Tác giả:

"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu…

Chương 105

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Triệu thị một lần nữa cảnh giác nhìn xem bốn phía, chắc chắn xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói:“Thẩm thẩm tối qua đi tiểu đêm, nhìn thấy thứ nữ nhà họ Lý với nha dịch mèo mà gà đồng.”Chuyện này Hách Tri Nhiễm cũng tận mắt nhìn thấy, cũng không cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên.“Thẩm à, đó là chuyện của bọn họ, chúng ta vẫn nên nhắm mắt làm ngơ thôi.”“Ta cũng muốn nhắm mắt làm ngơ mà, nhưng ta nghe được bọn họ nói chuyện, ta nghĩ cần phải cảnh báo trước cho cháu.”Nghe thấy ý trong lời của Triệu thị, lúc Lý Nhu Nhi cùng Lý Hổ chim chuột chắc chắn sẽ nhắc tới chính mình, nếu không Triệu thị sẽ không vội vàng vừa thức dậy đã đi tìm nàng."Thẩm thẩm, bọn họ nói tới cháu?""Lúc ấy ta đứng có chút xa, nghe được không rõ ràng lắm, nhưng nha dịch kia hình như đồng ý với Lý Nhu Nhi sẽ tìm cháu gây phiền toái."Nghe vậy, sắc mặt Hách Tri Nhiễm lập tức khó coi.Lý Nhu Nhi đúng thật là tìm đường chết, nàng thấy nàng ta cả ngày nhảy nhót như tên hề vậy, cũng lười phải để ý đến nàng ta, thế nhưng còn không biết điều."Cảm ơn thẩm đã nhắc nhở, cháu sẽ chú ý."Triệu thị thấy Hách Tri Nhiễm trả lời nhẹ nhàng như không có chuyện gì, không nhịn được mà nhắc nhở."Nha dịch muốn tìm cháu gây phiền toái, đây không phải là chuyện nhỏ, cháu vẫn nên thương lượng với Cửu Diệp một chút, xem phải ứng đối như thế nào đi!""Cháu đã biết ạ, lát nữa cháu sẽ thương lượng với phu quân." Ngoài miệng Hách Tri Nhiễm đồng ý, giả bộ nói chuyện phiếm việc nhà với Triệu thị, tránh cho người khác nhìn ra điểm khác thường.Tiễn Triệu thị đi rồi, Hách Tri Nhiễm đi đến phòng bếp của nhà trọ, muốn mượn cái chậu gỗ để rửa mặt.Lúc này, Bành Vượng cùng mấy nha dịch cũng lần lượt từng người ra khỏi phòng.Đám nha dịch đang phân phát bữa sáng cho phạm nhân lưu đày, vẫn là màn thầu đen như cũ.Đương nhiên, đối tượng cần phát của bọn họ bây giờ chỉ có nhà họ Hà và nhà họ Lý.Còn nhà họ Phương và nhà họ Tạ, từ hôm qua Bành Vượng đã nhìn ra, Mặc Cửu Diệp có ý cùng bọn họ kết bạn, đương nhiên không thể lại để cho bọn họ tiếp tục gặm màn thầu đen, nên không hề đi gọi người tới nhận.Nhà họ Mặc càng không cần phải nói, có một người nữ nhân có năng lực như vậy, sao phải ăn màn thầu đen?Huống chỉ, trong tay người ta còn có bạc, ở nhà trọ mua chút thức ăn cũng không tính là chuyện gì.Hách Tri Nhiễm thực sự có ý định mua lại chút nguyên liệu nấu ăn từ chỗ ông chủ nhà trọ.Nhưng mà lần này nàng chỉ cho ông chủ một lượng bạc.Bữa sáng không cần thiết phải xa xỉ quá, chỉ cần nấu chút cháo và đồ ăn kèm là được.Thấy Hách Tri Nhiễm đi vào trong phòng bếp, đại tẩu và ngũ tẩu hiểu ngay là nàng đi chuẩn bị bữa sáng, hai người vội vàng đi theo sau.Nấu ăn sáng đơn giản, đại tẩu và ngũ tẩu đều không cho Hách Tri Nhiễm động tay.Hách Tri Nhiễm thấy thế, cũng vui vẻ đồng ý.Nàng từ trong phòng bếp đi ra ngoài, vừa lúc bị Bành Vượng gọi qua đó. "Hôm nay, ta sẽ phái hai nha dịch đi vào trong thành mua sắm vật tư đi đường, ngươi có thể đi theo bọn họ cùng nhau mua sắm."Có thể đi ra ngoài mua sắm, trên mặt Hách Tri Nhiễm không giấu được tươi cười.Nàng đi vào nơi đây đã có nhiều ngày, còn chưa từng đi dạo chợ bao giờ.Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội, nàng chẳng những muốn biết một chút giá cả thị trường ở nơi này, còn muốn bổ sung ít đồ vật cần thiết sắp tới."Cảm ơn Bành quan gia." Hách Tri Nhiễm chân thành nói một tiếng cảm ơn.

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Triệu thị một lần nữa cảnh giác nhìn xem bốn phía, chắc chắn xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói:“Thẩm thẩm tối qua đi tiểu đêm, nhìn thấy thứ nữ nhà họ Lý với nha dịch mèo mà gà đồng.”Chuyện này Hách Tri Nhiễm cũng tận mắt nhìn thấy, cũng không cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên.“Thẩm à, đó là chuyện của bọn họ, chúng ta vẫn nên nhắm mắt làm ngơ thôi.”“Ta cũng muốn nhắm mắt làm ngơ mà, nhưng ta nghe được bọn họ nói chuyện, ta nghĩ cần phải cảnh báo trước cho cháu.”Nghe thấy ý trong lời của Triệu thị, lúc Lý Nhu Nhi cùng Lý Hổ chim chuột chắc chắn sẽ nhắc tới chính mình, nếu không Triệu thị sẽ không vội vàng vừa thức dậy đã đi tìm nàng."Thẩm thẩm, bọn họ nói tới cháu?""Lúc ấy ta đứng có chút xa, nghe được không rõ ràng lắm, nhưng nha dịch kia hình như đồng ý với Lý Nhu Nhi sẽ tìm cháu gây phiền toái."Nghe vậy, sắc mặt Hách Tri Nhiễm lập tức khó coi.Lý Nhu Nhi đúng thật là tìm đường chết, nàng thấy nàng ta cả ngày nhảy nhót như tên hề vậy, cũng lười phải để ý đến nàng ta, thế nhưng còn không biết điều."Cảm ơn thẩm đã nhắc nhở, cháu sẽ chú ý."Triệu thị thấy Hách Tri Nhiễm trả lời nhẹ nhàng như không có chuyện gì, không nhịn được mà nhắc nhở."Nha dịch muốn tìm cháu gây phiền toái, đây không phải là chuyện nhỏ, cháu vẫn nên thương lượng với Cửu Diệp một chút, xem phải ứng đối như thế nào đi!""Cháu đã biết ạ, lát nữa cháu sẽ thương lượng với phu quân." Ngoài miệng Hách Tri Nhiễm đồng ý, giả bộ nói chuyện phiếm việc nhà với Triệu thị, tránh cho người khác nhìn ra điểm khác thường.Tiễn Triệu thị đi rồi, Hách Tri Nhiễm đi đến phòng bếp của nhà trọ, muốn mượn cái chậu gỗ để rửa mặt.Lúc này, Bành Vượng cùng mấy nha dịch cũng lần lượt từng người ra khỏi phòng.Đám nha dịch đang phân phát bữa sáng cho phạm nhân lưu đày, vẫn là màn thầu đen như cũ.Đương nhiên, đối tượng cần phát của bọn họ bây giờ chỉ có nhà họ Hà và nhà họ Lý.Còn nhà họ Phương và nhà họ Tạ, từ hôm qua Bành Vượng đã nhìn ra, Mặc Cửu Diệp có ý cùng bọn họ kết bạn, đương nhiên không thể lại để cho bọn họ tiếp tục gặm màn thầu đen, nên không hề đi gọi người tới nhận.Nhà họ Mặc càng không cần phải nói, có một người nữ nhân có năng lực như vậy, sao phải ăn màn thầu đen?Huống chỉ, trong tay người ta còn có bạc, ở nhà trọ mua chút thức ăn cũng không tính là chuyện gì.Hách Tri Nhiễm thực sự có ý định mua lại chút nguyên liệu nấu ăn từ chỗ ông chủ nhà trọ.Nhưng mà lần này nàng chỉ cho ông chủ một lượng bạc.Bữa sáng không cần thiết phải xa xỉ quá, chỉ cần nấu chút cháo và đồ ăn kèm là được.Thấy Hách Tri Nhiễm đi vào trong phòng bếp, đại tẩu và ngũ tẩu hiểu ngay là nàng đi chuẩn bị bữa sáng, hai người vội vàng đi theo sau.Nấu ăn sáng đơn giản, đại tẩu và ngũ tẩu đều không cho Hách Tri Nhiễm động tay.Hách Tri Nhiễm thấy thế, cũng vui vẻ đồng ý.Nàng từ trong phòng bếp đi ra ngoài, vừa lúc bị Bành Vượng gọi qua đó. "Hôm nay, ta sẽ phái hai nha dịch đi vào trong thành mua sắm vật tư đi đường, ngươi có thể đi theo bọn họ cùng nhau mua sắm."Có thể đi ra ngoài mua sắm, trên mặt Hách Tri Nhiễm không giấu được tươi cười.Nàng đi vào nơi đây đã có nhiều ngày, còn chưa từng đi dạo chợ bao giờ.Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội, nàng chẳng những muốn biết một chút giá cả thị trường ở nơi này, còn muốn bổ sung ít đồ vật cần thiết sắp tới."Cảm ơn Bành quan gia." Hách Tri Nhiễm chân thành nói một tiếng cảm ơn.

Lưu Đày Thần Y Mang Theo Không Gian Chạy NạnTác giả: Khuyết DanhTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Gia Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Ngôn Tình, Truyện Ngược, Truyện Nữ Cường, Truyện Sủng, Truyện Xuyên Không"Cả nhà hãy nhìn xem, đây là lăng mộ của vị tướng quân nổi tiếng Mặc Cửu Diệp trong lịch sử." Hướng dẫn viên vẫy lá cờ nhỏ trong tay, dẫn du khách tới lối vào cung điện dưới lòng đất. Không biết tại vì sao, nhưng khi đến nơi này, Hách Tri Nhiễm lại có một loại cảm giác nghiêm túc và trang trọng. Thân là một người quân y đặc chủng, cô không theo đuổi thần tượng, chỉ sùng bái anh hùng. Chủ nhân Mặc Cửu Diệp của lăng mộ này, chính là một trong số những anh hùng mà cô ngưỡng mộ. Mặc Cửu Diệp là đệ nhất mãnh tướng dưới triều Đại Thuận, ông đã nhiều lần dẫn đại quân của mình đánh giặc ngoại xâm, khiến cho bọn chúng sợ c.h.ế.t khiếp. Tuy nhiên, chính là một vị anh hùng như vậy, nhưng vì công cao át chủ mà lại làm dấy lên sự kiêng ky của Hoàng thượng lúc bấy giờ, đến nỗi cuối cùng ông lại bị cách chức đi lưu đày. Hách Tri Nhiễm nghe lời giới thiệu khoe khoang của hướng dẫn viên, trong lòng không ngừng cảm thán. Chỉ có thể nói rằng, vị anh hùng này sinh ra không đúng thời đại, nếu như Mặc Cửu… Triệu thị một lần nữa cảnh giác nhìn xem bốn phía, chắc chắn xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói:“Thẩm thẩm tối qua đi tiểu đêm, nhìn thấy thứ nữ nhà họ Lý với nha dịch mèo mà gà đồng.”Chuyện này Hách Tri Nhiễm cũng tận mắt nhìn thấy, cũng không cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên.“Thẩm à, đó là chuyện của bọn họ, chúng ta vẫn nên nhắm mắt làm ngơ thôi.”“Ta cũng muốn nhắm mắt làm ngơ mà, nhưng ta nghe được bọn họ nói chuyện, ta nghĩ cần phải cảnh báo trước cho cháu.”Nghe thấy ý trong lời của Triệu thị, lúc Lý Nhu Nhi cùng Lý Hổ chim chuột chắc chắn sẽ nhắc tới chính mình, nếu không Triệu thị sẽ không vội vàng vừa thức dậy đã đi tìm nàng."Thẩm thẩm, bọn họ nói tới cháu?""Lúc ấy ta đứng có chút xa, nghe được không rõ ràng lắm, nhưng nha dịch kia hình như đồng ý với Lý Nhu Nhi sẽ tìm cháu gây phiền toái."Nghe vậy, sắc mặt Hách Tri Nhiễm lập tức khó coi.Lý Nhu Nhi đúng thật là tìm đường chết, nàng thấy nàng ta cả ngày nhảy nhót như tên hề vậy, cũng lười phải để ý đến nàng ta, thế nhưng còn không biết điều."Cảm ơn thẩm đã nhắc nhở, cháu sẽ chú ý."Triệu thị thấy Hách Tri Nhiễm trả lời nhẹ nhàng như không có chuyện gì, không nhịn được mà nhắc nhở."Nha dịch muốn tìm cháu gây phiền toái, đây không phải là chuyện nhỏ, cháu vẫn nên thương lượng với Cửu Diệp một chút, xem phải ứng đối như thế nào đi!""Cháu đã biết ạ, lát nữa cháu sẽ thương lượng với phu quân." Ngoài miệng Hách Tri Nhiễm đồng ý, giả bộ nói chuyện phiếm việc nhà với Triệu thị, tránh cho người khác nhìn ra điểm khác thường.Tiễn Triệu thị đi rồi, Hách Tri Nhiễm đi đến phòng bếp của nhà trọ, muốn mượn cái chậu gỗ để rửa mặt.Lúc này, Bành Vượng cùng mấy nha dịch cũng lần lượt từng người ra khỏi phòng.Đám nha dịch đang phân phát bữa sáng cho phạm nhân lưu đày, vẫn là màn thầu đen như cũ.Đương nhiên, đối tượng cần phát của bọn họ bây giờ chỉ có nhà họ Hà và nhà họ Lý.Còn nhà họ Phương và nhà họ Tạ, từ hôm qua Bành Vượng đã nhìn ra, Mặc Cửu Diệp có ý cùng bọn họ kết bạn, đương nhiên không thể lại để cho bọn họ tiếp tục gặm màn thầu đen, nên không hề đi gọi người tới nhận.Nhà họ Mặc càng không cần phải nói, có một người nữ nhân có năng lực như vậy, sao phải ăn màn thầu đen?Huống chỉ, trong tay người ta còn có bạc, ở nhà trọ mua chút thức ăn cũng không tính là chuyện gì.Hách Tri Nhiễm thực sự có ý định mua lại chút nguyên liệu nấu ăn từ chỗ ông chủ nhà trọ.Nhưng mà lần này nàng chỉ cho ông chủ một lượng bạc.Bữa sáng không cần thiết phải xa xỉ quá, chỉ cần nấu chút cháo và đồ ăn kèm là được.Thấy Hách Tri Nhiễm đi vào trong phòng bếp, đại tẩu và ngũ tẩu hiểu ngay là nàng đi chuẩn bị bữa sáng, hai người vội vàng đi theo sau.Nấu ăn sáng đơn giản, đại tẩu và ngũ tẩu đều không cho Hách Tri Nhiễm động tay.Hách Tri Nhiễm thấy thế, cũng vui vẻ đồng ý.Nàng từ trong phòng bếp đi ra ngoài, vừa lúc bị Bành Vượng gọi qua đó. "Hôm nay, ta sẽ phái hai nha dịch đi vào trong thành mua sắm vật tư đi đường, ngươi có thể đi theo bọn họ cùng nhau mua sắm."Có thể đi ra ngoài mua sắm, trên mặt Hách Tri Nhiễm không giấu được tươi cười.Nàng đi vào nơi đây đã có nhiều ngày, còn chưa từng đi dạo chợ bao giờ.Bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội, nàng chẳng những muốn biết một chút giá cả thị trường ở nơi này, còn muốn bổ sung ít đồ vật cần thiết sắp tới."Cảm ơn Bành quan gia." Hách Tri Nhiễm chân thành nói một tiếng cảm ơn.

Chương 105