Ngày mùa hè trời nắng chói chang, không có một chút gió nhẹ, chim trên cây cũng kêu không ngừng, nóng đến không chịu nổi.Trong vườn trường, cây cối buồn bực vì cái nóng, yên tĩnh không một tiếng động, trong không khí tràn ngập một cỗ khẩn trương.Lại là một năm tốt nghiệp của bậc tiểu học, mà đã vậy năm nay còn cải biên khác với năm ngoái, trước đó không lâu bộ giáo dục đã ban hành mệnh lệnh, toàn huyện thi chung một đề, tuyển ra một trăm học sinh xuất sắc nhất để vào trung học ở huyện thành. Có thể nói đây là tin động trời nhất từ trước cho đến nay.Nghe nói bởi vì thành tích đầu vào của học sinh mấy năm trước quá kém, bị tụt lại so với những huyện khác, dù là thành tích cá nhân hay tập thể đều đội sổ đứng chót.Các trường học đối với kì thi lần này hết sức xem trọng, nghiêm khắc giám sát các phòng thi, một khi phát hiện được người nào có hiện tượng gian lận lập tức xử lí không khoan dung.Trong mỗi phòng thi, không khí ngưng đọng lại không kém phần khẩn trương, một vị giáo viên canh thi…
Chương 12: Đầu Gỗ
Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm GiàuTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày mùa hè trời nắng chói chang, không có một chút gió nhẹ, chim trên cây cũng kêu không ngừng, nóng đến không chịu nổi.Trong vườn trường, cây cối buồn bực vì cái nóng, yên tĩnh không một tiếng động, trong không khí tràn ngập một cỗ khẩn trương.Lại là một năm tốt nghiệp của bậc tiểu học, mà đã vậy năm nay còn cải biên khác với năm ngoái, trước đó không lâu bộ giáo dục đã ban hành mệnh lệnh, toàn huyện thi chung một đề, tuyển ra một trăm học sinh xuất sắc nhất để vào trung học ở huyện thành. Có thể nói đây là tin động trời nhất từ trước cho đến nay.Nghe nói bởi vì thành tích đầu vào của học sinh mấy năm trước quá kém, bị tụt lại so với những huyện khác, dù là thành tích cá nhân hay tập thể đều đội sổ đứng chót.Các trường học đối với kì thi lần này hết sức xem trọng, nghiêm khắc giám sát các phòng thi, một khi phát hiện được người nào có hiện tượng gian lận lập tức xử lí không khoan dung.Trong mỗi phòng thi, không khí ngưng đọng lại không kém phần khẩn trương, một vị giáo viên canh thi… ”Ai da, chả biết nhà họ Hoa tích phước mấy đời mới được như bây giờ? Thằng cả thì làm đội trưởng đội sản xuất, thằng hai thì mở tiệm kinh doanh, chỉ có nhà thằng ba là kém cỏi nhất, cả ngày chỉ biết quần quật xuống ruộng làm việc.Sao không học được một nửa khôn lanh của hai anh trai, hay là xin bọn họ giúp đỡ cho cũng được, đúng là cái đồ đầu gỗ không biết tiến thủ.”“Thôi thôi, thằng ba nhà họ Hoa từ nhỏ vốn đã là người thành thật, cưới vợ về cái nết cũng chả khác vào đâu.Hai vợ chồng chúng nó chẳng khác gì hai con mèo cụt đuôi, dưới gối lại còn không có con trai, muốn thẳng eo lưng với người ta còn chả được nữa là!”Ở đây mọi người đến tuổi trưởng thành đều chia nhà, từ ruộng đất đến nhà ở đều được phân đều cho các nam đinh.Nhà họ Hoa cũng không ngoại lệ, bà Hoa sinh được ba trai một gái.Con gái đã sớm gả chồng lên trấn trên, ba đứa con trai cũng thành gia lập nghiệp.Hai vợ chồng bọn họ ở chung với con cả để dưỡng lão.Hai người con trai còn lại thì mỗi tháng chu cấp lương thực và tiền cho ông bà tiêu vặt.Nhà họ Hoa đều ở chung trong một cái sân lớn, hai gian nhà chính cùng hai gian đông sương phòng đều thuộc về nhà bác cả.Toàn bộ đều mới sửa chữa qua, tường gạch ngói đỏ chót, nhìn vào cực kì khí khái.Hai gian phòng chính ở bên phải thuộc về nhà bác hai, vách tường phấn trắng mới tinh, còn lắp cả cửa kính sáng ngời.Còn cả nhà của Hoa Dạng liền ở sương phòng phía tây, vẫn như cũ là phòng gạch bể nát xám xịt, vừa thấp bé vừa ẩm mốc, thậm chí mặt tường còn đang bong ra thành từng mảng.Hoa Dạng nhìn nhà mình rồi lâm vào trầm mặc, khoé miệng khẽ nhếch lên, ông bà nội chia nhà “công bằng” thấy sợ luôn!Cô kéo chìa khoá đeo trước ngực xuống để mở cửa, đi vào thì thấy trong nhà không có người, chắc bọn họ còn đang làm việc ở ngoài ruộng chưa có về.Hai gian nhà ở không lớn, một gian đựng một cái bếp cũ chắc để làm phòng bếp và sinh hoạt.Bệ bếp được dựng bởi một tấm ván gỗ, lúc nấu cơm sẽ nấu ở đây.Cách đó không xa là một cái chum bằng sứ, bên trong đựng đầy nước sạch..
Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm GiàuTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày mùa hè trời nắng chói chang, không có một chút gió nhẹ, chim trên cây cũng kêu không ngừng, nóng đến không chịu nổi.Trong vườn trường, cây cối buồn bực vì cái nóng, yên tĩnh không một tiếng động, trong không khí tràn ngập một cỗ khẩn trương.Lại là một năm tốt nghiệp của bậc tiểu học, mà đã vậy năm nay còn cải biên khác với năm ngoái, trước đó không lâu bộ giáo dục đã ban hành mệnh lệnh, toàn huyện thi chung một đề, tuyển ra một trăm học sinh xuất sắc nhất để vào trung học ở huyện thành. Có thể nói đây là tin động trời nhất từ trước cho đến nay.Nghe nói bởi vì thành tích đầu vào của học sinh mấy năm trước quá kém, bị tụt lại so với những huyện khác, dù là thành tích cá nhân hay tập thể đều đội sổ đứng chót.Các trường học đối với kì thi lần này hết sức xem trọng, nghiêm khắc giám sát các phòng thi, một khi phát hiện được người nào có hiện tượng gian lận lập tức xử lí không khoan dung.Trong mỗi phòng thi, không khí ngưng đọng lại không kém phần khẩn trương, một vị giáo viên canh thi… ”Ai da, chả biết nhà họ Hoa tích phước mấy đời mới được như bây giờ? Thằng cả thì làm đội trưởng đội sản xuất, thằng hai thì mở tiệm kinh doanh, chỉ có nhà thằng ba là kém cỏi nhất, cả ngày chỉ biết quần quật xuống ruộng làm việc.Sao không học được một nửa khôn lanh của hai anh trai, hay là xin bọn họ giúp đỡ cho cũng được, đúng là cái đồ đầu gỗ không biết tiến thủ.”“Thôi thôi, thằng ba nhà họ Hoa từ nhỏ vốn đã là người thành thật, cưới vợ về cái nết cũng chả khác vào đâu.Hai vợ chồng chúng nó chẳng khác gì hai con mèo cụt đuôi, dưới gối lại còn không có con trai, muốn thẳng eo lưng với người ta còn chả được nữa là!”Ở đây mọi người đến tuổi trưởng thành đều chia nhà, từ ruộng đất đến nhà ở đều được phân đều cho các nam đinh.Nhà họ Hoa cũng không ngoại lệ, bà Hoa sinh được ba trai một gái.Con gái đã sớm gả chồng lên trấn trên, ba đứa con trai cũng thành gia lập nghiệp.Hai vợ chồng bọn họ ở chung với con cả để dưỡng lão.Hai người con trai còn lại thì mỗi tháng chu cấp lương thực và tiền cho ông bà tiêu vặt.Nhà họ Hoa đều ở chung trong một cái sân lớn, hai gian nhà chính cùng hai gian đông sương phòng đều thuộc về nhà bác cả.Toàn bộ đều mới sửa chữa qua, tường gạch ngói đỏ chót, nhìn vào cực kì khí khái.Hai gian phòng chính ở bên phải thuộc về nhà bác hai, vách tường phấn trắng mới tinh, còn lắp cả cửa kính sáng ngời.Còn cả nhà của Hoa Dạng liền ở sương phòng phía tây, vẫn như cũ là phòng gạch bể nát xám xịt, vừa thấp bé vừa ẩm mốc, thậm chí mặt tường còn đang bong ra thành từng mảng.Hoa Dạng nhìn nhà mình rồi lâm vào trầm mặc, khoé miệng khẽ nhếch lên, ông bà nội chia nhà “công bằng” thấy sợ luôn!Cô kéo chìa khoá đeo trước ngực xuống để mở cửa, đi vào thì thấy trong nhà không có người, chắc bọn họ còn đang làm việc ở ngoài ruộng chưa có về.Hai gian nhà ở không lớn, một gian đựng một cái bếp cũ chắc để làm phòng bếp và sinh hoạt.Bệ bếp được dựng bởi một tấm ván gỗ, lúc nấu cơm sẽ nấu ở đây.Cách đó không xa là một cái chum bằng sứ, bên trong đựng đầy nước sạch..
Thập Niên 80 Ta Dựa Vào Mỹ Thực Để Làm GiàuTác giả: Quan Oánh OánhTruyện Điền Văn, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện SủngNgày mùa hè trời nắng chói chang, không có một chút gió nhẹ, chim trên cây cũng kêu không ngừng, nóng đến không chịu nổi.Trong vườn trường, cây cối buồn bực vì cái nóng, yên tĩnh không một tiếng động, trong không khí tràn ngập một cỗ khẩn trương.Lại là một năm tốt nghiệp của bậc tiểu học, mà đã vậy năm nay còn cải biên khác với năm ngoái, trước đó không lâu bộ giáo dục đã ban hành mệnh lệnh, toàn huyện thi chung một đề, tuyển ra một trăm học sinh xuất sắc nhất để vào trung học ở huyện thành. Có thể nói đây là tin động trời nhất từ trước cho đến nay.Nghe nói bởi vì thành tích đầu vào của học sinh mấy năm trước quá kém, bị tụt lại so với những huyện khác, dù là thành tích cá nhân hay tập thể đều đội sổ đứng chót.Các trường học đối với kì thi lần này hết sức xem trọng, nghiêm khắc giám sát các phòng thi, một khi phát hiện được người nào có hiện tượng gian lận lập tức xử lí không khoan dung.Trong mỗi phòng thi, không khí ngưng đọng lại không kém phần khẩn trương, một vị giáo viên canh thi… ”Ai da, chả biết nhà họ Hoa tích phước mấy đời mới được như bây giờ? Thằng cả thì làm đội trưởng đội sản xuất, thằng hai thì mở tiệm kinh doanh, chỉ có nhà thằng ba là kém cỏi nhất, cả ngày chỉ biết quần quật xuống ruộng làm việc.Sao không học được một nửa khôn lanh của hai anh trai, hay là xin bọn họ giúp đỡ cho cũng được, đúng là cái đồ đầu gỗ không biết tiến thủ.”“Thôi thôi, thằng ba nhà họ Hoa từ nhỏ vốn đã là người thành thật, cưới vợ về cái nết cũng chả khác vào đâu.Hai vợ chồng chúng nó chẳng khác gì hai con mèo cụt đuôi, dưới gối lại còn không có con trai, muốn thẳng eo lưng với người ta còn chả được nữa là!”Ở đây mọi người đến tuổi trưởng thành đều chia nhà, từ ruộng đất đến nhà ở đều được phân đều cho các nam đinh.Nhà họ Hoa cũng không ngoại lệ, bà Hoa sinh được ba trai một gái.Con gái đã sớm gả chồng lên trấn trên, ba đứa con trai cũng thành gia lập nghiệp.Hai vợ chồng bọn họ ở chung với con cả để dưỡng lão.Hai người con trai còn lại thì mỗi tháng chu cấp lương thực và tiền cho ông bà tiêu vặt.Nhà họ Hoa đều ở chung trong một cái sân lớn, hai gian nhà chính cùng hai gian đông sương phòng đều thuộc về nhà bác cả.Toàn bộ đều mới sửa chữa qua, tường gạch ngói đỏ chót, nhìn vào cực kì khí khái.Hai gian phòng chính ở bên phải thuộc về nhà bác hai, vách tường phấn trắng mới tinh, còn lắp cả cửa kính sáng ngời.Còn cả nhà của Hoa Dạng liền ở sương phòng phía tây, vẫn như cũ là phòng gạch bể nát xám xịt, vừa thấp bé vừa ẩm mốc, thậm chí mặt tường còn đang bong ra thành từng mảng.Hoa Dạng nhìn nhà mình rồi lâm vào trầm mặc, khoé miệng khẽ nhếch lên, ông bà nội chia nhà “công bằng” thấy sợ luôn!Cô kéo chìa khoá đeo trước ngực xuống để mở cửa, đi vào thì thấy trong nhà không có người, chắc bọn họ còn đang làm việc ở ngoài ruộng chưa có về.Hai gian nhà ở không lớn, một gian đựng một cái bếp cũ chắc để làm phòng bếp và sinh hoạt.Bệ bếp được dựng bởi một tấm ván gỗ, lúc nấu cơm sẽ nấu ở đây.Cách đó không xa là một cái chum bằng sứ, bên trong đựng đầy nước sạch..