Ta tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì…
Chương 8
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Ta đưa Cửu Vương gia và cha nuôi đến núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia nhìn thấy ba chữ lớn viết trên đó thì sắc mặt không được đẹp lắm."Trại Hắc Phong?"Cha nuôi lo lắng: "Nơi này trông không giống nơi đàng hoàng cho lắm."Ta cười bí ẩn, nói với cha nuôi: "Một lát nữa sẽ cho cha một bất ngờ lớn."Ta vừa dứt lời, một người từ trong Trại Hắc Phong chạy ra, cha nuôi nhìn thấy người đó thì sắc mặt đại biến, thốt lên: "Cướp!"Sắc mặt Cửu Vương gia càng khó coi hơn."Đại ca!" Mã Triều Hà chạy về phía chúng ta, ôm chầm lấy ta: "Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, chúng ta nhớ ngươi muốn c h ế t."Một năm trước, cha nuôi về quê, Mã Triều Hà chặn đường cướp bóc, đánh bị thương cha nuôi, nửa tháng sau ta cầm theo lưu tinh chùy, một mình xông vào sào huyệt của bọn cướp, đánh cho Mã Triều Hà lăn lộn dưới đất.Mã Triều Hà nhận thua, còn kéo ta kết nghĩa huynh đệ, gọi ta là đại ca.Mã Triều Hà còn nói, ta chính là đại đương gia của núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia đẩy Mã Triều Hà đang kích động ra: "Ta là chồng nàng ấy, ngươi là ai?"Mã Triều Hà vốn đang cười, nghe vậy sắc mặt liền chùng xuống, đặt tay lên vai Cửu Vương gia: "Ta là ca ca kết nghĩa của nàng ấy, đã chính thức kết nghĩa huynh đệ." Cửu Vương gia nắm lấy tay Mã Triều Hà, cười tươi rất khách sáo: "Ồ, hóa ra là ca ca kết nghĩa."Hai người đứng im không nhúc nhích, nhìn nhau."Xem ra hai người đều rất thích đối phương." Thấy hai người họ có vẻ như hận đã gặp nhau quá muộn, ta rất vui mừng: "Hay là ba người chúng ta kết nghĩa lại một lần nữa!"Ta vừa dứt lời, không hiểu sao Mã Triều Hà lại lùi lại mấy bước, quỳ phịch xuống đất, mồ hôi đầy đầu."Gấp vậy sao?" Ta vội tiến lên quỳ bên cạnh hắn, rồi vẫy tay về phía Cửu Vương gia: "Vương gia mau đến đây, Mã đại ca không đợi được nữa rồi."Cửu Vương gia đứng im không nhúc nhích.Mã Triều Hà liếc nhìn ta, mắt trợn trắng lên, kích động ngất đi.Mã Triều Hà đến tối mới tỉnh lại, hắn nói với ta rằng Cửu Vương gia đã đánh hắn ngất đi.Ta lại không phải mù, Cửu Vương gia thậm chí còn không động thủ: "Cửu gia đi còn loạng choạng, mà ngươi cao to như vậy, làm sao hắn đánh lại ngươi được, ngươi lợi hại lắm mà!"Khóe miệng Mã Triều Hà giật giật: "Đại ca, ngươi thật sự thấy ta lợi hại sao?"Ta gật đầu: "Đúng vậy, làm người phải tự tin."Lần trước hắn bị ta dùng đại chùy đập ba bốn lần mà vẫn có thể đứng dậy, ta nghĩ trên đời này không có người thứ hai có thể làm được.
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Ta đưa Cửu Vương gia và cha nuôi đến núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia nhìn thấy ba chữ lớn viết trên đó thì sắc mặt không được đẹp lắm."Trại Hắc Phong?"Cha nuôi lo lắng: "Nơi này trông không giống nơi đàng hoàng cho lắm."Ta cười bí ẩn, nói với cha nuôi: "Một lát nữa sẽ cho cha một bất ngờ lớn."Ta vừa dứt lời, một người từ trong Trại Hắc Phong chạy ra, cha nuôi nhìn thấy người đó thì sắc mặt đại biến, thốt lên: "Cướp!"Sắc mặt Cửu Vương gia càng khó coi hơn."Đại ca!" Mã Triều Hà chạy về phía chúng ta, ôm chầm lấy ta: "Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, chúng ta nhớ ngươi muốn c h ế t."Một năm trước, cha nuôi về quê, Mã Triều Hà chặn đường cướp bóc, đánh bị thương cha nuôi, nửa tháng sau ta cầm theo lưu tinh chùy, một mình xông vào sào huyệt của bọn cướp, đánh cho Mã Triều Hà lăn lộn dưới đất.Mã Triều Hà nhận thua, còn kéo ta kết nghĩa huynh đệ, gọi ta là đại ca.Mã Triều Hà còn nói, ta chính là đại đương gia của núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia đẩy Mã Triều Hà đang kích động ra: "Ta là chồng nàng ấy, ngươi là ai?"Mã Triều Hà vốn đang cười, nghe vậy sắc mặt liền chùng xuống, đặt tay lên vai Cửu Vương gia: "Ta là ca ca kết nghĩa của nàng ấy, đã chính thức kết nghĩa huynh đệ." Cửu Vương gia nắm lấy tay Mã Triều Hà, cười tươi rất khách sáo: "Ồ, hóa ra là ca ca kết nghĩa."Hai người đứng im không nhúc nhích, nhìn nhau."Xem ra hai người đều rất thích đối phương." Thấy hai người họ có vẻ như hận đã gặp nhau quá muộn, ta rất vui mừng: "Hay là ba người chúng ta kết nghĩa lại một lần nữa!"Ta vừa dứt lời, không hiểu sao Mã Triều Hà lại lùi lại mấy bước, quỳ phịch xuống đất, mồ hôi đầy đầu."Gấp vậy sao?" Ta vội tiến lên quỳ bên cạnh hắn, rồi vẫy tay về phía Cửu Vương gia: "Vương gia mau đến đây, Mã đại ca không đợi được nữa rồi."Cửu Vương gia đứng im không nhúc nhích.Mã Triều Hà liếc nhìn ta, mắt trợn trắng lên, kích động ngất đi.Mã Triều Hà đến tối mới tỉnh lại, hắn nói với ta rằng Cửu Vương gia đã đánh hắn ngất đi.Ta lại không phải mù, Cửu Vương gia thậm chí còn không động thủ: "Cửu gia đi còn loạng choạng, mà ngươi cao to như vậy, làm sao hắn đánh lại ngươi được, ngươi lợi hại lắm mà!"Khóe miệng Mã Triều Hà giật giật: "Đại ca, ngươi thật sự thấy ta lợi hại sao?"Ta gật đầu: "Đúng vậy, làm người phải tự tin."Lần trước hắn bị ta dùng đại chùy đập ba bốn lần mà vẫn có thể đứng dậy, ta nghĩ trên đời này không có người thứ hai có thể làm được.
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Ta đưa Cửu Vương gia và cha nuôi đến núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia nhìn thấy ba chữ lớn viết trên đó thì sắc mặt không được đẹp lắm."Trại Hắc Phong?"Cha nuôi lo lắng: "Nơi này trông không giống nơi đàng hoàng cho lắm."Ta cười bí ẩn, nói với cha nuôi: "Một lát nữa sẽ cho cha một bất ngờ lớn."Ta vừa dứt lời, một người từ trong Trại Hắc Phong chạy ra, cha nuôi nhìn thấy người đó thì sắc mặt đại biến, thốt lên: "Cướp!"Sắc mặt Cửu Vương gia càng khó coi hơn."Đại ca!" Mã Triều Hà chạy về phía chúng ta, ôm chầm lấy ta: "Cuối cùng ngươi cũng đến rồi, chúng ta nhớ ngươi muốn c h ế t."Một năm trước, cha nuôi về quê, Mã Triều Hà chặn đường cướp bóc, đánh bị thương cha nuôi, nửa tháng sau ta cầm theo lưu tinh chùy, một mình xông vào sào huyệt của bọn cướp, đánh cho Mã Triều Hà lăn lộn dưới đất.Mã Triều Hà nhận thua, còn kéo ta kết nghĩa huynh đệ, gọi ta là đại ca.Mã Triều Hà còn nói, ta chính là đại đương gia của núi Đồ Ngưu.Cửu Vương gia đẩy Mã Triều Hà đang kích động ra: "Ta là chồng nàng ấy, ngươi là ai?"Mã Triều Hà vốn đang cười, nghe vậy sắc mặt liền chùng xuống, đặt tay lên vai Cửu Vương gia: "Ta là ca ca kết nghĩa của nàng ấy, đã chính thức kết nghĩa huynh đệ." Cửu Vương gia nắm lấy tay Mã Triều Hà, cười tươi rất khách sáo: "Ồ, hóa ra là ca ca kết nghĩa."Hai người đứng im không nhúc nhích, nhìn nhau."Xem ra hai người đều rất thích đối phương." Thấy hai người họ có vẻ như hận đã gặp nhau quá muộn, ta rất vui mừng: "Hay là ba người chúng ta kết nghĩa lại một lần nữa!"Ta vừa dứt lời, không hiểu sao Mã Triều Hà lại lùi lại mấy bước, quỳ phịch xuống đất, mồ hôi đầy đầu."Gấp vậy sao?" Ta vội tiến lên quỳ bên cạnh hắn, rồi vẫy tay về phía Cửu Vương gia: "Vương gia mau đến đây, Mã đại ca không đợi được nữa rồi."Cửu Vương gia đứng im không nhúc nhích.Mã Triều Hà liếc nhìn ta, mắt trợn trắng lên, kích động ngất đi.Mã Triều Hà đến tối mới tỉnh lại, hắn nói với ta rằng Cửu Vương gia đã đánh hắn ngất đi.Ta lại không phải mù, Cửu Vương gia thậm chí còn không động thủ: "Cửu gia đi còn loạng choạng, mà ngươi cao to như vậy, làm sao hắn đánh lại ngươi được, ngươi lợi hại lắm mà!"Khóe miệng Mã Triều Hà giật giật: "Đại ca, ngươi thật sự thấy ta lợi hại sao?"Ta gật đầu: "Đúng vậy, làm người phải tự tin."Lần trước hắn bị ta dùng đại chùy đập ba bốn lần mà vẫn có thể đứng dậy, ta nghĩ trên đời này không có người thứ hai có thể làm được.