"Anh Chu, em đau." - -- Buổi chiều chớm thu, tia nắng cuối ngày vắt qua hàng rào, rơi xuống bức tường xanh nhạt của Bệnh viện Nhân dân thành phố Bình Tây, làm chú chim Hỷ Tước đang rúc đầu vào lông phải giật mình. Giờ này, bệnh viện vẫn tấp nập người ra vào, hành lang thoang thoảng mùi thuốc sát trùng, chật kín bệnh nhân đang chờ khám. Ở tầng ba, ngay cuối hàng lang khu phía Tây là phòng khám của chủ nhiệm Chu – chuyên khoa Nội tiêu hoá. Lúc này, anh đang cầm bút máy, soàn soạt ghi chép vào sổ khám bệnh. "Cầm tờ này đi đóng tiền lấy thuốc đi. Tôi dặn này, thời gian này anh kiêng rượu bia, đồ ăn cay nóng, nhiều dầu mỡ. Khỏi bệnh rồi hãy ăn. Đời còn dài, không cần phải vội đúng không?" "Dạ, dạ, bác sĩ nói đúng, tôi nhớ rồi." Bệnh nhân trung niên đầu hói liên tục trả lời. Xoẹt một tiếng, tờ giấy chi chít chữ được xé ra, đẩy tới trước mặt bệnh nhân: "Xong rồi, anh đi đi." Chữ viết như rồng bay phượng múa càng làm nổi bật tài năng y học của chủ nhiệm Chu. Bệnh nhân mặc dù chẳng hiểu chữ…
Truyện chữ
Truyện tranh
Đang cập nhật ...
Truyện Audio
Đang cập nhật ...