung năng lượng cho trận pháp tiêu hao."

"Chỉ một người Berger thì có lẽ không đủ đâu." Pall lập tức nói, "Tôi đề nghị lại

thêm một người nữa, thật ra Judea cũng bị Nữ hoàng bỏ vào trong rương mà

mang đến đây cùng, chuẩn bị coi như tế phẩm bổ sung, bây giờ sau khi được

Recar cứu đã ngủ say, thiên phú của nó cũng rất cao, là con gái do chính Recar

tự chứng nhận.

Nhà Gloria chắc chắn nó cũng không trở về được, tiếp theo cũng sẽ công bố ra

bên ngoài là đã chết, cho nên, tôi đề nghị có thể giữ nó lại trong trang viên

Ellen, để cho nó về Berger cùng nhau giữ gìn năng lượng cho bức tượng băng

của bá tước Recar, năng lượng của nó và Recar rất thân cận, vả lại nó cũng sẽ

rất trân trọng mà bảo vệ cha của mình, nên làm việc sẽ rất cẩn thận và đúng

chỗ."

Alfred vốn định tiếp tục nói thêm lời tốt đẹp về Berger, nhưng sau khi nghe

xong Pall giảng giải, Alfred hiểu rõ ra, thế mà Pall cũng là muốn cài thêm người

của mình vào!

Tốt, rất tốt, dù sao những thành viên nòng cốt có thể đứng kề bên người của

thiếu gia, có thể chọn ra được một cái thì được một cái, cuộc chiến tranh giành

vị trí trên bức họa trên tường, vĩnh viễn vô tình.

Karen ngược lại cũng không chú ý đến mưu đồ nhỏ nhen của Pall và Alfred, bởi

vì anh cũng không có giác ngộ rằng mình là “Ông chủ”, mặc dù chung quanh

mèo mèo chó chó và radio cũng đã xem mình là ông chủ, nhưng trong lòng của

chính anh, càng xem mình là "Một nhân viên nghiên cứu khoa học" mà thôi.

"Tốt, cứ theo mọi người nói mà làm."

...

Ngài Bede dìu dắt anh trai Mike của mình đứng lên, lại đi tìm cái xe lăn, xe lăn

mặc dù có chút hư hỏng méo mó, nhưng vẫn tạm dùng được.

Mike ngồi lên xe lăn, tâm trạng có chút buồn rầu, nói: "Là do những hậu duệ

như chúng ta quá vô dụng, làm tổ tiên khó chịu đến nỗi, tư cách dập đầu của

chúng ta cũng không cho."

"Thật ra ngược lại em cảm thấy có thể là do tổ tiên không muốn chúng ta nhìn

thấy ông ấy dập đầu..."

Ngài Bede dừng lại một chút, tiếp tục nói:

"Là thời gian của tổ tiên đã không nhiều, cho nên đã giảm bớt đi những lễ tiết

này."

"Ừm, có lẽ vậy." Mike tiếp nhận lời giải thích này của em trai.

Hai người đứng đợi ở đằng xa rất lâu, chỉ dám cần thận từng li từng tí mà nhìn

về hướng nghĩa trang, cũng không dám tới gần thêm một chút nào.

Cuối cùng thì họ cũng đợi tới lúc có người đến... Nói xác thực là chờ tới một

con mèo, con mèo này ngồi trên lưng của một con chó.

Sau khi nhìn thấy con mèo này, cả Bede và Mike đều vô ý thức cúi đầu biểu lộ

sự cung kính.

Lúc trước hai người bọn họ cùng với cha mình là Anderson, trong khoảnh khắc

ấy tin tưởng rằng có một vị tổ tiên thức tỉnh để cứu gia tộc khỏi nguy cơ hiểm

nghèo, nguyên nhân là bởi vì đã có một vị tổ tiên khác đã thức tỉnh ở ngay trước

mặt bọn họ;

Khi Pall đội vào cái mũ và đống trang sức của năm đó, bày ra dáng vẻ của năm

đó, từ đó thể hiện khí chất của năm đó

Quan trọng nhất là sau khi nó mở miệng ra mà nói chuyện,

Sự việc lại vô lý đến mức nào đi chăng nữa, ba cha con bọn họ đều sẽ tin tưởng

vô điều kiện.

"Mộ của bá tước Recar cần tìm người sửa sang lại một lần nữa, Mike, ngươi đi

phụ trách."

"Được rồi, tổ tiên." Mike lập tức cung kính đáp ứng.

Lập tức,

Pall nhìn về phía Bede,

Rất nghiêm túc nói:

"Nữ hoàng đã chết rồi."

Bede sửng sốt một chút, tiêu hóa ý nghĩa của sự kết hợp của động từ và tính từ

trong câu nói này của Pall.

"Cho nên, tiếp theo, ngươi cảm thấy gia tộc phải nên làm như thế nào?"

"Cháu... cháu không biết." Ngài Bede trả lời theo thói quen.

"Ý của thiếu gia Karen là cậu ấy đã mệt mỏi, cậu ấy không muốn lại xử lý

những việc vặt vãnh này, cho nên hi vọng nhà nghệ thuật gia như ngài có thể ra

tay."

Ngài Bede có chút xấu hổ mà cười cười, trả lời:

"Nữ vương đã bị phanh thây rồi sao?"

"Phân chia rất triệt để." Pall hồi đáp.

"Vậy thì tìm cái rương, bỏ tất cả vào trong, trực tiếp đưa về hoàng cung, hoàng

tộc Gloria có lẽ đã chuẩn bị xong bản thảo tin tức về tình cảnh bi thảm của nữ

hoàng và trang viên của chúng ta cùng gặp phải, lúc này bọn họ có thể vừa lúc

dùng tới."

"Có thích hợp hay không?" Pall méo đầu một chút, "bá tước Recar không còn

cách nào thức tỉnh lại nữa."

"Chúng ta có thể coi như bá tước Recar vẫn có thể thức tỉnh lại, hoàng thất

Gloria chỉ có thể càng cảm thấy chột dạ hơn chúng ta mà thôi, điều kiện đầu

tiên đó là sức mạnh của gia tộc chúng ta, nhất định phải đủ."

"Vậy thì tốt, ai đi đưa đây?"

"Nếu thiếu gia Karen đã không rảnh, vậy thì để cháu tự mình đi đưa, cháu sẽ

cảnh cáo cho hoàng thất Gloria về cái giá phải trả khi còn dám vượt qua giới

hạn."

"Được rồi, những chuyện này đều giao cho ngươi, mặt khác, cha của các ngươi

còn đang hôn mê mà nằm dưới gầm bàn ăn, trên mặt bàn còn có ba người đang

nằm."

"Để cháu đi xử lý." Mike nói, "Bede đi xử lý sự việc liên quan đến nhà Gloria,

sự việc trong nhà, để cháu đi phụ trách, mặt khác, xin hãy tin tưởng cháu, hộ vệ

và tôi tớ mà đi cùng với nữ hoàng đến đây, sẽ không xảy ra vấn đề gì, cháu sẽ

triệu tập trong người trong gia tộc và bảo vệ đến để trông chừng bọn họ, chờ đợi

hoàng cung ra lệnh triệu tập bọn họ."

Số 13 Phố MinkTác giả: Thuần Khiết Tích Tiểu LongTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông… Alfred mở miệng nói: "Có thể để một người đáng để tín nhiệm, cách mỗi mộtđoạn thời gian ngắn đến nơi đây tiến hành tăng cường năng lượng thuộc tínhThủy lên khối băng này, tựa như là bổ sung năng lượng cho trận pháp tiêu hao.""Chỉ một người Berger thì có lẽ không đủ đâu." Pall lập tức nói, "Tôi đề nghị lạithêm một người nữa, thật ra Judea cũng bị Nữ hoàng bỏ vào trong rương màmang đến đây cùng, chuẩn bị coi như tế phẩm bổ sung, bây giờ sau khi đượcRecar cứu đã ngủ say, thiên phú của nó cũng rất cao, là con gái do chính Recartự chứng nhận.Nhà Gloria chắc chắn nó cũng không trở về được, tiếp theo cũng sẽ công bố rabên ngoài là đã chết, cho nên, tôi đề nghị có thể giữ nó lại trong trang viênEllen, để cho nó về Berger cùng nhau giữ gìn năng lượng cho bức tượng băngcủa bá tước Recar, năng lượng của nó và Recar rất thân cận, vả lại nó cũng sẽrất trân trọng mà bảo vệ cha của mình, nên làm việc sẽ rất cẩn thận và đúngchỗ."Alfred vốn định tiếp tục nói thêm lời tốt đẹp về Berger, nhưng sau khi nghexong Pall giảng giải, Alfred hiểu rõ ra, thế mà Pall cũng là muốn cài thêm ngườicủa mình vào!Tốt, rất tốt, dù sao những thành viên nòng cốt có thể đứng kề bên người củathiếu gia, có thể chọn ra được một cái thì được một cái, cuộc chiến tranh giànhvị trí trên bức họa trên tường, vĩnh viễn vô tình.Karen ngược lại cũng không chú ý đến mưu đồ nhỏ nhen của Pall và Alfred, bởivì anh cũng không có giác ngộ rằng mình là “Ông chủ”, mặc dù chung quanhmèo mèo chó chó và radio cũng đã xem mình là ông chủ, nhưng trong lòng củachính anh, càng xem mình là "Một nhân viên nghiên cứu khoa học" mà thôi."Tốt, cứ theo mọi người nói mà làm."...Ngài Bede dìu dắt anh trai Mike của mình đứng lên, lại đi tìm cái xe lăn, xe lănmặc dù có chút hư hỏng méo mó, nhưng vẫn tạm dùng được.Mike ngồi lên xe lăn, tâm trạng có chút buồn rầu, nói: "Là do những hậu duệnhư chúng ta quá vô dụng, làm tổ tiên khó chịu đến nỗi, tư cách dập đầu củachúng ta cũng không cho.""Thật ra ngược lại em cảm thấy có thể là do tổ tiên không muốn chúng ta nhìnthấy ông ấy dập đầu..."Ngài Bede dừng lại một chút, tiếp tục nói:"Là thời gian của tổ tiên đã không nhiều, cho nên đã giảm bớt đi những lễ tiếtnày.""Ừm, có lẽ vậy." Mike tiếp nhận lời giải thích này của em trai.Hai người đứng đợi ở đằng xa rất lâu, chỉ dám cần thận từng li từng tí mà nhìnvề hướng nghĩa trang, cũng không dám tới gần thêm một chút nào.Cuối cùng thì họ cũng đợi tới lúc có người đến... Nói xác thực là chờ tới mộtcon mèo, con mèo này ngồi trên lưng của một con chó.Sau khi nhìn thấy con mèo này, cả Bede và Mike đều vô ý thức cúi đầu biểu lộsự cung kính.Lúc trước hai người bọn họ cùng với cha mình là Anderson, trong khoảnh khắcấy tin tưởng rằng có một vị tổ tiên thức tỉnh để cứu gia tộc khỏi nguy cơ hiểmnghèo, nguyên nhân là bởi vì đã có một vị tổ tiên khác đã thức tỉnh ở ngay trướcmặt bọn họ;Khi Pall đội vào cái mũ và đống trang sức của năm đó, bày ra dáng vẻ của nămđó, từ đó thể hiện khí chất của năm đóQuan trọng nhất là sau khi nó mở miệng ra mà nói chuyện,Sự việc lại vô lý đến mức nào đi chăng nữa, ba cha con bọn họ đều sẽ tin tưởngvô điều kiện."Mộ của bá tước Recar cần tìm người sửa sang lại một lần nữa, Mike, ngươi điphụ trách.""Được rồi, tổ tiên." Mike lập tức cung kính đáp ứng.Lập tức,Pall nhìn về phía Bede,Rất nghiêm túc nói:"Nữ hoàng đã chết rồi."Bede sửng sốt một chút, tiêu hóa ý nghĩa của sự kết hợp của động từ và tính từtrong câu nói này của Pall."Cho nên, tiếp theo, ngươi cảm thấy gia tộc phải nên làm như thế nào?""Cháu... cháu không biết." Ngài Bede trả lời theo thói quen."Ý của thiếu gia Karen là cậu ấy đã mệt mỏi, cậu ấy không muốn lại xử lýnhững việc vặt vãnh này, cho nên hi vọng nhà nghệ thuật gia như ngài có thể ratay."Ngài Bede có chút xấu hổ mà cười cười, trả lời:"Nữ vương đã bị phanh thây rồi sao?""Phân chia rất triệt để." Pall hồi đáp."Vậy thì tìm cái rương, bỏ tất cả vào trong, trực tiếp đưa về hoàng cung, hoàngtộc Gloria có lẽ đã chuẩn bị xong bản thảo tin tức về tình cảnh bi thảm của nữhoàng và trang viên của chúng ta cùng gặp phải, lúc này bọn họ có thể vừa lúcdùng tới.""Có thích hợp hay không?" Pall méo đầu một chút, "bá tước Recar không còncách nào thức tỉnh lại nữa.""Chúng ta có thể coi như bá tước Recar vẫn có thể thức tỉnh lại, hoàng thấtGloria chỉ có thể càng cảm thấy chột dạ hơn chúng ta mà thôi, điều kiện đầutiên đó là sức mạnh của gia tộc chúng ta, nhất định phải đủ.""Vậy thì tốt, ai đi đưa đây?""Nếu thiếu gia Karen đã không rảnh, vậy thì để cháu tự mình đi đưa, cháu sẽcảnh cáo cho hoàng thất Gloria về cái giá phải trả khi còn dám vượt qua giớihạn.""Được rồi, những chuyện này đều giao cho ngươi, mặt khác, cha của các ngươicòn đang hôn mê mà nằm dưới gầm bàn ăn, trên mặt bàn còn có ba người đangnằm.""Để cháu đi xử lý." Mike nói, "Bede đi xử lý sự việc liên quan đến nhà Gloria,sự việc trong nhà, để cháu đi phụ trách, mặt khác, xin hãy tin tưởng cháu, hộ vệvà tôi tớ mà đi cùng với nữ hoàng đến đây, sẽ không xảy ra vấn đề gì, cháu sẽtriệu tập trong người trong gia tộc và bảo vệ đến để trông chừng bọn họ, chờ đợihoàng cung ra lệnh triệu tập bọn họ."

Chương 363: Một lần nữa Thần khải (2)