"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…
Chương 29
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc lão phu nhân bưng chén lên, vừa định ăn một ngụm cháo, nghe thấy Hách Tri Nhiễm hỏi, lại để xuống."Là bà tử trong viện ta chuẩn bị, sao vậy?""Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, trong cháo này có độc."Nghe vậy, mấy vị tẩu tẩu và Mặc Hàm Nguyệt cũng cuống quít buông chén cháo trong tay xuống, đồng loạt đưa ánh nhìn về phía Hách Tri Nhiễm."Hách thị, con nói trong cháo có độc?" Trong mắt Mặc lão phu nhân ngập tràn không thể tưởng tượng nổi.Hách Tri Nhiễm nói một cách chắc chắn: "Mẫu thân, nếu con không nhìn lầm, đây là một loại kịch độc không màu không mùi, con người chỉ cần ăn vào, bèn không còn bất cứ khả năng sống sót nào."Nàng vừa dứt lời thì có bà tử hoang mang chạy vào bẩm báo: "Không hay rồi lão phu nhân, không biết Trần bà tử và Thúy Nha bị gì, sau khi uống một ngụm nước, bỗng nhiên ngã xuống mặt đất miệng sùi bọt mép...""Ngươi nói gì?" Mặc lão phu nhân vội vàng đứng lên, bước từng bước nhỏ đi ra ngoài."Hai người họ đang ở đâu?""Hồi lão phu nhân, bọn họ đều đang ở nhĩ phòng!"Mấy vị tẩu tẩu và Hách Tri Nhiễm đi theo Mặc lão phu nhân tới nhĩ phòng.Quả nhiên, hai người mà Trần bà tử nói miệng sùi bọt mép nằm dưới sàn nhà, toàn thân co giật, mí mắt lật lên, mắt thấy có vẻ như sắp tắt thở.Mặc lão phu nhân xem xét xong, xoay người đi ra, đưa ánh nhìn lên người Hách Tri Nhiễm."Quả nhiên là có người hạ độc." Khi Hách Tri Nhiễm nghe thấy Trần bà tử bẩm báo, thì cũng đã có phân tích.Hai hạ nhân kia là uống nước trúng độc, cháo trên bàn bọn họ cũng có độc, rất có thể chính là có người đầu độc trong giếng."Mẫu thân, trong phòng bếp nhỏ dùng nguồn nước từ đâu?""Giếng nước ngay sau viện tử của ta."Không thể nghĩ nhiều, Hách Tri Nhiễm gấp rút đi vê phía giếng nước.Vừa xách một thùng nước lên, ngón tay nàng nhẹ nhàng chạm sơ, sau đó dùng đầu lưỡi l.i.ế.m thử.Mọi người nhìn động tác gần như liền mạch của Hách Tri Nhiễm, đều không dám thở mạnh.Cho đến khi nàng để thùng gỗ sang một bên, Mặc lão phu mới hỏi: "Nước này có độc không?”Vẻ mặt của Hách Tri Nhiễm vô cùng nghiêm túc: "Độc xuất phát từ giếng nước này.Nghe vậy, Mặc lão phu nhân lập tức nghiêm mặt lại.Tuy phủ Quốc Công sắp gặp phải tai bay vạ gió, nhưng uy nghiêm của vị đương gia chủ mẫu như bà vẫn còn."Người đâu, tức khắc đi điều tra, ta muốn xem thử rốt cuộc là người nào hạ độc."Các nha hoàn bà tử trong viện lập tức bắt đầu hành động, chẳng bao lâu thì có người đến bẩm báo."Lão phu nhân, Lưu bà tử thắt cổ trong phòng rồi."
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc lão phu nhân bưng chén lên, vừa định ăn một ngụm cháo, nghe thấy Hách Tri Nhiễm hỏi, lại để xuống."Là bà tử trong viện ta chuẩn bị, sao vậy?""Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, trong cháo này có độc."Nghe vậy, mấy vị tẩu tẩu và Mặc Hàm Nguyệt cũng cuống quít buông chén cháo trong tay xuống, đồng loạt đưa ánh nhìn về phía Hách Tri Nhiễm."Hách thị, con nói trong cháo có độc?" Trong mắt Mặc lão phu nhân ngập tràn không thể tưởng tượng nổi.Hách Tri Nhiễm nói một cách chắc chắn: "Mẫu thân, nếu con không nhìn lầm, đây là một loại kịch độc không màu không mùi, con người chỉ cần ăn vào, bèn không còn bất cứ khả năng sống sót nào."Nàng vừa dứt lời thì có bà tử hoang mang chạy vào bẩm báo: "Không hay rồi lão phu nhân, không biết Trần bà tử và Thúy Nha bị gì, sau khi uống một ngụm nước, bỗng nhiên ngã xuống mặt đất miệng sùi bọt mép...""Ngươi nói gì?" Mặc lão phu nhân vội vàng đứng lên, bước từng bước nhỏ đi ra ngoài."Hai người họ đang ở đâu?""Hồi lão phu nhân, bọn họ đều đang ở nhĩ phòng!"Mấy vị tẩu tẩu và Hách Tri Nhiễm đi theo Mặc lão phu nhân tới nhĩ phòng.Quả nhiên, hai người mà Trần bà tử nói miệng sùi bọt mép nằm dưới sàn nhà, toàn thân co giật, mí mắt lật lên, mắt thấy có vẻ như sắp tắt thở.Mặc lão phu nhân xem xét xong, xoay người đi ra, đưa ánh nhìn lên người Hách Tri Nhiễm."Quả nhiên là có người hạ độc." Khi Hách Tri Nhiễm nghe thấy Trần bà tử bẩm báo, thì cũng đã có phân tích.Hai hạ nhân kia là uống nước trúng độc, cháo trên bàn bọn họ cũng có độc, rất có thể chính là có người đầu độc trong giếng."Mẫu thân, trong phòng bếp nhỏ dùng nguồn nước từ đâu?""Giếng nước ngay sau viện tử của ta."Không thể nghĩ nhiều, Hách Tri Nhiễm gấp rút đi vê phía giếng nước.Vừa xách một thùng nước lên, ngón tay nàng nhẹ nhàng chạm sơ, sau đó dùng đầu lưỡi l.i.ế.m thử.Mọi người nhìn động tác gần như liền mạch của Hách Tri Nhiễm, đều không dám thở mạnh.Cho đến khi nàng để thùng gỗ sang một bên, Mặc lão phu mới hỏi: "Nước này có độc không?”Vẻ mặt của Hách Tri Nhiễm vô cùng nghiêm túc: "Độc xuất phát từ giếng nước này.Nghe vậy, Mặc lão phu nhân lập tức nghiêm mặt lại.Tuy phủ Quốc Công sắp gặp phải tai bay vạ gió, nhưng uy nghiêm của vị đương gia chủ mẫu như bà vẫn còn."Người đâu, tức khắc đi điều tra, ta muốn xem thử rốt cuộc là người nào hạ độc."Các nha hoàn bà tử trong viện lập tức bắt đầu hành động, chẳng bao lâu thì có người đến bẩm báo."Lão phu nhân, Lưu bà tử thắt cổ trong phòng rồi."
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc lão phu nhân bưng chén lên, vừa định ăn một ngụm cháo, nghe thấy Hách Tri Nhiễm hỏi, lại để xuống."Là bà tử trong viện ta chuẩn bị, sao vậy?""Mẫu thân, các vị tẩu tẩu, trong cháo này có độc."Nghe vậy, mấy vị tẩu tẩu và Mặc Hàm Nguyệt cũng cuống quít buông chén cháo trong tay xuống, đồng loạt đưa ánh nhìn về phía Hách Tri Nhiễm."Hách thị, con nói trong cháo có độc?" Trong mắt Mặc lão phu nhân ngập tràn không thể tưởng tượng nổi.Hách Tri Nhiễm nói một cách chắc chắn: "Mẫu thân, nếu con không nhìn lầm, đây là một loại kịch độc không màu không mùi, con người chỉ cần ăn vào, bèn không còn bất cứ khả năng sống sót nào."Nàng vừa dứt lời thì có bà tử hoang mang chạy vào bẩm báo: "Không hay rồi lão phu nhân, không biết Trần bà tử và Thúy Nha bị gì, sau khi uống một ngụm nước, bỗng nhiên ngã xuống mặt đất miệng sùi bọt mép...""Ngươi nói gì?" Mặc lão phu nhân vội vàng đứng lên, bước từng bước nhỏ đi ra ngoài."Hai người họ đang ở đâu?""Hồi lão phu nhân, bọn họ đều đang ở nhĩ phòng!"Mấy vị tẩu tẩu và Hách Tri Nhiễm đi theo Mặc lão phu nhân tới nhĩ phòng.Quả nhiên, hai người mà Trần bà tử nói miệng sùi bọt mép nằm dưới sàn nhà, toàn thân co giật, mí mắt lật lên, mắt thấy có vẻ như sắp tắt thở.Mặc lão phu nhân xem xét xong, xoay người đi ra, đưa ánh nhìn lên người Hách Tri Nhiễm."Quả nhiên là có người hạ độc." Khi Hách Tri Nhiễm nghe thấy Trần bà tử bẩm báo, thì cũng đã có phân tích.Hai hạ nhân kia là uống nước trúng độc, cháo trên bàn bọn họ cũng có độc, rất có thể chính là có người đầu độc trong giếng."Mẫu thân, trong phòng bếp nhỏ dùng nguồn nước từ đâu?""Giếng nước ngay sau viện tử của ta."Không thể nghĩ nhiều, Hách Tri Nhiễm gấp rút đi vê phía giếng nước.Vừa xách một thùng nước lên, ngón tay nàng nhẹ nhàng chạm sơ, sau đó dùng đầu lưỡi l.i.ế.m thử.Mọi người nhìn động tác gần như liền mạch của Hách Tri Nhiễm, đều không dám thở mạnh.Cho đến khi nàng để thùng gỗ sang một bên, Mặc lão phu mới hỏi: "Nước này có độc không?”Vẻ mặt của Hách Tri Nhiễm vô cùng nghiêm túc: "Độc xuất phát từ giếng nước này.Nghe vậy, Mặc lão phu nhân lập tức nghiêm mặt lại.Tuy phủ Quốc Công sắp gặp phải tai bay vạ gió, nhưng uy nghiêm của vị đương gia chủ mẫu như bà vẫn còn."Người đâu, tức khắc đi điều tra, ta muốn xem thử rốt cuộc là người nào hạ độc."Các nha hoàn bà tử trong viện lập tức bắt đầu hành động, chẳng bao lâu thì có người đến bẩm báo."Lão phu nhân, Lưu bà tử thắt cổ trong phòng rồi."