Tháng 2 năm 1988, Hải thành, đêm giao thừa. Gió lạnh dữ dội, tuyết trắng tung bay, mỗi hộ gia đình đều treo câu đối xuân, cắt hoa đính thiệp giấy, làm thịt viên gói sủi cảo, khói mù lượn lờ, mùi thơm dần dần lan tỏa.
Mưa rơi tí tách, bên trong căn nhà tối tăm, một giọt mưa rơi lên trán cô gái đang hôn mê, mang theo một chút mát lạnh. Cô gái từ từ tỉnh lại, mở đôi mắt đen trắng rõ ràng, sáng như hạt nhãn, khuôn mặt lập tức trở nên sinh động.
Mùa thu lá vàng, mười dặm hoa quế thoảng hương, mùi thơm ngào ngạt. Mộc phủ, đèn lồ ng đỏ thẫm treo cao ở đại môn. Những khóm hoa cùng đình đài lầu các đều được phủ lên sắc đỏ, tạo nên một khung cảnh vui vẻ.
Tháng chín trời nóng bức, nắng nóng đến không thở được, ve sầu trên cây kêu réo không ngừng. Khắp nơi trong thôn Lạc Gia, trên những cánh đồng lúa bát ngát, những bông lúa vàng óng trĩu cành, không còn nhìn thấy ngọn lúa đâu nữa, một điểm báo hiệu cho một vụ mùa bội thu.
Ngày mùa hè trời nắng chói chang, không có một chút gió nhẹ, chim trên cây cũng kêu không ngừng, nóng đến không chịu nổi.Trong vườn trường, cây cối buồn bực vì cái nóng, yên tĩnh không một tiếng động, trong không khí tràn ngập một cỗ khẩn trương.Lại là một năm tốt nghiệp của bậc tiểu học, mà đã v