Dưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông…

Chương 372: Mua nhà (1)

Số 13 Phố MinkTác giả: Thuần Khiết Tích Tiểu LongTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông… Tài xế nhà Ellen lái xe chở bọn người Karen đến một trạm xăng dầu ở vùngngoại thành, dưới sự thúc dục của Alfred, tài xế lái xe trở về trang viên.Gần trạm xăng dầu phụ siêu thị nhỏ và tiệm đồ ăn nhanh, Karen lựa chọn mộtcái, bởi vì mang theo mèo chó, cho nên kiếm một chỗ trong góc mà ngồi xuong.Bốn ly cà phê đã bưng lên trước, Pall tiến tới liếm lấy một ngụm trước, có chútbất mãn phun ra đầu lưỡi mèo: Hừ, hương vị cà phê hòa tan rẻ tiền.Karen đưa tay vỗ vỗ đầu Pall, nói:"Tôi cũng không tin lúc cô ở nhà Inmerais, Dis sẽ pha cà phê cho cô đâu."Pall chu mỏ một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác.Đại tiểu thư vừa mới về nhà ở được một đoạn thời gian, hưởng thụ đãi ngộ tiêuchuẩn cao trong nhà, đây là khó khăn khi từ giàu sang thành nghèo khó.Rất nhanh, ba phần ăn đơn giản được mang ra.Cái phần ăn này, khác nhau với cơm đĩa ở chỗ, nó không đem đồ ăn đặt ở trêncơm.Cơm, bên cạnh là một miếng gà rán và sốt cà chua đặc.Alfred chọn món ăn giống như của Karen, Kim Mao Kevin thì là ba cáiHamburger cộng thêm hai lớp thịt lớn cho nó ăn;Về phần Pall, thì là món cơm lươn, giá cả mặc nhất trong tất cả các phần mónăn.Chỉ là Pall ăn rất đau khổ, đây không phải cô ấy cố ý trêu chọc, mà là Karencũng ngửi thấy trong phần ăn của Pall tản ra mùi cá tanh, đoán chừng rất ítngười đến đây sẽ chọn cái món này, cho nên nguyên vật liệu cũng không đượctươi mới, hoặc là, chính ông chủ cũng quên làm như thế nào để chế biến cái conlươn chết tiệt này.Chỉ là, Karen cảm thấy hương vị của miếng gà rán trước mặt mình rất không tệ,hương vị của cơm bọc lấy sốt cà chua mặc dù chua ngọt có chút kỳ lạ, nhưngvừa vặn có thể trung hoà dầu mỡ từ miếng gà rán.Mặc dù nghĩ như vậy có lẽ là đang già mồm, nhưng Karen thật sự cảm thấy cáibữa ăn này so với "tinh xảo đồ ăn" do gia tộc Ellen chuẩn bị được Alfred đưađến mỗi ngày thì ngon hơn nhiều.Đầu bếp của trang viên Ellen nấu chính là món ăn chính tông của quý tộc Wien,đó là đem các loại nguyên liệu nấu ăn quý giá nấu thành bữa ăn có cảm giác rấtdinh dưỡng rồi đặt ở trước mặt;Ngươi không có cảm giác đang hưởng thức đồ ăn, mà là sẽ có nhận biết rõ ràng,trong bữa ăn này mình đang hấp thu những chất dinh dưỡng cần thiết nào chocơ thể.Dùng xong cơm trưa, bọn người Karen đi ra quán ăn nhanh, phía trước lối đicủa trạm xăng dầu ra có ngừng một chiếc xe "Pens", đời cũ, chắc là đã qua sửdụng, giá cả khoảng mười nghìn Real, xem như là xe cấp thấp nhất."Là xe môi giới." Alfred nói.Bởi vì Karen không muốn chờ ở khách sạn, cho nên Alfred dứt khoát gọi điệnthoại hẹn môi giới qua đón cả đám đi xem nhà ở.Người môi giới là một người đàn ông trung niên, dáng người có hơi mập ra, mặtcó chút tròn nhưng không quá béo.Ông ta trước tiên ân cần hỗ trợ xách hành lý để lên phía sau xe, lại vòng quaAlfred đã liên lạc trực tiếp với mình, đem danh thiếp của mình đưa cho Karen."Có thể phục vụ cho ngài là vinh hạnh của tôi."Karen cầm lấy danh thiếp của ông ta nhìn thoáng qua, tên là: Alleye. Mount.Chức vị là: giám đốc đại khu Yorktown của Công ty môi giới phòng ốc LamKiều.Bằng trực giác, Karen cảm thấy chi nhánh của công ty môi giới Lam Kiều này,chắc là cũng không nhiều lắm."Ngài Mount...""Ngài có thể trực tiếp gọi tôi là Alleye.""Alleye, làm phiền ông rồi." Karen cười nói."Ngài đừng khách khí."Vẫn như cũ là Alfred ngồi kế bên ghế tài xế, Karen mang theo một con mèo vàmột con chó ngồi ở đằng sau."Đây là danh sách mà tôi đã liệt kê ra dựa theo nhu cầu của ngài, ngài có thểnhìn xem mà dự định đi nhìn phòng ở nơi nào trước." Alleye đem một tờ giấy insẵn đưa cho Karen.Karen nhận lấy nhìn lướt qua, anh có một thói quen, nhìn từ diện tích lớn trước.Chỉ rất đáng tiếc là, bảy cái trong danh sách này, diện tích lớn nhất cũng chỉ làchín mươi m2.Đương nhiên, chín mươi m2 cũng không tính là nhỏ, nhưng lúc mình sống ởthành phố Là Giai là trong biệt thự, tại trang viên Ellen ở là một tòa lâu đài cổ,lập tức khôi phục "Bình thường", khó tránh khỏi sẽ không thích ứng một ít.Bảy căn phòng trong danh sách, tất cả đều là phòng đã qua sử dụng, không cócái nào là phòng mới, mà giá cả đều trong một mức giá nhất định, hiển nhiêntrước đó Alfred đã nói yêu cầu cho Alleye.Karen tạm thời không có hứng thú đi trang trí phòng ở mới, vẫn là hi vọng cóthể mau chóng dọn vào ở thì tốt hơn.Trong danh sách còn có vẽ sơ đồ nhà, Karen lại nghiêm túc nhìn sơ đồ của mỗicái.

Tài xế nhà Ellen lái xe chở bọn người Karen đến một trạm xăng dầu ở vùng

ngoại thành, dưới sự thúc dục của Alfred, tài xế lái xe trở về trang viên.

Gần trạm xăng dầu phụ siêu thị nhỏ và tiệm đồ ăn nhanh, Karen lựa chọn một

cái, bởi vì mang theo mèo chó, cho nên kiếm một chỗ trong góc mà ngồi xuong.

Bốn ly cà phê đã bưng lên trước, Pall tiến tới liếm lấy một ngụm trước, có chút

bất mãn phun ra đầu lưỡi mèo: Hừ, hương vị cà phê hòa tan rẻ tiền.

Karen đưa tay vỗ vỗ đầu Pall, nói:

"Tôi cũng không tin lúc cô ở nhà Inmerais, Dis sẽ pha cà phê cho cô đâu."

Pall chu mỏ một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác.

Đại tiểu thư vừa mới về nhà ở được một đoạn thời gian, hưởng thụ đãi ngộ tiêu

chuẩn cao trong nhà, đây là khó khăn khi từ giàu sang thành nghèo khó.

Rất nhanh, ba phần ăn đơn giản được mang ra.

Cái phần ăn này, khác nhau với cơm đĩa ở chỗ, nó không đem đồ ăn đặt ở trên

cơm.

Cơm, bên cạnh là một miếng gà rán và sốt cà chua đặc.

Alfred chọn món ăn giống như của Karen, Kim Mao Kevin thì là ba cái

Hamburger cộng thêm hai lớp thịt lớn cho nó ăn;

Về phần Pall, thì là món cơm lươn, giá cả mặc nhất trong tất cả các phần món

ăn.

Chỉ là Pall ăn rất đau khổ, đây không phải cô ấy cố ý trêu chọc, mà là Karen

cũng ngửi thấy trong phần ăn của Pall tản ra mùi cá tanh, đoán chừng rất ít

người đến đây sẽ chọn cái món này, cho nên nguyên vật liệu cũng không được

tươi mới, hoặc là, chính ông chủ cũng quên làm như thế nào để chế biến cái con

lươn chết tiệt này.

Chỉ là, Karen cảm thấy hương vị của miếng gà rán trước mặt mình rất không tệ,

hương vị của cơm bọc lấy sốt cà chua mặc dù chua ngọt có chút kỳ lạ, nhưng

vừa vặn có thể trung hoà dầu mỡ từ miếng gà rán.

Mặc dù nghĩ như vậy có lẽ là đang già mồm, nhưng Karen thật sự cảm thấy cái

bữa ăn này so với "tinh xảo đồ ăn" do gia tộc Ellen chuẩn bị được Alfred đưa

đến mỗi ngày thì ngon hơn nhiều.

Đầu bếp của trang viên Ellen nấu chính là món ăn chính tông của quý tộc Wien,

đó là đem các loại nguyên liệu nấu ăn quý giá nấu thành bữa ăn có cảm giác rất

dinh dưỡng rồi đặt ở trước mặt;

Ngươi không có cảm giác đang hưởng thức đồ ăn, mà là sẽ có nhận biết rõ ràng,

trong bữa ăn này mình đang hấp thu những chất dinh dưỡng cần thiết nào cho

cơ thể.

Dùng xong cơm trưa, bọn người Karen đi ra quán ăn nhanh, phía trước lối đi

của trạm xăng dầu ra có ngừng một chiếc xe "Pens", đời cũ, chắc là đã qua sử

dụng, giá cả khoảng mười nghìn Real, xem như là xe cấp thấp nhất.

"Là xe môi giới." Alfred nói.

Bởi vì Karen không muốn chờ ở khách sạn, cho nên Alfred dứt khoát gọi điện

thoại hẹn môi giới qua đón cả đám đi xem nhà ở.

Người môi giới là một người đàn ông trung niên, dáng người có hơi mập ra, mặt

có chút tròn nhưng không quá béo.

Ông ta trước tiên ân cần hỗ trợ xách hành lý để lên phía sau xe, lại vòng qua

Alfred đã liên lạc trực tiếp với mình, đem danh thiếp của mình đưa cho Karen.

"Có thể phục vụ cho ngài là vinh hạnh của tôi."

Karen cầm lấy danh thiếp của ông ta nhìn thoáng qua, tên là: Alleye. Mount.

Chức vị là: giám đốc đại khu Yorktown của Công ty môi giới phòng ốc Lam

Kiều.

Bằng trực giác, Karen cảm thấy chi nhánh của công ty môi giới Lam Kiều này,

chắc là cũng không nhiều lắm.

"Ngài Mount..."

"Ngài có thể trực tiếp gọi tôi là Alleye."

"Alleye, làm phiền ông rồi." Karen cười nói.

"Ngài đừng khách khí."

Vẫn như cũ là Alfred ngồi kế bên ghế tài xế, Karen mang theo một con mèo và

một con chó ngồi ở đằng sau.

"Đây là danh sách mà tôi đã liệt kê ra dựa theo nhu cầu của ngài, ngài có thể

nhìn xem mà dự định đi nhìn phòng ở nơi nào trước." Alleye đem một tờ giấy in

sẵn đưa cho Karen.

Karen nhận lấy nhìn lướt qua, anh có một thói quen, nhìn từ diện tích lớn trước.

Chỉ rất đáng tiếc là, bảy cái trong danh sách này, diện tích lớn nhất cũng chỉ là

chín mươi m2.

Đương nhiên, chín mươi m2 cũng không tính là nhỏ, nhưng lúc mình sống ở

thành phố Là Giai là trong biệt thự, tại trang viên Ellen ở là một tòa lâu đài cổ,

lập tức khôi phục "Bình thường", khó tránh khỏi sẽ không thích ứng một ít.

Bảy căn phòng trong danh sách, tất cả đều là phòng đã qua sử dụng, không có

cái nào là phòng mới, mà giá cả đều trong một mức giá nhất định, hiển nhiên

trước đó Alfred đã nói yêu cầu cho Alleye.

Karen tạm thời không có hứng thú đi trang trí phòng ở mới, vẫn là hi vọng có

thể mau chóng dọn vào ở thì tốt hơn.

Trong danh sách còn có vẽ sơ đồ nhà, Karen lại nghiêm túc nhìn sơ đồ của mỗi

cái.

Số 13 Phố MinkTác giả: Thuần Khiết Tích Tiểu LongTruyện Dị Giới, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Phương Tây, Truyện Trọng Sinh, Truyện Xuyên KhôngDưới ánh đèn đường mờ nhạt, Jeff ném một điếu thuốc gần như cháy hết vào bộ lọc trên mặt đất.Ngay lập tức,Ánh mắt của hắn nhanh chóng nhìn hai bên, đồng thời theo thói quen dùng đế giày da giẫm lên tàn thuốc lá, ma sát qua lại."Tê. . . Đáng chết. . ."Jeff dùng sức vung chân, hắn quên mất đế giày của mình đã sớm mài rất mỏng gần như có thể thông khí, lần này bị bỏng đến lòng bàn chân.Gió đêm bọc trong cái lạnh thổi qua lại trên đường phố, trên đường đã không thấy được mấy người đi đường, vài người xa xa cũng là quấn khăn quàng cổ, cúi đầu vội vàng chạy đi.Jeff lật cổ áo khoác của mình lên, cổ áo hai bên bởi vì vết bẩn và hiện ra bóng loáng, nhưng tại thời điểm này, vẫn có thể giúp cho hắn có cảm giác an toàn vì được che giấu và bảo vệ.Phía trước là số 128 đường Mink, từ số 50 đến 200, đều là nhà phố, bất kể là người mua hay thuê ở đây, đại khái sẽ không phải là đại phú, nhưng ít nhất cũng coi như là tầng lớp trung lưu.Ngôi nhà trước mắt là một gia đình có ba người sống, người đàn ông… Tài xế nhà Ellen lái xe chở bọn người Karen đến một trạm xăng dầu ở vùngngoại thành, dưới sự thúc dục của Alfred, tài xế lái xe trở về trang viên.Gần trạm xăng dầu phụ siêu thị nhỏ và tiệm đồ ăn nhanh, Karen lựa chọn mộtcái, bởi vì mang theo mèo chó, cho nên kiếm một chỗ trong góc mà ngồi xuong.Bốn ly cà phê đã bưng lên trước, Pall tiến tới liếm lấy một ngụm trước, có chútbất mãn phun ra đầu lưỡi mèo: Hừ, hương vị cà phê hòa tan rẻ tiền.Karen đưa tay vỗ vỗ đầu Pall, nói:"Tôi cũng không tin lúc cô ở nhà Inmerais, Dis sẽ pha cà phê cho cô đâu."Pall chu mỏ một cái, nghiêng đầu sang chỗ khác.Đại tiểu thư vừa mới về nhà ở được một đoạn thời gian, hưởng thụ đãi ngộ tiêuchuẩn cao trong nhà, đây là khó khăn khi từ giàu sang thành nghèo khó.Rất nhanh, ba phần ăn đơn giản được mang ra.Cái phần ăn này, khác nhau với cơm đĩa ở chỗ, nó không đem đồ ăn đặt ở trêncơm.Cơm, bên cạnh là một miếng gà rán và sốt cà chua đặc.Alfred chọn món ăn giống như của Karen, Kim Mao Kevin thì là ba cáiHamburger cộng thêm hai lớp thịt lớn cho nó ăn;Về phần Pall, thì là món cơm lươn, giá cả mặc nhất trong tất cả các phần mónăn.Chỉ là Pall ăn rất đau khổ, đây không phải cô ấy cố ý trêu chọc, mà là Karencũng ngửi thấy trong phần ăn của Pall tản ra mùi cá tanh, đoán chừng rất ítngười đến đây sẽ chọn cái món này, cho nên nguyên vật liệu cũng không đượctươi mới, hoặc là, chính ông chủ cũng quên làm như thế nào để chế biến cái conlươn chết tiệt này.Chỉ là, Karen cảm thấy hương vị của miếng gà rán trước mặt mình rất không tệ,hương vị của cơm bọc lấy sốt cà chua mặc dù chua ngọt có chút kỳ lạ, nhưngvừa vặn có thể trung hoà dầu mỡ từ miếng gà rán.Mặc dù nghĩ như vậy có lẽ là đang già mồm, nhưng Karen thật sự cảm thấy cáibữa ăn này so với "tinh xảo đồ ăn" do gia tộc Ellen chuẩn bị được Alfred đưađến mỗi ngày thì ngon hơn nhiều.Đầu bếp của trang viên Ellen nấu chính là món ăn chính tông của quý tộc Wien,đó là đem các loại nguyên liệu nấu ăn quý giá nấu thành bữa ăn có cảm giác rấtdinh dưỡng rồi đặt ở trước mặt;Ngươi không có cảm giác đang hưởng thức đồ ăn, mà là sẽ có nhận biết rõ ràng,trong bữa ăn này mình đang hấp thu những chất dinh dưỡng cần thiết nào chocơ thể.Dùng xong cơm trưa, bọn người Karen đi ra quán ăn nhanh, phía trước lối đicủa trạm xăng dầu ra có ngừng một chiếc xe "Pens", đời cũ, chắc là đã qua sửdụng, giá cả khoảng mười nghìn Real, xem như là xe cấp thấp nhất."Là xe môi giới." Alfred nói.Bởi vì Karen không muốn chờ ở khách sạn, cho nên Alfred dứt khoát gọi điệnthoại hẹn môi giới qua đón cả đám đi xem nhà ở.Người môi giới là một người đàn ông trung niên, dáng người có hơi mập ra, mặtcó chút tròn nhưng không quá béo.Ông ta trước tiên ân cần hỗ trợ xách hành lý để lên phía sau xe, lại vòng quaAlfred đã liên lạc trực tiếp với mình, đem danh thiếp của mình đưa cho Karen."Có thể phục vụ cho ngài là vinh hạnh của tôi."Karen cầm lấy danh thiếp của ông ta nhìn thoáng qua, tên là: Alleye. Mount.Chức vị là: giám đốc đại khu Yorktown của Công ty môi giới phòng ốc LamKiều.Bằng trực giác, Karen cảm thấy chi nhánh của công ty môi giới Lam Kiều này,chắc là cũng không nhiều lắm."Ngài Mount...""Ngài có thể trực tiếp gọi tôi là Alleye.""Alleye, làm phiền ông rồi." Karen cười nói."Ngài đừng khách khí."Vẫn như cũ là Alfred ngồi kế bên ghế tài xế, Karen mang theo một con mèo vàmột con chó ngồi ở đằng sau."Đây là danh sách mà tôi đã liệt kê ra dựa theo nhu cầu của ngài, ngài có thểnhìn xem mà dự định đi nhìn phòng ở nơi nào trước." Alleye đem một tờ giấy insẵn đưa cho Karen.Karen nhận lấy nhìn lướt qua, anh có một thói quen, nhìn từ diện tích lớn trước.Chỉ rất đáng tiếc là, bảy cái trong danh sách này, diện tích lớn nhất cũng chỉ làchín mươi m2.Đương nhiên, chín mươi m2 cũng không tính là nhỏ, nhưng lúc mình sống ởthành phố Là Giai là trong biệt thự, tại trang viên Ellen ở là một tòa lâu đài cổ,lập tức khôi phục "Bình thường", khó tránh khỏi sẽ không thích ứng một ít.Bảy căn phòng trong danh sách, tất cả đều là phòng đã qua sử dụng, không cócái nào là phòng mới, mà giá cả đều trong một mức giá nhất định, hiển nhiêntrước đó Alfred đã nói yêu cầu cho Alleye.Karen tạm thời không có hứng thú đi trang trí phòng ở mới, vẫn là hi vọng cóthể mau chóng dọn vào ở thì tốt hơn.Trong danh sách còn có vẽ sơ đồ nhà, Karen lại nghiêm túc nhìn sơ đồ của mỗicái.

Chương 372: Mua nhà (1)