Ta tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì…
Chương 12
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Mã Triều Hà dẫn theo huynh đệ xông vào, hắn thấy ta ôm cây đánh nhau, vẻ mặt kinh ngạc,"Cái binh khí này, chỉ có đại ca ngươi mới dùng được.""Có mang theo đồ ăn không?" Ta vứt cây đi: "Ta đói c h ế t mất.""Mang rồi mang rồi, Vương gia nói ngươi sợ đói, mỗi người chúng ta đều mang theo bánh nóng." Mã Triều Hà đưa bánh cho ta.Ta nhét bánh vào miệng, mới phát hiện Mã Triều Hà ăn mặc rách rưới: "Ngươi làm gì vậy, giống như ăn mày vậy?""Đừng nhắc nữa, nửa tháng nay chúng ta sống quá kích thích rồi. Chờ lát nữa làm xong chuyện lớn, ta sẽ kể cho ngươi nghe."Ta ăn no, theo Mã Triều Hà ra phố, trên phố có rất nhiều người, đông đúc như đang đi chợ."Sao lại náo nhiệt thế này, có phải múa lân không?"Ta phát hiện, trong số những người này không chỉ có huynh đệ Trại Hắc Phong, còn có huynh đệ trong quân doanh, tất cả chúng ta tập hợp lại, cùng nhau tấn công hoàng cung.Đến khi dùng cây gỗ lớn đ.â.m vào cửa cung, ta mới phản ứng lại,"Chúng ta đang làm gì vậy?""Bức cung chứ còn gì!" Mã Triều Hà phấn khích đến đỏ cả mặt, ta cũng rất phấn khích, vào hoàng cung là có thể gặp Cửu Vương gia rồi.Ta xắn tay áo, vẫy tay: "Tất cả tránh ra cho ta!" Có ta ở đây, những cánh cửa sắt này không thành vấn đề.Chúng ta xông vào hoàng cung, trong cung khắp nơi đều là người đánh nhau, m.á.u chảy thành sông, ta tìm Cửu Vương gia khắp nơi."Hắn không biết võ công, hắn chắc chắn sợ lắm."Ta tìm một tên nội thị dẫn đường, chạy thẳng đến Càn Tâm cung của Hoàng thượng, từ xa, ta thấy một người dùng khinh công bay qua bức tường cung, kiếm hoa tung hoành g i ế t người vừa nhanh vừa tàn nhẫn.Ta ngây người, nuốt nước miếng hét lên: "Cửu, Cửu Vương gia, là ngài sao?"Cửu Vương gia thấy ta, lập tức thu kiếm bay về phía ta: "Đại Chùy!""Vương gia, ngài..." Ta nhìn thanh kiếm trong tay hắn, lại nhìn hắn: "Ngài biết võ công à."Cửu Vương gia chỉ vào những người phía sau: "Ngươi không ở đây, ta rất sợ, bọn họ bắt nạt ta."Ta nắm chặt búa sắt, kéo Cửu Vương gia ra sau lưng, giận dữ nói: "Ngài yên tâm, ta đã nói sẽ bảo vệ ngài thì chắc chắn sẽ bảo vệ ngài."Ta xông lên, Cửu Vương gia theo sau ta, một lúc sau đã đánh bại tất cả mọi người. "Vẫn là ngươi lợi hại, nếu không có ngươi, hôm nay ta chắc chắn không sống nổi."Cửu Vương gia ôm ta: "Dạo này ngươi gầy đi rồi, đợi mọi chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đưa ngươi đi ăn đồ ngon."Ta muốn ăn thịt, đã lâu rồi không được ăn thịt tử tế.
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Mã Triều Hà dẫn theo huynh đệ xông vào, hắn thấy ta ôm cây đánh nhau, vẻ mặt kinh ngạc,"Cái binh khí này, chỉ có đại ca ngươi mới dùng được.""Có mang theo đồ ăn không?" Ta vứt cây đi: "Ta đói c h ế t mất.""Mang rồi mang rồi, Vương gia nói ngươi sợ đói, mỗi người chúng ta đều mang theo bánh nóng." Mã Triều Hà đưa bánh cho ta.Ta nhét bánh vào miệng, mới phát hiện Mã Triều Hà ăn mặc rách rưới: "Ngươi làm gì vậy, giống như ăn mày vậy?""Đừng nhắc nữa, nửa tháng nay chúng ta sống quá kích thích rồi. Chờ lát nữa làm xong chuyện lớn, ta sẽ kể cho ngươi nghe."Ta ăn no, theo Mã Triều Hà ra phố, trên phố có rất nhiều người, đông đúc như đang đi chợ."Sao lại náo nhiệt thế này, có phải múa lân không?"Ta phát hiện, trong số những người này không chỉ có huynh đệ Trại Hắc Phong, còn có huynh đệ trong quân doanh, tất cả chúng ta tập hợp lại, cùng nhau tấn công hoàng cung.Đến khi dùng cây gỗ lớn đ.â.m vào cửa cung, ta mới phản ứng lại,"Chúng ta đang làm gì vậy?""Bức cung chứ còn gì!" Mã Triều Hà phấn khích đến đỏ cả mặt, ta cũng rất phấn khích, vào hoàng cung là có thể gặp Cửu Vương gia rồi.Ta xắn tay áo, vẫy tay: "Tất cả tránh ra cho ta!" Có ta ở đây, những cánh cửa sắt này không thành vấn đề.Chúng ta xông vào hoàng cung, trong cung khắp nơi đều là người đánh nhau, m.á.u chảy thành sông, ta tìm Cửu Vương gia khắp nơi."Hắn không biết võ công, hắn chắc chắn sợ lắm."Ta tìm một tên nội thị dẫn đường, chạy thẳng đến Càn Tâm cung của Hoàng thượng, từ xa, ta thấy một người dùng khinh công bay qua bức tường cung, kiếm hoa tung hoành g i ế t người vừa nhanh vừa tàn nhẫn.Ta ngây người, nuốt nước miếng hét lên: "Cửu, Cửu Vương gia, là ngài sao?"Cửu Vương gia thấy ta, lập tức thu kiếm bay về phía ta: "Đại Chùy!""Vương gia, ngài..." Ta nhìn thanh kiếm trong tay hắn, lại nhìn hắn: "Ngài biết võ công à."Cửu Vương gia chỉ vào những người phía sau: "Ngươi không ở đây, ta rất sợ, bọn họ bắt nạt ta."Ta nắm chặt búa sắt, kéo Cửu Vương gia ra sau lưng, giận dữ nói: "Ngài yên tâm, ta đã nói sẽ bảo vệ ngài thì chắc chắn sẽ bảo vệ ngài."Ta xông lên, Cửu Vương gia theo sau ta, một lúc sau đã đánh bại tất cả mọi người. "Vẫn là ngươi lợi hại, nếu không có ngươi, hôm nay ta chắc chắn không sống nổi."Cửu Vương gia ôm ta: "Dạo này ngươi gầy đi rồi, đợi mọi chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đưa ngươi đi ăn đồ ngon."Ta muốn ăn thịt, đã lâu rồi không được ăn thịt tử tế.
Mỹ Nhân Có Sức Mạnh Lay Trời Chuyển ĐấtTác giả: Lục Trúc Thanh ThanhTruyện Cổ Đại, Truyện Ngôn TìnhTa tên Vương Đại Chùy, là một mỹ nhân nhỏ nhắn xinh đẹp. Lần đầu tiên cha nuôi nhìn thấy ta, nói rằng kinh ngạc như thấy tiên nữ, lập tức trả tiền mua ta từ tay cha ta. Một giờ sau, cha nuôi đã hối hận, vì khi ta đánh xe ngựa cho ông, một roi đã quất gãy chân ông. Khi ông quay lại tìm cha ta để trả hàng, cha ta đã dọn nhà đi nơi khác, không còn tin tức gì nữa. Cha nuôi nuôi ta năm năm, ta đã ăn hết sạch gia sản của ông. May mắn thay, ta đã đến tuổi cập kê, ông nóng lòng gả ta đi, nhét ta vào phủ Cửu Vương gia. "Cửu Vương gia giàu có, cho dù con có ăn mười thùng cơm một bữa, hắn cũng sẽ nuôi nổi con." Cha nuôi đã sớm quên mục đích mua mỹ nhân về, chỉ muốn tống khứ ta đi để giải quyết nỗi khổ không nuôi nổi ta. Được ăn cơm, ăn no, là mục tiêu duy nhất trong đời ta, vì vậy ta vui vẻ đến phủ Cửu Vương gia. Đêm đó, mặc dù ta không gặp được Cửu Vương gia nhưng thực sự đã ăn no, cha nuôi không lừa ta. Ông ấy đúng là người tốt! Không ngờ, sáng hôm sau, Cửu Vương gia đã bị bắt vào thiên lao vì… Mã Triều Hà dẫn theo huynh đệ xông vào, hắn thấy ta ôm cây đánh nhau, vẻ mặt kinh ngạc,"Cái binh khí này, chỉ có đại ca ngươi mới dùng được.""Có mang theo đồ ăn không?" Ta vứt cây đi: "Ta đói c h ế t mất.""Mang rồi mang rồi, Vương gia nói ngươi sợ đói, mỗi người chúng ta đều mang theo bánh nóng." Mã Triều Hà đưa bánh cho ta.Ta nhét bánh vào miệng, mới phát hiện Mã Triều Hà ăn mặc rách rưới: "Ngươi làm gì vậy, giống như ăn mày vậy?""Đừng nhắc nữa, nửa tháng nay chúng ta sống quá kích thích rồi. Chờ lát nữa làm xong chuyện lớn, ta sẽ kể cho ngươi nghe."Ta ăn no, theo Mã Triều Hà ra phố, trên phố có rất nhiều người, đông đúc như đang đi chợ."Sao lại náo nhiệt thế này, có phải múa lân không?"Ta phát hiện, trong số những người này không chỉ có huynh đệ Trại Hắc Phong, còn có huynh đệ trong quân doanh, tất cả chúng ta tập hợp lại, cùng nhau tấn công hoàng cung.Đến khi dùng cây gỗ lớn đ.â.m vào cửa cung, ta mới phản ứng lại,"Chúng ta đang làm gì vậy?""Bức cung chứ còn gì!" Mã Triều Hà phấn khích đến đỏ cả mặt, ta cũng rất phấn khích, vào hoàng cung là có thể gặp Cửu Vương gia rồi.Ta xắn tay áo, vẫy tay: "Tất cả tránh ra cho ta!" Có ta ở đây, những cánh cửa sắt này không thành vấn đề.Chúng ta xông vào hoàng cung, trong cung khắp nơi đều là người đánh nhau, m.á.u chảy thành sông, ta tìm Cửu Vương gia khắp nơi."Hắn không biết võ công, hắn chắc chắn sợ lắm."Ta tìm một tên nội thị dẫn đường, chạy thẳng đến Càn Tâm cung của Hoàng thượng, từ xa, ta thấy một người dùng khinh công bay qua bức tường cung, kiếm hoa tung hoành g i ế t người vừa nhanh vừa tàn nhẫn.Ta ngây người, nuốt nước miếng hét lên: "Cửu, Cửu Vương gia, là ngài sao?"Cửu Vương gia thấy ta, lập tức thu kiếm bay về phía ta: "Đại Chùy!""Vương gia, ngài..." Ta nhìn thanh kiếm trong tay hắn, lại nhìn hắn: "Ngài biết võ công à."Cửu Vương gia chỉ vào những người phía sau: "Ngươi không ở đây, ta rất sợ, bọn họ bắt nạt ta."Ta nắm chặt búa sắt, kéo Cửu Vương gia ra sau lưng, giận dữ nói: "Ngài yên tâm, ta đã nói sẽ bảo vệ ngài thì chắc chắn sẽ bảo vệ ngài."Ta xông lên, Cửu Vương gia theo sau ta, một lúc sau đã đánh bại tất cả mọi người. "Vẫn là ngươi lợi hại, nếu không có ngươi, hôm nay ta chắc chắn không sống nổi."Cửu Vương gia ôm ta: "Dạo này ngươi gầy đi rồi, đợi mọi chuyện ở đây kết thúc, ta sẽ đưa ngươi đi ăn đồ ngon."Ta muốn ăn thịt, đã lâu rồi không được ăn thịt tử tế.