Thái tử và thái tử phi thập phần ân ái. Nhưng ta là thứ phi của thái tử. Cười chếc mất. Ta gả vào phủ thái tử ba năm, cũng ăn cẩu lương của họ suốt ba năm. Thái tử cùng thái tử phi ngắm trăng, ta ngồi bên cạnh ăn bánh trung thu, chỉ để lại nhân thập cẩm cho họ. Thái tử cùng thái tử phi ra ngoài du hồ, ta ở phía trước ngắt hoa, khi họ tới nơi thì trong hồ sen chỉ còn một chiếc lá. Thái tử cùng thái tử phi đối thơ, ta ở phía sau đọc thuộc lòng Đường thi tam bách thủ, không khoan nhượng khiến thơ thái tử vừa viết biến thành một mớ hỗn độn. Cuối cùng thái tử rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, mỉm cười vẫy tay gọi ta lại, ân cần nói với ta một chữ: “Cút.” 1 Ta sẽ cút sao? Ta ngu gì mà cút. Thái tử rất tức giận, nhưng không làm gì được, chỉ có thể phất áo bỏ đi, đồng thời ra lệnh cho hạ nhân: “Không được cho nàng ta ăn thịt một tháng.” Tâm địa thái tử thật độc ác, không biết từ khi nào phát hiện ta thích ăn thịt, lại có thể dùng phương pháp này để trừng phạt ta. Nhưng ta không phải là…
Chương 9
Gả Vào Phủ Thái Tử - Mộc Yêu NhiêuTác giả: Mộc Yêu NhiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngThái tử và thái tử phi thập phần ân ái. Nhưng ta là thứ phi của thái tử. Cười chếc mất. Ta gả vào phủ thái tử ba năm, cũng ăn cẩu lương của họ suốt ba năm. Thái tử cùng thái tử phi ngắm trăng, ta ngồi bên cạnh ăn bánh trung thu, chỉ để lại nhân thập cẩm cho họ. Thái tử cùng thái tử phi ra ngoài du hồ, ta ở phía trước ngắt hoa, khi họ tới nơi thì trong hồ sen chỉ còn một chiếc lá. Thái tử cùng thái tử phi đối thơ, ta ở phía sau đọc thuộc lòng Đường thi tam bách thủ, không khoan nhượng khiến thơ thái tử vừa viết biến thành một mớ hỗn độn. Cuối cùng thái tử rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, mỉm cười vẫy tay gọi ta lại, ân cần nói với ta một chữ: “Cút.” 1 Ta sẽ cút sao? Ta ngu gì mà cút. Thái tử rất tức giận, nhưng không làm gì được, chỉ có thể phất áo bỏ đi, đồng thời ra lệnh cho hạ nhân: “Không được cho nàng ta ăn thịt một tháng.” Tâm địa thái tử thật độc ác, không biết từ khi nào phát hiện ta thích ăn thịt, lại có thể dùng phương pháp này để trừng phạt ta. Nhưng ta không phải là… “Từ lương đệ hiện tại phải nghỉ ngơi thật tốt, không cho bất kì kẻ nào quấy rầy nàng!” Hoàng hậu nương nương đã nói như vậy.Ta thụ sủng nhược kinh được bảy tám tiểu nha hoàn dìu về cung của mình, sau đó lại có mười mấy nhà sư đến đưa thuốc bổ cho ta. Ít nhất nghe hơn một trăm lần:"Chúc mừng lương đệ, chúc mừng lương đệ."Chẳng lẽ, ta thật sự có thai rồi?Xuân Nương nhắc nhở ta: “Lương đệ, người dường như chưa từng được thị tẩm bao giờ.”Tỉnh táo lại, ta vội vàng cầm vài nén bạc đưa cho nàng ta: “Mau! Mau đưa cho thái y.”“Ước chừng hôm nay đã chẩn đoán sai, đợi hắn tỉnh táo lại là ta xong đời!Tốt xấu gì cũng thay ta chống đỡ trận này, chờ qua trận này hết thảy đều dễ nói.Kết quả, buổi chiều Xuân Nương trở về nói với ta: “Lương đệ, toàn hoàng cung đều đã biết người có thai rồi.”“Hoàng thượng cao hứng vô cùng, nói buổi tối muốn người tham gia cung yến.”Lần này c.h.ế.t chắc rồi.25Ta rất hiếm khi gặp hoàng thượng.Tuy rằng cha ta là Hổ Uy tướng quân, nhưng ta trước mắt chỉ là một tiểu lương đệ. Sau này thái tử làm hoàng thượng, ta cũng chỉ là phi tử.Hoàng thượng ân cần nói với ta: “Lý gia chúng ta sau này đều dựa vào các ngươi”, lúc này, hai chân ta mềm nhũn, thiếu chút nữa ngất xỉu trên mặt đất.Thái tử đỡ lấy ta, cười nói với hoàng thượng: “Phụ hoàng, lương đệ thân thể suy nhược, nhi thần dẫn nàng xuống nghỉ ngơi trước.”Hoàng Thượng chợt nhận ra: “Nên làm, mau đỡ Từ lương đệ xuống.”Thái tử đỡ ta sang một bên, ta cũng sắp khóc, nhỏ giọng nói với hắn:“Thái tử, ta không làm gì có lỗi với ngươi.”“Cái thai này là thái y chẩn đoán sai.”Nhắc mới nhớ, hôm nay ta còn chưa gặp thái tử.Ta tự hỏi nếu hắn nghe tin về việc ta mang thai, hắn có xé xác ta ra không.“Ta biết.”Thái tử bình tĩnh uống một chén trà, mặt không đổi sắc nói:“Là ta bảo thái y nói nàng mang thai.”Hả?????Thái tử lại nói: “Bằng không hôm nay hoàng hậu nhất định sẽ bắt nàng lại, nhốt vào đại lao.”Ồ, vậy sao?“Vốn hôm nay sẽ có một hồi đại nạn, hiện tại nàng mang thai, phỏng chừng cũng không huyên náo nổi.”Ta nói: “Huyên náo gì?”Thái tử thấp giọng nói: “Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp…”“Bản cung cũng không muốn để cho hắn phạm sai lầm lớn sớm như vậy. Nếu lần này, hắn biết chừng mực…...”Thì ra, là vì Cửu vương.*Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp: Hai câu thơ trong Thất bộ thi (Tào Thực), ý nói: Vốn từ một gốc sinh ra, sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy?26Cửu vương ở trong yến hội nhìn qua ngược lại không có biểu tình gì, vẫn cười ha hả.Thái tử ngày hôm qua dẫn ta đến nhà xác, nói thị vệ uổng tử kia, vốn là Cửu vương phái ra muốn g.i.ế.c hắn ở bãi săn bắn. Kết quả là tên đó bị người của thái tử g.i.ế.c trước.Hắn còn nói Cửu vương vốn định hôm nay lấy thị vệ này ra làm ầm ĩ, không nghĩ tới ta sẽ có thai.Ta thắc mắc: “Hôm đó trên đường đi chúng ta có nhìn thấy ai đâu?”Thái tử bình thản đáp: "Đó là thủ hạ của ta đã b.ắ.n chết. ”
Gả Vào Phủ Thái Tử - Mộc Yêu NhiêuTác giả: Mộc Yêu NhiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngThái tử và thái tử phi thập phần ân ái. Nhưng ta là thứ phi của thái tử. Cười chếc mất. Ta gả vào phủ thái tử ba năm, cũng ăn cẩu lương của họ suốt ba năm. Thái tử cùng thái tử phi ngắm trăng, ta ngồi bên cạnh ăn bánh trung thu, chỉ để lại nhân thập cẩm cho họ. Thái tử cùng thái tử phi ra ngoài du hồ, ta ở phía trước ngắt hoa, khi họ tới nơi thì trong hồ sen chỉ còn một chiếc lá. Thái tử cùng thái tử phi đối thơ, ta ở phía sau đọc thuộc lòng Đường thi tam bách thủ, không khoan nhượng khiến thơ thái tử vừa viết biến thành một mớ hỗn độn. Cuối cùng thái tử rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, mỉm cười vẫy tay gọi ta lại, ân cần nói với ta một chữ: “Cút.” 1 Ta sẽ cút sao? Ta ngu gì mà cút. Thái tử rất tức giận, nhưng không làm gì được, chỉ có thể phất áo bỏ đi, đồng thời ra lệnh cho hạ nhân: “Không được cho nàng ta ăn thịt một tháng.” Tâm địa thái tử thật độc ác, không biết từ khi nào phát hiện ta thích ăn thịt, lại có thể dùng phương pháp này để trừng phạt ta. Nhưng ta không phải là… “Từ lương đệ hiện tại phải nghỉ ngơi thật tốt, không cho bất kì kẻ nào quấy rầy nàng!” Hoàng hậu nương nương đã nói như vậy.Ta thụ sủng nhược kinh được bảy tám tiểu nha hoàn dìu về cung của mình, sau đó lại có mười mấy nhà sư đến đưa thuốc bổ cho ta. Ít nhất nghe hơn một trăm lần:"Chúc mừng lương đệ, chúc mừng lương đệ."Chẳng lẽ, ta thật sự có thai rồi?Xuân Nương nhắc nhở ta: “Lương đệ, người dường như chưa từng được thị tẩm bao giờ.”Tỉnh táo lại, ta vội vàng cầm vài nén bạc đưa cho nàng ta: “Mau! Mau đưa cho thái y.”“Ước chừng hôm nay đã chẩn đoán sai, đợi hắn tỉnh táo lại là ta xong đời!Tốt xấu gì cũng thay ta chống đỡ trận này, chờ qua trận này hết thảy đều dễ nói.Kết quả, buổi chiều Xuân Nương trở về nói với ta: “Lương đệ, toàn hoàng cung đều đã biết người có thai rồi.”“Hoàng thượng cao hứng vô cùng, nói buổi tối muốn người tham gia cung yến.”Lần này c.h.ế.t chắc rồi.25Ta rất hiếm khi gặp hoàng thượng.Tuy rằng cha ta là Hổ Uy tướng quân, nhưng ta trước mắt chỉ là một tiểu lương đệ. Sau này thái tử làm hoàng thượng, ta cũng chỉ là phi tử.Hoàng thượng ân cần nói với ta: “Lý gia chúng ta sau này đều dựa vào các ngươi”, lúc này, hai chân ta mềm nhũn, thiếu chút nữa ngất xỉu trên mặt đất.Thái tử đỡ lấy ta, cười nói với hoàng thượng: “Phụ hoàng, lương đệ thân thể suy nhược, nhi thần dẫn nàng xuống nghỉ ngơi trước.”Hoàng Thượng chợt nhận ra: “Nên làm, mau đỡ Từ lương đệ xuống.”Thái tử đỡ ta sang một bên, ta cũng sắp khóc, nhỏ giọng nói với hắn:“Thái tử, ta không làm gì có lỗi với ngươi.”“Cái thai này là thái y chẩn đoán sai.”Nhắc mới nhớ, hôm nay ta còn chưa gặp thái tử.Ta tự hỏi nếu hắn nghe tin về việc ta mang thai, hắn có xé xác ta ra không.“Ta biết.”Thái tử bình tĩnh uống một chén trà, mặt không đổi sắc nói:“Là ta bảo thái y nói nàng mang thai.”Hả?????Thái tử lại nói: “Bằng không hôm nay hoàng hậu nhất định sẽ bắt nàng lại, nhốt vào đại lao.”Ồ, vậy sao?“Vốn hôm nay sẽ có một hồi đại nạn, hiện tại nàng mang thai, phỏng chừng cũng không huyên náo nổi.”Ta nói: “Huyên náo gì?”Thái tử thấp giọng nói: “Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp…”“Bản cung cũng không muốn để cho hắn phạm sai lầm lớn sớm như vậy. Nếu lần này, hắn biết chừng mực…...”Thì ra, là vì Cửu vương.*Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp: Hai câu thơ trong Thất bộ thi (Tào Thực), ý nói: Vốn từ một gốc sinh ra, sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy?26Cửu vương ở trong yến hội nhìn qua ngược lại không có biểu tình gì, vẫn cười ha hả.Thái tử ngày hôm qua dẫn ta đến nhà xác, nói thị vệ uổng tử kia, vốn là Cửu vương phái ra muốn g.i.ế.c hắn ở bãi săn bắn. Kết quả là tên đó bị người của thái tử g.i.ế.c trước.Hắn còn nói Cửu vương vốn định hôm nay lấy thị vệ này ra làm ầm ĩ, không nghĩ tới ta sẽ có thai.Ta thắc mắc: “Hôm đó trên đường đi chúng ta có nhìn thấy ai đâu?”Thái tử bình thản đáp: "Đó là thủ hạ của ta đã b.ắ.n chết. ”
Gả Vào Phủ Thái Tử - Mộc Yêu NhiêuTác giả: Mộc Yêu NhiêuTruyện Cổ Đại, Truyện Cung Đấu, Truyện Hài Hước, Truyện Nữ CườngThái tử và thái tử phi thập phần ân ái. Nhưng ta là thứ phi của thái tử. Cười chếc mất. Ta gả vào phủ thái tử ba năm, cũng ăn cẩu lương của họ suốt ba năm. Thái tử cùng thái tử phi ngắm trăng, ta ngồi bên cạnh ăn bánh trung thu, chỉ để lại nhân thập cẩm cho họ. Thái tử cùng thái tử phi ra ngoài du hồ, ta ở phía trước ngắt hoa, khi họ tới nơi thì trong hồ sen chỉ còn một chiếc lá. Thái tử cùng thái tử phi đối thơ, ta ở phía sau đọc thuộc lòng Đường thi tam bách thủ, không khoan nhượng khiến thơ thái tử vừa viết biến thành một mớ hỗn độn. Cuối cùng thái tử rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, mỉm cười vẫy tay gọi ta lại, ân cần nói với ta một chữ: “Cút.” 1 Ta sẽ cút sao? Ta ngu gì mà cút. Thái tử rất tức giận, nhưng không làm gì được, chỉ có thể phất áo bỏ đi, đồng thời ra lệnh cho hạ nhân: “Không được cho nàng ta ăn thịt một tháng.” Tâm địa thái tử thật độc ác, không biết từ khi nào phát hiện ta thích ăn thịt, lại có thể dùng phương pháp này để trừng phạt ta. Nhưng ta không phải là… “Từ lương đệ hiện tại phải nghỉ ngơi thật tốt, không cho bất kì kẻ nào quấy rầy nàng!” Hoàng hậu nương nương đã nói như vậy.Ta thụ sủng nhược kinh được bảy tám tiểu nha hoàn dìu về cung của mình, sau đó lại có mười mấy nhà sư đến đưa thuốc bổ cho ta. Ít nhất nghe hơn một trăm lần:"Chúc mừng lương đệ, chúc mừng lương đệ."Chẳng lẽ, ta thật sự có thai rồi?Xuân Nương nhắc nhở ta: “Lương đệ, người dường như chưa từng được thị tẩm bao giờ.”Tỉnh táo lại, ta vội vàng cầm vài nén bạc đưa cho nàng ta: “Mau! Mau đưa cho thái y.”“Ước chừng hôm nay đã chẩn đoán sai, đợi hắn tỉnh táo lại là ta xong đời!Tốt xấu gì cũng thay ta chống đỡ trận này, chờ qua trận này hết thảy đều dễ nói.Kết quả, buổi chiều Xuân Nương trở về nói với ta: “Lương đệ, toàn hoàng cung đều đã biết người có thai rồi.”“Hoàng thượng cao hứng vô cùng, nói buổi tối muốn người tham gia cung yến.”Lần này c.h.ế.t chắc rồi.25Ta rất hiếm khi gặp hoàng thượng.Tuy rằng cha ta là Hổ Uy tướng quân, nhưng ta trước mắt chỉ là một tiểu lương đệ. Sau này thái tử làm hoàng thượng, ta cũng chỉ là phi tử.Hoàng thượng ân cần nói với ta: “Lý gia chúng ta sau này đều dựa vào các ngươi”, lúc này, hai chân ta mềm nhũn, thiếu chút nữa ngất xỉu trên mặt đất.Thái tử đỡ lấy ta, cười nói với hoàng thượng: “Phụ hoàng, lương đệ thân thể suy nhược, nhi thần dẫn nàng xuống nghỉ ngơi trước.”Hoàng Thượng chợt nhận ra: “Nên làm, mau đỡ Từ lương đệ xuống.”Thái tử đỡ ta sang một bên, ta cũng sắp khóc, nhỏ giọng nói với hắn:“Thái tử, ta không làm gì có lỗi với ngươi.”“Cái thai này là thái y chẩn đoán sai.”Nhắc mới nhớ, hôm nay ta còn chưa gặp thái tử.Ta tự hỏi nếu hắn nghe tin về việc ta mang thai, hắn có xé xác ta ra không.“Ta biết.”Thái tử bình tĩnh uống một chén trà, mặt không đổi sắc nói:“Là ta bảo thái y nói nàng mang thai.”Hả?????Thái tử lại nói: “Bằng không hôm nay hoàng hậu nhất định sẽ bắt nàng lại, nhốt vào đại lao.”Ồ, vậy sao?“Vốn hôm nay sẽ có một hồi đại nạn, hiện tại nàng mang thai, phỏng chừng cũng không huyên náo nổi.”Ta nói: “Huyên náo gì?”Thái tử thấp giọng nói: “Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp…”“Bản cung cũng không muốn để cho hắn phạm sai lầm lớn sớm như vậy. Nếu lần này, hắn biết chừng mực…...”Thì ra, là vì Cửu vương.*Bản tự đồng căn sinh, tương tiễn hà thái cấp: Hai câu thơ trong Thất bộ thi (Tào Thực), ý nói: Vốn từ một gốc sinh ra, sao lại đốt nhau khốc liệt như vậy?26Cửu vương ở trong yến hội nhìn qua ngược lại không có biểu tình gì, vẫn cười ha hả.Thái tử ngày hôm qua dẫn ta đến nhà xác, nói thị vệ uổng tử kia, vốn là Cửu vương phái ra muốn g.i.ế.c hắn ở bãi săn bắn. Kết quả là tên đó bị người của thái tử g.i.ế.c trước.Hắn còn nói Cửu vương vốn định hôm nay lấy thị vệ này ra làm ầm ĩ, không nghĩ tới ta sẽ có thai.Ta thắc mắc: “Hôm đó trên đường đi chúng ta có nhìn thấy ai đâu?”Thái tử bình thản đáp: "Đó là thủ hạ của ta đã b.ắ.n chết. ”