"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…
Chương 44
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc cho bên ngoài hỗn loạn như thế nào, sau khi Hách Tri Nhiễm tiến vào không gian, lần nữa nhận được một kinh ngạc đáng vui thật lớn.Vừa rồi nàng lấy d.a.o găm ra, s.ú.n.g nhỏ và khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa trong tay, mỗi loại đều có thêm một cây.Đối với Hách Tri Nhiễm, những thứ này là tốt nhất, dọc đường có thể bảo toàn tính mạng, càng nhiều càng tốt.Hách Tri Nhiễm đợi trong không gian khoảng chừng mười phút, mới lách mình đi ra, không còn thấy tất cả quan sai, nữ quyến Mặc gia cũng biến mất tại chỗ.Nàng vội vàng nhảy từ trên cây xuống, trở về phòng tân hôn.Chỉ thấy mấy vị tẩu tẩu đã khiêng Mặc Cửu Diệp lên ván cửa dưới sự giám sát của quan sai.Bốn vị tẩu tẩu tốn sức khiêng cánh cửa đi ra ngoài.Quan sai còn không ngừng thúc giục."Đi nhanh lên, đừng lề mề."Mặc Cửu Diệp bị mấy tẩu tẩu khiêng đi, trong lòng hắn hết sức áy náy.Là hắn vô dụng, để những tẩu tẩu này đối mặt khốn cảnh, đồng thời còn phải đi chăm sóc hắn.Mắt thấy các tẩu tẩu nhọc nhằn tiến bước, bỗng nhiên Hách Tri Nhiễm nhớ tới khi nãy quan sai có lục soát được một chiếc xe ván gỗ."Đợi đã."Quan sai dẫn đầu quay đầu lại, không vui hỏi: "Có chuyện gì?""Chẳng phải các người gấp rút đưa bọn ta đến ngoại ô sao?" Hách Tri Nhiễm nói một cách không nhanh không chậm. "Đúng thì sao?" Phản ứng đầu tiên của quan sai chính là nữ nhân này muốn giở trò, vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh nàng giận dữ cãi lời Tào tướng quân đấy.Hách Tri Nhiễm chỉ vào bốn tẩu tẩu đang khiêng ván cửa: "Ngươi cũng thấy rồi, người lưu đày của Mặc gia bọn ta, ngoài phu quân ra toàn là nữ quyến, muốn tốc độ nhanh căn bản không thể nào.""Ngươi muốn thế nào?" Quan sai hỏi."Vừa rồi lúc các ngươi lục soát, có một chiếc xe ván gỗ, cũng không đáng giá bao nhiêu, chi bằng dùng để đẩy phu quân, tốc độ đi còn có thể nhanh hơn."Con ngươi của quan sai đảo quanh."Được, chiếc xe ván gỗ kia bèn hời cho các ngươi."Lấy được xe ván gỗ, khiêng Mặc Cửu Diệp lên, Hách Tri Nhiễm đích thân đẩy người ra ngoài.Các tẩu tẩu xôn xao nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt kính phục.Có xe ván gỗ, vừa tiết kiệm thời gian lại đỡ tốn sức, chẳng mấy chốc thì quan sai đã áp giải mọi người đi tới trước cửa phủ Quốc Công.Lúc này, trước cửa phủ Quốc Công bị vây chật như nêm cối.Có người đi ngang nơi này định xem thử náo nhiệt, còn có mấy người là gia quyến của các tẩu tẩu, sau khi nghe nói hoàng thượng hạ chỉ tra xét Mặc phủ thì chạy sang đây thăm người nhà mình.Kết quả, bọn họ còn chưa thấy người của phủ Quốc Công bước ra, thì đã bị giật mình bởi một tiếng âm vang.
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc cho bên ngoài hỗn loạn như thế nào, sau khi Hách Tri Nhiễm tiến vào không gian, lần nữa nhận được một kinh ngạc đáng vui thật lớn.Vừa rồi nàng lấy d.a.o găm ra, s.ú.n.g nhỏ và khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa trong tay, mỗi loại đều có thêm một cây.Đối với Hách Tri Nhiễm, những thứ này là tốt nhất, dọc đường có thể bảo toàn tính mạng, càng nhiều càng tốt.Hách Tri Nhiễm đợi trong không gian khoảng chừng mười phút, mới lách mình đi ra, không còn thấy tất cả quan sai, nữ quyến Mặc gia cũng biến mất tại chỗ.Nàng vội vàng nhảy từ trên cây xuống, trở về phòng tân hôn.Chỉ thấy mấy vị tẩu tẩu đã khiêng Mặc Cửu Diệp lên ván cửa dưới sự giám sát của quan sai.Bốn vị tẩu tẩu tốn sức khiêng cánh cửa đi ra ngoài.Quan sai còn không ngừng thúc giục."Đi nhanh lên, đừng lề mề."Mặc Cửu Diệp bị mấy tẩu tẩu khiêng đi, trong lòng hắn hết sức áy náy.Là hắn vô dụng, để những tẩu tẩu này đối mặt khốn cảnh, đồng thời còn phải đi chăm sóc hắn.Mắt thấy các tẩu tẩu nhọc nhằn tiến bước, bỗng nhiên Hách Tri Nhiễm nhớ tới khi nãy quan sai có lục soát được một chiếc xe ván gỗ."Đợi đã."Quan sai dẫn đầu quay đầu lại, không vui hỏi: "Có chuyện gì?""Chẳng phải các người gấp rút đưa bọn ta đến ngoại ô sao?" Hách Tri Nhiễm nói một cách không nhanh không chậm. "Đúng thì sao?" Phản ứng đầu tiên của quan sai chính là nữ nhân này muốn giở trò, vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh nàng giận dữ cãi lời Tào tướng quân đấy.Hách Tri Nhiễm chỉ vào bốn tẩu tẩu đang khiêng ván cửa: "Ngươi cũng thấy rồi, người lưu đày của Mặc gia bọn ta, ngoài phu quân ra toàn là nữ quyến, muốn tốc độ nhanh căn bản không thể nào.""Ngươi muốn thế nào?" Quan sai hỏi."Vừa rồi lúc các ngươi lục soát, có một chiếc xe ván gỗ, cũng không đáng giá bao nhiêu, chi bằng dùng để đẩy phu quân, tốc độ đi còn có thể nhanh hơn."Con ngươi của quan sai đảo quanh."Được, chiếc xe ván gỗ kia bèn hời cho các ngươi."Lấy được xe ván gỗ, khiêng Mặc Cửu Diệp lên, Hách Tri Nhiễm đích thân đẩy người ra ngoài.Các tẩu tẩu xôn xao nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt kính phục.Có xe ván gỗ, vừa tiết kiệm thời gian lại đỡ tốn sức, chẳng mấy chốc thì quan sai đã áp giải mọi người đi tới trước cửa phủ Quốc Công.Lúc này, trước cửa phủ Quốc Công bị vây chật như nêm cối.Có người đi ngang nơi này định xem thử náo nhiệt, còn có mấy người là gia quyến của các tẩu tẩu, sau khi nghe nói hoàng thượng hạ chỉ tra xét Mặc phủ thì chạy sang đây thăm người nhà mình.Kết quả, bọn họ còn chưa thấy người của phủ Quốc Công bước ra, thì đã bị giật mình bởi một tiếng âm vang.
Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Mặc cho bên ngoài hỗn loạn như thế nào, sau khi Hách Tri Nhiễm tiến vào không gian, lần nữa nhận được một kinh ngạc đáng vui thật lớn.Vừa rồi nàng lấy d.a.o găm ra, s.ú.n.g nhỏ và khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa trong tay, mỗi loại đều có thêm một cây.Đối với Hách Tri Nhiễm, những thứ này là tốt nhất, dọc đường có thể bảo toàn tính mạng, càng nhiều càng tốt.Hách Tri Nhiễm đợi trong không gian khoảng chừng mười phút, mới lách mình đi ra, không còn thấy tất cả quan sai, nữ quyến Mặc gia cũng biến mất tại chỗ.Nàng vội vàng nhảy từ trên cây xuống, trở về phòng tân hôn.Chỉ thấy mấy vị tẩu tẩu đã khiêng Mặc Cửu Diệp lên ván cửa dưới sự giám sát của quan sai.Bốn vị tẩu tẩu tốn sức khiêng cánh cửa đi ra ngoài.Quan sai còn không ngừng thúc giục."Đi nhanh lên, đừng lề mề."Mặc Cửu Diệp bị mấy tẩu tẩu khiêng đi, trong lòng hắn hết sức áy náy.Là hắn vô dụng, để những tẩu tẩu này đối mặt khốn cảnh, đồng thời còn phải đi chăm sóc hắn.Mắt thấy các tẩu tẩu nhọc nhằn tiến bước, bỗng nhiên Hách Tri Nhiễm nhớ tới khi nãy quan sai có lục soát được một chiếc xe ván gỗ."Đợi đã."Quan sai dẫn đầu quay đầu lại, không vui hỏi: "Có chuyện gì?""Chẳng phải các người gấp rút đưa bọn ta đến ngoại ô sao?" Hách Tri Nhiễm nói một cách không nhanh không chậm. "Đúng thì sao?" Phản ứng đầu tiên của quan sai chính là nữ nhân này muốn giở trò, vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh nàng giận dữ cãi lời Tào tướng quân đấy.Hách Tri Nhiễm chỉ vào bốn tẩu tẩu đang khiêng ván cửa: "Ngươi cũng thấy rồi, người lưu đày của Mặc gia bọn ta, ngoài phu quân ra toàn là nữ quyến, muốn tốc độ nhanh căn bản không thể nào.""Ngươi muốn thế nào?" Quan sai hỏi."Vừa rồi lúc các ngươi lục soát, có một chiếc xe ván gỗ, cũng không đáng giá bao nhiêu, chi bằng dùng để đẩy phu quân, tốc độ đi còn có thể nhanh hơn."Con ngươi của quan sai đảo quanh."Được, chiếc xe ván gỗ kia bèn hời cho các ngươi."Lấy được xe ván gỗ, khiêng Mặc Cửu Diệp lên, Hách Tri Nhiễm đích thân đẩy người ra ngoài.Các tẩu tẩu xôn xao nhìn Hách Tri Nhiễm với ánh mắt kính phục.Có xe ván gỗ, vừa tiết kiệm thời gian lại đỡ tốn sức, chẳng mấy chốc thì quan sai đã áp giải mọi người đi tới trước cửa phủ Quốc Công.Lúc này, trước cửa phủ Quốc Công bị vây chật như nêm cối.Có người đi ngang nơi này định xem thử náo nhiệt, còn có mấy người là gia quyến của các tẩu tẩu, sau khi nghe nói hoàng thượng hạ chỉ tra xét Mặc phủ thì chạy sang đây thăm người nhà mình.Kết quả, bọn họ còn chưa thấy người của phủ Quốc Công bước ra, thì đã bị giật mình bởi một tiếng âm vang.