"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…
Chương 31
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Trong phút chốc, Mặc lão phu nhân cũng không đoán ra được rốt cuộc người sai khiến sau lưng này là ai.Tuy nhiên, trong lòng bà biết rõ một sự thật, trước mắt phủ Hộ Quốc Công đã tự lo không xuể, nào có tinh lực gì đi điều tra những thứ này?Mặc lão phu nhân thở dài: "Tạm thời bỏ qua chuyện này, chờ bàn bạc với Cửu Diệp xong hãy định đoạt."Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt cảm kích."Cửu đệ muội, hôm nay may mà muội kịp thời phát hiện trong cháo có độc, bằng không thì cả nhà chúng ta đã mất mạng." Đại tẩu lên tiếng cảm kích Hách Tri Nhiễm trước."Đúng vậy, cũng may có Cửu đệ muội ở đây, chúng ta mới có thể tránh được một kiếp này.""Cửu đệ muội, Tứ tẩu đa tạ muội.""Cửu đệ muội, muội thật lợi hại."Hách Tri Nhiễm làm như vậy, chỉ là xuất phát từ chủ tâm, chứ không có ý định cần cảm kích gì đó.Nàng thấy các tẩu tẩu thật lòng nói lời cảm tạ, nàng vừa mỉm cười vừa nói: "Chúng ta đều là người một nhà, các tẩu tẩu không cần khách sáo như thế."Mặc lão phu nhân nhìn đám nhỉ tức phụ vẫn chưa biết mùi vị sầu muộn, trầm giọng nói: "Cửu đệ muội các con nói rất đúng, đều là người một nhà, nếu các con có lòng cảm kích, sau này dùng hành động chứng minh là được."Thấy bà bà nghiêm túc lên tiếng, các vị tẩu tẩu vội vàng ngậm miệng. Mặc lão phu nhân lườm một vòng: "Hãy xử lý t.h.i t.h.ể của Lưu bà tử trước, sau đó đi giếng nước của những viện tử khác múc chút nước, nấu lại bữa sáng."Bà suy nghĩ, nếu như hôm nay bị lưu đày, về sau muốn ăn một bữa cơm no thì khó khăn rồi, cho nên, mọi người nhất định phải ăn tốt bữa cơm này.Hạ nhân nghe xong dặn dò, nhanh chóng đi làm việc.Mặc lão phu nhân dẫn theo một đám nữ quyến lần nữa trở về phòng khách."Đêm qua bảo các ngươi chuẩn bị đều như thế nào rồi?" Nhân lúc đám hạ nhân chuẩn bị bữa sáng, Mặc lão phu nhân hỏi."Mẫu thân, con đã làm theo lời của Cửu đệ muội, may một cái túi trên áo lót, dùng bông gòn bọc ngân phiếu lại bỏ vào.""Mẫu thân, của con cũng đã chuẩn bị xong.""Ta cũng chuẩn bị xong rồi."Tám vị tẩu tẩu tới tấp tỏ ý mình đã chuẩn bị thỏa đáng.Mặc lão phu nhân gật đầu: "Như vậy thì tốt, lỡ như thật sự có chuyện gì xảy ra, các con ai nấy đều khôn khéo tí."Mặc Hàm Nguyệt căn bản không nghe hiểu mẫu thân và các tẩu tẩu đang nói gì."Mẫu thân, các tẩu tẩu, mọi người đang chuẩn bị gì vậy?"Mặc lão phu nhân nhìn nữ nhi tính tình đơn thuần của mình, vẫn không đành lòng nói ra tình hình thực tế."Hàm Nguyệt, con là một cô nương gia, không cần việc gì cũng hỏi."Mặc Hàm Nguyệt có phần không phục, nhưng nàng ấy cũng có thể nhìn ra được, hôm nay tâm trạng của mẫu thân không phải rất tốt, vì không chọc mẫu thân tức giận, nàng ấy cũng chỉ đành ngoan ngoãn im miệng.
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Trong phút chốc, Mặc lão phu nhân cũng không đoán ra được rốt cuộc người sai khiến sau lưng này là ai.Tuy nhiên, trong lòng bà biết rõ một sự thật, trước mắt phủ Hộ Quốc Công đã tự lo không xuể, nào có tinh lực gì đi điều tra những thứ này?Mặc lão phu nhân thở dài: "Tạm thời bỏ qua chuyện này, chờ bàn bạc với Cửu Diệp xong hãy định đoạt."Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt cảm kích."Cửu đệ muội, hôm nay may mà muội kịp thời phát hiện trong cháo có độc, bằng không thì cả nhà chúng ta đã mất mạng." Đại tẩu lên tiếng cảm kích Hách Tri Nhiễm trước."Đúng vậy, cũng may có Cửu đệ muội ở đây, chúng ta mới có thể tránh được một kiếp này.""Cửu đệ muội, Tứ tẩu đa tạ muội.""Cửu đệ muội, muội thật lợi hại."Hách Tri Nhiễm làm như vậy, chỉ là xuất phát từ chủ tâm, chứ không có ý định cần cảm kích gì đó.Nàng thấy các tẩu tẩu thật lòng nói lời cảm tạ, nàng vừa mỉm cười vừa nói: "Chúng ta đều là người một nhà, các tẩu tẩu không cần khách sáo như thế."Mặc lão phu nhân nhìn đám nhỉ tức phụ vẫn chưa biết mùi vị sầu muộn, trầm giọng nói: "Cửu đệ muội các con nói rất đúng, đều là người một nhà, nếu các con có lòng cảm kích, sau này dùng hành động chứng minh là được."Thấy bà bà nghiêm túc lên tiếng, các vị tẩu tẩu vội vàng ngậm miệng. Mặc lão phu nhân lườm một vòng: "Hãy xử lý t.h.i t.h.ể của Lưu bà tử trước, sau đó đi giếng nước của những viện tử khác múc chút nước, nấu lại bữa sáng."Bà suy nghĩ, nếu như hôm nay bị lưu đày, về sau muốn ăn một bữa cơm no thì khó khăn rồi, cho nên, mọi người nhất định phải ăn tốt bữa cơm này.Hạ nhân nghe xong dặn dò, nhanh chóng đi làm việc.Mặc lão phu nhân dẫn theo một đám nữ quyến lần nữa trở về phòng khách."Đêm qua bảo các ngươi chuẩn bị đều như thế nào rồi?" Nhân lúc đám hạ nhân chuẩn bị bữa sáng, Mặc lão phu nhân hỏi."Mẫu thân, con đã làm theo lời của Cửu đệ muội, may một cái túi trên áo lót, dùng bông gòn bọc ngân phiếu lại bỏ vào.""Mẫu thân, của con cũng đã chuẩn bị xong.""Ta cũng chuẩn bị xong rồi."Tám vị tẩu tẩu tới tấp tỏ ý mình đã chuẩn bị thỏa đáng.Mặc lão phu nhân gật đầu: "Như vậy thì tốt, lỡ như thật sự có chuyện gì xảy ra, các con ai nấy đều khôn khéo tí."Mặc Hàm Nguyệt căn bản không nghe hiểu mẫu thân và các tẩu tẩu đang nói gì."Mẫu thân, các tẩu tẩu, mọi người đang chuẩn bị gì vậy?"Mặc lão phu nhân nhìn nữ nhi tính tình đơn thuần của mình, vẫn không đành lòng nói ra tình hình thực tế."Hàm Nguyệt, con là một cô nương gia, không cần việc gì cũng hỏi."Mặc Hàm Nguyệt có phần không phục, nhưng nàng ấy cũng có thể nhìn ra được, hôm nay tâm trạng của mẫu thân không phải rất tốt, vì không chọc mẫu thân tức giận, nàng ấy cũng chỉ đành ngoan ngoãn im miệng.
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Trong phút chốc, Mặc lão phu nhân cũng không đoán ra được rốt cuộc người sai khiến sau lưng này là ai.Tuy nhiên, trong lòng bà biết rõ một sự thật, trước mắt phủ Hộ Quốc Công đã tự lo không xuể, nào có tinh lực gì đi điều tra những thứ này?Mặc lão phu nhân thở dài: "Tạm thời bỏ qua chuyện này, chờ bàn bạc với Cửu Diệp xong hãy định đoạt."Cùng lúc đó, tất cả mọi người nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt cảm kích."Cửu đệ muội, hôm nay may mà muội kịp thời phát hiện trong cháo có độc, bằng không thì cả nhà chúng ta đã mất mạng." Đại tẩu lên tiếng cảm kích Hách Tri Nhiễm trước."Đúng vậy, cũng may có Cửu đệ muội ở đây, chúng ta mới có thể tránh được một kiếp này.""Cửu đệ muội, Tứ tẩu đa tạ muội.""Cửu đệ muội, muội thật lợi hại."Hách Tri Nhiễm làm như vậy, chỉ là xuất phát từ chủ tâm, chứ không có ý định cần cảm kích gì đó.Nàng thấy các tẩu tẩu thật lòng nói lời cảm tạ, nàng vừa mỉm cười vừa nói: "Chúng ta đều là người một nhà, các tẩu tẩu không cần khách sáo như thế."Mặc lão phu nhân nhìn đám nhỉ tức phụ vẫn chưa biết mùi vị sầu muộn, trầm giọng nói: "Cửu đệ muội các con nói rất đúng, đều là người một nhà, nếu các con có lòng cảm kích, sau này dùng hành động chứng minh là được."Thấy bà bà nghiêm túc lên tiếng, các vị tẩu tẩu vội vàng ngậm miệng. Mặc lão phu nhân lườm một vòng: "Hãy xử lý t.h.i t.h.ể của Lưu bà tử trước, sau đó đi giếng nước của những viện tử khác múc chút nước, nấu lại bữa sáng."Bà suy nghĩ, nếu như hôm nay bị lưu đày, về sau muốn ăn một bữa cơm no thì khó khăn rồi, cho nên, mọi người nhất định phải ăn tốt bữa cơm này.Hạ nhân nghe xong dặn dò, nhanh chóng đi làm việc.Mặc lão phu nhân dẫn theo một đám nữ quyến lần nữa trở về phòng khách."Đêm qua bảo các ngươi chuẩn bị đều như thế nào rồi?" Nhân lúc đám hạ nhân chuẩn bị bữa sáng, Mặc lão phu nhân hỏi."Mẫu thân, con đã làm theo lời của Cửu đệ muội, may một cái túi trên áo lót, dùng bông gòn bọc ngân phiếu lại bỏ vào.""Mẫu thân, của con cũng đã chuẩn bị xong.""Ta cũng chuẩn bị xong rồi."Tám vị tẩu tẩu tới tấp tỏ ý mình đã chuẩn bị thỏa đáng.Mặc lão phu nhân gật đầu: "Như vậy thì tốt, lỡ như thật sự có chuyện gì xảy ra, các con ai nấy đều khôn khéo tí."Mặc Hàm Nguyệt căn bản không nghe hiểu mẫu thân và các tẩu tẩu đang nói gì."Mẫu thân, các tẩu tẩu, mọi người đang chuẩn bị gì vậy?"Mặc lão phu nhân nhìn nữ nhi tính tình đơn thuần của mình, vẫn không đành lòng nói ra tình hình thực tế."Hàm Nguyệt, con là một cô nương gia, không cần việc gì cũng hỏi."Mặc Hàm Nguyệt có phần không phục, nhưng nàng ấy cũng có thể nhìn ra được, hôm nay tâm trạng của mẫu thân không phải rất tốt, vì không chọc mẫu thân tức giận, nàng ấy cũng chỉ đành ngoan ngoãn im miệng.